chap 28

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trên đường làng trời đã xẩm tối đám thanh niên dáng dấp cao thẳng đi thẳng đến nhà phát thanh của làng.

Tuy đi thành đàn nhưng nhìn qua dưới ánh hoàng hôn cam hồng có thể thấy rõ sự đối lập giữa một vài cậu trai.

Song trái với suy nghĩ những cậu đầu đen lại có vẻ tự tin bước đi rất hiên ngang, miệng treo nụ cười, áo quần nghiêm chỉnh.

Các anh còn lại quần chả ra quần áo chả ra áo cứ trên kín dưới hở dưới coi mà nóng mắt thế mà lại khúm núm đến đáng thương.

Có cô vừa nấu cơm xong ra hàn huyên mấy câu với mấy người cùng xóm nhìn thấy vội với người đối diện mình

" Bà ơi tụi trẻ dạo này lạ nhỉ tưởng ngoan mà trông kìa, cầm đầu lũ đầu chuột đuôi cướp đến khổ"

Người còn tiếp lời:" cái cậu kia kìa bà thấy không đang khoác vai cậu bé nhỏ nhỏ bên cạnh ý chắc là rủ rê thêm bạn nhỏ này ăn chơi rồi"

" Ừ chán thật thằng kia nhìn vào là biết ngoan ngoãn, bị bọn đầu đường xó chợ dụ dỗ chỉ sợ sau này cũng hư hỏng theo bọn còn lại thôi"

Hai người cứ gật gù suy tính cho tương lai của cậu.

Cậu_ nhân vật chính trong câu chuyện của hai người phụ nữ nọ vẫn mặc cho Taerae dựa nhờ

" Taerae cậu nghĩ thử xem giờ này bọn họ đã về chưa nhờ"

" Không biết mình xong việc rồi chơi thôi chuyện của bọn họ kệ đi"

Hanbin quay ra sau nhìn cậu đầu đỏ mặt đã tái đi nhiều

" Sao đấy "

Hắn là chê cậu bao đồng tuy lòng thấp thỏm nhưng vẫn mạnh miệng

" Sao là sao chả sao cả đi nhanh lên cho tôi còn về"

Từ âm giọng nghe rõ được thanh âm lo lắng của hắn, đoán già đoán non chi bằng hỏi thẳng

" Sợ gì thì nói"

" Sợ, sợ cái đ..."

Tóc đỏ là đang ức mà không có chỗ phát tiết bị mấy câu của cậu chọc cho nổi đoá vừa ưỡn ngực vươn mình tính lấy thịt đè người lại bị ánh mắt của cậu dọa như búp bê hết dây cót mà khựng lại.

Út nhà bà Mi Yeon lại mở miệng

" Hay thôi hai anh ạ bố mẹ chúng nó mà biết thì..."

Taerae nhìn mặt mày mấy đứa kia cũng do dự.

Mấy người chúng nó tuổi còn trẻ tính tình nổi loạn muốn làm mình làm mẩy tạo nét mà lố quá trời không dung.

Thôi thì thua cũng biết đường chịu trách nhiệm chấp nhận đi theo bọn họ đi xin lỗi không cái cùn tạm được.

" Mày qua đây nói chuyện"

Tóc đỏ nhíu mày đã sợ còn lang thang mãi đâu, tim thòng mẹ dưới mắt cá chân rồi.

" Bàn chính sự, tương lai của những búp măng non"

Anh nhìn cậu hình như đã mềm lòng ghé sát lại:" anh tính tha à"

" Cậu không vừa ý hả"

" Không, đều nghe anh hết"

Hanbin ngoài mặt vui vẻ, tâm ý bên trong cũng vạn phần hài lòng

" Ngoan quá nha mai có chuyện gì khó khăn liên hệ tôi từ mai tôi sẽ là anh trai kết nghĩa của cậu"

Người nói vô tình song người nghe là Taerae ánh mắt lại khẽ chuyển động 'chỉ là anh trai thôi sao không hơn tí được à, ki thế không biết'

--------------

Hanbin mở lời trước

" Chúng mày còn trẻ, biết có tội thì phải phạt nhưng trẻ người non dạ từ từ tính"

Hee Chon cậu ta mồ côi cha sống với mẹ 10 năm nay nhà không gọi là khá giả theo chân bọn tóc đỏ đi thu tiền người khác vừa có kẻ chống lưng lại có bạn có bè.

Nó thương mẹ cũng làm thêm không ít việc tuy ăn chơi nhưng thành tích lại cao chăm chỉ nhất hội.

Là đứa thông minh, sáng dạ lại có vẻ ngoài hung hăng như côn đồ việc tham gia vào đám đầu đường xó chợ này là chuyện dễ như trở bàn tay.

Đúng nếu rầm rộ việc này lên mẹ nó sẽ lại thêm khổ, người trong làng lời ra tiếng vào cũng đủ khiến mẹ nó nhọc lòng.

" C...có thể miễn hình phạt được không ạ em sẽ thay đổi"

Tóc đỏ thấy thằng đệ mình cúi đầu xin tha không bực, dù sao hắn là người trọng tình trọng nghĩa từ lâu đã coi nó là em trai của mình biết nhà nó khó khăn mấy lần gọi anh em qua phụ mẹ nó bán hàng.

"Bọn em xin lỗi, đúng là bọn em hơi nặng lời khi chửi bọn kia nhưng do chúng nó gây sự trước"

" Này rõ ràng là mấy mày chạy qua đây chửi bọn tao rồi hẹn đánh game phân thắng thua tại sao lại là bọn tao gây sự trước lật lọng à bạn muốn giề"

Hai bên đều ngơ ngác không hiểu tình hình hiện tại. Taerae cầm theo nước uống từ tủ lạnh bên trong cửa hàng tiện lợi ra ngồi cạnh Hanbin

" Vậy là bị thằng khác chơi rồi, khích hai bên nó ở giữa xem kịch"

Hanbin nhận nước đã mở nắp từ anh nhấp một ngụm

" Kể rõ đầu đuôi đi xử vụ này xong thì về, xong sớm về sớm không ba má lo"

-------------

Rầm! rầm!...

Reng! reng!

Tiếng đập cửa xuồng xã bỗng chốc dừng lại người thành niên vừa chạy mấy bậc cầu thang bước chân lại nặng nề.

Nghe chuông cửa reo cậu ta mới hoàn hồn chạy xuống

" Xin chào mọi người tìm..."

Cậu áo trắng nhìn người trước mặt cau mày

" Sao không nói nữa bạn đến chơi không biết tiếp à"

Cậu ta nhìn chằm chăm tóc đỏ khuôn mặt thoáng hoảng hốt

" Anh Sung Jae?"

Tóc đỏ bừng bừng tức giận

" Mày còn dám gọi tao là anh à thứ cáo nể mày là anh em thấy mày bị đánh tao liền ra mặt vậy mà thứ chó là mày bán đứng tao"

"Em, em, anh em xin lỗi tại lúc đấy em  túng quá làm liều nghe bọn Do Ji nói dối anh em, em..."_ miệng cậu bạn kia như cứng lại lưỡi như thêm xương lắp ba lắp bắp.

Sung Jae nắm cổ áo cậu kia nhanh như cắt tay phải đã dùng lực siết chặt chuẩn bị vung nắm đấm thì

Bộp

Taerae bắt lấy tay cậu ta

" Mày bình tĩnh nó là bị ép tha cho một lần sau này đừng tin người quá đám Do gì đấy anh có cách cho chúng mày xử lí"

Phụt!


" Ê ẩu rồi đó ba" rêu xanh phán

Cậu trẻ trước mắt cổ áo nằm gọn trong tay người đối diện ánh mắt long lanh nước cả người run như cún con gặp nước lạnh, y như Hansung mỗi lần đi lén đi làm bị Hanbin bắt cậu là bị cái sự vô tri này làm cho bật cười.

----------------

Hết rồi đấy mai tui sẽ chơi kiểu cắt ngang ngược nha đủ tầm hơn 1000 chữ xí là nghỉ khoẻ nè😚

Tạm thời thì sẽ off tới 6/8 để chuẩn bị cho công tác bão chap nhé😘

Dạo nì hơi nhiều sự bất ổn đến với tem nhưng mong iE nhà mình vẫn luôn yêu thương nhau, support cho tem ủng hộ các anh thật nhiều nè.

Tin tức về Hwarang thì là ẩn số nhưng sự lạc quan của chúng ta phải là dương vô cực nhe😊

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro