Chương 7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lý Vấn Hàn từ chối hoa hồng của Gia Nghệ. Nếu là một tuần trước, biết được rằng trong tim Gia Nghệ có mình, cậu chắc chắn sẽ rất hạnh phúc, hận không thể đốt pháo hoa mà ăn mừng. Hy vọng vốn tưởng xa vời như vậy, đột nhiên thành hiện thực, Lý Vấn Hàn bây giờ lại không còn quá vui mừng nữa. Cậu yêu Gia Nghệ, nhưng những khoảnh khắc mất mát trước đây đã nhắc nhở cậu rằng, không được nóng vội. Hãy để thời gian và sự thật chứng minh tình cảm của Gia Nghệ không phải là hứng thú nhất thời.

Cậu cho rằng Gia Nghệ sẽ tức giận, xụ mặt hỏi cậu tại sao lại từ chối, hoặc là không chấp nhận mà rơi nước mắt, kéo góc áo cậu nói:

- Không được, cậu không được cự tuyệt tôi.

Nhưng mà Gia Nghệ chỉ thất thần vài giây, có chút run rẩy cười khổ nói:

- Được, không chấp nhận cũng không sao.

- Tôi biết trước đây là do tôi không tốt. Chỉ có thể trách mình ngu ngốc, không sớm nhận ra tình cảm này.

- Tôi sẽ đi học cách trở thành một Alpha tiêu chuẩn, không, là một Alpha xuất sắc nhất. Cậu chờ tôi một chút, tôi chạy rất nhanh, nhất định sẽ đuổi kịp cậu.

Lý Vấn Hàn im lặng không nói.

- Cậu chẳng lẽ ngay cả cơ hội đuổi theo cậu cũng không cho tôi đấy chứ?

- Không cho cậu đuổi theo cậu sẽ không đuổi sao?

- Vẫn sẽ đuổi theo, đến chết cũng sẽ mặt dày đuổi theo cậu. - Gia Nghệ bày ra bộ mặt thấy chết không sờn.

Lý Vấn Hàn nghĩ, thật ra tôi không khó theo đuổi như vậy, cậu sớm chút nữa ngoắc ngoắc ngón tay, không phải tôi sẽ ngay lập tức chạy đến bên cậu hay sao.

Lý Vấn Hàn lúc còn đi học cũng có rất nhiều người theo đuổi, nhưng Gia Nghệ so với những người kia theo đuổi còn nhiệt tình hơn. Khi chưa nhận ra tình cảm thì không nói chứ một khi đã nhận ra rồi thì tấn công mãnh liệt.

Gia Nghệ bình thường thích ngủ nướng, hôm nay lại đặc biệt dậy sớm, làm đồ ăn còn cung cấp thêm dịch vụ đáng thức mỗi sáng. Bữa sáng ngày nào cũng thay đổi, chỉ là mấy lần bị Lý Vấn Hàn bắt được là mua ở cửa hàng dưới nhà. Không những vậy mỗi lúc rảnh rỗi đều nhắn tin hỏi cậu đang làm gì thế, còn thêm vào mấy biểu tượng cảm xúc đáng yêu.

Lý Vấn Hàn: Công ty các cậu gần đây phá sản sao? Tổng tài thế nào lại rảnh rỗi như vậy?

Gia Nghệ: Cậu so với công việc quan trọng hơn (*/ ∇ \*)

Lý Vấn Hàn: ...

Cậu so với công việc quan trọng hơn!

Khi Gia Nghệ tìm được thuốc ức chế dưới giường, hơi tức giận nhìn Lý Vấn Hàn nói:

- Không được phép dùng thuốc ức chế nữa! Cậu phải nghe lời!

- Chẳng phải cậu nghi ngờ tôi đi tìm người khác sao?

- Thật xin lỗi. - Gia Nghệ mấp máy miệng, cúi mặt đi qua. - Vậy cậu đánh tôi đi.

Lý Vấn Hàn đưa tay lên giả bộ đánh hắn, cuối cùng cũng không xuống tay được. Gia Nghệ nghiêng đầu qua, lấy hai tay che má:

- Cậu hết giận rồi sao?

- Không. - Lý Vấn Hàn trừng mắt.

- Vậy cậu tiếp tục đánh đi.

- Tôi sợ đau tay...

Sau khi《Theft of the moon》 công chiếu, Lý Vấn Hàn tự cho mình một thời gian nghỉ ngơi thật dài, nào biết được chính mình lại thu hút được một lượng fan hâm mộ khá lớn, lại cũng có không ít thông báo theo đó mà đến.

Gia Nghệ bắt đầu đưa đón cậu đi làm, khi về đến nhà sẽ mát xa cho cậu, nịnh nọt:

- Cảm thấy thế nào, tôi đặc biệt tìm Hồ Văn Huyên học hỏi đó.
Lý Vấn Hàn được mát xa có chút ngứa, thỉnh thoảng sẽ phát ra tiếng rên hừ hừ nho nhỏ, Gia Nghệ nghe được cảm thấy thật tâm ý viên mãn. Nhưng Lý Vấn Hàn không cho phép, hắn cũng không dám lộ xộn.

Mỗi lần Gia Nghệ cùng Lý Vấn Hàn đi cùng nhau, sẽ có vài người tò mò hỏi cậu:

- Lý Vấn Hàn, ai vậy?

Lý Vấn Hàn đều nhàn nhạt trả lời:

- Là bạn.

Gia Nghệ cảm thấy trong lòng như có một cái lỗ đen, đem hai chữ "Là bạn" hút vào trong khóe mắt cay cay.

Hắn còn gặp phải Lý Chấn Ninh. Lúc Gia Nghệ ở bãi đỗ xe chờ Lý Vấn Hàn tan làm thì nhìn thấy Lý Chấn Ninh đeo khẩu trang đi về hướng xe bên cạnh. Hắn hạ cửa kính xuống, Lý Chấn Ninh quay đầu lại nhìn hắn.

Trận phong ba lần trước đều là một tay studio của Lý Chấn Ninh đi dẹp loạn, còn để sót lại một bình luận " Thật xứng đôi". Gia Nghệ tùy ý vào trang cá nhân weibo của người đó, phát hiện hình ảnh người này đăng lên toàn là ảnh chụp chung của Lý Chấn Ninh và Lý Vấn Hàn.

- Xứng đôi chỗ nào, căn bản là không xứng!

Kết quả lại bị dập cho túi bụi.

Lý Chấn Ninh. Cái tên này trong lòng Gia Nghệ như một cái gai, nhắc nhở hắn rằng Lý Vấn Hàn còn có thể chọn người khác. Hắn đau xót không chịu được, lại cũng không dám phàn nàn, chỉ có thể lặng lẽ ghen tuông. Hôm nay Lý Vấn Hàn không có ở đây, hắn tự nhiên muốn công khai thể hiện chủ quyền.

- Tôi cùng Lý Vấn Hàn đã kết hôn rồi, cậu cũng không nên can thiệp vào chuyện nhà tôi.

Lý Chấn Ninh nhìn xung quanh, kéo xuống khẩu trang nhìn Gia Nghệ nhếch miệng:

- Nhưng tôi cũng không ngửi thấy mùi của cậu trên người Hàn Hàn.

Gia Nghệ nắm chặt tay, gương mặt tối sầm.

Lý Chấn Ninh một tay đè lại cửa xe, vẫn dùng gương mặt tươi cười trầm giọng nói:

- Đối xử tốt với Lý Vấn Hàn một chút đi.

- Nếu không, bất cứ lúc nào tôi cũng có thể thay thế cậu.

Kỳ phát tình của Lý Vấn Hàn lại sắp đến, lần này Gia Nghệ dứt khoát xin nghỉ ba ngày.

- Ba ngày? Nghỉ bệnh sao?

Gia Nghệ coa thể xem là một người cuồng công việc, từ khi bắt đầu đến công ty hầu hết thời gian đều ở đây. Trợ lý theo hắn từ lâu cũng chưa thấy hắn xin nghỉ một lần nào, thật sự cảm thấy kinh ngạc.

- Alpha đã kết hôn chẳng phải mỗi tháng đều có ba ngày nghỉ sao?

- Đó là dùng để chăm sóc Omega, Gia tổng đâu có kết hôn, lấy đâu ra Omega chứ...

- Ai nói tôi không có?

Gia Nghệ tìm trong điện thoại ảnh chụp giấy đăng kí kết hôn của hắn và Lý Vấn Hàn, khoe khoang giơ ra trước mặt trợ lý:

- Tôi đã kết hôn, đã có Omega, cậu ấy còn rất đẹp.

Trợ lý há to miệng nhìn Lý Vấn Hàn trên tấm ảnh, cảm thấy có chút quen mắt. Nhưng cậu ta cũng không nghĩ nhiều, trong đầu còn đang tiêu hóa thông tin sếp lớn bí mật kết hôn. Nữ đồng nghiệp nói trước đó đều là sự thật! Gia tổng gần đây tâm tình không tốt chẳng lẽ thực sự là chưa thỏa mãn dục vọng?!

Lý Vấn Hàn tối hôm đó sau khi cùng Gia Nghệ hôn nhẹ một cái vẫn không cho Gia Nghệ vào phòng ngủ. Gia Nghệ đối với chuyện này chấp niệm rất sâu, mỗi lần rời giường đều bày ra bộ mặt ủy khuất, thật giống một con cún nhỏ.

Vì thế vào ngày nghỉ đầu tiên Gia Nghệ ngay lập tức ôm chăn gối vào trong phòng ngủ, chưa đợi Lý Vấn Hàn lên tiếng, nịnh nọt cười cười:

- Tôi trải chăn nằm dưới đất.

- Nằm dưới đất lạnh lắm, dễ bị cảm...

Đôi mắt Gia Nghệ thoáng chốc sáng lên:

- Vậy tôi có thể ngủ cùng cậu sao?

- Nằm mơ đi.

Gia Nghệ cũng không tức giận:

- Cậu xem, cậu vẫn quan tâm đến tôi.

Lý Vấn Hàn không để ý tới hắn, quay đầu đi ngủ.

Hai giờ sáng, hương đào ngọt lịm hòa cùng hương rượu bắt đầu phát tán trong không khí. Gia Nghệ bị chất dẫn dụ của Lý Vấn Hàn làm cho tỉnh giấc thấy cậu vẫn còn đang chìm trong giấc mộng. Lý Vấn Hàn trong mơ cảm thấy thật nóng, vô thưca trở mình kéo cổ áo, lộ ra phần ngực trắng nõn.

Lý Vấn Hàn mặt mũi đỏ ửng, trên trán ướt mỗ hồi, bờ môi đỏ mọng đẫm nước, nhỏ giọng lẩm bẩm gì đó.

- Lý Vấn Hàn. - Gia Nghệ gọi cậu.

- Hàn Hàn.

-... bảo bối.

Lý Vấn Hàn lông mi run run mở mắt ra, trong con ngươi ngập hơi nước.

- Kỳ phát tình của cậu đến rồi.

Lý Vấn Hàn có phần hơi tỉnh nhìn hắn.
Gia Nghệ bị bộ dáng này của cậu kích thích, cúi đầu thì thầm bên tai:

- Tỉnh chưa?

Hắn cúi người cởi bỏ áo ngủ của Lý Vấn Hàn, mảnh áo lụa theo đầu vai trượt xuống trên giường. Hắn vươn tay nắm lấy eo cậu, một tay theo hai chân một đường lướt xuống, hô hấp dần trở nên dồn dập.

Lý Vấn Hàn liếm môi, phát ra tiếng rên nho nhỏ:

- Khó chịu...

- Rất nhanh sẽ không khó chịu nữa. - Gia Nghệ hôn lên cằm cậu. Tôi đánh dấu hoàn toàn có được không?

Lý Vấn Hàn ngẩng đầu lên, trừng mắt nhìn hắn.

- Tôi nhịn hơn nửa năm rồi...

Xoạt!

Tay Gia Nghệ vừa tiến vào trong quần Lý Vấn Hàn, liền bị cậu đạp cho một cước ngăn lại. Omega vào kỳ phát tình sức lực không lớn, thế nhưng Gia Nghệ vẫn dừng lại động tác.

- Làm sao vậy?

Lý Vấn Hàn nhanh chóng kéo chăn lại, quấn mình thành một cái kén, chỉ để lộ ra cái trán đầy mồ hôi.

Tôi cho cậu nhịn hơn nửa năm!

Gia Nghệ hít sâu một hơi.

- Nếu như nhịn hơn nửa năm rồi, nhịn thêm chút nữa cũng không sao! - Lý Vấn Hàn cúi đầu. - Cắn gáy của tôi... nhanh lên... tôi khó chịu.

Miếng thịt ngon đến bên miệng liền bay mất.

Gia Nghệ cực kì muốn xuyên việt về quá khứ đánh chết cái tên giả bộ thờ ơ chính nhân quân tử chính mình trước kia.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro