Chương 92: Xem Film VIP

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Film mà Trì Sính cung cấp quả nhiên là không hề giống.

Trừ bỏ kích cỡ lớn hơn, nội dung lại càng thô bạo, đặc điểm nổi bật chính là đồ tự quay. "Người tham gia diễn" đều là dân bản xứ, cho dù nhục nhã vẫn cứ kêu, đều là khẩu âm Bắc Kinh đặc trưng. Không có kịch bản hay tập diễn, không khoa trương không làm bộ, trần trụi chân thật. Coi một bộ phim như vậy, nghe khẩu âm quen thuộc, có thể dễ dàng đem bản thân chìm vào trong đó.

Cho nên, so với đống GV bình thường đương nhiên càng có cảm giác kích thích.

"Cậu nhóc kia bộ dáng thế nào?" Trì Sính hỏi.

Ngô Sở Úy gật đầu, cậu từ đầu đã chú ý đến cậu nhóc này, lúc trước cảm thấy Khương Tiểu Soái đã rất anh tuấn rồi, nhưng so sánh với cậu nhóc này, thật sự không tính là cái gì. Vô luận là diện mạo, dáng người hay là làn da, đều là hạng nhất. Đừng nói mấy kẻ đam mê đàn ông sẵn rồi, ngay cả Ngô Sở Úy xem qua, đều cảm thấy ngứa ngáy trong lòng.

Đang nghĩ tới, có một tên móc ra vật cứng đâm vào, song long nhập động.

Cậu nhóc phát ra tiếng rên rỉ kịch liệt, khóc lóc xin tha.

"Anh hai ... Tha cho em đi ... Ô ... Em sắp chết rồi ..."

Ngô Sở Úy trong lòng phát lạnh, các giác quan trên cơ thể đột nhiên trở nên vô cùng mẫn cảm dị thường, nhất là phần mông, bị bụi cỏ dày ở bên dưới Trì Sính cọ xát, ngứa đến khó chịu. Muốn dùng mông đẩy Trì Sính ra, kết quả vừa nhếch lên một cái, liền đụng phải một vật cứng, nháy mắt liền không dám nhúc nhích nữa.

Phim càng lúc càng "phấn khích", mấy tên đàn ông chơi một cậu nhóc, thủ pháp cực kỳ tàn bạo hạ lưu.

Ngô Sở Úy trong lòng không thể tiếp nhận, nhưng phía dưới lại cứng rắn một cách xấu hổ.

Cậu muốn che đi bản chất xấu xa, lại bị bàn tay Trì Sính vạch trần.

"Cậu cũng muốn rồi sao?" Trì Sính cầm lấy Úy Úy nhỏ.

Ngô Sở Úy vội vàng lắc đầu, "Không muốn, khẩu vị quá nặng a."

Cự vật của Trì Sính khi có khi không cọ cọ phần mông của Ngô Sở Úy, hai cánh tay chặt chẽ giữ cậu lại, thanh âm trầm thấp hữu lực, "Tôi muốn thì sao?"

"Không có cửa đâu!" Ngô Sở Úy vôi vàng biểu đạt thái độ, "Anh lúc trước đã nói với tôi thế nào a?"

Lực ma sát của Trì Sính càng ngày càng lớn, đem rãnh mông cùng phần thịt non mềm bên trong đều cọ đến sưng đỏ, đến nỗi thân thể Ngô Sở Úy cũng nhún nhún theo, ván giường cũng phát ra mấy tiếng kẽo kẹt không chịu được. Trì Sính có thể nhẫn đến hôm nay coi như đã là kỳ tích, lúc trước nếu không phải đã đáp ứng với Ngô Sở Úy, có khi bây giờ đã sớm thao được mấy trận.

"Đừng cọ nữa!" Ngô Sở Úy cảm thấy rãnh mông cũng sắp bốc hỏa đến nơi rồi.

Trì Sính nhất quyết không tha, lây tay hung hăng đè ép hai khối thịt của Ngô Sở Úy, đem cự vật chôn ở bên trong cọ sát, phần nếp nhăn cũng bị vuốt phẳng, càng thêm cứng rắn đứng thẳng.

Ngô Sở Úy lộ ra vẻ thống khổ trên mặt,"Đau......"

Giây tiếp theo, hai cái đùi bị nâng lên thật cao, áp lên hai bên ngực, mông bị đầu gối Trì Sính chèn cao lên, hai phiến mông bị mở ra, mật động cứ thế bại lộ ra trước mắt Trì Sính.

Hai má Ngô Sở Úy đỏ rực, liều mạng giãy dụa.

"Trì Sính, con mẹ nó anh thả tôi xuống!"

Trì Sính lại nói,"Tôi liếm đây."

"Không được!" Ngô Sở Úy rống to một tiếng, "Tôi nói cho anh biết, nếu anh dám ... A ..."

Sự thật chứng minh, Trì Sính hoàn toàn không phải muốn thương lượng cùng với Ngô Sở Úy, chỉ là nói cho cậu hay, để cho cậu chuẩn bị tâm lý mà thôi.

Đầu lưỡi của Trì Sính tại đùi trong của Ngô Sở Úy vẽ mấy vòng, lại xoay chung quanh mật động, sau khi đã đủ ẩm ướt, bắt đầu tiến vào việc chính. Đầu lưỡi của Trì Sính mạnh mẽ hữu lực, nhẹ nhàng cuốn lấy, liền công phá vào phần thịt căng chặt nơi cửa cúc, tìm vào bên trong, ở vách cúc tàn sát càn quấy bừa bãi.

Ngô Sở Úy kêu so với cậu nhóc trong phim còn hăng hái hơn.

"Thích đến như vậy?" Trì Sính hỏi.

Ngô Sở Úy vặn vẹo giãy dụa, muốn tránh thoát khỏi sự giam cầm của Trì Sính.

Trì Sính ấn mạnh hai cánh tay đang đè chặt chân của Ngô Sở Úy lại, không chấp nhận nửa phần phản kháng.

"Dùng ngón tay chắc cũng được nhỉ?" Trì Sính còn hỏi.

Đôi mắt Ngô Sở Úy biến đỏ, tuyệt đối không được! Lần trước bị Trì Sính ngoan độc chọc mạnh kia bây giờ vẫn còn nhớ rõ, ngón tay của hắn gần như là thứ hung khí lớn thứ hai sau cái pín lừa của hắn.

Sự thật chứng minh, Trì Sính lần này cũng lại là thông báo, cũng không phải là thương lượng.

Nhưng so với lần trước vội vàng thô bạo, lần này lại vô cùng kiên nhẫn cùng ôn nhu.

Chưa từng bỏ nhiều công phu cho một đóa hoa cúc như vậy.

Trì Sính một bên tiếp tục dùng đầu lưỡi liếm liếm mật khẩu, một bên dùng tay vỗ về chơi đùa phân thân của Ngô Sở Úy, bởi vì không có gel bôi trơn, hắn chị có thể đợi đến khi ẩm ướt dễ chịu rồi, mới dám cử động ngón tay.

Cảm giác được đau đớn quen thuộc khi bị dị vật đâm vào, Ngô Sở Úy lại lần nữa ngoan cố chống cự.

"Thả lỏng." Trì Sính vỗ lên mông cậu một cái.

Ngô Sở Úy hét lên.

Trì Sính càng không ngừng dùng nước bọt làm trơn, quan sát đến phản ứng của Ngô Sở Úy, cẩn thận xâm nhập vào bên trong. Ngón tay Trì Sính thật dài, một chút cũng không thua nam căn bình thường, hơn nữa xương ngón tay cũng rất cứng, khớp xương ma xát vào tràng bích mang đến xúc cảm vô cùng rõ ràng.

Phần eo của Ngô Sở Úy đột nhiên cong lên, thống khổ rên một tiếng.

Ngón tay của Trì Sính vào được hơn nửa, nghe đến tín hiệu này, liền bất chấp mà tiến thẳng.

Ngô Sở Úy lớn tiếng hét lên, liền mạng đẩy cổ tay Trì Sính.

Trì Sính đè lại tay hắn, nhẹ nhàng rút ra một nửa, vẫn là ở bộ vị vừa rồi, Ngô Sở Úy lộ ra biểu tình cực độ khó chịu, mông thịt không ngừng co rút run rẩy.

Chính lúc này ... mắt hổ của Trì Sính lóe sáng, ngón tay linh hoạt luận động.

Ngô Sở Úy mới đầu là đau, sau lại vừa đau vừa ngứa, sau nữa là tê dại khác thường, nhất là lúc ngón tay Trì Sính đụng vào một bộ phận nào đó, trong lòng Ngô Sở Úy tựa như có mấy ngàn con kiến nhỏ không ngừng di chuyển, con mẹ nó khó chịu muốn chết. Trì Sính phía trước chơi đùa với vật nhỏ yếu ớt, trước sau công kích, nháy mắt gió nổi mây bay.

Trì Sính đã thật lâu không có được cảm nhận tư vị ngón tay bị bao chặt thế này, dũng đạo căng chặt kia cũng giống như dây lưng mà Ngô Sở Úy tặng cho, gắt gao trế trụ con tim hắn. Đột nhiên hắn có khát khao muốn được yêu thương cậu một phen, không chỉ là trên thân thể, mà còn là yêu cầu mãnh liệt trên tinh thần.

Môi Trì Sính cọ xát đầu lưỡi Ngô Sở Úy, hỏi: "Thích tôi chơi đùa mông cậu như vậy sao?"

Ngô Sở Úy ô ô đáp lại.

Trì Sính lại thay đổi tư thế của Ngô Sở Úy, đặt đầu cậu lên giữa hai chân mình, Ngô Sở Úy cũng không biết bị trúng tà gì, cứ thế nhìn chằm chằm vào cự vật hùng tráng của Trì Sính đến nóng cả mắt. Giây tiếp theo, miệng bị cự vật của Trì Sính mở ra, mới một nửa đi vào đã chạm đến yết hầu, kích cỡ thô to nhanh chóng chiếm hết toàn bộ không gian trong miệng.

Trì Sính gầm nhẹ một tiếng, bàn tay to lớn bóp chặt lấy cổ Ngô Sở Úy.

Nhưng lại không giống như với người khác, hùng hăng đè đầu xuống bắt nuốt lấy, đâm đến nỗi yết hầu xuất huyết. Hắn thà rằng đưa tay luồn vào trong mái tóc của Ngô Sở Úy, vén tóc mái cậu lên, thưởng thức bộ dáng vụng về lại cố sức này. Tiếp tục dùng ngón tay đang ở trong Ngô Sở Úy trêu chọc cậu, đợi cho cậu thống khổ đến thắt chặt hai má, dưới thân sẽ càng thêm hưng phấn mãnh liệt.

"Đừng đừng đừng...... Không được...... A......"

Ngón tay Trì Sính kịch liệt nhanh chóng tấn công, khoái cảm xa lạ chợt bốc lên sau lưng, càng ngày càng nhiều, kích thích Ngô Sở Úy thống khoái kêu rên, liên tục cầu xin tha thứ. Một trước một sau hung mãnh tiến công, bụng dưới của Ngô Sở Úy run rẩy điên cuồng, ngón chân co rút, dư âm chấn động hơn mười giây, sướng đến nỗi cuồng loạn.

Trì Sính bùng nổ thuần túy là do bộ dáng lẳng lơ đến tận cùng của Ngô Sở Úy kích thích.

Qua rất lâu sau, hô hấp của Ngô Sở Úy mới bình phục lại.

Trì Sính dùng lưỡi liếm phần trán đầy mồ hôi của Ngô Sở Úy, nén cười hỏi: "Mông sướng chứ?"

Ngô Sở Úy khó có thể mở miệng được, thích thì thích, nhưng nghĩ lại thì, vẫn có chút chỗ không thể chấp nhận được.

"Lúc nào thì đổi thành súng thật a?" Trì Sính truy hỏi.

Đồng tử Ngô Sở Úy u ám, đôi môi mím chặt, trong lòng âm thầm trả lời, lão tử tuyệt đối sẽ không cho anh cơ hội này!

Bộ này đã chiếu xong, tự động chuyển sang một bộ khác.

Tiếng rống như tiếng mỗ heo phá thủng lỗ nhĩ, Ngô Sở Úy cầm màn hình di động nhìn lại, nháy mắt ngây ngốc sửng sốt. Vẫn là cậu nhóc kia, vẫn là mấy tên kia, nhưng bộ vừa rồi chỉ là làm nóng, hiện tại mới thật sự là khẩu vị nặng. Các loại đạo cụ thay phiên nhau trình diễn, vết máu trải rộng, liên tiếp ngất đi, Ngô Sở Úy nhìn đến kinh hồn táng đảm.

"Đây ... đây là mấy người nào vậy?"

Trì Sính nhẹ nhàng bâng quơ nói,"Đều là anh em của tôi, quay phim chính là Cương Tử."

Trong lòng Ngô Sở Úy chấn động, cậu không thể tin được, Cương Tử thoạt nhìn ôn hòa phúc hậu như vậy, thế nhưng lại có thể lạnh nhạt nhìn một cảnh huyết tinh như vậy a. Cậu càng không thể giải thích, bọn họ vì sao lại có thể đối với một cậu nhóc làm ra mấy hành động tàn bạo thế này? Chẳng lẽ chỉ vì thích thôi sao?

Trì Sính không chút hoang mang giải thích nói,"Cậu ta lừa tôi, vì xuất phát từ mục đích nào đó mà mới ở bên cạnh tôi."

Cậu nhóc này chính là Tiểu Long.

Những lời này quả thực giống như là đang nói cho Ngô Sở Úy nghe vậy, mặc dù Trì Sính không hề phát hiện ra.

Ngô Sở Úy bị dọa đến hồn lìa khỏi xác, muốn che dấu cũng che dấu không được, bên tai là tiếng kêu thảm thiết như bị lệ quỷ lấy mạng, một tiếng lại một tiếng đều khủng bố đến cực điểm. Đây không lẽ sẽ chính là kết cục của bản thân sao? Cúc hoa bị bạo ngược, ruột bị đảo loạn, trên người trải rộng vết máu, nơi yếu ớt liên tục bị kích điện, chỉ nghĩ thôi cũng đã thấy đau rồi a!

Trì Sính cảm thấy được sự khẩn trương của Ngô Sở Úy, trực tiếp tắt điện thoại.

"Cậu sợ cái gì a? Tôi sẽ không đối xử với cậu như vậy."

Ngô Sở Úy lúng ta lúng túng ,"Lỡ như có một ngày kia anh ..."

Trì Sính không nói gì, tay ôm chặt lấy Ngô Sở Úy, đối với hắn, Ngô Sở Úy toàn là lo nghĩ vớ vẫn, một người có thể khiến hắn phải vội thắng xe để lên giường, căn bản không cần phải lo lắng bản thân sẽ bị ngược đãi chứ đừng nói là chịu khổ lăng nhục thế này, cho dù là bảo Trì Sính tùy tiện đánh Ngô Sở Úy một cái, hắn cũng không thể ra tay được.

Một đêm này, trong lòng Ngô Sở Úy giống như là băng lửa giao nhau.

Trì Sính khó có được sự ôn nhu như vậy, ôn nhu hôn môi, ôn nhu âu yếm, ôn nhu ghé vào tai cậu nói chuyện câu được câu mất. Ngô Sở Úy đã lâu rồi không được ai yêu thương như thế, tâm cứ như một con tầm bị rút hết tơ, không còn một sợi nào. Nhưng lại có cảm giác bất an cực độ, bộ phim mang lại bóng ma không thể xua tan, dù đã mê man rồi vẫn phải liên tiếp tỉnh lại.

Mình có phải đã nhập vai quá sâu rồi không? Đêm hôm khuya khoắt Ngô Sở Úy nhìn mặt Trì Sính đặt tay lên ngực tự hỏi.

Mỗi lần nhớ lại những lần ở chung, đều sẽ đả kích chính mình một phen, mình đến cùng là đang cùng hắn làm cái trò gì a? Mình sao lại làm như vậy với hắn ta? Đầu óc mình có phải là bị đoản mạch rồi không? Nhưng mà nếu gặp lại tình trạng như vậy, vẫn sẽ lại kìm lòng không được mà lại tiếp tục đoản mạch, tiếp tục làm vậy, tiếp tục chất vấn bản thân.

Diễn cùng không diễn có gì khác ư? Hắn vẫn cứ ở đây, chân chân thực thực tồn tại.

Ngô Sở Úy trong lòng rối rắm đến cực điểm, cam chịu vùi đầu vào hõm vai của Trì Sính.

Thôi thích sao thì tùy!

[End chương 92]

Dạ sắp tới zen xin mạo mụi đc edit thêm Thượng Ẩn nhé hũ nữ ruột chắc bik phim này đang hot lắm nè nên edit liền cho nóng nhưng vẫn ko bỏ bê Nghịch Tập đâu ạ giờ thì vote đi a~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro