Tai Sao Không Gọi Ca Ca ?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lúc Quảng Lộ tỉnh lại, Nhuận Ngọc đã ngồi bên giường nàng. Quảng Lộ khẽ giật mình gọi " Bệ hạ."

Nhuận Ngọc trầm mặt hồi sau vẫn là đem chén thuốc đến múc một muỗng đưa tới môi nàng.

" Tại sao không gọi ca ca nữa? " Không có để Quảng Lộ lên tiếng hắn lại nói tiếp. " Lộ Nhi là sợ ca ca hạ độc ư , vì sao không uống thuốc?"

Quảng Lộ gượng gạo cười nàng nhìn vào mắt Nhuận Ngọc, hé môi uống thuốc.

" Ca ca tốt , làm sao có thể hại Lộ Nhi. "

Nhuận Ngọc kìm chế tức giận trong lòng , nắm lấy cổ tay nàng siết chặt " Vì sao gạt ta? "

Quảng Lộ nhăn mày , nhìn Nhuận Ngọc nàng lại cười càng thêm sáng lạn.

" Ca ca , Lộ Nhi đau..."

" Vì sao lại giết Ỷ Dận Thanh? " Nhuận Ngọc nhìn thẳng vào trong mắt nàng hỏi.

Quảng Lộ trầm mặt cúi đầu khẽ nói " Hắn biết quá nhiều. "

" Lộ Nhi là Nhã ?"

Quảng Lộ im lặng hồi lâu biết không thể giấu diếm , vạn năm trôi qua nàng cùng Nhuận Ngọc chưa hề giấu nhau điều gì. Nàng càng hiểu Nhuận Ngọc ghét nhất là bị lừa gạt.

Ngày đó ở rừng U Nguyệt .

Quảng Lộ cùng Thao Thiết giao đấu , tu vi của nàng chỉ có thể chống đỡ kéo dài thời gian để Chúc Linh chạy đi gọi cứu viện.

Thao Thiết lúc này biến thành hình người giao đấu tay không cùng Quảng Lộ.

Vân Chức kiếm chém lên không trung ngay tức khắc một đạo quang chém tới Thao Thiết. Thao Thiết nghiêng người né tránh nhưng một lọn tóc của hắn bị chém đứt rơi xuống đất.

Thao Thiết tức giận gầm gừ " Hậu bối to gan , bổn tọa hôm nay sẽ cho ngươi chết thật khó coi. "

" Nhiều lời , tiếp chiêu. " Quảng Lộ dứt lời , mũi kiếm hướng Thao Thiết chém tới cùng lúc xoay người bay lên không trung né tránh một chưởng của Thao Thiết.

Một chưởng đánh xuống " Rầm " một tiếng tảng đá phía sau bị đánh nổ tung ra .

Lưỡi kiếm sắt nhọn cứa vào lòng bàn tay Thao Thiết tạo ra một vệt lửa .

Trong lúc đó Thao Thiết nhân cơ hội một chưởng đánh xuống bụng Quảng Lộ . Sơ hở Quảng Lộ bị hắn đánh văng ra xa , đập người thật mạnh trên đất phun ra một ngụm máu.

Thao Thiết đánh đến Quảng Lộ một chưởng chí mạng. Quảng Lộ biết không thể né tránh , nàng nhắm mắt lại định buông xuôi . Một dòng lệ nóng lăn dài trên má.

" Bệ hạ kiếp sau ta lại đến bồi ngươi , thiên hoang địa lão đều bồi ngươi ."

Một chưởng kia cách trán nàng đâu chưa đầy một tất. Một đạo quang màu đỏ bao trùm lấy Quảng Lộ, đánh bật Thao Thiết ra xa.

Lần nữa mở mắt ra, tròng mắt Quảng Lộ biến đổi thành màu đỏ cười như trong mắt nàng có lửa.

Trên trời dị tượng kéo đến, bầu trời đỏ rực tựa máu .Trên không trung một đạo ánh sáng đỏ chiếu xuống người Quảng Lộ. Một tiếng gầm vang lên, là Rồng?

Một con rồng trắng từ trên không trung bay xuống, quấn quanh người Quảng Lộ. Gầm lên một tiếng kinh động tứ phía.

" Mười vạn năm rồi, bổn tọa đã trở lại. Ha ha ha. " Nàng cười lớn , trong điệu cười lại dị thường quỷ dị.

" Là ngươi ? " Thao Thiết hoảng loạn không dám tin .

" Đã lâu không gặp, ngươi phải chết." Trong giọng điệu mang theo khinh thường , uy hiếp cùng khát máu.

Trong ống tay nàng đột nhiên xuất hiện vô số sợi tơ đỏ phóng thẳng tới Thao Thiết. Thao Thiết bị trói lại không thể cử động .

Quảng Lộ khẽ cười , tay phải giơ lên Vân Chức kiếm từ dưới đất bay lên trước mặt nàng.

Quảng Lộ phất tay Vân Chức kiếm phân ra thành hàng trăm ảnh kiếm phóng tới chỗ Thao Thiết . Huyết Hồn tơ càng siết chặt cơ thể Thao Thiết , máu ứa ra không ngừng.

Chỉ nghe Thao Thiết hét lên một tiếng thảm thiết . Trên mặt đất chỉ còn xác Thao Thiết bị chém đến nát máu bắn tung toét thấm đẫm cả y phục nàng. Đầu của Thao Thiết rơi xuống lăn đến dưới chân Quảng Lộ.

Quảng Lộ khẽ nở nụ cười , dị tượng trên trời biến mất. Trời bắt đầu sáng  trở lại , ánh sáng chiếu đến Quảng Lộ . Nàng đưa tay lên che mắt, đằng xa phía trên tầng mây có tiếng ai đó gọi nàng.

" Quảng Lộ. " Quảng Lộ chưa kịp nhìn rõ cơ thể lung lay ngã xuống. Nàng không cảm nhận đau đớn , thứ nàng cảm nhận là một vòng tay ấm áp ôm lấy nàng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro