Ỷ Thanh Ti Cầu Kiến

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" Ỷ Thanh Ti tỷ tỷ ném đau thương."Quảng Lộ dìu lấy Ỷ Thanh Ti từ trên mặt đất dậy. Lần trước ca ca đã la nàng rằng không được gọi Thanh Ti là a di. Phải gọi tỷ tỷ , từ đó về sau Quảng Lộ liền gọi tỷ tỷ.

Thời gian gần đây nàng của Thanh Ti tỷ tỷ quan hệ khá tốt. Thanh Ti thường dạy nàng làm các loại bánh ngọt .

"Thanh Ti tiên tử rốt cuộc xảy ra chuyện gì?" Nhuận Ngọc im lặng hồi lâu cũng lên tiếng.

" Ca ca để Thanh Ti tỷ nghỉ ngơi trước đã rồi hỏi sau." Quảng Lộ nhìn Ỷ Thanh Ti thần sắc đau khổ như vậy liền nói.

" Là bổn tọa suy nghĩ không chu đáo. Lộ Nhi đưa Thanh Ti tiên tử về phòng trước."

.

.

.

.

Đợi qua hôm sau tang lễ của Ỷ Dận Thanh thượng thần được tổ chức. Chúng tiên vài người cũng đến cùng chia buồn.

Ỷ Thanh Ti một thân hắc y phục , ngồi trước linh đường lặng lẽ rơi nước mắt. Từng khoảnh khắc cha nàng cùng nàng bên nhau tới lên hiện lên không ngừng.

Nàng từ nhỏ không có mẹ , chỉ có cha yêu thương bảo bọc. Bị Cung gia  trục xuất khỏi Huyền Tộc chạy đến Thiên cung nương nhờ. Cả một quá trình dài , không nghĩ tới cha lại bỏ nàng trên thế gian một mình.

Mười bốn ngày sau , Quảng Lộ vẫn như mọi khi cùng Nhuận Ngọc xem tấu sớ. Bên ngoài truyền tới bước chân , thiên binh bẩm báo Ỷ Thanh Ti tiên tử cầu kiến.

Ỷ Thanh Ti chịu tang mười bốn ngày không ra cửa , hôm nay ra cầu kiến hẳn là có chuyện quan trọng . Vừa hay đúng ý của Nhuận Ngọc, hắn còn định tìm ngày thích hợp triệu kiến nàng ta.

Ỷ Thanh Ti đi vào, nàng khuôn mặt tiều tụy. Tang phục đen thẫm càng toát lên vẻ cô tịch , lạnh lẽo. Làm người ta thương cảm.

" Tham kiến thiên đế bệ hạ. " Ỷ Thanh Ti quỳ xuống hành lễ dập đầu ba cái.

" Thanh Ti tiên tử mau đứng dậy, có chuyện gì đứng lên từ từ nói." Nhuận Ngọc bỏ tấu chương xuống nhìn nàng ta.

" Thanh Ti tỷ mau đứng lên đi." Quảng Lộ đi đến bên cạnh dìu Ỷ Thanh Ti đứng dậy .

" Thanh Ti có chuyện cần nói với bệ hạ, Sương Thần... " Nói đoạn Ỷ Thanh Ti khéo léo rời khỏi tay Quảng Lộ .

" Không sao ,tiên tử cứ nói. Quảng Lộ là người thân cận của bổn tọa."

Ỷ Thanh Ti gật gật đầu bắt đầu nói.

" Hôm đó , ta nghe tiếng dộng đánh nhau từ trong phòng cha ta. Ta linh cảm không tốt liền chạy đến xem xét . Trên mặt đất chỉ còn cha ta với chút hơi tàn. Mặc dù Ỷ gia không bằng các gia tộc khác nhưng cha ta tốt xấu vẫn một thượng thần mà. Ai có thể đã thương ông ấy chứ, huống hồ là..."

" Trước khi thần về hỗn độn cha ta có nói '  Nhã'."

" Nhã ? " Nhuận Ngọc lập lại cái tên này sau lại quay sang hỏi Ỷ Thanh Ti  . " Thanh Ti tiên tử có biết ai tên Nhã lại cùng các ngươi có thù oán?"

Ỷ Thanh Ti thở hắc một hơi " Có thì có một người. Nhưng ngươi này đã chết từ lâu , khoảng mười vạn năm trước."

" Nàng ta là con gái của Cung Mạn Thiên , tên là Nhã cũng là nhị công chúa điện hạ.  Mười vạn năm trước không may qua đời. Cái chết vô cùng kì bí. Cung gia chỉ thông báo thiếu chủ đã chết. Trước nay Cung gia thông báo là tin tức đã xác định rõ ràng. Không thể sai sót. "

" Đã chết mười vạn năm trước , không có khả năng. Nhưng nếu thật sự là ả ta , với năng lực của ả quả thật có thể." Ỷ Thanh Ti nói đoạn bất giác xiết chặt nắm đấm, móng tay cắm vào cả da thịt rỉ máu.

" Nhưng ...ta tìm thấy thứ này. " Ỷ Thanh Ti xòe bàn tay ra trước mặt. Một đoạn chỉ đỏ xuất hiện trên tay nàng.

" Đây là...Huyết Hồn Tơ." Nhuận Ngọc nói.

" Đúng vậy Thiên đế bệ hạ quả nhiên kiến thức sâu rộng.  Đây đích thị Huyết Hồn tơ là pháp bảo của Yêu Vương. Sau này chúng yêu ở Nam Hoang đều có thể sử dụng.  " Ỷ Thanh Ti nói, trong mắt không khỏi hiện lên sát ý nồng đậm.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro