Part 7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Vaness vẫn đang trân trối nhìn cái con người đang gần như bùng nổ trước mặt mình. Lần này không phải là cái tát của Thanh my nữa mà là một cú đấm từ cậu. Cậu cúi xuống nắm lấy cổ áo Vaness.

- Anh vừa nói cái gì. *muốn giết người*

Vaness đẩy cậu ra rồi đứng lên. cậu tiếp tục xông vào lần nữa, nhưng lần này vệ sĩ của Vaness đã xuất hiện và giữ chặt lấy cậu

- Ô hô, ai đây nhỉ. Không phải là đứa trẻ của HK sao? Sao cậu lại ở đây thế này? Chuyển làm vệ sĩ của Thanh my ư? Tại sao cậu phải làm vệ sĩ cho cô ca sĩ này vậy?

- YAHHHHHHHHHHHHH...

cậu giãy giụa, nhảy lên đạp Vaness nhưng tay vệ sĩ đã kẹp chặt cậu lại, và đôi chân ngắn củn kia không thể với tới Vaness. Tay vệ sĩ ném cậu không thương tiếc. Thanh my vội vã chạy lại đỡ lấy cậu.

- Tuệ nghi ah, cậu không sao chứ?

cậu không nói gì. Khuôn mặt trẻ con ư? Hết rồi. Giờ khuôn mặt cậu đầy tức giận, đôi mắt gần như bốc hỏa. Không nói gì, cậu lại xông lên.

- Tuệ nghiiiiiiii... - Thanh my kêu tên cậu trong bất lực.

Tay vệ sĩ tất nhiên không để cậu đụng đến Vaness. Hắn ta túm lấy cậu lần nữa và đạp mạnh cậu xuống đất không thương tiếc. Tên Vaness đứng đó nhếch mép cười. cậu là người gây sự trước nên hắn không ngần ngại cho vệ sĩ dần cậu một trận nên thân. Tên vệ sĩ ra sức đánh cậu trong sự kháng cự quyết liệt của cậu. Bất chợt tên vệ sĩ đạp mạnh vào bụng cậu làm cậu gục hẳn. Thanh my một lần nữa lao đến giữ chặt lấy cậu khi thấy cậu định sống mái với hắn lần nữa.
- Đừng mà. Vì mình...

cậu lúc này mới ý thức được mọi việc. Cậu quay sang nhìn Thanh my. Đôi mắt Thanh my đã đong đầy nước. Thanh my dìu cậu lên, cố gắng che chắn cho cả hai trước sự tấn công của bọn phóng viên để ra xe. Chợt nhớ ra điều gì, Thanh my rút chiếc nhẫn ra ném vào mặt Vaness rồi đi tiếp. Ấn được cậu lên xe, Thanh my cũng vội vã lên xe lái đi. Đám phóng viên chưa kịp chuẩn bị nên không thể đuổi theo. Họ quay lại với con mồi Vaness của mình và tạm tha cho hai người kia.

Chiếc xe chạy thẳng về nhà cậu. cậu có vẻ khá đau, khuôn mặt nhăn nhó, tay thì ôm khư khư cái bụng. Dìu cậu vào phòng khách, đặt cậu ngồi lên sofa, Thanh my đi tìm hộp y tế cùng túi chườm. Đưa túi chườm cho cậu đặt lên bụng, Thanh my im lặng, nhẹ nhàng chăm sóc những vết thương trên người cậu. Thỉnh thoảng cậu lại rít lên vì đau.
- Mình xin lỗi,My...

- Sao lại xin lỗi mình vậy chứ?

- Xin lỗi, đáng lẽ mình nên kiềm chế lại. Giờ thì gây rắc rối cho cả hai rồi.

- Không phải lỗi của cậu. Là mình đem rắc rối cho cậu. Cậu vì mình mà vậy, có đáng không Tuệ nghi?

- Đáng lắm chứ. Hôm nay thế là còn nhẹ đấy. Lần sau sẽ không có chuyện nhẹ nhàng như thế đâu...

- Còn có lần sau nữa sao? - *nhíu mày*

- Ấy, ý mình không phải vậy đâu, chỉ là...

- Mình hiểu. Không sao.

Lại một hồi im lặng. Thanh my chỉ ngồi im bên cạnh cậu sau khi đã chăm sóc cho cậu, mắt đờ đẫn nhìn mông lung vào không trung.

- Cậu không sao chứ My?

cậu khẽ hỏi khi Thanh my buông tiếng thở dài.

- Mình thì làm sao được chứ? Cậu mới là người có sao kìa. Mình không sao.

- Nhưng... cậu hơi nghẹn giọng.

- Cậu sợ mình buốn chứ gì? - cậu gật đầu - Sao lại buồn vì chuyện không đáng như thế chứ? Chỉ hơi tiếc cái nhẫn đẹp thôi.

Thanh my đưa tay lên ngắm nghía. Chiếc nhẫn đã in một dấu trắng lên ngón tay của Thanh my. Điều đó cho thấy chuyện tình của cô và Vaness đã được một thời gian dài. Vậy mà.
- Vậy thì tốt rồi. Con người như hắn ta không đáng để cậu phải buồn. Còn chiếc nhẫn, khi nào đó mình sẽ mua cho cậu cái khác đẹp hơn. Được không?

cậu trưng bộ mặt ngu ngơ ra hứa với Thanh my làm Thanh my bật cười vì đề nghị trẻ con đó.

- Ừ, được rồi. Thôi mình về nhà đây. Cậu nghỉ đi.

- Được rồi. Cậu cũng về nghỉ đi. Có gì thì gọi cho mình nhé?

Thanh my không trả lời, lặng lẽ ra về. cậu nhìn theo đầy lo lắng. cậu đã theo dõi Thanh my từ khi Thanh my ra mắt cho đến tận bây gờ. Tiếp xúc nhiều với Thanh my, cậu cũng một phần nào hiểu tính Thanh my, luôn giấu đi nỗi buồn cho riêng mình.

Ngồi một lúc cho đến khi túi chườm hết tác dụng, cái bụng cũng đã đỡ hơn, cậu mới đi vào phòng thay bộ quần áo dơ ra. Bước đến bên cửa kính phòng, kéo rèm ra,cậu nhìn thấy Thanh my ngụy trang kín đáo đi khỏi nhà, bắt taxi đi đâu đó. Không chần chừ thêm nữa, cậu chỉ kịp chụp cái mũ lên đầu rồi phóng xuống lấy xe bám theo chiếc taxi.

Taxi dừng lại trước quán bar Vam. Thanh my nhanh chóng bước xuống với bộ dạng lén lút. cậu cũng đỗ xe ở một quãng khá xa rồi cũng vào bar. Bên trong tối thui, đèn nhấp nháy, nhạc xập xình, mùi rượu bia nồng nặc làm cậu choáng váng. Đưa mắt nhìn xung quanh, cậu thấy Thanh my ngồi bên quầy rượu, trước mặt là mấy ly rượu rỗng.

Khẽ ngồi xuống cách đấy không xa, cậu kín đáo nhìn ra phía Thanh my. Không biết mình bi theo dõi, Thanh my cứ nốc hết ly này đến ly khác. Rượu mạnh nhanh chóng làm Thanh my ngà ngà say, nhưng cô không có ý định dừng lại. Tiếp tục nâng ly thứ n lên thì một bàn tay giật lấy đặt xuống mặt bàn. Thanh my quay sang.

- Cậu làm gì ở đây vậy?

Thanh my đưa sát gương mặt hồng hồng lại gần, phả hơi rượu vào mặt cậu . cậu nghiêng mặt tránh đi vì không chịu được hơi rượu. Thanh my tiếp tục cầm li rượu lên, cậu liền giằng lấy lần nữa.

- Cậu uống đủ rồi đó.

- Đưa đây. Mình vẫn muốn uống nữa.

- Cậu say rồi, đừng uống nữa mà. *giật ly rượu nữa*

- YAHHHHHHH... Đã bảo là bỏ tay ra cơ mà. Sao đàn ông con trai các cậu ai cũng độc đoán thế? Các người nghĩ mình là con trai nên muốn làm gì cũng được à? Tôi nói cho mấy người biết, còn lâu mấy người mới làm gì được tôi.

- Đúng, chẳng ai làm gì được cậu cả - cậu bắt đầu nổi nóng - Chỉ có cậu tự làm khổ mình thôi. Đàn ông con trai được mấy ai chung tình, ai bảo cậu mù quáng đi tin người như hắn. Giờ cậu vì chuyện tình cảm mà hành hạ thân xác, vì một gã chẳng ra gì mà hành hạ bản thân như vậy, có đáng không hả? Sao cậu vì mình, người vì cậu mà bị đánh đây này mà sống tốt lên.
Thanh my không nói gì, chỉ cúi mặt nhìn mấy ly rượu. cậu thở dài, dịu dọng xuống.

- Đi về cùng mình được không?

Thanh my ngoan ngoãn gật đầu. cậu trả tiền rồi ghé người vào dìu Thanh my ra khỏi quán bar. Để Thanh my lên xe, cậu nhanh chóng lái xe về nhà. Suốt chặng đường, hai người không nói gì với nhau, Thanh my chỉ lặng lẽ gục mặt xuống, còn cậu thì đang cố gắng tập trung lái xe vì hơi rượu khiến cậu hơi đơ đơ. (Nghi ơi Nghi xem thế nào chứ tửu lượng kiểu này dễ bị lợi dụng lắm Nghi à).

Về đến nơi, cậu theo Thanh my vào nhà.

- Hôm nay thế là đủ rồi đấy. Cậu thay đồ rồi nghỉ đi.

- Tuệ nghi... Ở lại với mình một lát được không?

Hơi lưỡng lự, nhưng rồi cậu cũng đồng ý ở lại. Trong khi cậu ngồi đọc sách, Thanh my đi thay đồ rồi ra sofa nằm xem phim. Được một lúc, do tác dụng của rượu, Thanh my ngủ quên trên sofa. Thấy vậy, cậu gấp sách, tắt TV, rồi nhẹ nhàng bế Thanh my vào phòng. Lạy chúa, căn phòng này có lẽ biệt lập với cả căn nhà. Căn phòng tràn ngập sắc hồng. Tường hồng, rèm hồng, giường hồng, bàn hồng, thậm chí phụ kiện cũng hồng nốt. Biết cô ca sĩ này thích màu hồng, nhưng cậu chưa bao giờ nghĩ là Thanh my cuồng màu hồng đến thế. Đặt Thanh my lên giường, cậu tắt hết điện đóm, chỉ chừa lại một cái đèn ngủ, rồi kiểm tra khóa cửa cẩn thận trước khi ra về
(Sáng hôm sau. )

Chủ tịch Hoàng ngồi im, mắt hướng lên màn hình TV.

"Ngày hôm qua, một cuộc ẩu đả giữa các thần tượng đã xảy ra tại tòa nhà trung tâm thương ại. Thật đáng ngạc nhiên khi nhân vật chính của cuộc ẩu đả là hai nam ca sĩ nổi tiếng Vương tuệ nghi và Vaness. Một người nữa cũng liên quan và được xác định là nguyên nhân của cuộc ẩu đả, nữ ca sĩ đình đám Liễu Thanh my. Hai bên đều bị thương, Vaness đã họp báo lên tiếng về cuộc ẩu đả, nói rằng sẽ kiện ca sĩ Vương tuệ nghi cũng như công ty giải trí HK. Về phía Tuệ nghi, chưa ai biết tình trạng hiện nay của anh ra sao. Sau đây xin mọi người cùng theo dõi đoạn video quay cuộc ẩu đả..."
TV chiếu lại trận đánh giữa hai người. Chủ tịch Hoàng mặt biến sắc. Đoạn phim kết thúc, cùng lúc đó cậu cùng Thanh my bước vào. Chiếc điều khiển bay thăng vào TV. Màn hình nổ tung, bốc khói.

- Tôi nên làm gì với cậu đây hả VƯƠNG TUỆ NGHI?
cậu tái mặt trước câu quát đầy tức giận của chủ tịch Hoàng. Thanh my cũng sững sờ. Rõ ràng mọi chuyện bắt nguồn từ cô và giờ đây chủ tịch Hoàng đang nhằm vào một mình cậu. Ánh mắt chủ tịch Hoàng khiến hai người lạnh sống lưng.

- Không...không phải lỗi của cậu ấy đâu, chủ tịch à.

- Chủ tịch, tôi xin lỗi. - cậu cúi gập người.

- Tuệ nghi ah...

cậu khẽ lắc đầu với Thanh my ra hiệu đừng nói nữa.

"Mình ổn mà"

"Sao cậu phải làm thế chứ, là lỗi của mình..."

Chỉ nhìn nhau thôi nhưng hai người cũng hiểu đối phương muốn nói gì.

- Thanh my, tôi đã nói với cô đừng để dính đến mấy scandal tình ái kiểu này cơ mà. Sao cô lại giấu tôi những chuyện này.

- Tôi... - Thanh my ngập ngừng.

- Không phải lỗi của My. Là do hắn bỉ ổi, và do tôi nóng tính nên đã đánh hắn.

- Tôi nên cho cậu một hình phạt đích đáng phải không Tuệ nghi?

Chủ tịch Hoàng đưa tay lên bóp trán. Thanh my hốt hoảng khi nghe chủ tịch Hoàng nói vậy. Cô không thể để cậu gánh chịu tất cả như vậy được. Những tấn công của dư luận, và giờ là hình phạt của chủ tịch Hoàng, của HK. Rõ ràng cậu không gây ra tội lớn đến thế khi mà mọi lí do đều bắt nguồn từ Thanh my.
- Cậu nên nhận một hình phạt nặng Tuệ nghi ah - Chủ tịch Hoàng tiếp tục trong khi đó cậu chỉ biết cúi gằm mặt - cho việc cậu đã xử lí hắn nhẹ như vậy.

- Sao cơ - *đồng thanh*

- Tôi đã được xem toàn bộ vụ ẩu đả. Tôi hay Thanh my thì không sao, nhưng thầy Thanh Thiên hắn ta động đến cả thầy mà cậu để cho hắn đi dễ dàng như vậy hả? Vệ sĩ của cậu chết ở đâu rồi?

Hóa ra là vậy. Tưởng chủ tịch tức giận vì chuyện gì, ra là tức giận vì cậu đã không xử đẹp tên Vaness đó. (ông boss cũng không tệ nhỉ).

- Tôi...cũng đã cố gắng, nhưng vì My cứ ngăn nên...

- Thôi bỏ đi. Nhìn thấy một cái tát một cú đấm cũng tạm ổn rồi. Thanh my mà không ngăn chưa chắc giờ này cậu đã ngồi đây nói chuyện với tôi đâu.

- Cảm ơn chủ tịch. *đồng thanh lần nữa*

- Lần này nếu không phải tên nhóc đó phát ngôn bừa bãi thì tôi sẽ không tha cho hai người đâu. Tôi phạt hai người phải quay cho xong video trong ngày hôm nay. Tôi sẽ lo dàn xếp vụ này. Đừng suy nghĩ gì nữa.

Hai người cúi gập người cảm ơn lần nữa rồi đi ra ngoài.

- À, Thanh my, cô cứ đi trước đi. Cho tôi mượn Tuệ nghi một lát.
Thanh my liền đi ra trước, khép cửa phòng lại. Còn lại chủ tịch và cậu.

- Tôi đã nghe về khó khăn trong khi quay. Cũng dễ hiểu thôi. Lần đầu tiên nên chắc cậu cũng thấy khó. Tôi bày cho cậu cách này, khi hôn cậu hãy tưởng tượng đối phương là người trong mộng của cậu, hoặc khó quá thì cứ nghĩ đó là cái gối bông cũng được...

- Tôi...

- Khó quá đúng không? Thôi vậy, lần này tôi sẽ ra mặt nói với đạo diễn cho sử dụng góc quay tạo cảnh hôn giả. Nhưng sau này, cố gắng đừng làm tôi thất vọng nữa.

Hai chữ "thất vọng" làm cậu thấy có lỗi. Trước giờ chủ tịch Hoàng đã có ơn rất nhiều với cậu, chưa bao giờ cậu muốn làm ông thất vọng cả.

- Chủ tịch à. Tôi sẽ làm.

- Cậu chắc chứ? Ngày phát hành cận kề rồi...

- Chắc chắn. Cho tôi thử một lần nữa thôi.

Chủ tịch Hoàng gật gù ra chiều hài lòng rồi cho cậu xuống trường quay.

(Trường quay)

"Âm thanh, ánh sáng, camera 1, anddddd action"

Cảnh hôm trước được diễn lại một cách hoàn hảo. Đến đoạn cao trào, cả đoàn nín thở. Còn con người lùn kia thì đang thở nhanh gấp đôi bình thường (tốt bụng thở hộ mọi người). Trống ngực đập thình thịch, cậu thấy lo và hồi hộp hơn cả lúc dính scandal. Chẳng nhẽ đây là cảm giác của nụ hôn đầu tiên? Gương mặt hai người từ từ kề sát vào nhau, hơi thở của Thanh my khẽ phả vào mặt khiến cậu suýt làm hỏng lần nữa. Máu nóng làm cậu cảm giác khuôn mặt minh đang đỏ lựng lên. Thanh my vẫn không thôi nhìn thẳng vào mắt cậu. Sự lo lắng của cậu khiến Thanh my có chút bối rối.
"Mình làm được mà. Trời ơi My ơi đừng nhìn mình bằng đôi mắt đó. Hix, My là cái gối, cái gối ôm. My là...người trong mộng..."

Đôi môi đã kề nhau. Sự lạ lẫm xen lẫn hai người. Vị ngọt chưa hoàn toàn rõ ràng nhưng nó đã thoáng xuất hiện. Đều là nụ hôn đầu nên còn vụng về, lúng túng đúng y như kịch bản dự kiến. Đơn giản chỉ là hai bờ môi chạm vào nhau ( đừng có mà ham hố quá nhé). Sau nụ hôn, cậu ôm Thanh my vào lòng, vẻ mặt đầy mãn nguyện. (mãn nguyện vì mình hoàn thành cảnh quay nhá).

- CUT. Tuyệt vời.

Cả đoàn vỗ tay nhiệt liệt hưởng ứng. Cuối cùng thì sau bao nhiêu ngày nỗ lực toàn bộ video đã được hoàn thành. Đạo diễn đi lại, vỗ vai cậu khen ngợi. Chủ tịch Hoàng đã đứng ngoài từ bao giờ, cũng đang vỗ tay cổ vũ.
- Cậu làm tốt lắn Tuệ nghi ah.

- Cảm ơn chủ tịch. *cười tít mắt*. Mà... *ngó nghiêng*...My đâu rồi nhỉ?

- À, cô ấy kêu mệt nên tôi cho xe đưa về rồi.

- Haiz, xem ra cô ấy vẫn chưa vượt qua được cú shock này.

- Trông cậu có vẻ lo lắng hơn cả tôi đấy.

Chủ tịch Hoàng phì cười khi thấy nét mặt cậu cau lại. Cùng lúc đó Trúc lâm đi vào.

- Chào chủ tịch, Tuệ nghi.

- À, Trúc lâm.

- Tuệ nghi này, lịch của cậu ngày mai phải tạm hoãn lại vì cuộc họp báo.

- À, tôi quen béng đi mất - chủ tịch hoàng lên tiếng - tí nữa thì quên nhắc Tuệ nghi.

- Cậu hãy về đọc những cái này. Đây là những câu trả lời dự trù cho những câu hỏi của buổi họp ngày mai. - Trúc lâm chìa ra một tập giấy - Cậu hãy ghi nhớ chúng. Vaness nói rất nhiều điều bất lợi cho cậu và cho Thanh my trong buổi họp báo của anh ta.

- Được, mình sẽ đọc. Nhưng chỉ để dự phòng thôi. Ngày mai, mình sẽ trả lời những gì mình biết. Vậy thôi.

- Tuệ nghi nói đúng. Có lẽ nên thế. Dù sao ngày mai tôi cũng ngồi cạnh nên nếu có gì thì tôi sẽ đỡ lời cho họ. Cô cứ đi chuẩn bị đi Trúc lâm.

- Vâng thưa chủ tịch.
Trúc lâm đi rồi, cậu mới thở dài. Đây là cuộc họp báo thứ hai trong đời cậu, và giờ nó lại là về một scandal.

- Đừng lo Tuệ nghi. Thanh my đã rất suy sụp rồi. Chỉ còn lại cậu thôi. Cậu cần bình tĩnh để bảo vệ cho mình và cho cả Thanh my nữa.

- Tôi biết. Tôi cũng sẽ tìm cách giúp my khá hơn một chút.

cậu bỗng chốc đi đâu đó, rút điện thoại ra gọi liên hồi rồi mỉm cười đắc ý.

(Thanh my's house)

Tính...toong...

Thanh my ngó vào màn hình camera

- Là cậu à Tuệ nghi. Có chuyện gì vậy?

- Chuyện gì thì cũng ra mở cửa cho mình vào đã chứ.

Thanh my thở dài. Không biết con người láu táu này muốn gì nữa đây. Loẹt quẹt lê đôi dép bông ra mở cửa, Thanh my hết sức bất ngờ.

"Happy birthday to you

Happy birthday to you

Happy birthday dear My

Happy birthday to you"

- Happy birthday My à. - cậu đưa bánh sinh nhật ra kèm theo một nụ cười không thể nào ngố hơn

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro