Chương 67: Đừng Để Tôi Thất Vọng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ăn uống no say, Trí Sính đi tắm.

Ngô Sở Úy ngồi ở bên ngoài rất không tự nhiên, ngồi chỗ nào cũng không yên, cậu nhìn chằm chằm cái cửa đến nửa ngày, trong lòng cân nhắc chuyện có nên rút lui hay không? Đúng lúc đó, điện thoại di động của Trì Sính đổ chuông, lại vừa ngay tầm tay Ngô Sở Úy.

Mà kì quái là, Trì Sính không có lưu số Nhạc Duyệt, không có bất luận xưng hô gì, chỉ có một dãy số trụi lủi, nhưng mà Ngô Sở Úy chỉ cần liếc mắt cũng nhận ra.

Ma xui quỷ khiến thế nào lại bấm nghe.

"Lão công..."

Vỏn vẹn hai từ như vậy, liền dẫm lên bảy năm thâm tình của Ngô Sở Úy.

Cậu chung tình, ôn nhu, không tiếc gì với Nhạc Duyệt đến thế, vậy mà cô vẫn chỉ gọi cậu là "Ngô mập mạp", đây là cái tên thân mật duy nhất; hiện tại con người này ngang ngược bá đạo, trong ngoài lẫn lộn, lăng nhăng vô tình, thế nhưng cô lại nũng nịu gọi là lão công.

Đang ngẩn người thì Trì Sính từ phòng tắm đi ra.

"Ai gọi vậy?"

Ngô Sở Úy đảo mắt, thần sắc ngưng trệ, thân hình khôi ngô của Trì Sính ở trước mắt cậu, một tam giác hoàn mỹ, cơ thể rắn chắc, đường cong tuấn mỹ dương cương, giống như một pho tượng thần bễ nghễ nhìn chúng sinh, hùng phong vạn trượng, kề sát bên người Ngô Sở Úy.

Vị thẳng nam này không có chút tự giác nào, nhìn thuận mắt liền sờ lên.

"Anh tập sao mà được thế này hay vậy?"

Sau đó, liền bị Trì Sính ấn ngã trên giường, tự mình truyền thụ bí kíp đại pháp luyện cơ.

Tay Trì Sính vuốt ve, chơi đùa phía sau eo của Ngô Sở Úy, lông tơ trên người cậu toàn bộ đều dựng ngược lên.

"Có sợ nhột không?" Trì Sính hỏi.

Nói về điểm này, Ngô Sở Úy cực kì tự tin.

"Không có, từ nhỏ đã không sợ nhột."

Ngô Sở Úy cũng không phải thổi phồng sự thật, mà thực sự từ nhỏ đã miễn dịch với mấy chiêu chọc lét này, mấy đứa nhỏ con nhà người ta vui vẻ mà lăn lộn trên giường, còn cậu thì vẫn cứ bức tượng vững vàng. Cù! Cứ cù thoải mái! Gia đây mí mắt cũng không thèm động!

Vì vậy, Trì Sính xuống tay, nhưng cũng chỉ như chuồn chuồn lướt nước, ấy vậy mà lại khiến toàn thân Ngô Sở Úy tê dại, ngứa đến mức hai vai không ngừng run lên, đến mức không nói được một câu cho rõ ràng.

Mụ nó! Sao lại như này? Ngô Sở Úy mù mờ.

Nơi mà Trì Sính chạm vào, đều là những nơi mà Ngô Sở Úy cho là không quan trọng, như là lỗ tai, cổ, xương quai xanh, hầu kết... Bình thường lấy lông gà cù cậu còn chưa có cảm giác, thế mà lúc này vừa rơi vào tay Trì Sính liền chịu không nổi rồi?

"Anh chuốc thuốc tôi?" Ánh mắt sắc bén chất vấn.

Trì Sính hừ một tiếng, "Đừng lấy cớ cho sự dâm đãng của cậu."

"Này, anh nói ai dâm đãng? Hừ, anh đợi tôi một chút, tôi..."

Đôi môi của Trì Sính cắn lên dái tai của Ngô Sở Úy, một hơi làm mềm ra, đầu lưỡi tinh tế phác họa đường nét hình dáng nơi vành tai mẫn cảm, cuối cùng tiến quân thần tốc, khuấy đảo khôn lường. Nháy mắt Ngô Sở Úy như bị ù tai, chỉ có thể nghe thấy tiếng thở dốc của chính mình.

Quái.. Như thế nào lại có cảm giác dữ vậy?

Trì Sính hôn lên môi Ngô Sở Úy, ngón tay thô ráp cách lớp áo phông xoa lên đầu nhũ của cậu.

Trên đầu Ngô Sở Úy toàn là mồ hôi, cơ bụng cũng căng lên, mày kiếm cũng nhăn lại run run như chịu phạt. Trì Sính thân là một cao thủ tình trường, vậy mà khi nhìn thấy vẻ mặt này của cậu cũng không khỏi băn khoăn, dừng tay hỏi.

"Làm sao vậy?"

Ngô Sở Úy thở không ra hơi nói, "Mụ nó, thật là sướng."

Trì Sính nén cười, "Mới thế này thì đã là gì?"

Nói xong kéo áo cậu lên cao, dùng đầu lưỡi vẽ một nụ hoa ở đầu nhũ bên trái, từ lớn đến nhỏ, không ngừng hướng trung tâm mà rê đến, cuối cùng dừng lại trên đỉnh đầu nhũ, liếm quanh cọ xát. Tiết tấu cực kì phù hợp với tiếng thở dốc của Ngô Sở Úy, chơi chán lại dùng răng cắn lên, cuối cùng dùng sức ngậm chặt môi, hút thật mạnh, tạo thành tiếng.

Hai chân Ngô Sở Úy hung hăng kẹp lấy hai bên người Trì Sính, thống khổ kêu rên.

"Đừng làm như vậy."

Trì Sính lại càng muốn làm vậy, hắn mút hết bên này lại tiếp đến bên kia.

Không được... Ngô Sở Úy thích đến mức không nhìn ra được phương hướng, trước mắt lại hiện lên toàn mông phụ nữ, cũng sắp xoay thành hoa mất rồi.

"Sờ chỗ kia." Ngô Sở Úy nói.

Trì Sính bắt đầu giả ngu, "Chỗ nào?"

"Chỗ kia."

"Chỗ nào?"

"Là chỗ đó."

"Chỗ nào?"

Ngô Sở Úy "....!"

Móng vuốt của Trì Sính trượt vào quần Ngô Sở Úy, ma sát lên phần đùi trong mềm mại mẫn cảm, lại cười giỡn, "Chỗ nào?"

Ngô Sở Úy cắn răng, cuối cùng phun ra một từ, "JJ."

Lúc này Trì Sính mới chịu buông tha, bàn tay to xuyên qua rừng rậm, đem con chim nhỏ đang ngóc đầu bao lấy, vuốt ve, cho đến khi chú chim nhỏ đứng thẳng lên, hắn nhìn một cái, cũng không phải là nhỏ! Màu sắc tươi sáng, hình dáng căng tràn, thật khiến Trì Sính yêu thích. Vì thế, hắn kéo quần lót xuống, làm lộ ra toàn bộ nơi tư mật.

Ngô Sở Úy bị Trì Sính nhìn liền cảm thấy không tự nhiên, hai tay che lại, cứng ngắc hỏi.

"Anh nhìn cái gì?"

Trì Sính cường ngạnh đem tay Ngô Sở Úy mở ra, đặt lên nệm, năm ngón tay phối hợp đem chú chim khỏe khoắn của Ngô Sở Úy ra chơi đùa, chơi thật khéo léo. Ngón tay thô ráp ma sát trên phần bụng mềm mại, nhiệt độ từ lòng bàn tay vuốt ve từ trên xuống dưới sinh ra dòng điện, chạy đến phần gốc, hắn tập trung nghịch hai quả trứng yêu thích từ lâu của mình, tay lên xuống theo một tiết tấu ác liệt, liên tiếp vỗ vào đùi trong, lực đạo mười phần.

Eo lưng Ngô Sở Úy như bị điện giật, cậu chưa từng chơi qua cái gì như vậy, lại càng không biết thủ dâm cũng có thế sướng đến thế này.

Chưa tới năm phút, Ngô Sở Úy đẩy tay Trì Sính ra, phản kháng mãnh liệt.

Cậu không nghĩ sẽ bắn trước mặt hắn.

Trì Sính lại cứ nhất quyết không tha, ngón tay hắn hướng đến hai bên phân thân, muốn "đánh lửa".

Ngô Sở Úy thật sự chịu không nổi, kẹp hai chân lại xoay lưng về phía Trì Sính, dấu chim đi.

Trì Sính cường ngạnh giữ lấy người Ngô Sở Úy, đem "chú chim" bị dấu kín móc ra, tay nhanh chóng trừu sáp, một tay giữ chặt lấy hông cậu, vì muốn Trì Sính làm nhanh hơn, Ngô Sở Úy theo bản năng mở rộng chân.

"Không được..."

Ngô Sở Úy né tránh, dày vò, mỗi lần sắp lên đến đỉnh đều liều mạng kiềm lại, chưa kịp hít thở, bàn tay thô to kia lại duỗi đến, càng lúc càng dũng mãnh, khoái cảm kịch liệt ập mạnh vào người làm Ngô Sở Úy muốn ngất đi.

Cậu muốn khóc, muốn chửi, muốn đánh người...

Trì Sính nhìn thấy Ngô Sở Úy sắp bạo phát, động tác chậm dần, Ngô Sở Úy không kiên nhẫn cử động eo, lại bị Trì Sính đè lại. Hắn muốn nhìn Ngô Sở Úy bắn ra thật chậm, hắn muốn nhìn thấy biểu tình của cậu trước và sau khi bắn tinh.

Rốt cục, một dòng dịch trắng cũng bắn ra, gân xanh trên cổ Ngô Sở Úy hiện lên, khuôn mặt vặn vẹo, không nhịn được rên hừ hừ.

Trì Sính vẫn không buông tay, chậm rãi ma sát, eo lưng Ngô Sở Úy run rẩy, dòng tinh dịch thứ hai liền bắn ra, mà trên mông cậu cũng đều là mồ hôi, ướt đẫm cả tấm đệm giừơng.

Ngay sau đó, lần thứ ba, thứ tư... Cứ thế liên tục chừng nửa phút, tiếng rên của Ngô Sở Úy cũng biến đổi.

Cuối cùng, Trì Sính dùng cả hai tay, hợp sức tấn công, châm thêm ngọn lửa cuối cùng dưới khố hạ, thiêu cháy toàn bộ thần kinh của Ngô Sở Úy, khiến cậu mất hết ý chí; đến mức mông cậu cũng rời khỏi giường, eo lưng run rẩy kịch liệt, đồng tử không có tiêu cự, cổ họng khô rát.

Xong một lần nữa mới chịu dừng lại.

"Bắn cũng thật nhiều." Trì Sính cố ý đưa tay đến trước mặt Ngô Sở Úy.

Ngô Sở Úy thất thần nhìn, phân thân run run hai cái, lại đứng lên.

Chuyện này hoàn toàn ngoài dự đoán của Trì Sính, hắn không khỏi ngạc nhiên, bóp chặt đầu khấc hồng hồng của Ngô Sở Úy trêu tức nói, "Không tồi nha, súng cũng tốt quá đấy chứ, còn có thể bắn liên hoàn."

Đàn ông một khi bị kích thích nổi lên thú tính, liền xé nát bản mặt giả nhân giả nghĩa, lộ ra bản tính cuồng dã. Ngô Sở Úy chưa từng sướng đến vậy, ngẫm lại, đều mang màu sắc của khoái cảm, làm cho cậu nhiệt huyết sôi trào. Trước mắt chính là một pho tượng thần, sắc da mê người, cái mông cường tráng rắn chắc, ánh mắt mị hoặc gợi cảm...

Ngô Sở Úy vươn tới.

Trì Sính đùa cợt, cười, "Còn muốn?"

Vừa hỏi xong, cái mông cường tráng bị nhéo một cái, ánh mắt Ngô Sở Úy phong lưu, không hề sợ hãi, ngón tay ở trên mông Trì Sính liên tục xoa nắn, cảm thấy chưa đã, lại tiếp tục bóp, cuối cùng xoa đến mép mông.

Ở trên giường của hắn, chưa từng có ai dám làm như vậy.

Dám nghịch mông lão tử, không muốn sống nữa sao?

"Anh để tôi bắn một phát đi." Ngô Sở Úy đột nhiên mở miệng.

Đồng tử Trì Sính tối đen lại, ánh mắt làm người ta sợ hãi nhìn thẳng vào mắt Ngô Sở Úy, "Cậu nói cái gì?"

Ngô Sở Úy khàn giọng, thanh âm lỗ mãng, "Dù sao thì anh cũng đã làm nhiều như vậy rồi, không làm tôi cũng đâu có thiếu, nhưng mà tôi với đàn ông còn chưa thử qua, anh để tôi thử cho đã ghiền ha."

"Lấy – tôi – giải – ghiền?"

Bốn chữ này từ trong miệng Trì Sính đi ra, từng chữ từng chữ tưởng chừng như đập mạnh trên mặt đất tạo ra tiếng động.

Ngô Sở Úy nghiêm túc, "Tôi cảm thấy mông anh rất chắc, hẳn là không thành vấn đề. Nói thật, anh là người đàn ông đầu tiên khiến tôi sinh ra dục vọng, vì thế đừng để tôi thất vọng nha."

[End chương 67]

Vote đi mấy bạn chuchoe ơi ~ ~ ~ ~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro