Ai hiểu đc lòng em c33-68

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 33: Phản diện giáo tài

Mạc Tu Lăng ngày hôm nay cũng không có đi làm, bị Giang Nhân Ly keo đi lam

chân lai xe .

Đi tới bệnh viện Hồng Tâm, Giang Nhân Ly lên lầu, Mạc Tu Lăng chạy xe đến bãi

đỗ xe.

Giang Nhân Ly ít nhât m ỗi tháng qua đây một lần. Cô đến thăm Uông Tố Thu nằm

bất động trên giường bệnh, trong long cô cung không con đau buôn như luc đâu

nưa. Uông Tố Thu bi phat bênh trong luc đang lam viêc

, bênh tu huyê t nao. Bà

đươc đưa đên bênh viên chưa tri nhưng cung chi co thê trơ thanh môt ngươi sông

thưc vât . Bác sĩ còn nói như vây đa la kêt qua tôt nhât co thê rôi

, cho du đưa ra

nươc ngoai cung không thê lam gi khac hơn , đanh phai đưa ba trơ vê nươc , điêu tri

lâu dai tai đây.

Địa điểm nay la do Giang Nhân Ly t ự mình lưa chon . Nguyên nhân cung chi la vi

y ta trong bênh viên nay lam viêc rât tôt   . Trươc khi bi bênh , Uông Tố Thu yêu

thương nhât Giang  Nhân Ly, bởi vậy vơi lưa chon cua Giang Nhân Ly  , Uông Túc

Lỗi cung hoan toan ung hô .

Sau khi Uông Tố Thu gặp chuyện không may, Giang Nhân Ly chỉ biết ôm me

khóc. Giang Nhân Mạn hung hăng giao hu ấn cô một trận.

Mạc Tu Lăng đứng ở ngoài cưa phòng bệnh chơ Giang Nhân Ly . Cô chi đưng bên

cạnh giường bệnh , không noi gi , cũng không như những người khác nhìn bệnh

nhân băng anh măt chơ mong .

Giang Nhân Ly liêc nhin Mac Tu Lăng : "Lúc mẹ mới bị bệnh , em thưc sư rât mong

mẹ tỉnh lại . Nhưng hiên tai em lai muôn me cư như vây , vĩnh viễn đừng tỉnh lại .”

"Vì sao?"

"Bởi vì me t ỉnh lại sẽ phải tiêp tuc đ ối mặt vơi cuôc  hôn nhân thât bai cua minh

,

không băng cư như thê nay thi hơn .”

"Em suy nghi qua cưc đoan rôi , như vây cung không co nghia la ...”

Giang Nhân Ly căt ngang lơi anh  : “Me em không giông như nhưng ngươi phu nư

khác. Nhưng ngươi kia đêu co nhu câu vê vât chât trong cuôc sông

, nhưng me em

thì không. Nhưng thư đo me đêu đa co đươc . Cho nên nhưng tôn thương trong hôn

nhân đôi vơi me se mai mai la vô han . Anh không hiêu đươc đâu .”

Mạc Tu Lăng không hề mở miệng, thực ra anh hiêu rât ro.

Giang Nhân Ly đi đun nươc nong

, sau đo lau ngươi cho Uông Tô Thu  . Cô hang

tháng đều đến đây lau người cho mẹ một lần . Dù không nhiều nhưng không vẫn rất

kiên tri. Ở đây y tá làm hết phận sự của họ, môi ngay đêu lau ngươi cho bênh nhân

để phòng ngừa các bệnh ngoài da . Thưc ra cô cung hiêu , ngày nào cũng làm đi làm

lại một việc như vậy sẽ rất nhàm chán

, cho nên cô môi thang đêu đên thăm va lau

ngươi cho me môt lâ n, tân tâm tư minh lam hêt .

Da Uông Tố Thu cũng không tốt, hơi khô , con măt ba vân nhăm chăt  . Nếu như

không phai la b à còn thở thì Giang Nhân Ly   sẽ thực sự tưởng rằng bà đã không

còn.

Mạc Tu Lăng đưng bên ngoai hanh lang môt  hôi lâu sau đo mơi vao trong .

Giang Nhân Ly biểu tình rất kỳ lạ, khá nghiêm túc . Anh chẳng bao giờ thây cô

nghiêm tuc như vây .

"Mọi người đều nói , tính cách của chị giống với mẹ hơn , còn em, chỉ là mang vẻ

bê ngoai giông me   mà thôi .” Cô dừng một chút , hình như nhớ tới thời còn trẻ 

:

"Nhưng chinh me lai noi      

, tính em giống mẹ nhất  . Chỉ có điều , chị giống về mặt

chính diện, còn em lại giống về mặt phản diện .”

Mạc Tu Lăng hiểu: "Cho nên chi gai em   học làm kinh doanh    , còn em lại trốn

tránh.”

Giang Nhân Ly gật đầu: " Thưc ra , trong môt sô chuyên , em va me cung co lưa

chọn giống nhau . Ví dụ như , tuyêt đôi se không châp nhân chia se chông minh vơi

ngươi khac . Đương nhiên, cũng tuyệt đối sẽ không đê cho chông minh suy nghi

đến việc tề nhân chi phúc ."

Mạc Tu Lăng nhiu may : “Em đang canh cao anh?” "Em nào dám."

♥.•°*”˜˜”*°•.♥

Giang Nhân Ly ra khoi phong bênh  , sau đo găp y ta noi chuyên môt luc rôi mơ   i

chuân bi đi vê .

Mạc Tu Lăng suy nghi vê nhưng điêu cô vưa noi   . Cô tuyêt đôi se không bao giơ

nói những lời vô ích như vậy , anh đêu hiêu ro y cô .

Đi đươc vài bư ớc, Giang Nhân Ly liền dừng lại, cô thật không ngờ ở đây lại gặp

được Trần Tư Dao.

Mạc Tu Lăng nhin anh măt Giang Nhân Ly , sau đo hoi: “Em quen cô ây?"

Giang Nhân Ly hoi lai : “Lẽ nào anh cung biêt chi Trân ?"

Mạc Tu Lăng từ chối cho ý kiến: “Không lâu sau chăc hẳn là sẽ là Diệp phu nhân." Giang Nhân Ly cười: “Thât khó có dip chung ta cung quen biêt môt ngươi .”

Trần Tư Dao dăt tay môt đưa tre đi tơi  , sau đó ngồi xuông trươc măt đưa be noi  :

“Lai đây, chào cô chú đi.”

Đứa trẻ rất ngoan, rât mau môm mau miêng ma cât tiêng  chào. Giang Nhân Ly ngồi xuông noi : “Thật đáng yêu."

Trần Tư Dao noi la co chuyê n muôn noi vơi Giang Nhân Ly  cho nên Mac Tu Lăng

lên xe trươc chơ cô.

Trần Tư Dao xoa đâu đưa tre : “Em thich tre con như vây , sao không sinh lây môt

đưa đi.”

"Cũng đúng lúc em có ý nghĩ như vậy .”

"Chị chỉ là chó ngáp ph ải ruồi thôi."

Giang Nhân Ly nhìn Trân Tư Dao : “Sao chi đên đây?”

"Nhơ chuyên cu , đến thăm lại .” Trân Tư Dao ôm lây đưa be  , nhìn về hướng cầu

thang.

Giang Nhân Ly co ve rât hiêu y cô : “Chi đa buông xuôi rôi sao ?”

Trần Tư Dao nghiêng đâu nhin Giang Nhân Ly

: “Thưc ra cung phai cam ơn em  .

Mọi chuyện đã qua nhiều năm như vậy rồi , hà tất phải tính toán nhiều ?”

Giang Nhân Ly gật đầu: “Ơ đây đa xay ra chuyên gi sao ?"

Trần Tư Dao chi lên phia câu thang    :  “Ơ đây , chị phát hiện ra chị yêu anh ấy   .

Nhưng không chiu thưa nhân ma thôi .”

Năm ây, Trân Tư Dao noi vơi Di ệp Húc Đình răng cô chi tra thu anh , chỉ là lừa dố i

tình cảm anh ma thôi . Vây ma , ngươi đan ông kiêu ngao nay lai không quan tâm

mọi chuyện mà nguyện ý cùng cô nối lại tình xưa

, không tinh toan bât cư điêu gi .

Trân Tư Dao nhơ ro ngay ây , cô đưa anh đên đây, muôn cho anh gă p Thanh Di . Cô

nói cô vĩnh vi ễn cũng sẽ không tha thứ cho anh, sau đo cô xoay ngư ời bo đi. Ngươi

kiêu ngao , quât cương như Di ệp Húc Đình vây ma lai quy gôi trươc măt cô

, câu

xin cô đưng ra đi .

Giây phut ây , cô phải thừa nhận, hoá ra cô thât sư đa đông long vơi anh . Bởi vì cô

quá yêu anh cho nên mới vội vã ra đi .

Giang Nhân Ly thở dài một hơi: “Diệp học trưởng thật đúng là si tình . Có điều ,

cũng đã vỡ mất mộng đẹp .”

Trần Tư Dao hoi lai : “Em noi, nhưng chuyên bi mât vôn di cân phai đươc giư kin , nhưng cuôi cung chi cung đa noi ra vơi em rôi . Em noi xem đo la vi sao ?”

Giang Nhân Ly suy nghĩ một chút : “Co rât nhiêu chuyên co thê giư ơ trong tim

nhưng không thê noi ra

, mà đã là chuyệ n không thê noi ra lơi thi vinh viên se

không quên đi đươc .”

Đung la môt ngươi phu nư thông minh , nói một chút lập tức hiểu .

Trần Tư Dao kéo tay đưa be đ ứng lên, sau đó cao tư Giang Nhân Ly : “Cô gai xinh

đep, chúc em hạnh phú c my man .”

"Cảm ơn chị."

Trần Tư Dao bao con cui đâu chao tư biêt Giang Nhân Ly , cô cười đáp lại.

Cô vốn định mở miệng hỏi Trần Tư Dao , đưa tre nay la con cô ây phai không     

?

Nhưng rất ro rang , cái câu “Mẹ” của thằng bé đã nói rõ   tât ca. Đứa bé hẳn là đã

đươc sau tuôi , rât trung khơp vơi thơi gian xay ra sư viêc kia   . Trên thê giơi nay

luôn luôn co rât nhiêu chuyên như vây .

Diệp Húc Đình không biêt răng Trân Tư Dao đa sinh cho anh môt đưa con  

, nhưng

anh vân kiên tri chơ cô , vân kiên tri yêu cô , nhưng chuyên cu trươc đây cung lăm

cũng chỉ như mây gió thoáng qua   . Diêp Huc Đinh vân cư chơ đơi cô ngay qua

ngày, không hê xuât hiên ngươi thư ba bên canh anh , chỉ có duy nhấ t minh cô .

Giang Nhân Ly cam thây ghen ti vơi Tr  ần Tư Dao . Cô nghi đên Mac Tu Lăng vân

đang ngôi trên xe chơ minh . So vơi Diêp Huc Đinh , thưc ra Mac Tu Lăng con kem

xa.

Cô đứng dậy khoi ghê , bây giơ mơi đi ra bai đô xe .

Chương 34: Hóa ra Mạc phu nhân cũng không hề nhàn rỗi

Giang Nhân Ly buồn chán ơ nha . Cô băt đâu quan tâm tơi tin tưc giơi giai tri . Bây

giơ chât lương phim anh cung ngay cang thâp , chăng co lây môt chut gia tri nao

đang để xem. Giơi thê thao cung không đên nôi nao , chí ít sẽ có tin tức ai đó đoạt

giải.

Giang Nhân Ly nhơ hôi con hoc cao trung , có một bạn học nam từng châm chọc

:

“Mây loai bao chi nay đêu co thê bia ra đươc   , nhưng co môt  loại nhất định là sự

thưc.”

Mọi người hoàn suy đoán không ngớt, bạn học đo ôm bung cươi lơn : "Ngày tháng

năm."

Mọi người ồ lên. Tuy nhiên, đung la chi co cai nay la thât không thê thât hơn .

Đang trong luc buôn chan , bông nhiên Giang Nhân Ly nhân đươc tin nhăn hen cô

ra ngoai găp.

Số điện thoại nay không co trong danh ba cua cô . Nhưng đôi phương đa goi ro ho tên cô, vây thi chăc chăn không phai la gưi nhâm tin . Có điều Giang Nhân Ly cũng chỉ nghĩ là Tần Ngả Trữ nhàn rỗi không có việc gì làm nên mới đùa dai .

Giang Nhân Ly đưng dây thay quân ao chuân bi ra ngoai .

Đên quan tra đa đươc hen  , Giang Nhân Ly mơi phat hiên ra suy đoan cua minh

hoàn toàn sai.

"Mạc phu nhân." Ngươi phu nư cung kinh chao Giang Nhân Ly .

Giang Nhân Ly hầu như đã đoán ra được cô gai nay muôn lam gi . Cô ta chinh la cô gái lần trước đem áo khoác đến nhà trả , xem ra qua đung la gian xao .

Giang Nhân Ly ngồi xuống, thư thái thong dong, trên mặt biêu tinh co ph ần kiêu

căng.

"Chào cô, tôi la nhân viên cua Băc Lâm , tên la Bach Hiêu Hiêu .”

Giang Nhân Ly bưng chen trà lên nhâp môt ngum nho    : "Cô Bạch, cô nên biêt răng

tôi không co hưng thu vơi tên cua cô.”

Săc măt Bạch Hiểu Hiểu rât không tôt : "Tôi biêt tôi đang lang phi thơi gian cua cô ,

nhưng tôi nhât đinh phai tim găp cô môt lân .”

"Ồ?" Giang Nhân Ly keo dai giong : “Tôi rât muôn biêt co chuyên gi ma cô không

thê không găp  tôi?”

Bạch Hiểu Hiểu vân vê tay , ánh mắt mập mờ : "Tôi biêt, nhưng lơi tôi noi co thê la

không tôn trong cô . Nhưng tôi vân phai noi , tôi muôn ơ bên Tu Lăng .”

Giang Nhân Ly bi hai tiêng “Tu Lăng” kia lam cho buôn nôn  . Cho đên bây giơ  cô cũng chỉ gọi cả tên họ Mạc Tu Lăng  . Vây ma đôt nhiên cai tên thân mât kia lai tư

trong miêng môt ngươi xa la noi ra , hóa ra cảm giác là như vậy .

"Ồ?" Giang Nhân Ly nở nụ cười: “Cô muôn đươc ơ bên chông tôi ? Là ý này sao?”

Bạch Hiểu Hiểu đỏ mặt gật đầu.

„Vậy cô đi tim anh ây đi, cô tim tôi lam gi?”

"Chúng tôi đa ơ bên nhau rôi , cho nên muôn Mac phu nhân giup đơ .”

Giang Nhân Ly cươi châm choc

: " Viêc nay thât đung la hai hươc  . Cô goi tôi la

Mạc phu nhân, vây ma con muôn tôi giup đơ hai ngươi ?”

Bạch Hiểu Hiểu lập tức đổi giọng: "Xin Giang tiểu thư giup đơ ."

Giang Nhân Ly go nhe ngon tay lên ban , không hê căng thăng , cũng không lo lắng , chỉ chậm rãi mở miệng : “Cho tôi biêt li do tôi nên giup đơ hai ngươi !”,

"Tu Lăng tưng noi , có rất nhiều sở thích của anh ấy mà cô không biết  . Anh ấy rõ

ràng không thích cùng cô đi du lịch ở vùng ngoại ô nhưng cô vẫn lôi kéo anh ấy đi  .

Đồ uống anh ấy thích là nước khoáng , nhưng cô năm lân bay lươt băt anh ây uông

nươc nho. Môi ngay sau khi tan ca anh ây đêu mêt moi ma   cô lai con quân quit cai vã với anh ấy . Cho nên...”. Bạch Hiểu Hiểu mâp may miêng , cô ta cam thây ban

thân đa thê hiên rât ro rang .

"Anh ây ro rang không thich đi du lich ơ nông thôn        , nhưng vân cung tôi đi ; anh ây

thích uống nước khoáng , nhưng vân đông y uông nươc nho tôi mang đên ; anh ây ro

ràng hết giờ làm về nhà mệt muốn chết lại còn bị tôi làm phiề   n, nhưng anh ây vân

vê nha hăng ngay , cũng không có chán ghét tôi  . Cô noi xem , anh ây lam nhiêu

chuyên như vây , không phai la đa chưng minh anh ây thich ngươi vơ nay rôi chư

?

Đa vây, cô con ơ đây noi mây lơi nay lam gi ?”

Bạch Hiểu Hiểu kinh hãi: “Thế nhưng hai ngươi k ết hôn lâu như vậy, cô vân chưa

có con."

Giang Nhân Ly nhàn nhạt nhìn cô ta: “Tôi không có con, lẽ nào cô co?”

Bạch Hiểu Hiểu giât minh : “Đung vây. Cho nên tôi mơi đên tim cô ."

Giang Nhân Ly cười rât hài lòng : “Tốt qua, vậy cô cư sinh ra đi. Sinh xong rôi giao

cho nha ho Mac nuôi , đương nhiên tôi se không nuôi . Có điều như vậy cũng không

tôi, nghe noi sinh con rât phiên phưc , còn có thể không may mà chết , trơi mơi biê t tôi sơ chêt đên thê nao . Giơ co ngươi giup tôi sinh con cung tôt  . Nhưng trươc hêt tôi muôn hoi , cô Bạch, cô xac đinh sau khi sinh ha , đem đưa con đo đi xet nghiêm

DNA se co kha năng lơn tương thich vơi Mac Tu Lăng chư ?”

Bạch Hiểu Hiểu biên săc , tức giận: “Hai ngươi vôn la kêt hôn vi chuyên kinh

doanh. Cô không mang lai hanh phuc cho anh ây  , sao con muôn chiêm hưu anh

ấy?”

"Cô Bạch, cô thât la cang noi cang buôn cươi . Mạc Tu Lăng đâu phải trẻ con , nêu

như anh ây không muôn ơ cung tôi  , tư khăc anh ây se đi  , không cân đên cô ra

măt.”

Bạch Hiểu Hiểu tức giận nhìn Giang Nhân Ly: “Lẽ nào cô dung túng tôi va Tu

Lăng len lut ơ cùng m ột chỗ?"

Giang Nhân Ly lam như b  ừng tỉnh đại ngộ: “Lẽ nào cô mong muốn tôi dùng thủ

đoạn đôi pho vơi hai ngươi ? Hay la đê tôi nghi xem , cõ lẽ nên để anh họ tôi ra tay ,

anh ây thân thu bât pham .”

Bạch Hiểu Hiểu sắc mặt biên đôi: “Cô muốn làm gì?"

Giang Nhân Ly đưng dây : “Rât cam ơn cô đa  giúp tôi lấy lại tinh thần trong lúc tôi

đang rât buôn chan. Môt trăm đông nay coi như la tra thu lao cho cô . Hẹn gặp lại .”

Bạch Hiểu Hiểu lập tức đứng lên: “Cô không muôn nghe tôi noi nôt ?"

"Nói một vừa hai phải con vui , nhiêu hơn  sẽ khiên cho tôi buôn nôn đây   

.” Giang

Nhân Ly xoay người nhìn cô ta: “Cô Bạch, có phải cô cảm thấy công việc hiện tại

không tôt không ?"

Giang Nhân Ly ra khoi quán trà   , tâm tình cũng thoai mai hơn rât nhiêu   . Cô tât

nhiên hiêu rõ , Bạch Hiểu Hiểu là ám chỉ cho cô một thứ gì đó. Cô đương nhiên

không để cho người khác đươc như ý, một chut tiền cũng không nhiều lăm.

♥.•°*”˜˜”*°•.♥

Mạc Tu Lăng trở về rất muôn nhưng Giang Nhân Ly vân đơi anh

, cât ao khoac va

lây dep cho anh.

Mạc Tu Lăng đao măt qua cô mây l  ần, rất bình thản ma xoa đâu cô . Giang Nhân

Ly trong long thâm nghi , anh ro rang đa coi cô như thu cưng mât rôi

, còn xoa cả

đâu cô. Cô biu môi , đây anh vao trong phong tăm , sau đo đi tim ao ngu mang đên

cho anh.

Cô ngồi ở ghê sô pha, suy nghi r ất không có chí tiến thủ, hóa ra cô đã không hề tự

giác lo lắng cho chồng như một người vợ đúng nghĩa .

Mạc Tu Lăng vừa ra ngoai liên thây cô lươi biêng ngôi trên ghê . Anh phat hiên anh

măt cô như đang mai mê suy nghi nghiên ngâm điêu gi  . Anh cam thây buôn chan .

Ngươi ta đêu noi “cach ba năm la môt thê hê”

, mà anh chỉ hơn cô có hai tuổi , sao

lại có cảm giác khac nhau nhiêu đên vây ?

Anh đi đên ngôi canh cô . Cô nhin anh cươi thanh tiêng sau đo nheo măt hoi : “Công

ty anh co môt nhân viên tên B ạch Hiểu Hiểu?"

Anh gật đầu: “Lam sao?" Anh co dự cảm không tôt .

"Haizzzz." Cô thơ dài một hơi: “Sao trươc đây em không phat hiên ra anh lai co mi

lưc đên vây nhi ? Có thể khiến em sa chân vào tiết mục phụ nữ tranh chồng cơ

đây.”

Mạc Tu Lăng ha con ngươi , trong lòng khẽ động, lập tức hiêu cô am chi điêu gi .

Anh đưa tay lên câm lây căm cua cô : “Anh thây em co ve rât hai lon g!”

Anh co ve dung sưc kha manh , cô cam thây hơi đau : “Sao anh không nghi la em

như vây la vi rât tin tương anh ?”

Anh buông cô ra, hừ lạnh một tiếng: “Trai lai , anh cam thây em rât thơ ơ không

thèm quan tâm ."

Người này, thật đúng là khi vươt tương !

Cô vẻ mặt thành khẩn: “Oan uổng, em chi cam thây măt nhin ngươi cua anh không

tê đên mưc như vây thôi .”

"Anh không nhin ra đây la em đang khen ngơi anh .”

Cô vân cười, tiên lai gần anh: “Đung la em đang khen ngơ i anh!”

Anh liêc xeo cô , đưa tay lên cu nach cô . Giang Nhân Ly cươi liên tuc : “Được rồi

được rồi, đung la quan báo tư thù ."

Lúc này anh mới bo tay ra, cô vân con đang nghiêng nga cươi .

Anh bị cô cười đến không con h ứng thú nưa , lập tức muốn rời đi . Giang Nhân Ly

lanh lẹ ôm lây cô anh, đôi măt linh đông nhin anh .

Anh nheo măt : “Em muôn lam gi ?”

"Còn thiếu rõ ràng sao ?" Giọng nói không hề có một chút xấu hổ nào .

Anh manh me nuôt nươc bot , sau đo nhanh chong  đe lên ngươi cô , nhưng nu hôn

rơi xuông . Trong phong không hê yên tinh

, nam nư trong TV đang tranh luân

không ngơt , nhưng hai ngươi bon ho trên sô pha cung không co hưng thu nghe .

Lúc anh đã động tình , cô tiên sat bên tai anh noi : “Kỳ thực anh cung rât muôn ! Nên

mơi tich cưc như thê .”

Mạc Tu Lăng thật ra rât hiêu , anh nhin cô noi : “Anh thich cái chữ “cũng” kia của

em.”

(haizzz... anh chi nay thông minh gơm , đâu khâu cung tôn nơ ron

^^ ý anh

bảo “cũng” có nghĩa là chị cũng như vậy á!)

Cô lây chân đap anh , nhưng hai chân anh nhanh hơn đa cô đinh chân cô lai         

: “Thưc

ra, anh chi đap lai sư chu đông cua em ma thôi .”

"Hôm nay tâm tinh anh không tôi  . Chăc chăn la đa ăn bơt đươc  tiên mô hôi nươc

măt cua ngươi lao đông .”

"Có thể khiên ngươi khac cam tâm tinh nguyên đem tiên mô hôi nươc măt cua ho

ra biên thanh cua anh , viêc đo cung cân dung đên ban linh .”

"Gian thương!"

Mạc Tu Lăng hung hăng hôn môi cô. Cô ngay ca hô hâp cung quên . Anh tan bao

mơ miêng noi : “Bây giơ mơi em im miêng cho anh .”

Chương 35: Ngươi quen

Sau khi Chương Tâm Dật thôi viêc ơ công ty , ngươi tiêp quan công viêc cua cô la

Bạch Hiểu Hiểu lại bị vô cớ khai trừ. Tuy rằng, bê ngoai cô ta to ra la tư minh xin

thôi viêc , nhưng nôi bô bên trong moi ngươi đêu hiêu ro la Mac Tu Lăng tư minh

hạ mệnh lệnh đuổi việc cô ta  . Không ai biết nguyên nhân vì sao , bọn họ đ ều đồn

đai la B ạch Hiểu Hiểu lần này chăc chăn đa tr ộm gà không đươc con mât ca gao  .

Nhưng chuyên nay v ẫn chưa co gi to tat , ngươi duy nh ất bi anh hương bơi chuyên

này chính là Di ệp Tư Đình . Không con Bach Hiêu Hiêu thi công viêc cua Diêp Tư

Đinh lai t ăng lên gâp đôi , chí ít cho đến khi Chương Tâm Dật quay lại công ty thì

cô ta con phai tiêp tuc bân rôn như vây .

Nhưng năng lưc cua Di ệp Tư Đình qua thưc rât tôt , hoàn toàn có thể đuổi kịp tiến

đô, hơn nưa con phôi hơp râ t ăn y vơi Mac Tu Lăng , có thể làm đươc tât ca moi

viêc anh yêu câu .

Ngay ca M ạc Tu Lăng cũng cảm thấy kỳ quái, trươc đây Chương Tâm D ật cũng

theo anh hai tháng mới co thê ăn ý , vây ma vơi Di ệp Tư Đình hầu như không cân

quá nhiều thời gian. Anh lắc đầu, không nghi tiêp nưa .

Diệp Tư Đình hầu như ôm đồm tât ca viêc lơn nho  . Cô ta bưng một tach cà phê

mang đên phòng làm vi ệc cua Mac Tu Lăng: "Mạc tổng, uống một tach cà phê đi!"

Mạc Tu Lăng vân nhin tai liêu , anh câm lâ y tach ca phê , không quên noi môt câu :

“Cam ơn.”

"Đây đều là công viêc cua em."

Mạc Tu Lăng đặt tách cà phê xuống bàn : "Khoảng thời gian này phải để cô vất vả

rôi.”

"Không có gì, vừa đung luc em cũng mu ốn biết tiêm năng cua  mình có được đến

đâu.” Diệp Tư Đình cười, "Nhưng em vân co chut to mo , tại sao anh lại đuổi việc

Bạch Hiểu Hiểu ..."

"Bởi vì môt viêc riêng ."

Diệp Tư Đình thấy anh không noi nhiêu , lúc này mới gật đầu đi ra khỏi phòng làm

viêc.

Buổi tối Mạc Tu Lăng đưa Diệp Tư Đình tham gia tiệc rượu. Viêc quan hê xa hôi

của cô ta ngày càng thông thạo .

Lúc ấy , Giang Nhân Ly đang nằm ơ nha nghi ngơi   , bông nhiên nhân đươc đi  ện

thoại Giang Nhân Mạn.

"Chị, có việc gì vậ y?”

Giang Nhân Mạn vừa nghe thây giong điêu lư  ời nhác cua em gai liên tưc giân   

:

“Em thật đúng là nhàn rôi?"

"Chị à, chị có ý gì vậy ?"

"Nhàn rỗi đến nỗi cả chồng mình cũng không thèm quản ."

Nghe thây giong điêu tưc giân cu  a chi, Giang Nhân Ly lúc này mới ngồi dây, săc

măt cung nghiêm tuc hơn : “Chi muôn noi gi vây ? Nói rõ cho em xem nào .”

"Gân đây Mac Tu Lăng tham gia tiêc lơn tiêc be nao cung đem theo môt ngươi ."

"Chuyên nay rât binh thương m à, không la trơ ly thi cung la ban gai !"

Giang Nhân Mạn cang tưc giân hơn : "Em tôt nhât nên đên xem ngươi phu nư kia

giông ai.”

"Cho du cô  ta giống ai cũng không liên quan đên em    .” Giang Nhân Ly hơi lên

giọng: " Chị cũng nhàn rỗi  quá, ngay ca chông em cung muôn quan   . Lẽ nào chị

chưa tưng nghe qua năm tay qua chăt thi cat se cang rơi nhiêu ? Anh rê em đi đa lâu

cũng chưa có về, chị vẫn không thèm quan tâm .”

Đáp lại Giang Nhân Ly la môt chuôi dai tut t út.

Giang Nhân Ly lai năm xuông , cô ngâng đâu lên nhin trân nha . Lẽ nào cô chưa làm

tròn phận sự của mình sao ? Còn phải để người khác nhắc nhở mình trông coi

chông cân thân ?

Đầu ngón tay cô di chuyển trên ga trải giường , ngươi phu nư kia rôt cuôc diên mao giông ai ? Trên net măt Giang Nhân Ly xet qua môt tia hiêu ky

, cô vân muôn đi

xem ngươi đo giông ai .

Cô đứng dậy, đi thay quân ao .

Muôn biêt M ạc Tu Lăng ở nơi nào, tuyệt đôi không kho . Mây tiêc rươu nay không

chỉ có một mình Mạc Tu Lăng tham gia .

Giang Nhân Ly đi vao khach san . Trong nay so vơi thê giơi bên ngoai thât khac xa .

Nam thanh nư tu nhiêu vô kê

, thân phân đêu cao quy . Đối mặt vơi cuôc sông xa

hoa truỵ lạc này, rất khó đê nghi đên ơ nha vân con môt ngon đen lơ mơ . Nam nư ơ

đây co thê chi mơi vưa quen biêt , có thể là tâm đầu ý hợp , nhưng trên san nhay kia

tât ca đêu la mơ am . Những ngươi đan ông ơ đây đêu co vơ chơ đơ  i ơ nha , nhưng

bọn họ tuyệt đối sẽ không vì vậy mà trở về sớm , ai co thê chông đơ nôi sư quyên

rũ của tửu sắc?

Ngươi ta đêu noi , môi môt ngươi đan ông giông như môt ngon đen thăp sang môt gia đinh. Nhưng ngươi noi  mây lơi nay tôt nhât nên đên nơi nay tân măt xem thưc

trạng thì hơn .

Giang Nhân Ly nhin quanh tim kiêm . Quả thực lúc này cô có chút căng thẳng . Nêu

như như luc nay anh đang khiêu vu hay đang noi chuyên cung môt ngươi đep nào

đo, cô lây cai ly do gi đê co thê thong dong đên trươc măt anh ?

Thật là lưa chon kho khăn .

Nhưng Giang Nhân Ly cũng không có lùi bước, cô vưa tim kiêm bong dang Mac

Tu Lăng, vưa tư chôi lơi mơi khiêu vu cua môt ngươi đa n ông.

Rốt cục, cô cung đa thây anh . Không giông như cô tương tương

, anh đang đưng

nói chuyện với một người đàn ông lớn tuổi  . Cô vưa đinh đi lên thi đôi chân bông khưng lai . Bơi vi bên canh Mac Tu Lăng , môt cô gai vưa tư WC tr ở về, đưng đôi

diên anh noi gi đo .

Giang Nhân Ly sắc mặt trắng bêch, chuyên nay sao có th ể?

Ánh mắt cô nhìn chằm chằm Di ệp Tư Đình. Hoá ra ngươi phu nư nay giông Giang

Nhân Đình .

Trước mắt cô co nhiều ngươi như v ậy nhưng thoang cai đêu trơ nên vô hinh . Tiêng

ồn ào bên tai bỗng nhiên biến mất chỉ còn một khoảng tĩnh lặng  . Trong con măt cô

chỉ còn hình ảnh Mạc Tu Lăng đang cười nói vui vẻ       

, không cân biêt anh noi cai gi,

nhưng ro rang la anh va cô gai kia phôi hơp rât ăn y .

Lúc này , Giang Nhân Ly co hai l ựa chọn. Môt la xoay ngươi bo đi , cho răng chưa

tưng tơi đây, cái gì cũng chưa thấy , cái gì cũng không biết .

Nhưng, cô lưa chon phương an hai .

Cô ung dung đi đên phia bon ho  . Bô dang cô vân như trươc

, là một người ưu tú

nhât, nôi bât nhât trong đam đông     

, sẽ không có bất cứ thứ gì có thể đánh bại cô  .

Bươc đi cua cô rât binh tinh , cô không cho phep ban thân minh đươc sơ hai , cũng

không cho phep ban thân căng thăng .

"Tu Lăng ." Đây la lân đâu tiên cô goi anh như vây    , không ngơ lai ơ trong tinh

huông nay .

Mạc Tu Lăng co ve kinh ngac  . Anh không ngơ lai găp cô ơ nơi   này. Nhưng anh

vân không biêu lô qua thât thô , anh keo tay cô lai giơi thiêu : “Đây la vơ tôi , Giang

Nhân Ly.”

"Hóa ra là M ạc phu nhân , đung la nghiêng nươc nghiêng thanh       

, Mạc tổng thực sự

là co con măt." Đối phương ca ngợi một phen, sau đó liền vội vã cáo từ.

Mạc Tu Lăng lúc này mơi kéo tay cô : "Sao em lại tới đây?"

"Sao em không thê tơi ?" Giang Nhân Ly hứng thú nhin anh . "Anh chi nghi em không thich đên nhưng nơi nay ."

"Em đột nhiên thích ." Giang Nhân Ly không e de nh ìn sang Diệp Tư Đình.

Mạc Tu Lăng lúc này mới giới thiệu: "Trơ ly cua anh, Diệp Tư Đình."

Giang Nhân Ly khóe miệng mỉm cười, có một chút kiêu căng nhìn Di ệp Tư Đình. "Mạc phu nhân, xin chao." Diệp Tư Đình chủ động giơ tay ra.

Giang Nhân Ly đưa tay ra: "Cô nhin rât giông môt ngươi .”

Diệp Tư Đình cũng rất thản nhiên: "Đã co môt ngươi không ngưng noi như vây ."

"Ồ?" Giang Nhân Ly nhìn Mạc Tu Lăng , "Anh chinh la cai “ngươi không ngưng

nói” kia sao?"

Mạc Tu Lăng không rõ y cươi  của Giang Nhân Ly hi ện tại ân chưa điêu gi , nhưng

anh cam thây không hê đơn gian , anh chi con cach cươi , qua loa noi : "Cô Diệp rât có năng lực, có cô ấy giúp việc quả thực giảm không ít phiền toái ."

Giang Nhân Ly nhìn Diệp Tư Đình: "Không biêt cô Di ệp am hiêu nhât điêu gi ?"

Diệp Tư Đình còn không có mở miệng, Mạc Tu Lăng liền giúp cô ta trả lời: "Cô ây

rât gioi mang giao tiêp , thông thao năm ngoai ngư , có thể lưu loát nói chuyện với

khách ngoại quốc .”

Giang Nhân Ly khóe miệng co rút một chút: "Cô Diệp la ngươi ơ đâu vây ?"

"Tôi mới từ Canada trở về, trước đây tôi đinh cư ơ đo."

"Vây vi sao cô trở về?"

"Đo la viêc riêng cua tôi , không tiên noi ra ."

Giang Nhân Ly nở nụ cười: "Đương nhiên, mỗi người đêu co môt viêc riêng cât giâu trong long . Có thể là trong lòng cất giấu một ngư ời, mà người đo đa kết hôn."

Giang Nhân Ly thây săc măt Di ệp Tư Đình vân binh thư ờng, vừa cười vưa tiêp tuc:

"Đương nhiên , vơi phân lơn mo i ngươi thi không hăn như vây ."

Cô đánh giá Diệp Tư Đình , khí chất của cô ta so với Giang Nhân Đình quả thực

khác xa nhau , nhưng khuôn măt rât gi ống. Diệp Tư Đình trong mắt có một tia kiêu

ngạo va kiên ngh ị, không giống anh măt ôn nhu cu a Giang Nhân Đình.

"Mạc phu nhân thât la biêt noi đua .”

Mạc Tu Lăng nhìn Giang Nhân Ly   , kéo tay cô : "Mệt không? Chúng ta về nhà

thôi!"

Giang Nhân Ly gat tay anh : "Em vừa mới tơi, để em từ từ tìm hiểu cuộc sống bình

thương cua anh như t hê nao.”

Mạc Tu Lăng trừng mắt nhin cô , Giang Nhân Ly nhìn Diệp Tư Đình: "Xem ra thi

Tu Lăng không đung rôi , hêt giơ lam con băt cô Diêp tơi đây  . Anh cân phai tăng

tiên lương cho cô ây mơi đươc . Hiên tai đa muôn rôi , để tài xế đưa cô ây vê đi.”

Diệp Tư Đình chi nhìn M ạc Tu Lăng , ánh mắt cô ta dường như muốn ám chỉ cho

Giang Nhân Ly biêt , chỉ có Mạc Tu Lăng là ông chủ của cô ta .

Giang Nhân Ly cũng không nói gi thêm  , chỉ đứng đó, cô có rất nhiều, rất nhiều

thời gian.

Mạc Tu Lăng liếc mắt nhin Giang Nhân Ly , sau đo goi điên thoai cho tai xê đưa

Diêp Tư Đinh vê nha .

(có bà xã ở đây rồi thì tất nhiên trợ lý phải cuốn gói thôi

J

Diệp Tư Đình vừa đi khoi, Giang Nhân Ly cũng không nói gi , ngôi yên vi trên ghê .

Mạc Tu Lăng nhìn cô, cũng không biết cô muôn lam gì.

Giang Nhân Ly lây điên thoai ra nhin giơ  

, hiện tại hẳn là luc băt đâu cuôc sông

đêm cua anh ! Cô ưu nhã cầm lấy một ly rượu nhâp môi . Môt ngươi đan ông măc

âu phục đi đến: "Tiểu thư, có thể mời cô một điệu nhảy được không ?"

Giang Nhân Ly đăt ly rươu xuông ban , giơ tay lên khoac tay cua cua anh ta .

Mạc Tu Lăng bươc lên hai bươc , một tay keo Giang Nhân Ly lai . Ngươi đan ông

kia kinh ngac nh ìn anh: "Tôi đa mơi cô ây rôi ."

Ngươi đan ông kia con muôn anh hung cưu my nhân     

, nhưng vừa nhìn anh măt cua

Mạc Tu Lăng liên bi doa đên mưc ngương ngung rơi đi .

Giang Nhân Ly câm ly rươu lên . Mạc Tu Lăng ngăn cản tay cô: "Chưa đu sao?"

Giang Nhân Ly thu hôi canh tay : "Đi thôi!"

Dọc đường cô không nói gì , anh chăm chu lái xe . Cô đăm chiêu nhin man đêm bên

ngoài cửa xe, nơi nao đo vân nao nhiêt .

Mạc Tu Lăng im lặng , chỉ bình tĩnh quan sát đèn giao thông .

Đột nhiên Giang Nhân Ly nhin anh , nưa cươi nưa không : "Ngày hôm nay em cuôi

cùng cũng tìm đư ợc chu nhân cua mui nươc hoa đang ghet kia .”

Chương 36: Đa đinh trươc

Mạc Tu Lăng không muốn giải thích gì, cũng không muốn nhiều lời. Thái độ của

Giang Nhân Ly khiên anh hiêu đươc không co cai gi hay đê ma noi

. Cô cung

không âm i , chỉ ngôi yên lăng , thỉnh thoảng nhìn anh băng anh măt kho hiêu .

Trươc khi đi ngu , anh cuôi cung cung pha vơ bâu không khi im  lăng: "Cô ây không

phải Đình Đình”

"Em biết."

Hai ngươi đông sàng c ộng chẩm, lần thứ hai bởi vì môt chuyên không ro rang ma

lăng im nhin đôi phương .

Mạc Tu Lăng bề bộn nhiều việc, hôm nay còn phai bớt thời gian đi kiêm tra tiên đô

công trinh . Khách sạn này là công trình lớn nhất gần đây         , anh muôn no trơ thanh

khách sạn tráng lệ nhất thành phố nhưng chỉ muốn nó làm khách sạn tư nhân     

,

không muôn mơ rông ra bên ngoai .

Nhưng tiên đô công trình vân kh ông đươc tôt lăm, Mạc Tu Lăng đanh phai tư minh

đi kiêm tra.

Công nhân ơ công trư ờng đang khẩn cấp đẩy nhanh tốc độ, làm việc từ sáng đến

tôi. Mạc Tu Lăng vưa đên , quản đốc liền mang cho anh một chiếc mũ bảo hộ .

Mạc Tu Lăng nhận lây, sau đó đưa cho Diệp Tư Đình môt cai.

"Cô co cam thây vơi tiên đô nay thi se hoan thanh trong vong mươi thang không  

?"

"Không thê ." Diệp Tư Đình tra lơi .

"Tôi cung nghi vây ." Mạc Tu Lăng nhăt dươi đât lên môt hon đa rôi ném ra xa.

"Nhưng như vây cung la bât đăc di . Vì phó quản đốc Trương nghỉ việc , công nhân

bãi công , cho nên mơi bi tri trê

.” Diệp Tư Đình suy nghĩ một chút nhìn Mạc Tu

Lăng, "Có lẽ là sẽ muộn hơn dự tính một tháng ."

Mạc Tu Lăng không nói gì , chỉ ngẩng đầu lên nhìn những công nhân ở trên cao

đang lam viêc .

Đột nhiên, tư phía trên cao rơi xuông môt thư gi đo   , Mạc Tu Lăng keo Di ệp Tư

Đình lai , Diệp Tư Đình thuận thế dưa đâu vao trong long anh . Là một khối th ép rơi

tư tâng bôn xuông , may là không cao lăm cho nên lưc va cham không qua manh ,

chỉ xẹt qua cánh tay Mạc Tu Lăng .

Quản độc lập tức kinh sơ: "Mạc tổng, anh không sao chư ?”

Diệp Tư Đình lúc này cũng nhìn Mạc Tu Lăng, lập tức bao quan  đôc tim môt căn

phòng để cô băng bó cho anh .

"Không sao." Mạc Tu Lăng cung không cam thây vêt thương nghiêm trong .

Quản đốc thấy M ạc Tu Lăng không có y đinh truy c  ứu, lập tức theo lơi Di ệp Tư

Đình đi săp xêp .

Mạc Tu Lăng chỉ dặn bọn họ lần sau phải cẩn thận, anh không muôn xay ra tinh

huông tương tư như vây .

Mạc Tu Lăng vân bi Di ệp Tư Đình lôi đi, cô ta xử lý vết thương cho anh. Ánh mắt cô ta kiên đinh, sắc mặt cũng rất bình tĩnh. Diêp Tư Đinh đ ứng, Mạc Tu Lăng ngồi,

anh vưa ngâng đâu lên liên băt găp anh măt cua cô ta .

Trong măt cô ta hi ện lên một tia lo lắng, Mạc Tu Lăng tư đáy lòng bông phat ra

môt tia kích đông , anh thôt lên: "Đình?"

(*đâp ban*: không thê châp nhân đươc tên Mac Tu Lăng nay!!!!!!!)

Diệp Tư Đình nhăn măt , dưng tay lai: “Mạc tổng lại nghi tơi ngươi kia sao ?"

Mạc Tu Lăng thở dài một hơi, sắc mặt có chút buồn vô cớ: "Cô ây đa không con."

Diệp Tư Đình tiêp t ục băng bo: “Thưc ra cô ây rât hạnh phúc."

"Vì sao?"

"Bởi vì cho dù cô ây đa không con , nhưng anh vân nhơ ky cô ây . Cho nên em mơi

nói cô ấy rất hạnh phúc ."

Vẻ mặt anh r ất phức tạp, anh hình như nhớ tới cái gì. Anh đột nhiên cúi đầu, "Cô

không hiêu đâu , tôi co lôi vơi cô ây."

Diệp Tư Đình tay bông run lên , nghi hoặc nhìn Mac Tu Lăng : "Vì sao anh nói như

vậy?"

Mạc Tu Lăng lăc đâu cư ời: "Bởi vì tôi la môt ngươi ich ky   , cho nên chi biêt lam

nhưng chuyên ich ky ."

"Em không hiêu ."

"Cô cung không cân hiêu ."

Diệp Tư Đình không nói thêm nữa, trong long cam thây không hiêu suy nghi cua

Mạc Tu Lăng, rât muôn biêt anh noi ich ky la vi cai gi ?

Mạc Tu Lăng nhân đươc điên thoai cua Bach Sơ Tuân     

, bảo anh đến ngay bar

“Non-sleep city”, anh ta co chuyên quan trong muôn noi vơi Mac Tu Lăng .

"Có chuyện gì không thể nói qua điện thoại ?" Mạc Tu Lăng kết luận Bạch Sơ Tuấn

chỉ là qua buồn chán.

"Câu không đên chăc chăn se h  ối hận." Bạch Sơ Tuấn giong điêu vô cung thoai

mái.

"Câu co n ói hay không ? Không noi thi minh tăt điên thoai      ." Mạc Tu Lăng không

tức giận.

"Là chuyện về cô vợ yêu của cậu  , câu không đên thi quên đi ." Bạch Sơ Tuấn tăt

máy trước, sau đó băt chân cheo ngôi ung dung trên ghê thương thưc rươu n gon.

Mạc Tu Lăng sâu nao nhin đi ện thoại, anh cau mày, tựa hồ như đang suy nghi điêu

gì.

"Mạc tổng làm sao vậy?" Diệp Tư Đình lo lắng hỏi.

Mạc Tu Lăng đứng lên, cầm áo khoác chuẩn bị đi: "Cô tư goi xe vê công ty , tôi có

việc gấp."

Diệp Tư Đình ngăn cản anh: "Mạc tổng, tay anh lai xe không tiên , chi băng đê em

giúp anh lái xe đi !”

Mạc Tu Lăng suy nghĩ một chút rôi gật đầu.

Nhưng kỳ thực luc Di ệp Tư Đình mới vừa vào trong xe anh liên h  ối hận, nhưng

cũng không biểu hiện ra ngoai.

Rất nhanh đa đên "Non-sleep city", Diệp Tư Đình nhin nơi nay , trong măt hiên lên môt tia hưng thu . Mạc Tu Lăng vội vàng đi vào , không quên bao cô ta lai xe vê  .

Lân nay cô ta không tư chôi .

"Tôt nhât câu nên noi ra chuyên n  ào đáng giá một chút ." Mạc Tu Lăng nhin thây

Bạch Sơ Tuấn đã lập tức lên tiếng .

Bạch Sơ Tuấn phá lên cười. Người này, dù t ức giận, nhưng vân lâp tưc chay đên

đây.

"Mình còn tư ởng rằng câu se không đên !" Bạch Sơ Tuấn vân con sơ s ắc mặt Mạc

Tu Lăng chưa đu xâu nên cô tinh bôi thêm môt câu .

Mạc Tu Lăng cầm một chén rượu uông môt hơi , sau đo mơi ngôi xuông , ném áo

khoác sang một bên .

Bạch Sơ Tuấn nheo măt , nhìn thấy vết thương trên tay Mạc Tu Lăng : "Câu lam sao

vây?”

"Câu đưng quan lăm chuyên , nói cho mình chuyện đang nói dở dang kia là tốt rồi ."

"Mình đã bảo mà M ạc Tu Lăng , mây ngay nay xay ra chuyên gi ma goi  câu đi ra ngoài khó khăn đến vậy ?" Bạch Sơ Tuấn khóe miệng nhêc h lên, "Xem ra đan ông

sau khi kêt hôn thưc sư la thay đôi."

"Bơt noi nham đi ."

Bạch Sơ Tuấn thây anh măt Mac Tu Lăng không hoa nha   

, lúc này mới ngượng

ngùng đăt ly rươu xuông , nét mắt cũng nghiêm túc hơn vài phần     

: "Ngày hôm qua

mình đưa bạn gái đi bệnh viện , găp đươc môt ngươi quen , còn không th ể tin được."

"Có chuyện gi mau noi .”

"Mình là một người bạn trượng nghĩa a            

, lập tức bỏ lại ban gai môt minh ma đi

kiêm tra tinh hinh cu thê . Thật đúng là Giang Nhân Ly." Bạch Sơ Tuấn lai quan sát

Mạc Tu Lăng sau đo mơi tiêp t ục, "Mình rất tò mò cô ấy đi bệnh viện làm gì ? Chờ

cô ây đi rôi , mình mới đi tìm bác sĩ hỏi nhưng bác sĩ cũng rất ngoan cố

, hại mình

phải tìm đến vài ba  ngươi quen . Lúc ấy anh ta mới nói , Giang Nhân Ly đên kiêm

tra sưc khoe, muôn biêt vi sao lâu như vây ma chưa co con .”

Mạc Tu Lăng không mơ miêng căt ngang lơi B   ạch Sơ Tuấn, chỉ châm môt điêu

thuôc.

"Đương nhiên , mình cũng có hỏi  qua, vơ câu không hê co vân đê gi  

.” Bạch Sơ

Tuấn nghi hoăc nhin Mac Tu Lăng  : "Nếu cô ây đa đi ki ểm tra , thì có nghĩa là hai

ngươi đa lam chuyên kia , hơn nưa cô ây lai không co vân đê , Mạc Tu Lăng , lẽ nào

câu... "

"Câu bơt nói nhảm đi được không ?" Mạc Tu Lăng trừng mắt.

Bạch Sơ Tuấn tự biết minh lơ miêng , cũng ngượng ngùng không noi tiêp .

Mạc Tu Lăng thơ ra môt lan khoi thuôc , lúc này mới phun ra môt câu : "Hoá ra cô

ấy muốn có con ."

Bạch Sơ Tuấn cung khô ng biêt sao Mac Tu Lăng lai noi nhưng lơi nay  

, chỉ kinh

ngạc nhìn anh , trong long co vai phân hoai nghi .

Chương 37: Khác thường

Mạc Tu Lăng đêm đó không về nhà. Anh cam thây nhưng chuyên anh vân luôn cô

găng kiêm chê , hình như đang từng chút từng chút bị vạch trần  . Anh thậm chí bắt

đầu hoài nghi quyêt đinh năm xưa cua minh . Nhưng, anh chi bât đăc di cươi , bởi vì

anh ro rang hơn bât cư ai khac , nêu như thơi gian co quay lai , anh vân se lưa ch ọn

như vây .

Ngô Thúc Nguyên va mây ngươi nay đêu la cao th     ủ sông phong tung . Mạc Tu

Lăng chi nhin bon ho cươi , uông rươu , dương như tât ca đêu không liên quan đên

mình .

♥.•°*”˜˜”*°•.♥

Giang Nhân Ly buôn chan chơ ngoai cưa  . Ngoại trừ trường hợp đi công tác bên

ngoài, Mạc Tu Lăng tuyệt đối đêm nào cũng sẽ về nhà

, cho du khuya thê nao

,

nhưng không se không qua môt giơ đêm . Vây ma hôm nay đa hai giơ sang rôi . Cô

không thích loại cảm giác này, phiền phưc, bât an.

Cô thậm chí con không thich ngu môt minh         

, cô thay quân ao xuông lâu . Cô co xe

riêng nhưng rât hiêm khi lai ra ngoai , hôm nay lai phai dung đên .

Tần Ngả Trữ măt nhăm măt mơ ra mơ cưa  , cũng không có m ắng Giang Nhân Ly

đã quấy rầy giâc ngu cua minh . Dù sao cô cũng hiêu Giang Nhân Ly không ph ải là

ngươi hay c ố tình gây sự.

"Thế nào? Bị bỏ quên sao?" Tần Ngả Trữ ngáp dài nhìn cô.

Tần Ngả Trữ vốn là tùy ý nói bưa , nào ng ờ Giang Nhân Ly lai g ật đầu. Cơn buôn

ngủ của Tần Ngả Trữ hoàn toàn biên mât : "Xảy ra chuyện gì rồi ?"

"Không co chuyên gi ca ." Giang Nhân Ly chiếm lấy giương cua T ần Ngả Trữ, ôm

trong tay môt con bup bê lơn .

Tần Ngả Trữ đẩy cô: "Vơ vân, không xay ra chuyên gi sao câu lai  tơi tim minh giơ

này?”

"Anh ta hôm nay không có về nhà."

"Vây thi sao chư, đan ông không trơ vê nha cung binh thương .”

"Đây là lần đầu tiên."

"Vây thi không phai hiên tương tôt rôi ."

Giang Nhân Ly cười: " Thưc ra , cũng không phải chuyên nay lam phiên minh    ."

Giang Nhân Ly buông con bup bê ra : "Có một ngươi rât giông Giang Nhân Đình

xuât hiên bên canh Mac Tu Lăng . Câu noi xem như vây la y gi ?”

"Lẽ nào có người ham cua , biết đươc qua khư cua M ạc Tu Lăng , sau đó thâm my

cho giông Giang Nhân Đình đê quyên ru anh ây ?" Tần Ngả Trữ vẻ mặt giận dữ.

Giang Nhân Ly cười đên đau bung , đẩy cô một cai: "Trơi a , sức tưởng tượng cua

câu thật là phong phú."

Tần Ngả Trữ lắc đầu: "Là do cậu gần đây không có xem phim rồi , có một bộ phim

nói về người phụ nữ thẩm mỹ thành môt người khác trở về trả thù chồng cũ   . Phim

hay như vây ma chưa tưng xem sao

? Ngoài vẻ bề ngoài , cô ta con thay đôi ca sơ

thích mà mọi thứ khác ."

“Đo không phai chuyên quan trong ."

Tần Ngả Trữ gật đầu: "Vâng vâng vâng, Giang Nhân Đình đã chết, ngươi chêt se

không thê sông lai ."

"Cũng không quan trọng ." "Sao cơ?"

"Quan trọng là ... thái độ của mình đ ối với Mạc Tu Lăng. Nếu như minh quan tâm

anh ta, mình s ẽ nghĩ ra trăm phương nghìn k ế giư lây anh ây , không ai co thê cươp

đi đươc. Nhưng nếu như minh không thèm đ ể ý, người đó xuất hiện cung không co

ý nghĩ gì ."

"Vậy câu co quan tâm không ?"

Giang Nhân Ly vưa ngôi dây lai năm xuông : "Mình không bi ết."

Thưc ra cô cung hiêu môt chut  . Cô đối vơi M ạc Tu Lăng, không có cảm giác an

toàn, cho nên cô muốn co môt đưa con . Dù cho ban thân cô vôn không thich tre

con nhưng cô vâ n muôn . Nêu như co môt ngày M  ạc Tu Lăng rơi bo cô , cô cũng

không phải sông cô đơn môt minh , cô con co môt đưa con bên canh . Cái suy nghĩ

này ngay cả chính cô cũng không thể tin được   . Nhưng cô vân c ố chấp muốn co

con. Liêu co phai  vì mục đích không tốt này mà cô mới cho đến giờ vẫn không có

thai?

Tần Ngả Trữ không ep Giang Nhân Ly  , chỉ c ẩn thận mở miệng: " Hai ngươi kêt hôn cung hơn hai năm rôi , môi ngay đêu bên nhau như vây , cũng phải có tình cảm

hay sư ăn y chư?”

Cô nó con chưa d ứt lời, Giang Nhân Ly liên cư ời: "Đê minh nghi xem nao . Đung

là có ăn ý, chính là lúc trên giường a !”

Tần Ngả Trữ đẩy cô: "Không đoan trang!"

"Sự thực a ." Giang Nhân Ly không ngai   , "Nghe nói đan ông va phu nư không

giông nhau , vê chuyên nay , phụ nữ sẽ lựa chọn người mình yêu , còn đàn ông sẽ

không nghi nhiêu đên vây .”

Tần Ngả Trữ không đồng ý liên l ắc đầu. Nhưng cô lai  không chú ý tới săc măt

Giang Nhân Ly sau khi noi xong câu noi kia liên biên đôi   . Không chi co săc măt

biên đôi ma ngay ca tay cung run lên  . Nưa câu đâu kia , lơi noi dương như giông

như đang măng chưi long minh . Vôn di la vô ý nói ra, nhưng lai ngâm sâu vao tâm

gan cô, trơ thanh môt nut thăt không thê thao gơ .

"Vậy câu n ên noi chuyên vơi anh ây nhiêu hơn   . Như vây hăn se vơ chông hoa

hoãn.” Tần Ngả Trữ đưa ra chủ ý, "Dù sao tu mươi năm mơi đươc chung t  huyên,

tu trăm năm mơi đươc chung giương .”

"Câu co thê văn hoa  hơn nưa đươc không ?"

Tần Ngả Trữ ném con búp bê vào người Giang Nhân Ly .

Trên thực tế, giác quan thứ sáu của Giang Nhân Ly luôn r ất chuẩn. Ví dụ như mấy ngày qua cô đều cảm thấy sẽ có chuyện gì xảy ra , liên co chuyên xay ra thât .

Chí ít, cô không ngơ răng lai thây anh chup M ạc Tu Lăng trên bao chi . Mà rõ ràng

ngươi trong anh cung anh chinh la Di ệp Tư Đình.

Cuôc sông qua nhiên không hê kh iên ngươi ta luc nao đươc bơt lo lăng . Trong luc

bạn tưởng là mọi chuyện đã chấm dứt thì thời gian lại nói với bạn rằng đó chỉ là ảo

giác.

Điêu then ch ốt chính là , liên tiêp mây ngay nay giơi truyên thông đêu quan tâm tơ  i

ngươi trong bưc anh

, rât muôn biêt ngươi phu nư bên canh anh la thân thanh

phương nao .

Giang Nhân Ly cũng không có thiếu kiên nhẫn đê đi tìm M ạc Tu Lăng, ngược lại

anh ho cô la Uông Trach Quân luc găp Mac Tu Lăng ơ yên tiêc nay

hùng hổ kéo

anh lai.

Uông Trạch Quân hung dư nhin Mac Tu Lăng   , rôi lai nhin thoang qua Di  ệp Tư

Đình bên canh .

"Mạc tổng, Uông tổng, tôi đi toilet môt lat . Hai ngươi noi chuyên .” Diệp Tư Đình

rất thức thơi lưa chon tranh đi .

Mạc Tu Lăng nhàn nhạt nhìn Uông Trạch Quân, coi như không thây đich y trong

măt anh ta.

“Trước đây tôi còn tưởng rằng câu thưc sư la môt chính nhân quân t       ử." Uông

Trạch Quân cười nhạt.

Mạc Tu Lăng vân thơ ơ: "Ý anh là hiện giờ em không phải ?"

Uông Trạch Quân khoanh tay trươc ngưc : "Nhân Ly là em gai duy nhât cua tôi , tôi

nhât đinh không đê ke nao khi dê no . Câu la chông no , vây ma ca ngay cung ngươi

phụ nữ khác dây dưa là sao ?”

"Anh cung noi em la chông cua cô â  y. Vây thi ro rang đo la chuyên vơ chông em                                                                                                                            

,

đâu co liên quan đên ngươi ngoai ? Hơn nưa em cung cam thây to mo , tại sao giữa

vơ chông em không co chuyên gi ma anh la anh ho cô ây lai kich đông như vây ?”

Mạc Tu Lăng cười lạnh xoay người.

"Câu đưng lai, đo chi la vi em gai tôi không muôn cai co ."

Mạc Tu Lăng tom đươc tay Uông Trach Quân đăt trên vai minh       

: "Uông tổng

dương như rât nhan rôi , nhưng rất xin lỗi, em tuyệt đôi không nhàn ."

Uông Trạch Quân rốt cuộc hiểu rõ, Mạc Tu Lăng thật đúng là không phai môt ke

lưa đao gioi.

“Tôi canh cao câu , nêu như tôi nghe đươc tư miêng Giang Nhân Ly nưa câu không

tôt, câu chăc chăn xong đơi . Câu đưng quên tôi la đăc công đây .”

Mạc Tu Lăng thơ  ơ: "Vây Nhân Ly không co noi vơi anh răng em la taekwondo

đai đen sao?”

Uông Trạch Quân tưc chêt tại chỗ, tưc giân cung không phat ra đươc .

Uông Trạch Vũ vưa luc xuât hiên kip thơi ngăn can anh trai minh  

: " Đa bao anh

đưng co chọc vào cậu ta, anh con không nghe .”

"Anh không nuôt trôi cuc giân nay . Em noi xem, Nhân Ly nha chung ta thât tôt , lây

đươc no la phuc phân cua tên tiêu tư nay

, thê ma hăn ta con dam không quy trong

nó.”

Uông Trạch Vũ lắc đầu: " Anh trai , anh ro rang la đang thiên v  ị rôi. Chuyên vơ

chông, đâu phai môt ban tay vô lên tiêng đươc

? Em cho răng , việc này chăc chăn

Nhân Ly cung muôn t ự mình giai quyêt . Anh nghi xem , hai ngươi bon ho kêt hôn

đa hai năm nay   cũng chưa có xảy ra chuyện gì   . Vì sao gần đây lại gặp nhiều

chuyên như vây ?”

"Ý em là gì?"

Uông Trạch Vũ thở dài một hơi: "Tên tiêu tư nha ho T ả đa trơ vê.”

Uông Trạch Quân nhíu may : "Nhân Ly la ngươi tuyêt đôi không quay đâ u lai. Hơn nưa no rât thông minh , hiêu ro năm đo T ả Dật Phi rơi bo no la vi Uông gia chung ta va Mac gia tao ap lưc. Nó sẽ không vì vậy mà làm ra chuyện gì nữa .”

"Được rồi, anh cư nghi như vây đi !"

Uông Trạch Quân trừng mắt nhìn em trai . Tuy vây anh cung hiêu đươc em trai

mình nói cũng có lý .

Mạc Tu Lăng trở vê nha. Giang Nhân Ly đang nâu cơm . Đây la mon cô mơi hoc

đươc, dùng chuôi tiêu that lat rôi trôn vơi bôt mi

, cho vao chao dâu chiên vang  .

Không nhin ra hinh dang chuôi nưa nhưng mon ăn nhin vang ong rât ngon miêng  .

(úi xời, khỏi nói! Món này ta rất thích a~~~~ T__T)

Mạc Tu Lăng không biết vì sao thây cô như vậy lai muôn sinh khi .

Giang Nhân Ly nhin thây anh , liêc qua rôi nơ nu cươi  : "Anh đung la co lôc ăn  .

Ngươi ta đêu noi tơi sơm không băng tơi đung luc , anh ngôi chơ ăn đi !"

"Em co ve tâm tinh rât tôt !”

Giang Nhân Ly nghiêng đâu nhin anh cươi : “Anh mong muôn em tâm tinh không

tôt sao?”

Mạc Tu Lăng vẫn nhìn cô, hồi lâu mới đi ra ngoai.

Anh vừa đi, Giang Nhân Ly cũng có chút phẫn nộ, có điều cô chỉ lẩm bẩm : "Thực

sự là càng ngày càng khiên ngươi ta phai suy nghi ."

Chương 38: Cũng không ngoài ý muốn

Giang Nhân Ly vân rât it khi bươc chân vê biêt thư Giang gia   , cho nên luc nhân

đươc điên thoai tư nha cô co chut giât minh .

Dọc đường đi cô cũng không có giục Mạc Tu Lăng lai xe nhanh , cô ngôi im căn

móng tay , vẻ mặt nghiêm túc . Mạc Tu Lăng càng thấy vậy lại càng lái xe nhanh

hơn.

Tới bênh vi ện, Bạch Thanh Hà vẻ mặt thấp thỏm ngôi bên ngoai phong phâu thuât .

Giang Nhân Ly đi lên trươc , nhưng cũng không mở miệng hỏi Bạch Thanh Hà . Cô

chỉ cau mày , sau đó dựa vào tường nhìn lên tâ  m bang sang đen

:

“Đang Phẫu

Thuât", không rõ cô đang suy nghĩ cái gì. Mạc Tu Lăng đi đên h ỏi Bạch Thanh Hà :

"Dì, xảy ra chuyện gì vây a ?"

Bạch Thanh Hà tựa hồ có chút kích động: "Dì cũng không rõ , lúc đi vào thư phòng gọi ông ấy đã thấ y ông ây năm trên măt đât . Dì quá sợ hãi, liên goi 120.”

Mạc Tu Lăng nhin Giang Nhân Ly  

, cô tuy rằng biểu tình không có gì đặc biệt,

nhưng lại rất nghiêm túc nghe bọn ho noi chuyên .

Mạc Tu Lăng an ui Bạch Thanh Hà đang khoc, sau đó im lặng chờ.

Hồi lâu, cưa phòng phẫu thuât bị đẩy ra, bọn họ đều bước nhanh đên.

Bác sĩ tựa hồ đã nhìn quen canh nay liên thao khâu trang ra noi : “Bệnh tim tai phat ,

may ma đưa đên kip thơi . Phâu thuât thanh công . Nhưng moi ngươi nên biêt , bênh

này không thể điều trị tận gốc , nhất là đôi vơi bênh nhân trung niên . Không thê bao

đam lân sau không tai phat . Ngươi nha nên cô găng tranh lam ông ây kich đông .”

Bạch Thanh Hà liên tục gật đầu, sau đó đi theo mây ngươi y   tá đang gẩy giường

bênh cua Giang Thánh Minh .

Giang Nhân Ly liêc nhin B ạch Thanh Hà , cô găng ngăn can bươc chân cua minh  .

Mạc Tu Lăng nhin cô: "Em đi lam thu tuc nhâp viên đi .”

Giang Nhân Ly gật đầu, lúc này mới xoay người rời đi.

Mạc Tu Lăng va B ạch Thanh Hà ngôi bên canh giương bênh cua Giang Thánh

Minh, Giang Thánh Minh vân chưa t ỉnh. Bạch Thanh Hà noi : "Thánh Minh, ông co

viêc gi tôi biêt lam sao bây giơ ?"

"Dì, cha se không sao."

Bạch Thanh Hà lập tức lau khô nước mắt: "Đúng đúng, ông ây se mau khoe ."

Một lát sau Giang Nhân Ly trơ vê. Cô nhin vê phia Giang Thánh Minh , hồi lâu mới

đi ra ngoai.

Cô đứng ngoai hanh lang , đáy lòng khe th ở dài một hơi . Trong long cô vô cung

mâu thuân . Cô không quên hinh  ảnh năm đó cha cô đẩy cô ra

, cùng Bạch Thanh

Hà đi vào trong nhà , chuyên đó khiên cô bi tôn thương qua lơn  . Cô đa trai qua rât

nhiêu ngay không yên binh

, nhắm mắt lại la thây minh bi cha đuôi khoi nha  . Cô

cho răng đo la ngươ i thân thiêt nhât cua minh , nhưng trong luc cô cân ông nhât thi

chính ông lại đẩy cô ra . Lòng cô đau buốt.

Cô cũng biêt , Giang Thánh Minh thương cô , yêu cô. Nhưng con ngươi vôn rât ky

lạ, cô ro rang rât hiêu va nhơ ky nhưng chuyê   n nay nhưng vân khăng khăng đê

chúng làm tổn thương bản thân mình .

Mạc Tu Lăng đi đên bên canh cô . Ánh mắt anh dừng trên ngón tay cô        

, không biêt

vì sao mà ngón tay cô cứ vân vê quấn lấy nhau .

"Vào xem đi!"

Giang Nhân Ly không quay lại: "Tỉnh rôi?"

"Chưa."

"Vây Bạch Thanh Hà không phải làm không công rôi sao ?"

Mạc Tu Lăng cau mày: "Sao em co thê noi di như thê ?"

"Cũng không phải lần đầu tiên em noi ba ta như vây ." Giang Nhân Ly quay đâu lai ,

đưng đôi diên vơi   Mạc Tu Lăng : " Thưc ra em rât to mo , quan điêm cua ca hai

chúng ta về chuyện gì cũng rất cực đoan . Cưc đoan như vây ma chung ta lai co thê

trơ thanh vơ chông, thât đung la ky la .”

Cô lươt qua ngươi anh , sau đo đi vao pho ng bênh. Mạc Tu Lăng vẫn còn chết lặng

tại chỗ. Hai chư “cưc đoan” khăc sâu vao trong long anh .

Giang Thánh Minh tỉnh lại, thấy Giang Nhân Ly ngôi môt bên xa cach

, trong anh

măt cô co điêu gi đo sâu xa . Ông vây tay goi cô : "Nhân Ly, lại đây.”

Bạch Thanh Hà mim chăt môi , nhưng vân phai đưng dây sang môt bên . Giang Nhân Ly đi qua ngồi ở bên giường: "Cha.”

Giang Thánh Minh vươn tay lên , tay ông vân con căm kim tiêm truyên nươc       

, gây

yêu khô vang hiên ro ca gân cô t.

"Con gai, cha rât hôi hân." Giang Thánh Minh kéo tay Giang Nhân Ly. Bạch Thanh Hà ngưng khoc , sắc mặt biên đôi.

Giang Nhân Ly nhìn sắc mặt con tái nh ợt cua Giang Thánh Minh   

, cô cắn môi :

"Cha, cha phai biêt răng, dù con có hận cha, nhưng con lai cang yêu cha hơn .”

Mạc Tu Lăng đứng ở cửa, lúc này rốt cuôc mơi nhe nhom th ở dài một hơi.

Giang Nhân Mạn va chông cô đa đên  

, còn đang đứng ở phía sau Mạc Tu Lăng  .

Ánh mắt Giang Nhân Mạn không có phức tạp như Giang Nhân Ly  . Cô nhin thoang

qua Bach Thanh Ha .

"Cha, con đên rôi."

Giang Thánh Minh gật đầu: “Nhân Man tới rôi đây a."

Giang Nhân Ly đưng dây nhương chô cho Giang Nhân M ạn, cô nhin cha va chi gai

nói chuyện một lúc rồi thở dài đi ra   ngoài phòng bệnh . Mạc Tu Lăng đang ngồi ở

dãy ghế ngoài hành lang . Cô đi qua ngồi xuông bên canh anh .

Mạc Tu Lăng lên giong m ỉa mai: “Xem ra em không nhưng quan hê không tôt vơi

em gai, mà ngay cả quan hệ với chị gái cũng không tố t."

Giang Nhân Ly khóe miệng co rút một chút: “Sao anh không noi la em gai em tinh

cách không tốt đi? Chị gái em tính cách không tốt đi ?”

"Vây sao em không cam thây la chinh minh co vân đê ?"

Giang Nhân Ly ngẩng đầu, sau đó nhìn anh: “Em chinh la ngươi như vây . Em tha

răng tin tương toan bô thê giơi nay không tôt

, cũng sẽ không bao giờ nghĩ mình có

vân đê.”

"Xem ra anh con chưa hiêu ro em ."

"Lẽ nào trươc đây anh nghi la đa hiêu ro em ?"

"Chí ít không có nghĩ em lai bao thu như vây .”

"Thành ngữ phải dùng cẩn thận , trươc khi dung cung nên tra tư điên môt chut . Hơn

nữa, nêu anh không hiêu em , thì có tứ cách gì mà đánh giá em .”

Mạc Tu Lăng nhăn trán: “Bo đi, anh không muốn cùng em nói chuyện vô ích.”

Giang Nhân Ly khoanh tay trươc ngưc  : “Vậy anh nghi chuyên gi mơi co ich       

? Em

rât muôn biêt .”

Mạc Tu Lăng thưc sư bi thai đô cua cua Giang Nhân Ly lam cho tưc điên lên  . Anh tưc giân môt chut nhưng vân noi : “Anh nhơ ro, em vôn không thich tre con .”

Giang Nhân Ly buông thong hai tay đang khoanh trươc ngưc .

Cô muôn ngươc dong thơi gian trơ vê qua khư xa xôi , khi đo anh hoc năm ba trung

học phổ thông, còn cô học năm nhất .

Môt ngươi ho hang mang theo môt đưa tre đên Mac gia  

, đưa be nhin rât đang yêu ,

Giang Nhân Đinh va Mac Tu Lăng đêu chơi đua vui ve vơi no   . Tiêu tư nay co ve

rât vui, còn chạy đến bên Giang Nhân Ly đòi cô bế . Thưc ra cung ch ẳng có gì , đưa nhỏ này còn rất bé , mọi người đều thích , nhưng Giang Nhân Ly lại trái ngược . Cô

không bê đưa be, kêt qua la Giang Nhân Ly chay đên chô nao cung bi no đuôi theo .

Nhưng cô vân khăng khăng không chiu bê no .

Sau đo , cha me thăng be thây vây , săc măt không tôt lăm , họ nói: “Bê môt chut

cũng không sao .”

Giang Nhân Ly rất tự nhiên trả lời: “Xin lỗi, cháu rất sợ trẻ con . Trẻ con dưới sáu

tuôi chau đêu không thich .”

(ngại quá, nhưng ma mênh cung thê :P)

Đã la chuyên xa xôi như th  ế mà Mạc Tu Lăng vẫn còn nhớ  . Giang Nhân Ly cam

thây kinh ng ạc.

"Vây thi sao?"

Mạc Tu Lăng năm chăt tay: “Em muôn co con?”

Cô vốn định phủ nhận, nhưng thấy anh dương như đa hiêu ro , liên không giâu gi ếm

nữa: “Đung."

"Vì sao?"

Giang Nhân Ly nở nụ cười: “Anh muôn nghe lơi noi thât hay noi dôi    ? Nói thật

chăc chăn nghe se không êm tai ."

"Dù vậy anh cũng thích chịu tội ."

"Em muôn co môt đưa con, muôn co môt ngươi ơ bên em hang ngay . Có thể nói là cùng em trải qua quãng đời còn lại . Con va chông không giông nhau . Chông co thê

thay đôi nhưng con cai tuyêt đôi se không thê thay đươc .”

Mạc Tu Lăng tay liên tuc run rây  . Anh phân nô  tơi cưc điêm nhưng vân nơ n  ụ

cười: “Anh hôi hân rôi , biêt vây tha nghe em noi dôi con hơn .”

"Anh vân luôn không phai la ngươi

 bịt tai trộm chuông

(*)

."

"Xem ra, giưa chung ta , em vân la ngươi hiêu anh hơn anh hiêu em .” "Cảm tạ lơi khen."

"Không khách khí."

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

(*) YỂM NHĨ ĐẠO LINH - bịt tai trộm chuông

:

tự lừa dối mình, không lừa dối

được người (Do tích có kẻ lấy được quả chuông, mang đi không nổi, bèn dùng vồ

đập vỡ để dễ mang, nào ngờ chuông không vỡ mà tiếng chuông lại vang vọng. Hắn

lại sợ mọi người nghe thấy tiếng chuông sẽ kéo tới, bèn bịt tai lại để khỏi nghe

thấy)

Chương 39: Đung, cô ây vân tư phu như vây !

Tin tưc Giang Thánh Minh sinh b ệnh bi truyên ra ngoai cho nên co râ t nhiêu ngươi

đến thăm ông . Phòng bệnh cứ lần lượt từng nhóm từng nhóm người hết ra lại vào   .

Giang Nhân Mạn tơi đươc môt luc liên ra vê , công ty con rât nhiêu chuyên cân cô

xư ly . Nguyên nhân Giang Nhân Ly va chi gai ngay c    àng không còn thân thiết

chính là Giang Nhân Mạn dường như càng ngày càng giống Uông T   ố Thu, cũng

không phải là vê dung m ạo, mà là cô luôn đăt chuyên công viêc lên hang đâu .

Giang Nhân Ly luôn cảm thấy me cô không hê co môt cuôc sôn  g tôt nhât nhưng

Giang Nhân Man lai nghi ngươc lai .

Giang Nhân Ly mai nhơ ky Uông T  ố Thu luc chưa nga bênh tưng noi  : "Nhân Ly, vĩnh viễn cũng đưng hoc theo me , mẹ cả đời chỉ là thất bại , thât bai...”

Kỳ thực Giang Nhân Ly vân đê tâm lơi cua Uông T ố Thu:

mỹ lệ sử nam nhân dừng

lại, thông tuệ sử nam nhân lưu lại.

(* Xinh đep khiên ngươi đan ông dưng chân

,

thông minh khiên ngươi đan ông giư lai)

Bạch Thanh Hà yên lặng ngôi trong phong   bênh chăm soc Giang Thánh Minh   

,

Giang Thánh Minh tuy rằng không nói, nhưng trong mắt ro rang to y cam ơn va hai lòng. Giang Nhân Ly nhìn Bạch Thanh Hà như vậy, tuy rằng không to thai đô đôi

đâu trưc tiêp như Giang Nhân M ạn, nhưng cô cung chỉ tuyệt đối im l ặng.

Bạch Thanh Hà vi chăm soc Giang Thánh Minh mà ngã b   ệnh, Giang Nhân Ly va

Mạc Tu Lăng phai tơi bênh viên thay  . Hai ngươi bon ho vưa tơi đươc môt luc thi

vơ chông Mac Chi Hao cung tơi .

"Cha, mẹ." Mạc Tu Lăng luôn rât cung kinh vơi M ạc Chí Hạo và Hoàng Tư Liên ,

nhưng cũng không không thân mât .

Giang Nhân Ly lai ngot ngao goi : "Cha me tơi rôi a.”

Hoàng Tư Liên kéo tay Giang Nhân Ly quan sat tư trên xuông dư ới: "Gầy qua."

"Đâu co a , là do mẹ hằng ngày đều hận con không thể mập mạp lên được cho nên

dù con có béo mũm cũng vẫn là gầy trong mắt mẹ .”

Hoàng Tư Liên cười vui ve : "Đứa trẻ này."

Mạc Chí Hạo ngôi bên canh giương Giang Thánh Minh   : " Đang binh thương như

vây sao lai năm viên chư ? Anh trươc đây thân thê cung đâu co yêu đên thê ?”

"Chính là trước đây không có bệnh, cho nên bây giơ mơi bênh năng ." Giang Thánh

Minh vưa noi vưa cươi .

"Em con đang chơ anh khoe lai chung ta cung nhau đi đ ánh golf ."

"Tât nhiên rôi ."

Mạc Chí Hạo noi chuyên vơi Giang Thánh Minh , sau đo mơi cung Hoang Tư Liên

đi vê . Trươc luc đi vê , Hoàng Tư Liên dặn dò Mạc Tu Lăng thường xuyên qua

bênh viên thăm Giang Thanh Minh . Mạc Tu Lăng cũng chỉ gật đầu.

Lúc ấy, Diệp Tư Đình goi điên cho Mac Tu Lăng , nói là có một bản hợp đồng quan

trọng cần anh kí tên . Mạc Tu Lăng không nghĩ nhiều liền bảo cô ta mang đến bệnh

viên.

Diệp Tư Đình vưa tơi liên pha vơ bâu không k   hí im lặng : "Mạc tổng." Diệp Tư

Đình lây ban hơp đông ra , đưa cho Mac Tu Lăng môt cai but .

Bọn họ đều đang đưng ơ hàng lang  , Giang Nhân Ly cười cười, đa cam thây môt

loại thâm ý đặc biệt .

Mạc Tu Lăng ky xong, đưa lai cho Diệp Tư Đình. Bạch Thanh Hà vốn đang dưỡng bênh ơ nha nhưng luc nay lai mang theo binh nươc nong đên bênh viên   . Vưa nhin thây Diêp Tư Đinh , ba ta liên kich đông , bình nước rơi xuống đất , bà ta chạy tới

ôm chăt l ấy Diệp Tư Đình: "Đình, Đình, con rốt cục đã trở về, con rốt cục đã trở

về. Mẹ rất nhớ con, mẹ mỗi ngày đều nhơ con."

Diệp Tư Đình tránh vài lần cũng không có tránh nôi  

: "Xin lỗi, cháu không ph ải

Đinh Đinh ma bac noi . Cháu là Diệp Tư Đình .”

"Con chính là Đinh Đì  nh, mẹ không có lầm ." Bạch Thanh Hà kéo tay Diệp Tư

Đình, sau đó nhìn Mạc Tu Lăng va Giang Nhân Ly : "Hai con noi xem , nó là Đình

Đinh, đung la no , đung không ?”

Mạc Tu Lăng thở dài một hơi: "Dì, dì buông cô ấy ra đã.”

Bạch Thanh Hà lúc này mới buông tay Diêp Tư Đinh ra .

"Cháu thực sự không phải người mà bác nhắc tên ." Diệp Tư Đình luôn miêng giai

thích.

Mạc Tu Lăng cũng lên tiêng : "Dì, cô ây th ực sự không phải Đình. Cô ây la nhân

viên công ty con , tên la Diệp Tư Đình."

Bạch Thanh Hà lăc đ ầu, môt mưc không tin . Bà ta gắt gao kéo Di ệp Tư Đình vao

phòng bệnh của Giang Thánh Minh

: " Thánh Minh , ông xem , con gai chung ta đa

vê, Đinh Đinh đa trơ vê .”

Giang Thánh Minh vừa thấy Diệp Tư Đình, con ngươi liên trơn to: "Đình?"

Diệp Tư Đình vân đang giãy gi ụa: "Cháu thực s ự không phai con gai hai bac . Thưc

sư không phai . Cháu biết hai bác là quá nhớ nhung con gái , nhưng chau chi la diên

mạo giống cô ấy chứ không phải cô ấy . Cháu là Diệp Tư Đình, từ nhỏ sông ơ nươc

ngoài, cháu là cô nhi. Thât sư không phai con hai bac .”

Giang Thánh Minh tinh tao hơn , ông nhin Mac Tu Lăng . Mạc Tu Lăng đi lên giải

thích.

Giang Thánh Minh lúc này mới quay sang nhin B ạch Thanh Hà: "Thanh Hà, buông tay ra. Đo không ph ải con gai chung ta . Bà biết rõ, con gai chung ta đa không con .

Chúng ta ngày mười tám tháng sáu hằng năm đều đi viếng mộ nó

.”

Mãi đến khi nghe câu noi đo , Bạch Thanh Hà mới buông tay ra khoi ngươi Di  ệp

Tư Đình. Nhưng vưa mât đi điêm tưa , bà ta liền ngồi sụp xuống đất khóc lớn .

Giang Thánh Minh vừa nghĩ đên con gai đa mât   , trong long cung đau đơn  , ông

ngôi dây, xuông giương ôm lây B ạch Thanh Hà.

Giang Nhân Ly đưng ngoai cưa , vẻ mặt không biểu tình nhìn một màn trước mắt  .

Cuôc sông thât đung la môt vơ hai kich , cái gì cũng cần phải diễn .

Diệp Tư Đình tựa hồ cũng vì cảnh tượng trước mắt mà cảm động    . Cô ta ngôi

xuông bên canh hai ngươi : "Hai bác đừng như vậy . Nêu như con gai hai bac thây

hai bac đau khô như vây , cô ây nhât đinh se rât kho chiu .”

Bạch Thanh Hà vân khoc lơn : "Đinh Đinh cua tôi , con gai tôi...”

Mạc Tu Lăng cũng đi lên trươc : "Cha, dì, Tư Đinh noi kh ông sai. Thây hai ngươi

như vây Đinh Đì nh nhât đinh se buôn long . Cho nên hai ngươi phai sông tôt , cô ây

mơi yên tâm.”

Bạch Thanh Hà rơi khoi Giang Thánh Minh  . Bà ta đưa tay lên chạm vào Diệp Tư

Đinh: "Đây là lông mi, đây là con mắt, đây là mũi , đây là môi

.....

giông nhau như

thê nhưng sao lai không phai con gai tôi ?"

Diệp Tư Đình không gat tay B  ạch Thanh Hà ra , ngươc lai cô rât thương cam cho

hai ngươi lơn tuôi : "Bác, bác đừng như vậy .”

Giang Thánh Minh cung chât vât môt bên thât lâu không co đông đây .

Hoá ra, Đình Đinh đa tr ở thành vêt thương chung trong long bon ho .

Mạc Tu Lăng không đành lòng xem tiêp , liên quay ngươi đi . Vưa thây Giang Nhân

Ly hơ hưng đưng bên ngoai

, vẻ mặt thờ ơ , thâm chi con châm choc , anh không

hiêu vi sao trong tinh huông nay ma cô không hê cam đông lây môt chut  .

Anh tức giận, sau đó đi lên keo cô ra ngoai : "Em không co lây nưa điêm cam đông

sao?"

Giang Nhân Ly gat tay anh : "Không có."

Mạc Tu Lăng không noi đươc câu nao .

Giang Nhân Ly nhìn Mạc Tu Lăng , rât nghiêm tuc noi : "Mạc Tu Lăng , anh co tin

tương em không ?"

Anh cả kinh: "Cái gì?"

"Giang Nhân Đình tự sát, bọn họ đều nói la b ởi vì nhưng lơi em noi  . Anh tin em

không?”

Cô nhin anh , nhưng anh vân im lăng  . Quả thực cô có thể hiểu được         

, cho du la ai

cũng sẽ không tin cô .

Trong luc cô chuân bi bo đi , Mạc Tu Lăng đột nhiên kéo tay cô: "Chỉ cần em noi ,

anh sẽ tin."

Giang Nhân Ly con măt bât chơt sang    lên. Cô kho tin nhin anh  :  “Nếu như em

không nói thi sao ? Anh co thê tin không ?”

Mạc Tu Lăng nhìn cô , mày nhíu lại : "Vì sao không nói ? Dù cho lơi em noi ra la

nói dối, anh cung se tin .”

Giang Nhân Ly gat tay anh : "Anh căn ban la không tin.”

Mạc Tu Lăng không buông tay cô: "Em không cam thây em qua đang lăm sao ? Em

muôn anh tin em nhưng cai gi em cung không noi  . Vì sao em một chút cũng không

nô lưc nhưng lai muôn ngươi khac phai toan tâm toan y vơi minh  ?”

"Đung." Giang Nhân Ly trong anh măt toat ra đau buôn : "Là em tham lam.”

Nhưng cô vân qu ật cường ngẩng đầu: "Có điều, cho du anh không tin , cũng không

sao. Bơi vi, em se không noi cho anh biêt .”

Mạc Tu Lăng tưc giân . Anh đa dung hêt toan   bô sư nhân nai vi cô

, nhưng cuôi

cùng cũng vẫn chỉ đánh đổi được thái độ này của cô .

"Không co gi ." Anh buông tay cô . Đung vây , đa không co gi , anh con lôi keo cô

làm gì?

Giang Nhân Ly quay đi  , tư trong măt cô môt giot lê     rơi xuông , tưng giot tưng

giọt...

~~~~~~~~~

Chương 40: Thật ra em đều biết rõ

Bạch Thanh Hà thấy Diệp Tư Đình xuất hiện mà tâm tình không bình tĩnh được.

Giang Thánh Minh cũng bồn chồn. Biện pháp giải quyết cuối cùng dĩ nhiên là

Bạch Thanh Hà quyết định nhận Diệp Tư Đình làm con gái nuôi, Giang Thánh

Minh dường như cũng tán thành đề nghị này. Mất đi một người con gái, hiện tại lại

có thêm một người con gái khác, đây thật là một chuyện may mắn.

Bạch Thanh Hà hầu như chiếm toàn bộ thời gian của Diệp Tư Đình, sau khi cô đi

làm về đều không muốn rời khỏi cô.

Giang Thánh Minh biết Bạch Thanh Hà vì quá mức nhớ thương Nhân Đình, cũng

xuôi lòng theo bà.

Diệp Tư Đình là một cô nhi, vốn khao khát tình thương, hơn nữa đã từng thấy sự

thương nhớ của hai người đối với con gái, nên cũng không đành lòng cự tuyệt. Vì

vậy, Diệp Tư Đình liền trở thành con gái nuôi của Bạch Thanh Hà và Giang Thánh

Minh.

Diệp Tư Đình rất có trách nhiệm làm con. Sau khi tan làm về cô sẽ tới chăm sóc

Giang Thánh Minh, đun nước sôi để ông pha trà, từng việc nhỏ nhất cô đều làm đủ.

Giang Nhân Ly khi thấy như vậy cũng chỉ cười.

Hôm nay Giang Nhân Ly và Mạc Tu Lăng đến thăm Giang Thánh Minh, thì thấy

Diệp Tư Đình đang chăm sóc Giang Thánh Minh.

Lúc Diệp Tư Đình muốn đi lấy nước, Giang Nhân Ly cũng cùng đi theo.

Diệp Tư Đình cầm bình trà trên tay, Giang Nhân Ly đứng bên cạnh nhìn cô ta:

"Giang Nhân Đình, đã lâu rồi không gặp."

Diệp Tư Đình tay châm nước rót vào bình trà vẫn rất bình tĩnh, thậm chí không có

một giọt nước nào chảy ra ngoài.

"Mạc phu nhân cũng quá nhớ thương em gái của mình rồi, em là Diệp Tư Đình, từ

Canada trở về."

Giang Nhân Ly nhíu nhíu mày: "Cô cứ tiếp tục, tôi đang lắng nghe đây!"

"Em tốt nghiệp trường đại học nổi tiếng ở Canada, tuy em chỉ là một cô nhi, nhưng

em rất cố gắng học tập, hơn nữa em đã có chồng sắp cưới, anh ấy rất yêu em…. "

Giang Nhân Ly lấy tay che miệng ngáp: "Giang Nhân Đình, hai năm qua những

điều cô học được thật sự không ít nhỉ." Cô đưa ra nhưng tư liệu về Diệp Tư Đình:

"Cái này mới thật sự là bản lĩnh của cô! Trong hai năm mà đã hoàn thành chương

trình học của năm năm, quả thật là có bản lĩnh."

"Chị đã xem qua tất cả thông tin rồi, vì sao vẫn không tin em?"

"Bởi vì, cô có thay đổi như thế nào, bất luận khí chất hay dung mạo có khác đi

chăng nữa. Cô vẫn chính là người đầu tiên tôi ghét nhất, Giang Nhân Đình, đây là

điều không thể thay đổi được." Giang Nhân Ly xé những tư liệu giả đó.

Diệp Tư Đình nở một nụ cười nhẹ, sau đó để bình trà bình xuống, cô ta cười:

"Chúng ta thật giống nhau! Lần đầu tiên thấy cô tôi cũng rất ghét cô, Giang Nhân

Ly."

Giang Nhân Ly tựa hồ kinh ngạc một chút: "Cô dễ dàng thừa nhận như vậy, thật

đúng là làm tôi không thể tưởng tượng nổi."

Diệp Tư Đình cười nhạt: "Như vậy thì sao? Giang Nhân Ly, hai năm trước tôi

không sợ cô, bây giờ tôi vẫn không sợ cô."

"Vậy sao?" Giang Nhân Ly vẻ mặt giảo hoạt: "Cô sẽ không sợ tôi lập kế làm cho

Mạc Tu Lăng đứng ở ngoài cửa nghe chúng ta nói chuyện sao, dù sao thì cô vẫn là

Giang Nhân Đình thật nha?"

Diệp Tư Đình khẩn trương chạy đến cửa để xem, nhưng không có người. Cô xoay

người oán hận nhìn Giang Nhân Ly.

Giang Nhân Ly nở nụ cười, "Thấy cô bộ dáng lo sợ như vậy, tôi thật rất vui. Tuy cô không sợ tôi, nhưng lại rất sợ Mạc Tu Lăng! Anh ta nếu biết những việc cô đã

làm, kế hoạch của cô thật thất bại."

"Cô sẽ không nói cho anh ấy đâu." Diệp Tư Đình dường như rất khẳng định, "Vì

sự kiêu ngạo của cô sao có thể nói ra được?

Giang Nhân Ly trầm giọng: "Cô đừng cho là tôi sẽ không có cách nào."

Diệp Tư Đình cười đến điên cuồng: “Tôi sẽ cố gắng chờ xem. Mà tôi thật muốn

biết hai chúng ta ai sẽ đi đến thắng lợi cuối cùng. Mạc Tu Lăng, vốn đã định là của

tôi rồi, ở bên tôi từ nhỏ đến lớn, chưa bao giờ thay đổi suy nghĩ."

Giang Nhân Ly dùng ánh mắt khinh bỉ nhìn cô ta: "Vì một người đàn ông mà sống

như vậy không cảm thấy thật đáng thương sao?"

"Giang Nhân Ly, cô không đáng thương ư?" Diệp Tư Đình lấy trong túi ra một tệp

tiền: "Đừng quên chuyện tám vạn này. Mỗi khi tôi gặp phải khó khăn, vừa nhìn

thấy chúng, tôi lại cảm thấy thật đáng thương."

Giang Nhân Ly sắc mặt trắng bệch chăm chú nhìn cô ta.

Diệp Tư Đình cầm theo ấm trà: "Giang Nhân Ly, cô vẫn kiêu ngạo như vậy, vẫn

tìm kiếm sự hoàn mỹ. Con người khi sinh ra vốn đã định trước sẽ không ai được

hoàn hảo."

Giang Nhân Ly vẫn đứng yên đó, cả người cô đều tựa trên tường. Cô cắn môi. Do

cố sức quá mạnh khiến môi chảy máu. Mùi máu nhàn nhạt truyền đến, cô nhìn hai

bàn tay của mình, lúc này đang liên tục run rẩy.

“Giang Nhân Ly! dù bất lực mày cũng không thể mềm yếu như vậy”.

Mạc Tu Lăng khi tìm được Giang Nhân Ly, đã thấy cô ngồi xổm dựa vào tường.

Bộ dáng giống một đứa trẻ bị vứt bỏ. Anh đi đến bên cạnh cô, nhìn vào cặp mắt vô

hồn kia, "Làm sao vậy?"

Cô tựa hồ lúc này mới thấy anh, bỏ hết lòng kiêu ngạo, cô kéo tay anh, "Em phải

về nhà, em phải về nhà…."

Mạc Tu Lăng lại nhìn vào mắt cô, "Được, chúng ta về nhà."

Mạc Tu Lăng ôm lấy cô, sau đó đưa cô vào trong xe rồi lập tức lái xe trở về nhà.

Khi về đến nhà, anh mới phát hiện cô dường như không bình thường. Anh chạm

đến cái trán của cô, rất nóng, đúng là đã bị sốt cao. Anh tự tức giận chính bản thân

mình, giờ này mới phát hiện, nếu biết sớm lúc nãy đã đưa cô đi bệnh viện.

Giang Nhân Ly cảm đầu rất nhức, nhưng ý thức vẫn còn, cô nhìn Mạc Tu Lăng

vừa xoay người, vô thức nắm lấy tay anh: "Anh định đi đâu?"

Mạc Tu Lăng thở dài một hơi, "Không thể để mặc em thế này được."

Giang Nhân Ly dường như bị kích động, nhanh chóng buông tay anh. Sau đó tự

mình kéo chăn đắp lên.

Mạc Tu Lăng mời bác sĩ gần trong khu nhà, đã chuẩn bị xong xuôi dụng cụ truyền

nước hết rồi nhưng Giang Nhân Ly nhất định không chịu phối hợp, chết sống cũng

không chịu truyền nước. Mạc Tu Lăng bất lực, tưởng tượng ra cảnh ở bệnh viện

các bác sĩ tiêm cho bọn trẻ con. Sau đó anh trực tiếp nắm tay cô, để cho bác sĩ đâm

kim tiêm vào. Nhưng anh lại nhìn thấy vẻ mặt đau khổ trên mặt cô nên bỏ đi ý nghĩ

trong đầu.

Cô gắt gao nắm chặt chăn, bộ dạng chết cũng không chịu tiêm.

Bác sĩ nhìn cô, lại nhìn Mạc Tu Lăng, thật đúng là không dễ làm.

Giang Nhân Ly cũng hiểu được bản thân có chút quá đáng, cô nghĩ đến biện pháp

khác: "Em uống thuốc."

Mạc Tu Lăng gật đầu nhìn bác sĩ, ý bảo cứ làm như vậy đi!

Mạc Tu Lăng đun nước sôi cho cô, sau đó đưa thuốc cho cô. Cô không do dự liền

uống, thuốc đắng khi qua cổ họng thật khó chịu. Cô nhanh chóng uống hết thuốc,

nhăn mày lại rồi đưa cốc cho Mạc Tu Lăng, muốn anh lấy thêm nước cho cô.

Anh liền đưa cô một ly nước nữa, cô uống một hơi hết.

Uống xong cô lại chui vào chăn, đắp chăn kín mít. Anh nhìn cô vài lần, rồi mới

cầm ly nước rời đi.

Cô rất muốn ngủ, nhưng đầu óc vẫn tỉnh táo, thế nào cũng không ngủ được. Cô

nghĩ hình như thiếu cái gì đó, thì ra là trong tay trống rỗng. Cô mơ mơ màng màng

với lấy cái gối ôm, sau đó ôm lấy nó nằm trên giường.

Mạc Tu Lăng đi vào đã thấy cô khăng khăng ôm gối. Cô lúc nào cũng có thói quen

như vậy, khi ngủ nhất định phải phải ôm một thứ gì đó. Bọn họ khi ngủ cùng nhau,

cô cũng đều ôm anh.

(úi chà ^^)

Anh từng nghe người ta nói, những người như vậy chính là do không có cảm giác

an toàn.

Anh cau mày, lúc này mới ngồi ở trên giường, muốn lấy lại cái gối trong tay cô ra, nhưng không lấy lại được. Anh nằm bên cạnh cô, đưa tay lên gạt mấy sợi tóc đẫm

mồ hôi trên trán cô. Cô nhột người nên cử động, anh nhân cơ hội này lấy cái gối trong tay cô ra. Trong tay không có thứ gì, Giang Nhân Ly cũng lười mở mắt,

nhanh chóng ôm lấy anh.

Anh lúc này mới thở dài, lấy tay vỗ nhẹ sau lưng của cô.

Cả một đêm anh không ngủ, thỉnh thoảng lại sờ trán của cô. Đến khi cô đã hoàn

toàn hạ sốt rồi, anh mới yên tâm nhắm mắt ngủ.

Chương 41: Hoa nở năm đó

Lúc Giang Nhân Ly th ức dậy thì Mạc Tu Lăng đã rời khỏi. Điêu nay l ại làm

cô co cam giác như quay l  ại tình cảnh quen thuộc mọi ngày. Cô thừa nhận, bản

thân cô có chút ích kỷ, ngày hôm qua cô thưc sư s  ợ sẽ bị anh bỏ mặc một mình.

Hoá ra con người khi bị bệnh trở nên thật yếu đuối. Thực ra, cô từ nhỏ đến lớn

cũng không có truyền nước biển, cô cảm thấy sinh bệnh cũng không cần phải quá

khẩn trương. Có lẽ là do lúc nhỏ cô chưa từng tiêm thuốc nên đã bị miễn dịch với

kim tiêm.

Cô rất ít khi bị cảm,đã từng có một thời giancô thường hay bị đau đầu.

Chuyện đó xảy ra sau khi cô học xong đại học, lúc đó mỗi khi trong ngư  ời cảm

thấy không khỏe, cô sẽ áp dụng phương thức là ngủ, khi tỉnh lại cảm giác sẽ tốt lên

nhiều. Cho nên, ngày hôm qua bị sốt lên như vậy thưc là rât hiếm.

Cô không chỉ ghét bi tiêm , mà còn ghét luôn uống thuốc. Nhưng cô là người hiểu chuyện, nếu lúc đó cô không chiu u ống thuốc, biêt đâu M ạc Tu Lăng lai gi ữ

cô cho bác sĩ tiêm thẳng vào mạch máu. Suy nghĩ đến trường hợp đó nên cô không

chút do dự lựa chọn là uống thuốc.

Phòng ngủ lúc này có chút lạnh lẽo, thực ra luc nao cung lanh leo như v  ậy.

Nhưng ngày hôm nay cô đã rất cảm động, có lẽ bởi vì trong khoảng thời gian gần

đây thai đô M ạc Tu Lăng có chút thay đổi. Bọn họ cũng không có cãi nhau, nhưng

đôi khi không cãi nhau lại càng làm cho người ta khó chịu hơn. Chí ít khi cãi nhau

còn có thể trút hết những khó chịu trong lòng, khi bọn họ nói chuyện thường phải

châm chọc lẫn nhau, có lẽ không châm chọc đối phương sẽ rất khó chịu, thật là một

sở thích bất thường

.

(biên thai ây ^^)

Cô sẽ không quên những lời nói cua Di ệp Tư Đình, à không, có lẽ nên gọi là

Giang Nhân Đình.

Cô đứng dậy, thay một bộ quần áo thật đẹp, chẳng qua cũng chỉ có một mình

ngắm thôi. Theo một góc độ nào đó mà nói, cô thích tự cho mình là thanh cao. Cô

rất ít khi  trang điểm, kỳ thực con gái không cần phải trang điểm, đôi khi như thê

chỉ làm tăng thêm sự tầm thường mà thôi. Nhưng dường như rất nhiều phụ nữ lại

thích trang điêm va dùng nư  ớc hoa, cho rằng như vây se làm tăng s  ự quyến rũ.

Nhưng thưc ra đa số đàn ông đều ghét phụ nữ dùng nước hoa.

Giang Nhân Đình là người như thế nào có lẽ chỉ mình cô biết. Tương tự

Giang Nhân Đình cũng la môt trong s   ố hiếm hoi nhưng ngư  ời có thể hiểu đươc

Giang Nhân Ly. Bọn họ đều hiểu rõ nhau, nhưng lại ôm m ục đích theo hai hướng

khác nhau.

So về nhan sắc thì Giang Nhân Ly luôn trội hơn, Giang Nhân Đình hiểu rõ

điều đó nên lúc nào cũng cố gắng đóng vai là cô em gái ngoan ngoãn. Thành tích

học tập của Giang Nhân Ly luôn là xuất sắc, kể cả thể thao hay âm nhạc cũng đều

giỏi. Giang Nhân Đình cho dù cố gắng thế nào cũng không bằng, liền biến thành

thật kém cỏi, việc học cũng ngày càng tệ hơn.

Mọi người đều chú ý đặc biệt đến những người giỏi nhất và những người

kém nhất. Có Giang Nhân Đình làm nền nên Giang Nhân Ly càng trở nên xinh đẹp

và nổi bật. Nhưng bởi vì Giang Nhân Ly như vậy càng làm cho Giang Nhân Đình

trở nên yếu đuối, cô ta giống như chỉ là cái bóng của chị mình. Nhưng trái lại

Giang Nhân Đình lại càng chiếm đươc sự thương cảm của mọi người hơn.

Đối với thầy cô, Giang Nhân Ly là học sinh có thành tích học tập xuất sắc. Nhưng Giang Nhân Đình lại khôn khéo hơn, mặt dù thành tích học không tốt

nhưng trong mắt thầy cô lại là kiểu học sinh ngoan ngoãn và biết vâng lời.Bọn họ

có vẻ giống như là một căp chị em không ganh đua nhau , rât hoà thuận nhau nhưng

thưc ra trong lòng l ại ganh ghét lẫn nhau.

(chí lý!!!)

Có điều, họ đều là những người thông minh, sẽ không vạch trần bộ mặt thật

của nhau, trái lại đều sống theo mục đích riêng của mình. Mặc dù họ đều hiểu rõ

tất cả chỉ là diễn trò, để xem ai diễn đặc sắc nhất mà thôi.

Giang Nhân Ly hiểu được cái gì gọi là ra oai trước để áp chế đối phương,

ngay lúc bước chân vào Giang gia liền khiên cho Giang Thánh Minh vì cô mà m  ở

tiệc chiêu đãi mời những nhân vật nổi tiếng nhất đến tham dự. Cô muốn cho mọi

người đều biết, cô-Giang Nhân Ly không phải tới đây để ở nhờ, cô cũng là chủ

nhân nơi này. Cô luôn luôn biết cách để mình trở thành tiêu điểm trong đám đông,

cô lại rất xinh đẹp, tự tin. Có lẽ là cô đa xem nhẹ Giang Nhân Đình.

Hai người họ tuy không cùng mục đích như nhau nhưng thực chất trong lòng

vẫn ganh ghét lẫn nhau. Nhưng Giang Nhân Ly luôn luôn khinh thường sự giả tạo

của Giang Nhân Đình, cho nên cũng chẳng muốn bận tâm vì điều đó. Mãi đến sau

này, Giang Nhân Ly mới hiểu được Giang Nhân Đình thật ra rất khôn ngoan,

không bị ảnh hưởng bởi bất kì điều gì bởi vì Giang Nhân Đình luôn xác định rõ

ràng mục đích của mình. Giang Nhân Ly không biết những năm đó mục đích tranh

giành của mình là gì, cô chỉ biết môt điêu la không đươc đê b  ản thân mình ngôc

hơn bât ki ke nao khac , khiên cho Giang Nhân Đinh tương răng cô không hao hưng

vơi cai vi tri kia , để cho dù cô ta có đạt được mục đích cũng không sẽ không hài

lòng.Cho tới bây giờ cô cũng không phải là người tốt, cũng không muốn làm việc

tôt nao, tuy răng cô im l ặng, nhưng không có nghĩa là sẽ để cho người khác muôn

làm gì mình thì làm

.Cô không biết mục đích của bản thân mình là gì, chỉ có thể

tiêp tuc cố gắng để sống.

Ngược lại Giang Nhân Đình biêt rât ro thư ma cô ta muôn       

, đo chinh la M ạc

Tu Lăng, từ lúc con nho cho đ ến bây giờ đều là như vậy.Giang Nhân Ly không biết

vơi nhưng ngư ời khác thi ho se to thai đô thê nao nêu như bi tuy ên chiên thăng

thưng như vây . Nhưng cô cam thây minh thưc sư la đa thât bai , cô gân như đa thua

trong tay Giang

Nhân Đinh. Ngay ca viêc cô to ra thanh cao cung chinh la môt thât bai .

Giang Nhân Ly đứng trên sân thượng, nhìn cảnh vật trong khu nhà mình,

lòng của cô giờ phút này lại rất an tĩnh.Khi Giang Nhân Đình xuất hiện, đã làm cô

nhớ lại không ít hồi ức thời niên thiếu.Khi đó Giang Nhân Đình luôn luôn đi theo

phía sau Mạc Tu Lăng, chẳng phân biệt được thời gian hay địa điểm. Mạc Tu Lăng

nói cái gì Giang Nhân Đình đều nghe theo tất cả, dường như  những gì anh ta nói

tất cả đều là chính xác, mà cô ta lại rất biết nghe lời.Nhưng Giang Nhân Ly bản

thân biểu hiện cũng không phải là dửng dưng, nếu Giang Nhân Đình đã biến mình

trở thành người hiền lành như vậy thì  cô tốt hơn nên hưởng thụ một chút  tốt bụng

đó. Cô cố tình đem nhiều việc giao cho Giang Nhân Đình  làm, bởi vì Giang Nhân

Đình muôn là ngư ời hiền lành, nên cô chỉ giúp cô ta trở nên tốt bụng hơn một chút

thôi.Nhưng cuối cùng, lại chẳng có nghĩa gì . Cùng lắm đ ều là hư không mà thôi.

Mục tiêu của Giang Nhân Đình chỉ là Mạc Tu Lăng, nên cô ta một lòng canh

chừng bên cạnh Mạc Tu Lăng, vì anh ta mà hi sinh để làm tất cả. Giang Nhân Ly

để tay lên ngực mình tự hỏi, cô làm không được như Giang Nhân Đình, nếu là cô

cũng sẽ không làm được như vậy đối người mình yêu. Bởi vì trong lòng cô chỉ

quan trọng là bản thân mình, không cần phải quan trọng hoá vấn đề,cũng không

cần làm nhiêu chuy ện tốt quá, đơn giản là tốt rồi.

Giang Nhân Ly nhớ đến lúc trước mình luôn nổi trội hơn Giang Nhân Đình.

Mà hai người họ lại không có ân oán gì nhưng hết lần này đến lần khác lại luôn coi

nhau là kẻ thù của nhau.Hoá ra cuộc sống của cô từ khi sinh ra đã không được yên

bình.

Cô bình tĩnh suy nghĩ đối phương đã xác định mục tiêu rồi, cô nên như thế

nào bây giờ?

Chương 42: Chưa xong

Giang Thánh Minh điện thoại cho Giang Nhân Ly về ăn bữa cơm gia đình ở

Giang gia, Giang Nhân Mạn cũng đang ở đây nhưng thật ra trong long cô chăng

muôn.

Giang Nhân Ly đã hiểu hoá ra Bạch Thanh Hà rất muốn nhận Diệp Tư Đình

làm con gái nuôi, còn muốn cho Diệp Tư Đình vào ở Giang gia, không chỉ vậy

Bạch Thanh Hà lại còn muốn Giang Thánh Minh mở một buổi tiệc chiêu đãi dành

cho Diệp Tư Đình, càng làm cho Giang Nhân Mạn tức giận hơn. Giang Thánh

Minh lại cảm thấy có lỗi với Bạch Thanh Hà, bởi vậy cũng không lên tiếng. Cho

nên Giang Nhân Mạn và Bạch Thanh Hà vì điều đó mà cãi nhau.

Giang gia kỳ thực đã do Giang Nhân Mạn làm chủ, tiêc gia đinh tât nhiên cô

phải có mặt. Vợ chồng Mạc Chí Hạo cũng được mời đến.

Hoàng Tư Liên vừa thấy Diệp Tư Đình lại càng hoảng sợ, Mạc Chí Hạo ra

sức giải thích mới khiến bà bình tâm lại một chút.

Giang Thánh Minh nhìn thấy chỗ trống liền hỏi Giang Nhân Ly: "Tu Lăng

vẫn chưa đến sao?"

"Anh ấy đang rất bận." Giang Nhân Ly miễn cưỡng trả lời.

Hoàng Tư Liên cũng thở dài: "Đứa con này, quá coi trọng công việc. Một

năm cũng không về nhà được mấy lần, bây giờ con cái vẫn chưa hiểu nỗi lòng của

cha mẹ. Lúc còn nhỏ thì lo lắng chúng nó khôn lớn, đến khi trưởng thành lại lo

lắng về gia đình của chúng”.

Diệp Tư Đình nhấn mạnh nói: "Cho nên mới nói trong mắt của người mẹ

con cái lúc nào cũng còn nhỏ." Cô lại nói tiếp: "Hơn nữa, Mạc tổng thực sự bề bộn

nhiều việc, ngày mai lại chuẩn bị đi công tác ở Hong Kong, bây giờ chắc đang sắp

xếp công việc!"

Diệp Tư Đình thấy Hoàng Tư Liên đang quan sát mình liền giải thích: “Chau

hiện tại đang làm việc ở Bắc Lâm, Mạc tổng là ông chủ của chau."

Giang Nhân Mạn trừng mắt nhìn Giang Nhân Ly, ánh mắt muốn nói chồng

của mình lại để cho người khác giải thích dùm.

Giang Nhân Ly động động chiếc đũa, cô cũng không định điện thoại cho

Mạc Tu Lăng. Bởi vì cô nghĩ chuyện này không quan trọng lắm.

Hoàng Tư Liên vì Giang Nhân Ly gắp thức ăn, gương mặt mang theo ý

cười: “Nhân Ly dạo này nhìn hơi gầy, Tu Lăng bận nên không có thời gian chăm

sóc con, con phải biết chăm sóc cho bản thân mình nhiều hơn!"

Giang Nhân Ly cũng mỉm cười: “Mẹ à là con sai, không có thông báo cho Tu Lăng đến đây." Trên mặt hơi hổ thẹn: “Đêm qua con đột nhiên bị sốt cao, Tu

Lăng đã chăm sóc con cả đêm. Anh ấy thức cả đêm như vậy, lại không nghỉ ngơi

đủ, cho nên con không gọi cho anh ấy đến hôm nay."

Hoàng Tư Liên gật đầu: “Chồng phải chăm sóc cho vợ của mình đó là điều

dĩ nhiên."

"Nói vậy chắc hẳn ba cũng thường chăm sóc cho mẹ như thế." "Con lại trêu mẹ rồi." Hoàng Tư Liên liên tục lắc đầu.

Giang Nhân Ly nhìn thoáng qua Diệp Tư Đình có chút sượng người, cô

cũng không phải nói sai. Phát sốt là sự thật, Mạc Tu Lăng chăm sóc cô cũng là sự

thực, có điều anh có thức cả đêm vì cô hay không cô cũng không rõ nữa.

Giang Nhân Mạn sắc mặt lúc này mới tốt hơn một chút.

Mạc Chí Hạo cũng có chút cảm thán: “Bây giờ nó đã có gia đình đâu còn nhớ gì đến cha mẹ. Không chỉ không về thăm nhà mà điện thoại cũng không có

liên lạc nữa."

Giang Nhân Ly có chút hổ thẹn: “Ba mẹ, chờ Tu Lăng bớt bận rộn công

việc, con nhất định sẽ cùng anh ấy thường xuyên về thăm nhà."

Hoàng Tư Liên liên tục gật đầu: “Khi nào về thì nhớ gọi điện thoại cho mẹ

hay trước, để mẹ mua đồ ăn trước nấu thật nhiều món."

Giang Nhân Mạn đang gặm một cái đùi gà, chậm rãi mở miệng: “Nói không

bằngthực hiện, em gái mau gọi điện thoại cho em rể đi! Nói là mọi người đều đang

ở đây tranh thủ qua một chút đi."

Giang Nhân Ly dưới bàn kéo tay của Giang Nhân Mạn, Giang Nhân Mạn cố tình làm lơ.

Giang Nhân Ly trong  lòng lại thở dài, nhưng sắc mặt vẫn cười: “Được."

Lời nàng vừa dứt, Diệp Tư Đình liền nói: “Mạc tổng tối nay có buổi tiệc rất

quan trọng, chắc là không đến được."

Giang Nhân Ly trong lòng tức giận, liền cầm lấy điện thoại gọi cho Mạc Tu

Lăng.

Diệp Tư Đình vẻ mặt đầy chờ mong, cô không tin Mạc Tu Lăng sẽ không

phân biệt việc công và việc tư.

"Anh đang bận việc sao ?" Giang Nhân Ly giọng nói chán nản: “Vậy anh cứ

từ từ mà làm!"

Mọi người đều biết rõ chuyện gì xảy ra, Bạch Thanh Hà cố tình gắp đồ ăn

cho Giang Nhân Ly. Hành động đó giống như để giúp cô nguôi giận.

Giang Nhân Ly cũng hiểu rõ, bản thân mình không nên gọi điện thoại như

vậy, cũng do mình bị kích động quá. Nhưng trước mặt Giang Nhân Đình, cô lại

hay mắc sai lầm. Cô phải cố gắng tránh những tình huống này mới được.

Mạc Chí Hạo lên tiếng: “Là đàn ông thường coi trọng sự nghiệp."

Hoàng Tư Liên cũng nói phụ hoạ.

Ngay cả Giang Thánh Minh cũng vì Giang Nhân Ly gắp thức ăn làm cho cô

ăn nhiều một chút.

Diệp Tư Đình cũng chậm rãi ăn, trong mắt cô nhanh chóng có một tia cảm

giác mất mát, từ nhỏ cho đến bây giờ luôn luôn là như vậy. Chỉ cần Giang Nhân Ly mất hứng, mọi người đều cố gắng làm cho cô vui vẻ, cho nên cô mơi luôn t ự cho mình là thanh cao không quan tâm đến mọi người xung quanh như thế nào.

Cho dù chính cô làm sai cũng sẽ không bao giờ thừa nhận.

Lúc còn đi học, không ít nam sinh vì thích Giang Nhân Ly mà bỏ vào hộc tủ của cô rất nhiều chocolate. Đó là món yêu thích nhất của Giang Nhân Đình, nhưng cô chỉ có thể đứng nhìn Giang Nhân Ly đem tất cả chocolate bỏ vào thùng rác. Tất

cả bọn họ đều bị Giang Nhân Ly chán ghét nhưng vẫn bám theo cô.

Mọi người đều sẽ nói “Giang Nhân Đình rất dễ thương”, nhưng sau đó họ sẽ

lại nói “chỉ có điều chị cô ấy còn đẹp hơn”.

Vì cú điện thoại vừa rồi đã làm cho không khí trong bàn ăn giảm xuống rất

nhiều, Bạch Thanh Hà thu dọn bàn ăn, còn Diệp Tư Đình đang ngồi ở sô pha xem

TV. Hoàng Tư Liên lại lôi kéo Giang Nhân Ly nói chuyện phiếm thì bỗng nghe

tiếng chuông cửa.Giang Thánh Minh đi ra mở cửa.

Mạc Tu Lăng cung kính gọi "Ba" sau đó hỏi về sức khoẻ của Giang Thánh

Minh,

xong rồi mới đi về phía của Giang Nhân Ly.

Giang Nhân Ly cũng rất ngạc nhiên, cô thật không nghĩ là Mạc Tu Lăng sẽ

đến đây. Cô quên mất lúc này đang có người lớn ở đây, có chút đùa giỡn hỏi: “Anh

không phải nói là đang bận sao?"

Mạc Tu Lăng ngạc nhiên vì lời nói của cô: "Em đã gọi điện anh có thể

không đến à?"

Nhưng cuộc đối thoại của họ trong mắt của Hoàng Tư Liên lại giống như

cặp vợ chồng đang quan tâm nhau, bà liền trêu họ: "Vừa tới trong mắt chỉ thấy vợ

mình thôi, mọi người nói đi sinh con trai có được lợi ích gì chứ?"

Mạc Tu Lăng đỡ lời: "Mẹ, sao có thể nói vậy. Đương nhiên con từ nhỏ đã rất

hiếu kính cha mẹ rồi."

"Bóng còn chưa thấy chứ đừng nói tới gặp được người." Hoàng Tư Liên nhìn sang  Giang Nhân Ly sau đó kéo cô qua: "Xem ra ngày hôm nay nhờ phúc

của Nhân Ly mà tôi mới thấy được con trai của mình."

Giang Nhân Ly ngượng ngùng cười: “Mẹ đừng nghĩ như vậy! Tu Lăng ở

nhà luôn lo lắng suy nghĩ của mẹ! Anh ấy nói ba ở nhà rất là chăm sóc cho mẹ,

chúng con trở về chắc chắn sẽ quấy rầy hai người, nên mới để cho ba mẹ hưởng

thụ một chút thế giới của hai người."

“Mấy đứa này thật là, sao lại nghĩ như vậy chứ!" Hoàng Tư Liên đỏ mặt thật

là hiếm thấy.

Diệp Tư Đình đang xem TV liền mở âm thanh lớn hơn một chút, tay nàng

nắm chặt lại. Cô ngồi một hồi, lúc này mới đi vào bếp giúp Bạch Thanh Hà rửa

chén: “Mẹ, để con rửa cho."

Bạch Thanh Hà nhìn ra phía quan sát xung quanh một chút, sau đó liền nhỏ

giọng nói: "Tình huống vừa rồi con cũng đã thấy, phải làm sao bây giờ?"

"Ai biết được sau này thế nào?"

Bạch Thanh Hà lắc đầu: “Mẹ cũng chỉ có một mình con thôi, con làm gì thì mẹ cũng sẽ giúp con. Nhưng mẹ thật không muốn con lại giẫm lên vết xe cũ. Con

xem, cho dù là hiện tại Giang Thánh Minh cũng chưa cho mẹ danh phận chính

thức nữa. Ông ấy đem công ty giao cho Giang Nhân Mạn, lại rất yêu thương Giang

Nhân Ly. Con nói mẹ phải làm cái gì bây giờ?"

"Mẹ đừng lo lắng, mẹ theo ba nhiều năm như vậy, ba chắc chắn sẽ suy nghĩ

cho mẹ mà."

"Chỉ mong là như vậy!"

Giang Thánh Minh thấy Mạc Tu Lăng đối Giang Nhân Ly như vậy, lo lắng

cũng từ từ buông xuống. Đứa con gái này luôn luôn không hiểu được trong lòng nó

nghĩ gì, mọi người nói Giang Nhân Mạn tính cách giống Uông Tố Thu, nhưng ông

lại cho rằng nhìn Giang Nhân Ly lại thấy hình ảnh của Uông Tố Thu. Hoài niệm

đó vẫn giấu kín trong lòng ông nhưng cố chấp lại làm ông quên đi sự không chung

thủy của mình. Đã nhiều năm rồi, ai cũng đã già, cũng gần quên hết những quá

khứ, bản thân mình đã làm chuyện không đúng, vẫn cảm thấy thật có lỗi nhất vẫn

là Uông Tố Thu.Ông không có mặt mũi nào đi gặp bà, vì vậy ông lại càng thương

Giang Nhân Ly hơn.

Buổi trưa đang ăn thì lại bị gián đoạn, nên Hoàng Tư Liên lần này muốn

đích thân xuống bếp, hiếm khi Mạc Tu Lăng mới về nhà nên bà rất muốn nấu

ăn.Hoàng Tư Liên bận rộn trong nhà bếp, và Mạc Chí Hạo lại là trợ thủ đắc lực của

bà.

Giang Nhân Ly nhìn hai người bận rộn như vậy: "Trước đây không cảm thấy

ba mẹ giống như vậy lại thật là hạnh phúc."

Mạc Tu Lăng trong tay cầm một điếu thuốc, nhưng không có hút, anh thản

nhiên nhìn cô: “Đó là bởi họ không có điều gì giâu gi ếm nhau, luôn tin tưởng nhau

cho tới giờ, cho dù là ba anh co đi tìm... "

"Sao?" Cô chăm chú nhìn anh: “Tìm cái gì?"

"Em không thê đăt quan tâm đên nưa câu đâu đươc a ?" "Không thể."

Mạc Tu Lăng cúi đầu im lặng hút thuốc.

Chương 43: Ngươi la

Lúc Giang Nhân Ly gọi điện thoại đến  , Mạc Tu Lăng chỉ suy nghĩ vài giây  ,

rôi lâp tưc goi điên yêu câu huy lich trinh buôi chiêu va buôi tôi cung ngay

. Bây

giơ la giai đoan bân rôn

, cho đên khi anh lên may bay vân con phai xư ly công

viêc. Thưc sư la bân đên tôi tăm măt mui , ai cung không khiên anh nghi ngơi đươc .

[Giang Nhân Đinh ]

Mạc Tu Lăng vừa lên máy bay đa ngu thiêp đi . Giang Nhân Đinh nhìn lông

mày anh  nhíu lại , thât muôn đưa tay lên cham vao

, nhưng tay vưa đưa ra giưa

không trung liên thu lai .

Cô nhin khuôn măt anh tuân cua Mac Tu Lăng

, trong long bông dâng lên

môt cam giac thoa man . Cô đa tưng vô sô lân trong mơ nhin thây d iên mao ây , anh

quay đâu lai cươi vơi cô  . Sau đo , cô liên co dung khi nô lưc quên minh   . Nhưng

ngày học ở trường , cô cô găng đên nhương nao chi co ban thân cô biêt . Cô căn ban không co năng khiêu trơi cho , cho nên chi co t hê nô lưc hêt minh đê mang lai cho

mình mọi thứ . Hàng ngày cô đều ôm từ điển tra từng từ một  , ép buộc bản thân nói chuyên phiêm thât nhiêu vơi ngươi nươc ngoai  . Cô vân luôn kiên tri , chỉ vì muốn

biên minh thanh môt co n ngươi mơi .

Hai năm nay , cô liên tuc thay đôi ban thân

, hoàn thiện mình . Cô muôn trơ

thành một người ưu tú , có thể đứng bên cạnh anh , giơ đây cô đa đat đươc muc tiêu của mình. Chỉ cần có thể ở bên cạnh anh , cô nguyên y l àm tất cả mọi việc .

Vân la gương măt quen thuôc nay , khiên cô kiên tri cho tơi nay .

Hiên tai, gân như v ậy, quen thuôc như v ậy, thât như v ậy. Trong long cô cam

thây chua xot nhưng lai vui sương vô han  . Chỉ vì gi ờ khắc này, mà cô đa cô găng

không ngưng , trơ thanh môt ngươi co tư cach sanh vai bên canh anh .

Cô nhớ kỹ năm mười tuổi , gia đinh bon ho tơi sông ơ khu nha nay . Hơn nữa

quan hê giưa Giang Thánh Minh và M ạc Chí Hạo luc ây cung không binh  thương,

cho nên hai nha thương xuyên qua lai vơi nhau   . Mà Giang Nhân Mạn va con gai

lơn la ho Mac co quan hê rât tôt , thương xuyên lui tơi Mac gia chơi  . Bạch Thanh

Hà muôn Giang Nhân M ạn đưa cô ra ngoai chơi cho nên Giang Nhân Man cun   g

mang theo cô đên nha ho Mac .

Năm ây , Mạc Tu Lăng mười hai tuổi , khuôn măt sang sua nho nha  . Giang

Nhân Đinh thây anh , bât giac nơ nu cươi .

Giang Nhân Mạn lên trên lâu hai vao phong chi Mac , còn Mạc Tu Lăng ơ lai

nhìn cô hỏ i: "Em chinh la Đinh ?”

Trươc khi tơi đây , cô không biêt lai co môt giong noi co thê thâm vao ruôt

gan như vây , khiên cho đay long phat sinh môt niêm vui sư ớng.

Cô gọi anh la anh Tu Lăng .

Giang Nhân Mạn không đê y tơi cô cung không sao, cô con co anh Tu Lăng .

Mạc Tu Lăng se đưa cô đi chơi, dạy cô rất nhiều điều cô không biết .

Mươi môt tuôi , rât nhiêu ngươi trong trương hoc đi xe đap    . Giang Nhân

Đinh cung năn ni Mac Tu Lăng day minh .

Mạc Tu Lăng nghe vây thi săc măt co ve không tôt nhưng vân đông y .

Lúc ấy , Giang Nhân Đinh mơi biêt đươc  

, anh Tu Lăng trong long cô la

ngươi co thê lam đươc moi thư hoa ra lai cung co chuyên anh không lam đươc

Anh không biêt đi xe đap . Vì muốn dạy cho Giang Nhân Đình mà anh nỗ lực học  .

Anh nga xe rât  nhiêu lân , nghiêm trong nhât la môt lân đâm vao tang đa lơn

, anh

bị chảy rất nhiều máu .

Giang Nhân Đinh vưa khóc vưa ch ạy tới: "Anh Tu Lăng, đưng tâp nưa , em

không thich đi xe đap . Em không muôn hoc nưa , anh Tu Lăng cung đưng tâp nưa .”

Đó là lần đầu tiên cô biết đươc bi mât cua M ạc Tu Lăng, khả năng giữ thăng

băng cua anh rât kem .

Nói đến thì thực lạ . Sau đo Giang Nhân Đinh rât ghet xe đap . Cho du thây ai đi xe đap cung phan cam . Cô cho răng ca đơi nay Mac Tu Lăng se không thê đi xe

đap nhưng sau đo anh vân kiên tri hoc .

Đó là ngay M ạc Tu Lăng kết thúc năm hai cao trung . Sau khi đươc nghi  hè,

anh liên ơ nha tâp xe đap .

Giang Nhân Đinh rât lo lăng . Cô không hiêu vi sao Mac Tu Lăng nhât đinh

phải học cho bằng được . Cô chưa bao giơ thây anh nghiêm tuc như vây , không hoc

đươc anh nhât đinh không tư bo . Anh vôn r ất thông minh , chuyên hoc tâp tuy răng

không lươi biêng nhưng cung không qua c  ố găng như vây , thâm chi con tư minh

dành thời gian giải trí khá nhiều

. Nhưng riêng chuyên xe đap

, anh lai tâp rât

nghiêm tuc , trong anh măt luc na o cung tran đây nhiêt huyêt .

Giang Nhân Đinh không hiêu đươc vi sao anh lai lam như vây .

Giang Nhân Ly nhin thây hai ngươi bon ho  , nhưng trong anh măt c ủa cô xet

qua môt tia mia mai .

Hay là chinh trong luc đo , cô lai cang thêm ghet Giang Nhân Ly . Đâu phai la

ai sinh ra cung đươc kha năng thiên phu ? Giang Nhân Ly co thê môt giơ đa hoc đi xe đap đươc nhưng đâu phai ai cung thê   . Vì sao cô ta lai luôn dung anh măt ây

nhìn người khác ?

Giang Nhân Đình vì Mạc Tu Lăng mà càng hăng hái    : " Anh Tu Lăng , tôt

lăm."

Giang Nhân Ly thơ ơ nhin chiêc quân đa bi rach cua Mạc Tu Lăng   : “Đáng

tiếc cho bô đô thê thao Nick sô lương co han nay .”

Mạc Tu Lăng dương như không co nghe hai ngươi ho no  i. Lúc này đây anh đa co thê lai xe đươc , cũng không hề ngã xuống . Rôt cuôc anh đa thanh công , rôt

cuôc đa co thê khăc phuc đươc kha năng giư thăng băng cua minh .

Giang Nhân Đình chay tơi : "Anh Tu Lăng , em biêt la anh khoe  nhât ma ."

Mạc Tu Lăng đưa tay gat toc trên tran Giang Nhân Đinh          : "Thật tốt, sau nay

anh Tu Lăng co thê lai xe đưa Đinh Đinh đi hoc .”

Giang Nhân Ly lai thong dong rơi đi , hêt như luc cô xuât hiên .

Từ đó về sau, Mạc Tu Lăng mỗi ngày đêu  đưa Giang Nhân Đinh đi hoc . Bọn

họ cùng nhau cảm nhân đươc gio thôi , cô ôm lây lưng anh , ngưi thây mui thơm

thoang thoang tư quân ao anh . Cô không đi xe đap vi cô biêt răng Mac Tu Lăng se

đưa cô đi đên nơi cô muôn .

♥.•°*”˜˜”*°•.♥

Mạc Tu Lăng dương như không muôn ngươi khac biêt thoi quen cua minh

,

cho nên luc ơ trên may bay anh đêu ngu cho đên khi may bay ha canh mơi tinh  .

"Mạc tổng , anh rôt cuôc cung tinh rôi  . Em con đang nghi không biêt đanh

thưc anh thê nào.” Diêp Tư Đinh nhin anh cươi .

Mạc Tu Lăng day tran : "Tôi lai ngủ." Anh lắc đầu: “Thật không biết bao giơ

mơi bo đươc thoi quen nay ."

Diệp Tư Đình phan đôi  : " Chỉ cần Mạc tổng nghỉ ngơi tốt  , tự nhiên se bo

đươc thoi quen nay thôi ."

Ngày hôm nay anh phải dậy sớm lo công việc , giấc ngủ thât sư không đươc

tôt.

"Lần sau tôi nhất định chú ý ." Mạc Tu Lăng noi .

Diêp Tư Đinh co thê nhin ra tâm tinh Mạc Tu Lăng không tôi .

Vừa đến Hồng Kông , họp hành kéo đến không ngừng  . Trung Quôc luc bây

giơ co môt câu noi nôi tiêng đo la   :  "Họp Đảng cộng sản , thuê Quốc dân đảng” .

Bât luân la viêc gi thi đâu tiên bao giơ cung phai hop hop va hop    . Mạc Tu Lăng

chuân bi môt it tai liêu trươc khi vao hop , đến lúc vào họp là có thể gãi đúng chỗ

ngưa ma noi . Trươc cuôc hop anh la môt ngươi đan ông nho nha lich thiêp

, nhưng

đa vao hop rôi anh lai lôt xac trơ thanh môt ba chu chi huy tât ca    , lúc giáo huấn

ngươi khac th ì tuyệt đối không nương tay .

Mạc Tu Lăng nói xong liền ngồi xuống , Diệp Tư Đình đứng lên bổ sung môt vài chi tiết . Cô ta trinh bay ro rang , làm nổi bật các vấn đề trọng tâm , rât ăn y vơi

nhưng lơi Mac Tu Lăng vưa noi .

Cuôc hop rât nhanh kêt thuc , sau đó moi ngươi đi liên hoan . Mạc Tu Lăng đi

trươc, Diêp Tư Đinh thu don tai liêu .

Lúc cô ra chuẩn bị đi ra ngoài , đột nhiên thấy đi đông cua Mạc Tu Lăng vân

còn ở trên bàn. Cô ta giât minh . Cũng không phải muốn  làm gì, cô ta chi muôn biêt

trong danh ba , anh lưu tên Giang Nhân Ly thê nao ? Là ghi tên thật , hay “Ba xa” ,

hay la hai chư “Bao bôi” khiên cô ta kho chiu ? Nhưng tât thay kha năng cô ta nghi

đều không phải , cô ta không nghi tơi M ạc Tu Lăng căn bản không có lưu số điện

thoại của Giang Nhân Ly trong máy .Cô vừa mới chuẩn bị câm biên ban va điên

thoại lên , chợt nghe thây tiêng bươc chân  . Cô ta tư nhiên câm di đông lên         

: “Mạc

tổng, điên thoai cua anh ."

Mạc Tu Lăng kinh ngac môt chut : "Thật la không chu y đê quên điên thoai .

Chỉ thấy cô lâu chưa ra nên vào xem cô đang làm gì .”

"Đi ra thôi." Diêp Tư Đinh đăt điên thoai vao tay Mac Tu Lăng . "Được, đi ăn thôi."

Lân nay, ngươi ta chuc rươu không it . Diêp Tư Đinh cung vi uông thay Mac

Tu Lăng ma đa nga nga say . Mạc Tu Lăng không đưa tai xê đi cung nên đanh phai

lái xe đưa cô ta về khách sạn  . Khuôn măt cô ta ưng hông vi men rươu   . Mạc T u

Lăng vưa nhin thây như vây      

, ký ức bất chợt lại ùa về . Anh đưa tay lên cham vao

măt Diêp Tư Đinh , có chút buồn vô cớ . Mạc Tu Lăng đưa Diệp Tư Đình về phòng của cô ta, lúc chuẩn bị rời đi, cô ta đôt nhiên keo tay anh : “Nghiệp Thành."

Mạc Tu Lăng sửng sốt chốc lát , anh ngôi lai môt   lát, sau đo mơi đi ra khoi

phòng. Anh nghi Nghiêp Thanh chinh la tên vi hôn phu cua Diêp Tư Đinh 

, thât kho

thây cô luc nao nghi vê ngươi kia  , chỉ là quá mức nhớ thương . Mạc Tu Lăng lắc

đầu.

Chương 44: Được mất

♥.•°*”˜˜”*°•.♥

Sau khi Mac Tu Lăng đi công tac , Giang Nhân Ly cũng không cam thây co

thay đôi gi lơn . Cô cung không vê nha hai ngươi , mà chuyển tới ở biệt thự nhà họ

Giang. Nguyên nhân rất đơn giản, Giang Thánh Minh nhân cơ hôi nay muôn cô trơ

vê Giang gia phân lơn thơi gian . Thực ra Giang Nhân Ly không thích nơi nay con

có một nguyên nhân rất quan trọng khác , phòng khách này là bóng ma vô cùng lớn

trong long cô .

Giang Nhân Mạn cung kho ma tư chôi Giang Thanh Minh  . Giang Nhân Ly

xưa nay đêu hiêu ngươi chi nay , nhât đinh la vi chuyên kia .

Thái độ của Giang Nhân M  ạn đối vơi B ạch Thanh Hà mai mai lam như không thây . Giang Nhân Ly trước đây còn dưng dưng nhưng bây giơ thi hoan toan

lạnh lùng . Hai chị em họ sẽ không bao giờ chủ động nói chuyện gì hay dây dưa

viêc gi vơi Bach Thanh Ha .

Màn đêm vừa ph  ủ xuống, Giang Nhân Mạn đã keo Giang Nhân Ly lên

phòng. Giang Nhân Mạn tuy rằng sớm đã co gia đình , nhưng phong cua cô vân

đươc giư nguyên.

"Chị, có chuyện gì?"

Giang Nhân Mạn hit môt hơi : "Lần trước cha phâu thuât tim , hăn đa cam

thây thân thê không khoe , đo cung chinh la nguyên nhân cha muôn em ơ lai đây .”

"Chị mu ốn nói cái gì?"

"Cha đã biết minh không  còn khỏe cho nên đã lo nghĩ đến chuyện di chúc

rôi.”

Giang Nhân Ly đã đoán được suy nghi cua chi gai . Tuy răng công ty hiên tai

là do Giang Nhân Mạn điều hành , nhưng cô phân vân năm trong tay Giang Thanh

Minh. Nêu như Giang Than h Minh không lâp di chuc thi chuyên gi cung co thê

xảy ra. Nếu như Giang Thánh Minh đem cô phân giao cho B  ạch Thanh Hà , thì hai

chị em bọn họ làm sao còn mặt mũi nào đi gặp Uông Tố Thu vẫn còn đang nằm

liêt ơ bênh viên .

"Chị muốn làm như thế nào?" Giang Nhân Ly cau mày , theo như cô hiêu , Giang Thánh Minh nhất định sẽ không đê cho B ạch Thanh Hà nửa đời sau phai lo

chuyên ao cơm .

Giang Nhân Mạn cũng không nhe nhang : "Chúng ta la chi em , tât ca moi thư

ở Giang gia nhât chi cân thuôc vê chung ta

, cho du la trong tay ai cung đêu tôt  .

Nhưng tuyêt đôi không thê đê lot vao tay Bach Thanh Ha .

"Em cung nghi vây . Có điều, không đê cho ba ta cai gi , đo không phai la tac

phong cua cha ."

"Vây chung ta phai lam sao ?" "Chị nghĩ thế nào rồi ?"

Giang Nhân Mạn lắc đầu: "Không biết, hiện tại ba ta lai đưa vê môt ngươi giông Giang Nhân Đinh như vây   . Cha thây Diêp Tư Đinh nhât đinh se nhơ tơi

Giang Nhân Đinh , như vây kho ma tranh khoi cha se thương yêu cô ta .”

Giang Nhân Ly rất đồng y vơi quan đi  ểm nay , cô nhin trân nha      :  “Chi,

chuyên nay chi không cân lo . Tư nho quan hê giưa em va Giang Nhân Đinh đa rât

mơ hô rôi , bây giơ lai co môt Diêp Tư Đinh nưa  . Chuyên nay , vân nên do em tư

giải quyết .”

"Em đinh lam th ế nào?"

"Chị quan tâm tới công việc ở công ty là tốt rồi   . Còn lại giao cho em . Em

đam bao , Bạch Thanh Hà tuyệt đối sẽ không chiếm được tất cả những gì bà ta

muôn. Bà ta bao năm nay chịu như vậy không phải chỉ   là vì muốn bước chân vào nhà họ Giang chúng ta sao ? Vây thi đê lai biêt thư lơn nay bôi thương cho ba ta đi .

Nhưng thư khac se không co liên quan gi tơi ba ta .”

Giang Nhân Mạn tuy rằng rất nghi hoặc, nhưng dưới đáy lòng vân   rât tin

tưởng em gai . Cô mai mai không thê quên đươc Uông Tô Thu năm ơ bênh viên

, cô

nhât đinh phai tra môi thu nay . Chỉ cần cô còn sống , cô tuyêt đôi se không đê Bach

Thanh Ha đươc như y .

Giang Thánh Minh goi hai cô con ga   i xuông uông tra . Đây la loai tra cưc

phâm mang tư Long Tinh vê .

Giang Nhân Mạn va Giang Nhân Ly v ội vã xuống lầu, Bạch Thanh Hà đang

pha tra , động tác chinh xac như môt ngươi phuc vu ơ quan tra   . Giang Nhân Mạn

khóe miệng nhêch lê n mia mai, sau đo mơi ngôi xuông .

"Nhân Man, Nhân Ly , trà này đều là loại thượng hạng . Sáng nay dì các con

đa dây sơm hưng sương sơm đê pha đây .” Giang Thánh Minh nhin hai cô con gai .

Giang Nhân Mạn cầm lấy chén trà , vưa đưa l ên đên miêng liên lam rơi      :

"Trời ạ, nóng quá."

Giang Thánh Minh va B ạch Thanh Hà đưa măt nhin nhau  . Bạch Thanh Hà vẻ mặt đáng thương , Giang Thánh Minh có chút bất đắc dĩ.

Giang Nhân Ly dưới đáy lòng thở dài một hơi : " Dì, trà này mùi rất  thơm,

đung la nươc sương sơm va nươc giêng khac nhau môt trơi môt vưc .”

Giang Thánh Minh lúc này sắc mặt tốt hơn một chut : " Nhân Ly thích thi

mau uống nhiều một chut."

Giang Nhân Ly không noi tiêp  . Sương sơm va nươc trăng thi co    gì khác

nhau chư, cô ghet nhât la nươc trăng . Cô vưa quay đâu liên nhin thây cai chôi lông

gà treo trên tường. Săc măt thoang cai biên đôi , cô đăt chen tra xuông rôi im lăng .

Giang Nhân Mạn lúc này mới cam thây minh qua ngôc. Cô lam làm như v ậy

chỉ

càng khiến cho Bạch Thanh Hà bày ra cái bộ dạng đáng thương , còn Giang Nhân

Ly lai biêt cach lam cho Giang Thanh Minh thây đươc thua thiêt bao năm nay cua cô. Quả nhiên, người đâu vơi ngươi , không thê làm như đá chọi với đá .

Bạch Thanh Hà thây vây liên cam thây không đươc như y  . Lúc bà ta bày ra

bô dang đang thương , Giang Thanh Minh tư nhiên cung se nhơ đên năm đo đa đuôi Giang Nhân Ly ra khoi nha như thê nao . Như vây ro  ràng sự đáng thương của bà ta

chăng phai se vô nghia sao .

Giang Nhân Man va Giang Nhân Ly đêu rơi khoi biêt thư Giang gia trơ vê

nhà riêng .

Bạch Thanh Hà nhìn Giang Thánh Minh : "Ông xem, cho du tôi co lam gi thi

hai đưa no cũng không cảm kích .”

Giang Thánh Minh thở dài: "Chúng nó đều đã trưởng thành , đều có suy nghĩ

của riêng mình ."

"Vân may, giơ tôi con co Tư Đinh ."

Giang Thánh Minh lắc đầu: "Nó cũng chỉ là người ngoài mà thôi ."

Bạch Thanh Hà đôi mắt tối sầm lại, như vây thi sao ma tôt đươc  . Nếu như

Tư Đình chỉ có thể là người ngoài , thì Giang Thánh Minh tất nhiên sẽ không chia

cho cô ta nưa hao.

Giang Nhân Ly vẫn chưa quay về nhà luôn, cô đi đên chô Tần Ngả Trữ. Vôn

nghĩ rằng Tần Ngả Trữ sẽ rất vui , ai ngơ cô ấy đang thât thân .

"Câu làm sao v ậy?" Giang Nhân Ly cam thây lai  , nhiều năm như vậy, Tần

Ngả Trữ gân như chưa bao giơ co bô dang nay .

Tần Ngả Trữ lắc đầu: “Không sao, cho dù có chuyên , mình cung không biêt

nên mơ miêng thê nao ."

Giang Nhân Ly suy nghĩ một chút, cảm thấy là có liên quan đến Ngô Vĩnh

Diễn. Quan hê giưa T ần Ngả Trữ và Ngô Vĩnh Di ễn kha ph ức tạp, nhưng cung co

thê noi la rât đơn gian  . Bọn họ quen biêt nhau tư khi năm tuôi

, học tiểu học và

trung hoc đêu chung môt lơp  . Duyên phân như vây đêu không như ngươi binh

thương. Lên cao trung , quan hê cua bon ho gia đinh hai bên đêu biêt         

, cho tơi bây

giơ chi con thiêu môt tơ giây đăn g ky kêt hôn nưa thôi .

"Câu đưng co noi la ..."

Tần Ngả Trữ nhìn Giang Nhân Ly : “Có luc minh ươc đươc như câu , cho du

có chuyện gì cũng thông suốt , không bao giơ phai phiên nao .”

Giang Nhân Ly lắc đầu: “Không phải, chỉ là mình đi đường tắt mà thôi , hiêu

rõ bản chất mọi việc .."

"Cho nên minh mơi ươc đươc như vây , câu vinh viên biêt nên lam gi không

nên lam gi .”

"Rốt cuộc làm sao vậy?" Giang Nhân Ly nhìn Tần Ngả Trữ, cô cam thây

chuyên lân nay không hê đơn gian .

Tần Ngả Trữ thở dài một hơi: “Ngô Vĩnh Diễn xay ra tai nan xe     , hiện tại

đang ơ bênh vi ện."

Giang Nhân Ly kinh hãi: “Vậy sao câu con ơ đây , sao không đên bênh viên chăm soc câ u ây?” Giang Nhân Ly hỏi xong liên cam thây co gi la . Bơi vi vưa rôi

Tân Nga Trư goi tên đây đu cua Ngô Vĩnh Di   ễn, chuyên nay tuyêt đôik phu hơp

vơi quan hê cua bon ho .

Tần Ngả Trữ lắc đầu: “Minh không đi ."

"Vây câu ây  bị thương nghiêm trọng không?" Giang Nhân Ly có chút lo

lắng.

Tần Ngả Trữ gât đầu, rất nghiêm trọng, rất nghiêm trọng, nhưng bởi vì qua

nghiêm trọng, cho nên anh tuyệt đôi không mu ốn đi bênh vi ện.

Giang Nhân Ly con tư ởng rằng la vi chuyên tiên thuôc men  , nhưng hiên tai

xem ra bên trong co ẩn tình.

Tần Ngả Trữ như mất hồn mất vía , cô chăm chú keo tay Giang Nhân Ly    :

“Nếu có một ngày, ngươi ma câu vôn cho răng la cua câu      , nháy mắt  đa la cua

ngươi khac. Câu cam thây thê nao ?”

Giang Nhân Ly không trả lời, từ nhỏ đến lớn, cô tựa hồ cũng không đặc biệt

yêu tha thiết cai gi , cho nên cũng không lo lắng có người cướp đi. Cho dù là Tả

Dật Phi, cũng không phải la do người khác cướp đi. Cô suy nghĩ thật lâu, cuôi cung

lại dùng câu có duyên nhưng không có phận để tự an ủi mình .Bây giơ , thây T ần

Ngả Trữ như vậy, cô cam thây rât xot xa nhưng lai không biêt noi gi .

Thưc ra , môt thang trươc , cô co thây N gô Vĩnh Diễn va môt ngươi phu nư

khác ở cùng với nhau . Bọn họ biêu hiên cung không co gi am muôi , chỉ là rất ăn ý .

Nhưng cô không noi cho T  ần Ngả Trữ biết, cô tin tương tinh cam cua Ngô Vĩnh

Diễn đối vơi Tần Ngả Trữ. Hơn nưa la bơi vi ngươi phu nư kia bi tan tât ơ chân , cô

không tin Ngô Vĩnh Diễn sẽ vì một ngươi đo ma rơi bo T ần Ngả Trữ, có lẽ nhìn từ

môt khia canh khac , suy nghi cua cô co chut tâm thương .Cả đêm cô thức cùng T ần

Ngả Trữ, tuy rằng Tần Ngả Trữ không noi gi , nhưng cô cung hiêu không it  . May

ra, Tần Ngả Trữ và Ngô Vĩnh Di ễn vân se đi tơi tân cung con đương .

Đã từng thề non hẹn biển, chỉ có điều giờ khắc ấy cũng chỉ là một lời nói mà

thôi. Cùng giống như giới t  ruyên thông môi ngay đêu noi vê môt đôi Kim Đ   ồng

Ngọc Nữ nào đó, sau đo tin tưc bon ho ly hôn tung ra

, rât nhiều người không tin,

rất nhiều người măng chưi , ngươi hâm mô hai bên đâu đa , công kich nhau .

Giang Nhân Ly  luc đâu cung   nghĩ đó chỉ là tin tức truyền thông      , sau đo sư

thât rôt cuôc đươc chưng minh . Cô nhơ ro lơi hưa cua chang trai kia , cho du ban

gái anh ta có làm gì sai    , có làm chuyện gì quá sức chịu đựng    , anh ta cung se

nguyên y thưc hiên y muôn cua cô ây . Nhưng sự thực chứng minh , đo chi la lơi noi

mà thôi . Thử nghĩ một chút, nêu xuât hiên môt ngươi đan ông khac nguyên y dung

cuôc sông cua minh đê quan tâm tơi vơ cua anh ta , anh ta se không bân tâm sao , sẽ

làm như không thấy quan hệ giữa vợ mình và người đàn ông kia sao      ? Thê thôt

nhưng lơi tôt cung chi la ơ luc tinh yêu con đep  , môt khi tinh yêu đa suy tan thi

nhưng lơi hưa hen ây cung bi mât đi .

Giang Nhân Ly không cảm thấy người đàn ông kia có gì sai . Hôn nhân giưa

hai

ngươi không co chô cho ngươi thư ba giang đao ly . Có điều cô không hề thích nam ca si kia , măc du cô đa tưng tin tương cuôc hôn nhân cua hăn

, tình yêu của

hăn.Cho nên, đúng hay sai, ai co thê lam ro rang ?

Giang Nhân Ly ôm lấy Tần Ngả Trữ, cô biết cô ấy không ngu . Cô vô tay lên lưng Tân Nga Trư : “Ngày mai se ôn thôi , chúng ta đều phải tin tưởng."

Bởi vì phai tiêp tuc sông , cho nên se phai n ỗ lực, giá trị cuộc sống cũng chỉ

là một cái chớp mắt lúc bình minh mà thôi .

Chương 45: Nêu không cach xa

Mạc Tu Lăng va Giang Nhân Đinh ơ H ồng Kông môt tuân . Lúc sắp về cô ta

lôi Mac Tu Lăng đi dao phô mua đô , còn hỏi Giang Thánh Minh và Bạch Thanh

Hà thích cái gì . Mây vân đê nay Mac Tu Lăng đêu không tra lơi đươc  

, đanh phai

tùy tiên mua vai thư .

Vưa xuông phô hai ngươi bon ho đa thây rât nhiêu cưa hang   

. Hông Kông

không hổ danh la manh đât thơi thương , cưa hang cưa hiêu to nho moc lên san sat nhau. Mạc Tu Lăng bây giơ mơi đươc linh hôi cai gi  gọi là phụ nữ , vưa xuông phô

trông thây nhưng cưa hang nay anh măt bon ho đa sang rưc lên .

Cuối cùng, Diệp Tư Đình thu hoạch xong , trong tay xach theo boc to boc

nhỏ.

Mạc Tu Lăng cung hai tay dung ca bôn .

Anh cam thây mình may mắn , vì Giang Nhân Ly không ham trò này  . Có lẽ là có, nhưng anh tuyêt đôi se không phai la ngươi bi hai thê nay  . Thưc ra, cảm giác

này cũng không đến nỗi khó chịu như anh tưởng , anh nhin nhưng thư câm trên tay ,

đôt nhiên cam thây minh không đươc chu đông cho lăm .

Giang Nhân Ly mấy ngày nay đêu ơ chô cua T  ần Ngả Trữ, ăn ngu chuyên

trò, cô noi rât nhiêu chuyên , nói xong lại quên luôn , cũng chẳng biết mình nói cái

gì. Thơi gian đo cung coi như la dê chiu .

Tần Ngả Trữ cũng không phải la ngươi qua bi thương    

, cho nên cô cung

không nghi qua nhiêu đên chuyên đau long nay  . Cô va Giang Nhân Ly thưc đung là đôi bạn trời sinh , đều thích tự do tự tại nói chuyện phiếm  . Hai ngươi bon ho co

thê châp nhân lôi thôi , nhưng tuyêt đôikhông châp nhân dơ bân .

Tần Ngả Trữ chịu đựng Giang Nhân Ly làm bảo mẫu mấy ngày lúc này mới chơt nhơ ra chuyên quan trong : “Ông xa câu luc nao thi vê ?”

"Cũng phải hai ba ngày nữa !"

Tần Ngả Trữ đẩy cô: "Vậy ma câu con nhan nha đi chơi thê nay sao ?” "Lẽ nào cậu muốn mình ngồi nhà hoan nghênh sao ?"

"Câu thât chăng co điêm nao giông ngươi lam vơ ca ."

"Ai bao minh con co khi chât tuôi tre chư !"

"Giang Nhân Ly , lúc nào cậu mới thôi khiến mình mắc ói nữa hả ?”

Có điều nói t ới nói lui , Giang Nhân Ly vân trơ vê nha  . Cũng may , nhà cửa

không bui băm , cũng không đến nỗi một chút hơi người cũng không có

. Chỉ có

môt chiê c ao bân cua Mac Tu Lăng trên sô pha  . Cô tư hoi sao lai quên mât không giăt chiêc ao nay, suy nghi môt lat , cô quyêt đinh mang đên tiêm giăt la .

Vưa mang đên tiêm giăt , cô liên trông thây xe cua Mac Tu Lăng đang chay

đến. Cô vây tay, làm như đang gọi taxi .

Mạc Tu Lăng dưng xe trươc măt cô , đơi cô lên xe mơi m ở miệng: "Từ đây vê nha chi mât hai phut . Tư khi nao em đa tiêt kiêm ca hai phut đông hô thê ?”

"Chăng phai anh noi thơi gian cung la ti ền bạc sao?"

"Chăng phai em thich nhât la lang phi tiên bac sao ?"

"Mạc Tu Lăng , đưng co ra ve anh rât hiêu ro em như thê

." Giang Nhân Ly

bĩu môi: “Không phải chi la đi nhơ xe thôi sao , anh sao phai đên mưc như vây ?"

"Không đến mức, chỉ là môi lân dưng xe ơ mây chô dôc thê nay  , cũng phải

mât năm hao tiên dâu mơ ."

Giang Nhân Ly tưc giân , cô đưa tay ra xoe trươc măt anh  : "Vừa rôi đi giăt

áo cho anh , hêt môt trăm đông , anh đưa tra em    99 đông 5 hào. Lô phi thi thôi đi ,

em không tinh toan vơi anh .”

Mạc Tu Lăng dương như nghe đươc truyên cươi  . Anh đut tay vao tui ao rut

ra môt vât đưa cho cô: “Nhân tiên tra em lô phi luôn .”

Giang Nhân Ly bĩu môi  . Là một chiếc vòng tay

, kiểu dáng không câu ky ,

nhưng lai có y nghia đ  ặc biệt, có nhiều hình lá phong xếp chồng lên nhau  

, nhìn

không đên nôi qua đơn điêu  . Cô thích đô trang sưc co tr  ọng lương , vòng tay thì

thích kết cấu nhiều tầng . Cô tin chăc la Mac Tu L ăng không biêt sơ thich cua cô ,

nhưng lai co thê mua thư rât hơp y cô  . Cô bĩu môi : "Đây là tiên tra cua anh sao

?

Thât la không co thanh y .”

Mạc Tu Lăng nhìn cô : “Em không thích ?" Dương như co chut mât măt , anh

phân

nô: “Sơm biêt vây đa không mua , thât la mât thơi gian tim .”

Giang Nhân Ly bât cươi : "Được rồi được rồi, miên cương châp nhân ."

Xuống xe , đi vao trong thang may trong long cô vân con đang mai mê suy

nghĩ chuyện chiếc vòng tay , mãi cho đến khi ra khỏi thang máy , cô mở miệng: "Vì

sao đột nhiên mua vong tay cho em ?" Trong anh măt cô hiên lên ve to mo

, càng

giông như hoai nghi .

"Lại gì nữa ?"

"Vô duyên tăng qua , không gian thi cung la trôm . Anh đa lam gi  có lỗi với

em, nêu thanh khân khai bao em se khoan hông .”

Mạc Tu Lăng cươp lai chiêc vong : "Đưa anh."

"A! Không đươc." Giang Nhân Ly cươi : "Trên nay co đinh bay hôt xoan đo .

Rất

quý."

"Giang Nhân Ly , em tư bao giơ lai trơ nên tâm thương như vây ?"

"Hoá ra anh trươc đây vân nghi em rât tao nha ?”

Mạc Tu Lăng không để ý tới cô. Được rồi, cô thừa nhận, là cô c ố ý. Hơn

nữa, cái cố ý này hiệu quả cũng không tệ lắm   . Chí ít có thể khiến cho tâm tình

thoải mai. Thât hiêm co cơ hôi như thê nay !

Anh tắm rửa xong, cô cho hêt quân ao cua anh vao may giăt .

Lúc anh đi ra tóc còn rất ướt và rối , giông như con nhim vây . Cô cư như vây nhìn anh .Thưc ra , ngày ngày nhìn thấy người   đep trai như vây cung chăng khac nào nhìn một người qua đường  . Cô nghi nêu như Giang Nhân Đinh say đăm anh như vây, thì trên người anh chắc hẳn là phải có mị lực phi thường mới đúng , nhưng

vì sao cô chẳng hề phát hiện lấy m ột chút?

"Đừng có nhìn anh như thế , giông như la nghiên cưu đông vât quy hiêm săp

tuyêt chung vây .” Mạc Tu Lăng câm khăn lau đâu .

Cô đi lên trươc, ánh mắt hi ếu kỳ: “Ban gai trươc cua anh diên mao thê nao ?"

Anh kho hiêu  nhìn cô: "Muốn tìm ngươi đê tư lam nôi bât minh sao ?"

"Em chi to mo không biêt anh thich kiêu ngươi nao thôi ."

Mạc Tu Lăng ngồi ở sô pha cười: "Anh còn tưởng rằng em se noi chinh la

kiêu ngươi như em chư ? Em tư bao giơ lai kh iêm tôn như thê ?"

Cô đa chân anh: "Nói một chút đi. Anh ơ trong nươc hinh như không co dinh dáng gì mấy chuyện nam nữ này , lúc ở nước ngoài thì sao ? Nghe noi phu nư nươc

ngoài vóc dáng vô cùng nóng bỏng , vô cung bôc lưa?”

Anh nheo măt : "Nhưng ngươi anh giao lưu toan la du hoc sinh .”

"Hoá ra anh đung la co ban gai  

, hơn nưa lai không chi co môt ngươi

." Cô

cười,  ngôi xuông bên canh anh : “Mẹ anh noi con trai ba lam gi cung chi nhât nhât

môt điê u, đa thich ai la thich ca đơi  . Thât đung la nên ghi âm lơi anh lai cho me

nghe môt chut .”

Mạc Tu Lăng nem chiêc khăn trong tay   , sau đo nhin cô : "Sao giơ em lai

quan tâm tơi chuyên tinh cam cua anh thê ?”

"Cũng chỉ là em hiếu kỳ thôi !"

"Anh thây la em đang buôn chan cưc đô thi co ."

"Bọn họ hình dáng thế nào ? Tính tình làm sao " Cô vân hoi.

"Chính là như vậy !"

"Như vây la thê nao ?"

Mạc Tu Lăng bi hoi đên phiên nao : "Sơm quên mât hinh dang bon ho goi tên

thê nao rôi. Em rôt cuôc co chiu đi ngu hay không ?”

Giang Nhân Ly nhìn anh nửa ngày: “Anh cung không ngu ?"

Anh nhin cô : "Mây ngay anh không co ơ nha xe m ra em rât thoai mai . Ngay

cả

thịt trên mặt cũng phúng phính hơn ra                                                                 ." Anh vưa noi vưa dung tay veo lên ma cô                                                               ,

làm như chứng mình lời mình nới là thật .

Cô lập tức đưng dây đi soi gương . Đêu la do T ần Ngả Trữ, lôi kéo cô ăn qua

nhiêu.

Anh nhin bô dang cô , khóe miệng khẽ cười , sau đo đi tơi ôm cô : “Thưc ra

như vây cung tôt .”

"Ví dụ?"

Anh ôm lây cô , bê vao trong phong . Mãi đến khi cô bị đặt ở trên giường, cô

mới hiểu được, anh đang am chi cai gi . Cô phiền muộn, tạo phúc cho người khác,

rõ ràng la lam t ổn hại ban thân.

Giang Nhân Ly nghi đên môt câu noi  : “Thà rằng đê ngươi vi minh ma phuc

vụ, còn hơn mình phải vì người mà phục vụ .”

Chương 46: Được thôi!

Giang Nhân Ly đung la môt ngươi ranh rôi . Cho nên bây giơ cô lai bi Giang Thánh Minh gọi về nhà  . Có lẽ toàn bộ thế giới này đều đã biết cô chính là một

ngươi nhan nha .

Diệp Tư Đình đã trở về, mua rât nhiêu qua . Đương nhiên co ca phân cho

Giang Nhân Ly.

Cô ta đưa cho Giang Nhân Ly một sơi dây chuyên: "Thích không?"

Giang Nhân Ly nhin sơi dây chuyên không nói gì    

, nhưng Diệp Tư Đình

mày: "Mạc phu nhân không vui sao  ? Đây la do em va M ạc tổng cùng nhau chon

đây. Anh ây không phai cun g mua cho chi môt chiêc vong tay sao ? Sơi dây chuyên

này phối hợp cũng

chiêc vong tay kia rât đep đây ."

Giang Nhân Ly đa hiêu . Tăng qua la gia , chọc giận cô mới là thật .

Bạch Thanh Hà keo tay Di ệp Tư Đình : “Tư Đình sao cư go i Mac phu nhân

thê? Nghe rât xa la. Con goi chi đi.”

Giang Thánh Minh cũng gật đầu.

Diệp Tư Đình liên tục lắc đầu: “Me nuôi , ba nuôi, con mỗi ngày đều phải

đối mặt Mạc tổng, nên đa quen như vây rôi ."

Giang Nhân Ly đánh giá sơi dây chuyên    , trong long thâm nghi , Diệp Tư

Đình cô ta đâu phai la quen  . Chỉ là nếu như goi cô la chi , thì chẳng phải Mạc Tu

Lăng nghiêm nhiên se la anh rê cô ta hay sao         ? Như vây đâu phai la y muôn cua cô

ta.

Bạch Thanh Hà yêu thương nhìn Diệp Tư Đình: “Đi công tác mới vài ngày ,

mà đã gầy nhiều như vậy, ở lại đây vài ngày để mẹ tẩm bổ cho con ." Bà ta đảo mắt

nhìn Giang Nhân Ly

:

“Phu nư muôn tôt không nhưng không đươc đê ban thân

mình khổ cực , hơn nưa con phai biêt hương thu cuôc sông . Nhân Ly, con hinh như

gân đây beo lên đây ."

Viêc nay càng khiên Giang Nhân Ly co thêm quyêt tâm giam beo .

Giang Thánh Minh ho khan một chút: "Ba thây Nhân Ly so vơi trươc đây tôt

hơn rất nhiều, có điều vẫn là gầy , vân phai ăn nhiêu môt chut .”

Giang Nhân Ly không đap lai câu nao  . Thưc ra hiên tai cô cung không beo ,

chỉ là do mọi người nhìn quen mắt cô không da thịt như trước đây cho nên bây giờ

mơi co cam giac cô beo lên. Chính cô cũng cảm thấy phiền muộn .

Diệp Tư Đình keo B ạch Thanh Hà: “Mẹ nuôi, có cơ hội chúng ta cũng đi

Hồng Kông chơi đi , ở đó có rất nhiều thứ hay . Con ơ đo mây ngay đêu hop hanh

,

buôn muôn chêt . May ma sau đo Mac tông đưa con ra ngoai dao phô  . Buôn chan

mây hôm  tiêu tan hêt ca . Ở đó hàng hóa đều là hàng công ty

, mà lại còn rất r ẻ.

Chúng con ăn rất nhiều đồ  ăn vặt     

, mua rât nhiêu thư . Đên cuôi cung luc quay vê

hay tay đêu mang rât nhiêu đô

, mọi người đi trên đường đều kỳ quái n  hìn chúng

con.”

Nói xong, Diệp Tư Đình con cư ời rộ lên.

Bạch Thanh Hà dương như rât h ứng thú: “Tôt vây sao, nếu có cơ hội đung la

nên đi.”

Diệp Tư Đình gật đầu: “Sau nay con co thê lam hương dân viên cho cha me ,

cha nuôi thây sao ?”

"Không tôi." Giang Thanh Minh phu hoa .

Giang Nhân Ly nhìn bọn họ dáng vẻ tươi cư ời, thât đung la môt nha hoan

thuân vui ve .

Cô bị giư lai ăn trưa , mà Diệp Tư Đình cũng ăn xong sau đo mơi vê công ty .

Diệp Tư Đình lái xe , liên tuc bâm coi: "Cần tôi tiên cô môt đoan đương không ?”

"Cảm ơn, không cần."

Diệp Tư Đình nhin bên ngoai trơi năng       

: "Cũng đúng , ánh nắng như vậy thì

dù có phơi nắng cũng không ảnh hưởng đến làn da ."

Giang Nhân Ly vao trong xe cô ta   : "Giang Nhân Đình , rôt cuôc cô muôn

gì?"

Diệp Tư Đình lái xe  , vẻ mặt đạm nhiên : " Giang Nhân Ly , đung la tôi đa

đanh gia thâp tinh nhân nai cua cô . Như vây rôi ma cô vân binh tinh đươc .”

"Bằng không cô cho la phai thê nao    ? Trươc măt cha tôi nhao lên noi cô

chính là Giang Nhân Đình sao  ? Nói với ông tất cả đều là âm mưu của cô sao     ?”

Giang Nhân Ly anh măt lanh leo : "Nêu như cha tôi không tin tôi , thì từ nay về sau

ông se không nghe tôi noi bât cư điêu gi . Nêu như ông tin tôi thi sao chư , cô du sao

cũng vẫn là con ông , ông se lam gi cô chư ? Cũng chỉ khiến cho di chúc của ông

xuât hiên thêm môt cai tên nưa ma thôi  . Cho du la thê nao , cũng đều là có ích cho

cô, sao tôi phai lam vây chư?”

"Mây ngay ung dung tư tai vưa rôi cung không biên cô trơ thanh ke ngôc !”

"Rất xin lỗi, đa không giup cô đươc như y ."

"Giang Nhân Ly , tương lai như thê nao  , cả tôi và cô đều không biết trước

đươc. E

răng đên môt  ngày nào đó cũng sẽ không thấy cô như bây giờ .” Diệp Tư Đình nưa

cươi nưa không.

Giang Nhân Ly dang ve tư tin trên net măt cô ta   

: "Diệp Tư Đình , Tư Đình -

nhơ mong M ạc Tu Lăng ? Cô cho răng cô lam nhưng viêc nay co thê khiên tôi p  hát

giân bưa bai, sau đo khiên cho Mac Tu Lăng chan ghet tôi sao ?"

"Đừng nghi như vây . Chúng tôi cùng đi Hồng Kông là thật, cùng nhau đi

dạo phố là thật, anh ây mua cho cô chiêc vong tay kia cung la thât . Cô noi xem, tôi

đâu co noi dô i?” Diệp Tư Đình cười lạnh mở miệng: “Quên nói vơi cô , chiêc vong

tay kia chinh la do tôi chon đây   . Cô xem, có phải tôi rất hiểu sở thích của cô

không, tôi nghi cô nhât đinh se thich .”

Giang Nhân Ly mim môi nhìn cô ta .

"Giang Nhân Ly, tới nha cô rôi, cô không xuông sao ?”

Giang Nhân Ly xuống xe, thât muôn đa vao xe cô ta môt cai . Nhưng cô cam

thây không thê mât binh tinh trươc măt Giang Nhân Đinh đươc  . Nhìn Giang Nhân

Đinh lai xe nghênh ngang đi , trong long c ô tran đây bât binh .

Chưa bao giơ cô cam thây khinh bi ban thân minh như thê   . Có thể Mạc Tu Lăng mắng cô không hê sai , cô chính là mong muốn có một người co thê ở bên cô,

tin tương cô , yêu thương cô vô điêu kiên . Ích kỷ như vậy làm s ao co thê khiên cho

ngươi khac hiêu đươc suy nghi trong long cô .

Đa bao nhiêu lân xem phim     

, cô thây đươc nam chinh vi tin lơi nư phu ma

hiêu lâm nư chinh , đến cuối cùng nam chính mới thấy rõ được sự xấu xa của nữ phụ, rôi sau đo anh ta mơi băt đâu co môt cuôc sông tôt đep bên nư chinh .

Giang Nhân Ly rât nhiêu lân nghi , vì sao cứ phải đến lúc nam chính biết nữ

chính làm rất nhiều chuyện ác

, lúc bộ mặt cô ta bị vạch trần , thì anh ta mới tin

tương nư chinh ? Sao cư luc đo anh ta mơi noi môt câu anh ta đôi  vơi nư phu chi la

thương hai va trach nhiêm  ? Thư tinh cam đo , nêu la Giang Nhân Ly cô thi cô se

không cân. Nếu như ngươi đan ông nay yêu cô , thì cho dù cô có làm bất cứ chuyện

gì anh cũng sẽ vẫn lựa chọn cô  . Dù cho anh không tin cô, nhưng anh cũng sẽ lựa

chọn tuyệt đối đưng vê phia cô , đo mơi la tinh yêu thưc sư , không co ke thư ba ,

không co “hăn ta”, cũng không có “cô ta”.

Cô biết suy nghi ây cua minh mang theo môt chut mau săc đông thoai  . Hiên

thưc tim đâu ra đươc môt ngươi toan tâm toan y như vây

? Nhưng cô biêt , cô đa

tưng co đươc.

Năm đo T ả Dật Phi noi vơi cô : "Đừng sợ, có anh ở đây. Nếu như em thich

trẻ con vậy thì cứ sinh nó ra

, chúng ta sẽ cùng nhau chăm sóc nó . Con em sinh ra

cũng chính là con của anh  . Có được không ?” Cô chỉ cảm thấy mình đã tìm được

ngươi ly tương nhât đê bâu ban . Chỉ là cuộc đời này, ai co thê hiêu hêt đươc ?

Cô đa tưng co đươc môt tinh yêu như vây , nhưng rôi lai mât đi.

Có người nói, nếu se mât đi, vây thi tha răng chưa tưng chiêm đươc con hơn .

Nhưng Giang Nhân Ly thi khac         

, đanh mât rôi cô cung không hôi hân  . Trong thê

giơi cua cô, môi môt thư xuât hiên đêu se la môt tiê n đề, sẽ không có gì là xấu hết ,

mà với cô, nêu co lân thư hai chuyên tương tư xuât hiên thi cô se co đươc lưa chon

chính xác hơn .

Cũng có người noi, ngươi yêu ma dê dang mât đi thi đo không phai la ngươi

yêu cua min h. Hay la , ngươi ta chi noi nhưng lơi nay đê tư an ui ban thân

? Chí ít

thì cô cũng sẽ viện một cái cớ lý tưởng nhất  , để khiến cho bản thân mình có thể

chân chinh tư bo .

Cô nhớ tới ve măt kiêu ngao cua Giang Nhân Đình  . Cô tư hoi Giang Nhân Đình dựa vào cái gì ma lai kiêu ngao như v  ậy. Hay là, gần đây Mac Tu Lăng đôi

xư vơi cô ta rât giông thơi con tre ?

Có ai không mong muốn thời thiếu nữ của mình xuất hiện một người con trai như vây, để sau này có thể được nắm tay nhau đến già ?

Giang Nhân Ly day day tran , nêu con tiêp tuc như vây , cô hăn se phat điên

lên mât .Cô nằm ở sô pha, lại thêm một buổi chiều “tiền tài” bị cô lãng phí  . Nghe

thây ngoai cưa co tiêng đông , ngay ca nghiêng đâu ra nhin cô cung lươi  . Cô nhêch miêng : “Ngày hôm qua trở về còn chưa kịp hỏi anh. Chuyên đi Hông Kông lân nay

có phải là đi chơi thích lắm không ?"

"Ngày nào cũng phải họp , có cái gì chơi mà vui ?" Mạc Tu Lăng miệng khô,

cầm chiêc côc đi lây nươc.

Giang Nhân Ly nhin lên trân nha , sau đo lây ra chiêc dây chuyên : “Nghe nói

cái này là do anh và người nào đó đi mua .”

Mạc Tu Lăng uông môt ngum nươc lơn   , sau đo đên gân cô   :  “Cai gi ma

người nào đó? Diêp Tư Đinh đo cung coi như la em gai em .”

"Em không co phuc như vây   .” Cô ha thâp giong  , sau đo noi vao vân đê

chính: “Anh noi như vây la thưa nhân rôi sao ?”

Mạc Tu Lăng liếc nhìn cô một cái, trong ánh mắt phảng phất y như không

thèm tính toán với cô , ngay ca mơ miêng cung lươi  . Anh ưu nhã ngồi ơ bên canh

cô, chăm chu lăng nghe cô .

"Mạc Tu Lăng , anh dung tri nhơ va sư thông minh nghi môt chut đi , sô lân

anh cung em đi dao phô mua đô có bao nhiêu?”

Mạc Tu Lăng nhin cô ca nưa ngay cung không them mơ miêng .

Giang Nhân Ly dương như không thê nhin đươc cai bô dang nay cua anh   

:

“Em tra lơi giup anh nhe , không co, môt lân cung chưa tưng .”

Mạc Tu Lăng rốt cục không hề im lặng nưa: "Mạc phu nhân , sao anh nghe

như la em đang ghen ?”

Cô cắn răng, đứng dậy lấy áo ngủ đi tắm. Cô không ngơ noi chuyên môt hôi

lại đi đến cái dạng này . Lẽ nào anh không nên tỏ ra hổ thẹn một chút h  ay tư kiêm

điêm ban thân sao ? Vây ma trái lai chinh la cô phai chay trôn khoi hiên trương .

Thế giới này, thât qua bât công.

Chương 47: Mây đen che khuât măt trơi

♥.•°*”˜˜”*°•.♥

Trong luc M ạc Tu Lăng va Di ệp Tư Đình đi khao sat công trinh

, Diêp Tư

Đinh không cân thân bi treo chân . Công trinh nay năm ơ nơi heo lanh , vùng này lại

toàn đất đá, Mạc Tu Lăng phải vừa đi vừa dìu cô ta .

"Thât xin lôi , lại gây phiên phưc cho anh  .” Giang Nhân Đinh ngai ngung

nói.

Mạc Tu Lăng lắc đầu: “Co gi đâu, chính tôi là ông chủ mà không quan tâm

tôt tơi nhân viên.”

"Chuyên đo va Mac tông đâu co quan hê gi chư   . Đêu la do em không cân

thân.”

"Nếu là bởi vi không cân thân thi không cân phai hô then như vây    

!” Mac Tu

Lăng cươi, đơ cô ta ngôi xuông môt bên nghi ngơi .

Diệp Tư Đình tuy rằng vân mim cươi , nhưng không che giấu đươc săc măt

trăng bêch vi qua đau . Cô ta ngồi trên một tảng đá , Mạc Tu Lăng cảm thấy có chút

gì đó không bình thường . Bô dang nay cua Diêp Tư Đinh thât khiên anh cam thây

có chút yêu thương . Anh dương như thây đươc hinh anh bon ho năm đo đi da ngoai

ở ngoại ô, Giang Nhân Đinh ro rang bi trât chân rât đau nhưng vân chiu đưng tiêp

tục đi , thât sư la rât quât cương  . Anh thơ dai , lúc này mới ngồi xuống , kéo ống

quân Diêp Tư Đinh lên xem vêt thương cho cô ta .

Diệp Tư Đình vốn định ngăn cản anh nhưng luc nay anh ơ gân minh như

vây, trong ngưc cô ta tim đâp thinh thich  . Cô ta đưa tay ra nhưng lâp tưc rut vê

,

muôn ngăn can cung không noi lên lơi .

Mạc Tu Lăng vừa chạm tay đến cổ chân Diệp Tư Đình , cô ta liên cam nhân

đươc sư âm ap tư ban tay anh  , trên ngươi anh mang theo hơi âm mê luyên quen

thuôc. Trong long cô ta khe kich đông , cư nhin chăm chăm anh , chỉ vậy thôi cô ta

đa cam thây thoa man .

Mạc Tu Lăng dùng tay ấn vào cổ chân Di ệp Tư Đình, hỏi: “Đau không?” Cô ta lắc đầu.

Mạc Tu Lăng thở dài: “Phu nư không cân phai to ra manh me như vây  . Nêu

như đau thi nên noi ra . Đa bi thanh cai dang nay rôi con bao không đau .”

Diêp Tư Đinh cúi đ ầu, điêu bô mang  theo một chút xấu hổ.

Mạc Tu Lăng đứng lên: “Tôi đưa cô đi bênh viện."

"Không cần, chỉ là vêt thương nhe , không cần phiên như vây ...”

"Hâu hêt nhưng vêt thương lơn đêu la tư vêt thương nho mà ra              

, sở hữu đích

đại thương đều là do tiểu thương khiến cho đích, không nên qua loa." Mạc Tu

Lăng kiên trì.

"Thế nhưng...” Diêp Tư Đinh con muôn giăng co .

"Tôi la ông chu cua cô , hăn la cô nên nghe lơi tôi chư ?”

Diêp Tư Đinh g ật đầu: “Tuân mệnh." Nói xong, cô ta cung không nhin đươc

cươi. Bât ngơ, Mạc Tu Lăng vô tư đưa tay lên xoa đầu Diệp Tư Đình .

Cả hai người bon ho đều sửng sốt.

Hồi lâu, Diệp Tư Đình mới ngượng ngùng hỏi: “Anh lai nghi em   là cô ấy

sao?"

Mạc Tu Lăng thơ dai: “Tôi đơ cô lên xe."

Diêp Tư Đinh g ật đầu.

Mạc Tu Lăng kiên trì ngồi đợi Diệp Tư Đình kiểm tra trong bệnh viện  . Cũng

may, không co vân đê gi lơn , chỉ cần nghỉ ngơi hai ngày là khỏi . Điêu này vơi Diêp

Tư Đinh ma noi thi chăng co gi tôt

, chỉ khiến cô ta vài ngày không thể được gặp

Mạc Tu Lăng.

Mạc Tu Lăng đang câm goi thuôc trên tay    , anh suy nghi môt lat rôi đưa

thuôc cho Diêp Tư Đinh noi : “Tôi đột nhiên nhớ tới ở đây có một người quen, tôi

đi noi chuyên vơi anh ta môt chut , cô đơi tôi ơ đây."

Diệp Tư Đình gật đầu, câm lây gói thuốc dư ợc. Cũng không phải là cô ta

hoài nghi gi M ạc Tu Lăng, mà là vẻ mặt của anh có chút đặc biệt cho nên cô ta

không kim long đươc liên đi theo anh . Măc du chân rât đau nhưng cô ta vân muôn

biêt anh rôt cuôc la đi găp ai .

Mạc Tu Lăng đưa Diêp Tư Đinh ra khoi bênh viên  . Cô ta ro rang cam nhân đươc tâm tinh cua anh rât tôt   . Nhưng trong long cô ta con đang mai suy nghi

,

nhưng câu noi ngăt quang cô ta nghe đươc vưa nay ro rang không nhiêu nhưng như

vây cũng đủ.

Diêp Tư Đinh ngôi trên ghê phu nhin Mac Tu Lăng đang lai xe   

. Ngón tay

thon dai câm lai , ánh mắt hàm chứa ý cười  . Diêp Tư Đinh thây vây trong long dương như cung cam thây dê chiu hăn lên   . Hoàng hôn đã buông , cô ta nhin bâu

trơi, mơ miêng thăm do : “Hôm nay đa phiên Mac tông nhiêu rôi , có thể để em mời

anh đi ăn môt bưa đươc không ?”

Cô ta nhơ la lich trinh hôm nay cua anh không con gi nưa    . Anh không tư

chôi, chỉ là đến cuối cùng c hính là anh trả tiền . Anh mim cươi noi , tuy răng thương

nhân kha keo kiêt nhưng cung vân phai bao vê hinh anh cua ban thân

, không thê đê

phụ nữ trả tiền ăn được .

Bên canh nha hang co môt khuôn viên rât rông    . Giơ nay đa  có rất nhiều

ngươi tu tâp ơ đây . Có những người trung tuổi đang khiêu vũ  , có người đi đường

vôi va nhin lên xem man hinh lơn     

, cũng có những cặp tình nhân ngồi trên ghế đá

nói chuyện. Diêp Tư Đinh rât hưng thu : “Chung ta qua đo xem đi!”

Mạc Tu Lăng nở nụ cười: “Bình thường không phát hiện ra trong con ngươi

cô lai mang môt net tre con như vây .”

"Như vây ro rang nang ban thân em con nhiêu điêu cân kham pha .”

Mạc Tu Lăng cẩn thận đỡ Diêp Tư Đinh . Anh thi lo lăng cho chân cô ta

nhưng

chính cô ta lại hồn nhiên không để tâm , môt mưc muôn đi đên bên đai phun nươc ơ giưa khoang sân . Bơi vi hôm nay la cuôi tuân cho nên voi phun nươc vân chưa

đươc mơ, nhưng xung quanh bê đa san g đen, ngũ sắc lung linh .

"Thật đẹp!"

Mạc Tu Lăng lắc đầu, có thể là đến một lúc nào đó trong cuộc đời người ta

sẽ mất đi hứng thú thưởng thức mấy thứ này rồi  . Ví dụ như cái lông bông của thời

trẻ, cái suy nghĩ bốc đồng ... đều sẽ theo thời gian mà tiêu biến trở thành hư vô .

"Cân thân." Mạc Tu Lăng đỡ lấy Diệp Tư Đình , anh vưa cui đâu xuông liên

chạm đến ánh mắt cô ta . Cảm giác quen thuộc ùa vây lấy anh .

Diêp Tư Đinh chi vao môt chiêc   ghê cach đo không xa : “Chúng ta đên đo

ngồi đi!"

Mạc Tu Lăng lại dìu Diệp Tư Đình đến đó .

Cô ta ngâng măt lên nhin bâu trơi đa tôi sâm        

, dương như nhơ lai chuyên gi

vui, con ngươi sang lên : “Trước đây, em va anh ây buôi tôi  hay đên nhưng nơi thê

này ngồi nói chuyện phiếm , nói rất nhiều điều bí mật  . Chúng em đã có rất nhiều

lân như vây , cũng nhau tâm sự , đưng ơ môt goc đô nao đo ma noi , giưa chung em

cũng rất giống người thân ."

Mạc Tu Lăng khưng lai , anh muôn hut môt điêu thuôc nhưng tay đut trong

túi áo vẫn nằm yên không rút bao thuốc ra .

Diêp Tư Đinh nhin anh  :  “Anh co thê noi môt chut vê ngươi con gai kia

không? Ngươi ta đêu noi , nêu như hai ngươi không qu  en biêt ma co diên mao

giông nhau thi kiêp trươc nhât đinh la ngươi thân .”

"Tôi không muốn noi chuyên vê cô ây  ." Mạc Tu Lăng cui đâu , thưc sư rât

muôn rut điêu thuôc ra hut .

Diệp Tư Đình chi cươi , không hê miên cương anh . Cô ta sâu nao noi : “Ngay

này năm ngoái chính là ngày anh ấy xảy ra tai nạn ."

Mạc Tu Lăng cả kinh, nhìn Diêp Tư Đinh kho xư .

Cô ta thấp cúi đầu, khí chất thường ngày bỗng nhiên biến mất

, trái lại mang

theo chut diu dang cua con gai: “Mạc tổng, em co thê...”

"Cái gì?"

"Có thể ôm anh một cái được không ?" Giọng nói của cô ta rất nhỏ , trong măt

ngân lê.

Anh vươn tay ra : “Tât nhiên co thê ."

Diêp Tư Đinh nga vao trong long anh  

, nươc măt cuôi cung cung trao ra  .

Thân thê cô ta run lên . Không biêt đa bao đêm cô nghi vê anh

, tư hoi không biêt

giơ nay anh đang lam gi , suy nghi điêu gi , có nhớ tới cô ta hay không , có nhỡ kỹ

tên cô ta hay không ? Cô ta cui đâu trong long Mac Tu Lăng , giông như nhưng đôi

tình nhân vẫn thường làm , cảm nhân hơi thơ âm ap cua anh , nghe tiêng trai tim cua

anh. Giơ phut nay ơ trong long anh , chính là hình ảnh trong v ô van giâc mông cua

cô ta.

Mạc Tu Lăng có thể cảm nhận được sự kích động của Diệp Tư Đình    . Anh

đưa tay lên vô nhe vao lưng cô ta .

Nếu như thời gian co thê d ừng lại ơ thơi khăc nay thi cho du co phai đanh

đôi bao nhiêu thứ cô ta cũng nguyện ý .

Cuôi cung cô ta cung phai ra khoi long anh

, giông như khi chuông đông hô

điêm mươi hai giơ đêm thi cô be lo lem phai trơ vê hiên thưc  . Giâc mông tan biên ,

chỉ còn lại nỗi buồn và ham muốn ấm áp .

"Tôi đưa cô vê."

Diêp Tư Đinh g ật đầu, mang dang dâp cua môt đưa tre .

Chương 48: Ngoài dự tính

Giang Nhân Ly không ngơ se găp lai Ta Dât Phi lân thư hai    . Khó xử, bôi

rôi...

Lúc M ạc Tu Lăng đưa Diệp Tư Đình vê nha cua cô ta

, Tả Dật Phi đã nhìn

thây. Giang Nhân Ly ngay ca môt cơ hôi noi dôi cung không co .

Chiêu đo , Giang Nhân Ly nhân đươc môt tin nhăn        

, nói nếu cô đến sẽ thấy

đươc môt man kich ha y. Cô không phai la ngươi hay nghe tin đôn nham nhưng co điêu cô lai rât to mo , hơn nưa tin nhăn kia con chi đich danh Mac Tu Lăng .

Tả Dật Phi vô tinh thây Giang Nhân Ly , liên lai xe châm rai đi theo cô . Anh

không ngơ lai bi cô   phát hiện . Anh không qua hiêu ky cô đi đâu lam gi

, chỉ là

muôn đi theo cô , nhìn thấy cô , chỉ đơn giản như vậy .

Anh lai cang không ngơ lai trông thây canh kia .

Anh ra khoi xe , đi đên trươc măt Giang Nhân Ly : “Mạc tổng chỉ là đưa cô

gái kia về, như cũng không co nghia gi ..."

"Em biết." Giọng nói của cô c ứng nhắc.

Anh nhin ve phưc tap trên măt cô      , rât kho ma nghi đươc hai chư “Em biêt”

kia co bao nhiêu phân sưc lưc .

"Có muốn lên trên đó xem không ?" Anh nhìn cô.

Cô đứng tại chỗ. Mọi chuyện như vậy , cô lam sao co thê ra măt đây ? Xuât

hiên vơi ve măt âm ưc  , hay vân than nhiên thanh cao ? Nhưng cai nay cô không

nghĩ được ...

Cô lắc đầu: “Sao anh lại ở đây ?" Cô không tin chuyên nay la trung hơp       , thế

giới này đâu co nhi ều chuyên ngâu nhiên như v ậy.

Tả Dật Phi xoa mui : "Vì em ở đây."

Cô cả kinh. Giọng điệu ấy , ánh mắt ấy , khiên cô giât minh , cảm giác như hồi

còn

học đạ i hoc . Nhưng không phai , tât ca đêu đa la qua khư  , nêu bon ho bây giơ co

đưng cung môt chô cung không thê co đươc cai cam giac như xưa đươc nưa                

, ngươi

bạn học này, theo năm thang trôi đi cung trơ nên mơ nhat dân .

Cô lên xe anh . Ánh mắt anh nghi hoặc nhìn quanh khu nhà     : "Em không chơ

môt chut sao? Có thể anh ta sẽ xuống ngay thôi ."

Cô khe rung minh , lẽ nào ở đây lạnh như vậy  ? Thành phố C tuy mùa đông

không co tuyêt nhưng không co nghia la k   hông lanh . Sao cô phai ơ đây chơ đôi

tình nhân kia ở trong phòng ấm áp trò chuyện hay làm chuyện gì khác chứ

?

"Nếu như em muôn thi co thê ơ đây chơ , anh se không chu y .”

Tả Dật Phi noi xong , sau đó ngồi vào ghê lái xe , cô cũng ngồi vao . Cô vẫn

cảm thấy rất lạ , nêu như đi cung Mac Tu Lăng , cô tuyêt đôi se không ngôi ghê phu

mà ngồi ghế sau , tuyêt đôi không tư nhiên như thê nay .

Tả Dật Phi quan sát sắc mặt cô . Tuy răng rât binh thương nhưng ro  ràng anh

nhân ra điêm khac biêt .

Cô không nói lời nào, giông như đang suy nghi vê chuyên gi . Anh năm tay cô : "Nhân Ly..."

Giọng anh mang một chút cảm thán , cô quay sang nhin anh . "Em yêu anh ta."

Không phải câu hỏi, rõ ràng là  môt câu trân thuât sư thât . Anh rât hiêu cô .

Nêu như cô không co tinh cam

, cô tuyêt đôi se không đên đây chưng kiên canh

này, tuyêt đôi không thèm đ ể ý chuyện giư khoang cach , cô tha ơ nha ngu con hơn

lãng phí thời gian và o chuyên nay .

Ánh mắt của cô sang lên: "Anh nói bậy bạ gì đó!" Cô có chút hoảng loạn thu

hồi anh măt : " Anh đang rât ranh rôi sao ? Còn có thời gian đi quản chuyện người

khác.”

Tả Dật Phi cũng không noi nưa  , dường như anh vân như trư  ớc đây vậy, cô

không thích, anh cho tơi giơ cung chưa bao giơ ep buôc cô điêu gi .

"Đưa em đi đâu?"

"Chỉ cần không trở về nhà, đâu cung đươc ." Giọng nói có chút h ờn dỗi, có

chút phiền nao, có chút khó chịu.

Nếu như cô biết anh đưa cô vê nha anh thi co đanh chêt cô cung không noi

nhưng lơi kia . Cô vốn định ra vê nhưng T ả Dật Phi nói rât co lý : giơ nay ở khách

sạn hay đi dạo lang thang chắc chắn không an toàn bằng ở đây .

Cô đông y không phai vi nguyên nhân ây , mà là vi chuyên khác ...

Cô vừa vào căn hô cua anh đa nhin xung quanh đanh gia     

. Anh nhin cô ,

dương như hiêu cô nghi gi liên giai thich : “Anh ơ môt minh .”

Cô nhơ tơi lân hop lơp trươc anh đưa theo mô  t cô gai , không biêt tinh cam

đa phat

triên tơi mưc đô nao .Khu nha nay kha thuân tiên , dươi lâu co môt vai cưa hang

bách hóa. Cô đi mua môt vai thư cân thiêt , lúc trở về T ả Dật Phi đã tắm rửa xong

đi ra. Anh câm khăn măt  lau đâu . Hình ảnh này làm cô sững sờ đứng ngây tại t  ại

chỗ.

"Em làm sao vậy?"

Cô lắc đầu, bây giơ m ới phát hiện, hoá ra khi chât trên b  ọn họ thât giông

nhau. Cô năm chăt tay , không cho phép mình tiêp tuc suy nghĩ miên man

, không

cho phép bản thân nghĩ đến ba chữ M   ạc Tu Lăng. Ba chữ này giống như là lời

nguyên r ủa vây, lúc nào cũng ở trong đầu cô , bât cư khi nao cung co thê xuât hiên .

Cô hoan toan tin tương T ả Dật Phi, có thể cô cho tới bây giờ đều tin vao con

măt cua minh , dù cho cuối cung chỉ còn lại tiếc nuối.

"Đi ngủ sớm đi, mai anh đưa em vê ."

Cô gật đầu, trong long co suy nghi quai la , có chút bất an, có chút bất bình.

Một đêm đo cô m ất ngủ, trong đầu tất cả đều là hinh anh Di ệp Tư Đình ngã

vào long M ạc Tu Lăng. Cô nhiều lần cô găng xoa bo hinh anh ây trong đâu nhưng

đều không thành công . Cô lật qua lật lại, rốt cục có ngủ đươc môt chut nhưng l ại

năm mông mi . Trong mơ , cô thây Mac Tu Lăng kiên tri giang bai cho Giang Nhân

Đinh, thây anh boc vai đưa cho cô ta ăn , thây anh trên sân bong rô liên tuc vây tay

vơi cô ta trên khan đai

, thây hai ngươi bon ho đap xe đi hong gio

, Giang Nhân

Đinh ngôi sau ôm lây lưng anh  , cô con thây bon ho ngôi ơ cai choi nho trong khu

nhà, cùng nhau ngắm sao ... Nhưng sư

kiên chân thưc ây lai môt lân nưa quay vê trong đâu cô   , cô cuôi cung cung đa hiêu

đươc ly do  năm ây cô buông tay . Bơi vi không co cach nao chiêm đươc  , cho nên

đanh phai buông tay ...

Tả Dật Phi suôt đêm cung không ngu ngon  , anh rât lo lăng cho cô . Tính khí của cô nhiều khi có lợi nhưng đôi lúc lại không tốt   . Nhưng ngươi kiêu ngao luôn

muôn giư dang ve hoan my , chỉ là dáng vẻ ấy cần rất nhiều nỗ lực .

Anh đưa cô vê nha

, cô vẫn không nói lời nào, cô đang suy nghĩ nên mơ

miêng vơi Mac Tu Lăng như th  ế nào. Cô không thê chi trich anh , nhưng cô cung

không thê lam như chưa thây gi .

Tả Dật Phi lo lắng cho cô , nhưng anh biêt minh không thê nhúng tay         , bằng

không se cang phưc tap .

"Cảm ơn anh."

Tả Dật Phi chỉ nhìn cô: “Nhớ kỹ, có chuyện gì cung co thê goi điên cho anh ,

anh mai mai s ẽ giúp em vô điều kiện .”

Cô không quay đầu lại, khóe miệng nơ môt nu cươi buôn vô cơ  . Đanh mât

chỉ có thể là đánh mất .Tât ca bao nhiêu tương tương cua cô cung không đung

, bơi

vì vốn dĩ Mạc Tu Lăng không có ở nhà . Thâm ch í cả nhà vệ sinh cô cũng tìm , anh

rõ ràng không hề có ở nhà . Lúc này cô mới cảm thấy mình nghĩ sai

, giơ nay chăc

hăn anh đa ơ công ty rôi , cô con ơ đây tim cai gi .

Ngày hôm nay dường như là trôi qua một cách khó nhất t rong cuôc sông cua

cô. Sống một ngày bằng một năm, câu thành ngữ thât đung vơi cô hiên tai . Cô nhin

đông hô lơn trên tương , môi phut lai nhin môt lân , đến nỗi thật ngốc nghếch , rât lâu

mơi hêt môt giơ . Cả một đêm qua cô đã c hât vât mai mơi vươt qua , lúc này cũng

vây.

Cô muốn đi ngu , không phai muôn , mà cảm giác tỉnh lại dường như đã qua

rât lâu rôi. Cô chẳng bao giờ như luc nay , vô cung mong muôn trai đât quay nhanh

môt chut, lâp tưc đên tôi.  Cho nên cô tư lam minh bân rôn ơ chô nay môt viêc , chô kia môt viêc , rôt cuôc cung chang vang . Nhưng luc ây cô lai muôn thơi gian trôi

châm lai môt chut . Mâu thuân trong long khiên cô cam thây kho thơ .

Cưa phong khach bi đây ra. Cô nhin thăng vê phia đo .

Mạc Tu Lăng liếc nhìn cô một cái, sau đo binh than cơi giay , còn đem xếp

lại mấy đôi giày để lung tung .

Cô đột nhiên tưc nghen . Cô ơ đây thân hôn nat thân tinh ma anh vân con

thong dong tư đăc như vây .

Cô tưởng mở miệng đinh nói , nhưng cô hong khô rat . Cô mơ tủ lạnh lây môt

chai nươc nho . Cô không quen uông nươc trăng

, không co vi gi rât kho nuôt

xuông. Thói quen này từng bị Mạc Tu Lăng gọi là thói quen  tiêu thư.

Cô thây anh đang đi vê hương phong ngu , cô nhin đươc cô lên tiêng : “Chơ

chút, hôm qua anh đi đâu?”

Mạc Tu Lăng dừng lại, quay ngươi nhin cô : “Trươc khi hoi anh , em co thê

tư hoi minh đươc không ?”

Thái độ này ?! Cô khẽ cắn môi: “Anh co y gi?"

"Anh trươc giơ luôn nghi con ngươi ta luc nao cung nghiêm khăc vơi ngươi

khác và dễ dãi với chính mình . Chỉ có điều không nghĩ Giang Nhân Ly em lại đặc

biêt hơn.”

"Anh noi ro ra xem  ." Cô câm chiêc c ốc trong tay , năm tay dung lưc bop

mạnh.

Anh ngôi xuông ghê bên canh , nét mặt ung dung : “Xin hoi M ạc phu nhân

một đêm không về đa ơ đâu?"

Vẻ mặt anh hàm chứa ý cười , tay phải cầm điện thoại di động khe di chuyên .

"Mọi chuyện đều phải có trình tự , chí ít anh cũng phải trả lời câu hỏi của em

trươc.”

Anh xoay tron chiêc điên thoai , miêng khe cươi : “Em thât đung la đa đươc

nuông chiêu qua rôi , mât hưng la tuy tiên lam âm lên vơi ngươi khac . Bao năm như

vây ma vân giư cai tinh tiêu thư đo , em không cam thây minh rât q uá đáng sao?”

Cô trừng mắt nhin anh , nói không ra lời . Trong mắt anh, cô la ngươi cô tinh

gây

sư, đươc nuông chiêu đên sinh hư . Cô hit môt hơi sâu , chiêc côc rơi xuông dât , vơ tan thanh vô sô manh vun  . Cô nen xuông ngân nươc t  rong măt , ngôi sup xuông

nhăt manh vơ . Tay vưa đung phai liên bi chay mau . Cô khe kêu lên môt tiêng , ngây

ngôc nhin mau châm rai chay ra tư đâu ngon tay .

Anh đứng dậy đi đên nhưng giưa chưng thi d ừng lại, anh nhiu may .

Cô ngẩng đầu, nhìn anh đưng tai chô b ất động, trong lòng tức: "Anh không

biêt se đau sao, còn không mau đi lấy băng gạc .”

Anh cươi, vẻ mặt thản nhiên : "Dù sao cũng không phải anh đau .”

Cô ngồi bất động, trong ngực vô cung khó ch ịu, càng nghĩ càng khó chịu.

Cô đưa tay ra vơ toan bô vun thuy tin vao tay . Cô găng sưc năm chăt chung . Mảnh

thủy tinh đâm vào tay , vô sô vêt thương trên tay cô chay mau . Nhưng cô không đau

nhưc, chỉ có nước mắt liên tục rơi .

Anh cấp tốc chạy tới, kéo cô đứng dậy , sau đó mơ tay cô ra xem . Thủy tinh

chói mắt, còn ánh lên màu hồng chói mắt , nhìn rất đẹp mắt .

Rât nhiêu manh vun ghim vao long ban tay cô   

, anh cân thân lây ra tưng

mảnh từng mảnh một . Rât đau, thưc sư rât đau . Cô ngoanh đâu đi không nhin anh .

Nươc măt vân rơi, nhưng cô không hê phat ra tiêng nưc nơ .

Anh nhìn cô . Không biêt tư đâu anh lây ra môt cai chai   . Anh trưc tiêp đô

chât long trong đo lên tay cô .

"Anh la đô đêu." Cô đau đến toàn thân đều run lên, hóa ra là rượu.

"Tư tao nghiêp chương , đang chêt." Anh trưng măt liêc cô .

Chương 49: Nụ cười cuối cùng

"Ồ, chúng ta thật đúng là chi em . Chị bị thương ở tay , còn em bị thương ở

chân.”  Giang Nhân Đinh nhìn ban tay băng bo cua Giang Nhân Ly thi than ngăn

thơ dai.

"Thật đúng là nhan rôi , sao con không mau chong thưc hiên kê hoach ta   n

tỉnh anh rể của cô đi .” Giang Nhân Ly ngôi đôi diên Giang Nhân Đinh   , ngay ca

môt chut ve măt hoa nha cung lươi bay ra .

"Không phai tôi vưa noi sao   ? Chân tôi bi thương đo  .” Giang Nhân Đinh

dưng lai nhin Giang Nhân Ly đang cươi    :  “Sao chi không hoi vi sao em lai bi

thương? Tôt xâu gi chung ta cung la chi em ma .”

Giang Nhân Ly không nói lời nào , cô thưc sư không ro Giang Nhân Đinh muôn lam gi . Nhưng cô biêt cô ta tuyêt đôi không co y tôt .

Giang Nhân Đinh không hê to ra e ngai thai đô cua Giang Nhân Ly             :

"Haizz... Hôm qua em va anh Tu Lăng đi ra ngo  ại ô, lúc em bị thương , anh ây vô

cùng cẩn thận chăm sóc em , đưa em đi bênh viên , sau đo con đưa em đi ăn , cuôi

cùng còn đến công viên  ngôi chơi môt lat .”, Giang Nhân Đinh kê lê : “Cai ôm cua

anh ây thât âm ap , ở trong lòng anh ấy thật sự là một chút cũng không muốn rời

ra.”

Giang Nhân Ly khẽ cắn môi: “Nếu như cô chi la muôn co ngươi đên nghe cô nói về tâm  tình đi chơi một ngày của cô thì thứ lỗi cho tôi không thể chia dẻ cùng

cô đươc rôi."

Diệp Tư Đình ưu nhã khuây tach ca phê      

, nhìn Giang Nhân Ly đứng dậy, cô

ta noi: “Cô đi đi, tôi đam bao ca đơi nay cô se không biêt đươc sư thâ t.”

Giang Nhân Ly vẫn không co y ơ lai  , cô không cân y tôt cua Giang Nhân

Đinh.

Giang Nhân Đinh manh me nem xuông môt goi thuôc    : “Giang Nhân Ly ,

không phai cô muôn co môt đưa con sao ? Cô không muôn biêt nguyên nhân vi sao

cho đên giơ cô vân không thê co con ư ?"

Đây là chuyên Giang Nhân Ly v   ẫn luôn cam thây kh  ó hiểu . Cô dưng lai , ngôi xuông ghê : “Đơn gian la cô chi muôn tôi va Mac Tu Lăng xuât hiên khoang

cách, sau đo moi chuyên se theo y cô .”

Giang Nhân Đinh cung không kiêng ky : “Khoang cach đo đa xuât hiên rôi .”

Cô ta vui ve tươi cươi: “Cô nên cam ơn vi tôi đa bi thương ơ chân , nêu không thi bi

mât nay ngươi binh thương sao co thê phat hiên ra .”

"Cô co thê noi ngay vao vân đê chinh đươc rôi ."

"Vân đê chinh la Giang Nhân Ly   - cô đa qua si  tâm ao tương rôi . Anh Tu

Lăng căn ban la không muôn đê cô mang thai     , nói cách khác , chính là anh ấy

không muôn cô sinh con cho anh ây .”

"Cô nói lao."

Giang Nhân Đinh câm tâp bênh an đăt lên ban   : “Cô tư minh xem đi , đây

cũng không phai do tôi lam gia . Anh Tu Lăng sau khi kêt hôn vơi cô nưa thang đa

đến bệnh viện làm tiểu phẫu thắt   ống dân tinh . Cô noi xem , đây không phai la anh

ấy không muốn có con với cô thì là cái gì ?"

Giang Nhân Ly sắc mặt trắng bệch, nói không ra lời. Cái gì cô cũng không

nhìn được , nhưng trưc giac noi cho cô biêt nhưng lơi Giang Nhân Đinh noi la thât  .

Cô nhơ tơi phan ưng cua Mac Tu Lăng khi cô noi ra cai mong muôn co con cua

mình. Anh ro rang la khôn g muôn , tuy răng không mơ miêng cư tuyêt nhưng phan

ứng của anh rõ ràng đã chứng minh rõ .

Giang Nhân Ly ngăn chăn tâm tinh minh ho      ảng loạn. Thât bu ồn cười,

chuyên hen mon như vây lai tư chinh miêng Giang Nhân Đinh noi ra cô m  ới biết

đươc.

Nhưng cô vẫn chưa đên nôi không kh  ống chế được ban thân , cô câm têp bênh an nem sang môt bên : “Nhưng chuyên nay cung lăm cung chi la cô suy đoan  .

Chuyên vơ chông chung tôi không cân đên môt ngươi ngoai như cô    quản. Cho du

cô co nô lưc thê nao cung chi la bên thư ba  . Muôn tôi giai thich thê nao la bên thư

ba không? Chính là cái

ngươi không đươc yêu mơi goi la bên thư ba đây .”

Trong măt Giang Nhân Đinh loe lên môt tia quang mang  , cô ta thât muôn vô tay khen ngơi: “Giang Nhân Ly! Cô hai mươi mây năm nay đêu không hiêu ro sao ?

Vĩnh viên bô thi cho tôi môt ve măt kiêu căng như vây  . Kiêu ngao , không coi ai ra

gì. Thât đung la cai ke đang ghet luôn đôi đâu vơ i tôi.”

"Vừa lúc, tôi cung ghet cô . Rât công băng."

"Vân la cai bô dang thanh cao đo  . Rõ ràng sinh ra đa co điêu kiên tôt hơn

ngươi khac, lại còn có tài năng thiên phú khiến người khác phải ước ao . Vây ma cô

mãi mãi khôn g biêt quy trong , thâm chi con cho răng minh co lơi thê , muôn ngươi

khác phải coi mình như nữ hoàng

." Giang Nhân Đinh không che giâu ve măt căm

ghét: “Môi khi cô đưng trên buc giang tra lơi bai

, cô đêu to ra ve măt than n hiên

này, thât khiên cho ngươi khac buôn  nôn . Tôi năm mơ cung muôn thây cô tư trên

cao nga xuông.”

"Nhưng ngươi thua kem ngươi khac luc nao trong đâu cung nghi như vây

Nhiêu năm qua tôi cung đa quen rôi   .” Giang Nhân Ly ngân g đâu: “Cô nên tin tôi .

Tôi cung không hy vong minh co tai năng thiên phu như vây đê khiên ngươi khac

phải đố kỵ đâu. Tôi thât vô cung ngai .”

Trên măt Giang Nhân Đinh đa co chut hông         

: “Cô cư tiêp tuc sông dươi đay

giêng đi , cư tiêp tuc huyên tương thê giơi hoan my cua cô đi .”

"Cô không cần kích tôi, vô dụng."

Giang Nhân Đinh cư ời to : “Cô thât nên hiêu ro vi sao anh Tu Lăng lai kêt

hôn vơi cô!"

"Cô biêt cai gi?"

"Anh Tu Lăng ngay từ đầu đa c ự tuyệt cuôc hôn nhân nay , lẽ nào cô không

tò mò lý do vì sao anh ấy đột nhiên đồng ý    ? Cô thât sư cho răng bô me anh ây

thích cô ? Đừng có nực cười như vậy Giang Nhân Ly  ! Nếu như cô không phải la

con gai  Uông Tố Thu, tôi dám cam đoan  , anh Tu Lăng ngay ca liêc măt cung

không đê y đên cô . Cô co tât ca cung không phai la do cô nô lưc lam nên , mà tất cả

chỉ là do thân phận của cô mà thôi . Cô co bao nhiêu thư tôt đê kiêu ngao nhưng  lại

chưa tưng dung đên thi co tư cach gi ma hương thu

? Cô không cô găng gianh lây

thì sao có thể biết quý trọng .”

Giang Nhân Ly không hê to y ếu kém: “Cho du la vi ly do gi , Mạc Tu Lăng cuôi cung vân kêt hôn vơi tôi . Cũng còn hơn cô quỳ gối trước cửa nhà người khác

mà cũng không được .”

Giang Nhân Đinh tưc giân đ ứng lên, đông đên cai chân bi thương . Cô ta chi

vào Giang Nhân Ly : “Tôi se xem cô con co thê kiêu ngao đươc bao lâu .”

Giang Nhân Ly nhìn Giang Nhân Đinh bươc nhanh ra ngoai quan  . Thât tôt,

như vây rât công băng , cô không đê tôi hai long , tôi cung không đê cô thoa man ,

chúng ta đều là người ích kỷ , dưa vao cai gi dê dang đê cho ngươi khac đươc như

ý.

Cô ngồi lai h ồi lâu .Năm đo cô phan đôi cuôc hôn nhân nay , Mạc Tu Lăng

cũng

vây. Cô thơ ơ, anh phan đôi như vây cung tôt . Nhưng luc cô tho ả hiệp với anh như vây ma cung châp nhân . Lúc đó đã xảy ra chuyện gì , trong đo co bi mât  gì không

muôn cho ngươi khac biêt ?

Mạc Tu Lăng vì sao đôt ngôt đông y kêt hôn vơi cô ?

Cô vẫn cho rằng Mạc Tu Lăng cự hôn là bởi vì Giang Nhân Đình, kết hôn

cũng là vì Giang Nhân Đình . Dù sao lúc ấy Giang Nhân Đình gi  ả chết rơi đi , anh

có cô găng cung không co y nghia gi nưa . Nhưng hinh như sư thât không phai đơn

giản như vậy .

Ngươi thư nhât cô tim găp chinh la câu cô , Uông Túc Lỗi.

Uông Túc Lỗi thây Giang Nhân Ly đên công ty tim minh đa đoan đươc chuyên gì, vì cô chưa bao giờ đến tận công ty tìm ông .

Cô không hê vong vo : “Chau mu ốn biết, năm đo vi sao M ạc Tu Lăng đông y

kêt hôn vơi chau ?”

Uông Túc Lỗi lơ đênh nhìn cô  : “Chuyên nay chau nên đi hoi chông chau 

,

sao lai đên tim câu?"

"Cậu, câu ro rang hiêu y cua chau ."

"Nhưng câu cung hiêu la câu không biêt ." Uông Túc Lỗi lăc đâu : “Câu còn

tưởng rằng là chau gai tơi thăm câu  , hóa ra là đến kết tội cậu   , câu thât la đang

thương.”

Giang Nhân Ly cảm thấy nhức đầu: “Cậu, năm đo thưc sư la không co

chuyên gi trao đôi lơi ich ?”

"Không có." Uông Túc Lỗi dứt khoát: “Hai anh chau săp vê , chúng ta cùng

nhau đi ăn nhe ."

Giang Nhân Ly gật đầu.

Đều không phải cô hoài nghi cậu minh, mà là cô nghĩ sư thât không hê gian

đơn như vây .

Lúc ăn cơm xong cô liền hỏi Uông Tr  ạch Quân. Lưa chon nay cua cô la co

chủ ý. Anh hai Uông Trạch Vũ kha tinh tê , tính tình lại khá già dặn , không như anh

cả. Cô cam thây Uông Trach Quân co thê dung hai tư “thăng thăn” đê hinh dung .

Nhưng vơi nhưng ngươi thăng thăn cung không thê dung cach hoi trưc diên

đươc.

Uông Trạch Quân thấy ve măt phiên muôn cua Giang Nhân Ly thi lo lăng

hỏi: "Nhân Ly có chuyện gì cư noi vơi anh . Cân anh giup gi anh nhât đinh se dôc

sưc.”

"Gần đây công ty cua Tu Lăng xay ra chut v ấn đề."

"Sao co thê, công ty cua no chăng phai vân hoat đông tôt sao ?” Uông Trạch

Quân có chút không tin.

"Đo đêu la như ng điêu ngươi ngoai nhin vao tương thê   . Anh ây đâu phai ngươi ôn ao. Cũng không phải vấn đề gì quá lớn , nhưng vong quay tai chinh không

tôt lăm. Cho nên em đang rât lo lăng ."

"Chuyên đo co gi đang lo , em giup câu ta la đ ược rồi."

"Em giup thê nao đươc ?"

"Trực tiếp dung nguôn tai chinh cua tâp đoan Nhân A la đươc  . Cũng không

có gì, sau nay co thê hoan tra .”

Tâp đoan Nhân A tư sau khi Uông Tô Thu bi bênh đêu do Uông Tuc Lôi điêu hanh, cô lam sao co quyên gi .

"Em lam sao lam thê đươc , em không hiêu ?"

"Đung la ng ốc." Uông Trạch Quân lắc đầu: “Đi tìm luật sư ma xem , năm đo

bác Tố Thu trao quyền thừa kế cho em , toàn bộ cổ phần của công ty đều lấy tên

trên danh nghia la tên em . Hơn nưa trong tương lai chông em cung se nhân đươc

môt nưa sô cô phân công ty ma me em đê lai cho em .”

Giang Nhân Ly năm chăt tay , cô lắc đầu: “Quên đi, Tu Lăng rất sĩ diện, rất

nhiều viêc đêu muôn tư minh gi  ải quyết. Em cũng tin tưởng anh ây . Cho nên anh

đưng noi vơi ngươi khac chuyên nay         

, em cung chi la qua lo lăng mơi tim anh noi

chuyên.”

"Đương nhiên rôi , anh tuyêt đôi se kin miêng ."

Giang Nhân Ly ngẩng đầu nhìn bầu trời. Giang Nhân Đinh noi không hê sai .

Nêu như cô không phai con gai Uông Tô Thu   , có thể tất cả mọi thứ đều không

thuôc vê cô.

Hoá ra đây mới là nguyên nhân Mạc Tu Lăng đông y kêt hôn vơi cô .

Anh châp nhân cươi cô , nhưng không muôn co con vơi cô .

Anh thât la tan nhân . Tư chuân bi môt đương lui cho minh  . Cho du sau nay anh co dưt ra cung không co chuyên gi  . Anh vân co thê co cô phân trong công ty , có thể phát triển Bắc Lâm vững mạnh hơn . Cô hoa ra chi la môt quân c ờ, nhưng lai

tương răng minh co thê sông tư do , thât la nưc cươi.

Lòng cô hoang lo ạn, nhưng không tim đươc ai chia s ẻ. Cô nên làm gì bây giờ?

Chương 50: Nươc lưa dung hoa

Ăn cơm xong , dù Uông Túc L ỗi kiên quyêt giư Giang Nhân Ly ơ lai cô cung

không chiu . Cô không phai môt ngươi lưa chon trôn tranh moi chuyên  . Môt khi đa biêt sư thât nay , cô không thê coi như chưa tưng xay ra chuyên gi   . Sơm muôn gi

cũng phải đối mặt , vây thi giơ không cân lang phi thơi gian nưa .

Uông Trạch Vũ chủ động xin đi giết giặc, anh muôn đưa cô vê nha .

Mươi lăm năm trươc , cô va Uông Tr ạch Quân, Uông Trạch Vũlớn lên bên

nhau. Uông Trạch Vũ lơn hơn cô hai tuôi

, Uông Trạch Quân hơn cô bôn tuôi  .

Nhưng thưc ra Uông Tr ạch Vũ ra dang anh ca hơn , chơi tro gi cung đêu do anh chi

huy. Môi khi cô lam chuyên gi Uông Trach Quân cung k  hông hoi ly do liên chiêu

theo cô, còn Uông Trạch

Vũ lại khác, anh luôn hoi ro nguyên nhân rôi mơi quyêt đinh .

Giang Nhân Ly thậm chí có đôi khi nghĩ , anh hai rât hiêu cô . Bởi vì cô thât

sư không phai đưa tre ngoan như ngươi lơn v ẫn nghĩ .

"Có chuyện gì với Mạc Tu Lăng sao ?" Uông Trạch Vũ nhàn nhạt mở miệng, tay trái đăt trên vô lăng, tay phải tùy ý cầm lấy điêu thuôc, nhưng không hut .

Cô cũng ghet đan ông hut thuôc nhưng cô không thich trong không gian chât

chôi bí bách này ngửi thấy mùi khói thuốc .

"Không có, sao anh lai hoi vây ."

Uông Trạch Vũ không biêt la co nghe câu tra lơi cua cô hay không nhưng

vân không nhin thăng cô : "Lúc đầu anh tuyệt đối không xem trọng hai đứa ."

Giang Nhân Ly biêt sau câu noi nay con co vê sau nên tiêp tuc yên lăng

nghe.

"Nhưng hiện tại, anh cam thây hai đưa kêt hôn qua thât không tôi ." "Cái gì khiến anh thay đổi suy nghĩ ?" Cô rât hứng thú.

"Cả hai đứa đều là người thích đặt  suy nghi va cam nhân cua minh lên hang

đâu. Nhưng ngươi giông nhau đêu se kho ma bu đăp cho nhau đươc

, bơi vi không

ai chiu nhương ai ." Uông Trạch Vũ giong điêu lư ời nhác: “Nhưng găp qua M ạc Tu

Lăng vai lân , anh lai cam thây c ậu ta chín chắn hơn em

, biêt chuyên gi nên lam ,

chuyên gi không nên lam , hơn nữa câu ra co chu kiên cua minh , môt khi đa quyêt

đinh thi se rât kho thay đôi .”

Giang Nhân Ly nhin anh : “Vây thi sao?"

"Anh chi mong em lam chuyê  n gi cung suy nghi ki ba lân  , đưng co nong

vôi."

"Em con tương em đa rât binh tinh rôi ."

"Chỉ là bình tĩnh ở mức sơ cấp mà thôi ." Anh không do dư đa kich . Cô cũng thừa nhận, sư thật là như vậy.

"Lái xe nhanh như v ậy làm gì." Cô bĩu môi.

Uông Trạch Vũ cười: “Nếu như không muốn về nhà, sao vưa rôi moi ngươi

giư lai em con không nghe ?"

"Ai nói em không muốn vê nha?"

Cô vừa dứt lời, anh liên tăng tôc đô : “Em đa muôn vê nha như vây  , đương

nhiên anh phai đi nh anh môt chut rôi .”

Giang Nhân Ly nghiến răng nghiến lợi, cô vốn muôn anh lai châm lai đê

muôn mơi vê nha . Rõ ràng cô biết mình không nên như vậy nhưng trong lòng cô

rât mâu thu ẫn. Uông Trạch Vũ thực sự là đáng ghét, hiêu ro suy nghi trong long cô

mà còn làm như vậy ...

Xe rât nhanh đa đên khu nha cua cô , Uông Trach Vu noi : “Rât nhanh đung

không? Biêt ngươi nha sôt ruôt ...”

Giang Nhân Ly miễn cưỡng nhìn anh trai : “Sao anh lai hiêu ro em như vây

chư? Nếu như không phai anh la anh trai em , em nhât đinh se lây anh .”

Điêu thuôc trong tay anh rơi xuông . Anh liêc cô môt cai , cúi xuống nhặt điếu

thuôc lên. Cô trưng măt lươm anh , làm mặt quỷ , sau đo mơi lên nha .

Trân ôn ao vưa rôi qua  thưc giup cô bơt sâu nao hơn rât nhiêu . Đương nhiên

cô cung biêt, đo cung la chu y Uông Tr ạch Vũ. Từ nhỏ đến lớn, anh tuy răng không

nói nhiều nhưng lại là người hiểu rõ cô nhất .

Cô khẽ thở dài, đi vao thang máy .

Chỉ có môt mi nh cô trong thang may  . Cô bông cam thây quy di  . Lúc này

mong muôn cua cô rât đơn gian , chỉ cần thang máy đừng có đột ngột xảy ra vấn đề

gì là tốt lắm rồi . Cho nên luc cô binh an ra khoi thang may

, mơ cưa vao phong thi

cô cảm thấy vô cùng may mắn  . Thê nhưng vưa trông thây bong dang ai kia ngôi

trên sô pha, cô liên hôi hân , lẽ ra nên cầu cho thang máy gặp trục trặc để cô bị nhốt

luôn trong đo không phai vê nha nhin thây Mac Tu Lăng .

Cô đứng ở cửa, không đông đây ma chi nhìn ch ằm chằm anh.

"Anh đâu co bi biên dang !" Anh ro rang không quay đâu , khâu khi không hê

thây co gi không tôt .

Cô quan sat anh nưa ngay mơi đi đên bên canh anh : “Hôm nay em đên nha

câu ăn cơm."

"Em không cân noi vơi anh em đa lam nhưng gi  , anh cung không cân điêu

tra." Giọng anh vô cùng bình tĩnh .

Cô vốn đinh lam như binh thương , đi tăm rưa rôi đi ngu , nhưng mới đi đươc

hai bước, cô liên phu đinh y nghi cua minh . Cuôc sông ngay qua ngay nay la mong

muôn cua cô sao?

Cô ngồi đối diện anh, thuận tiện tăt TV đi : “Mạc Tu Lăng, chúng ta nói

chuyện."

Vẻ mặt của anh nghiêm tuc lai : “Nói chuyện gì?" "Năm đo tai sao kêt hôn vơi em ?"

Anh cươi , dương như cươi  cô không biêt gi : “Vây sao em không hoi chinh

mình tại sao lại đồng ý kết hôn ?”

Cái loại phản vấn này cô đã bị anh làm hàng chục lần rồi .

Cô nuốt nước miếng: “Em chi không muôn âm i , quá mất mặt ."

"Lẽ nào em nghi anh muô n âm i sao ?" Anh câm lây môt điêu thuôc , không

kiêng ki gi ma châm lưa : “Em cư noi thăng suy nghi cua em ra la tôt rôi . Anh đang

nghe.”

Thái độ này của anh có phần kích cô  , nhưng cô vân khiên minh binh tinh :

“Năm đo anh rõ ràng cự tuyệt vậy tại sao đột nhiên lại đổi ý ?”

"Lúc đó là em nguyện ý kết hôn ." Anh nhìn cô : “Nhưng anh biêt vi sao , nêu

như câu hoi không thê thay câu hoi thi vi sao anh phai tra lơi em ? Lúc đó em thất

tình, bị bạn tra i vưt bo rôi đi My , em cam thây minh không thê đi theo  . Giang gia

em không thê trơ vê , Uông gia lai cang không muôn moi ngươi biêt chuyên

, cho

nên em buôc phai lây anh . Như vây co thê khôi phuc tâm tinh thât tinh cua em    , lại

có thể có một nơi tránh sóng gió , em noi xem, có đúng hay không ?”

Lòng của cô lạnh lẽo, anh biêt hêt.

“Vậy vì sao anh...”

"Vì sao kêt hôn vơi em ?" Anh hut môt hơi thuôc : “Em thông minh lăm cơ

mà, lẽ nào không biết nguyên nhân ?”

Tay cô run lên một chút, nhưng cô biết, hiện tại đã không thê ch ạy thoát:

“Là bởi vì Giang Nhân Đình? Anh không muốn kết hôn vơi em la vi cô ta , nhưng

vì cô ta gặp chuyện không may , cho nên anh không con lưa chon nao khac ma châp

nhân phương an  thư hai la cươi em ?”

"Nếu như suy đoan như vây co thê khiên em vui v   ẻ, thì cứ coi là như vậy

đi!" Anh thơ ra môt lan khoi .

"Suy đoán ?" Cô nhíu mày : “Em con phai cam kich anh

, cho du anh chưa

tưng cho em môt cuôc sông vơ chông   bình thường nhưng cũng không vì chuyện

này mà dằn vặt em . Em cung coi như co đu tư do ." Cô dừng một chút : “Thưc ra ,

anh sơm đa đinh săn thơi điêm đê kêt thuc cuôc hôn nhân nay đung không ?”

"Sao?" Anh cau may : “Noi cao kiên cua em đi!"

"Bởi vì anh đa sơm nghi se buông tay

, cho nên anh đa lên kê hoach tât ca  .

Anh không muôn đê em co con , đúng hay không?"

Cô đôt nhiên phat hiên , thưc ra ban thân minh rât quan tâm , thưc sư rât quan

tâm.

Anh manh me nhìn cô: “Em biết cái gì?"

"Cũng không có gì , em tiêp thu tin tưc qua muôn  . Nhưng như vây cung đu

rôi. Sau khi kêt hôn anh đa đên bênh viên thăt ông dân tinh đung không

?” Cô khe

căn răng cô găng cươi : “Trong luc em rât muôn co môt đư  a con, anh co phai cam

thây em rât ngu xuân hay không ? Tât ca đêu đươc đinh săn trong kê hoach cua anh ,

làm sao em có thể có con . Anh hăn la đang cươi thâm trong bung đung không ? Cả

đơi nay, em đung la rât hiêm bi ngươi t a lưa gat như vây .”

Anh cươi , không ro co phai la nu cươi nguy trang hay không  : “Em co thê

tiêp tuc.”

Anh không hê co môt chut phan bac .

Cô nhắm mắt, cô hối hận rôi. Vì sao cô lại lựa chọn ngả bài ? Nêu không noi

ra, biêt đâu con co thê binh yên ?

"Anh chưa tư bo cuôc hôn nhân nay la vi chưa tim đươc ngươi nao khac  . Có

điêu, rât may măn la luc nay ngươi đo đa xuât hiên

, diên mao con rât giông Giang

Nhân Đinh.” Cô quan sat anh : “Anh bây giơ có thể kết thúc được rồi . Còn có được

trong tay cô phân cua Nhân A , chúc mừng anh , tât ca đêu thuân theo kê hoach cua

anh.”

"Nói xong rồi ?"

Cô gật đầu: “Nhiêu qua, nhât thơi không nghi ra hêt ."

"Giơ đên lươt anh rôi chư  ? Thât đung la phai khen ngơi ban linh cua em   ,

vưa ăn cươp vưa la lang ma vân rât ung dung   , bình tĩnh . Cái gì ma k ết thúc hôn

nhân? Cái gì ma muc đich k ết hôn? Cái gì ma ngươi kia xuât hiên ?" Anh cười nhạt: “Những thư này đ ều là từ miêng em noi ra . Xin hoi tư đâu tơi cuôi , anh đa noi vơi

em chung ta se ly hôn chưa ?"

"Đúng vậy! Anh không cân phai noi , nhưng vân co thê buôc em phai noi ra .”

Anh lắc đầu: “Anh vân con thua kem em . Em tim nhiêu ly do như  vây cung

chỉ là muốn nói cuộc hôn nhân này đều là vết thương của em . Em cân gi phai phiên

phưc như vây . Trưc tiêp noi vơi anh môt câu la đươc rôi  . Đâu cân phai suy nghi

nhiêu ly do như vây .”

"Anh... sao anh co thê noi như vây."

"Vây anh nên nói cái gì

? Nói nhưng gi em noi đêu đung

, nói em thực rất

thông minh ư , đoan gi cung trung ?." Anh dui điêu thuôc vao gac tan , thuân tay nem

cái gạc tàn ra. Môt tiêng va cham trên tương vang lên .

Cô không mở miệng.

"Thế nào, không noi nưa sao ?" Anh đang cười, nụ cười quỷ dị: “Gân đây em

điêu tra anh, hỏi anh nhiều vấn đề , đa ra đươc gi rôi? Anh nhẫn nhin em đu rôi . Em

chỉ cần nói thẳng ra cho anh biết , bạn trai cũ của em đã về , hai ngươi như gio thu

ngọc lộ nhất tương phùng                                                       

, em muôn ơ trong vong tay anh ta                

, cho nên cuôc hôn

nhân nay bi tinh chang y thiêp cua hai ngươi can trơ  . Anh không phai ngươi không hiêu đao ly, chỉ cần em thành thật nói , anh cung se buông tha đê em đi .”

"Mạc Tu Lăng, anh quá đáng."

"Tôi qua đang ? Là ai trăng bêch măt ơ ngay hop lơp  ? Là ai một đêm không vê đa ơ lai nha ban trai ? Tât ca la tôi săp đăt sao? Nêu như vây, tôi xin lôi .”

Cả người cô run rẩy, cô nhin anh : “Anh đung la lât ngươc trăng đen .”

"Tư nay hinh dung vê em không sai lăm . Nói chuyện con cái đi ! Giang Nhân

Ly tiêu thư , em mơi hai tư tuôi , đâu phai ba tư tuôi , em muôn vôi va co con lam gì?” Anh mim cươi : “Co điêu, như vây cung không tôi  , bơi vi nêu co con , nó sẽ

mang đên không it điêu co lơi .”

"Anh co y gi?"

"Nói trắng ra thật vô nghĩa ." Anh năm xuông sô pha dang ve mêt moi         : “Em

cảm thấy mệt mỏi muốn chết , cho nên đang ti m môt đương giai thoat  . Có điều,

nhìn em như vậy , tôi cung mêt moi muôn chêt .”

Cô lăc đầu: “Anh không cần phải nói những lơi nay . Anh không muôn tôi co

con, đo la sư thât . Anh thich Giang Nhân Đinh , đo cung la sư thât . Mạc Tu Lăng,

anh dam phu nhân không ?”

Săc măt anh trăng bêch : “Thật không ngờ trí nhớ của em tốt như vậy .”

Cô hơi ngẩng đầu, không muốn đê nước mắt rơi xuống. Cô không muốn đau

khô như vây : “Đúng vậy, trí nhớ tôi tôt, bằng không lam sao nhơ r õ những lời anh

đa thô lô vơi Giang Nhân Đinh .”

Anh găt gao năm chăt tay : “Chúng ta không có gì hay đê noi ."

"Đương nhiên con . Em phai chuc mưng anh . Môt Diêp Tư Đinh xu ất hiện,

hẳn là co thê bu đăp thiêu hut tinh cam cua anh    vơi thanh mai truc ma . Môt chut

cũng không sai ." Cô tự dừng lại, cực kỳ cố sức.

"Tôi cung phai chuc mưng em . Hai năm trươc Ta Dât Phi không đưa em đi  ,

nhưng hôm nay anh ta co thê .”

Nói đên thê nay hinh như đa không con gi noi đươ c nưa.

Cô nhơ tơi môt chuyên rât buôn cươi   . Môt đôi vơ chông cai nhau nhưng

sông vơinhau ca đơi , môt đôi khac tương kinh như tân nhưng lai ly hôn sau môt lân

cãi cọ . Mà cô và anh , hình như chính là đôi thứ hai   . Bọn họ sống  vơi nhau du

không thoai mai nhưng cung không cai nhau , chỉ cần một lần như vậy liền chia tay .

Cuôc hôn nhân nay thât bâp bênh .

"Mạc Tu Lăng, chúng ta ly hôn!"

"Em vôi vang như vây sao ?"

"Anh co thê yên tâm đư ợc rồi, cho dù chúng ta ly hôn, mẹ tôi cũng sẽ không

thiêu anh môt phân cô phân nao ."

Mạc Tu Lăng cười: “Giang Nhân Ly , em thât đung la nên đi lam diên viên

,

mơi co thê diên như thât vây .”

Cô không để ý tới lơi châm ch ọc: “Tôi ghét Giang Nhân Đình, ghét Diệp Tư

Đình, nhưng anh luôn mang theo mui vi cua bon ho trơ vê   . Tôi thực sự rất chán

ghét. Có điều, thật tốt, sau nay se không phai thây nưa .”

Anh nhìn cô, im lặng, cũng không biết suy nghĩ cái gì: “Em đi đi! Nói nhiều

như vậy, tìm nhiều ly do như vậy, không phai la đê bo đi sao ?"

"Đung." Cô thừa nhận, đây là nhưng điêu cô dư liêu

, nhưng còn có một dư

liêu khác, cô mong muốn anh giải thích, nhưng đã không có cơ hội như vậy.

"Vậy em đi mau cho tôi!"

Giọng nói của anh rất lơn, cô lai cang hoang sơ , thưc sư đưng dây bo đi.

Chương 51: Ước ao ư?

Cô không thê trơ vê biêt thư Giang gia vi Diêp Tư Đinh co thê đang ơ đo

Cô cung không vê Uông gia , chăc chăn câu cô se nghi ngơ . Trơi đa khuya , cô câm

điên thoai goi cho Tân Nga Trư .

Lúc cô đến nha T ần Ngả Trữ, hai ngươi lơn tuôi đi ra . Cô biêt, đo la cha me

của

Ngô Vinh Diên . Hai ngươi bon ho vưa nhin thây Giang Nhân Ly      

, liên nho nhe noi

vơi cô: “Chau giup ta khu yên nhu Nga Trư , Vĩnh Diễn bị con yêu nữ kia làm cho

mê muôi mât rôi . Nó không tỉnh táo ra  . Nhà họ Ngô chúng ta mãi mãi chỉ chấp

nhân Nga Trư la con dâu . Con yêu nư kia, cưa vao cung đưng mong .”

Giang Nhân Ly đáy lòng đã biết xảy ra chuyện gì , cô chỉ gật đầu: “Hai bac

yên tâm, cháu sẽ khuyên nhủ cô ấy ."

Hai ngươi bon ho đi rôi , trong ngưc cô đa cam thây đau . Chuyên cô sơ nhât

đa xay ra, Ngô Vinh Diên đa bo rơi Nga Trư .

Tình cảm nhi ều năm như vậy hóa ra cũng bị phá vỡ bởi một người khác .

Thế giới này thực sư co thiên trường địa cửu sao?

Cô đẩy cửa vào , can phong tr ống trải. Cô nhin xung quanh , đi vao phong

ngủ của

Tần Ngả Trư.

Tần Ngả Trữ nằm ở trên giường, không hê khoc loc  đau thương , chỉ nhìn

trân nha.

Cô đi vào: “Ngả trữ...”

Tất cả đều không nói gì, Tần Ngả Trữ nhìn cô, không khoc, rất bình tĩnh noi :

“Anh ây không yêu minh ."

Thiên ngôn vạn ngữ cũng chi co môt câu , anh ta không yêu, hay là đã từng

có yêu, nhưng cũng chỉ là “tưng”, hôm nay đa không con yêu nưa .

Giang Nhân Ly không biết nên nói cái gì an ủi, chỉ có thể tiến lên ôm chặt

lấy Tân Nga Trư : “Ngả trữ...”

Tần Ngả Trữ khóe miệng run rây : “Khi anh ây găp tai nan , mình biết anh ấy

không yêu minh . Thưc sư không yêu minh

.” Tân Nga Trư găt gao năm chăt ga

giương, ga giương xuât hiên vô sô nêp uôn , giông như lòng c ủa cô.

"Ngả Trữ...” Giang Nhân Ly thực sự không biết nên nói cái gì    

, nhưng cô

nghĩ, không yêu nưa , ba chữ này so vơi “chưa tưng yêu” thưc sư tôt hơn nhiêu . Có lẽ, Mạc Tu Lăng chưa từng bao giờ yêu cô . Cô thât đang buôn đung không ?

Tần Ngả Trữ đây Giang Nhân Ly , nhìn chằm chằm vào cô, lúc này trong ánh

mắt rốt cục có một tia trong suốt: “Minh q uen biêt câu nhiêu năm như vây

, chưa

bao giơ đô ky vơi câu. Câu biêt vi sao không ?”

Giang Nhân Ly lắc đầu, chỉ nhìn Tần Ngả Trữ .

"Câu co điêm ưu tú cua câu  , có cai đ ặc biệt cua câu . Nhưng minh nghi thê

giơi nay luôn công băng, ngươi nay co cai nay thi ngươi kia se đươc cai khac  . Câu

dương như co tât ca , nhưng thưc ra cung không phai  . Sau khi câu va Ta Dât Phi

chia tay , mình cảm thấy đó là điều tất nhiên , ông trơi đương nhiên se không đem

tât ca m ọi thư tôt đep cho môt ngươi , đo chinh la công băng  .” Cô không ngẩng

đầu: “Hanh phuc lơn nhât cua minh chinh la Ngô Vinh Diên , nhiêu năm như vây ,

mình chưa bao giờ oán giận , chưa bao giơ sâu nao , bơi vi minh nghi đo  là lễ vật

trơi ban. Mình và anh ta quen biết từ nhỏ                                                  , nhiêu năm duyên phân như vây                         , dương

như đa đươc đ ịnh săn . Cho nên , mình không hề đố kỵ với cậu         , vì về chuyện này

câu không đươc băng minh .”

Giang Nhân Ly nhắm mắt lại quay đầu đi, cô nói không ra lời.

Tần Ngả Trữ nước mắt rốt cục rơi xuống: “Nhưng luc này , mình lại ước ao

đươc như câu . Cho dù câu không co T  ả Dật Phi , câu vân co thê kiêu ngao như

chim công , còn có thể tiếp tục giữ gìn điệu bộ hoàn mỹ . Sau đó cung M ạc Tu Lăng kết hôn, cuôc sông m ỹ mãn. Còn mình , không con anh ây , thưc sư đa mât tât ca ,

cái gì cũng không có ."

Giang Nhân Ly cả đêm kìm nen nư ớc mắt cũng nhịn không được nưa , cô

nhớ tới năm đo sau khi T ả Dật Phi bo đi, cô đa nan lòng thoái chí , cô nhớ tới luc cô

đi tim anh ma anh vân nhât quyêt ra đi

, cô nhớ tới hinh anh thông khô cua minh ơ

bênh viên luc anh rơi đi

, cô nhơ tơi luc ban thân thoa hiêp kêt hôn vơi Mac Tu

Lăng, nhưng điêu nay , đều đáng ao ước sao?

Giang Nhân Ly lau nước mắt, sau đó kéo Tần Ngả Trữ: “Ngô Vĩnh Diễn anh

ta...”

"Mình không trách anh ấy , chỉ có thể hận s ố phận." Tần Ngả Trữ vẻ mặt

kiên quyêt : “Minh hân sô phân cua minh qua trâm luân   , hân sô ph ận của mình

khiên cho minh tinh ngô .”

Giang Nhân Ly nhìn cô, tay cô run lên.

Giang Nhân Ly lập tức cầm tay Tần Ngả Trữ, rât lanh . Cô cố sức xoa tay

Tân Nga Trư, mong tay cô co thê âm lên .

"Thưc ra minh con hân ban thân minh hơn   . Nêu như minh không qua nhu

nhươc như vây , mình sẽ không mất đi anh ấy .”

Giang Nhân Ly thân thể cứng đờ, nhu nhược? Cô thương xót nở nụ cười.

Tần Ngả Trữ im lặng một hồi: “Đã trễ thế này, câu tìm minh co chuy ện gì?"

Cô vôn di muôn ơ lai đây  môt đêm nhưng không thê nưa rôi : “Không có gì."

"Cãi nhau với chồng ư ?" Tần Ngả Trữ nhìn cô: “Còn có thể cãi nhau, thật

tốt."

Giang Nhân Ly khóe miệng giật giật nhưng không có mở miệng.

"Vê sơm môt chut đi , anh ta cung lo lăng ."

Giang Nhân Ly gật đầu, cô không biết Mạc Tu Lăng có lo lắng hay không,

nhưng cô biết, cô không trở về được.

Cô đi vài bước, nghe được Tần Ngả Trữ nói: “Đừng lo lắng, mình sẽ không

sao."

Giang Nhân Ly dừng lai m ột chút, nước mắt từ trên mặt chảy xuống. Cô

biết, lúc này cô không thể ở lại nhà Tần Ngả Trữ  , vì Tần Ngả Trữ cần một mình

yên tinh.

Đây co đung đây la cam giac ngươi thân hay không   ? Cả hai người bọn họ

cũng lúc gặp chuyện không tốt .

Cô biết, nếu như vừa cô nói cho Tần Ngả Trữ biêt chuy ện cua minh , Tần

Ngả Trữ nhất định sẽ cảm thấy áy náy vì đã nói những lời kia , cô không muôn Tân

Ngả Trữ thêm phiền não .

Đi ra khoi nha Tân Nga Trư  , cô mơi biêt la cam giac không thê cam nhân

đươc.

Gió lạnh thổi tới khiên cho toc cô bay loan .

Trái, phải, cô nên đi hương nao ?

Ngoại trừ một chiếc di động bên người , cô không con gi ca . Nhân duyên cua

cô thât không gi băng , ngoại trừ Tần Ngả Trữ , cô cung không con ai co thê giup

mình .

Cô rốt cục bâm sô điên thoai không muôn goi nhât .

"Em ơ đo , anh lâp tưc s ẽ đến." Tả Dật Phi nhân đươc điên thoai liên lâp tưc

lái xe ra ngoài .

Giang Nhân Ly đưng chơ  . Cô chinh la cai ngươi ma ngươi khac noi kiêu

ngạo ư? Vì sao cô không cảm thấy vậy , cô chi cam thây minh rât hen mon .

Lần thứ hai đên nha T ả Dật Phi, cô có chút buồn cười, rõ ràng lần trước luc rơi đi cô đa tư noi vơi ban thân nhât đinh không quay lai nơi nay . Vây ma...

"Anh không hoi vi sao ư?" Cô nhin anh.

Anh lắc đầu: “Không cần hỏi."

Cô co thê goi điên thoai cho anh , khẳng định đã cùng đường rôi. Anh hiêu ro

cô, rõ ràng là cô không còn cách nào khác .

Giang Nhân Ly trong long bông rung minh  , hoá ra trên thế giới này ngươi

hiêu ro cô nhât la anh .

"Anh đi mua ao ngu , em ngôi nghi đi ."

"Em đi cung anh ." Cô không muốn chơ đợi.

Bọn họ cùng nhau mua rất nhiều đô, còn mua rất nhiều nho .

Cô trong lòng cang s ầu não, Mạc Tu Lăng chưa bao giơ đưa cô ra ngoai , lại

càng không có mua đồ về . Giưa bon ho thiêu tinh cam .

Tả Dật Phi đã nhìn ra tâm tình của cô không tôt , nhưng anh cũng không hỏi

nhiều.

Giang Nhân Ly ăn nho , tưng qua tưng qua , rõ ràng là ngọt như vậy nhưng lại

khiên trong long cô lai cam thây đăng ngăt .

"Em se ly hôn ."

Giọng của cô không lớn , nhưng lai vô cung vang .

"Vì sao?" Tả Dật Phi hiêu anh măt cua cô , anh đoan đươc hai ngươi bon ho

cãi nhau nhưng tuyệt đối không nghĩ lại  nghiêm trong như vây .

"Không hợp."

"Giang Nhân Ly , em không con nho nưa , không thê coi chuyên nay như tro

đua đươc.”

"Đúng vậy, em không con nho  

." Cô tựa vao sô pha : “Cho nên se không

muôn niu keo nưa , sau nay vinh viên se không thỏa hiệp.”

"Có chuyện gì ?" Anh luôn cam thây cô không phai la môt ngươi dê xuc

đông như

vây.

"Có thể, ngay từ đầu em không nên kêt hôn vơi anh ta . Độc thân la t ốt nhât,

hà tất phai dùng hôn nhân đê trói ch ặt mình."

"Em nghi đây l à chuyện chỉ bằng một câu nói là xong sao       

?" Tả Dật Phi lắc

đầu: “Mạc gia va Giang gia tuy r  ằng không hơp tac ro rang , nhưng không phai la

không co liên quan . Đam cươi thương trương , hơp thi dê, tan thi kho.”

"Cái gì với em cũng không quan trong ." Giang Nhân Ly tưc giân .

Tả Dật Phi cười: “Vì sao em không nghi co thê bu đăp ."

"Vì sao còn muốn bù đắp?" Cô xoay người đi không nhin anh .

Tả Dật Phi cũng không đê y thai đô cua cô    : “Được rồi! Thưc ra anh cam

thây rât vinh hanh , em co thê tim anh luc cung đương bât đăc di .”

"Đó là bởi vì anh đa tưng khiên em phai lâm vao đương cung   , bây giơ cho

anh môt cơ hôi bu đăp cho em .”

Tả Dật Phi sửng sốt, thì ra cô có bản lĩnh như vây , thà khiến cho ngươi khac

hân đên nghiên răng nghiên lơi chư không hê cho ngươi ta đươc môt điêm co lơi    .

Nêu ai đo khiên cô bi tôn thương , cho du cô không thê gây tôn thương lai , cô cung

sẽ khiến cho người đó phải khó chịu   . Nói chung cô tuyệt đối sẽ không đê cho

ngươi đo sông tôt .

Chương 52: Cho anh ba quân!

Tâm tinh Mac Tu Lăng không tôt , đôi ngu nhân viên chu qu ản đi ra tư phong

của anh ai cũng nhận thấy .

Sau đó, nhân viên quan ly tai vu câm tâp tai liêu quan trong đi vao trong

phòng, anh ta chuân bi tâm ly mơi dam đi vao   . Mạc Tu Lăng đôi vơi nhân viên

không qua khăt khe , chỉ cần lỗi không lớn thì sẽ bỏ qua  . Bơi vây cho nên chuyên đuôi viêc Bach Hiêu Hiêu khiên moi ngươi rât to mo . Nhưng bây giơ biêu hiên cua

anh khiên tât ca moi ngươi đêu phai giư khoang cach .

Chương Tâm Dật vô cung hôi hân vi đa quay vê công ty vao luc nay  . Đây la

lân đâu tiên cô  chưng kiên M ạc Tu Lăng tưc giân . Mâu chôt chinh la anh không

thèm cảm kích chút nào , cô sau khi sinh con đa lâp tưc quay lai công ty , hiên tai la

cuôi năm , công ty vô cung bân rôn , cô tuyêt đôi không muôn thiêu ngươi vao lu  c

này.

Diệp Tư Đình ngôi ơ ban lam viêc dang ve suy tư . Cô ta cung không nghi tơi

Mạc Tu Lăng sẽ phản ứng mạnh như vậy .

Chương Tâm Dật vôn co cam tinh vơi Di  ệp Tư Đình , xinh đep lai không

kiêu ngạo, làm việc rất tốt . Cô tim D iệp Tư Đình thương lượng một chút , sau đo

quyêt đinh huy bưa tiêc ngay hôm nay .

Hầu như suôt bu ổi sáng , toàn bộ nhân viên đã xốc lại tinh thần hoàn toàn

,

không

dám để sai phạm một chút .

Mạc Tu Lăng đi tới, anh nhìn thoáng qua Chương Tâm Dật, anh đa đinh bao

cô đi nhưng nghi cô mơi lam me nên lai chuyên hương nhin Di

ệp Tư Đình : “Cô

theo tôi đên đai hoc C dư hoat đông ."

Diệp Tư Đình lập tức gật đầu, Chương Tâm Dật thơ ra môt hơi nhe nhom .

Mạc Tu Lăng tự mình lai xe, Diệp Tư Đình chú ý tới sắc mặt anh cưc k ỳ

xâu, viên măt thâm quâng , hăn la đêm qua anh nghi ngơi không tôt  . Thưc ra, suôt

đêm qua anh chưa hê chơp măt . Anh ngôi ơ sô pha cho đên sang .

Suôt doc đương anh không hê mơ miêng noi    môt câu , Diệp Tư Đình cung

im lăng . Sắc mặt anh trầm ngưng, ánh mắt lạnh lùng.

Hiệu trưởng đai hoc C đich thân tơi đón M ạc Tu Lăng . Anh cươi băt chuyên

vơi hiêu trương . Diêp Tư Đinh nhin anh , trong ngưc bơt vai phân lo lăng , chí ít anh

không đên mưc không không chê đươc ban thân .

Hóa ra M ạc Tu Lăng đa tăng cho trương đai hoc nay không it trang thiêt bi

giảng dạy . Hiêu trương rât cam kich nên mơi anh lam khach quy trong buôi tiêc

tôi. Anh cung không tr ánh được yêu cầu của hiệu trưởng muốn anh có một bài di ễn

thuyết vơi sinh viên . Chuyên nay cung phai trach Di ệp Húc Đình , lân trươc anh ta

tơi đây diên thuyêt , sau đo sinh viên liên co nhiêt tinh hoc tâp chưa tưng thây  . Cho

nên hiêu trương kiên quyêt mơi Mac Tu Lăng đên đây diên thuyêt đê cho bon ho

có tích cực mà học tập.

Đến lúc nước tới chân mới nhảy, anh cung không cam thây qua lo lăng   .

Tưng hanh đông nhâc chân dưa tay cua anh cung hêt sưc tho

ng dong . Diêp Tư

Đinh ơ dươi cung phai bôi phuc anh  

, dáng vẻ hoàn mỹ , biêu hiên không chê vao

đâu đươc . Trong long cô ta co môt tia kiêu hanh

, nhưng cung co môt chut buôn  .

Anh ưu tu như vây nhưng cung khiên cô ta cam thây xa  lạ.

Mạc Tu Lăng xuống đài liên thây Diêp Tư Đinh đang nhin minh đanh gia  

,

anh không mơ miêng , thưc ra la anh không muôn noi .

Diệp Tư Đình đi sau anh, anh không muốn bị người khac qu ấy rây thi cô ta cũng sẽ im lặng đứng sau , chỉ cần anh quay đâu la co thê nhin thây cô ta .

Đột nhiên anh dưng bư ớc chân, Diêp Tư Đinh nhin theo anh măt anh . Trong gian phong tư hoc , môt đôi nam nư đang chơi cơ vây  . Mạc Tu Lăng đứng ngoài

cưa sô, anh nhin rât ro ban cơ vây .

Nam sinh kia co phân luông cuông   , còn nữ sinh lại tương phản  , vô cung

bình tĩnh thong dong , dáng vẻ rất tự tin .

Mạc Tu Lăng khoanh tay trươc ngưc , dương như rât kho thây đươc cam xuc

của anh.

Nhìn biểu hiện của đôi nam nữ ki   a co thê thây ro rang nam sinh tai nghê

không cao, còn cô gái kia thì rõ ràng rất giỏi .

"Nếu như câu co thê ha minh môt van , mình sẽ đồng ý làm bạn gái của cậu .”

gái nhìn cậu bạn đối diện nói .

Ngươi con trai măt hơi đo: "Như vây không công băng , mình làm sao có thể

đanh thăng đươc câu .”

Cô gai bât man : "Còn chưa đanh, sao đa biêt nhât đinh se thua ?”

Cô gai không them đê tâm đên thai đô cua chang trai

, trưc tiêp ha quân cơ .

Chàng trai không còn cách nào khác đành phải chơi .

Chỉ chốc lát sau, trên bàn cờ đa chât kin. Săc măt hai ngươi bon ho biên đôi .

Cô gai măt ưng đo , còn chàng trai vẻ mặt vô cùng chăm chú , cân thân nhin đi tưng

nươc co.

Rốt cục, anh ta hưng phấn kêu to lên: “Câu thua, câu la ban gai tôi ." Cô gai cui  đâu: "Ngôc."

Tài năng đánh cờ của cô gái không hề kém , nhưng không nhâ t đinh la cô se

thăng, bơi vi, cô co thê đê cho anh ta thăng .

Mạc Tu Lăng mỉm cười, hiên giơ tai nghê đanh cơ cua anh đa rât gioi  . Anh

đương nhiên nhin ra cô gai kia đa nhương chang trai , còn là nhường ba bước !

Mạc Tu Lăng tâm tinh tôt lên rât nhiêu , trong đâu anh hiên lên môt đoan ky

ức rất ngắn, rât lôn xôn, nhưng anh nhơ ro rang .

Diệp Tư Đình đuổi kịp anh, có thể cảm nhận được tâm tình anh đã biến đổi                                                                                                                  

:

“Mac tông, anh co chuyên gi không tho ải mái sao.”

Mạc Tu Lăng quay lại nhìn : "Có thể đi theo tôi một lát được không ?”

Bọn họ đi đên sân vân đông . Tâm nay chang vang đa băt đâu co nhưng đôi

nam nư ra đây hen ho , ngôi noi chuyên , tay năm tay.

Diệp Tư Đình suy nghĩ: “Nhìn bọn họ, mới biết được, mình là bắt đầu gia

rôi.”

"Cuôi cung ai cung gia ." Chỉ là tâm tinh co thê se gia nhanh hơn .

"Khi còn bé luôn khát vọng co thê lơn nhanh lên m ột chút, trưởng thành rồi

lại mong muốn co thê be lai không ph ải lo nghĩ chuyện gì . Nhưng ma điêu thư nhât

có thể thực hiện, chư điêu thứ hai thi hoan toan không .”

"Có thể, con ngươi luôn ươc ao nhưng điêu không thuôc vê minh     

." Anh

dừng một chút, sắc mặt hơi tai . Câu nói nay , là anh tư no i cho ban thân minh  .

Không thuộc về mình, ước ao đến mấy cũng không được .

Diệp Tư Đình nghiêng đầu: “Rất khó tưởng tượng Mạc tổng sẽ không chiêm

đươc cai gi." Bởi vì không chiếm được, cho nên mới ươc ao!

"Đương nhiên là có." Anh thong dong: “Tuy rằng rất ít, nhưng co , có điều

chỉ là mong muốn .”

"Bởi vì không chiếm được cho nên mơi la tôt nh ất."

Anh lắc đầu: “Không phai vây . Đêu không phai vi không chiêm đươc mơi la

tôt nhât , mơi cang muôn đat đươc  . Chỉ đơn giản là   muôn đat đươc , không co

nguyên nhân khac ."

Diệp Tư Đình nói không ra lời, cô ta hit môt hơi sâu : "Vây co thê mao muôi

hỏi Mạc tổng vì sao hôm nay lại không khống chế được bản thân không ?”

Anh không đáp, cô ta có chút bất an, càng ngày khoảng cách càng xa .

Cô ta ngượng ngùng mở miệng: “Xin lỗi."

"Phải là tôi cảm ơn cô , đa theo tôi đên đây. Hiện tại tâm tình tôi rât tôt ."

Cô gật đầu: “Buông tay đươc thi buông , như vậy se sông tôt hơn.”

"Có lẽ vậy!"

Mạc Tu Lă ng tuy rằng tâm tình không tốt, nhưng đưa Diêp Tư Đinh vê nha

cô ta sau đo mơi vê.

Diệp Tư Đình nhìn chiêc xe xa dân , trong ngực đột nhiên có chút buôn , phía

trước la ánh rạng đông, vì sao một điểm cô ta cũng không thấy?

Mạc Tu Lăng co chut kích động, anh nhanh chong lai xe vê nha . Khi anh trơ vê đên nha, anh cam thây minh thât nưc cươi . Đa ơ cai tuôi nay rôi, anh con co thơi

khăc kich đông như vây .

Anh đi đên bên canh TV  , ngồi xổm xuống keo ngăn tu lây ra m  ột bàn cờ

vây.

Đã qua nhiều năm như vậy, lâu như vậy, nhưng anh vân chưa tưng quên man

thua tham hai kia .

Anh đăt ban cờ lên bàn trà, dựa vào ký ức năm đo đem xêp tưng quân c ờ lên.

Lúc này , anh không con la cai ngươi đi hoc đanh cơ nă   m xưa nưa . Anh cân thân

đăt tưng quân cơ, cuôi cung cung đa y nguyên như ban cơ năm xưa .

Anh ngã vào sô pha.

Chính là thế này , năm ây, anh đa thua bởi Giang Nhân Ly. Khi đó, anh chỉ là

ảo não, còn có xấu hổ không noi nên lơi .

Nhưng hiện tại, anh rõ ràng hiêu ra  , anh tuy rằng thua , nhưng cô cung đa

nhương anh vai nươc .

Hơn nữa. Không nhiều không ít, vừa đúng ba bước.

Chương 53: Không dê dang như vây

Thành phố C mùa đông càng giáp tết càng lạnh   . Giang Nhân Ly nằm ở sô

pha vưa nem vao miêng thư gi đo vưa nhin gia ve

, vẽ người là việc cô thích gần

đây. Theo như Tả Dật Phi nói, cô chính là một trạch nữ chính hiệu , có thể yên tĩnh

trong phong la se không chiu rơi đi . Đương nhiên , không tinh nhưng luc không yên

tĩnh.

Tả Dật Phi nhìn cô nửa ngày, rốt cục ho khan quấy rối: “Em không sơ môc

meolên sao?"

"Anh không thây em rât vui ve sao ?"

Anh thở dài một hơi: “Em nên đi mua quần áo, không thê măc đô ngu như

vây.”

Cô nhu thuận gât đầu: “Đươc. Em vay tiên anh "

Anh đap ưng : “Không thành vấn đề."

"Quả nhiên đai gia ." Cô chế nhạo.

Anh từ chối cho ý kiến, nhưng anh thích như vậy, bọn họ giống như trước

đây, chưa tưng rơi xa . Tât ca vân như xưa . Chỉ đáng tiếc , đo chỉ là hy vọng xa vời

của anh.

"Nhanh đi thay quần áo, anh đi cung em .”

Cô bo miêng khoai cu  ối cung vao trong miêng  

, sau đo vơi đi vao trong

phòng. Anh nhin cô đi chân trân , khóe miệng lơ đễnh cười .

Thay quân ao xong liên đi ra , cô vừa muốn mở miệng, liên câp t ốc chay vao

trong toilet nôn mưa .

Tả Dật Phi lo lắng chạy tới, thấy cô nôn thôc nôn thao  . Săc măt anh nghi

hoăc rôi trơ nên trăng bêch . Anh nhin cô , chìm trong suy nghĩ tư lự .

Cô suc miêng , sau đo rưa măt. Xong xuôi, cô mơi nhin Ta Dât Phi đang hoai

nghi: “Anh lam gi vây ?”

"Em mang thai ư?"

Cô rùng mình, sắc mặt biến đôi rât kho nhin , gân như nghi ến răng nghiến

lợi: “Em không co vung trôm , sao co thai chứ."

Cô vừa dứt lơi, hai người liền xấu hổ.

Hồi lâu, anh đánh vỡ im lặng: “Đi thôi!"

Mới ra khoi cưa cô liên cam thây lanh , thật đúng do trong phong điêu hoa đa

quen, không ngơ bên ngoai lanh vây

Cô có chút buồn chán: “Không phải công ty đều bề bộn nhiều việc sao? Anh

không đi lam a ?"

"Anh la ke han môn tât nhiên cư thong tha   ." Anh hời hợt. Thế nhưng, rõ

ràng là nói xạo .

Cô bĩu môi, sau đó mở cửa xe ngồi vào: "Giơ nay chăc chăn rât nhiêu ngươi

ra khoi cưa, câu âm nhà nghèo như anh nên lái xe cẩn thận một chút .”

"Đương nhiên."

Kết quả đung như lơi cô  , nhiều người, xe cũng nhiều, kẹt xe rất nghiêm

trọng. Hai ngươi bon ho đên siêu thi thi đa mât mây tiêng  , lại còn chẳng dễ dàng

gì.

Hiển nhiên, nhưng ngươi co suy nghi giông bon ho rât nhiêu    . Siêu thi rât

đông ngươi , ngươi đi tơi đi lui . Rât it ngươi đi môt minh , phân lơn đêu la đi theo

tôp vai ba ngươi .

Tả Dật Phi đi theo sau Giang Nhân Ly , bọn họ giống như mộ t đôi tinh nhân

thân mât . Bọn họ nôi bât giưa rât đam đông , không it ngươi dưng lai nhin ma cam

thán. Con ngươi thât ki la , nêu như xuât hiên ơ đây la môt đôi nam binh thương nư

không đăc biêt thi chăc chăn se bi nhin v ới ánh mắt khinh bỉ , nếu như nư xinh đep

mà nam không ưa nhìn thì lập tức sẽ bị nhìn với ánh mắt dành cho người đẹp và

quái vật , nhưng ma nêu la môt đôi vưa măt chăc chăn trong long bon ho se cam

thây xưng đôi .

Đương nhiên la ngư ời quan sát thỉnh thoảng cũng co nhưng anh măt hôn tap

như vây , hèn mọn và khinh miệt. Như luc nay , Ngô Thúc Nguyên đang ơ trong

đam đông cung ban gai anh ta quan sat T  ả Dật Phi va Giang Nhân Ly . Miêng anh

ta nhêch lên, cảm tình đối vơi Giang Nhân Ly trưc tiêp tut xuông con sô không .

Cô thich mau trăng nhưng mua đông măc quân ao mau trăng rât thiêu đô sáng, cho nên cô lây môt chiêc ao khoac mau vang : "Anh thây sao?"

Tả Dật Phi gật đầu, câm lây túi xách trong tay cô : "Đi thử đi."

Cô gật đầu, câm ao vao phong thư đô .

Tả Dật Phi đưng bên ngoai đơi .

Lúc Giang Nhân Ly đi t ới, Tả Dật Phi vưa nhin liên gi ật mình . Anh biêt cô

dù là ở chỗ nào cũng đều nổi bật  . Năm đo cung chinh vi y nghi như vây ma anh

muôn sau khi tôt nghiêp kêt hôn vơi cô , anh se đi lam kiêm tiên , để cô ở nhà không

phải đi đâu cả . Tôt nhât vân la cô cư ơ nha , môi ngay chơ anh trơ vê . Anh đa nghi

như vây , đa mong muôn đem cô cât giư chi thuôc vê riêng minh  . Môi lân anh ranh

rôi se cung cô ra ngoai mua săm , đi siêu thi, sau đo cung nhau lam cơm .

Nguyện vọng đơn gian như vây , nhưng hôm nay đa biên thanh mơ ươc xa x ỉ.

Vì quá hiểu rõ cô cho nên anh biết mình không còn cơ hội .

Giang Nhân Ly đứng trước gương quay ngươi ngăm minh trong gương

Nhân viên ban  hàng liên tục khen cô mặc rất đẹp . Cô trong long nghi , chỉ cần mua

đô ơ đây thi ai cung thanh co khi chât hêt .

"Thế nào?"

Anh gật đầu: “Không tôi." "Vây tra tiên đi!"

Cô hôm nay đa thu hoach đươc tương đôi , cái gì cung mua rôi. Tâm tinh đa

tôt lên rât nhiêu : "Chúng ta leo nui Đông Á đi !"

Anh gật đầu.

Núi Đông Á tuyết dày một mảnh , vân giông như năm xưa .

Cô nhin tuyêt trăng canh cây    , trăng ca nui  , mọi thứ dường như vẫn y

nguyên, nhưng con ngươi thì không thể .

Anh đem ao khoac khoac lên ngươi cô : "Cẩn thận cảm lạnh."

Tay cô lanh đên ưng h  ồng, nhưng cô lại rât hưng phân . Cô cui ngươi bôc

môt năm

tuyêt nem lên cô anh . Anh không kip phan ưng , hoàn toàn bị ném trúng . Qua một

hồi lâu, anh mới bắt đầu nem tra , có điều không còn như xưa  . Giang Nhân Ly

không quan tâm cư bôc tuyêt lên nem anh , nhưng mà anh thi lai chi nhăm vao chô

quân ao day bao boc cô ma nem , rât cân thân.

Rốt cục bọn họ đều chạy mêt, liên tìm m ột chỗ ngôi nghi .

Bởi vì chay qua mêt ma hơi th ở ra ngoai không khi liên biên thanh hơi nươc ,

giông như mưa lât phât .

Tay cô lanh cưng . Anh vươn tay ra muôn năm lây nhưng cuôi cung lai thu

vê.

Đột nhiên, cô đứng lên, hai tay đặt ở bên miêng, cô hô to, đem bao nhiêu âm

ức trong lòng cho ra ngoài hết  . Môt hôi âm thanh vang lên

, cô thơ manh , không

chú ý đến ánh mắt khó hiểu của người khác .

Có cái gì đang ngai chư . Cô đi nhanh lên trươc , cô nhơ tơi nhưng lơi nay đôt

nhiên nơ nu cươi : “Chúng ta đi bô vê đi ?"

Rõ ràng la câu nghi vân nhưng anh biêt cô sơm đa quyêt đinh      

. Anh ma

không đông y không chưng cô se không đê anh lai xe lai .

"Được rồi!" Câu trả lời vô nghia .

Đi bô trong tuyêt , rõ ràng gân ma lai thanh xa . Bọn họ là bọn họ , nhưng thưc

ra đa sơm không con la bon ho .

Hai ngươi cung nhau đi , vân theo con đương đo  , cũng không lên xe công

công. Thưc ra nơi nay đên đương lơn cung không xa   , chỉ mất một giờ đồng hồ  .

Nhưng cô kiên tri mu ốn đi bô.

"Tả Dật Phi, cho anh đoan môt chuyên ." Cô đột nhiên noi .

Anh gật đầu.

"Anh nói xem nêu chon môt phương tiên đê vê nha em se chon cai gi ? A la

phương tiên công công , B la xe may, C la ô tô.”

Tả Dật Phi suy nghĩ sâu xa một chút: “C!" Bởi vì anh cam thây phương tiên

này thuân tiên nhât .

Giang Nhân Ly cươi : "Anh sai rồi." Cô vân cười, có chút cô đơn: “Em sẽ lựa

chọn đi bô vê nhà . Từng bước một thong dong."

Tả Dật Phi trong ngực đau xót, cô căn bản là không muôn cho anh lưa chon .

Cho du anh chon đap an nao cung vinh vi  ễn không co đươc đap an chinh xac  . Có

thể cô cho tới bây giờ cũng không anh đươc l ựa chọn quyền lợi, cô cũng sẽ không

cho anh cơ hôi tra lơi.

Anh hiêu y tư cua cô , thâm chi anh tư hân minh đa qua hiêu cô như vây .

Rốt cục cung đi t ới đương lơn . Ở đây có rất nhiều phương tiện công cộng  .

Không giống như ơ dươi chân nui chi co môt chiêc xe duy nhât .

Cô lên xe, anh cung đu ổi kịp. Hình ảnh vô cùng quen thuộc , anh nhơ ky, anh

vân luôn giư chăt cô bên ngươi

, không cho cô lai gân ngươi khac  . Rõ ràng như

vây, xa la như vây ...

Trên xe không co qua nhiêu ngươi , có thể là vì đây là t rạm đầu, bọn họ đều

có chỗ ngồi. Trên măt cô con mang theo nu cươi , còn anh, thê nao anh cung không

cươi nôi.

Hoá ra, cảm giác mât đi chính là hoang v ắng như vây .

Chương 54: Vây đi thôi

Mạc Tu Lăng va B ạch Sơ Tuấn cung m ột đám người bước vào "Non-sleep

City", vân la nơi tu tâp quen thuôc . Mạc Tu Lăng rât không muôn đi , nhưng bị Ngô

Thúc Nguyên liên tuc oanh tac đi  ện thoại cho nên cuôi cung cũng phai đ  ầu hàng.

Lần này tụ hội, chủ yếu là bởi vì ke luôn luôn không mang đên hôn nhân

- Lý

Khánh Anh tiên sinh săp cáo bi ệt cuôc sông đ ộc thân, chuân bi bươc vao “nâm mô

hôn nhân”. Đối với bọn họ, giá trị thật của hôn nhân quá ít , chỉ là vì gia t ộc mà kêt

hôn vơi m ột người môn đăng hậu đối , nếu may măn thi cươi đươc môt ngươi hiêu

lý lẽ, còn nếu không may thì cả đời này chịu ai oán .

Tân lang Lý Khánh Anh không bi quan như vậy, vẻ mặt như giao viên chu

nhiệm ma noi : " Các câu cung nên thay  đôi cai nhin vê hôn nhân đi  . Dù sao cũng

vân phai lây vơ , không băng tư tim cho minh môt ngươi tinh cach hơp ma sơm ha

thủ. Trươc tiên phai bi ết rõ ràng gia thê đ ối phương, đến lúc đó hai nhà biêt nhau

cũng sẽ vui vẻ . Như vâ y rât tôt , vưa đươc tranh đươc mâu thuân , mà trong lòng

cũng dễ chịu không ít .”

Bạch Sơ Tuấn yếu ớt cười: “Hoá ra la câu chu đông tân công tiêu thư nha ho

Trương.”

Lý Khánh Anh vẻ mặt khinh bi: “Chúng minh la t ự do yêu đương."

"Khoác lác !" Ngô Thúc Nguyên cũng lắc đầu, thư hôn nhân này     , có thể

không đi găp măt thi tôt nhât đưng đi .

Bọn họ không hẹn mà cùng nhìn về phía ngươi duy nhât đa co gia đinh      :

“Phát biểu cam nhân môt chut đi chư

! Câu la ngươi duy nhâ t co tư cach lên tiêng

đây.”

Mạc Tu Lăng sơ cằm: “Uông rươu đi!"

Lý Khánh Anh hèn mọn nhìn hắn: “Thât không n ể tình. Không thê cho minh

môt chut y kiên sao ?”

Mạc Tu Lăng uống một ngum rươu l ớn: “Minh co y kiên thât bai , câu muôn

nghe không?"

Lý Khánh Anh đa nhân ra điêm không tôt   

, nhìn Bạch Sơ Tuấn va Ngô Thúc

Nguyên: “Câu ta co y gi thê?”

Bạch Sơ Tuấn to ra không liên quan : “Sao minh biêt đươc .”

Ngô Thúc Nguyên nhin M ạc Tu Lăng, lúc này mới ngồi vào bên canh M ạc

Tu

Lăng: “Không phải phu nư duy nhât , đang không ?"

Bạch Sơ Tuấn cảm thấy hứng thú, nhưng không dám mở miệng. Lý Khánh

Anh không giông , cảm thấy hứng thú đương nhiên se m ở miệng: “Đang noi ai vây ?

Ai co thê khiên cho thiêu gia cua chung t a phai mươt rươu tiêu sâu ?”

Mạc Tu Lăng cũng không để ý tới bọn họ: “Các câu th ế nào đều vây bắt

mình? Uông đi!"

Ngô Thúc Nguyên nhìn không được: “Thật không biết câu nghi gi nưa . Năm

đo sao lai cươi Giang Nhân Ly chư ? Diên mao xinh đep  thì làm được cái quái quỷ

gì. Trái tim vẫn đặt lên người khác . Hôm qua minh trông thây cô ta va Ta Dât Phi

đi dao phô, không khac gi môt đôi tinh nhân . Mình còn đi theo bọn họ , thây bon ho

vào một căn hộ , hình như là chu ng cư . Ngươi ta ơ đo vui ve con câu ơ đây uông

rươu. Mạc Tu Lăng , câu con tiêp tuc như vây minh thưc không dam nhân la quen

biêt câu. Thât không co tiên đô .”

Lý Khánh Anh vừa nghe, nhất thời ta hoa : “La tên tiêu tư nao khôn g muôn

sông vây ? Bà xã của Mạc Tu Lăng cũng dám mơ tưởng   . Chúng ta phải cho hắn

biêt tay mơi đươc , cho hăn biêt trơi cao đât day la gi . Chúng ta không làm thì thôi ,

đa lam thì ph ải lam đên nơi đên chôn , khiên hăn pha san  là được rồi , khiên hăn

khóc cũng không tìm ra được nguyên nhân .”

"Vây la qua dê dang cho hăn rôi  ." Bạch Sơ Tuấn lắc đầu: “Tim môt ngươi

đưa hăn đi giai quyêt , đơ phiên phưc.”

Ba người bon ho suy nghĩ n ửa ngày, đột nhiên phát hiện minh đung la đang

hát kịch . Ngược lại, Mạc Tu Lăng vân ngôi thong dong u  ống rượu: “Các câu tiêp

tục đi."

Ngô Thúc Nguyên bao nhiêu hao hưng đêu bi môt câu cua M  ạc Tu Lăng lau

khô: “Câu rốt cuộc muôn như th ế nào, để mấy anh trai nà y con nghi cach chư ?”

"Mình muốn gì ?" Mạc Tu Lăng đột nhiên có chút cô đơn, anh cười: “Cô ây

hai năm trươc không đươc như y muôn , bây giơ se thanh toan cho ây ! Đê cô ây đi,

để cô ấy đi tìm cuộc sống cô ấy muốn .”

Ngô Thúc Nguyên và Lý Khánh Anh đều cảm thấy khó tin .

Bạch Sơ Tuấn nhìn phan ưng cua M  ạc Tu Lăng, thoáng ra vài phần lý trí :

“Chăc chăn giưa hai ngươi co chuyên nên mơi như vây

?" Anh lai suy nghĩ m  ột

chút: “Thật đúng là kỳ lạ, bên này xuất hiện một Diêp Tư Đinh ch ẳng biêt tư đâu

ra, bên kia cung lai xuât hiên Ta Dât Phi  . Ông trơi dương như rât muôn hai ngươi

đôi đich nhau.”

Ngô Thúc Nguyên cung cam thây B  ạch Sơ Tuấn nói co lý , anh ghe sat vào

Mạc Tu Lăng: “Em Đình đo tôi cun g rất thích, không yếu ớt, không kiêu ngạo, vẻ

đep rât đang yêu . Thât đáng ti ếc. Có điều hiện tại có một Di   ệp Tư Đình cũng

không tôi."

Mạc Tu Lăng trừng mắt: “Đưng nói lung tung , Đình la Đình , Diệp Tư Đình

là Diệp Tư Đình, bọn họ không giống nhau."

"Không giống, không giống." Bạch Sơ Tuấn lập tức phu hoa.

Mạc Tu Lăng cam thây mât hưng : “Các câu toan vây băt chuyên minh  . Bỏ

đi, tâm tinh muôn uông rươu cung bi cac câu lam biên mât sach rôi    ." Anh đứng

dậy chuẩn bị rời đi.

Ngô Thúc Nguyên còn muốn ngăn, nhưng bị Bạch Sơ Tuấn kéo lại.

Mạc Tu Lăng đi hai bước liên xoay ngư ời nhìn bọn họ: “Chuyện của minh,

các câu không cần lo."

Đây là anh to thai đô đê bon ho không ra tay vơi T ả Dật Phi.

Mạc Tu Lăng đi rôi , Ngô Thúc Nguyên mới nhìn Bạch Sơ Tuấn: “Câu vừa

rôi sao lai ngăn minh chư ?"

Ngay ca Lý Khánh Anh đ  ều đã nhìn ra, anh lắc đầu: “Câu không thây tâm

tình không cậu ta không tốt sao ? Câu đê câp đên Di ệp Tư Đình làm cái gì chư , còn

sơ thiên hạ chưa đủ loạn sao?”

"Tu Lăng không phải luôn đôi xư vơi Đinh rât đăc biêt sao ?"

Lý Khánh Anh vẻ mặt hiêu ro , anh lắc đầu: “Đặc biệt cũng không phải là

tình yêu."

"Có ý gi?"

"Mình nghĩ Tu Lăng không hẳn thích Đình , câu ây đôi tôt vơi cô ta la môt

chuyên, nhưng thích thi không phai  . Câu ây không bao giơ giư khoang cach vơi

Đinh, giông như em gai vây  . Nhưng cac câu xem , vưa rôi câu ta như v ậy, Giang

Nhân Ly va T ả Dật Phi ở cùng một chỗ, câu ta còn có thể thong dong không sợ hãi,

môt la vi không bân tâm , hai la vi qua yêu . Mình nghĩ , câu ây la loai thư hai .”Lý

Khánh Anh phân tích một hôi.

(Oa, anh Ly Khanh Anh, wo ai ni a~~~)

Bạch Sơ Tuấn rất tán thành : “Đung vây . Nếu như la ngươi khac , trươc măt

mọi người bị nói ra chuyện vợ hắn đi cùng một người đàn ông khác chắc chắn sẽ

nôi giân. Đo la tôn nghiêm tôi thiêu . Nhưng Tu Lăng thai đô như vây la sao chư ? Ý

của cậu ta là Giang Nhân Ly hai năm trước không thể cùng Tả Dật Phi   , nêu bây

giơ cô muôn đi , câu ta se thanh toan giup bon ho  . Làm được việc này , chưng to

tình cảm cất giữ trong lòng cậu ta cũng đủ sâu lắm rồi .”

Ngô Thúc Nguyên vân con không hiêu : “Vẫn không hiêu , chăng le la sau khi

kêt hôn tinh cam nay sinh ?”

Cái này, Bạch Sơ Tuấn nở nụ cười: “Không hăn . Các câu con nhơ ro bô

dạng Tu Lăng trước đây không

? Chính là bộ dạng ngây ngô dễ x  ấu hổ. Rõ ràng

không giông hiên tai . Câu ta trươc đây luôn không dam noi chuyên vê Giang Nhân Ly, sơ bi ngươi khac phat hiên tinh cam nay . Nêu câu không thich ngươi kia thi tôt rôi, tùy tiện nói cái gì cũngsẽ không đỏ mặt , cảm thây đương nhiên ."

"Tên nay câu đung la hiêu chuyên   ." Ngô Thúc Nguyên cười nhạt nhưng

hoàn toàn đ ồng ý: “Cũng đúng , câu noi lam minh nhơ tơi Tu Lăng vi Giang Nhân

Ly ma con chơi môt trân bong rô , lúc đó thật không hiểu nổi cậu   ta. Giơ thi hiêu

rôi.”

Lý Khánh Anh cũng gật đầu: “Ba ngươi chúng ta hình như thành chuyên gia

phân tich tinh cam Tu Lăng mât rôi , vây mơi noi , hôn nhân đêu không đang sơ như

vậy. Tìm một người phụ nữ phù hợp rồi kết hôn thôi .”

"Chính môt minh câu la đ ủ rồi, đưng lôi bon minh vao ."

Lý Khánh Anh khinh bi : “Luât hôn nhân mơi bô sung thêm điêu lê   , các cậu

không đông tâm sao ?”

"Đâu phai mơi chư  ? Cũng phải để cho cậu tiên phong thử nghiệm mới

đươc...”

Lý Khánh Anh uông rươu , tìm bọn họ ra đây đúng là sai lầm .

Chương 55: Lý do hoàn hảo

Giang Nhân Ly lây toan bô quân ao ra , xêp tưng bô tưng bô vao trong va ly .

Mấy ngày nay cô sông rât thoai mai  , tuy rằng trong long luôn co nh ững con sóng

nhỏ, nhưng cô rât cam kich Ta Dât Phi , cho du anh co muc đich gi khi giup cô đi

chăng nưa .

Người khác đôi tôt vơi cô , bọn ho se nh ớ kỹ. Ai đôi vơi cô không tôt , cô se

nhơ kỹ. Đo chinh la con ngươi cua cô .

Tả Dật Phi vẫn chưa đi làm, anh đứng trong phòng khách, trong tay cầm một

điêu thuôc . Giang Nhân Ly nhìn anh, bừng tỉnh, cô chưa bao giờ biết, hoá ra anh

cũng học hút thuốc. Hôi con hoc đ ại học, bởi vì cô không thích khoi thuôc cho nên

anh trơ thanh nam sinh duy nhât không hút thu ốc.

Cũng đúng, bọn họ sớm không con như trươc , anh hoc hút thu ốc cũng co thê

hiêu.

"Em muôn đi ?" Tả Dật Phi ve măt không nhin ra co gi x ấu. Cô gật đầu: “Đã quấy rây anh lâu rôi ."

Bọn họ đa giông như la ban tôt nhiêu năm , trong mắt không có môt chut x ấu

hổ, chỉ thản nhiên nhìn đối phương.

Anh liếc nhin va ly trong tay cô , anh hoi : "Em thưc sư muôn rơi bo Mac Tu

Lăng?”

Giang Nhân Ly dừng một chút: “Đung vây."

Tả Dật Phi nở nụ cười: “Vậy ơ lai đây đi."

“Hư”. Cô không lên tiêng .

"Bởi vì, anh sẽ là ly do hoan hao cho em ."

Cô giật mình, cô biết anh noi đung . Nếu như cô muốn rơi bo M ạc Tu Lăng ,

thì TảDật Phi chinh la ly do . Tin tưởng ly do nay không chi co Uông Túc L  ỗi, mà

ngay ca Giang Thánh Minh cung tin . Cho dù trươc đây bon ho đa tưng chia ly .

Giang Nhân Ly dừng lại nhìn anh : “Vây se mang lai phiên phưc rât lơn cho

anh."

"Không sao ." Anh nheo mi : “Cho dù chúng ta không thê ơ cung môt chô  ,

anh cung muô n giup em môt lân .”

"Được, em giup anh thành toàn ."

Giang Nhân Ly ơ lai nha Ta Dât Phi . Cô căn bản không cần cố ý ra hiêu . Cô

tin rằng, không lâu sau Uông Túc Lỗi sẽ chủ động tim cô nói chuy ện, sau đó la cha cô, có lẽ còn có r ất nhiều, rất nhiều người. Mơi nghi tơi đo la cô đa cam thây đau

đâu. Có điều muốn làm được thì cần phải cố gắng .

Suy đoan môt lat cô biêt ngay Giang Nhân M  ạn gọi điện thoại tới là vì cái

gì. Cô trực tiếp thao pin ra , cô không muốn cả vú lấp miệng em noi qua loa môt

câu.

Cuôc sông binh than , coi như là buồn chán đi! Tả Dật Phi kỳ thực bề bộn

nhiều việc, ban ngày căn bản không có thời gian ranh . Giang Nhân Ly cũng không

quấn quít lấy anh, cô tư minh tim viêc ma lam , một minh chơi  cơ vây. Đên luc cô

cảm thấy thật s ự buôn chan, cô mơi tim T ả Dật Phi noi muôn đi ra ngoai chơi .

Tả Dật Phi thây cô như vây , cũng không có suy nghĩ nhiều liên đông y .

Cô một minh đi đên vung ngoai ô trươc đây          

, hoá ra tâm tình thay đôi, ngay

cả cảnh vật cũng khac la . Hai bên đương cây côi đu loai , có loại trơ trụi , lại có loại

sum xuê xanh biêc , không khi trong lanh , nhưng lai lanh leo .

Vân may , mọi người ở đây rất hiếu khách  

, cũng có người con nhơ cô , mời

cô vào nha chơi . Cô cũng không có khách khí , cùng ngồi quanh bếp sưởi với mọi

ngươi. Ở đây không có lò sưởi mà chỉ dùng chậu than

, chính là bỏ than vào trong

châu, rât nhiêu ngươi ngôi quanh sươi âm  . Có cảm giác nguyên thủ y nhng cô rât

thích.

"Vì sao cô đi môt minh ? Lần trước cô co đi cung chông ma ?” Giang Nhân Ly cười cười: “Anh ây bề bộn nhiều việc."

Bác nông dân này lập tức vào trong nhà lấy ra một quả bưởi dùng dao bổ

Loại quả này thật phiên phưc , vỏ thì dày , ruôt thi it . Nêu la cô , có lẽ cô đã lười bổ

mà không ăn nữa .

Bọn họ đưa cho cô nếm thử .

Cô nhân lây , tách từng múi ra , giông như la xé bi thit lơn vây

, chính là ruột

quả.

Loại quả cũng không ngọt lắm , nhưng co mui vi đăc biêt     : "Cảm ơn , rât

ngon.”

Tất cả mọi người vui ve cư ời noi , cùng nhau noi rât nhiêu chuyên  . Giang

Nhân Ly phát hiện noi chuyên rât thăng thăn , thích kê chuyên ngươi khac , sau đó

phát biểu nhân xet cua  mình, có chính xác , cũng có l ệch lac, dù sao cũng không ai

truy cưu . Cô cung rât nhân nai nghe bon ho noi chuyên

, ngươi nay ly hôn , ngươi

kia bo con , ngươi nao đo bi tông giam  ... Bọn họ dường như rất thích nói chuyện

phiêm như vây .

Giang Nhân Ly nghe hêt môt tiêng đ   ồng hồ, lúc này yếu ớt câm môt cai

châu đi ra ngoai .

Dưa vao tri nhơ , cô co thê nhân ra cai châu năm đo cô va Mac Tu Lăng đa

dùng.

Nươc rất lạnh, rất buôt. Thậm chí buôt đ ến xương. Tay vô vưa cham xuông

liên giât minh thu lai .

Nhưng cô nhin môt luc lâu sau đo liên tư minh xăn quân lên cao    , run run

chạm vào nước . Thực sự là rât lanh , cô không khỏi cảm thán. Môt tay cô bam vao

cây co, môt tay cô tha cai châu xuông.

Chân cô rât trăng , trăng đên nôi cham vao nươc lanh liên đo ưng lên   

. Áo

khoác cô đã cởi ra , tay ao cung đa tuy tiên xăn lên . Cô khuây tay trong nươc , tảng

đa quanh năm chim trong nươc , rêu xanh mơn , sơ tay vao rât thich.

Hình như ốc nước ngọt đã biến đi mất tiêu rồi

, có điều vẫn còn một ít . Cô

mò được vài con mà thấy vô cùng hài lòng  . Sau đó cô tiên lên tưng bươc  , vưa đi vưa vơt ôc, cô rât chu tâm, chí ít cũng đã quên mất nướ c rât lanh. Trán cô thậm chí

đô mô hôi.

Đột nhiên, cô nhin thây môt con cua . Cô dự một chút, mùa đông cua không

ngủ đông sao ? Cô suy nghĩ một chút, hẳn là vây rôi ! Sau đó cô liền bắt đầu tập

kích: “Con cua ngoan ngoãn, đừng nhúc nhích."

Hiển nhiên con cua không chịu nghe lời của cô, tay cô vưa đung vao liên bi

kẹp lấy.

Thực sự là đau.

Con cua rơt xuông nươc , nhưng ngon tay cô đa bi thương , máu hồng chảy

ra.

Cô muôn khoc , không rõ vì sao. Bởi vì cũng không phải qua đau , nhưng cô

lại rất muốn khóc . Không co ai nhăc cô cua co thê kep đên bi thương , cho nên cô

mơi bi như vây . Cô không cam tâm , găng sưc bo qua v ết thương , tiêp tuc vơt ốc,

không trêu vao con cua kia nưa !

Cô sờ soạng đươc hơn phân n ửa châu thi cuôi cung h ồi phủ!

Muôn ăn ôc luôc lai phai đơi vai ngay  . Cô lai phai ơ lai đây . Thâm chi vai

ngày này sẽ không được tắm , cô thấy kho chiu .

Toàn bộ công việc cô làm hết  . Trươc tiên ngâm ôc vao nươc đê chung nha

hêt cat, sau đo dung kim đâp vao vo ôc . Thưc sư rât tanh , cô sơ minh se nôn mưa

nhưng cuôi cung vân tôt , cô khăc phuc đươc hêt . Lúc luộc có một dì hướng dẫn cô ,

hòa nước chấm với hạt tiêu , ớt, tỏi, hành tây ... Cô đột nhiên co cam giac đat đươc

thành tựu, dương như đên đây nghi ngơi mây ngay la đê ăn bon ôc kia .

Môt đam ngươi lai quây quân ngôi ăn

, đung la hơi loan , sau đo cung nhau

quét tước dọn dẹp. Cô ăn rất nhiều, cảm thấy rất ngo n, cảm thấy rất sảng khoái ,

Có điều , đung như dư liêu , đến đêm cô lại đau dạ dày  , nhưng không ai lo

cho cô ca.

Thật buồn bực chính là , cô lai đung thơi ki nguyêt sư  . Ở đây ngay cả một quây ban đô văt cung không co , lại đang đêm, cô phai dung khăn quân thanh nhiêu

lơp sau đo mơi rơi giương đi WC , cô không muôn lam bân giương cua ho .

Buôi tôi đo dương như la buôi tôi chât vât nhât trong suôt hai mây năm qua  .

Cô nhơ đên ban tay ây , cô vươn tay ra muôn cham vao , nhưng lai trông trơn .

Cô mim cươi , cười chinh minh . Kỳ thực cô biết ro bên canh không co ai  

,

nhưng cô vân muôn giơ tay ra tim kiêm .

Nếu như không đi tim, cô sẽ không hiểu được, hoá ra thực sự đa mất đi.

Trống trơn, lạnh leo, đêm dương như tr ở nên rât lạnh.

Chương 56: Môt tâp phim

Thơi gian la vô cung bân rôn   . Chuyên nay Chương Tâm D  ật rât ro rang . Nhưng Mạc Tu Lăng dương như g  ầy không đi ít, không biết là bởi vì công viêc

hay la vi chuyên gi  khác. Chương Tâm Dật tin tương nguyên khac hơn , mây năm

nay, cho du co bân rôn thê nao Mac Tu Lăng cung cho minh thơi gian .

Chương Tâm Dật lam viêc cang nghiêm tuc hơn  , bơi vi do cô mơi sinh con

cho nên Mac Tu Lăng giao cho cô rât i t viêc đê cô co nhiêu thơi gian vê nha chăm

sóc con. Tuy răng Mac Tu Lăng không noi gi nhưng co ông chu như vây

, cô môt

chút cũng không dám lười biếng .

Chương Tâm Dật vừa định vào phong lam viêc cua M  ạc Tu Lăng thi thây

phó tổng giám đốc Vu Phong vôi va đi qua trươc măt cô , ngay ca chao hoi cô môt

câu cung không co . Có điều, Chương Tâm Dật nghi răng anh ta không nhin thây

mình .

Từ khi Diệp Tư Đình vào Bắc Lâm, không ít đan ông con trai trong công ty

sôi trao hăn lên. Đương nhiên , Vu Phong la tiêu biêu nhât , cũng là ngươi duy nh ất

dũng cảm xuât kich .

"Tư Đình, tôi nay cô co ranh không ?" Vu Phong diu dang hoi , ánh mắt cũng

dịu dàng.

Diệp Tư Đình thu dọn tư liệu trên ban : “Vu tổng, hiện tại đang la giơ lam

viêc.”

Diêp Tư Đinh la đang nh ắc nhở anh ta không muốn công tư lân lôn .

Đây chăng phai la lân đâu tiên Vu Phong găp trăc trơ

, cho nên anh ta cung

rât ung dung , chỉnh lại trang phục trên người một chút rồi nói         

: “Gân đây tât ca moi

ngươi đêu bân rôn , hay la tan sơ moi ngươi cung đi chơi bong rô .”

Trong công ty , nhân viên nam chiêm hơn nưa     

, bọn họ nhàn rỗi lại tổ chức

chơi hai đôi bong rô , thỉnh thoảng sẽ cùng nhau chơi . Đương nhiên sẽ có hình phạt ,

đôi nao thua se tra tiên ăn sau khi đâu .

"Được." Không ít người tán thành, dù sao gần đây thât là bề bộn nhiều việc.

Vu Phong nhìn Diệp Tư Đình : “Cô co đi không ?" Ánh mắt anh ta tràn đầy

sư câu khân.

Diệp Tư Đình suy nghĩ m ột chút, lựa chọn gật đầu, có điều đây là l ần đầu

tiên cô ta tham gia , không biêt anh co đi hay không . Cô ta nhin vê phia phong lam

viêc cua Mac Tu Lăng .

Bởi vì Chương Tâm Dật trở về cho nên công viêc cua Di  ệp Tư Đình giảm

không ít, hiện tại cô ta chi co thê tư minh tao cơ hôi .

Gân hêt giơ , tất cả mọi người đêu hưng phân , xem ra đều đa kim nen kha

lâu.

Diệp Tư Đình đi tới bên canh Chương Tâm D  ật: “Chi Chương , chị có đi

xem không?”

Kỳ thực, nư nhân viên trong cô ng ty không lưu tâm đên bong rô ma chi quan

tâm đên môt bưa ăn miên phi .

Chương Tâm Dật lắc đầu: “Chi phai vê nha vơi con , tiêu quy nay chi cân vai

giờ không thây măt chi la se quây khoc ."

"Làm mẹ rồi quả nhiên thay đổi ."

Chương Tâm Dật cười mà không nói , cô nhìn phong lam viêc cua M  ạc Tu

Lăng, sau đó đi vào: “Mạc tổng, anh em chuân bi đi đanh bong rô

, anh muôn đi

cùng không ?”

Kỳ thực, làm thư ký, giác quan thứ sáu của cô luôn phải rất chuẩn , cô biêt vợ

chông Mạc Tu Lăng co chuyên cho nên M ạc Tu Lăng mơi tâm tinh không t ốt. Lúc

này bảo anh tham gia hoạt động của nhân viên kỳ thực không tồi  , tuy rằng trước

đây anh cũng không tham gia.

"Không được." Mạc Tu Lăng lắc đầu: “Tôi ma đi se pha  hủy nhã hứng của

bọn họ."

"Sao co thê ?" Chương Tâm Dật cười: “Vu tổng mới đến nói cho em biết,

bọn họ vưa luc cân ngươi la trong tai

, chỉ có Mạc tổng mơi đam nhân đươc . Hơn

nữa, anh lam trong tai nhât đinh moi ngươi se phuc ."

Mạc Tu Lăng hiêu y cua Chương Tâm D ật, dù sao anh cũng không còn việc

gì cho nên đồng ý .

Vì vậy một đám người đi tới câu lạc bộ.

Nhân viên nư phu trach đưa nươc  , còn Mạc Tu Lăng đúng làm đảm nhận

trọng tài.

Vu Phong nhìn Mạc Tu Lăng: “Kỳ quái, anh ta không phai luôn không tham

gia sao?”

Diệp Tư Đình có chút kỳ quái hoi: “Vì sao?"

Vu Phong lắc đầu: “Năm đo thanh lâp hai đôi bong nay chinh Mac tông noi

anh ta se không đanh bong rô .”

Diệp Tư Đình cả kinh, nhưng cũng không có mở miệng, suôt trân đâu đêu

nhìn Mạc Tu Lăng.

Mạc Tu Lăng không hứng thú, tới đây cung la vi muôn đôt thơi gian  . Diệp

Tư Đình nhìn ra tâm tư của anh, lúc nghĩ giữa trận liền đi đến

: “Mạc tổng, có thể

đap ưng em môt chuyên đ ược hay không ?"

"Hư?"

Bọn họ rơi khoi đây, giông như hai đưa tre vung trôm trôn đi .

Tâm tình anh kha hơn : “Nói đi! Muôn tôi đông y cai gi ?" "Chỉ cần em noi anh se đáp ứng?"

"Đê tôi suy nghi đa !" Mạc Tu Lăng cố ý to ra suy nghĩ sâ u xa.

Diệp Tư Đình không để cho anh cơ hôi : “Ngày hôm nay em là thọ tinh, em

lớn nhất."

Mạc Tu Lăng cười: “Tốt lắm, tôi liều mình lam quân t ử."

Diệp Tư Đình rất thích cảm giác nay : “Mạc tổng co thê đi xem phim cung

em không?”

"Thọ tinh lớn nhất."

Bọn họ cùng nhau đi vào rạp chiếu phim, Diệp Tư Đình câm trong tay bong ngô, săc măt cua cô ta ưng hông , Mạc Tu Lăng vân nhin lên man hinh lơn .

Bọn họ chọn xem một bộ phim về thời thanh xuân   . Không nôi tiêng lăm

nhưng ma hai chư “  thanh xuân” đa đa đông đên bon ho

, cho nên không hen ma

cũng chọn.

Ca khuc dao đâu rât êm tai  , giai điệu nhe nhang , khiên ngươi ta phai suy

nghĩ sâu xa về ca từ .

Chuyên xay ra trong môt thanh phô giưa hai ngươi binh thư  ờng. Đây la môt

môi tinh thơi thanh xuân . Khi nư chinh mươi tuôi , nam chinh cung gia đinh chuyên

tơi canh nha nư chinh, tư đo hai ngươi quen biêt.

Mạc Tu Lăng chăm chú nhìn màn hình.

Bô phim chơt xuât hiên môt canh  . Lúc đó nam chính không thích nữ chính

mà lại có tình cảm bạn học cùng lớp  . Lúc nam chính đứng ở cầu thang đợi cô bạn

kia thi ca nư chinh ma nư phu đêu đi xuông .

Lúc nữ chính vừa thấy nam chính     

, cô không chút do dự mà quyết định. Cô

cố ý từ trên câu thang ngã xu ống, vì nam chính có quen nữ chính cho nên anh ta đưa cô đên bênh viên . Cô gai trên lưng chang trai khe mim cươi , đâu ngon tay viêt

lên lưng anh ta môt chư .

Mạc Tu Lăng đột nhiên toàn thân trở nên cứng ngắc, anh nhin tên bô phim :

“Không kip hưa hen” , nhưng còn có môt tên khac la “Ngươi trong long”  . Mà lúc

ấy, nư chinh viêt lên lưng chang trai chinh lam môt chư “Anh” .

Mọi chuyện tiếp tục phát sinh . Năm đo nam chinh không hiêu  đươc y nghia

của chữ này , chỉ là anh không thể hẹn hò với bạn nữ kia được nữa  . Nư chinh vi bi

thương đa xuât hiên môt vêt seo , cô thưc không vui ,

Chàng trai tốt bụng , ở bên cạnh cô gái.

Cô hoi anh, nếu như chân cô vân khó coi như vậy thì biết làm sao . Anh liên cho cô môt lơi hưa hen se lây cô .

Nhưng nhiều năm sau đó , bên ngươi anh đa co môt giai nhân . Anh sông môt

cuôc sông hoan hao con cô vân sông trong qua khư  . Môt đam cươi thương nghi ệp

đa khiên ho đươc ơ bên nhau , nhưng anh không yêu cô , mà chỉ một mực lên kế

hoạch đào khoét gia sản nhà cô , giúp người yêu mình lấy lại được gia nghiệp  . Anh

và cô gái kia vẫn ở cùng nhau bí mật , chơ khi gia đinh nư chinh đ  iêu đưng, anh

liên ly hôn .

Rốt cục, nam chinh đa tưng bươc môt lưa nư chinh , khiên cha cô lam ăn thât

bại, cuôc sông cua cô như rơi tư tâng mây xuông .

Cuối cùng, anh ngả bài: “Chúng ta ly hôn đi!"

Cô không đau long , chỉ nhìn anh  nói: “Đây la muc đich cuôi cung cua anh                                                                                                                  

,

do anh tưng bươc môt lên kê hoach va thưc hiên  . Anh muôn mang lai hanh phuc

cho ngươi con gai kia ."

Ánh mắt cô trống rỗng , cô nhin đơn ly hôn , mỉm cười.

Nam chinh b ắt đầu bất an, trong suôt thơi gian qua , anh đa tưng dao đ ộng,

chỉ là cuối cùng vân lưa chon tra thu giup ngươi yêu .

Cô câm tơ đơn lên , run run tay ky xuông . Cô hoi anh : “Anh con nhơ nhiêu

năm trươc đa tưng hưa hen vơi môt ngươi con gai , nêu như chân cua cô ây vân con

sẹo xấu xí, anh se cươi cô ây?”

Cô gai châm rai xăn ống quần, để lộ ra một vết sẹo.

Săc măt anh phức tạp, anh dương như nhơ dương như không .

Giọng nói của cô cũng dường như trống rỗng    :  “Tôi giup an h tra lơi , anh

không hê nhơ .”

Giông như môt lơi noi co đôc : “anh không hê nhơ” , “anh không hê nhơ” .

Bô phim kêt thuc ơ đây , cuôi cung ca nư chinh va nư phu đêu rơi khoi căn

phòng, chỉ còn lại một mình nam chính ngây ng   ốc ngồi ở sô pha . Cuối cùng trên

màn ảnh chỉ còn lại khuôn mặt anh

, yêu thương xen lân đau khô , môt giot nươc

măt lăn xuông .

Bô phim k ết thúc, nhưng đại đa sô ngươi xem không hai long vơi kêt cuc

này, môt vai ngươi con si ngô c nhin man hinh .

Diệp Tư Đình cung phi ền muộn, câu cuôi cung cua nư chinh vân con vương vân trong ngưc ngươi xem : “Đê tôi giup anh tra lơi , anh không hê nhơ .”

Cuôc sông bi thương nhât chinh la điêu nay , bạn còn nhớ kỹ , nhưng anh ta

thì đã quên.

Diệp Tư Đình lúc này nhìn Mạc Tu Lăng , ánh mắt anh rất lạ , nhìn không ra

anh suy nghĩ cái gì.

"Mạc tổng, anh làm sao vậy?"

Mạc Tu Lăng hồi phục tinh thần lại: “Không."

Bọn họ và m ột đám người đi ra khoi r ạp chiếu phim, Diệp Tư Đình không

nghĩ đến anh đột nhiên thay đổi .

Mạc Tu Lăng nhin cô ta noi: “Tôi co chuyên quan trong, tôi đi trươc."

Đây là lân đầu tiên, lần đầu tiên anh không muôn đê cô rơi khoi anh .

Diệp Tư Đình đứng ở đó, tựa hồ nhât thơi không thê tiếp thu, lòng cô ta đau

đơn.

Mạc Tu Lăng không lam gi , chỉ là về nhà, anh năm trên sô pha.

Anh nhơ, nhơ ky.

Năm ây, Giang Nhân Ly va Giang Nhân Đình cung đi hoc mua ba lê .

Anh đên đo chơ Giang Nhân Đình     

, nhưng ngẫu nhiên thây  Giang Nhân Ly

ngã từ cầu thang xuống . Anh không kip nghi gi vôi vang đên đơ cô .

Lúc cô ở trên lưng anh viết chữ kia , anh vân cho r ằng cô viêt hai chư "Bạn”,

“tim (lòng)”. Anh con tương cô chưa viêt xong , còn tưởng cô chỉ nghịc h ngơm.

Không ngơ , không ngơ đo lai la chư “Anh” .

Anh thât qua ngu xuân .

Tay anh năm găt gao , tuyêt đôi cung không lam tiêu tan đi môt chut kho chiu

trong long.

Hoá ra, chính là anh tự mình đẩy cô ra xa , khiên cô nga vao lo ng môt ngươi

con trai khac.

~~~~~

1.

Chư ma Giang Nhân Ly viêt lên lưng Mac Tu Lăng la chư :

.

     Chư nay gôm hai chư :

(bạn/anh) và

(tâm/lòng)

Chư

và 

đều dùng với nghĩa là “you”    , nhưng chư

 您

dùng với sự tôn

kính hay với ngươi lơn tuôi .

2.

Nêu ban nao không nhơ chi tiêt nay co thê xem lai chương      6 vơi tiêu đê :

“Anh”

3.

Đoc cai chap nay minh cam thây rât cam ơn ban Giang Nhân Đinh  , haha, ai

bảo rủ anh Lăng đi xem phim làm chi =)))))

Chương 57: Hóa ra la anh

Giang Nhân Ly sau khi tư nông trang trơ vê liên trơ nên tinh tâm hơn  , nhưng

trong măt lai co rât nhiêu buôn ba .

Tả Dật Phi không rõ cô đi đâu nhưng cô thay đôi anh đêu nhân ra .

Cô cho tới bây giờ đều không nguyện ý trốn t ránh. Con ngươi luôn luôn ich

kỷ, giông như môt ngươi thâm yêu vây . Ngay từ đầu, bạn muốn yên l ặng ma thích

người kia , sau đó ban se muôn cho ngươi đo biêt

, sau đó còn muốn tim cho minh

môt cơ hôi đê thô lô , kết qua không quan tro ng; lúc ấy, bạn sẽ khát khao anh ta

phát hiện ra điểm tốt của bạn  , rôi co cam tinh vơi ban  , cuôi cung se ơ bên canh

bạn.

Mọi việc đều co môt quá trình , từ ngay từ đầu không quan tâm nhưng cuôi

cùng lại tính toán chi li kết qu ả.

Không quan tâm, chỉ là vì không thèm để ý .

Tính toán chi li là bởi đa đê y , sau đó quan tâm , cho nên mơi cang tính toán

chi li.

Giưa hai ngư ời co cam tinh, sẽ không đơn giản chỉ như vậy .

Giang Nhân Ly dương như mơi phat hiên  ra Tả Dật Phi đưng cach cô không

xa, cô noi: "Em phai tim M ạc Tu Lăng nói chuyện."

Tả Dật Phi gật đầu, như vây mơi co thê giai quyêt vân đê .

Môt đêm nay , cô ngu rât ngon . Cho du cô va M  ạc Tu Lăng kết quả cuối

cùng làm sao , đều sẽ kết  thúc chuyện này , tôt hay xâu cung vây , có khác cũng chỉ

là tâm tình của cô sẽ không còn lạnh lẽo .

Nhưng Tả Dật Phi lai m ất ngủ, cũng không phải mất ngủ, chỉ là nguyên một

đêm anh không ngu .

Anh muôn hut thuôc  , chính anh cũng  không biêt rôt cuôc anh đa hut bao

nhiêu thuôc , chỉ cảm thấy miệng mình đã sưng lên .

Anh nghĩ rất nhiều, nhưng không thê không th ừa nhận, hoá ra anh rât ích k ỷ.

Rõ ràng đa biêt giưa anh va cô không con kha năng nưa nhưng vi sao anh không

thây cô hanh phuc ? Cứ như vậy đi! Anh rõ ràng thấy được kêt cuc giưa anh va cô ,

sẽ phải rời xa nhau, phải tự sống cuộc sống riêng .

Giang Nhân Ly hôm sau thây săc măt T    ả Dật Phi thi lai càng ho  ảng sợ:

“Anh hôm qua lam gi vây ?"

Tả Dật Phi cười khổ, cô lam như cai gi cung không liên quan đên minh  , tât

cả đều chỉ là chuyện người khác .

"Thât sư chuẩn bị đi tìm anh ta?" Anh cúi đầu, có một chut cô đơn.

"Đung." Cô rất kiên định, sau đó nhìn anh: “Không cần luyến tiếc em, tuy

rằng em sẽ không trở về nưa."

Anh cười rộ lên: “Trươc khi đi, ngôi noi chuyên vơi anh đươc không ?"

"Thơi gian cua b ản tiểu thư rất quy gia , anh xác định co thê ganh vac ?"

"Không sao, dù sao em vẫn còn nợ anh tiền , trư đi là tốt rồi."

Giang Nhân Ly buông hanh ly trong tay , sau đó ngồi xuông bên canh anh :

“Tốt, băt đâu tinh thơi gian ."

"Em biêt vi sao năm đo anh ra đi không ?" Ánh mắt anh r ất cô đơn, kỳ thực

anh đa

đinh trơ vê, lúc trên máy bay anh đa muôn đôi y .

Giang Nhân Ly không cươi nưa , im lăng nhin anh

Cô nghe anh kê lai chuyên năm đo , cuôi cung cung ch ỉ có thể cảm thán số

phận. Mà cô lúc này không muôn lam trai tâm y cua long minh   , cô cân M ạc Tu

Lăng.

Dương như rât  linh nghiệm, điên thoai cua cô vang lên   , là điện thoại của

Mạc Tu Lăng.

Cô nhanh chong chay tơi bênh vi ện, bênh tim cua Giang Thánh Minh lai tai

phát.

Đây là lân đâu tiên sau môt thơi gian dai Giang Nhân Ly trông thây M  ạc Tu

Lăng,anh gầy rất nhiều, viên măt thâm quâng . Cũng may , bênh tinh Giang Thánh

Minh không qua nghiêm tr ọng, chỉ là dạ dày ông cảm thấy đau nên Bạch Thanh Hà

đưa ông vao viên , sau đó lam m ột loạt kiểm tra, không có gì nguy hiểm đên tinh

mạng.

Giang Thánh Minh muôn ra vi ện, nhưng bênh viên co quy đinh riêng  , trươc

khi huyêt ap ông trơ lai binh thương thi không thê ra viên .

Giang Thánh Minh thây hanh ly trong tay Giang Nhân Ly thi nhiu may  .

Mạc Tu Lăng ôm lây tay Giang Nh ân Ly đi đên : “Ba, Nhân Ly vốn đang ở

bên ngoài du ngoạn, vừa nghe ba bị bệnh liền vội va trở về."

Lơi nay cua anh đung luc , khiên Giang Thánh Minh bơt lo lăng .

Giang Nhân Ly ngồi vào trên giường: “Ba, hiện tại cảm thây thế nào?"

"Vốn không có gì , là do moi ngươi lam qua thôi    ." Giang Thánh Minh lơ

đễnh.

Bạch Thanh Hà tưc gi ận: “Băng ngân nay tuôi rôi con lam như tre con  . Ông

khó chịu ở đâu thì phải nói chứ , cư cô chiu."

"Tôi tự biêt bênh minh ." Giang Thánh Minh cũng không noi nhiêu .

Bạch Thanh Hà trong mắt hiên lên môt chut ghen tuông , Diệp Tư Đình cũng

chạy đến, cô ta cũng không nhin m ọi người, trực tiếp đi tới giương bênh cua Giang

Thánh Minh : “Ba, ba đơ hơn chưa?"

"Cả đám đều muốn thấy ta thà  nh ma ôm sao ?" Giang Thánh Minh nở nụ

cười.

Diệp Tư Đình cũng cười, câm lây qua tao got .

Bạch Thanh Hà nhin thây thai đô cua Giang Thánh Minh đ   ối vơi Di ệp Tư

Đình rât tôt, mặt mày rang rơ hăn lên .

Ánh mắt M ạc Tu Lăng chi dưng trên n gươi Giang Nhân Ly , cô rât binh tinh ,

cũng không biết nghĩ tới cái gì. Giang Thánh Minh thây canh vơ chông son cua hai

ngươi thi vôi vang đuôi vê . Mạc Tu Lăng mang hanh ly cua cô xuông lâu .

"Em đi đâu?" Anh nhìn cô hôi lâu m ới mở miệng.

Cô nhin anh, trong măt loe lên tia cươi : “Em đi đâu anh cung đưa đi chư ?”

Mạc Tu Lăng không hề mở miệng.

Bọn họ quay vê nha , Giang Nhân Ly ve măt rât tùy ý    

, dương như quên mât

chuyên bon ho cai nhau  . Cân lam cai gi thi lam ca   i đo . Ngươc lai vơi dang ve

thong dong cua cô , Mạc Tu Lăng lại có vẻ lúng túng .

Tâm tinh kich đông sau khi xem xong phim luc nay cung đa binh thương trơ

lại. Bởi vì anh đột nhiên phát hiện, như vây căn b ản cung không đư ợc gì. Cùng lăm

nhiêu nhât thi noi ro rang , răng năm xưa cô cung đa rung đông trươc anh

, sau đó,

kỳ thực không có sau đó. Bởi vì, bọn họ đa bỏ lỡ. Mọi chuyện đã trôi qua trong đời cô, cũng đã trôi qua trong đời anh . Đơn gian như vây , cho du giơ anh biêt đươc thi

cũng chẳng thể làm gì .

Trong mắt anh tràn đầy sầu não, Giang Nhân Ly nhìn anh kỳ quái. Cô cam

thây minh cung ki quai , ung dung như vây , buôi tôi không biêt se phai ưng pho thê

nào.

Cô thu don quân ao , có ý định keo dai th ời gian , nhưng anh tư đâu t  ới cư

nhìn động tác của cô , cái nhìn không nói rõ điều gì .

Cô suy nghĩ một chút, vân nên chu đông : “Anh không co gi cân hoi ?"

Mạc Tu Lăng go ngon tay lên sô pha , kỳ thực, anh hơi căng thăng: “Dao nay

em vân khoe chư ?"

Giang Nhân Ly cứng lại: “Khẳng định khoe hơn anh , em lên môt cân .”

Anh thê ma quan sat toan thân cô môt lươt : “Quả nhiên la du ơ đâu cung đ ều

có thể ăn no mặc âm."

"Không con cach nao , tính mạng là quan trọng."

Mạc Tu Lăng lơ môt nhip tim , anh đã nghĩ tới quyết định tôi tê nhât , nhưng

lúc này, dường như trong bóng đêm đột nhiên xuât hiên môt ngon đen chiêu sang

phía trước . Giọng điệu của cô tuy không nói rõ là tốt nhưng rõ

ràng tâm tình

chuyển biến rât lơn. Biêt vây, tâm tinh anh cung tôt hơn lên : “Em cũng không phải

cỏ dại."

Cô trừng mắt nhin anh, nhưng lai thây miêng anh tran ngâp tiêu y . Cô cam thây minh thât giông môt đưa tre hư bo nha đi mơ i vê. Ý nghĩ như vậy khiên cô rất là oán than.

Trong long cô buôn khô kho chiu nhưng vân mơ miêng  : “Năm đo vi sao anh

kêt hôn vơi em?”

Mạc Tu Lăng ho khan một chút, thong dong bình tĩnh mở miệng: “Công ty

có việc, anh quay lai đo đa ."

Cô cứ như nhin thân anh anh biên mât khoi tâm măt .

Cô ngồi một hồi lâu, lúc này mới cam thây minh đang thương   

, hóa ra cô

cũng chỉ là một người bình thường  . Mọi người đêu ích k ỷ, nếu ai đo đôi tôt vơi

bạn, làm cho bận rất nhiề u chuyên cam đông , nhưng chi cân môt lân co lôi vơi ban

là bạn sẽ oán giận mãi không quên , thâm chi con nhơ ro luc xay ra chuyên ây  . Cô

suy nghĩ một chút, hai năm nay , anh tuy răng chưa lam cho cô chuyên gi lơn lao

nhưng tuyệt đối rất tốt với cô . Lân đâu tiên anh đưa cô ra ngoai dư tiêc , thây canh

tương xa hoa kia , cô to ra không thich , sau đo anh không bao giơ miên cương cô ra

ngoài nữa . Cho du la ngay lê nao anh cung se ơ bên canh cô măc du c  hăng bao giơ

mua qua gi quy gia tăng cô . Giông như sinh nhât trươc cua cô , anh tăng cô môt cai

vỏ sò. Cô xem ky cai vo so kia , phát hiện nó đã được mạ lên một lớp , bề ngoài trơn

truột. Cô thích người khác vi cô ma tư tay lam

quà tặng , tuy rằng không quý,

nhưng ý nghĩa rất lớn.

Thế nhưng, anh co yêu cô không ? Anh chưa bao giơ noi qua .

Cô lo lắng, đột nhiên nhớ tới chuyên gì . Cô nhớ, có lần cô thấy quyển sách

kia,anh đa nôi giân , sau đo anh co mang vê nha , anh cung qua tin tương cô

, cho

nên đê trong thư phong , nhưng đâu phai cô se không vao chư !

Cô đi vào thư phòng, tất cả đều là sach , không co quyên nao cô thich  . Cô

thích đoc ti ểu thuyết, mà lại là ti ểu thuyết kinh di . Khi con đi hoc đa i hoc, buổi tối

cư tắt đèn la cô lai cung ban cung phong mơ may tinh xem “Tiêng chuông luc nưa

đêm”. Xem nhưng bô phim nay cân phai co bâu không khi phu hơp

, chuân bi tinh

thân tôt. Dù sao cô cũng thích xem phim kinh dị , đoc tiêu thuyêt kinh di . Cô nhơ ro

hôi con nho cô môt minh ngu trong căn phong lơn  . Lúc nghe thấy tiếng bước chân

bên ngoai cô cung sơ , nhưng vai giây sau cô liên bât đen , mơ cưa phong đi ra ngoai

thăm do xem âm thanh tư đâu đ  ến. Cuôi cung cô phat hiên ra môt chiêc đông hô

không biêt me cô mang ơ đâu vê , nhịp điệu chiếc đồng hồ này đổ chuông rất giống

vơi tiêng bươc chân . Sợ bóng sợ gió một hồi, cô trở lại phong tiêp tuc ngu .

Cô tìm kiếm quanh môt  hôi, sau đó phat hiên ra ơ ngăn keo thư ba trên ban

làm việc của Mạc Tu Lăng có một cuốn “Hoàng hôn pha lê”

, cô mở ra môt trang,

liền nở nụ cười.

Cô nghĩ đến cơn thinh nô cua anh lân đo , kỳ thực co nhiêu xâu hô hơn .

Bởi vì... quyên sach nay la cua cô !

Cô co sơ thich đoc sach thi lưu lai but ky   , viêt lên ý nghĩ c ủa chính mình .

Trong quyên sach nay , cô viêt lên trang đâu tiên :

Thông minh như Hạ Xuyên, dũng cảm như Ha Xuyên , tuyệt tình như Hạ

Xuyên; hay là ơ  trong long Lâm Tr ạch, cô cai gi cung tôt , cho du la binh thương

cô co nhiêu điêm không tôt . Tôi ước ao Hạ Xuyên gặp Thẩm Giai Kỳ ngay tư thơi

thanh xuân, cho dù anh không thích cô, nhưng tuyệt không gây trở ngại đoạn yêu

say đắm nay , trơ thành đôi đẹp nhất . Nhưng, tôi không muốn làm ngươi con gai

như Ha Xuyên, quá mức cô châp. Tôi vẫn tin tưởng răng kêt cuc ây cua H ạ Xuyên

đã định trước ca rôi . Tính cách của cô đã định sẵn bi kịch của cô  . Cho nên, tôi

không muốn làm môt ngươi như cô ây , có thể qu ật cường, có thể kiên trì , nhưng

tuyệt đối không ngoan cố, bởi vì tôi vẫn tin tưởng tình yêu se hoan hao

, nhưng

tuyệt đối se không ph ải sinh tinh mênh duy nhât cua minh . Có no, cuôc sông nhat

nhẽo này sẽ  có thêm màu sắc , không co no, thì vẫn có thể sống tốt . Tình yêu cùng lăm cung chi la thư gia vi , có thi tôt, không co vân co thê nu ốt xuống. Bởi vì, cuôc

sông chỉ có tình cho tới bây giờ đều là thật đáng buồn.”

Chương 58: Không có ý tốt

Giang Nhân Ly mây ngày nay cũng không nhàn r   ỗi, cô đi tìm luât sư cua

Uông Tố Thu, cô muôn xem di chuc cua Uông T  ố Thu. Giang Nhân Ly đa sơm

biêt me minh môi năm đêu sưa di chuc môt lân , đề phòng bất trắc xảy ra

Luât sư Tân có chut kho xư nhưng vân đông y cho cô xem   . Bơi vi trong di

chúc này , ngươi đươc hương quyên lơi chi co minh Giang Nhân Ly

, không may

may tôn tai bât cư cai gi đang tranh cai   . Tuy rằng luật sư Tân cung c ảm thấy kỳ

quái, vì sao Uông Tố Thu chi trao tât ca cho con gai ut ma con gai ca lai không hê

đề cập tới. Nhưng đây không phai la điêu môt luât sư như ông ta nên hoi .

Giang Nhân Ly chi la vi lân trươc cai nhau vơi M  ạc Tu Lăng , anh noi ra rât

nhiêu điêu khiên cô nghi  . Mạc Tu Lăng nói , tât ca nhưng ly do cô noi đêu chi la

viên cơ đê rơi đi, cho du ca chuyên di chuc . Cô nghi trong chuyên nay nhât đinh co

ẩn dụ điều gì .

Cô không quan tâm tơi sô tai san nay , nhưng khi thây cai hiêp nghi kem theo

kia cô mơi bưng tinh vi sao Mac Tu Lăng phan ưng như vây .

Toàn bộ di chúc này không có hiệu lực   , cũng không được quyết định bởi

chính Uông Tố Thu , mà người quyết định là Giang Nhân Ly .

Bởi vì Uông Tố Thu noi rât ro rang , chỉ khi Giang Nhân Ly mang thai va

sinh con, di chuc nay mơi co hiêu lưc .

Sau khi cao tư luât sư Tân , cô suy nghĩ rất nhiều. Nếu như Mạc Tu Lăng la

vì số tiền này , anh se chăng cân lam phâu thuâ t thăt ông dân tinh , sơm khiên cô co

con la tôt rôi co phai không ? Lúc anh làm phẫu thuật là sau khi kết hôn nửa tháng

,

mà cô nhớ rõ đó là sau khi anh phát hiện cô uống thuốc tránh thai  . Anh không noi

nhiêu chi bao cô không  cân uông nưa . Có một số chuyện , hóa ra nghĩ từ một góc

đô khac lai khac biêt lơn như vây .

Cô tin anh , sau khi tâm tư nay bi phat hiên           , hóa ra chính là do cô không có

quý trọng .Cô hiêu ro , năm ây do hai nha cương ep ma   cô va anh mơi kêt hôn . Vơ

chông Mac Chi Hao tuyêt đôi la vi chuyên di chuc nay mơi ep anh kêt hôn vơi cô   .

Nhưng Mac Tu Lăng nhât đinh không phai vi vây , cô khăng đinh .Cô cắn môi, xảy

ra qua nhiêu chuyên , cô cam thây vô cun g mêt moi .

Lúc T ả Dật Phi noi ra câu noi cuôi cung kia , cô cung đa xao đông . Cho du

Tả Dật Phi không nói rõ chân tướng , cô cung không đinh ly hôn vơi Mac Tu Lăng .

Vì sao cô muốn thành toàn cho Giang Nhân Đình  ? Đương nhiên nguyên nhân chu

yêu la vi năm môt bên giương ma bên kia lanh ngăt như băng   , hoàn toàn không dễ

chịu gì.

Giang Nhân Ly trở vê nha thi đa thây ve lo lăng trên măt M     

ạc Tu Lăng .

Nhìn thấy cô, săc măt anh mơi tươi tinh lên môt chut .

Cô ngượng ngùng mở miệng: “Em chỉ đi ra ngoài một chút."

Anh gật đầu, hình như thở dài một hơi .

Cả bu ổi chiều, tâm tình của anh dương như tôt lên rât nhiêu       . Ngay ca

Chương Tâm Dật cung noi đua vơi anh la không khi công ty đa bơt căng thăn g hơn

rôi.

"Anh ăn cơm chưa ?" Cô cam thây minh vân nên lam môt ngươi vơ tư giac

thì hơn.

Anh ro rang la không ngơ cô lai hoi câu nay  , ngây người một chút mới lắc

đầu.

"Em đi nâu mi ." Cô mơ tu lanh tim đô ăn , cô luôn chuân bi rât nhiêu đô ăn

tươi trong tu lanh .

Anh đi theo cô vao trong bêp   , nhìn dang ve cô b  ận rộn, cái gì anh cũng

không quan tâm nưa , chỉ cần có phút giây này là tốt rồi .

(ôi anh chi đang iu qua đi

à :X)

Tôi nay, cô ro rang la đa qu en vơi viêc thơi gian gân đây ngu môt minh      

, cho

nên tay cô lai sơ soang như moi khi  . Thât không may , tay cô cham đung vao măt

anh. Ạnh tỉnh lại : “Em lam gi vây ?”

Bị người khác phá hoại giấc ngủ , tâm tinh vân luôn không tôt  như vây.

Cô tât nhiên la không thê noi ra đây la thoi quen gân đây cua minh   

: "Chúng

ta tâm sự môt chut đi!"

(ôi chi Ly... đang iu chêt mât ^^)

Anh hiển nhiên tinh hăn lai , xê ngươi ra xa cô: “Ngu.”

Giang Nhân Ly bi đ ả kích, có điêu biêt anh thưc sư mêt moi cho nên cung

không quây rây nưa . Nhưng không vân không ngu đươc .

Cô nhơ lai nhưng điêu T ả Dật Phi noi.

Mẹ của T ả Dật Phi sơm đa bi mua chuôc , băt anh đi My . Anh đên sân bay ,

nhưng luc ngôi trên may bay anh đa hôi hân. Anh đa quay vê tim cô.

Ngày hôm đó mưa lớn, Tả Dật Phi lái xe nhanh vê muôn thây cô..

Anh nghi, chỉ cần anh đưa cô đi cung, chân trơi goc biên nao cung co thê .

Vây ma, anh không ngơ đươc răng, mẹ anh lại uy hiếp anh đến như vậy.

Nhưng luc ây T ả Dật Phi đên biêt thư nha ho Giang , anh lai thây đươc môt

cảnh kia.

Giang Nhân Ly quỳ trên mặt đất, anh chưa bao giơ thây cô bât lưc như vây ,

mêm yêu như vây . Anh muôn tiên lên nhưng môt ngươi khac đa nhanh chân hơn

anh.

Mạc Tu Lăng ôm chặt lấy Giang Nhân Ly săp nga xuông , tay anh găt gao bi

cô năm lây.

Tả Dật Phi ngừng lại, phút giây đó , anh phat hiên minh dư thưa . Cùng là

đan ông cho nên anh rât hiêu Mac Tu Lăng

, ánh mắt Mạc Tu Lăng nhìn Giang

Nhân Ly ro rang đa chưng minh anh la thuôc vê cô.

Tả Dật Phi dao động, điêu anh lo sơ nhât chinh la cô kh   ông hạnh phúc.

Nhưng giờ khắc ây, lo lăng cua anh đa bi Mac Tu Lăng lam tan biên rôi.

Anh đi theo sau Mạc Tu Lăng , chăm chu nhin M ạc Tu Lăng cân thân bê cô

vào xe đưa đến bệnh viện.

Trên giường bệnh, Mạc Tu Lăng vẫn nắm tay Giang Nhân Ly. Anh thôi vao

đôi tay lanh cong cua cô, dương như muôn dung cach nay đê khiên cô âm ap hơn.

Tả Dật Phi đưng ngoai phong bênh đôt nhiên anh muôn buông tay , anh cam

thây đây la quyêt đinh chinh xac nhât . Anh vôn di chi muôn  ích kỷ một lần , không

để ý tới áp lực của Mạc gia và Uông gia, chỉ muốn mang cô rời đi. Nhưng bây giơ,

anh biêt, anh ra đi môt minh la lưa chon chinh xac nhât

.Cho nên, Tả Dật Phi đã

buông tay.

Mạc Tu Lăng ra khoi phòng b  ệnh liên nhin thây Ta Dât Phi  . Tả Dật Phi

cũng nhìn anh noi: "Tôi muốn nhin cô ây môt chut."

Mạc Tu Lăng không nói cái gì, chỉ xoay người đi.

Tả Dật Phi nhìn theo Mac Tu Lăng   

: " Tôi hy vong cho du anh lam bât cư

viêc gi trươc tiên hay nghi  đến cô ấy . Bơi vi cô ây la môt ngươi không bao giơ

nghe giai thich ly do, cô ây chi nhin vao kêt qua.”

Cũng giống như quyết định năm ấy của anh   , cho du la vi sao   , trong măt

Giang Nhân Ly , anh cung đa lưa chon rơi bo cô  , tât ca ly do cô đêu không quan

tâm.

Giang Nhân Ly phục hồi tinh thần, cô nghi ngươi hiêu minh nhât la Ta Dât

Phi, nhưng như vây thi co gi tôt

? Cô nhin thân anh năm trên giương  . Trong măt

đan ông, thư ma phu nư muôn luôn rât kh  ó kiếm, nhưng thưc ra rât đơn gian . Chỉ

cân anh đôi tôt vơi cô , lúc nào cũng ở bên cạnh cô

quan trong.

Cô năm sat vao anh, đưa tay ra ôm lây anh .

Anh giât tay cô lai : "Ngủ đi!"

"Không."

, thì tất cả mọi thứ đều không

Anh co chút ảo não: “Nay, em ôm vây anh không ngu đươc .” Cô không để ý: "Không như vây kêt hôn lam gi ?”

"Em kêt hôn đê co ngươi ngu cung a ?"

Giang Nhân Ly suy nghĩ một chút: “Lẽ nào anh không cảm thấy kết hôn

cũng chỉ để ngủ?"

Mạc Tu Lăng bị cô lam cho phiền nao: “Năm xa ra môt chut." Cô ngồi dây, đáng ghét!

"Không tinh nguyên như vây thi anh đi ra chô khac ma ngu .”

Mạc Tu Lăng giông như đươc đai xa    , anh cầm lấy gối đi ra ngoai phong

khách.

Cô ngồi ở trên giường, thật đáng ghét , đi thât ! Anh tư lúc nào lai biêt nghe

lơi như thế?

Cô phiền muôn .

========

Chuyên tinh cam, haizzz..., đung la ngươi ngoai cuôc vân ro rang hơn , không u mê

như ngươi trong cuôc.

Không biêt phai noi quyêt đinh năm xưa cua anh Phi la cao thương hay nhu nhươc

đây? Nhưng du sao vân thich anh Phi :X 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro