Part 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

cậu cùng chủ tịch Hoàng vừa bước vào nhà thì bỗng nhiên sâm-panh nổ và pháo giấy bay loạn xạ làm cậu hoảng hồn. Rất nhiều người đến nhà cậu tổ chức tiệc tân gia bất ngờ trong khi chủ nhà còn không biết mình có nhà lúc nào. Sau khi tham quan nhà một hồi, cậu xuống nhập tiệc với mọi người. Những ly rượu được rót ra, cậu rùng mình. Cậu không biết cái thứ đắng nghét đó có gì thú vị mà mọi người thi nhau uống. cậu chỉ dám nhấp môi chút xíu, nhưng cũng đủ làm mặt cậu đỏ lựng lên.

Rất nhiều người chú ý đến cậu. Thanh my gần như không rời cậu nửa bước vì những câu chuyện hài cười ra nước mắt của cậu. Mắt cười liên tục được trưng ra khiến mọi người đều xao xuyến. Nhóm GG vừa đi lưu diễn về cũng đến ăn tân gia. Trong số 4 cô gái của GG, Lâm, Tố Ngọc, Trúc nhân đều thoải mái. Duy có Gia như là luôn ngồi ở chỗ khuất lén nhìn cậu. Khuôn mặt dễ thương với làn da trắng nõn đã thu hút Gia như ngay từ cái nhìn đầu tiên. Những câu nói đùa của cậu cũng khiến một người dị ứng với chuyện cười như Gia như phải bật cười. Trong mắt Gia như, cậu là một đứa trẻ dễ thương.
Tới lúc chụp ảnh, mọi người thi nhau đứng cạnh cậu tạo dáng, vô tình đẩy Gia như ra xa. Không ai tranh được một bên còn lại của cậu với Thanh my hết. Khuôn mặt đỏ bừng của cậu liên tục nhăn nhở cười. Cuối cùng cũng có một lúc Gia như được đứng vào cạnh cậu, đó cũng là bức ảnh duy nhất Gia như cười.

Tiệc tàn, do công việc nên người đều dời đi cả, để lại căn nhà tan hoang cho khổ chủ. Chỉ còn lại mình Thanh my vì không có lịch gì nên quyết định ở lại giúp cậu dọn nhà.

- Mình tự dọn được mà.

- Nhìn cái nhà thế này thì làm sao cậu dọn một mình được. (hơi kinh thường rồi đấy nhá)

- Được mà. - *tự tin*

- Cậu đuổi mình về hả? *sừng sộ*

- Err, không...không có mà.

- Vậy thì để yên mình dọn cùng đi. Ai lại để con trai dọn dẹp hết thế này bao giờ.

- Chứ là con trai thì không được dọn dẹp hả?

Thanh my phì cười vì câu hỏi của cậu. Khuôn mặt tròn nhìn ngộ ngộ, dễ thương đang ngây thơ nhìn Thanh my, không hiểu mình đã nói gì buồn cười.
- Sao cậu lại nhìn mình như thế chứ? Ôi... cái mặt cậu nhìn giống bánh bao, muốn cắn quá.

Đã có ai nói là Thanh my hơi bị vô tư chưa nhỉ. Vì ngay sau đó, Thanh my đưa tay nhéo vào hai bên má đỏ lựng của cậu, cùng lúc đó khoe mắt cười làm cậu chết đứng, trân trân nhìn Thanh my. (au nhìn thấy au còn chết trước cả cậu ấy chứ. Vũ khí này có tính sát thương quá cao). Nhận ra mình có hơi quá đà, Thanh my khẽ cúi mặt xuống làm cậu sực tỉnh, tiếp tục dọn nhà.

Sau khi dọn xong, cậu đề nghị đưa Thanh my về vì trời đã muộn và cậu thì không muốn thần tượng của mình xảy ra chuyện tí nào. Sau một tràng cười rũ rượi, Thanh my cũng đồng ý để cậu đưa mình về.Thanh my

- Cậu thấy cuộc sống của một thần tượng thế nào?

- Cũng vui, tuy đôi lúc hơi vất vả.

- Ừ, vui chứ. Nhà to, xe đẹp, quần áo xịn, đi đây đi đó, lúc nào cũng có phóng viên hộ tống, rồi thì dăm bữa nửa tháng lại có một cái scadal để người ta nhớ đến mình. Vui đấy chứ?

- Cái đó mình biết - cậu tỏ ra thông cảm với Thanh my vì dù bằng tuổi mình nhưng Thanh my đã phải trải qua nhiều scandal khó nhằn - Nhưng đó chỉ là những thứ vật chất khiến cuộc đời một nghệ sĩ thêm thú vị thôi. Mình vui vì mình có thể đem lại niềm vui đến tất cả các fan của mình
Cậu nói như người tối cổ ấy. Để rồi xem, cậu giữ được hình tượng trong sạch này trong bao nhiêu lâu. Vài bữa nữa là lại có scandal tình ái ngay ấy mà.

- Không bao giờ có chuyện đó - *vỗ ngực tự hào* (dễ lắm chứ vì cậu là "hàng rỏm" mà)

- Hứ, con gái bu lấy cậu hàng đàn, chả nhẽ cậu lại không kết cô nào sao?

*Lắc*

- Cậu có vấn đề à? - *đưa tay sờ trán* - Thế mẫu người lí tưởng của cậu như thế nào?

- Er...- cậu nghẹn họng, tình hình là chả nhẽ bây giờ nói mẫu người lí tưởng của cậu là người cao to đen thơm - thì...người như Thanh my là ổn rồi.

Trong lúc bí bách, cậu nhìn sang Thanh my, và tất nhiên đối với cậu, người giống như thần tượng của mình là hoàn hảo nhất trên đời. Thanh my chớp chớp mắt. Con người này thừa nhận không cần ngại ngần vậy sao? Sắc mặt Thanh my hơi hồng lên, làm hợp với bộ đồ hồng trên người. Hai người đi một lúc nữa thì về đến nhà Thanh my. Giờ thì cậu đã hiểu tại sao Thanh my cười ngặt nghẽo khi mình đề nghị đưa Thanh my về, vì hóa ra nhà của hai người nằm đối diện nhau. Nãy giờ Thanh my chỉ cố tình đưa cậu đi loanh quanh hóng gió chút
Muốn vào nhà mình chơi chút không?

- À, thôi muộn rồi, để khi khác. Mình về đây.

Rồi hai người chia tay, ai về nhà nấy. Thanh my còn cố đứng nán lại đợi cậu vào nhà đóng cửa rồi mới vào trong.

=============================

Đồng hồ chỉ 9h25. Thanh my và cậu đang ngồi trên sofa đọc kịch bản gì đó. Hai người sắp có sự hợp tác. Biểu hiện của Thanh my hôm nay hơi lạ, có một chút căng thẳng trên khuôn mặt cô. Thỉnh thoảng Thanh my lại lén nhìn cậu, trong khi đó cậu thì chỉ chăm chú vào xấp giấy trên tay. Dường như sự im lặng càng làm Thanh my căng thăng và khó thở hơn.

- Tuệ nghi này...

cậu quay sang, không quên một nụ cười thường trực dành cho Thanh my.

- Đừng nhìn và cười với mình như vậy được không. Cậu khiến mình rất khó xử đấy. Đừng tỏ ra tốt với mình như thế, đừng làm khuôn mặt dễ thương đó với mình.

- Er...cậu sao thế?

- Cậu thật quá đáng mà. Cậu vô tình hay cố ý không nhận ra tình cảm của mình vậy cậu.

- Cậu đang nói cái gì vậy chứ?

- TÔI THÍCH CẬU!
nói của Thanh my. Mặt Thanh my hiện rõ nỗi uất ức dồn nén lâu ngày. Nước mắt đã chực trào ra trên đôi mắt luôn thường trực nụ cười làm cậu hoàn toàn bối rối. Không có phản ứng. Thanh my không chịu được nữa, cô quay người định bỏ đi. Lí trí đã mách bảo cậu rằng nếu không giữ Thanh my lại ngay thì hai người sẽ có nguy cơ không bao giờ còn nhìn nhau được nữa. Thanh my bị kéo giật ngược trở lại, khuôn mặt gần kề với khuôn mặt cậu. Cô đang mong chờ một câu trả lời từ đứa trẻ ấy. Thoáng một chút lưỡng lự, cậu khẽ đưa mặt mình lại gần mặt Thanh my, Thanh my nhắm mắt và đón chờ câu trả lời...
cậu đã để đôi mắt hai người đối diện nhau. Một chút khó khăn khi cậu bắt đầu kéo môi Thanh my lại gần.

- Khoan đã.

cậu buông thõng tay, nét mặt đau khổ quay về phía đạo diễn.

- CUT. Sao vậy Tuệ nghi? Không phải đang diễn biến rất tốt sao?

- Thật sự tôi xin lỗi.

cậu cúi gập người xin lỗi cả đoàn làm phim. cậu và Thanh my đang quay video cho một album mới của hai người, nhưng riêng một cảnh hôn nhau này cả hai đã quay đi quay lại hàng chục lần mà không ăn thua. cậu không biết làm thế nào để có thể hôn Thanh my một cách nhanh gọn nữa. Kịch bản ghi là hai người phải hôn nhau say đắm, trong khi đó cậu chưa có kĩ năng hôn. Cậu chưa từng hôn bất cứ ai chứ đừng nói là hôn một người con gái. Dù năn nỉ đạo diễn cho sử dụng tiểu xảo góc quay, nhưng đạo diễn muốn nó có tính chân thật nên muốn nó phải được quay trực diện và cận cảnh. Hai khuôn mặt thiên thần quá phí phạm nếu lợi dụng góc quay, vì nó sẽ làm mất đi khuôn mặt của một trong hai người. Tất cả các cảnh khác đã xong, duy chỉ còn cảnh hôn này là chưa được. Vì cứ đến hồi cao trào là cậu lại làm hỏng nó. Thanh my cố tỏ ra thông cảm với cậu, nhưng quá nhiều lần hỏng khiến Thanh my nghĩ mình tệ đến mức nào mà cậu không dám hôn. Trong khi đó, ngày phát hành sắp đến.
- Thôi, hôm nay dừng ở đây. Từ từ rồi quay tiếp.

Đạo diễn có vẻ hơi bực mình. Dù cho cậu có là ai đi chăng nữa thì cũng đang làm mất rất nhiều thời gian của mọi người. Sau khi đã xin lỗi mọi người một lần nữa, cậu đưa mất tìm Thanh my, và vô tình...

- Vâng, em biết rồi... Mai anh đến đón em nha... Nhớ phải cẩn thận... Mà thôi để em tự đến chỗ hẹn, anh không phải đến nữa. Bye a, em cũng yêu anh.

Tắt điện thoại, Thanh my quay ra, và nhận ngay được một bộ mặt vô cùng dễ thương đang há hốc nhìn mình vì ngạc nhiên. Thanh my phì cười.

- Cậu bị làm sao đấy?

- À à, vừa rồi mình không cố ý...nhưng

cậu gãi đầu chữa ngượng ( Không cố ý chỉ vì quá tò mò mà nán lại nghe cho hết thôi)

- Thì mình có nói gì đâu cơ chứ.

Thanh my lại tít mắt cười. Hình như là cô đang vui lắm. Không kìm nổi tính tò mò, cậu bắt đầu dò hỏi.

- Bạn trai của cậu à? Có phải như mọi người đồn thổi trên mạng không.
Thanh my không nói gì, chỉ bẽn lẽn cười. Điều đó cho thấy Thanh my đã thừa nhận.

- Ô mô, là Vaness thật sao? Vậy cái nhẫn cũng là do Vaness tặng cậu sao?

Thanh my nhìn xuống tay, gật đầu.

- Ôi, thật là con người đó có phúc mà. Anh ta nhiều scandal tình ái như vậy mà vẫn chiếm được tình cảm của cậu ư? Khó tin thật.

- Chỉ là những đồn thổi vô căn cứ thôi mà. Mình tin anh ấy.

- Đúng là con gái đang yêu. - cậu bỉu môi.

- Kệ, cậu muốn nghĩ sao thì nghĩ. Giờ cậu có còn lịch gì không?

- Không. Mình định về nhà.

- Vậy có thể đưa mình qua trung tâm thương mại một chút rồi đi lấy xe được không? Xe mình đang ở tiệm bảo dưỡng.

- Tất nhiên là được.

cậu vui vẻ nhận lời. Gì chứ hôm nay cậu cũng không muốn về nhà ngay, lại được chở thần tượng đi chơi nữa. Chiếc xe phóng đi. Một lát sau, hai người đi qua một quán cafe. Rất nhiều người đang chuẩn bị một buổi off mừng sinh nhật Tiffany.

- Mai đã là 1/8 rồi đấy. Chán thật. *thở dài*

- Chẳng thấy ai như cậu cả. Đến sinh nhật của mình mà lại thở dài kêu chán là sao?

- Mình không muốn bị già thêm.

Thanh my lại thở dài, chống tay nhìn lơ đễnh ra bên ngoài.

- Đừng như vậy mà. Cậu còn trẻ trung xinh đẹp lắm. Tính tháng thì mình còn già hơn cậu đó.

- Đừng có nịnh nọt mình nữa. Chẳng phải vì mình xấu rồi nên cậu mới không dám hôn mình sao? Rồi cái cảnh chàng trai ôm cô gái nữa, cậu ôm mình mà còn không dám thở nữa.

- Er...không phải mà, tại lần đầu đóng những cảnh như vậy nên mình hơi lúng túng đấy chứ.

- Cậu sợ mình lấy mất nụ hôn đầu của cậu chứ gì? Nói cho cậu biết, mình cũng phải đổi lại bằng nụ hôn đầu của mình đấy.

cậu trố mắt ngạc nhiên. Con người mắt cười từng đóng rất nhiều video tình cảm, đã từng có scandal tình ái giờ đây lại thú nhận là chưa từng hôn ai bao giờ. Đột nhiên cậu phá lên cười thích thú. Hai bí mật của cậu đã bị phát hiện trong cùng một ngày.

Đến trung tâm thương mại, Thanh my kêu cậu ở lại xe còn mình vào lấy cái gì đó. Trong lúc chờ đợi, cậu nhịp nhịp tay theo giai điệu bài hát của Thanh my đang phát trên radio. Cùng lúc đó, một cảnh tượng không được hay ho cho lắm đập vào mắt cậu. Vaness đang tay trong tay với một nữ nghệ sĩ nào đó. Bọn nhà báo ở đâu chạy ùa vào bu lấy họ. Quá ngỡ ngàng, cậu đưa mắt nhìn ra cửa trung tâm, đã thấy Thanh my thất thần đứng đó, những chiếc túi trên tay rơi xuống đất. Thấy Thanh my bắt đầu len vào đám đông, cậu vội xuống xe chạy về hướng đó.
"Hai người là một đôi thật sao?"

- Vâng, tất nhiên - Vaness đưa tay lên.

"Hai người yêu nhau được bao lâu rồi?"

- Khoảng hai tháng rồi.

"Vậy tin đồn về mối tình thầm kín của anh với nữ ca sĩ Thanh my thì sao?"

- Chẳng có gì đâu, chỉ là những lời đồn thổi vô căn cứ thôi. Tôi...

"TÉT..."

Mọi người sững sờ. Vaness vừa chịu một cái tát đau điếng từ Thanh my. Vaness tái mặt, trong khi đó đám phóng viên thi nhau chụp ảnh.

"Thế này là thế nào. Đánh ghen sao?"

"Vaness xin anh hãy cho giải thích về việc này"

...

- Tránh ra. Vaness đẩy hết lũ phóng viên sang một bên tiến đến trước mặt Thanh my - Cô nghĩ cái quái gì mà lại làm như thế?

- Tôi nghĩ gì chẳng nhẽ anh không biết. - Sự yếu đuối dần hiện trên khuôn mặt Thanh my khi đôi mắt cô bắt đầu đỏ

- Ayxiiiiiiiiiii... Tôi nói cho cô nghe. Tôi biết là cô yêu tôi đơn phương, nhưng tôi nói rồi, tôi không yêu cô. Cô không cần dùng cách này để thu hút sự chú ý của tôi
Thanh my quá bàng hoàng trước gì mà Vaness vừa nói. Chỉ mới cách đây vài tiếng, anh ta còn ngọt ngào với cô, hẹn cô mai đi ăn mừng sinh nhật cô mà giờ lại trở mặt, trắng trợn phủ nhận tình cảm của hai người, gieo tiếng tai "cọc đi tìm trâu" cô. Thanh my gần như chết điếng người, không thể thốt lên bất cứ lời nào.

- Mà có muốn tôi chú ý đi nữa thì cũng đừng dùng cách này chứ. Cô là cái gì mà dám tát tôi. Cô vốn chỉ là một con bé bất tài được HK nhặt lên thôi. Và nếu như chủ tịch Hoàng của cô không phải là học trò của cái ông thầy gàn dở Tống Thanh Thiên thì có lẽ giờ cô không còn là gì cả.

'BỐP..."

Một cú đấm như trời giáng. Vaness ngac nhào ra đất, trân trối nhìn lên. Ánh mắt anh ta hoảng hốt và tức giận...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro