Chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khi Lý Vấn Hàn vừa về đến nhà, Gia Nghệ đang ngồi trên ghế sofa chơi game. Trên người hắn để thiết bị điều khiển điều hòa, hai bắp chân khẽ đung đưa theo nhịp, miệng còn lẩm bẩm " Giết chết ngươi". Nghe thấy tiếng mở cửa, người vốn đang vùi đầu vào màn hình máy tính kia liền ngẩng đầu lên. Dưới ánh đèn vàng của phòng khách, hai mắt Gia Nghệ dường như phát sáng, mang theo hưng phấn cùng chờ mong nhìn Lý Vấn Hàn.

Lý Vấn Hàn từ trong túi lấy ra một gói kẹo dẻo hình gấu ném vào trong lòng hắn:

- Mua cho cậu rồi đây.

- Không phải. - Gia Nghệ ngồi thẳng dậy, vỗ vỗ lên ghế sofa. - Lại đây chơi game cùng tôi đi.

Lý Vấn Hàn cười cười nhìn hắn:

- Chẳng phải cậu vẫn nói tôi cản đường cậu chơi game sao?

- Nhưng mà tôi vẫn thích có cậu chơi chung. - Gia Nghệ nắm chặt lấy cổ tay Lý Vấn Hàn, kéo người ngồi xuống ghế. - Cậu ngồi ở đây đi.

Lý Vấn Hàn ngồi bên cạnh Gia Nghệ, vai kề sát vai. Qua hai lớp vải, cậu vẫn cảm thấy được độ ấm truyền đến từ da thịt người kia. Lý Vấn Hàn mở to mắt nhìn chằm chằm vào vành tai Gia Nghệ vài giây sau đó liền hoảng hốt dời ánh mắt về phía màn hình.

Lý Vấn Hàn trước kia cũng rất thích chơi game điện tử, còn được bạn bè khen kĩ thuật tốt. Chẳng qua sau này khi thắng Gia Nghệ một ván, nhìn thấy được biểu tình ủy khuất cùng không cam lòng của đối phương thì lập tức mềm lòng, tùy tiện nói một cậu " May mắn thôi" sau đó tự giác nhường hắn thắng.

Gia Nghệ sau khi đánh bậy đánh bạ thắng liền mấy ván, dương dương đắc ý bày ra vẻ mặt cầu khen ngợi nói:

- Tôi rất giỏi có phải không?

- Vâng, cậu là giỏi nhất. - Lý Vấn Hàn thích nhất là bộ dáng này của Gia Nghệ, giả vờ không phục hừ hừ mấy tiếng. - Lần sau nhất định tôi sẽ thắng cậu.

Lần này chơi game, hai người là chơi phối hợp đội ngũ đi đánh quái. Trận đấu mới đánh được một nửa, đang vào hồi quyết liệt thì chuông điện thoại của Gia Nghệ vang lên. Hắn liếc mắt nhìn thấy thông báo, nói một câu " Tôi đi nghe điện thoại" liền đứng dậy bỏ ra ban công.

Trò chơi vẫn đang tiếp tục, nhân vật Gia Nghệ điều khiển vẫm đứng im không chuyển động. Đồng đội thấy hắn không nhúc nhích liền nhắn tin qua hỏi có muốn chơi nữa không. Thật lâu sau vẫn không thấy trả lời liền tức giận lao vào tấn công giết hắn, còn văng tục chửi thề.

Lý Vấn Hàn nhìn theo bóng lưng Gia Nghệ ngoài ban công, lại nhớ đến vẻ mặt vô cùng nghiêm túc của hắn khi nãy, thở dài một hơi. Cậu mở khung chat, gõ một hàng chữ thật dài quyết đoán gửi đi.

Nói đến cãi nhau, người Hàng Châu không thể nào thua được.

Lúc cậu rời khỏi trò chơi cũng là lúc Gia Nghệ nghe xong điện thoại. Hắn với tay lấy chiếc áo trên ghế mặc vào, nói một câu:

- Công ty xảy ra chuyện, tôi đến xem một chút.

- Được. - Lý Vấn Hàn gật đầu. - Nhớ...

Phanh!

Lý Vấn Hàn còn chưa nói xong cửa đã đóng lại vang lên một tiếng, ngắt lời cậu.

- ... Nhớ ăn cơm đầy đủ.

Lý Vấn Hàn khẽ thì thào, cúi mặt xuống vuốt vuốt mi tâm.

Từ khi bắt đầu quay bộ phim 《 Theft of the moon》 lịch trình của Lý Vấn Hàn luôn luôn dày đặc. Cho dù chỉ là vai nam ba nhưng đối với một minh tinh tuyến tám như cậu mà nói, được tham gia vào đoàn phim danh tiếng như thế quả thật là một cơ hội tốt.

《 Theft of the moon》 đã quay xong, Lý Vấn Hàn còn chưa kịp cho mình vài ngày nghỉ thì lại bị cuốn vào việc quảng bá tuyên truyền, khiến cả thân thể cùng tinh thần đều vô cùng mệt mỏi.
Cậu đi đến nhà bếp tự nấu cho mình một bát mì đơn giản, sau đó liền đi vào phòng tắm, mở vòi hoa sen nghĩ tắm xong có thể đi nghỉ sớm một chút.

Nước ấm từ vòi hoa sen chảy ra, phả lên gương mặt Lý Vấn Hàn. Cậu từ từ nhắm hai mắt lại, cảm giác thân thể có chút nóng lên. Phát nhiệt. Một lúc sau, một mùi hương thơm ngát lẫn với mùi rượu theo nước bắt đầu lan tỏa khắp không gian phòng tắm. Lý Vấn Hàn dựa người vào bức tường lát gạch sứ sau lưng, hai chân đã bắt đầu bủn rủn. Nhiệt độ cơ thể ngày càng tăng cao.

... Gần đây cậu bận đến mức kì phát tình của chính mình cũng quên mất rồi.

- Gia...

Lý Vấn Hàn cắn môi dưới, đem cái tên chuẩn bị thốt ra nuốt ngược trở lại, dốc sức kìm chế dục vọng của mình. Hai mắt cậu đỏ lên như một chú thỏ con bị người khi dễ. Cậu lảo đảo mở cửa phòng tắm để không khí lạnh lẽo phả vào mặt làm cậu thanh tỉnh một chút.

Có nên gọi điện thoại cho Gia Nghệ không? Thế nhưng hắn nhất định rất bận, còn nhiều chuyện cầm hắn xử lý. Lý Vấn Hàn nhéo nhéo cánh tay mình, bắt buộc lý trí trở nên tỉnh táo.

- Không nên mang lại phiền phức cho hắn...

Lý Vấn Hàn nghĩ, trong lòng dâng lên cảm giác chua xót. Gia Nghệ là Alpha hợp pháp của cậu, nhưng cũng chỉ về mặt pháp luật mà thôi, chúng quy cũng không phải quan hệ danh chính ngôn thuận...

Lý Vấn Hàn lấy từ chiếc hòm trong gầm giường ra một lọ thuốc ức chế, là quản gia nhà cậu mang tới. Mặc dù có Gia Nghệ là Alpha hợp pháp, cũng đáp ứng cậu vào kỳ phát tình sẽ để lại dấu hiệu tạm thời giúp cậu vượt qua. Thế nhưng sử dụng thuốc ức chế đã nhiêud năm, cậu vẫn theo thói quen bỏ vào trong hòm. Quả nhiên... lo trước khỏi họa. Lý Vấn Hàn trên trán ướt đẫm mồ hôi, gò má một mảng ửng hồng, khó khăn lắm mới có thể tiêm thuốc ức chế vào trong người sau đó thở dài một hơi, suy yếu nằm trên sàn nhà.

Cho đến khi trời tối hẳn, Lý Vấn Hàn mới đứng dậy thay một bộ quần áo mới, tắt đèn phòng ngủ một mình ngồi trên giường lớn. Gió đêm lạnh lẽo thổi qua, bờ vai cậu yếu ớt run lên, trong lòng cũng vô cùng khó chịu.

Thật nhớ cái cảm giác có người từ đằng sau ôm lấy cậu... Gia Nghệ hiện giờ đã xong việc chưa... Có phải là sẽ ngủ ở văn phòng luôn không...

Sáng hôm sau Lý Vấn Hàn tỉnh dậy mí mắt nặng trĩu. Cậu mở mắt ra liền trông thấy Gia Nghệ đang nằm bên cạnh, một cánh tay còn khoác trên người cậu. Cậu cẩn thận đem cánh tay hắn dời đi, xoay người định đứng lên nhưng hai chân vô lực làm ngã đè lên mu bàn tay Gia Nghệ.

Gia Nghệ đột nhiên tỉnh lại, mở mắt nhìn Lý Vấn Hàn.

- Xin lỗi, không cố ý. - Lý Vấn Hàn nâng tay hắn lên. - Để tôi thổi cho cậu một chút.

Lỗ tai Gia Nghệ hơi hồng lên trong nắng sớm, Lý Vấn Hàn vẫn cầm tay hắn, nhẹ nhàng vuốt vuốt.

- Không sao, bôi chút dầu hoa hồng liền khỏi.

Sự tình cứ thế qua đi, hai người nhanh chóng ăn xong bữa sáng liền đi làm công việc của riêng mình.

《Theft of the moon》 chuẩn bị tiến hành buổi công chiếu chính thức, Lý Vấn Hàn ở trong hậu đài đã hóa trang cùng thay quần áo xong xuôi, không hiểu sao có chút hoảng hốt.

" Cốc cốc..."

- Mời vào.

Đi vào là Lý Chấn Ninh, nam chính của bộ phim. Là một đại lưu lượng thực lực mới của ngành giải trí, minh tinh tuyến một. Và là một Alpha.

Lý Vấn Hàn lần đầu tiên biết rằng mình sẽ hợp tác với anh còn có chút sợ hãi. Dù sao Lý Chấn Ninh vẻ ngoài rất cao lãnh, không biết liệu có dễ ở chung hay không. Kết quả sau khi tiếp xúc, đối phương hoàn toàn không giống như cậu tưởng tượng. Lý Chấn Ninh chẳng những không cao lãnh, lại còn rất vui tính, rất biết nói đùa. Ở trên mạng cũng sẽ thỉnh thoảng trêu chọc mọi người vui vẻ. Sau khi《Theft of the moon》 quay xong, hai người liền trở thành bạn bè, quan hệ khá tốt.

- Lý Vấn Hàn, cậu... - Lý Chấn Ninh đem đĩa trái cây để lên bàn, đi đến gần Lý Vấn Hàn, lấy tay chọc chọc gương mặt cậu. - Mặt sao lại đỏ như vậy.

- Phấn má đánh nhiều quá sao? - Lý Vấn Hàn lấy ra một cái gương nhỏ, cẩn thận xem xét.

- Đồ ngốc này. - Lý Chấn Ninh đưa tay ra sờ lê trán Lý Vấn Hàn. - Nóng quá.

Lý Chấn Ninh muốn thay Lý Vấn Hàn xin phép về nghỉ, lại bị cậu ngăn cản:

- Không cần đâu, cũng không nghiêm trọng lắm...

Lý Chấn Ninh vẫn muốn khuyên cậu, lại nghĩ cơ hội xuất hiện trước công chúng lần này đối với cậu vô cùng tốt, cuối cũng vẫn là đau lòng bất đắc dĩ gọi điện cho trợ lý mua thuốc hạ sốt.

- Đợi lát nữa buổi công diễn kết thúc cậu nhất định phải đi bệnh viện.

- Được. - Lý Vấn Hàn nhanh chóng đáp ứng nhưng trong lòng lại không muốn đến bệnh viện một chút nào.

Cậu đâu biết được vừa kết thúc buổi công chiếu, đang định rời đi thì bị Lý Chấn Ninh chặn cửa ngăn lại, vẻ mặt như " Tôi hiểu cậu quá mà" nói:

- Chẳng phải nói sẽ đến bệnh viện sao, tôi đưa cậu đi.

Lý Vấn Hàn bị bắt gặp vội vội vàng vàng kêu lên:

- Thật sự không cần đâu.

Lý Chấn Ninh lại sờ lên trán cậu:

- Vẫn còn chưa hạ sốt, nhất định phải đi.

Lý Vấn Hàn không thể lay chuyển được Lý Chấn Ninh đành phải theo anh lên xe đến bệnh viện. Sau khi bác sĩ kiểm tra một hồi, phát hiện ra là kỳ phát tình dẫn đến sốt cao liền nhìn Lý Chấn Ninh đầy trách móc:

- Không hiểu cậu chăm sóc Omega của mình kiểu gì nữa...

Lý Vấn Hàn cả kinh:

- Bác sĩ, anh ấy không phải...

Bác sĩ không thèm để ý đến cậu, tiếp tục phê bình Lý Chấn Ninh:

- Thường xuyên dùng thuốc ức chế vào ký phát tình sẽ gây rối loạn, đặc biệt là sau khi đã đánh dấu tạm thời... Các cậu bây giờ vẫn còn trẻ, đã làm thì phải có trách nhiệm, vẫn là đánh dẫu vĩnh viễn gây ít tổn thương nhất đối với Omega. Lần này chẳng qua là phát sốt, lần sau không chừng...

Lý Chấn Ninh sắc mặt tái nhợt, Lý Vấn Hàn lập tức đỏ mặt tía tai. Bác sĩ khám xong liền kê một đơn thuốc, giao cho y tá rồi đi ra ngoài.

- Cảm ơn anh, Chấn Ninh. - Lý Vấn Hàn thực tế lớn hơn Lý Chấn Ninh một tuổi nhưng vì đối phương là tiền bối, cậu đã sớm quen xưng hô như vậy. - Chuyện vừa rồi... thực xin lỗi, không hiểu tại sao bác sĩ lại nhầm anh là Alpha của tôi... hại anh phải nghe mắng rồi.

- Cậu không cần xin lỗi. - Lý Chấn Ninh nhìn cậu, chậm rãi cúi người . - Vậy Alpha của cậu đâu? Người may mắn như vậy, thế mà lại không biết chăm sóc cậu thật tốt...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro