Chương 29

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sự việc phát triển mau lẹ hơn Rikimaru nghĩ, trên trang của trường giờ giống như đang nổ ra một cuộc chiến lớn, fan và antifan cấu xé nhau, to chuyện hơn hình như còn đang có xu hướng lan ra vấn đề bảo vệ bình đẳng giới.

Bạn bè, các đàn em và fan của anh thì cho rằng giới tính không phải là vấn đề, Rikimaru vẫn là đại thần, lựa chọn như thế nào là quyền của anh

Antifan và một số người qua đường thì lại cho rằng như vậy là lừa dối trong học đường. Để Omega sống trong ký túc xá Alpha là không được.

Một số kẻ kích động hơn thì đả kích toàn bộ Omega, châm ngòi thổi lửa sang cho Alpha. Nói chung là loạn cào cào, kiểu này hiệu trưởng không ra mặt thì không được.

Rikimaru cũng bị gọi lên văn phòng của ông để nói chuyện.

"Rikimaru, thầy biết việc này rất khó khăn với em. Em muốn tiếp tục che dấu không hay là có lựa chọn nào khác?"

"Em đã nghĩ rất lâu thầy ạ, giờ có tiếp tục che dấu thì một số kẻ ác ý vẫn sẽ tiếp tục tìm kiếm bằng chứng bôi nhọ em và nhà trường, đến lúc mọi người biết được sự thật thì có khi lại phản tác dụng, chi bằng em thừa nhận luôn"

"Việc lần này ảnh hưởng hơi lớn, thầy sợ em sẽ phải chịu nhiều công kích. Bây giờ mọi chuyện vẫn chỉ là trên cơ sở phỏng đoán mà thôi. Thầy biết em là một đứa trẻ có ý chí vững vàng, nhưng vẫn nên suy nghĩ kĩ nhé"

"Vâng em đã nghĩ kĩ rồi ạ. Để giữ vững uy tín nhà trường, em nghĩ thầy vẫn nên đưa ra cho em một mức khiển trách"

Thầy hiệu trưởng lâm vào trầm tư, đứa nhỏ này thật sự quá hiểu chuyện, còn nghĩ đến việc tìm đường lui cho nhà trường. Ông phải cố gắng hết sức để cân bằng giữa uy tín danh dự của mình và bảo vệ được tương lai của học trò. Khó rồi đây.

———

"Kha Vũ, chuyện của anh Riki sao rồi"

Trương Gia Nguyên quen thuộc mở tủ lạnh nhỏ ở phòng Châu Kha Vũ, bên trong đầy ắp các loại kem, cậu thành thạo chọn ra vị maccadamia mình thích rồi bắt đầu xử lý chúng. Dạo gần đây, Trương Gia Nguyên hầu như đều đóng đô ở phòng người yêu. Ai bảo cậu có bạn trai nhà giàu, một mình một phòng điều hòa mát lạnh chứ, tội gì phải chen chúc trong cái ký túc xá chật chội đầy người kia. Đám bạn cùng phòng suốt ngày thắc mắc cậu đi đâu làm gì, có qua đêm với Omega nào không, Trương Gia Nguyên đắc chí để lại cho bọn họ một nụ cười xảo quyệt.

Châu Kha Vũ nhìn người nọ một thân quần áo ngủ thoải mái đi qua đi lại trong phòng mình, tâm trạng cứ như cánh diều lơ lửng trên chín tầng mây vậy. Hắn nhẹ nhàng dùng ngón cái lau đi vệt kem còn dính lại trên khóe miệng Trương Gia Nguyên rồi đưa thẳng vào miệng mút sạch. Ngọt thật.

"Hôm nay đã ăn hai hộp kem rồi, không được ăn nữa, sẽ đau bụng"

"Ăn kem thỏa thích, đi vệ sinh thỏa thích chính là triết lý nhân sinh đó cậu biết không"

Châu Kha Vũ lắc đầu cười "Không biết anh Riki xử lý mọi chuyện kiểu gì mà đến giờ vẫn không thấy kể cho chúng ta, hỏi thì chỉ nói sẽ ổn thôi. Đang lướt diễn đàn à Nguyên Nhi, có gì hot không?"

Trương Gia Nguyên lúng búng một miệng kem "Có, câu chuyện đi xa hơn rồi"

"Hôm qua thảo luận sang cả vấn đề phân biệt giới tính mà còn chưa đủ xa hả"

Trương Gia Nguyên một tay vẫn lướt điện thoại điên cuồng, đọc cho Châu Kha Vũ nghe mấy cái top comment mới nhất

– Lâu như vậy mà không thấy lên tiếng ho he gì, suy đoán Omega là sự thật rồi

– Đúng, tôi và bạn bè còn đi spam hỏi mấy người cùng phòng với Rikimaru nhưng đều bị bơ. Bọn họ không định chịu trách nhiệm về bạn mình à

– Nói mới nhớ, trong ảnh còn có Santa, chắc chắn bọn họ biết điều gì đó. Hay là Rikimaru đeo bám Santa?

– Có khả năng lắm, Alpha đẹp trai tốt tính như vậy ai mà không thích

– Gì chứ, sao Omega lại giả Alpha để đeo bám Alpha...

"Đệt" Trương Gia Nguyên bực mình quăng điện thoại đi "Mấy người này bị ảo tưởng à, dựa vào đâu mà Riki-kun phải giải thích với bọn họ. Mở mồm là kêu gào không được phân biệt giới tính, thở ra cái câu đeo bám Alpha thì không thấy tự vả hay sao. Omega ăn hết của nhà mấy người đấy?"

Châu Kha Vũ xoa lưng giúp người yêu hạ hỏa, nói không phải ngoa chứ nếu ai dám nói xấu bạn bè trước mặt Nguyên Nhi thì hắn tin bọn họ sẽ bị đấm cho từ nay về sau không dám phát ngôn lung tung nữa.

Đã là năm nào rồi, khoa học ngày càng tân tiến mà sao con người vẫn không tiến bộ chút nào hết, vẫn hóng thị phi vẫn ưa ồn ào. Cuộc sống quá đầy đủ nên là người ta thích tìm đến drama chăng? Cả một đám đông hùa vào ép người khác phải sống theo ý mình thì hay lắm chắc, tại sao cứ phải chĩa mùi dùi vào cuộc sống của người ta vậy?

Châu Kha Vũ sốt ruột muốn gọi điện sang cho Santa

"Kha Vũ, nhìn này, nhà trường phát văn bản thông báo rồi."

"Thông báo cái gì, nói mau Nguyên Nhi"

"Qua trao đổi và xác minh với nhà trường sau sự việc đang nổi lên gần đây, sinh viên Chikada Rikimaru năm ba Khoa Biên đạo thừa nhận do một vài lý do cá nhân và khiếm khuyết trên cơ thể từ nhỏ nên không thể làm một Omega như các bạn học bình thường. Học viện đã tiến hành làm rõ với bệnh viện về trường hợp đặc biệt của trò Rikimaru và chấp nhận thông cảm cho trò ấy. Tuy nhiên, vấn đề này cũng gây ra xáo trộn không nhỏ trong nhà trường nên Ban giám hiệu đã đưa ra một mức phạt khiển trách, đồng thời yêu cầu trò Rikimaru theo học bổ sung lớp giáo dục giới tính và chuyển ký túc xá để tránh ảnh hưởng đến các bạn học khác. Ngoài ra, mong sinh viên trong trường bao dung thấu hiểu và không đề cập đến vấn đề này trên các trang mạng xã hội, dừng lại các hành vi gây mất đoàn kết nội bộ, ảnh hưởng không tốt đến danh tiếng nhà trường."

Trương Gia Nguyên đọc một hơi xong lại muốn quăng điện thoại, nói đi nói lại vẫn là bị phạt, yêu cầu không công kích thì lũ chó điên trên mạng sẽ dừng lại chắc. Châu Kha Vũ thì bình tĩnh hơn, kết quả thế này chắc ngài Hiệu trưởng cũng đã cố gắng lắm rồi. Hắn mở danh bạ, chuẩn bị gọi điện cho Santa, bỗng nhiên có một thông báo với cái tên quen thuộc nhảy ra màn hình.

Santatata_dance bắt đầu một cuộc phát sóng trực tiếp.

Màn hình báo hiệu bắt đầu live stream trên diễn đàn, Santa rướn người ngồi thẳng lưng, đưa tay xoa xoa góc áo. Cậu khẽ hắng giọng. Chưa đầy một phút mà đã gần một nghìn người xem rồi, sinh viên trường này rảnh thật.

Santa hít một hơi nhìn bình luận chạy điên cuồng, lượt thả tim, thả phẫn nộ ồ ạt che kín màn hình, cậu ngó lơ chúng.

"Xin chào mọi người, tôi là Uno Santa. Chắc hẳn mọi người cũng phần nào đoán ra hôm nay tôi live stream trên đây là về vấn đề gì. Mấy ngày gần đây, cả tôi, bạn cùng phòng và các người bạn trong câu lạc bộ nhảy đều thường xuyên nhận được những cuộc gọi, tin nhắn chất vấn. Vì vậy ngày hôm nay tôi sẽ giải đáp tất cả thắc mắc của mọi người, mong không có ai làm phiền đến cuộc sống riêng tư của chúng tôi nữa.

Nhà trường vừa phát văn bản thông báo, có lẽ mọi người đều đọc rồi. Anh Rikimaru là Omega, không sai, tôi và các bạn bè thân thiết của anh ấy đều biết điều này."

Khu bình luận bùng nổ, chữ chạy như tên bắn. Kích thích quá đi, đọc mấy câu chữ khô khốc của nhà trường làm sao thỏa mãn được sự hóng hớt drama bằng việc chính chủ thừa nhận. À cũng không hẳn là chính chủ. Số người xem hiện giờ lên đến ba nghìn.

"Việc anh Rikimaru giấu diếm điều này đã gây ảnh hưởng đến Học viện, cũng như làm xáo trộn cuộc sống thường nhật của các sinh viên trong trường. Anh ấy đã giải trình cụ thể với Ban giám hiệu, nhận được sự chấp thuận và cũng chịu một mức phạt cảnh cáo rồi.

Nếu mọi người có thể chấp nhận được sự thật này thì chúng tôi rất cảm kích, còn nếu mọi người không chấp nhận thì tôi cũng mong là hãy để sự việc đặt một dấu chấm tại đây. Hình phạt cũng đã nhận thì không có lý do gì để bới móc và chì chiết thêm nữa có đúng không?"

Santa nói một tràng dài đến đây có hơi nghẹn ngào. Khu vực bình luận giờ chia làm hai phe. Người chỉ trích không thiếu nhưng cũng đã có những bình luận cảm thông

– Tôi mất bao nhiêu công để đẩy top comt bênh vực hai người mà đều không thành. Thế giới quá hung hãn. Rikimaru không có lỗi.

– Rikimaru dù thế nào vẫn là đại thần trong lòng tôi

– Giới tính không làm lu mờ tài năng của con người. Anh ấy có lý do riêng nên mới phải giả trang

– Ủng hộ Santa và Rikimaru

– Mấy đứa hủ nữ im mồm đi...

"Cảm ơn những bạn đã ủng hộ chúng tôi. Rikimaru vẫn sẽ là Rikimaru, dù có là Alpha, Beta hay Omega, dù có là nam hay nữ thì chúng ta cũng không thể phủ nhận được những đóng góp của anh ấy cho trường.

Có cần thiết không khi mà vấn đề giới tính thứ hai lại trở thành một tội ác, phủ nhận hết công sức của một người. Chúng tôi sẽ tự kiểm điểm bản thân và nghiêm túc chấp hành mức kỉ luật của nhà trường. Vậy nên mong những người ác ý công kích hãy dừng lại hành động bôi nhọ, đào bới đời tư của người khác để thỏa mãn trí tò mò của mình.

Sau clip này có thể sẽ có những người chửi tôi, vậy thì chúc họ sẽ sống hạnh phúc với sự toxic đến cuối đời. Điều chúng tôi cần chỉ là sự bình yên để cống hiến cho nghệ thuật.

Còn nữa, mọi người có thể chửi tôi bao đồng, nhưng không thể nói Rikimaru đeo bám tôi. Tôi và Rikimaru hiện là người yêu, tôi sẽ bảo vệ anh ấy."

Santa hùng hồn tuyên bố, nói xong cậu như trút được gánh nặng ngàn cân, đồng thời lại có một cảm giác thỏa mãn khó tả. Cuối cùng mình cũng cho tất cả biết Rikimaru là của mình, đừng hòng ai cướp được nữa.

Santa đảo mắt nhìn về màn hình, ngoài dự đoán là lượt thả tim áp đảo, lượt xem lên tới năm nghìn người sau công bố kia.

– Santa quá cứng rắn, quá mạnh mẽ. God Santa.

– Huhu một tình yêu tuyệt vời. Tôi vô cùng có niềm tin vào tình yêu.

– Thật đẹp đôi, chúc hai người hạnh phúc

– Lũ độc mồm, soi mói đâu rồi. Vào đây. Hay là bị Santa nói cho nhục quá cúp đuôi chạy mất rồi.

– Hai người đừng lo, vẫn còn rất nhiều người thấu hiểu và ủng hộ

– Là ai chửi đám hủ nữ này điên cuồng, ship bất chấp đúng sai. Là ai???

Santa dở khóc dở cười. Sao mọi chuyện lại biến thành tình tiết chúc phúc cho đôi uyên ương rồi, cậu có chút cảm động. Dù sao điều cần nói cũng đã nói, thời gian cũng sẽ làm mọi việc lắng xuống, điều quan trọng nhất với cậu lúc này là người trước mặt.

Santa cảm ơn người xem rồi tạm biệt, không quên nhắc lại hãy để sự việc trôi qua một cách tự nhiên như cách vận hành vốn có của thế giới này vậy. Sau khi màn hình tắt, cậu không khống chế được tuyến lệ của mình. Chú cún lớn ngay lập tức lao vào vòng tay của người ngồi phía sau camera, người vẫn đang ôn nhu nhìn cậu từ đầu tới giờ.

"Ngoan, sao lại khóc nhè rồi. Có anh ở đây mà"

"Cứ nghĩ đến việc anh bị họ chửi rủa là đeo bám em, đi học cũng bị nhòm ngó là em lại ức phát khóc."

Santa hít hít mũi, bôi hết nước mắt tèm lem lên vai áo Rikimaru, còn đâu cái dáng vẻ đanh đá lúc chúc người ta sống chung với toxic đến cuối đời, còn đâu cái điệu bộ hùng hồn lúc tuyên bố cả hai là người yêu chứ. Rikimaru xoa xoa mái đầu đang cọ vào cổ mình, đặt lên môi cậu một nụ hôn chiều chuộng. Vẫn là bạn nhỏ nhà mình đáng yêu nhất.

"Em công khai mối quan hệ của chúng ta rồi đó, anh đừng hòng có ý định lăng nhăng"

"Ừm... hờ hờ... chỉ có mình Santa"

Chiếc live stream bất ngờ này không ít thì nhiều cũng đã tác động đến văn hóa bình luận của một số cư dân mạng trong trường. Thời gian vẫn chảy trôi còn cuộc sống vẫn tiếp diễn. Tuy vẫn còn không ít ý kiến trái chiều cùng các lời xì xào bàn tán, Rikimaru đã không còn bị nhìn với những ánh mắt kì dị mỗi khi đến lớp nữa. Nhưng anh đều mặc kệ, anh đã quen với việc này đến nỗi không buồn phản ứng.

Nghĩ đi nghĩ lại, Alpha hay Omega thì sao, vẫn là tên phù thủy biên đạo ngốc nghếch hay cười hờ hờ đó thôi, chả có gì thay đổi cả.

Dòng chảy của kim đồng hồ cũng dần cuốn theo những kí ức không mấy vui vẻ, và diễn đàn trường hàng ngày lại có những topic nóng bỏng tay, lôi kéo con người hết cuộc vui này sang cuộc vui khác. Nhịp sống của Santa và Rikimaru cũng quay trở lại bình thường.

Trừ một việc.

Rikimaru không thể ở ký túc xá Alpha được nữa.

Ngày anh dọn ra thuê trọ bên ngoài, Minh Quân và Lãng Di ôm nhau khóc bù lu bù loa. Còn đâu những ngày tháng cùng nhau xem anime rồi xuýt xoa, còn đâu những bữa nhậu vui quên trời đất.

Santa hai tay kéo hai chiếc vali, miệng cười lớn

"Các anh làm gì mà lố thế, bọn em chỉ là ra ngoài trọ chứ có phải về quê nghỉ chơi đâu"

"Ừ thôi mau biến đi, bọn tao sẽ không phải ngày ngày ăn cơm chó nữa" Lãng Di sụt sùi

"Hờ hờ"

"Bọn em đi nha, các anh ở lại bảo trọng. Hehe"

Minh Quân vỗ vai Santa "Dọn đồ hòm hòm xong thì phải mời bọn anh bữa tân gia đấy"

"Chốt kèo luôn"

"Hờ hờ"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro