ai hiểu đc lòng em - end

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 59: Cô muôn lam viêc

Giang Nhân Ly dây rât sơm , sau đó con chuân bi bƣa sang cho anh , quân ao đi lam cung đa săp săn . Cô đã quyết định, phải làm ngƣơi vơ tôt. Nhƣng co điêu cô

cũng sẽ giúp anh trong sự nghiệp , không thê ơ nha ăn không mai đƣơc .

Mạc Tu Lăng sơm đa phat hiên ra anh măt cô mang theo điêu gi la : “Em co

chuyên gi mau noi , không cân kim nen !"

Cô nịnh nọt nhìn anh : “Em cung anh đi lam nha !"

"Em không cần lo lắng ngƣời khác nói em ăn không ngôi rôi  , anh con nuôi

đƣơc em.” Mạc Tu Lăng nhàn nhạt mở miệng.

“Em phải tự lập a!" Cô nhin anh: “Nếu không anh thƣ ơ nha môi ngay không

làm gì xem .”

"Không phai mây năm nay em sông rât tôt sao ?"

"Sống tôt thi tôt , nhƣng tinh thân va thân thê rât chán chƣơng         , biêt đâu vai

năm nƣa anh chan ghet em thi sao ?”

"Anh đông y vơi em se không vƣt bo em , yên tâm đƣơc chƣa ?” "Lơi hƣa hẹn của đàn ông sao mà tin đƣợc ."

Mạc Tu Lăng bi săc.

Mạc Tu Lăng không chiu đƣơc cô nhong nheo nên phai đƣa cô tơi công ty

,

cô thât đung la không biêt sơ ai : “Mạc tổng, chiêc xe nay cua anh phai đôi .”

"Vì sao?" Mới mua đƣơc một năm.

"Em không thích."

"Cũng đâu phải do em mua ."

Giang Nhân Ly không vui : “Thay xe kho hơn hay thay ba xa kho hơn ?" Mạc Tu Lăng không tra lơi.

Đây không phai lân đâu tiên Giang Nhân Ly đên công ty          

, nhƣng tân suât rât

ít. Mạc Tu Lăng  không để ý tới cô, măc kê cô ma đi lam viêc . Cô cũng không ngại,

tùy ý xem xet , sau đó nhin Di ệp Tƣ Đình đang kinh ngac

: “Rất giật mình vi thây

tôi ơ chỗ này sao?"

Diệp Tƣ Đình đang câm tai liêu trong tay  , trong long bât binh : “Sao cô la i

đến đây?”

Diệp Tƣ Đình vôn đa sai ngƣơi điêu tra , Giang Nhân Ly đa rơi khoi biêt thƣ

của Mạc Tu Lăng, còn đến ở nhà Tả Dật Phi .

"Bởi vì... cuôi cung tôi cung không đê cho cô dê chiu .” Giang Nhân Ly mỉm

cƣời nhin cô ta : “Giông nhƣ năm xƣa cô noi vơi tôi vây , dù thế nào cô cũng không

để tôi sống dễ chịu .”

Diệp Tƣ Đình cũng cƣời: “Tôi thật đúng vinh hạnh, hoá ra cô va M ạc tổng hòa giai cung chi la vi muôn tra thu tôi , thực sự là thụ sủng nhƣợc kinh."

Giang Nhân Ly hiểu rõ, nếu nhƣ lời này bị Mạc Tu Lăng nghe đƣợc, chăc

chăn se kho chiu ! Cô ta thât đung la luc nao cung muôn kich đông cô

: “Tôi chỉ là

tới nhắc nhở cô, thƣ không thu ộc về mình thi không nên cô găng lam gi .”

Diệp Tƣ Đình châm chọc: “Đúng vậy, toàn bộ đồ tốt trên th ế giới nay đêu

thuôc vê Giang Nhân Ly cô , ngƣơi khac đâu co tƣ cach hƣơng thu .”

Giang Nhân Ly khẽ cắn môi: “Cô không cần châm chọc tôi, chúng ta cung

chơ xem quyêt đinh cua Mac Tu Lăng ."

Diệp Tƣ Đình vân thong dong  : “Tôi càng tin tƣởng Mạc tổng rât tôt vơi

Đinh."

Giang Nhân Ly khó chịu.

Chƣơng Tâm Dật tƣ xa đa nhin thây Giang Nhân Ly va Di   ệp Tƣ Đình nói

chuyên, cô đi qua chao hoi : “Phu nhân." Giang Nhân Ly xuất hiện ở chỗ này, thât

là không thiếu phi ền phức, có điều tâm tình M ạc Tu Lăng chuyển biến tốt đẹp cũng

không tôi.

Giang Nhân Ly liên tục vấp phải trắc trở, cô muôn giup ngƣơi khac lam gi cũng đ ều bị chối từ. Ai dám phiền phức cô chƣ ! Cô không thể làm gì khác hơn là

ngôi nhàn r ỗi, sau đó nhơ môt cô thƣ ky mang cho minh môt tach ca phê .

Mỗi ngƣời đều bận rộn, chỉ có mình cô ngồi một chỗ nhàn hạ  . Có điều da

măt cô cung đu day , nhàn nhã thì nhàn nhã !

Giơ cơm trƣa, cô va Mac Tu Lăng đi x uông nha ăn . Ngƣơi khac thây bon ho

đi cung nhau thi cung tƣ giac tranh xa  . Chƣơng Tâm Dật cầm đia cơm nhin Diêp

Tƣ Đinh . Bình thƣờng bọn họ sẽ ăn cơm cùng Mạc Tu Lăng nhƣng hôm nay thì

không thê .

Diệp Tƣ Đình nhìn Chƣơng Tâm Dật: “Chúng ta cũng qua đo đi ."

(chuyên

gia pha đam!!!!)

"Thế nhƣng...”

"Mạc phu nhân không kho khăn đên nhƣ vây đâu ."

Chƣơng Tâm Dật mơ hô cam thây gi không đung nhƣng vân theo Diêp Tƣ Đinh đi đên.

Giang Nhân Ly nhin bon ho : “Cùng nhau ăn đi!" Chƣơng Tâm Dật xấu hổ ngồi xuống.

Giang Nhân Ly liêc nhìn Di  ệp Tƣ Đình , sau đó găp hêt nhƣng mon minh

không thich ăn vao đia Mac Tu Lăng .

Mạc Tu Lăng mặt nhăn nhíu: “Em không thích ăn co thê không lây mây thƣ

này."

Giang Nhân Ly vẻ mặt thản nhiên : “Chăng phai la thây anh gân đây rât gây

nên muôn tâm bô cho anh sao ."

Mạc Tu Lăng cũng không thích ăn thit , anh ăn hêt cơm, bỏ lại thịt.

Giang Nhân Ly lây mon thit nay la vi tuy la thit nhƣng bên trong lai co  

ớt,

cô rât thich ăn. Chƣơng Tâm Dật nhìn Diệp Tƣ Đình, lại nhìn Giang Nhân Ly , cuôi

cùng nghĩ quan hệ giữa bọn họ có phần kỳ quái  . Đƣợc rồi, Chƣơng Tâm Dật thừa

nhận, cô cũng là cảm thấy vô cung h ứng thú.

Giang Nhân Ly tôt bung đ ề nghị: “Anh đi lam đi ! Em giúp anh rửa bat.”

"Không cần." Mạc Tu Lăng đứng lên đi vê phia bôn rƣa con không quên

quay ngƣơi nhin cô noi : “Cam ơn.”

Chƣơng Tâm Dật càng thêm hiếu kỳ vơi đôi vơ chông nay , cô nhin Giang

Nhân Ly . Giang Nhân Ly lai   rât thơ ơ : “Thƣ ky Chƣơng , cơm không ngon sao ?

Nêu vây đôi đâu bêp la đƣơc rôi .”

"Không phai không phai ." Chƣơng Tâm Dật liên tục lắc đầu.

Diệp Tƣ Đình nhìn phan ƣng cua M ạc Tu Lăng , cô ta băt đâu cam thây lanh

sông lƣng . Tất cả chuyên nay dƣơng nhƣ hoan toan không giông trong tƣơng tƣơng

của cô ta.

Giang Nhân Ly thƣc sƣ la đa chiu đƣng đu rôi   

. Cô đi vao phong tra lây

nƣơc, dù sao cô cũng phải biết ý không muốn nhờ tới cô thƣ ký kia đƣợc nữa   . Cô

vừa lấy đƣợc nửa cốc nƣớc nóng thì Giang Nhân Đình đi vào  . Cô ta cung câm côc

vào lấy nƣớc , đôt nhiên tay cô ta run lên  . Giang Nhân Ly liêc nhin cô ta

, sau đo

Giang Nhân Đinh thƣc sƣ đem chiêc côc đô lên tay minh .

Giang Nhân Đin h hô lên môt tiêng , côc nƣơc rơi xuông .

Mạc Tu Lăng lập tức chạy đến, thấy tay Diệp Tƣ Đình đỏ lên va net măt

thông khô .

Giang Nhân Ly lập tức tìm ngƣời xƣ ly vêt thƣơng cho Di  ệp Tƣ Đình, lúc

này mới nhìn về phía Mạc Tu Lăng: “Vừa em lây nƣ ớc không cẩn thận làm đổ lên

tay cô ây."

Mạc Tu Lăng kỳ quái nhìn cô.

Giang Nhân Ly đi lên phia trƣơc khe noi nho vao tai anh : “Lẽ nào Mạc tổng

hoài nghi chính cô ta tƣ lam minh bong rôi đô oan cho em  ?"

(yeah! Em phuc chi

Ly! Thông minh! Cƣc ky thông minh!)

Anh liếc mắt nhin cô, sau đo quay lai xem vêt bong cua Diêp Tƣ Đinh .

Giang Nhân Ly khóe miệng cong lên, cô biết “y tôt” cua Giang Nhân Đinh .

Nêu nhƣ cô ta đa muôn đô oan cho cô thi cô se giup cô ta đƣơc nhƣ y  nguyên . Nêu

không chăng phai cô ta bi thƣơng se uông công sao

? Cùng lắm là cô phải chịu ấm

ức một chút, nhƣng hiên tai cô cung chăng cam thây âm ƣc nhƣ vây .

Giang Nhân Đinh thât đung la đa co tinh toan      

, vì thấy Mạc Tu  Lăng ơ bên

ngoài cho nên cô ta mới cố tình đi vào trong này gây chuyện .

Giang Nhân Ly hiểu rõ điêu đo . Mạc Tu Lăng đƣa Giang Nhân Đinh vao

phòng y tế . Giang Nhân Ly cũng đi theo  , cô găng bay ra bô dang minh la ke gây

chuyên. Giang Nhân Đinh bi thƣơng không qua năng , bác sĩ chỉ bảo cô ta chú ý

hơn ma thôi .

Giang Nhân Ly vẻ mặt hổ thẹn nhìn Giang Nhân Đinh     : “Thât xin lôi đa

khiên cô bi thƣơng , hay la cô nghi ngơi nƣa ngay đi , mai lai đi lam” 

(chị Ly quá

cao tay, tƣơng kê tƣu kê! ^^)

Giang Nhân Đinh trong anh m ắt có chút tức giận, nhƣng không có biểu hiện

ra ngoài.

(cái này gọi là gậy ông đập lƣng ông nha cƣng :X)

Mạc Tu Lăng chi im lăng khi nghe Giang Nhân Ly nói     , đại khái cũng là

ngầm đồng ý.

Anh lai xe đƣa Di ệp Tƣ Đình về nhà rồi mới quay lại công ty . Anh tƣc giân

nhìn Giang Nhân Ly : “Em cũng về nhà."

"Không."

"Em noi xem em co thê lam đƣơc viêc gi co ich ."

Lời này thƣc sƣ la đa kích đông cô , có điều cô bi ết tự mình sai cho nên thái

độ rât tốt: “Đê em thay cô ta lam viêc ."

Anh cƣời, không nói gì.

"Em không đoi anh ti ền lƣơng đâu."

Giang Nhân Ly đa co phân đánh giá cao năng l  ực cua minh . Cho dù cô học

hỏi rất nhanh nhƣng những số liệu này cũng khôn  g dê dang xƣ ly nhƣ vây . Nhƣng

miên cƣơng cô vân co thê ƣng pho đƣơc

, tuy răng rât vât va . Lúc này cô thực sự

cảm thấy mình đúng là có phúc hƣởng thụ , chăng phai khô sơ kiêm tiên .

Xƣa nay cô vân la ngƣơi không thich  ràng buộc bản thân . Hôi con đi hoc cô

ghét nhất là thầy giáo giảng quá giờ , cô cho răng moi chuyên đêu phai săp xêp thơi

gian hơp ly.

Rât ro rang , cô đa bi đa kich rôi . Viêc nay không thê qua loa đai khai đƣơc

,

môt con sô le cung vô cung quan trong .

Ba ngày nay cô đêu cung Mac Tu Lăng đi lam , cùng anh tan ca về nhà . Măc dù mệt , nhƣng cô chƣa tƣng thoa man nhƣ thê bao giơ   . Cuôc sông nhƣ vây thât

không đên nôi buôn te .

Về đến nhà cô nhƣ nhơ tơi cai gi: “Hoá ra anh co tiên nhƣ vây.”

Anh nâng căm cô : “Hoá ra em tham tiên !"

"Ai không thich tiên chƣ ?"

Anh chi cƣơi, không phản bác.

Chương 60: Phạm sai lầm

Diệp Tƣ Đình ba ngay sau đi lam lai biêt đƣơc tât ca moi viêc cua minh đêu

do Giang Nhân Ly đam nhiêm thi vô cung ph   ẫn nộ. Cô ta cung không biêu lô ra

ngoài chỉ rất bình tĩnh nhìn Giang Nhân Ly đang xử lý tài liệu  .

Giang Nhân Ly cô ta đên cũng không them chu y .

Đột nhiên Diệp Tƣ Đình cƣời: "Mạc phu nhân, chô này có chut vấn đề."

Giang Nhân Ly sửng sốt, đề phòng Giang Nhân Đình tìm ra sai sót cho nên

cô đa rất cẩn thận rồi.

"Đâu?" Cô to ra khach khi.

"Cái này định giá quá cao, nếu nhƣ dựa theo gia nay công ty se lô vôn mât .”

Giang Nhân Đinh lô ra môt tia cƣơi cơt .

Giang Nhân Ly không hiêu : "Tôi dựa theo gia nguyên v ật liệu va nhân công

mà tính ra ."

Diệp Tƣ Đình không ngai : "Có thể là Mạc phu nhân ơ nha nhiêu qua không

hiêu ro thi trƣơng .” Cô ta đƣa ra môt tâp tai liêu

: “Dựa theo cái này đê tính toán

mới chính xác."

Giang Nhân Ly nhin tâp tai li  ệu mới hiểu đƣợc, hóa ra là tập tài liệu cô sử dụng là cũ, giá nguyên vậ t liêu sơm đa thay đôi , cho nên Giang Nhân Đinh mơi b ắt

đƣợc lô thung nay .

Giang Nhân Ly có chút phẫn nộ: "Diệp tiểu thƣ thât đung la nhân viên đăc lƣc cua Băc Lâm, có cô ở đây Tu Lăng đúng là đã nhẹ nhàng rất nhiều .”

"Đây đều là công viêc cua tôi ." Giang Nhân Đinh cƣơi : “Công viêc nay cân

có chuyên môn , Mạc phu nhân không ph ải chuyên vê linh vƣc nay tât nhiên kho

tránh khỏi sai phạm . Dù sao Mạc phu nhân cũng đã làm rất tốt rồi     , trong thơi gian

ngăn vâ y đa xƣ ly tôt nhƣng viêc nay ."

Giang Nhân Ly nhìn cô ta : “Co cô rôi tôi cung không cân phai lo nhƣng sai

phạm nay nƣa . Dù sao cô cũng sẽ dọn dẹp . Tiên lƣơng Băc Lâm cung đa tra đu cho

cô.”

"Đây là tât nhiên ."

Giang Nhân Ly lúc này mới yếu ớt rơi đi , nhƣng cô phai thƣa nhân , Giang

Nhân Đinh đa gioi hơn cô nghi . Xem ra cân phai nhin cô ta vơi anh măt khac xƣa .

Bắc Lâm bân rôn nhât vao luc nay la vi se hơp tac vơi nha ho Cô     

. Trƣơc

năm mơi se co  môt tiêc rƣơu long trong , đến lúc ấy C ố Diễn Trạch cũng tới tham

gia ban bac vê kê hoach hơp tac vơi B  ắc Lâm. Đây la dƣ an ma Băc Lâm rât tâm

huyêt.

Mạc Tu Lăng bận rộn nhât tƣ trƣơc tơi giơ , mỗi khi về đến nhà đêu leo lên giƣờng ngủ. Giang Nhân Ly thơi gian nay cung không đên công ty lam loan .

Giang Nhân Ly đột nhiên cam thây minh đung la ki ếm củi ba năm thiêu một

giờ. Mới vài ngày đa bi trơ vê nguyên hình  . Cô cũng biết anh rât vât va , nhƣng cô

cũng rất buồn chán , anh trơ vê nha cung cha buôn noi chuyên vơi cô   . Đƣợc rồi ,

hiêu nhau là m ột chuyện, nhƣng cung cân phai noi chuyên .

Anh vừa mới nằm xuống, cô cũng không tin anh đa ng ủ.

Cô keo ao anh: "Chúng ta nói chuyện phiếm đi!"

Anh không nhúc nhích.

Cô chu miêng : “Em không ngu đƣơc ."

Mạc Tu Lăng bất đắc dĩ: “Vậy em cung muôn anh mât ngu cung em a ?”

"Em biêt anh chƣa ng ủ."

Mạc Tu Lăng ngâm chăt miêng .

"Tiệc rƣợu thu xêp thê nao rôi ?” Anh không nói lời nào.

"Đến lúc đó em cũng muốn đi. Nghe nói vi t ổng giam đôc ho Cô nay không

kêt hôn vơi môt cô gai môn đăng hâu đôi ma cƣơi môt cô be lo lem

, em muốn đi

xem cô ta nhƣ thê nao .”

Anh vân không noi .

"Mạc Tu Lăng, anh noi môt câu se chêt sao !"

Mạc Tu Lăng liên tiếp tức giận, hai tay anh tom đƣơc đôi tay nho be không

ngƣng lôn xôn cua cô . Anh nuốt nƣớc miếng, sau đó keo cô lai gân mình

, tinh tế

hôn cô.

Cô hơi sửng sốt, tay anh luôn vao trong áo ng ủ của cô. Cô nghe thây hơi thơ c ủa anh, sau đo mơi đap lai.

Tay anh lân mo quân ao trên ngƣơi cô cơi ra        

, thân thể anh co chut cƣng . Cô

ôm lây anh. Bông nhiên anh thơ dôc , tƣ trên ngƣơi cô lăn xuông giƣơng .

Cô ngac nhiên : “Anh làm sao vậy?"

"Em đƣng cƣ đông !"

"Em không cƣ đông ."

Anh ôm cô chăt nhƣ vây sao ma cƣ đông đƣơc ? "Đừng nói nữa ."

Cô thơ môt hơi , cũng không thể nói là : “Em không noi nƣa” , vì vậy không

thể làm gì khác hơn là im lặng.

Ngày diễn ra tiệc rƣợu , Giang Nhân Ly ăn măc rât xinh đep va nôi bât . Đây

là lần đầu tiên cô cùng Mạc Tu Lăng công khai tham gia hoạt động . Cô cam thây to

mò, có một chút kích động .

Hầu nhƣ tât ca nhƣng nhân vât nôi tiêng đêu đƣơc mơi đên  , cho nên tiêc nay

cũng có thể coi là long trọng nhất  . Khách khứa ai lấy cũng rất hoành tráng

, điêu

này đủ cho thấy tầm ảnh hƣởng của Bắc Lâm lớn nhƣ thế nào . Hơn nƣa nơi nay

chính là khách sạn tƣ nhân của Mạc Tu Lăng  , trang hoang phai noi la   vào hạng

nhât trong toan quôc .

Đƣơng nhiên , điêu nay cang cho thây đia vi cua Mac Tu Lăng hôm nay     

, hơn

nƣa con phô trƣơng thê lƣc cua minh ơ toan miên Băc .

Giang Nhân Ly khoac tay Mac Tu Lăng

, hai ngƣơi bon ho vƣa ra đai sa  nh

liên thu hut anh măt cua moi ngƣơi ơ đây   . Mạc Tu Lăng cũng nhìn lƣớt qua mọi

ngƣơi, vẻ mặt than nhiên , hơn nƣa con to ro sƣ quyêt đoan trong anh măt  . Giang

Nhân Ly liêc măt liên trông thây Ta Dât Phi . Cô mơ miêng : “Ba xa của anh nợ tiền

ngƣơi ngoai đây .”

Mạc Tu Lăng nhìn thoáng qua Tả Dật Phi, sau đó khe ƣ hƣ môt ti ếng: “Vân

may la em đƣơc ga cho môt ngƣơi co tiên .”

Giang Nhân Ly cƣời: “Ý của anh la se giup em tra nơ a !"

Mạc Tu Lăng trừng măt n hìn cô không nói gì . Trƣơc đo không lâu con mơi

tặng cho Tả Dật Phi công trinh kia , còn chƣa biết thu đƣợc bao nhiêu lời

, vây ma

cô con không biêt xâu hô ma mơ mi ệng.

Cố Diễn Trạch đi vao thu hut toan bô sƣ chu y   . Tuy răng lân n ày mở tiệc

rƣơu la vi anh ta nhƣng ro rang la anh ta cô y đên muôn  . Còn chƣa hợp tác mà đã

ra oai.

Giang Nhân Ly đanh gia C  ố Diễn Trạch, trẻ hơn so với cô tƣởng tƣợng  .

Ngƣơi phu nƣ bên canh chinh la vơ anh ta .

Cố Diễn Trạch đi đên : “Mạc tổng thƣ l ỗi, tăc đƣơng qua lâu cho nên đên

muôn. Tôi xin chiu phat ba chen .”

Lơi nay đung la nghe không ra môt ke hơ . Giang Nhân Ly cƣời nhìn về phía

Mạc Tu Lăng, anh không noi gi.

Cố Diễn Trạch uông hêt ba ly rƣơu s  au đo hƣng thu nhin Giang Nhân Ly :

“Đa đƣơc nghe qua Mac tông cƣơi đƣơc môt my nhân đep nghiêng nƣơc nghiêng

thành, hôm nay mơi biêt lơi đôn không hê gia . Tƣ lâu đa muôn chiêm ngƣơng dung

nhan Mac phu nhân tiêc la mai vân chƣa  có cơ hội.”

Biết rõ phu  nƣ cung chi la đê chƣng diên ma nói nhƣ v

ậy. Có điều Giang

Nhân Ly lai rât hƣng thu nhin Bui Sơ Anh đang đƣng sau C   ố Diễn Trạch: “Ngƣơi

ta noi con gai miên Nam đêu xinh đep thông minh

, tông giam đôc C ố mới đúng là

con măt tinh tƣơng .”

Cố Diễn Trạch lúc này mới keo Bùi Sơ Ảnh đên bên canh : “Nao, đây là Mạc

tổng, mơi anh ây môt ly đi ."

Bùi Sơ Ảnh thoạt nhìn dƣơng nhƣ có chút không mu ốn, nhƣng vân u ống.

Giang Nhân Ly nghi hoặc, sao cô  lại cảm thấy hình nhƣ C  ố Diễn Trạch la

cô y.

Giang Nhân Ly lây tƣ cach la chu nha mơi Bui Sơ Anh đi noi chuyên         

, để hai

ngƣơi đan ông ơ lai . Cô cam thây Bùi Sơ Ảnh ro rang tâm trang không tôt , có chút

sơ hai, có vẻ không th ích ở nơi này . Bản thân cô cũng không thích nhƣng đã tới đây rôi cô vân phai to ra tƣ nhiên ,vây ma Bùi Sơ Ảnh lai không lam đƣơc .

Dù sao thì đi giao tiếp xã hội cũng nên tỏ ra khách khí một chút , Bùi Sơ Ảnh

không thê nao không biêt điêu đo . Giang Nhân Ly cung không bân tâm , cô rât tƣ

nhiên giơi thiêu cho Bui Sơ Anh nhƣng ngƣơi cô ta không biêt

. Giang Nhân Ly

đƣa Bui Sơ Anh lên sân thƣơng , sau đo mơi ti mi quan sat cô ta . Rât diu dang, càng

nhìn càng cảm thấy có khí chất . Có điều cô không thích kiểu phụ nữ này , đều chỉ là

Quỳnh Dao mà thôi . Tiêu tam ây a , ai cung xinh đep nhƣ ai , đa vây lai con đƣơc ca

điêm nhu nhƣơc !

Nghe nói bọn họ mới kết hôn không lâu, Giang Nhân Ly cƣời: “Cố phu nhân

bình thƣờng thích làm gì?"

Bùi Sơ Ảnh suy nghĩ một chút: “Không nhiều lắm, hiện tại tôi đang lam viêc

ở một bệnh viện."

Theo ly ma noi cô ta không cân đi lam nƣa

, chỉ với thân phận hiện tại , cho

dù muốn làm việ c cung se tim đƣơc môt chô rât tôt . Giang Nhân Ly tựa hồ đa hiêu

ra: “Cố tổng hẳn là không biết?"

"Cô rất thông minh."

"Chỉ là suy đoán."

"Vây Mạc phu nhân thich lam gi ?"

"Tôi cái gì cung thích  , và có l ẽ cái gì cung không thích  ." Giang Nhân Ly

cƣời cƣời: “Nghe nói Cố phu nhân ve tranh rât đep ."

Bùi Sơ Ảnh sắc mặt thay đổi một chút.

Giang Nhân Ly lập tức đã nhận ra: “Cô đừng hiểu lầm, chỉ là tôi th ỉnh

thoảng đi xem triên lam , có lần đã từng xem đƣợc bức tranh “Trời thu bi   thƣơng”.

Có điều vẫn chƣa đƣợc vinh hạnh thấy những tác phẩm lớn của cô .”

"Chỉ là vẽ chơi mà thôi ."

Giang Nhân Ly lắc đầu, cô cung hiêu hôi hoa , tât nhiên s ẽ hiểu đƣơc Bui Sơ

Ảnh là đang khiêm tốn . Nhƣng co ve nhƣ cô ta không muôn đê câp tơi chuyên nay .

Giang Nhân Ly đƣa cô ta ra ngoài nay   , phát hiện cô ta dƣờng nhƣ không

muôn co ngƣơi bên canh minh  , cho nên cô mƣơn cơ rơi đi . Làm ngƣời , cũng nên

thƣc thơi môt chut .

Chương 61: Cảm giác phiền toái

Cố Diễn Trạch và Mạc Tu Lăng dƣơng nhƣ trò chuy  ện với nhau rât vui ve .

Có điều ai cũng biết ngƣời Trung Quốc đều giỏi ngụy trang

, sẽ hết sức cố gắng mà

đem tâng tâng lơp lơp tiêng Trung ra đê phat huy .

Hơn nữa, sau khi no i chuyên xong , chuyên đâu tiên C  ố Diễn Trạch lam

không phai la đi xem vơ minh  . Giang Nhân Ly nhìn Bui Sơ Anh đƣng môt bên   .

Ngƣơi ta noi nhin ngƣơi đa co thê nhin ra tinh cach

, Bùi Sơ Ảnh nay luc đâu chinh

là dịu dàng nhu nhƣợ c, không tranh không đoat , nhƣng dƣơng nhƣ lai khiên ngƣơi

ta buông không đƣơc . Ngƣời nhƣ thế chỉ còn chờ thơi cơ tôt la se tim đƣơc môt

ngƣơi đan ông săn sang yêu thƣơng cô ta  . Cô lai nhìn C ố Diễn Trạch, anh ta đang

môt minh đi ra ban công.

Ban công ơ đây rât it   , hơn nƣa phong canh trên môi ban công lai không

giông nhau . Nhƣng chô nay đêu đƣơc chuyên gia thiêt kê       , tuy răng co chut không

đƣơc tƣ nhiên.

Giang Nhân Ly đi ra phía trƣớc: “Cố tổng sao lai ơ đây môt mi  nh ngăm

cảnh, lẽ nào ơ ngoai nay ngăm canh tôt hơn rƣơu ngon mon ngon trong kia ?”

Cố Diễn Trạch cƣơi . Anh biêt nêu nhƣ tra lơi la đung vây thi chăc chăn

ngƣơi phu nƣ nay se noi la do Mac Tu Lăng săp xêp không tôt khiên anh   cảm thấy không thoai mai , nêu anh noi không phai thi cô se lai hoi vi sao anh con đƣng đây  .

Tôt nhât la nên im lăng .

"Vây Mạc phu nhân sao lai ra đây ?"

"Cố tổng la khach quy cua chung tôi , tôi đƣơng nhiên không thê đê Cô tôn g

đơn đôc ơ đây rôi.”

Cố Diễn Trạch trong mắt xẹt qua một y cƣơi : “Vậy cô không sơ Mac tông môt minh ơ trong kia cung đơn đôc sao ?”

"Khách lớn hơn chủ."

Bốn chƣ đa noi lên thân phân cua bon ho . Cố Diễn Trạch chinh là khach quy

của bọn họ , cho nên cô co nghia vu phai quan tâm đên anh ta , còn Mạc Tu Lăng ,

ạnh chính là chủ nhân nơi này .

Cố Diễn Trạch lắc đầu. Ngƣơi vơi ngƣơi sao lai khac nhau đên vây ? Có điều

anh se không mong muôn ngƣơi phu nƣ cua min  h xuât đâu lô diên , giƣ ơ nha thât

tôt.

"Tôi hăn nên cam thây vinh hanh ?" Hắn nhiu măt .

"Tât nhiên ."

Thật là có ngƣời nhƣ vậy, Cố Diễn Trạch cƣời.

Giang Nhân Ly cố ý nhìn thoáng qua Bùi Sơ Ảnh đƣng phia xa : “Hai ngƣơi

thât không giô ng vơ chông mơi cƣơi . Môt chut cung không giông .”

"Vây nhƣ thế nào mơi đung ?" Cố Diễn Trạch chăm chú lắng nghe.

"Chính là cho du nôi tinh co thê nao thi bên ngoai vân biêu hiên tƣơng kinh

nhƣ tân . Có điều cả hai loại này , môt loai la vôn di không co cam tinh   , chỉ biểu

diên trƣơc măt ngƣơi ngoai ma thôi . Loại còn lại chính là thực sự yêu . Đơn gian la

nhƣ vây ."

"Vậy cô nghi tôi thuôc loai nao ?"

"Anh không thuôc loai nao hêt ." Giang Nhân Ly khẳng định, lúc này cô cố ý

đến gần C ố Diễn Trạch, giơ tay lên hƣơng vê măt anh ta . Cố Diễn Trạch cấp tốc né tránh, trên mặt còn co phân buôn bƣc . Giang Nhân Ly cƣời, vì vừa rồi Bùi Sơ Ảnh

vƣa quay lai nhin bon ho . Ngƣơi đan ông nay th ật đúng là ...

Cố Diễn Trạch vốn định cho cô biêt mui vi nhƣng cuôi cung vân bo qua . Mạc Tu Lăng nghiêm nghi đi đên .

Cố Diễn Trạch lai han huyên vơi M ạc Tu Lăng môt luc sau đo M ạc Tu Lăng

mới đƣa cô đi.

Cố Diễn Trạch lắc đầu, xem ra hai ngƣơi đo thu ộc loai thƣ hai . Anh lai nhìn

Bùi Sơ Ảnh, vây anh va cô bao giơ mơi co thê tôt đep nhƣ trƣơc ?

Diệp Tƣ Đình và Chƣơng Tâm Dật cũng bân rôn ơ đây , Giang Nhân Ly co chút không đành , hai ngƣơi bon ho đung la nhân viên tô t cua Băc Lâm!

Mạc Tu Lăng căn bản là không để ý tới cô, cô cũng không thú.

Diệp Tƣ Đình đi theo Mạc Tu Lăng, giúp anh uông kha nhiêu rƣ ợu.

Giang Nhân Ly nhìn bọn họ, cảm giác có chút khó ch ịu. Cô cầm lấy một ly

rƣợu, rôi lai nhin Giang Nhân Đinh . Cô rốt cục hiêu vì sao minh Giang Nhân Đình .

Dù là cô ta không làm bất cứ chuyện gì , dù Mạc Tu Lăng cũng không dây dƣa gì

vơi cô ta, nhƣng chinh la thai đô cua cô ta , cô ta hinh nhƣ vinh viên xuât hiên trong

thê giơi cu a cô, giông nhƣ môt cai rê cây ăn sâu . Dù chẳng nguy hại gì , nhƣng lai

rât chƣơng măt .

Diệp Tƣ Đình uông r ất nhiều khiên cho M ạc Tu Lăng cũng có chút áy náy  .

Măc du chinh anh uông cung không hê it

, nhƣng tửu lƣợng cua anh nh ất định hơn

cô ta . Giang Nhân Ly nhìn ra ve ay nay trên măt M    ạc Tu Lăng , cô nâng Giang

Nhân Đinh dây : “Đi toilet hay vao phong ngh ỉ ngơi?"

Giang Nhân Đinh đung la rât khó ch  ịu, Giang Nhân Ly đƣa cô ta vao WC

,

cô ta lâp tƣc nôn ra.

Cô nhin bô dan g Giang Nhân Đinh luc nay , trong long co phân chua xot , đo

là vì sao?

Đợi Giang Nhân Đình đỡ hơn , Giang Nhân Ly mơi đƣa cô ta ra ngoai .

"Cô ây thế nào?" Mạc Tu Lăng thoạt nhìn có chút lo lắng.

"Vƣa nôn ra rôi, em đƣa cô ta đi nghi ngơ i."

Mạc Tu Lăng gật đầu, vừa mới chuẩn bị đi cung thi lai bi môt vi khach giƣ

lại.

Giang Nhân Ly lúc này mới đỡ Giang Nhân Đinh lên lâu hai ngh  ỉ ngơi. Cô

vƣa diu cô ta , vƣa mơ cƣa . Trán cô đã đẫm mồ hôi

, cô cân thân đơ Giang Nhân

Đình vào.

Ngay luc ây, Giang Nhân Đinh đôt nhiên giay giua . Trên tay Giang Nhân Ly đều là mồ hôi , nhât thơi không giƣ yên đƣơc Giang Nhân Đinh  . Cô ta nga xuông

đât, phát ra tiếng vang .

Mạc Tu Lăng đi vào.

Giang Nhân Đinh th ống khổ kêu lên: “Sao cô lai buông tay?"

Giang Nhân Ly vân con trƣng măt nhin cô ta

, vêt sƣng trên tran cô ta kha

lơn, nhƣng cô cƣơi không nôi , bơi vi Mac Tu Lăng đa nhanh chong nâng cô ta lên ,

cân thân hoi: “Đau không?"

Giang Nhân Đinh bi n gã đau, cảm giác say cũng vơi đi không ít : “Sao không

đau đƣơc.”

Mạc Tu Lăng nhìn Giang Nhân Ly đang đƣng môt bên  : “Còn không đi lấy

thuôc."

(thƣ lôi cho minh, mình thực sự muốn nguyền rủa cái tên chết tiệt này!)

Giang Nhân Ly trơn măt ha môm nhƣng cô không nói gì , vân đi ra ngoai .

Cô càng chạy cang t ức giận, điên mơi đi lây thuôc . Bƣc minh nhât la găp C ố

Diễn Trạch, Cố Diễn Trạch nhìn cô cƣời: “Thế nào? Có phải cảm thấy nên chăm

sóc chồng mình thật tốt , không nên ranh rôi đi lo chuyên nha ngƣơi khac không ?”

Giang Nhân Ly trừng măt nhin anh ta , mơi vây đa mang thù .

"Tôi tƣơng đối đặc biệt, cho nên đƣng dung anh măt binh thƣơng nhin tôi .”

"Ồ.”

Giang Nhân Ly ngồi xuống, vừa vặn nghi ra chu yên đê lam : “A, tôi xem

tƣơng cho anh nhe !”

"Cô con lam đƣơc cai nay a ?" Cố Diễn Trạch tuy rằng không tin , nhƣng vân

vƣơn tay ra.

"Anh đơi này quá m ức thuận buồm xuôi gió , cho nên ông trơi se khiên cho

anh găp trăc trơ trên đƣơng ti nh cam. Anh phai nô lƣc khăc phuc .”

Cố Diễn Trạch cô, rõ ràng la bi ết cô noi lung tung , nhƣng vân rât phôi h ợp:

“Vậy cô noi xem, tôi khăc phuc thê nao?"

"Vậy anh thây anh vơi đôi phƣơng tinh cam sâu đâm thê nao ?”

"Có liên quan s ao?"

"Đƣơng nhiên là có. Nếu nhƣ anh không quan tâm đôi phƣơng thi rât đơn

giản, chăc chăn se không phai chiu tôn thƣơng  . Nhƣng nếu anh rất quan tâm đối

phƣơng, khăng đinh se co rât nhiêu v ấn đề, sẽ rất phiền phức."

"Nếu nhƣ la ngƣơi đ ến sau thì phải làm sao ?"

Giang Nhân Ly nhìn anh ta: “Nếu nhƣ anh thực sự yêu một ngƣời, nhƣ vậy

dù cô ấy làm cái gì , sai hay đung, anh đêu phai tha th ứ, phải khoan dung , đôi xƣ tôt

vơi cô ây. Nếu co gi bât an, đau khô, tôt nhât coi n hƣ cai gi cung không biêt , cái gì

cũng chƣa xảy ra  . Tât ca tuy duyên

, không cân phai tƣ gây thêm phiên phƣc

Không phai co câu ngƣơi không biêt thi không khô hay sao ?”

"Cô đang day tôi lam môt ngƣơi đan ông tôt đây a ?” Cố Diễn Trạch vẻ mặt

lơ đênh.

Giang Nhân Ly lắc đầu, ánh mắt có chút cô đơn: “Thế giới này đâu có cái gì

là tuy ệt đối, có điều cứ sống ngày qua ngày , tôt hơn nên cô găng đê minh không

phải tiếc nu ối. Anh noi xem , ngƣơi ta ha tât sao phai suy    nghĩ nhiều nhƣ vậy  .

Trong TV đây rây cai gi ma tra thu cho cha rôi cuôi cung lai yêu ke thu cua minh   .

Tôi ghet nh ất mây cai chuyên đo , nêu sơ đôi phƣơng mang lai phiên phƣc nhƣ vây thì đừng nên yêu , nêu đa yêu rôi thi đ ừng nghĩ nhiều , cô găng ăt se đƣơc.”

"Suy nghĩ của cô thật đúng là giản đơn." Cố Diễn Trạch thở dài một hơi, lại

cảm thấy suy nghĩ của cô không đơn gi  ản. Nếu đã yêu, vậy nỗ lực yêu đi , chỉ cần

còn sống, làm gì có chuyện gì không thể gi  ải quyết ? Quá khứ đã qua đi , ngƣơi ta

không nên dùng nguyên nhân này  lam minh kho chiu

, nỗ lực sống, nỗ lực đi yêu,

nỗ lực hạnh phúc.

"Giản đơn sao?" Giang Nhân Ly lắc đầu: “Cảm giác rất kho tin!" Cố Diễn Trạch nhìn cô: “Vậy cô lam đƣơc sao?"

Cô im lặng một hồi: “Tôi hăn se nỗ lực."

Chăng phai chinh la con chƣa có làm đƣ   ợc sao ? Có điều đây đúng là một

ngƣơi thuân thuc .

Cố Diễn Trạch lắc đầu: “Tôi muôn thƣ môt chut xem "

Cô nhin vao măt anh ta

, sáng tựa sao . Anh ta đƣng lên đi tơi bên Bùi Sơ

Ảnh. Lúc này , Giang Nhân Ly đột nhiên cam thây chua xot . Cô phát hiện, bọn họ

đứng chung một chỗ thật đúng là đep đôi.

Giang Nhân Ly xoay ngƣời, thấy Mạc Tu Lăng từ trên câu thang đi

xuống:“Thuốc đâu?"

Cô than: “Quên mât rôi!"

Mạc Tu Lăng liếc nhìn cô một cái, trong mắt co chut kho hiêu . Giang Nhân

Ly đi theo sau: “Em đƣa anh đi!"

"Không cần." Mạc Tu Lăng đi vài bƣớc, sau đó quay đầu lại nhin cô : “Anh

biêt em không thich Đinh , nhƣng cô ây không phai Đinh .”

Giang Nhân Ly xiết chặt tay , móng tay đâm vào da khiên cô đau đơn

Nhƣng rõ ràng không chảy máu. Đúng vậy, không phải tât ca v ết thƣơng đêu s ẽ

chảy máu, cũng không phải chỉ có chảy máu mới đau.

Chương 62: Là ai nợ

Lòng cô đau nhoi . Cô vân cho răng minh la măt trai cua Uông Tô Thu

Nhƣng luc nay cô mơi phat hiên       

, hóa ra cô chính là đóng khung của mẹ  . Không

bao giơ giai thich , không bao giơ muôn biên ban thân thanh hen mon .

Lúc cô còn học cấp ba , cô tƣng đoc đƣơc môt câu chuyên : Có một cô gái từ

nhỏ đã bị bố mẹ coi nhƣ là con trai , họ nói với cô con gái không phải lúc nào cũng

ngôc hơn con trai . Trong hoan canh sông nhƣ vây , cô tƣ nho đên lơn lam viêc gi

cũng không chịu  tỏ ra thua kém hay yếu kém ai  . Cho nên luc nao cô cung co tên

trong danh sach tăng ca , đông nghiêp nam cung se không giup đơ cô  . Nguy hiêm

hơn chinh la luc cô uông rƣơu , không bao giơ chiu thua kem đôi phƣơng

, môi lân

đều bị chuôc đên say.

Nhƣng mà có một ngày , cô gai ây cung môt nƣ đông nghiêp đi ra ngoai kiêm

tra sô sach . Ngay tƣ đâu cô đa to ra không chiu thua kem , uông rât nhiêu rƣơu .

Nhƣng cô gai đi cung cô lai to ra ôn nhu noi         

: “Tôi la phu n ữ, các anh nên nhƣờng

tôi mơi đung .” Chi môt câu noi cua cô ta , mây đông nghiêp nam kia không hê trut

rƣơu hai ngƣơi nƣa . Hơn nƣa bon ho con thanh toan toan bô tiên cơm .Tƣ đo, cô gai

kia hiêu đƣơc môt điêu , tỏ ra mềm yếu cũng chính là một loại vũ khí của con gái  .

Vây ma nhiêu năm nay cô đa sông uông phi !

Nhƣng Giang Nhân Ly sau khi nghe xong câu chuyên lai im lăng rât lâu  . Lẽ

nào chỉ có tỏ ra mềm yếu mời có thể đạt đƣợc thứ mình muốn

? Ngƣơi kiên cƣơng

đang bi ngƣơi ta bo quên , không đƣơc ai bao vê ?

Giang Nhân Ly nhin bƣc anh cua Trƣơng Ba Chi luc phong vân       

, cô đa khoc,

bơi vi Trƣơng Ba Chi đa noi môt câu : “Luc tôi găp chuyên không may se không co

ai goi điên cho tôi, bơi vi bon ho đêu biêt tôi rât kiên cƣơng .”

Giang Nhân Ly không muốn suy nghĩ anh măt Mạc Tu Lăng nhìn cô la co y

gì. Giông nhƣ năm đo trong phong bênh

, cô tat Giang Nhân Đinh môt cai cung

thây đƣơc anh măt ây cua  anh. Trong anh măt co chan ghet , có căm hận.

Mạc Tu Lăng rât quan tâm tơi Diệp Tƣ Đình , vƣa đƣa đi bênh viên , vƣa đƣa vê nha . Giang Nhân Ly lanh lung nhin anh  , chƣa bao giơ thây anh lam viêc gi tich

cƣc nhƣ vây.

Tiệc rƣợu rất thành công , Mạc Tu Lăng và Cố Diễn Trạch ban bac chuyên

hơp tac cũng rất thuận lợi , chỉ chờ sang năm băt tay khơi đông dƣ an  . Trong măt

Mạc Tu Lăng không thấy vẻ vui mừng , ánh mắt Giang Nhân Ly cũng lạnh lùng .

Mãi đến khi về đến nhà , Giang Nhân Ly cũng không noi môt câu vơi Mạc Tu Lăng.

Mạc Tu Lăng cũng không để ý tơi cô   

, vào nhà liền đi lấy một cốc nƣớc

uông. Thƣc sƣ anh co chut choang vang     

, anh đa uông không it rƣơu . Uông xong

côc nƣơc anh phat hiên Giang Nhân Ly vân đang nhin minh .

“Em cung muôn uông nƣơc sao ?”

“Thƣ anh đa uông qua dƣa vao cai gi muôn em uông      ?” Cô nhin anh , sau đo

xoay ngƣơi .

Thƣc ra, cô vôn không thich uông nƣơc trăng .

Mạc Tu Lăng sửng sốt, buông cốc nƣớc xuống , từng bƣớc một đến gần cô :

“Chịu không nổi rôi a?”

“Cái gì?”

“Anh nói, em ngay ca môt chut âm ƣc nhƣ vây đa không chiu nôi rôi a ?”

Cô ky quai nhin anh : “Anh co y gi?”

Anh tuy tiên bo lai môt câu : “Chúng ta đa đôi  măt vơi rât nhiêu âm ƣc , nghĩ

lại thì hình nhƣ anh cũng làm chuyện gì quá vô dụng

.”

Cô ngôi tai chô, nhìn anh đi vào phòng tắm .

Đêm đo , hai ngƣơi bon ho không hê đê y đên đôi phƣơng   . Cô chi im lặng ,

thông thƣờng ngƣơi ta  vân bao chi cân ngƣơi ma ta quan tâm tin tƣơng minh

, thì

cho du ca thê giơi không tin cung không quan trong . Nhƣng, hình nhƣ ý nghĩ ấy sai

rôi?

Hôm sau cô dây rât muôn , câm vao điên thoai mơi phat hiên Tân Nga Trƣ đa

gọi cho cô không dƣơi năm lân .

Nhất định là xay ra chuyện gì  . Ngay ca bƣa sang cô cung không ăn ma vôi

vàng chạy đến nhà Tần Ngả Trữ . Cũng may, Tân Nga Trƣ con ơ nha .

“Minh con tƣơng câu bề bộn nhiều việc   .” Giong điêu Tần Ngả T  rữ nghe

không ra vui buôn .

“Co chuyên gì vây?”

Tần Ngả Trữ cƣời cƣời  :  “Không co chuyện gì  . Mình chỉ muốn cậu cùng

mình đến bệnh viện thăm anh ấy .”

Giang Nhân Ly nhìn anh măt than nhiên cua Tân Nga Trƣ   , không biết cô

hiên tai co suy nghĩ gì .

“Câu đừng lo lắng, mình chỉ đi thăm anh ấy thôi .”

Dọc đƣờng đi, Giang Nhân Ly nghe Tần Ngả Trữ noi lai , Ngô Vĩnh Diễn lần

này bị thƣơng rất nặng

, có thể sẽ phải ở lại trong bệnh viện rất lâu

. Bởi vì Ngô

Vĩnh Diễn kiên trì muốn kết hôn vơi ngƣơi con gai kia cho nên quan hê giƣa anh ta và cha mẹ cũng rất căng thẳng . Sau khi biêt không co gi anh hƣơng đên tinh mang

con trai, cha me anh ta cung không đên bênh viên thăm anh ta nƣa .

Suôt doc đƣơc Tân Nga Trƣ   không co gi bât thƣơng nhƣng luc đên bênh

viên rôi cô lai run lên . Giang Nhân Ly đơ lây cô , săc măt cô tai nhơt : “Minh không

sao.”

Giang Nhân Ly gật đầu , cô tin Tân Nga Trƣ , không cân bât cƣ ly do nao ,cô

vân tin Tân Nga Trƣ .

Đên trƣơc cƣa phong bênh cua Ngô Vĩnh Diễn  

, nơi nay đa khăc sâu vao

trong ky ƣc cua Tân Nga Trƣ , cô châm chap không dam tơi gân .

Trong phong , Ngô Vĩnh Diễn nằm ở trên giƣờng , ánh mắt dịu dàng mà thâm

tình nhìn Lâm Tiểu Ƣu đang cho anh ăn chao  . Lâm Tiểu Ƣu vƣa xuc chao

, vƣa

câm khăn lau khoe miêng cho anh ta .

Tần Ngả Trữ ngực đau xót

, ánh mắt ấy đã từng thuộc về cô , thâm tinh ây

cũng đã từng chỉ dành cho cô . Nhƣng hiện tại , những thƣ nay toàn bộ đều thuộc về

một ngƣơi phu nữ khac . Không con quan hê gi vơi cô .

Hồi lâu, Ngô Vĩnh Diễn mới phát hiện ra bon ho , anh mim cƣơi .

Ngô Vĩnh Diễn nhìn Lâm Tiểu Ƣu  : “Tiểu Ƣu, em ra ngoai môt chut đi , bạn

anh đên thăm.”

Lâm Tiểu Ƣu gật đầu, sau đó thu dọn đi ra ngoài, cô nhin Giang Nhân Ly va

Tân Nga Trƣ mim cƣơi .

Ngô Vĩnh Diễn có chút lo lắng: “Tiểu Ƣu, cẩn thận.”

Lâm Tiểu Ƣu mỉm cƣời gật đầu.

Giang Nhân Ly và Tần Ngả Trữ cung nhìn Lâm Tiểu Ƣu rơi đi         

, chân trai cô

ta khâp khiêng, có vẻ nhƣ trƣớc đây đã thực sự bị tai nạn nghiêm trọng .

Tần Ngả Trữ đi vào nhin Ngô Vĩnh Diễn , anh ta cũng nhìn cô . Giang Nhân

Ly thây vây liên lui ra ngoai phong bênh .

“Anh thê nao rôi?” Tần Ngả Trữ nhin thach cao bo trên ngƣơi anh .

“Vân tôt .” Ngô Vĩnh Diễn nhin thây trong anh măt Tân Nga Trƣ không hê có thua thiệt, mà chỉ có thoải mái : “Ngả Trữ, anh không nơ em .”

Tần Ngả Trữ nhắm mắt lại: “Em biết.”

Ngô Vĩnh Diễn tinh tế đánh giá Tần Ngả Trữ

, cô đã từng là ngƣơi con  gái

mà anh coi trọng hơn cả tính mạng mình     , anh nguyên y châp nhân tât ca moi thƣ

thuôc vê cô , có hồ đồ , có tùy hứng , tât ca nhƣng thƣ ây trong măt anh đa tƣng la

hoàn hảo . Anh muôn kiêm thât nhiêu tiên

, mua cho cô nhƣng chiêc vay ma cô rât

thích. Anh đa tƣng huyên tƣơng bon ho sinh hai đƣa con       

, con trai giông anh , con

gái giống cô .Nhƣng, ai biết, bọn họ lai co ngay hôm nay ?

Ngô Vĩnh Diễn chẳng bao giờ nghĩ tới , có một ngày chinh minh lai lƣa ch ọn

rơi bo Tân Nga Trƣ .Là thật rơi bo , hay chinh la buông xuôi . Buông tay tât ca qua

khƣ, tƣ luc bay tuôi cho đên giơ , bọn họ đã cùng nhau cƣời , cùng nhau khóc , bọn

họ đã từng lén lút nắm tay nhau trên lớp

, cũng đã từng  ở sau vƣờn hoa hôn môi ,

tƣng trôn hoc bo ra ngoai đi chơi . Tât ca nhƣng điêu nay đa thanh qua khƣ , đều trở

thành “đã từng.”

Tần Ngả Trữ nhìn anh : “Hai ngƣơi lúc nào kết hôn ?”

Ngô Vĩnh Diễn lăc đầu , trong ngực chua xot . Đây la ngƣơ i con gai anh tƣng

yêu say đăm , anh đa hƣa hen ca đơi nay se chi co môt ngƣơi vơ suy nhât chinh la

cô.

Nhƣng hiện tại , cô đang hoi anh, khi nao anh kêt hôn ?

Ánh mắt anh có chút ẩm ƣớt : “Nêu em không thích , đời này anh cũng không

kết hôn.”

Tần Ngả Trữ lăc đầu : “Anh lam vây đâu co công băng vơi cô ây . Anh yêu cô

ấy, không phai sao ? Hãy đối xử tốt với cô ấy.”

“Thế nhƣng... ”

“Không có thế nhƣng , anh đa thu hôi tinh yêu cua anh , vây cung nên thu hôi

lơi hƣa của anh đi!”

Ngô Vĩnh Diễn nói không ra lời.

Tần Ngả Trữ cƣời : “Em hy vong anh hạnh phúc  , cũng giống nhƣ anh hy

vọng em đƣợc hạnh phúc thôi .”

Ngô Vĩnh Diễn thật lâu vân nhìn trần nhà    , anh môt câu cung không noi nên

lơi. Tần Ngả Trữ đi ra khoi  phòng bệnh , rốt cục nhin không đƣợc . Giang Nhân Ly

lập tức đỡ cô: “Quá khứ, tât ca đều la quá khứ.”

“Chúng ta đi thôi!”

Giang Nhân Ly im lặng đƣa Tân Nga Trƣ rơi đi .

Tần Ngả Trữ toàn thân không con run         

, nhƣng nƣơc măt vân tuôn ra . Giang

Nhân Ly ôm Tân Nga Trƣ vao trong long , nhẹ nhàng vô lƣng cô .

“Nhân Ly, bây giơ minh không con gi hêt .”

Giang Nhân Ly nhẹ nhàng thở dài : “Minh biết.”

Không phai cô không co gi , mà là moi thƣ trong tinh yêu cô đêu không co  . Cô đa mât đi niêm  tin, tƣ nay vê sau se không con ai nhƣ Ngô Vinh Diên co thê đi

vào trong tim cô đƣợc nữa .

Tình là mê luyến , nếu gặp đƣợc chân tình thì se la thiên đƣờng , tình là bi ai ,

nếu không găp đung ngƣơi thì đau đên xƣơng tuy .

Chương 63: Ai co thê nhin thâu

Giang Nhân Ly vân ơ cung Tần Ngả Trữ , cô cũng biết , kỳ thực cô nói cái gì

cũng vô ich , không co y nghia gi ca  . Nhƣng cô vân muôn ơ bên Tân Nga Trƣ ,

muôn Tân Nga Trƣ biêt hiên tai cô ây không chi co    môt minh , vân con co ngƣơi

bên canh. Giang Nhân Ly năm chăt tay Tần Ngả Trữ , không nói gì.

Tần Ngả Trữ rât bình tĩnh , nhƣng Giang Nhân Ly muôn cô co thê khoc lơn

lên. Nhìn thấy Tần Ngả Trữ yên tĩnh ngủ trên giƣờng

, cô mơi ra khỏi phò ng, cầm

điện thoại goi Mac Tu Lăng : “Hôm nay em không vê nha .”

Giọng điệu Mạc Tu Lăng nghe không ra có ý gì

điên chi đê noi vơi anh môt chuyên nho nhƣ vây .”

Giang Nhân Ly măc kê lơi Mạc Tu Lăng      

: nhân?”

“Du sao em cung không phai chay trôn .”

: “Trơi mƣa sao ? Em goi

“Sao anh không hỏi nguyên

Giang Nhân Ly hít sâu : “Đƣơc rôi, em cup may .” “Khoan đa.”

“Gi nƣa?”

“Dự báo thời tiết noi tôi nay co mƣa  , đi ngu nhơ keo rem cƣa , măc nhiêu

môt chut không cam lanh .”

Giang Nhân Ly luc nay mới lộ ra tiếu ý    : “Em không phai tre con  , biêt tƣ

chăm soc minh .”

Giang Nhân Ly tăt điên thoai  , tâm tinh thoai mai hơn rât nhiêu   . Cô xoay

ngƣời liên trông thây Tần Ngả Trữ

, đôt nhiên không biêt nên noi gi . Tần Ngả Trữ

trái lại vƣa cƣơi vƣa đi tơi .

“Nhân Ly.”

“Ƣ?”

“Cho minh xin lôi vi nhƣng lơi lân trƣơc , câu đƣng đê bung.”

Giang Nhân Ly keo Tân Nga Trƣ ngồi xuống   : “Minh không đê bung đâu ,

lúc ấy tâm tình cậu không tốt mà .”

Tần Ngả Trữ cung  không noi thêm , cô mơ TV. Lại một bộ phim theo khuôn

sáo cũ, toàn những diễn viên nổi tiếng nhƣng cũng không khiến hai ngƣời bọn họ

cảm thấy hứng thú . Không biết vì sao , Giang Nhân Ly thich nhƣng diên viên mơi

xuât đao hơn, vì không quen biêt cho nên cam thây chân thƣc .

Giang Nhân Ly nghĩ tự mình chính là tục nhân một ngƣời , cô truy đích đệ

nhất bộ kịch truyền hình thị “Tiêu Thập Nhất Lang” , nói về một hiệp sĩ cƣớp của

ngƣời giàu chia cho ngƣời nghèo        

, găp đƣơc con ga i đa xuât gia cua Liên Thanh

Bích, Thâm Bích Quân , sau đó nay sinh tinh cam . Cô ấn tƣợng sâu săc nhất chính

là hai cảnh , cảnh thứ nhất là lúc Liên Thành Bích gặp nạn

, Thâm Bích Quân cầu

xin Tiêu Thập Nhất Lang mang cô chay vao mât th  ất. Tiêu Thập Nhất Lang muốn

cự tuyệt, nhƣng nhìn ve măt cua nàng lai   không cƣ tuyêt nôi . Cô ơ trong vong tay

Tiêu Thập Nhất Lang , hăn ro rang muôn vƣơn tay ra ôm cô nhƣng lai thu hôi . Giƣa

bọn họ có muôn vàn cách trở , hăn không da m vƣơt qua , tuy răng hăn co thê liêu

mình bảo vệ nàng . Cảnh thứ hai là cảnh vài năm sau Tiêu Thập Nhất Lang trở về                                                                                                                            

,

nhƣng mang theo một ngƣời phụ nữ có thai        

, hơn nữa trƣơc măt Thâm Bích Quân

còn tỏ ra ân ái . Giang Nhân Ly đên đây liê n cƣơi. Môt ngƣời đan ông cố ý to ra ân

ái vơi ngƣơi phu nƣ trƣơc măt môt ngƣơi phu nƣ khac , đây là vì cái gì?

Càng thêm tâm thƣơng nƣa la cô lai thich xem “Băt đâu băng môt nu hôn”

(Thơ ngây), bô phim nay diên xuât cua Lâm Y  Thân thu hut rât nhiêu ngƣơi . Giang

Nhân Ly cung không biêt minh đa xem bao nhiêu bô phim nhƣng môi lân đêu co

chút cảm động .

Nhƣng bô phim nay đêu không co nam phu nƣ phu       

, mà cho dù có thì cũng không

làm ảnh hƣởng đến na  m nƣ chinh . Có lẽ vì chính điều thuần túy này mà Giang

Nhân Ly thich nhƣng bô phim co sƣ xuât hiên cua Tiểu Bạch .

Năm cô hoc năm thƣ hai cao trung

, Băt đâu tƣ môt nu hôn 2 công chiêu .

Hơn nƣa đêu chiêu vao chu nhât hang tu ần. Cô se tim n ly do đê đƣơc ra ngoai xem

phim chiêu trƣc tiêp .Nhƣng ngay tƣ tâp đâu tiên , cô đột nhiên không thích nƣa , sau

đó khóc lớn một hồi . Giông nhƣ nhiêu đƣơc đang yêu  

, đôt nhiên phat hiên ngƣơi

mình yêu không yêu mình nữa , cƣ nhƣ vây cô khoc .

Nhƣ vây cung chƣa phai la thê tham nhât   

, bƣc minh hơn ca chinh la luc cô

học đại học , vì buồn chán mà cô xem Bắt đầu từ một nụ hôn phiên bản Hàn   . Vƣa

xem cô liên hôi hân  . Bơi vi cô phat hiên

, tuy ră ng nƣ chinh ngôc nghêch cung

không biêu lô hêt ra ngoai nhƣng lai đƣơc môt điêm đo la đang yêu  . Hơn nƣa, nam

chính này lại đúng là cái kiểu mà Giang Nhân Ly thích  . Cô trƣơc đây không thich

phim Han nhƣng hiên tai vƣa xem tâ p môt liên thich bô phim nay .

Đây là qua trinh đên vơi phim truyên hinh cua cô .

Kỳ thực Tần Ngả Trữ con bi thƣơng hơn cô  . Hôi hoc câp ba , Tân Nga Trƣ

chính là dạng học sinh không chăm học

, chỉ thích lên mạng . Ngày đó có một  vị

phụ huynh đến quán internet tìm con mình

, thây con minh đang ngôi lên mang thi

tƣc giân đâp vơ may tinh . Chủ quán liền gọi 110 báo cảnh sát . Thât xui xeo la Tân

Ngả Trữ năm ấy mới mƣời bảy tuổi

, chƣa đu tuôi đê ra q uán net lên mạng . Cảnh

sát đến liền tranh thủ kiểm tra giấy tờ tùy thân của khách hàng , phát hiện cô còn

chƣa đu tuôi vi thanh niên cho nên bi canh sat băt lên xe  . Lúc ấy thừa dịp cảnh sát

mơi quay đâu đi cô liên nhanh cho  ng bo chay . Sau nay nghi lai cam thây thât kho

tin, đung la trong luc câp bach cai gi cung dam lam  . Lúc ấy nếu bị tóm về đồn thì

chăc chăn se bi mơi phu huynh va giao viên đên   . Có điều tối đó cũng rất khổ sở ,

mƣa lơn không noi lam gi       

, cô phai môt minh ngôi trong goc câu thang trên tâng

cao nhât cua   môt toan nha , ngôi suôt môt đêm . Thât sƣ la chƣa bao giơ gian nan

nhƣ vây .

Giang Nhân Ly và Tần Ngả Trữ nhin nhau : “Chúng ta xem gi bây giơ ?”

Phim truyên hinh hiên tai thât khiên cho ngƣơi ta buôn nôn     , nhât la mây bô

phim Đai Loan kia .

Tần Ngả Trữ đi tim môt CD , Giang Nhân Ly ngồi môt minh cƣơi đƣng lên .

Môt bô phim rât lâu rôi , Trƣơng Quôc Vinh va Mà Diêm Phƣơng hợp   tác:

“Sân khấu” . Tần Ngả Trữ và Giang Nhân Ly đều bi đả kích rôi

, bọn họ là muốn

xem phim kinh di , kết quả lai bi nôi dung bô phim lam cho mât hƣng .

Sau đo bon ho xem “Xac chêt vung quê” . Chuyên la môt ga đa co vơ nhƣng

ham vinh hoa phu quy , muôn cƣới tiêu nhƣ nha giau nên đuôi vơ minh đi  . Có điều vơ hăn chăng pham sai lâm gi cho nên hăn không thê tim cơ đuôi đi đƣơc  . Hăn liên

dƣng kê hoach hai chêt vơ minh , sau đo cô ta biên thanh quy dƣ .

Giang Nhân Ly và Tần Ngả Trữ lần thứ hai thât vọng      :  “Hay la thay bô

khác?”

Giang Nhân Ly mêt moi : “Vậy câu hat cho minh nghe đi .” “Câu muôn nghe bai gì ?”

“Cho em thêm môt lơi hứa hen”

Giơi nghê si Hoa ngƣ vân con lƣu hanh ca khuc nô     

i tiêng nay cua Vân

Thƣơng. Hiên tai tuy răng cô đa không ro tung tich nhƣng tên cua cô không ai la

không biêt đên . Đây la ca khuc cô đa lây lam ca khuc chu đê trong album đâu tay

năm cô xuât đao luc mƣơi tam tuôi , khiên cô ngay lân đâu tiên đa trơ nên nôi tiêng .

Vân Thƣờng hot mƣơi năm liên , ca khuc nay cung hot mƣơi năm .

Tần Ngả Trữ nhẹ giọng ngâm nga:

Anh nhân môt mon qua không ro rang, em lam bô nhƣ không thây. Anh cô y âm mƣu, anh noi đi đông hêt pin

Em goi điên cho anh, anh noi co chuyên gâp phai đi Em thân thơ nhin di dông

Em biêt cô ây luôn ơ trong long anh

Anh co thê đa quên mât, lơi thê non hen bê kia Cho em thêm môt lơi hƣa hen

Em se tin tƣơng anh

Măc kê lòng em đang đau đớn

Yêu vân nhiêu hơn hân

Cho em thêm môt lơi hƣa hen

Nói anh yêu em, cho du la gia dôi

Lòng em cũng sẽ nhẹ nhàng

So vơi lơi chia tay con tôt hơn nhiêu lăm

Giang Nhân Ly cũng chỉ là muốn qua loa dung   cách này giúp Tần Ngả Trữ

xả giận một chút , ví dụ nhƣ sở thích viết nhật kí của cô . Có điều cô viết nhật kí thật

sƣ la không co lây môt chƣ nghiêm tuc . Cô viêt rât linh tinh , có khi chỉ đơn giản vẽ

môt bƣc tranh . Chính la đê trut bƣc doc , măc kê la minh co nhân ra la cai gi hay

không.

Tần Ngả Trữ cung hiêu đƣơc y cua Giang Nhân Ly

, cô thơ dai : “Luc minh

quyêt đinh đi thăm anh ây , chính là lúc mình đã buông tay .”

“Minh biết.” Cô biêt Tân Nga Trƣ kiên cƣờng, biêt cô ây dũng cảm.

Tần Ngả Trữ nhƣơn mày : “Hanh phuc cua minh đa không tron ven , cho nên

câu

nhât đinh phai đoat đƣơc hiêu không ?”

Giang Nhân Ly nghiêm tuc gật đầu  : “Haizz, xem ra việc này cũng không

phải chuyệ n cua môt ngƣơi la minh .”

“Câu đƣng co to ra minh không them quan tâm nhƣ thê   . Ai thich bi ngƣơi

khác thờ ơ nhƣ thế chứ ! Câu to ra mêm yêu môt chut , Mạc Tu Lăng căn bản là sẽ

hêt cach vơi câu.”

“Sao ma câu noi nhƣ cai gì cũng hiểu vậy chứ ?”

“Xem câu vƣa goi điên thoai la biêt . Cƣời rât hạnh phúc .” “Cut sang một bên đi.”

“Muốn chết a.”

Hai ngƣời lai băt đâu nhao nhao .

Chương 64: Têt âm lich

Mạc Tu Lăng mang theo môt va ly nho , đƣng lại chờ Giang Nhân Ly rón rén

tƣng bƣơc đi tơi , dáng vẻ giống nhƣ sợ giẫm chân phải con kiến vậy   . Săc măt cô

không tôt , hỏi cô cũng chỉ nói là đau bụng

, không biêt đau thê nao , chỉ cảm thấy

khó chịu . Giang Nhân Ly không muốn đi vê biêt thƣ nha ho Giang . Nghĩ thấy mẹ

con Bach Thanh Ha đa cam thây đau đâu .

Giang Nhân Ly lúc đầu còn không có chú ý  , lúc này mới phát hiện anh đa

đôi xe . Cô nở nụ cƣời , cảm thấy bớt khó chịu hơn hẳn  .

(vụ đổi xe này mọi ngƣờ i

còn nhớ không? Ở chap 59)

Hoàng Tƣ Liên chuẩn bị môt bàn ăn lớn . Lê đon năm mơi nhât đinh phai co

đu bôn thƣ ga vit thit ca , tƣơng trƣng cho năm sau mọi việc thuận lợi .

“Mẹ lân nao cung chuân bi nhiêu mon nhƣ vây    

.” Giang Nhân Ly cƣời, còn

có món thịt nhồi cà chua mà cô thích , cô vƣơn tay ra găp .

Cô thích nhất Hoàng Tƣ Liên điểm này , tuyệt đối không phai chi co ngay lê têt mơi lam nhiêu mon nhƣ vây . Nêu nhƣ chi co mon ăn măn , cô dam cam đoan la

sẽ chan cơm vơi nƣơc sôi ma ăn ,  hôi ây thât đung la thê tham .

Hoàng Tƣ Liên nhin bô dang tham ăn cua cô thi rât hai long : “Ăn từ từ, thích

ăn  gì chi cân noi vơi me , mẹ sẽ làm.”

“Con muôn ăn trƣng xao he .” Cô rất thích ăn rau hẹ, mỗi lần đi ăn đô nƣơng

đều sẽ cho vào một ít, có điều số lần cô ăn đồ nƣớng lại rất it .

“Ngay mai me se lam .” Hoàng Tƣ Liên thƣc sƣ rât thich Giang Nhân Ly .

Mạc Tu Lăng tâm tinh rât tôt: “Me, mẹ chiều cô ấy quá rồi cô ấy sẽ ở lại đây

không đi nƣa đâu .”

“Vây không phai cang tôt sao ? Hai con ơ đây chung ta cung quên đi minh đa già. Ba me thây minh con co ich , ít ra cũng có thể nấu cơm cho hai đứa .”

Giang Nhân Ly không vui : “Mẹ, nhƣ vây thât đung la  dùng ngƣời tài không

đung chô rôi .”

Mạc Chí Hạo thấy thai đô cua Mạc Tu Lăng  , ông suy tƣ một chút mới thoả

mãn cƣơi.

Hoàng Tƣ Liên lắc đầu : “Hai đƣa ây a , chính là không thích chúng ta  . Sinh

con rôi co phai tôt không chƣ

?” Ba có  chút đau long : “Cho dù hai đƣa không

thƣơng xuyên vê , thì cũng phải cho ba mẹ một đứa cháu ! Thât la không biêt thông

cảm cho ngƣời già .”

Mạc Tu Lăng ho khan một chút: “Cái này thuận theo tự nhiên.”

Mạc Chí Hạo thấy Mac Tu Lăng không con    chống cự , coi nhƣ không tôi :

“Ngôi ăn cơm con noi nhiêu nhƣ vây  , cho ba môt ngay noi chuyên phiêm chăc

cũng hết?”

Hoàng Tƣ Liên không noi nƣa .

Giang Nhân Ly rất thích nhƣng luc bon ho ơ chung thê nay

, tuy rằng Mạc

Chí Hạo thoạt nhìn rât nghiêm túc . Kỳ thực ngu quan Mạc Tu Lăng giống Mạc Chí

Hạo, nhƣng lai không giông Hoàng Tƣ Liên môt chut nao

, có điều Hoàng Tƣ Liên

thât sƣ rât yêu thƣơng anh .

Ăn cơm xong , vân nhƣ cũ , Mạc Chí Hạo xem chƣơng trinh tiêc tât niên   .

Hoàng Tƣ Liên ngôi bên canh ông  . Bọn họ cùng nhau xem , cùng nhau bình luận

xem tiêt muc nao hay , tiêt muc nao dơ .

Giang Nhân Ly liếc mắt đảo qua , thấy MC cầm micro hoi môt cô gai vê cac

dòng họ ở Trung Quốc . Tuy rằng nói là tuyên truyê n văn hoa Trung Quốc , nhƣng cô nƣơng nay lai mât vai phut mơi noi đƣơc , còn không biết làm thế nào .

Mạc Tu Lăng không có gì hứng thú, lập tức lôi kéo Giang Nhân Ly đi ra.

Mạc Chí Hạo nhƣ la co măt sau gay : “Con cai lơn rôi se không ph ải là con

của mình nữa .”

“Vƣa rôi ai con noi tôi cho ngôi buôn chuyên ca ngay cung hêt     ? Ông thi

khác sao? Chỉ là không bộc lộ ra bên ngoài  , chƣ cung xâu ngang tôi thôi .” Hoàng

Tƣ Liên noi .

♥ ♥

Mạc Tu Lăng nhìn Giang Nhân Ly: “Qua bên kia xem đi vây.” Giang Nhân Ly ve măt đăm chiêu .

Mạc Tu Lăng đầu hàng: “Bo đi, coi nhƣ anh chƣa noi gi .”

Cô bĩu môi, không để ý tơi anh. Anh đi theo sau cô . Đen đƣơng mơ nhat .

Bông nhiên bon ho nhin thây mây đƣa tre đang băn phao h oa. Bâu trơi day đăc

pháo hoa rất đẹp, nháy mắt rơi xuống , trông giông nhƣ hoa tuyêt .

Vài đứa trẻ cầm đèn lồng chạy đi chơi . Mạc Tu Lăng đi tới gân môt đƣa tre

nói gì đó, rôi chi vao Giang Nhân Ly , sau đo đƣa be rât sang khoái mà đƣa cho anh

chiêc đen.

Giang Nhân Ly nhíu may : “Tre con ma anh cung lƣa .”

Anh đƣa đen lông vao trong tay cô : “Ai nói anh lừa?” “Vậy anh noi vơi no thê nao ?”

“Anh bao chi gai xinh đep kia tƣc giân vi anh không mua cho chi â     y đen

lông.”

“Anh bao nhiêu tuôi rôi ma con xƣng anh chƣ ?” Cô cƣời nhạt , có điều vẫn

cảm thấy thích thú .

“Vân chƣa gia ma ?” “Gia rôi.”

Cô cầm đèn lồng cƣời , ánh đèn chiếu lên mặt cô  . Khuôn măt đep nhu hoa khiên anh rung đông . Anh che giâu suy nghi trong long , rôi mơi nhin cô .

Bọn họ đi đƣợc rất xa rôi , dọc đƣờng đi găp rât nhiêu tre con đang chơi đùa ,

cũng có những ngƣời già đang nói chuyện phiếm   . Trên bâu trơi phao hoa không

ngƣng đƣơc băn lên , báo hiệu môt đêm tuyêt đep .

Mạc Tu Lăng đột nhiên nhớ tới chuyên gì , quay sang hoi cô : “Bây giờ em

còn nhƣ trƣớc không thích trẻ con không ?”

Cô không suy nghi ma tra lơi  : “Co thê vân không thich .” Cô vân la ngƣơi

phân đinh rach roi thich và không thích .

Anh không noi nƣa , chỉ nhìn cô .

Cô không ngơ hôm nay minh lai không may nhƣ vây   . Thât cô không nghi

lúc lên đƣờng về nhà cảm thấy khó chịu trong ngƣời là vì chuyện này   . Cô ro rang

nhơ ky tƣ lân trƣơc đên  giơ chƣa đu môt thang vây ma hôm nay đa trơ tay không

kịp. Thƣc sƣ la mât măt a !

“Làm sao bây giờ ?” Săc măt cô rât xâu.

“Hay la đi tim me đi .”

Cô nem cai gôi : “Em không đi, thât xâu hô!”

Mạc Tu Lăng né ngƣơi: “Vậy em cô chịu đựng.”

Cô lật qua lật lại ngủ không đƣợc , bụng rất đau . Năm nay thât la xui xeo . Ai

so vơi cô cung đêu may hơn 

! Mạc Tu Lăng ôm lấy cô

xôn.”

“Em khó chịu.”

“Chiu đƣng đi.”

“Không muốn chiu đƣng .”

“Vậy em muốn làm gì?”

, xoa bung cô : “Đƣng lôn

Cô thăng ngƣơi , căn môt ngum lên vai anh : “Muôn anh cung đau đên kho

chịu.”

Mạc Tu Lăng thơ gâp : “Thật đúng là chi co phu nƣ va tre con đêu kho nuôi

nhƣ nhau.”

“Co ngƣơi đê nuôi la tôt rôi

, còn kêu ca gì nữa .” Cô nguôi giân không it :

“Anh hiên tai không biêt phu nƣ co bao nhiêu quy gia   . Không nha , không xe , ai

muôn nguyên y ơ cung chƣ  ? Anh noi xem , anh co thê treo cao ma lây em , không

phải là phúc ba đời sao?”

“Ba đơi trƣơc hăn la anh đa la  m nhiêu chuyên thât đƣc cho nên mơi bi em

bám theo.”

Cô vƣơn tay ra muôn đanh vao chô anh vƣa bi căn , nhƣng lân nay anh nhanh

tay hơn đa tom đƣơc: “Không biêt an phân.”

“La ai đa nói , bản cô nƣơng đây vƣa đang yêu vƣa xinh đep   , rât thich em

chƣ?”

“Đúng vậy , ngay ca ki sinh ly cung đên sơm hơn thƣơng lê đê ninh bơ em

rôi.”

Cô tƣc giân muôn đanh anh . Anh câm lây tay cô : “Con âm i nhƣ vây , xem ra

cũng không có gì nghiêm trọng .”

“Hƣ.”

♥ ♥

Hôm sau, Mạc Tu Lăng đƣơc cô tín nhiệm giao cho trong trach đi siêu thị .

Cô trốn ở trong chăn , mùng một năm mơi không muôn ra ngoai , bình thƣờng cô

cũng lƣời đi .

Hoàng Tƣ Liên đang lam sui cao . Bà làm rất nhiều sủi cảo nhƣng rất ít nhân

thịt, vì Giang Nhân Ly không thích ăn thịt  . Vƣa nhin thây Mac Tu Lăng chuân bi

ra ngoai, bà liền gọi lại : “Sang sơm đa đi đâu vây ?”

“Con ra ngoai một chút.”

“Đi một chút cân mấy giờ ?”

Không ngơ cac cƣa hang gân nha đêu không mơ cƣa   . Anh ra ngoai môt lat

mà có thể trở về lúc này đã là tốt lắm rồi .

“Me, nƣơc sôi kia, bỏ sủi cảo vào.”

Hoàng Tƣ Liên hồi phục tinh thần lại , thả sủi cảo vào nồi , lúc quay đầu lại

Mạc Tu Lăng đã biến mất dạng .

Chương 65: Bị cảm

Ngày mồng hai Tết náo nhiệt hơn rất nhiều  . Mạc Chí Hạo và Giang Thánh

Minh cung đên nha chơi mat chƣơc . Giang Nhân Ly không thich chơi cai nay liên

ngôi xem TV . Mạc Chí Hạo và Hoàng Tƣ Liên xuất quân

, Bạch Thanh Hà  và

Giang Thanh Minh cung tiêp chiêu , Diêp Tƣ Đinh ngôi môt bên hô trơ .

Bôn vi chơi rât hao hƣng         

, Hoàng Tƣ Liên con vui đên nôi không muôn đi

nâu cơm. Vì vậy trọng trách này rơi lên vai Diệp Tƣ Đình .

Mạc Chí Hạo và Hoàng Tƣ Liên cung biêt la B ạch Thanh Hà nhơ Đinh , đôi

vơi Diêp Tƣ Đinh nhƣ ngƣơi nha , cho nên bon ho không phan đôi .

Diệp Tƣ Đình nâu ăn rât ngon , mọi ngƣời đều khen ngợi .

Giang Nhân Ly không noi gi . Cô cam thây môt hai câu khen cua min h cung

chả đáng giá .

Có điều bỗng nhiên có một vị khách không mời mà đến  . Vƣa bƣơc vao nha cô ta quan sat đâu tiên la Giang Nhân Ly .Giang Nhân Ly cam thây rât kho hiêu , cô

gái này chỉ nhìn qua trông rất trẻ con .

"Chị chí nh la vơ cua anh ho em ?" Đối phƣơng hiển nhiên có chút cả vú lấp

miệng em.

"Sao lai ăn noi vô lê vơi chi dâu chau nhƣ vây ha ?" Hoàng Tƣ Liên lơi noi

tuy răng la trach moc nhƣng giong điêu nghe ra không thây co chut trach moc nao  .

"Dì, cháu nh ớ dì mu ốn chết." Nói xong , cô ta chay lai ôm Hoang Tƣ Liên

môt cai.

Mạc Tu Lăng giơi thiêu , đó là em ho cua anh, con gai cua anh trai Hoang Tƣ

Liên.

Tên cô ta la Hoàng Hi Linh , năm nay mƣơi chin tuôi .

Hoàng Hi Linh tơi hiên nhiên ơ đây vui ve hơn rât nhiêu         

, căn ban la cô ta la

môt đƣa tre nao nhiêt , tính cách tƣơng đối hƣớng ngoại , cho nên moi ngƣơi co ve

rât thich.

Hoàng Hi Linh đôi vơi ai cung đêu rât nhi    ệt tình , nhƣng riêng vơi Giang

Nhân Ly thi cô ta co ve không thich .

Giang Nhân Ly đang ngu thi bi tiêng go cƣa quây rôi    . Cô quay sang nhin

Mạc Tu Lăng , anh đƣng dây ra mơ cƣa  . Hoàng Hi Linh giông nhƣ đang khiêu

khích, chạy vọt vào trong phòng : “Anh ho , anh xem xem em nên đi đâu du lich ?

Em mơi vê nƣơc , nhât đinh phai đi khăp nơi chơi cho đa mơi đƣơc .”

Mạc Tu Lăng day trán, lây tinh thân nhin vao tâm ban đô trong tay cô em ho .

Cô muôn anh noi đi đƣơng xa thê nao , phong canh môi nơi co gi  thú vị.

Nói một hồi, thƣc sƣ đa rât lâu.

Giang Nhân Ly lây chân khe đa M ạc Tu Lăng , toàn bộ ngƣời cô đều ở trong

chăn cho nên Hoàng Hi Linh không nhin th ấy.

Giang Nhân Ly duỗi ngƣời, mơ măt: "Hi Linh cũng ơ đây a ?"

"Quấy rối giâc ngu cua chi dâu rôi ?" Lời nói la nhƣ v ậy, nhƣng ro rang trên

mặt không hê to ra thẹn thùng.

"Có gì quan trọng đến mức đang đêm phải nói ngay thế  ? Mai con rât nhiêu

thơi gian.” Cô xoay ngƣơi ngu tiêp .

Hoàng Hi Linh cũng không để ý tới cô: “Anh, chúng ta tiêp t ục."

Mạc Tu Lăng lắc đầu: “Anh cung mêt rôi, em vê phong ngu sơm đi .”

"Nhƣng...”

"Hi Linh, ngoan."

Hoàng Hi Linh lúc này mới không tình nguyện ma ra ngoai .

Có một lần, nhât đinh se co lân thƣ hai .

Giang Nhân Ly phát hiện, Hoàng Hi Linh dƣơng nhƣ rât thich quân lây M  ạc

Tu Lăng, hỏi đông hỏi tây .

Giang Nhân Ly ơ nha vô cung yên tinh , thƣơng rât it khi mơ miêng .

"Anh, anh va chi dâu quen nhau thê nao  ?" Hoàng Hi Linh hiêu ky  , nhƣng

ánh mắt lại rơi trên ngƣời Giang Nhân Ly :

Mạc Tu Lăng tựa hồ không muốn trả lời: “Quen nhau tƣ rât sơm." "Thanh mai trúc mã?"

"Không phải."

"Vậy hai ngƣơi yêu nhau bao lâu ?"

Mạc Tu Lăng và Giang Nhân Ly lần thứ hai im lặng.

Hoàng Hi Linh vẻ mặt lam nhƣ đa hiêu : “Hoa ra la đam cƣơi thƣơng nghiêp .

Nghe noi nhƣng cuôc hôn nhân kiêu đo chăng bao giơ hanh phuc   . Anh, anh thây

sao?”

"Nói linh tinh cái gì đó

!" Mạc Tu Lăng có chút không kiên nhẫn: “Hi Linh

mau trở về ngủ."

"Không, Hi Linh khẳng định không ngu đƣ ợc. Em noi chuyên vơi hai ngƣơi

môt chut nha !"

"Có gì hay đâu mà nói !"

Hoàng Hi Linh còn không chịu nghe lơi: “Vây anh nguyên y châp nhân cuôc

sông nhƣ vây a ?"

Giang Nhân Ly veo vao tay Mac   Tu Lăng rât đau : “Hi Linh , anh đau đâu

lăm, em mau vê đi ."

Hoàng Hi Linh nhin ve mêt moi cua M ạc Tu Lăng sau đo mơi đi khoi .

"Lần sau cƣ đong chăt cƣa lai

, không cân ra mơ nƣa ." Giang Nhân Ly tức

giận trum chăn .

Vừa cảm giác tỉnh lại, Giang Nhân Ly thay quân ao xu  ống lầu. Hoàng Hi

Linh liêc thây cô , rôi lai nhin Diêp Tƣ Đinh đang bân rôn trong bêp , nói: “Chi Tƣ

Đinh hiên lanh nhât , sau nay ai lây đƣơc chi ây chăc chăn se co phuc .”

Hoàng Hi Linh chay va o bêp giup Diêp Tƣ Đinh .

Giang Nhân Ly cam thây kho hiêu  . Hai ngƣơi bon ho thân thiêt nhƣ vây tƣ

khi nao?

Tay nghê nâu ăn cua Di ệp Tƣ Đình qua la không tôi , ngay ca Hoang Tƣ Liên

cũng phải khen ngợi . Diêp Tƣ Đinh khiêm tôn nói mình còn phải cố gắng nhiều .

"Tƣ Đình thât gioi , chị ấy biết năm ngoại ngữ đấy  . Thât lơi hai ." Hoàng Hi Linh co ve rât thích Di ệp Tƣ Đình : “Chi dạy em học tiếng Pháp đƣợc không, nghe

nói đó là ngôn ngƣ lang man nhât trên th ế giới."

"Đƣơng nhiên là có thể, chỉ cần Hi Linh không chê." Diệp Tƣ Đình tràn đầy

sủng ái ma vỗ vai Hoàng Hi Linh.

Hoàng Tƣ Liên thấy bon ho rât hơp nhau nên cung keo Mac Chi Hao lên lâu

chơi bai, còn kéo cả Giang Thánh Minh và B ạch Thanh Hà theo.

Hoàng Hi Linh thấy bọn họ đi rôi mơi không năng không nhe ma mơ miêng  :

“Lây vơ phai lây vơ tao nha gioi giang , lƣơi thôi thây ra thi co ich lơi gi ?”

Diệp Tƣ Đình vội vàng kéo tay Hoang Hi Linh : “Ăn chuôi nhe ! Không phai

Hi Linh rât thich chuôi sao ?”

Hoàng Hi Linh liêc nhin Giang Nhân Ly  . Cô ta biêt chuôi con ơ trên lâu , vì

còn xanh nên để cùng với táo cho nhanh chín . Cô ta liên noi : “Chi dâu có thể đi lây

giúp em đƣợc không ?”

Giang Nhân Ly không muốn đứng dậy, vân ngôi môt chô .

"Thật đúng là nhƣ ba chu !" Hoàng Hi Linh lạnh lùng mở miệng. Mạc Tu Lăng thở dài một hơi: “Anh đi lây!"

Giang Nhân Ly đứng lên, nhƣng thân thể có chút mềm, thiếu chút nga

xuông. Mạc Tu Lăng lập tức đơ đƣợc cô.

Hoàng Hi Linh thây vây liên châm ch   ọc: “Sơm không ngât , muôn không ngât. Cô y sao? Không muôn đi lây thi thôi , có ai ép đâu."

Diệp Tƣ Đình ngôi bên canh , không noi gi chi nhin Giang Nhân Ly .

Mạc Tu Lăng cam thây co gi không ôn . Mấy ngày nay Giang Nhân Ly có vẻ yêu  đi . Anh đƣa tay lên sơ tran cô , có chút nóng . Anh lâp tƣc ôm lây cô , đi đƣơc

hai bƣơc, anh quay lai nhìn Hoàng Hi Linh : “Em không co chân a ?"

Lơi nay anh noi ra giong điêu rât n   ặng, Hoàng Hi Linh sợ đến nửa ngày

cũng chƣa phục hồi tinh thần lại.

Mạc Tu Lăng ngôi bên canh nhin cô đang truyên nƣơc   

. Anh thơ dai môt

hơn. Thây săc măt tai nhơt cua cô , trong ngƣc anh đ ột nhiên rất khó chịu.

Thân thê cô hinh nhƣ cang ngay cang khôn   g khoe . Ngủ cũng không đƣợc

ngon giâc , tính khí cũng có phần nóng nảy hơn  . Cho nên mơi không chiu đƣơc bi

cảm. Anh câm tơ bao lên đoc

, chơ tƣng giot nƣơc đang chay xuông trong ông

truyên.

Cô mở mắt liên trông thây anh ngôi yên lăng bên canh .

Giông nhƣ la hen trƣơc

không?”

Cô gật đầu.

Truyên nƣơc mât hai giơ

Anh đơ cô ra khoi phong bênh .

"Mạc Tu Lăng."

"Hƣ?"

"Cõng em."

, anh cung quay lai nhin cô   

: “Cam thây đơ hơn

, cô đa ha sôt . Nhƣng tinh thân vân rât mêt moi  .

Anh không nghĩ nhiều liên ng ồi xổm xuống, cô ghé vào lƣng anh , cảm nhận

đƣơc ôn đô tƣ cơ thê anh truyên đên .

Trƣơc đây co môt ngƣơi ban trên mang hoi cô  

, nguyên vong lơn nhât cua cô la

gì.Cô noi cô muôn đƣơc   cõng nhƣ vậy , muôn cam nhân đƣơc hơi âm trên lƣng

ấy.Kêt qua, ngƣơi ban kia noi cô không co chi tiên thu , môi lân thây cô online đêu

gƣi môt cai icon măt cƣơi . Sau đo cô keo cai nick kia vao danh sach đen .Lát sau cô

ngủ thiếp đi.Bƣơc chân anh môi luc môt năng nê .

Chương 66: Ánh mắt

Bởi vì Giang Nhân Ly ôm cho nên dƣ đinh đi lê cua cô liên hoan lai  . Hoàng

Tƣ Liên dăn do Mac Tu Lăng chăm soc tôt cho Giang Nhân Ly sau đo mơi đi   . Vì

vây, căn nha lơn luc nay chi con lai Mac Tu Lăng

, Giang Nhân Ly va Hoàng Hi

Linh.

Hoàng Hi Linh sau khi nghe câu trach măng năng nê kia cua M   ạc Tu Lăng ,

trong long nhƣ co bong ma am anh , cô cho răng anh ho minh nhât đinh la đa bi chi

dâu dôt đăc cán mai kia mê hoăc mât rôi .

Giang Nhân Ly vân luôn không phai la môt ngƣơi dê dang chiu cui đâu   . Cô

làm nhƣ không quan tâm đến Hoàng Hi Linh

, điêu nay cang khiên cho Hoàng Hi

Linh cảm thấy tƣc giân.

Quan hê giƣa hai ngƣơi  đang nhƣ co chiên tranh lanh thi đung luc đo M   ạc

Tạ Chân va chông cua cô cung tr ở về. Hoá ra năm nay Mạc Tạ Chân đa đi lê sơm

nên giơ mơi vê thăm bon ho đƣơc  . Tuy nhiên noi la vây  , nhƣng Giang Nhân Ly

cảm thấy là Mạc Tạ Chân cố  ý để tránh gặp mặt Hoàng Tƣ Liên và Mạc Chí Hạo  .

Mạc Tạ Chân tính tình không tồi , nhƣng không hiêu sao cô va Hoang Tƣ Liên lai

không hơp nhau . Tuy răng chăng co khi nao to tiêng nhƣng quan hê giƣa bon ho vô

cùng cứng nhắc .

Mạc Tạ Chân ngay tƣ đâu đa co cam tinh vơi Giang Nhân Ly    . Biêt cô bi

bênh cho nên đa rât ân cân quan tâm   . Hơn nƣa , dù sao Mạc Tạ Chân và Giang

Nhân Man cung la ban thân , vì vậy đƣợc nhiên đối với Giang Nhân Ly cũng cảm

thây thân thiêt .

(cả nhà họ Mạc ai cũng quý chị Ly nhỉ ^^)

"Đúng rồi, chị gái em bao giờ đến    ?" Mạc Tạ Chân nhàn nhạt mở miệng,

chông cô rât bân rôn, ăn cơm xong liên đi trƣơc .

Giang Nhân Ly ôm gôi : “Tôt nhât la đƣng đên .” Giang Nhân Mạn tinh khi

có chút kỳ quặc , cô chăng bao giơ quan tâm đên mây cai quy cu truyên thông nay  .

Chỉ cần không có việc gì quan trọng thì cô sẽ chẳng bao giờ về Giang gia

. Vê

chuyên nay , Giang Nhân Ly thƣa nhân , cô thua xa chi mi nh.

Mạc Tạ Chân cũng hiêu đƣơc phân nao , liên gật đầu.

Hoàng Hi Linh thây minh hoan toan bi lang quên thi vô cung b        ất bình .

Không con viêc gi lam liên quân quyt lây Mac Tu Lăng   . Nhƣng vi trong luc lam

viêc Mac Tu Lăng rât ghe  t bi quây rây cho nên Hoang Hi Linh cung không dam

quá trớn, cô liên trôn vao phong khach môt minh .

Bƣa tôi la do M ạc Tạ Chân làm . Cô la muôn đê cho Giang Nhân Ly nghi

ngơi nhƣng Giang Nhân Ly cam thây minh bi bênh ma phiên qu   á nhiều ngƣời cho nên vân đi xuông bêp giup Mac Ta Chân   . Cô cung co thê lam đƣơc nhiêu mon

ngon. Mạc Tạ Chân ở một bên nhìn, không khỏi cƣời ma nói: “Tên tiêu tƣ Tu Lăng

này thật là có phúc."

"Ngƣơi va ngƣơi giup đơ lân nhau , có phúc gì đáng nói đâu  .” Giang Nhân

Ly thuân thuc xao rau . Cô binh thƣơng đêu chi lam môt mon , vƣa đơn gian vƣa dê

dọn dẹp, lâu dân cung hinh thanh thoi quen .

"Ngô nay xao vơi cai gi đƣơc ?" Mạc Tạ Chân mơ tu lanh lây ra mô t bat ngô.

"Dùng vơi ơt xanh đi ! Mùi vị rất ngon ." Cô suy nghĩ một chút rôi noi.

Bên kia , Hoàng Hi Linh nhin Giang Nhân Ly  , dƣơng nhƣ muôn xem thâu

cô.

Ăn tôi xong , Hoàng Hi Linh tƣ nhiên im lăng   . Mạc Tạ Chân và Mạc Tu

Lăng cũng không biết đa đi đâu . Hoàng Hi Linh đi lên lầu, trong thây chiêc dƣơng

câm cua Mac Tu Lăng . Tƣ sau khi Mac Tu Lăng xuât ngoai , chiêc đan nay không

ai đanh.

Hoàng Hi Linh quet ngon tay lên phim đan  , không có bụi, hẳn là có ngƣời

bình thƣờng quét don lau chui . Cô nhớ tới lần đầu tiên thấy Mạc Tu Lăng đo la luc

anh ngôi bên chiêc đan nay , ngón tay liên tục lƣ ớt qua phím đàn , tạo lên một giai

điêu.

Cô ân xuông phim đan , môt âm thanh vang lên .

Đúng lúc này, Giang Nhân Ly đi vào. Cô nhin thây Hoàng Hi Linh thi cung

không noi gi .

Hoàng Hi Linh lại có vẻ mât tƣ nhiên.

Cô ta đứng lên nhin cô , cảm thấy kinh ngạc trƣớc sự bình tĩnh của Giang

Nhân Ly.

Giang Nhân Ly ngồi xuông vi tri ma Hoàng Hi Linh v  ừa ngôi , ngón tay rơi

lên phim đan , giai điêu không ngƣng vang lên  . Động tác của cô rất nhanh nhƣng

tiêt tâu không hê loan . Cô căn ban không co nhin vao tay minh

, chỉ dựa vào cảm

giác mà đánh lên một khúc nhạc .

Hoàng Hi Linh càng kinh ngạc nhìn cô.

Giang Nhân Ly nhin cô ta cƣơi : “Đã lâu không có đanh, cảm thấy thật lạ .”

Hoàng Hi Linh không nói lời nào.

Giang Nhân Ly đứng lên keo lai quân ao , cô đi qua ngƣơi Hoang Hi Linh rôi dƣng lai nhin cô be : “Măt thây co le đu ng la sƣ thât , nhƣng tai nghe e răng la gia .

Em nghi sao ?”

Hoàng Hi Linh run run , lúc này mới cảm thấy mình nhìn nhận sai .

Giang Nhân Ly không noi thêm gi nƣa   . Hoàng Hi Linh hiểu đƣợc thì tốt

,

không hiêu đƣơc cung không sao . Cơ thê cô đa khoe hơn rât nhiêu . Mạc Tu Lăng đa đi ra ngoai kha lâu , Giang Nhân Ly nhơ la quan hê giƣa hai chi em bon ho cung

không tôt, nhƣng cung không đên nôi qua xâu .

Cô đi ra khoi bi ệt thự, Mạc Tu Lăng và Mạc Tạ Chân đƣng cach  đo không

xa, ngay trong vƣơn . Mua he se co rât nhiêu ngƣơi ra đây ngôi hong gio nhƣng

mùa đông thì hầu nhƣ không có ai  . Mạc Tu Lăng và Mạc Tạ Chân đang ngồi trên

cỏ nói chuyện .

Giang Nhân Ly đi đên .

Mạc Tu Lăng cầm trong tay môt  cây cỏ: “Chi, đa qua nhiêu năm rôi sao vân

giƣ trong long ?"

"Em không phai chi cho nên không hiêu đƣơc đâu  ." Mạc Tạ Chân trong mắt

tràn

ngập cố chấp. Cô có thể trơ thanh ban tôt cua Giang Nhân M ạn không chi vi bon

họ học cùng lớp  mà lý do chính là vì bọn họ cùng chí hƣớng

, đều muốn dựa vào

đôi tay minh ma lam nên sƣ nghiêp   

, chƣng minh năng lƣc cua minh . Bọn họ thích

đƣng trên đinh kim tƣ thap bao quat tât ca moi ngƣơi .

Mạc Tạ Chân may mắn , nhƣng cung rât đang thƣơng .

Cô sinh ra ơ M ạc gia , nhƣng thƣ cô mong muôn cung bi sô mênh đoat đi   .

Sai lâm duy nhât cua cô chinh la cô la con gai

, cho nên cô đa đƣơc đinh săn se

không đƣơc thƣa hƣơng gia san nha ho Mac , không thê co đƣơc cai thƣ ma cô cho

răng v ốn la cua minh . Cô thâm chi con ƣơc ao đƣơc nhƣ Giang Nhân Man

, bơi vi

Giang Thanh Minh không co kiêng ky gi ma giao lai san nghiêp cho con gai   

. Dù

thơi đai nay la nam nƣ binh đăng , nhƣng ơ đâu co binh đăng đây ?

Mạc Tu Lăng lắc đầu: “Co ich gi đâu, chỉ làm mình khó chịu thêm mà thôi ."

"Vậy còn em? Không phai em cung đang tƣ lam minh kho chiu ƣ ?”

Mạc Tu Lăng im lặng nửa ngày: “Co le, em chi muôn biêt bon ho đ  ã từng

sông tôt hay chƣa, nhƣng cai khac không suy nghi nhiêu .”

Giang Nhân Ly đứng một hồi, lúc này mơi cam thây minh giông nhƣ đang

nghe trôm. Cô tƣ nhiên đi đên : “Noi chuyên gi bi mât ma phai đi xa nhƣ vây ?"

Mạc Tu Lăng xoay ngƣời nhìn cô: “Sao em ra đây?"

Mạc Tạ Chân cũng đứng lên: “Co gio lanh rôi đây, chúng ta trở về đi!"

Giang Nhân Ly mơ hồ đoán đƣợc một ít, có thể đây mới là nguyên nhân

khiên M ạc Tạ Chân cho tới nay không muốn về nhà, cũng không muốn nhìn thấy

vơ chông M ạc Chí Hạo. Mạc Tạ Chân không cam lòng cho nên mới có oán hận

giâu trong long không thê tiêu tan .

Mạc Tu Lăng chăc chăn giâu nhiêu chuyên không noi ra           , Giang Nhân Ly tin

chăc nhƣ vây, nhƣng anh không hê he miêng noi ra .

Hoàng Hi Linh an phận hơn nhiêu , tuy rằng cũng sẽ quấn quít lấy Mạc Tu

Lăng, nhƣng không hề quá trơn.

Lúc M ạc Chí Hạo trở về nhà, Mạc Tạ Chân liền ra vê . Mạc Tu Lăng cũng

đƣa Giang Nhân Ly vê Uông gia

, Hoàng Hi Linh cam thây minh ơ lai chơi cung

không tiên cho nên noi muôn ra ngoai du lich .

Lúc Hoàng Hi Linh đi còn thâm ý nhìn thoáng qua Di   

ệp Tƣ Đình nhƣng

cũng không nói gì thêm . Mãi đến khi Mạc Tu Lăng tiện đƣờng tiên cô ra sân bay , cô mơi noi muôn anh đƣa vao trong sanh . Giang Nhân Ly ngôi lai trong xe .

Mạc Tu Lăng câm giup Hoang Hi Linh hanh ly . Vẻ mặt cô sầu não: “Anh se

nhơ em chƣ?"

Mạc Tu Lăng cƣời: “Đƣơng nhiên, em la em gai anh ma ."

Hoàng Hi Linh cũng thản nhiên cƣời: “Mấy ngày nay em vẫn muốn noi vơi

anh môt câu nhƣng chƣa co cơ h ội."

"Chuyên gi ?" Anh nheo măt .

Hoàng Hi Linh cầm lấy hành lý         

, lúc ra đến chỗ soát vé , cô mới xoay ngƣời

lơn giong noi : “Anh, em muôn noi la , anh rât tinh măt .”

Mạc Tu Lăng cƣời cƣời, vây tay vơi Hi Linh.

Chương 67: Nêu như đây la ngươi thân

Giang Nhân Ly và Mạc Tu Lăng đên Uông gia . Uông Túc Lỗi luôn thây quy

trọng M ạc Tu Lăng cho nên ông to ra rât khach khi  . Nhƣng Uông Trạch Quân lai

không nhƣ vậy, lúc nào cũng đối đầu với Mạ  c Tu Lăng. Uông Trạch Vũ thi hi ển

nhiên la trai ngƣơc vơi anh trai minh , anh noi chuyên vơi Mac Tu Lăng rât vui ve .

Mạc Tu Lăng và Uông Trạch Vũ có vẻ rất hợp ý nhau , sô lân noi chuyên vơi

nhau rât nhiêu .

Giang Nhân Ly thây v ậy cũng không phát biểu gì , cô qua hiêu hai ngƣơi anh

họ của mình .

Lân nay trơ vê nha M ạc Tu Lăng se bân rôn nhiêu viêc .

"Em va Cô tông trò chuy ện với nhau thật vui, không biêt co gi hay ?"

Giang Nhân Ly giả vờ không biêt : “Chu đao, tịch mịch.”

Mạc Tu Lăng nhiu may : “Anh ta không giống kiêu ngƣơi đo."

Cô hiêu, ý anh là muốn nói C ố Diễn Trạch sẽ không co kha năng đam đƣơng

đƣơc nhƣ vây . Nhƣng ai biêt đƣơc , chỉ cần ngƣời kia xuất hiện trong cuộc đời anh

ta, tât ca tiên tai đia vi đêu se không quan trong nƣa .

"Không nên to r a nhƣ vây a !” Giang Nhân Ly tuy y ngôi xuông       

: “Thế giới

này co rât nhiêu ngƣơi co kha năng nguy trang rât gioi  . Có thể trƣớc mặt anh tỏ ra

ngây thơ, thiên lƣơng nhƣng thƣc ra lai đang tinh toan nhiêu chuyên

.”

Mạc Tu Lăng nhin cô  vài lần: “Mọi việc đều có nhân quả. Đê đat đƣơc muc

đich cua minh , ngụy trang cùng lắm cũng chỉ là một loại bảo hộ   . Giông nhƣ vinh

viên sông dƣơi bong ma cua ngƣơi khac

, không cam long , cho nên mơi muôn đat

đƣơc nhiêu hơn . Nhƣng em co nghi tơi hay không ? Nêu nhƣ không co sƣ xuât hiên

của ngƣời nào đó , thì tất cả những cái ngụy trang kia thực ra hoàn toàn là tính cách

thât sƣ cua cô ây ? Bơi vi tƣ trƣơc tơi giơ cô ây vân luôn thiên lƣơng va    ngây thơ

nhƣ vây .”

Giang Nhân Ly cắn răng: “Đây chăng qua la đa pham sai lâm rôi con muôn ngụy biện. Là do ngƣời khác bức sao?"

"Chuyên nay không co bât luân cai gi đang đê nghiên cƣu   ." Mạc Tu Lăng

trực tiếp

gạt đi: “Vì sao em mai cho minh la đung nhƣ vây ?"

          Giang Nhân Ly không trả lời.

♥♥

Mạc Tu Lăng vô cung bân rôn , dƣ an Băc Thân băt đâu vao giai đoan thƣc

hiên. Môi viêc anh đêu đich thân lam , không đê xay ra bât luân chuyên gi sơ suât .

Trong khoảng thời gian này đều là Chƣơng Tâm Dật chu tri đai cuc , Mạc Tu

Lăng sau khi đi lam lai liên cho cô nghi ba ngay

, trong luc nay ma đƣơc nghi ba

ngày, thât đung la hoang kim nhât trong thơi ki hoang kim .

Mạc Tu Lăng lái xe , vƣa rôi con ơ công trƣơng khao sat ma hiên tai đa đang

trên đƣơng vê công ty .

Bât ngơ co điên thoai , không nhƣ moi khi không noi chuyên điên thoai trên

xe, lân nay anh vƣa nhin sô điên thoai liên lâp tƣc nhân  : “Đƣơc, tôi biê t rôi, đến

ngay."

Diệp Tƣ Đình thấy anh quay sang nhin minh co ve anh co viêc gâp    , cô ta

châm rai noi : “Mạc tổng nếu có việc gấp, chúng ta co thê đi trƣơc rôi quay vê công

ty."

Mạc Tu Lăng suy nghĩ một chút, sau đó gật đầu.

Diệp Tƣ Đình lần đầu tiên thấy Mạc Tu Lăng hoang loan nhƣ vây . Anh vƣa

dƣng xe đa lâp tƣc xuông găp môt ngƣơi nao đo  . Ngƣơi kia giao cho anh môt tâp

tài liệu.

Từ ánh mắt của M ạc Tu Lăng , Giang Nhân Đinh biêt mây thƣ nay rât quan

trọng.

Mạc Tu Lăng lai xe trơ vê công ty nhƣng đi đƣơc môt đoan anh đôt nhiên dƣng xe lai : “Tôi bây giơ co viêc gâp , cô vê công ty trƣơc đi.”

“Không cần, tôi cũng không bân ." Giang Nhân Đinh tra lơi . Mạc Tu Lăng không noi thêm , lâp tƣc quay đâu xe.

Giang Nhân Đinh ngay t ừ đầu đa cam thây hi ếu kỳ, hiên tai cô ta hoan toan

nghi hoăc . Đƣờng đến tòa nhà này rất gồ ghề , xe lăc lƣ suôt . Giang Nhân Đinh

không hiêu anh muôn đi đâu lam gi .

Chô nay rât xa trung tâm thanh   phô, thậm chí đa qua ca vung ngoai ô  . Rốt

cục, anh cung dƣng xe .

Anh nhin lên toa nha Hông Ky . Nơi nay vôn la trƣơng hoc nhƣng không co

lây môt hoc sinh . Bọn họ có thăm dò qua , năm đo trƣơng hoc muôn tu sƣa , cho nên

gƣi hoc sinh sang cac trƣơng phu cân . Đên luc xong xuôi thi lai không co hoc sinh

nào quay lại. Vì vậy sau đó nơi này đƣợc đem ra bán , trơ thanh viện dƣỡng lão.

Mạc Tu Lăng săc măt rât la . Anh nhin toa nha nay dang ve đăm chiêu  . Anh

đi vai bƣơc . Trƣơc khi chô nay đƣơc tu sƣa , tƣơng bao xung quanh co chut cu nat ,

màu sắc qua nhiều năm mƣa gió đã đổi màu    . Sân thê thao sơ sai rât nhiêu cat ,

dƣơng nhƣ ơ chô nay co thê thây đƣơc hinh anh bon tre chơi  đua.

Còn có mấy phong hoc chƣa đƣơc d  ỡ xuống, ngói rất cũ , đây rêu xanh .

Phòng học rất rach nat , dƣơng nhƣ chi cân môt trân gio la không thê tru vƣng

đƣơc.

Giang Nhân Đình nhìn Mạc Tu Lăng , cô ta chƣa bao giơ thây anh nhƣ vây  .

Trên mặt anh ro rang rât binh nhƣng bƣơc chân lai run rây

. Cô ta rốt cục nhìn

không đƣợc, tiên lên, kéo tay anh: “Anh làm sao vậy?"

Mạc Tu Lăng tựa hồ không co cảm giác, qua hồi lâu mới phát hiện sƣ tôn tai

của Diêp Tƣ Đinh, anh keo tay cô ta ra: “Theo tôi lên trên kia xem đƣơc không ?"

Giọng nói của anh có chút thỉnh cầu .

“Đƣơc.” Giang Nhân Đinh tra lơi .

Bọn họ cùng nhau đi vào trong trƣơng hoc

, lúc này mới phát hiện, trên sân

thê thao co môt đam tre con đang chơi đua . Một thanh niên chừng mƣời tám mƣời chín tuổi trông chừng bọn chúng : “Đƣng chay loan , cân thân cat trơn.”

Mạc Tu Lăng vẫn nhìn bọn họ, giông nhƣ đang chƣng kiên môt chuy  ện thu

vị.

Giang Nhân Đinh không hiêu rôt cuôc Mac Tu Lăng l   àm sao , chỉ kéo anh

ngồi xuống. Bâc thêm rât bân, nhƣng bọn bon ho không hê chú ý .

Mạc Tu Lăng nhìn một hồi lâu, thây môt ngƣơi khoang chƣng bôn mƣơi tuôi

đi đên đam tre kia . Môt đƣa be trai lâp tƣc chay ra: “Me!”

Bà ta bế đ ứa trẻ lên vuốt ve , mỉm cƣời nhìn một bé gái . Môt tay bê con trai , môt tay dăt con gai rơi đi . Bọn họ ăn mặc đơn giản , thâm chi trên quân ao ba me

còn có mấy mảnh vá , nhƣng hai đƣa tre thi tuyêt nhiên quân ao rât lanh  lăn.

Mạc Tu Lăng nhìn nu cƣơi trên khuôn măt ngƣơi phu nƣ kia thi tim anh đôt nhiên nhoi đau . Anh hoi Diêp Tƣ Đinh : “Cô thây bon ho hanh phuc không ?”

Giang Nhân Đinh vô cùng kinh ng   ạc nhin thoang qua anh  :  “Co le vây !"

Không có đây đu vật chất, nhƣng tinh thân vô cung thoa man .

"Nếu nhƣ bon ho la ngƣơi thân cua cô , cô se lam gi?"

Giang Nhân Đinh cƣơi : “Mạc tổng lai đua em rôi ? Em la cô nhi , tƣ nho đa

không co tinh thân . Nêu nhƣ tôi co thê co ngƣơi thâ n, tôi nhât đinh se nhân ho , sau

đo sông vui ve cung nhau .”

"Cô không ghet bo bon ho sao ?" Mạc Tu Lăng đăm chiêu.

"Sẽ không, ngƣơi nao co thê ghet bo ngƣơi thân cua minh chƣ  ! Nêu đa la

ngƣơi thân thi nên ơ cung môt chô , nên nhân nhau , để hai bên đều hiểu rõ  , đôi

phƣơng la ngƣơi rât quan trong vơi minh ."

Mạc Tu Lăng gật đầu, lúc này mới đứng dậy: “Chúng ta đi thôi!"

Trên đƣơng trơ vê Mac Tu Lăng không noi thêm câu nao

, cũng không hỏi

thêm gi vê canh  tƣơng vƣa rôi . Giang Nhân Đinh cam thây ky la nhƣng cung chi nghĩ là có lẽ anh thấy cuộc sống ngƣời khác khổ sở nhƣ vậy cho nên đột nhiên nghĩ

tơi, hay la anh co y khac?

Cô nhìn không thấu anh, thậm chí con cam thây anh nga  y cang xa cach vơi

cô.Cô ta sợ hãi, đay long bông lanh buôt .

Mạc Tu Lăng đƣa Diêp Tƣ Đinh vê nha thi lâp tƣc cung trơ vê nha  . Vẻ mặt

anh thay đôi liên tuc , đông tac cung rât nhanh . Anh vƣa đây cƣa vao đa ngƣi thây

mùi t hơm tƣ trong bêp truyên ra . Anh đi vao trong . Giang Nhân Ly con đang lam

cơm, trán cô có một ít mồ hôi

, tay cô liên tuc đao khoai tây trong nôi  . Cô dƣơng

nhƣ rât thich mon nay .

Thây anh đang nhin , cô liên cƣ ời: “Ra ngoai ngôi môt  chút đi . Cơm săp ăn

đƣơc rôi."

Nhƣng anh đi đên sau lƣng cô , ôm cô vao trong long . Cô tranh không đƣơc :

“Đƣng loan.” Cô môt tay tăt bêp, môt tay cho thƣc ăn ra đĩa.

Anh lam nhƣ không nghe thây lơi cô noi . Xoay ngƣơi cô lai, câp tôc hôn cô.

Cô có chút ngac nhiên : “Anh sao vây?”

Anh mặc kệ cô, vân tiêp tuc hôn cô cô . Tay anh băt đâu không an phân , kéo

khóa váy của cô xuống . Cô run lên , không hiêu đƣơc cam xuc manh liêt luc nay

của anh.

Tƣ cai lân cai nha u hai thang trƣơc , anh chi co cham qua cô , không hê thân

mât. Cho du nhiêu luc cô nhân thây ro rang la anh đa đông tinh

, nhƣng tai thơi

điêm mâu chôt anh vân dƣng lai , điêu nay khiên cô thây kho hiêu .

(cả nhà xem lại

chap 60 phân 1 để biết thêm chi tiết, hehe)

Đôi măt cô đa mơ đi nhƣ co sƣơng mu , anh dƣơng nhƣ đa không nhin đƣơc

nƣa. Anh luôn tay vao trong vay cua cô , cơi bo nôi y trên ngƣơi cô . Không biêt tƣ

lúc nào anh đã cởi bỏ quần áo . Tay cô chông đơ yêu ơt trên tu bat . Anh hôn cô đên

đông tinh , đƣa tay vao ha thân cô vân vê , mãi cho đến khi xác định cô có thể tiếp

nhân anh mơi tiên nhâp vao  . Thăt lƣng cô đôt ngôt va cham manh vao tƣơng

, cô

đau đên kinh hô  lên môt tiêng .

Anh không chu y , vân tiêp tuc đông tac cua minh . Cô vƣa đau lai con bi kich

đông, nghe thây anh thi thâm bên tai : “Chung ta se co con.”

Anh rât kích đ ộng, đây la lân đâu tiên tƣ sau khi kêt hôn bon ho đên t ự nhiên

nhƣ vây . Anh ngay ca quân ao con chƣa cơi hêt đa lâp tƣc tiên vao cơ thê cô   . Tƣ

bêp, qua phong khach , đến phòng ngủ , đều rất nồng nàn . Đêm manh liêt đên đây la

kêt thuc.

Chương 68: Con chung ta

Lúc Giang Nhân L y tỉnh lại, Mạc Tu Lăng vân chƣa r ời giƣờng. Có điều anh

đa sơm tinh dây . Hai tay đê gôi đâu . Ánh mắt anh trấn tĩnh , nhƣng ro rang con sot

lại ít nhiều tâm tình .

Cô nhin anh , dƣơng nhƣ anh co phiên muôn  . Cô không nghi nhiêu lă  m chi

cảm thấy hôm qua làm cơm thật là phí công , sơm biêt đa lam biêng nhƣ moi khi

rôi.

Mạc Tu Lăng nhin cô môt luc , rôt cuôc mim cƣơi, giơ tay ra veo ma cô: "Em

nói xem, con chung ta giông ai thi tôt ?"

Cô nhin anh , suy nghĩ nửa ngày mơi đap : “Anh đi bênh viên đung không ?”

Cô nhơ đên gân đây anh rât th  ất thƣờng, nghe nói phâu thuât nay cân môt

tháng không đƣợc động phòng , chuyên nay đa co thê hiêu .

Măt anh thoang đo , ảo não . Cô ây không thê  nói chuyện uyển chuyển một

chút đƣợc ƣ?

Anh phiên muôn khe ƣ môt tiêng .

Cô thây anh thiêu tƣ nhiên , rât buôn cƣơi.

"Vì sao lại muôn co con?" Cô nghiêm mặt nhìn anh.

Anh gat mây sơi toc trên măt cô , năm vao trong tay , chính anh cung cƣơi :

“Anh muôn co môt đƣa con .”

Câu tra lơi kiêu gi thê nay.

Anh keo cô vao ngƣơi minh    

, ôm lây cô . Cô co thê cam nhân đƣơc hơi thơ

của anh. Giây phut ây, cô bông cam đông, không hiêu vi sao ma cam đông .

"Anh muôn co môt đƣa con thuôc vê chung ta , muôn co môt ngƣơi thân ." Lòng cô thắt lại , cô cam nhân đƣơc anh săp sƣa noi ra điêu gi .

Anh im lăng môt lat : “Em không to mo vi sao quan hê giƣa ba me anh va chi

gái anh lại không tố t a?”

"Có gì hay mà tò mò ?"

Anh nâng măt cô lên : “Vây sao hôm đo con nghe trôm ?”

Hoá ra anh biêt. Cô cung thăng thƣng : “Em la quang minh chinh đai nha !”

Anh lắc đầu: “Kỳ thực, anh va chi ây không phai chi em ruôt , hay la nên nói

không phai cung cha me .”

Cô vô cung kinh ngac : “Sao co thê?"

Điêu nay thât kho ma tin đƣơc , hơn nữa Hoàng Tƣ Liên và Mạc Chí Hạo đôi

vơi Mac Tu Lăng nhƣ thê nao ai cung biêt .

"Mẹ anh lúc sinh chị gái khó sinh

, thiêu chut nƣa đƣa tre không giƣ đƣơc .

Sinh xong , thân thê me rât yêu . Bác sĩ kết luận mẹ không thể có con đƣợc nữa   .

Nhƣng me không cam long

, chạy chữa rất lâu . Có một điểm mà cả ba mẹ đều

giông nhau , đo la ho muôn co môt đƣa con  trai. Có điều vì vậy mà ba rất khắt khe vơi me, mẹ rất khổ tâm. Vài năm sau, hai ngƣơi rôt cuôc nghi tơi chuyên mang thai

thuê. Nhƣng đê tranh phiên phƣc sau nay , nên ba me chon môt ngƣơi con gai mƣơi

bảy tuổi, đo chinh là mẹ ruột của anh .”

Giang Nhân Ly cam thây tay anh cƣng ngăc , cô năm lây tay anh : “Sau đó?"

"Khi còn bé chi không thích anh , anh cung đa thƣ cô găng lam cho chi thich .

Có một lần cãi nhau chị vô tình nói anh là con đẻ thuê . Đƣơng nhiên đo không phai

nguyên nhân chi ghet anh  . Điêu chi oan hân nhât la chi rât mu   ốn đƣơc lam viêc

trên thƣơng trƣơng nhƣng ba me vinh viên chi châp nhân truyên cho con trai chƣ

không cho con gai . Đo cung la ly do nhiêu năm   nay chi ây ôm hân trong long   .

Thƣc ra anh không co tƣ cach gi lên tiêng . Trên thê giơi nay vôn di không co đung

sai, anh đƣơc sinh ra cung không phai do anh muôn   . Anh cam kich ba me đa đê

anh đƣơc sinh ra , cũng cảm kích ba mẹ  yêu thƣơng anh . Chị bất bình vì chị không

có đƣợc những thứ chị muốn , nhƣng thƣc ra ma noi , ngoại từ duy nhất điều này , ba

mẹ đã cho chị những thứ tốt nhất , so vơi ban be đông trang lƣa , chị đã sống tốt hơn

rât nhiêu.”

Giang Nhân Ly gật đầu, cũng đoán đƣợc nhiều năm qua anh hẳn đã thuê

thám tử tƣ đi điều tra : “Anh găp đƣơc ho chƣa ?”

"Gặp rôi."

"Em noi la me ruôt anh ...”

"Anh biết, hôm qua anh đa đi găp . Có lẽ, anh con co môt đƣa em trai va môt

đƣa em gai nƣa .”

Khó trách anh hôm qua vê lai ky la nhƣ vây .Nụ cƣời của anh cũng không có

tiêu y, chỉ lựa theo mà cƣời thôi .

Giang Nhân Ly nhât thơi không biêt cam giac cua minh luc nay la gi  

. Anh

kê hêt nhƣng chuyê n nay cho cô , chính là muốn nói với cô giữa bọn họ cần nhất

thành khẩn . Anh tƣng noi qua , cha me anh co thê yêu nhau đên luc nay đo chinh la

nhơ thăng thăn . Cho du la tim ngƣơi sinh con bon ho cung ban bac vơi nhau , tuyệt

đôi không hanh đông môt minh . Thăng thăn thanh khân , cô va anh liêu thƣc sƣ co

thê?

Cô hiện tại la hy vong bung cô bơt kho chiu đi môt chut .

"Chúng ta cung đi xem bon ho đƣơc không ?"

"Đƣợc."

♥♥

Lần thứ hai bƣớc trên con đƣờng này, tâm tình của anh đa bơt căng thăng

hơn rât nhiêu . Tuy rằng anh cung không ro rôt cuôc la cam giac gi

, nhƣng trong

lòng anh đã yên bình không ít .

Vân la môt đam tre con nô đua  . Ngƣơi phu nƣ kia đƣng môt bên cung môt

ngƣơi đan ông nhin bon tre chơi  . Đứa bé gái hơn mƣời tuổi ngồi một bên vui vẻ

cƣơi.

Ngƣơi đan ông kia rât đen , dáng vẻ vô cùng khổ cực . Nhƣng anh măt ông ta

nhìn vợ mình vô cùng dịu dàng và yêu thƣơng  . Bọn họ tuy rằng ăn  măc môc mac

nhƣng khuôn măt lô ro ve hanh phuc .

Giang Nhân Ly keo Mac Tu Lăng đang đinh đi lên phía trƣơc    : “Chúng ta

không nên đên đo ."

"Hm?" Anh lâp tƣc binh thƣ ờng trở lại.

Bọn họ tuy rằng rất bần cùng, nhƣng vô cung h ạnh phúc, những thứ đó tiền

của đều không đổi lại đƣợc . Nêu anh muôn nhân me , chỉ làm cho hạnh phúc ấy của

bọn họ bị đánh vỡ mà thôi . Vơ chông Mac Chi Hao cung se đau long . Hiêu la môt chuyên, nhƣng đôi măt đƣơc lai la chuyên  khác. Vơ chông Mac Chi Hao chăc chăn

sẽ cảm thấy không

thoải mái , lúc nào cũng sẽ lo lắng Mạc Tu Lăng sẽ nhận lại mẹ ruột  

.Nhƣ vậy nhất

định hủy diệt cuôc sông binh thƣ ờng cua hai gia đinh ..

Có đôi khi , lùi một bƣớc để  giƣ nguyên sƣ toan ven không co gi la không

tôt.

Giang Nhân Ly cƣời: “Hiện tại, anh không cần bọn họ, mà bọn họ cũng

không cần anh đêu co thê sông yên ôn ."

Mạc Tu Lăng nhin đôi vơ chông gia , đôt nhiên cam thây m ất mát. Anh lui ra

phía sau. Lúc anh chƣa tìm ra đƣợc bọn họ   , lúc nào anh cũng cảm thấy bất an   ,

nhƣng hiên tai rôt cuôc đa tim đƣơc rôi , nôi tâm anh tuy răng rât kich đông , nhƣng

rôi cung binh ôn lai .

Ngƣơi phu nƣ kia ngoai trƣ viêc sinh ra an  h, cũng không làm bất cứ chuyện

gì. Có lẽ nên nói , năm đo la anh bi ba ây ban đi . Nhƣng phƣơng diện này không có bất luận cái gì rôi ren, không có bất luận cái gì la yêu h ận tình cừu.

Anh cam thây mơ hô , rôt cuôc anh dung tâm đi ti m bon ho co y nghia gi ?

Cô nhin ve măt anh , có chút lo lắng: “Anh?"

"Đột nhiên anh cam thây anh tim đƣơc bon ho thât không co nghia gi nƣa ."

Cô cƣời: “Không, ý nghĩa rất lớn."

Anh nheo măt .

"Nếu nhƣ anh không có tìm đƣợc bọn họ, cả đời nay anh cũng không yên

tâm. Chí ít hiên tai anh đa co thê yên tâm vi b ọn họ rất hạnh phúc, cũng không cần

anh xuât hiên . Rât nhiêu thƣ , nêu biêt châp nhân se dê dang buông xuôi ."

Anh gât đâu, kéo tay cô: “Chúng ta trở về đi!"

Nếu không chiếm đƣợc, vây đƣng them muôn nƣa .

Cô nhin săc măt anh , đa hiêu vi sao anh muôn co con  . Có thể anh đã rất

muôn tƣ lâu nhƣng chinh cô không phôi hơp   . Trong mơ bong bong nay , hóa ra

cùng lắm cũng chỉ là một chữ “ muôn”.

Tay cô cam nhân đƣơc hơn âm cua anh , cô đột nhiên cảm thấy hanh phuc .

Hoá ra, hạnh phúc, vẫn luôn rất đơn giản.

=================

Chƣơng nay đa giai đap vân đê ơ chƣơng 42, 58, 60 và 64:

Chƣơng 42

là câu nói dở dang của Mạc T u Lăng: “Đó là bởi họ không có điều gì

giâu diếm nhau, luôn tin tƣởng nhau cho tới giờ, cho dù là ba anh co đi tìm... ”

Chƣơng 64

có  một câu : “Kỳ thực ngu quan M ạc Tu Lăng giống Mạc Chí Hạo,

nhƣng lai không giông Hoàng Tƣ Liên môt chut nao

, có điêu Hoang Tƣ Liên thât

sƣ rât yêu thƣơng anh.”

Chƣơng 58-p2 và 60-p1

: “anh ngu không chiu ôm chi Ly la vi anh sơ... không kiêm

chê đƣơc =)) làm phẫu thuật phải kiêng 1 tháng :D

Chương 69: Đo la ai, là ai?

Cuôc sông dân quay trơ vê đung quy đao . Giang Nhân Ly phat hiên hiên tai

cũng chẳng có gì khác so với trƣớc đây  . Anh môi ngay đêu đi lam

, cô môi ngay

đều ở nhà , buôn chan thi se ra ngoai đi shopping . Vân y nguyên nhƣ vây không co gì khác, vậy tại sao trƣớc đây cô lại cảm thấy trống trải , cảm thấy cô đơn?

Hoá ra, nêu nhƣ tâm tinh thay đôi thi t  ất cả đều trở nên có thâm ý . Hay là ,

ngƣơi thay đôi chi co cô , còn anh vẫn không có gì thay đổi ?

Mạc Tu Lăng không hê nhăc  lại chuyện về mẹ ruột của mình . Không giông

nhƣ moi chuyên chƣa tƣng xay ra       

, mà là chỉ là không quá cần thiết  , chỉ cần biết

vây la đu, sau đo tiêp tuc cuôc sông.

Quan hê giƣa cô va anh cung vân thê , không co tiên triê n hay lui bƣơc . Dùng

bôn chƣ “an bô tƣu ban” đê hinh dung co le la chinh xac nhât .

(Án bộ tựu ban:hoàn thành từng bƣớc, thực thi từng bƣớc một, dần dần từng bƣớc)

Đƣơng nhiên, thỉnh thoảng trƣơc khi ngu hai ngƣơi cung se noi      chuyên

phiêm, tâm sƣ, cuôc sông rât thoai mai .

Giang Nhân Ly vi nhan rôi nên ơ nha thƣơng lên mang  

. Có một diễn đàn

trong nƣơc ban luân ve tiêu tam        

, thu hut rât nhiêu ngƣơi tham gia  . Có mắng chửi

lăng ma , cũng có lí lẽ , tât ca cung chi la xem lƣơt qua  . Đƣơng nhiên tiêu tam bây

giơ cung se không vung trôm ân nup  . Cô ta se chinh thƣc noi cho ban biêt

, là bạn

không coi trong chông ban , là bạn không có bản lĩnh , sau đo cô ta con co thê lơn

tiêng măng ban .

Giang Nhân Ly càng xem càng hăng say  . Măng chƣi vong vo lân nhau môt

hôi, cuôi cung thanh ra phƣơng hƣơng bi chuyên , biên thanh măng chƣi đan ông

trên thê giơi nay không co lây môt ngƣơi nao tôt , cƣ co tiên trong tay la trơ nên đôi

bại. Đan ông nêu co tiên ma ra ngoai ăn chơi trac tang thi ngƣơi ta goi la phong lƣu

phóng khoáng , vây ma phu nƣ ma nhƣ vây lai bi coi la hông hanh vƣơt tƣơng

, thât

không công băng .

Giang Nhân Ly tức giận, trƣớc đây cô vẫn co tôn tai ngƣơi đan ông tôt tuyêt

đôi, chỉ là sớm bị ngƣời khác bay mƣu tinh kê mà thôi . Nhƣng hiện tại, nhìn những

dòng này cô thực sự bị kích đ ộng.

Mạc Tu Lăng trở về nhìn thấy cô đang ngôi trƣơc may tinh thi  bât binh, anh

nhìn cô lâu nhƣ vậy mà cô cũng không phát hiện   . Rốt cục, cô tăt may tính , cũng

không để ý đến anh, đi qua ngƣơi anh .

Anh cam thây buôn bƣc , anh đâu co đăc tôi gi vơi cô chƣ !

Cô vân con chƣa ph ục hồi tinh thần lại, câu chuyên đoc đƣơc trên mang kia

khiên cô cam thây chua xot nhƣ chinh chuyên cua minh

, căm giận va b ất bình .

Cùng với ngƣời đàn ông của mình dốc sức làm ăn          

, đến khi kiếm đƣợc tiền rồi , anh

ta lai hoc thoi xâu , cả ngày ăn chơ i đan đum, còn bao dƣỡng vợ hai vợ ba , hiện tại

ngay ca tiêu tam cung đên tân cƣa rôi .

Giang Nhân Ly thây anh không co y đinh noi gi , cô liên quay lai noi : “Đan

ông đều háo sắc."

Mạc Tu Lăng phơt lơ phẫn nộ trên măt cô: “Lai xem vơ vân cai gi thê ?” Anh

đau đâu, cái internet chết tiệt này , lăm thƣ nao loan .

"Đan ông đêu không ra gi !"

"Em măng ai thê ?"

"A!" Cô bừng tỉnh: “Không phai anh hoi em xem cai gi sao     ? Em xem cai

này này, ngƣơi đan ông nay th ật không ra gì ."

Mạc Tu Lăng liêc xeo cô, ánh mắt nhƣ muốn nói cô thật đúng là nhàn rỗi .

Cô đẩy anh: “Anh noi xem, vì sao đàn ông ai cũng háo sắc nhƣ vậy anh ?"

Mạc Tu Lăng buồn cƣời nhin cô : “Vậy em nên xem phim Han “Ba lân kêt

hôn” đi, vê măt nay , đan ông không hao săc cung chi la vi chƣa găp đƣơc ngƣơi

phụ nữ đẹp mà anh ta muốn . Nêu môt ngay găp đƣơc , thì đƣơng nhiên không háo

săc cung se biên thanh hao săc ca thôi .”

"Đanh trông lang , anh biêt ro đây không phai điêu em muôn noi .”

Anh bât đăc di day tran : “Đƣợc thôi! Chúng ta nói về vấn đề này . Nêu ngƣơi

đan ông găp đƣơc môt phu nƣ đep

, anh ta chăc chăn se liêc nhin vai lân  . Sau đo

nêu cô ta co thê trơ tha nh ban gai cua anh ta thi đƣơng nhiên rât tôt  . Nêu nhƣ anh

ta la môt ke giau co , có năng lực chơi bời, thì đƣơng nhiên sẽ hƣởng thụ rồi không

phải sao? Bọn họ có điều kiện kinh tế , tƣ nhiên nhu câu se cao thôi . Con ngƣơi ây

à, thƣ nhât không thê bo đƣơc tham ăn

, thƣ hai không thê bo đƣơc hao săc  . Dục

vọng nói cho cùng cũng không hơn gì cái này .”

Giang Nhân Ly im lặng.

Mạc Tu Lăng mở miệng: “Thƣc ra đây cung chi la thiêu sô ma thôi       . Sô

ngƣơi co tiên đâu co nhiêu , hơn nƣa Trung Quôc bây giơ ngƣơi it tiên ngay cang

nhiêu a . Cho nên bon ho nhât đinh se lƣa chon chăm chi lam viêc nuôi gia đinh

mình. Cách ngƣời đàn ông nhìn một ngƣời phụ nữ cũng giống nhƣ cách phụ n 

nhìn ngƣời đàn ông  . Lúc anh ta chọn ngƣời phụ nữ của mình  , đƣơng nhiên se

không yêu câu cô ta phai xinh đep thê nao  

, nhƣng nhât đinh se xem xet đên cai đo

đâu tiên, cũng phải có mức độ nhất định . Sau đo anh ta mơi xem xe t đên tinh cach

của cô ta . Có thể thỉnh thoảng làm nũng

, thỉnh thoảng cãi cọ , nhƣng nhât đinh chi

là thỉnh thoảng , cái gì cũng có giới hạn . Cho nên, tât ca moi thƣ đêu ơ môt mƣc đô

chuân mƣc cua môt ngƣơi .”

Anh thơ dài một hơi sau đó nhìn cô : “Giang Nhân Ly , em đăt tay lên ngƣc tƣ

hỏi mình một chút , em co nguyên y lây môt ngƣơi xâu xi không ? Sẽ không, cho du

anh ta co gia san bac triêu đi nƣa ! Em cung se không châp nhân lây môt ke ng  hèo

kiêt xac, cho du anh ta co đep trai đên thê nao . Cho nên, cân phai co ca hai . Có thể

là tƣớng mạo không phải là đẹp nhất , cũng không phải giàu có nhất , nhƣng nhât

đinh phai khiên cho em coi trong anh ta . Đây chinh la c huân mƣc cua em .”

Cô đột nhiên nói không ra lời, giông nhƣ nhƣng lơi măng chƣi nay chi la vê

vẻ ngoài của ngƣời phụ nữ  . Lẽ nào , nhƣng ngƣơi phu nƣ đang măng chƣi ngƣơi

khác kia , chính bản thân cô ta cũng đang nhìn mặt mà

băt hinh dong ? Có điều

chúng ta luôn luôn hà khắc với ngƣời khác mà lại dễ dãi với bản thân mình  .

Cô hiêu y tƣ cua Mac Tu Lăng . Môi ngƣơi ơ vi tri khac nhau đƣơng nhiên se

có hành động không giống nhau . Nêu nhƣ ban la môt ke ngheo khô , ai se nguyên y

theo ban? Nêu ban xinh đep nhƣ hoa đƣơng nhiên ban cung se không tinh    nguyên

theo môt ke xâu xi . Mọi ngƣời đều có tiêu chuẩn của bản thân mà đặt ra yêu cầu

vơi moi chuyên . Nêu ban không co đu cai tiêu chuân kia

, đƣơng nhiên ban cung

không co tƣ cach yêu câu ngƣơi khac co   . Ngƣơi khac co tiê u chuân ây , đƣơng

nhiên co quyên lơi yêu câu môt cuôc sông tôt hơn   . Tuy răng cai suy nghi nay co

phân thƣc dung , nhƣng ro rang la sƣ thât .

Ngƣơi si tình luôn rât it , ai co thê thăng thƣng bo đi cơ hôi tôt ? Cô anh, đôt nhiên noi : “Anh cung la ngƣơi nhƣ vây sao ?"

Anh gật đầu: “Đung, anh la ngƣơi nhƣ vây ."

Cô lai im lăng .

Anh đa co chut kho chiu , anh cau mày: “Nếu nhƣ anh không đu ƣu tu , không có sinh ra ở một gia đình nhƣ thế này , em liêu co dung con măt ây nhin anh ?

Cô tiêp nhân anh măt cua anh , đôt nhiên không biêt lam sao m ở miệng. Anh lắc đầu: “Em se không."

Thƣ cô thich rât it . Cho tơi bây giơ cô cung chƣa tƣng qua coi trong cai gi

bên ngƣơi . Chỉ biết rằng , nhìn về phía trƣớc , cô se chi thây đƣơc nhƣng gi ƣu tu

nhât trong măt .

Cô có chút buôn bƣc , anh keo tay cô : “Noi nhƣng cai nay lam gi chƣ       

? Căn

bản chăng co y nghia gi . Chuyên ngƣơi khac cung đê anh hƣơng đên tâm trang   của

mình, thât la phuc em !”

"Em đột nhiên cam thây , chúng ta luc xem xet môt vân đê đêu vô thƣc ma

phán đoán chuyện ngƣời khác  . Viêc nay thât không nên . Nhƣng tât ca nhƣng cai

“chăc hăn”, “không nên” chung ta cung không co   chuân mƣc nhât đinh . Chúng ta

chỉ biết đứng ở góc độ của bản thân để nhìn nhận một vấn đề , không hê nghi đên

cái gì khác.”

"Đừng suy nghĩ nhiều ."

Đung thât la tâm tƣ cô đa rôi tung tƣ sau khi đoc đƣơc bai viêt trên   diên đan

kia.

Có điều những chuyện của ngƣời khác , cô suy nghi vân vơ môt hôi rôi cung quên đi, cái khiến cô phiền muộn chính là chuyện của mình  . Quân ao cua Mac Tu

Lăng cang ngay mui hƣơng kia cang đâm  . Xem ra Giang Nhân Đinh rôt cuôc đa

không nhin đƣơc nƣa . Có điều, cô đƣơng nhiên se không vi vây ma cai co vơi Mac

Tu Lăng, không thê đê cho Giang Nhân Đinh đăc y .

Mạc Tu Lăng dự họp hay tham gia tiệc rƣợu đều sẽ mang theo Diệp Tƣ Đình

đi, thực sự là ăn y.

Giang Nhân Ly không hê biêu lô môt chut bât man nao vơi M    ạc Tu Lăng , anh cung không dung anh măt phƣc tap nhin cô  . Anh đƣơng nhiên se không dai gi

mà thử khiến cô ghen , cô cung se không bơi vây ma hoai nghi anh .

Bọn họ vê chuyên nay vô cung ăn y .

Nhƣng thơi gian M ạc Tu Lăng đƣa Giang Nhân Đinh ra ngoai ngay cang

nhiêu, thâm chi con khuya hơn . Giang Nhân Ly thât không biêt anh nghi gi nƣa .

Chuyên nay khiên cô vô cung phiên nao . Lúc thì là Gia ng Nhân Man con goi điên măng mo cô , lúc thì là Uông Trạch Quân nói bóng nói gió bảo cô quan tâm tới Mạc Tu Lăng, lúc thì là Uông Trạch Vũ gọi điện bảo cô tiếp tục chờ ở nhà .

Lại còn mấy tờ báo cũng đăng ảnh của Mạc     

Tu Lăng va Diêp Tƣ Đinh  .

Thâm chi chuyên giƣa Mac Tu Lăng va Giang Nhân Đinh trƣơc đây cung bi ho

đao bơi, không it ngƣơi ban tan .

Giang Nhân Ly đoc bai bao nay , đại ý chính là Mạc Tu Lăng và Giang Nhân

Đình  từ nhỏ là thanh mai tr úc mã, thế nhƣng ngày vui ngắn ngui , Giang Nhân

Đình  tự sát. Sau đo, Mạc Tu Lăng bất đắc dĩ cƣới chi gai cua Giang Nhân Đình

,

chính là Giang Nhân Ly . Mà hiện tại, Diệp Tƣ Đình và Giang Nhân Đình diên mao

lại rất giống nhau , khiên không it ng ƣời suy đoán Mạc Tu Lăng sẽ đem tình cảm

vơi Giang Nhân Đinh ki thac lên ngƣơi Diêp Tƣ Đinh .

Nêu la trƣơc đây, Giang Nhân Ly co thê se tin chuyên đo xay ra . Nhƣng hiên

tại cô tuyệt đối không tin .

Mạc Tu Lăng là ngƣơi thê nao , ngƣời khác chƣa hẳn hiêu. Cho du năm đo cô

không lây anh , anh tuyêt đôi cung se không cƣơi Giang Nhân Đinh .

Giang Nhân Ly đinh nem tơ bao đi  , nhƣng hinh anh Giang Nhân Đinh lai

xuât hiên can đƣơng nhin cua cô .

Thực sự là chƣớng mắt.

Chương 70: Sinh nhât ?

Giang Nhân Ly vân nhƣ trƣơc lam theo y minh . Cô chăng cân đi tranh châp

vơi sƣ tôn tai cua Diêp Tƣ Đinh . Là ai từng nói , nêu ban ghet môt ngƣơi vây thi cƣ

thỏa thích coi thƣờng cô ta , tôt nhât là xem cô ta là nhƣ không khí . Nghĩ nhƣ vậy ,

tâm tinh cô cung tôt lên rât nhiêu .

Quan hê giƣa cô va Mac Tu Lăng bây giơ cung coi nhƣ không đên nôi nao                                                                                                                 

,

không âm i , không cai co . Nhƣng điêu cô băn khoăn nhât luc nay la bung cô v   ẫn

chƣa co đông tinh gi , tuy răng Mac Tu Lăng cung không co thuc giuc qua nhiêu .

Hôm nay la sinh nhât hai mƣơi lăm tuôi cua cô  . Cô vân cam thây sinh nhât

cũng không có gì đặc biệt , chăng qua cung chi nhân qua ma thôi . Nhƣng hiên tai cô

lại cảm thấy có ý nghĩa  . Ví dụ nhƣ lúc này cô nhận đƣợc điện thoại cũng không

phải là ngƣời ta chúc mừng cô mà là hỏi cô sẽ tổ chức sinh nhật thế nào ? Cô thi

không muôn hoang phi , đơn gian la tôt rôi . Cho nên cô ơ nha lam thƣc ăn , sau đo

chơ Mac Tu Lăng vê .

Cô không thich ăn thit ga hay thit vit môt chut nao       , thịt duy nhất cô có thể

ăn la ca. Vì vậy cô làm món cá kho dƣa , vì cô rất thích ăn dƣa chua .

Mạc Tu Lăng thì chẳng k iêng ki thƣ gi . Hâu nhƣ cô lam mon gi anh cung ăn

hêt.

(vì yêu thôi  ^^)

Anh cung se không phat biêu bât ki y kiên gi  , chỉ có một lần

anh tƣng noi , có ngƣời nấu cơm cho mình ăn đã là một loại hạnh phúc rồi

, còn gì

mà tính toán nữa .

Cô vƣa chuân bi thƣc ăn vƣa cam thây bât an  . Lúc sáng khi anh đi làm cô

đa noi anh nhât đinh phai co măt ơ nha luc bay giơ  . Anh cung không hoi gi thêm ,

vân biêu hiên tuân lênh nhƣ thƣơng . Hai năm nay sinh nhật cô anh đều rất đúng giờ

trơ vê , cô cung không muôn phiên phƣc   . Hiên tai ngâm lai , cũng không có gì

không tôt, chăng le sinh nhât cung chi la đê nhân qua va nghe chuc mƣng sinh nhât

ƣ?

Hai ngƣơi ngôi ăn cơm , nói chuyện  trên trơi dƣơi đât , nhƣ vây cung không

tôi. Hà tất phải làm gì rƣờm rà . Nhƣng cô vân cam thây bât an .

Giông nhƣ môi lân xem phim đên đoan cao trao la bi căt chuyên sang quang

cáo!

Trong phim đêu co nhƣng canh luc nam chi nh chuân bi đƣa nƣ chinh trôn đi

thì thế nào cũng gặp phải chuyện ngoài ý muốn

, có thể là nam cha mẹ nam chính

găp chuyên không may hay nƣ phu tƣ tƣ , nam chinh se vi thiên lƣơng ma ơ lai , còn

nƣ chinh ơ nơi nao đo chơ  đơi đang thƣơng . Cũng có chuyện nam nữ chính chuẩn

bị kết hôn thì nữ phụ ở đâu ra náo loạn , nam nƣ chinh se chăng đƣơc sông yên ôn .

Giang Nhân Ly cam thây bung minh hơi đau  . Mạc Tu Lăng nói không sai ,

cuôc sông vân luôn co  nhiêu điêu bât trăc .

Cô tiêp tuc nâu ăn, Mạc Tu Lăng vốn là ngƣời đúng giờ .

Lúc ấy Mạc Tu Lăng đang họp , anh chuyên tâm nghe bao cao .

Anh đa co chut khac thƣơng , cảm thấy không yên lòng , tuy răng ve măt anh

tỏ ra rất bình  thƣơng. Giang Nhân Đinh quan sat anh , ngày hôm nay là ngày gì  ,

trong long cô ta hiêu ro . Cô dam chăc sau khi cuôc hop kêt thuc anh nhât đinh se

vôi va đi vê .

Giang Nhân Đinh không biêt minh đa sai ơ đâu   . Rõ ràng cô ta đã ở b  ên

cạnh anh, nô lƣc tơi gân anh , nhƣng anh không co bât cƣ biêu hiên gi  . Anh không

rơi khoi nhƣng cung se đƣng im môt chô không đên gân cô

. Nhƣng, đây không

phải là thái độ anh nên có với cô , anh cung không nên dung anh măt â y nhin cô , có

sai sot ơ đâu ƣ? Vì sao kết quả lại nhƣ thế này ?

Giang Nhân Đinh không cam long , thƣc sƣ không cam long . Vì sao những

thƣ cô ta muôn đêu thuôc vê Giang Nhân Ly .

Vì sao cô ta nỗ lực nhƣ vậy nhƣng không chiếm đƣợc ? Còn Giang Nhân Ly

không lam bât cƣ viêc gi chi viêc ngôi mat ăn bat vang .

Vì sao ông trời lại không công bằng nhƣ thế ?

Tay cô ta run lên. Cô ta rât không cam tâm.

Chiêu muôn cuôc hop mơi kêt thuc , mọi ngƣời thu xếp giấy tờ rồi  vôi va ra

vê. Mạc Tu Lăng vô thức nhìn vào điện thoai , không hê co cuôc goi nao , anh mim

cƣơi. Tác phong của cô quả nhiên vẫn là muốn anh phải tự giác .

Anh đôt nhiên nhơ tơi ngay trƣơc anh va Giang Nhân Ly xem môt bô phim

về hậu

cung. Cô noi, nêu cô la ngƣơi con gai ơ hâu cung kia

, cô tuyêt đôi se không chơ

mong gi vi hoang đê kia , chỉ có nhƣ vậy mới có thể sống lâu dài , hơn nƣa cô cung

sẽ không ngốc nghếch mà đi hại chết con trai các phi tầ  n khac, thât la hai nao . Cô

chỉ cần trực tiếp cho hoàng thƣợng uống thuốc để không thể sinh con nữa là xong   .

Đầu mối mọi chuyện đƣợc giải quyết .

(ồ. Em phuc chi Ly)

Lúc đó anh trả lời thế nào cũng đã quên  . Chỉ nhớ sau đo nghe cô noi , con

ngƣơi phai tƣ giac , bên ngoai nhiêu cam dô nhƣ vây , then chôt vân la phai ơ tƣ ban

thân minh .

Anh quay vê phong lam viêc , dăn do Chƣơng Tâm Dât mây câu rôi đi .

Anh vƣa đinh vao thang may , Giang Nhân Đin h liên theo sau : “Mac tông

rât vôi sao?”

Cô ta vƣa dƣt lơi , thang may đôt nhiên dƣng lai  . Anh sƣng sôt , cảm thấy

may vi minh chƣa vao trong  . Giang Nhân Đinh cung bât ngơ  , nhƣng cô ta cam

thây hôi hân , biêt vây se không can an h lai, để anh vào trong.

Mạc Tu Lăng đành phải đi cầu thang bộ xuống  , tuy răng thơi gian rât lâu .

Giang Nhân Đinh cung đi sau anh  , tiêp tuc noi : “Mac tông, trƣơc giơ chƣa tƣng

thây anh vôi vang nhƣ vây .”

“Vây sao?” Anh cƣơi.

Cô ta gât đâu: “Co chuyên gi quan trong sao ?”

“Không co gi.” Anh không muôn nhiêu lơi .

Giang Nhân Đinh cam thây đau nhoi  . Cô ta nhin Mac Tu Lăng phia trƣơc  ,

lẽ nào cô ta chì có thể làm ngƣời qua đƣờng nhìn anh từ xa   . Cô ta thƣc s ự không

cam long. Bât chơt, cô ta bƣơc hut môt bƣơc chân , cả ngƣời ngã nhào xuống phía

dƣơi.

Mạc Tu Lăng dƣờng nhƣ cũng không ngờ đến tình huống này          , lâp tƣc chay

xuông đơ cô ta lên: “Thê nao? Có đau không?”

Cô ta rôt cuôc không thê lam bô kiên cƣơng đƣơc nƣa , cũng không muốn

chịu ấm ức : “Rât đau, anh đƣa em đi bênh viên đƣơc không ?”

Mạc Tu Lăng thấy bộ dạng đau đớn của Diệp Tƣ Đình , liên đi sang môt chô

gọi điện thoại , sau đo quay lai ngôi xu ống bên cạnh cô ta : “Tôi cong cô xuông .”

Giang Nhân Đinh châm rai leo lên lƣng Mac Tu Lăng  . Cô ta kich đông băt

đâu khoc . Nhiêu năm qua , anh đa lam rât nhiêu chuyên cho cô

, chỉ duy nhất một

chuyên la cong , anh chƣa tƣng lam . Cái lƣng âm ap nay la tât ca điêu cô muôn co

suôt thơi thiêu nƣ , là thứ mê hoặc trí mạng của của cô ta .

Thât nhƣ vây , ấm áp nhƣ vậy , hơi âm trên lƣng anh truyên đên thân thiêt

nhƣ vây .

Rôt cuôc cung đi xuông dƣơi lâu

, trên trán anh đã lấm tấm mồ hôi  . Anh

không diu cô ra bai đô xe ma tha cô xuông trƣơc cƣa công ty   . Vẻ mặt cô ta nghi

hoăc, trên măt vân con lƣu lai nƣơc măt .

“Rât đau sao?” Anh diu dang binh tinh nhin cô ta .

Cô muôn noi , nhƣng không thôt lên lơi.

Ngay luc ây , môt chiêc xe dƣng lai trƣơc măt bon ho   . Ngô Thuc Nguyên

gâp ga chay tơi: “Co chuyên gi ma gâp gap goi minh tơi đây vây ?”

Mạc Tu Lăng thở dài rồi chỉ vào Diệp Tƣ Đình : “Cô ây bi thƣơng , câu giúp

mình đƣa cô ấy đến bệnh viện .”

Giang Nhân Đinh run lên , cô ta không ngơ , ngƣơi dâp tăt ngon lƣa trong

lòng cô ta cuối cùng lại là anh . Sƣ thât tan nhân !

Ngô Thuc Nguyên nhin ve măt cô ta , rôi lai nhin Mac Tu Lăng . cũng không biêt anh ta co nhin thây gi hay không , chỉ im lặng . Ngô Thuc Nguyên keo Mac Tu

Lăng sang môt bên : “Cô ây ro rang la muôn câu đƣa đi .”

“Minh biêt.”

“Biêt ma con nhƣ vây .”

“Nêu không thê cho cô ây thƣ cô ây muôn , thì phải châm dƣt hy vong cua

cô ây.”

Ngô Thuc Nguyên sƣng sôt , sau đo mơi diu Diêp Tƣ Đinh ra  . Trong long

anh cung cam thây oan thâm , chƣa tƣng thây Mac Tu Lăng tuyêt tinh nhƣ vây bao

giơ.

Mạc Tu Lăng nhìn hai ngƣời bọn họ vào xe , mãi đến lúc Ngô Thúc Nguyên

lái xe đi anh mới quay trở vào xe mình . Vƣa rôi chay nhiêu mô hôi qua , áo đã bẩn,

anh liên cơi ao khoac ra .

Anh lai xe vê . Anh cam thây minh hiêu ro Giang Nhân Ly   . Nêu nhƣ anh

không quay vê , cô nhât đinh se không noi gi , nhƣng cô tuyêt đôi se ghi nhơ , chƣa

biêt chƣng se bung phat vao môt luc nao đo . Hơn nƣa cô con không them đê y đên

nguyên nhân , thê nao cung chi nhin vao kêt qua .

Anh vê đên nha đa la tam giơ . Anh vƣa vao cô liên thơ dai môt hơi .

“Anh chi vê muôn nƣa tiêng , không phai em đang suy nghi xem nên phat

anh thê nao chƣ ?” Anh yêu ơt nhin cô .

Cô lam măt quy : “Đƣơng nhiên phat . Anh phai ăn hêt băng sach thƣc ăn em

làm.” No i xong cô vao trong bêp mang thƣc ăn ra   . Thƣc ra , lúc đồng hồ chỉ bảy

rƣơi, cô đa rât sơ , sơ anh thƣc sƣ không vê , có lẽ phải qua mƣời hai giờ đêm mới vê. Nêu anh thƣc sƣ nhƣ vây , cô se khiên anh vinh viên không cân vê nha ,

Anh thƣc sƣ lam đung lơi cô , ăn nhiêu chƣa tƣng thây . Thây ngƣơi khac ăn

ngon, đƣơng nhiên ban thân cung cam thây them ăn

, chí ít thì đây cũng là một

nguyên nhân khiên cô hôm nay ăn nhiêu hơn moi khi .

Anh nhơ tơi cai gi , ngâng lên nhin cô : “Co nên ƣơc gi không ?”

“Em đa tƣng ƣơc lây đƣơc ngƣơi đan ông tôt nhât trên thê giơi    , ƣớc trở

thành ngƣời phụ nữ giỏi giang nhất   , còn ƣớc trúng số một trăm vạn  . Cái gì cũng

chƣa tƣng thanh sƣ thât , còn ƣớc làm gì nữa .”

Anh cƣơi: “Hoa ra không phai ngay tƣ đâu em đa thƣc tê nhƣ thê nay , trƣơc

đây cung nhiêu ao tƣơng nhƣ vây .”

Cô liêc anh môt cai. Ý anh rõ ràng là , cô tƣng bƣơc môt trơ nên thƣc tê .

“Anh cho em môt đê xuâ t.” Anh nghiêm tuc hơn , “Em chi cân ƣơc không quá cao, cô găng la co thê lam đƣơc , nhƣ vây em cung se không phai hoai nghi ông

trơi không nghe đƣơc điêu ƣơc cua em .”

Cô mơ miêng : “Ƣơc cai gi?”

“Tô quôc sơm hoan thanh công cu ộc chủ nghĩa xã hội khoa học .” “Trai đât nô tung cung không thƣc hiên đƣơc .”

“Chơ xem.”

“Em biêt em nên ƣơc cai gi rôi  .  Tôi ƣơc sau nay tôi va Mac Tu Lăng cai

nhau cung se không anh hƣơng đên tôi , để anh ta một mình chịu p hiên muôn đi !”

Mạc Tu Lăng uống một thìa canh : “Le nao em không biêt điêu ƣơc ma noi

ra se mât linh nghiêm ?”

Giang Nhân Ly bi choc tƣc rôi .

♥.•°*”˜˜”*°•.♥

Chương 71: Thì sao?

Hai ngay sau Giang Nhân Ly biêt tin Diêp Tƣ Đinh    bị thƣơng là do Giang Thánh Minh gọi điện báo với cô , ông muôn cô đi bênh viên thăm Diêp Tƣ Đinh , dù

sao cung coi nhƣ la em gai, không thê đê ngƣơi khac lơi ra tiêng vao .

Giang Nhân Ly đên bênh viên nay , tâm tinh vô cung phƣc tạp. Ở nơi này cô

đa mât đi môt đƣa con , cũng là ở nơi này cô đã chịu sự vũ nhục lớn nhất trong đời  .

Có một số việc không phải là cô đã quên , mà là cô sợ nhớ lại.

Tƣơng trăng xoa , trân nha trăng xoa , nhƣng ho không co  rƣa sach đƣơc săc

đo cua mau ơ đây . Cô vinh viên không quên đƣơc luc cô năm ơ đây , để bác sĩ cầm

dao keo khuây đao trong bung minh  . Vài phút ngắn ngủi , con đa không con , môt

sinh mênh đa không con .

Có lẽ là cô thực sự   không co trai tim , chƣa tƣng năm mơ vê đƣa tre đo  

,

cũng sẽ không nhìn một đứa trẻ con mà nhớ tới đứa bé cô đã ruồng bỏ kia   . Cô đa

hai lăm tuôi , nêu nhƣ no con sông , nó đã năm tuổi rồi , hăn la đa rât cao rôi ? Ở đây môi tâng đêu co môt cai thang đo chiêu cao . Cô đi đên gân , tƣơng tƣơng môt chut ,

nhƣng tƣơng tƣơng thê nao cung không ra hinh dang cô nghi .

Cô đôt nhiên cam thây mât mat  . Cho du chuyên đo co xay ra lân nƣa

, cô

vân se không d o dƣ ma lam nhƣ vây . Nghĩ vậy, cô bƣơc nhanh hơn , không nghi tơi

chuyên đƣa be nƣa .

Lúc cô đi tới phòng bệnh

, Giang Nhân Đinh con đang năm trên giƣơng   .

Nghe thây tiêng đông , cô ta xoay ngƣơi lai : “La cô?”

“Không phai tôi thi cô  mong la ai?” Giang Nhân Ly ngôi xuông . Giang Nhân Đinh lăc đâu : “Chi it không mong la cô .”

Giang Nhân Ly nhin chân bi thƣơng cua cô ta  : “Cô hiêu tôi ma , tôi cung

không mong phai đên .”

“Vây cân gi phai to ve nhƣ vây ?”

Giang Nhân Ly nhún vai : “Nhân tiên cung muôn tơi tim cô , tỏ vẻ một chút

cũng không tồi .”

“Thât kho tin, cô cung co luc tơi tim tôi .”

“Tôi cung rât kho tin .”

“Vây cô ha cô đên chơi la muôn lam gi ?”

Giang Nhân Ly câm côc nƣơc trên ban cô    ta uông môt hơi . Giang Nhân

Đinh cƣơi khe : “Không sơ tôi ha đôc sao?”

“Vƣa luc , tôi ma chêt thi cô cung chôn cung tôi   . Chúng ta khỏi phải cô

đơn.”

Giang Nhân Đinh cƣơi nhat : “Luc sông cô đêu không mong thây tôi , hóa ra

lúc chết lại tình nguyện thấy tôi .”

Giang Nhân Ly không muôn tiêp tuc noi nham vơi cô ta    : “Cô lam nhiêu

chuyên nhƣ vây , không thây mêt sao ?”

“Cô ghet tôi lâu nhƣ vây, không phai la ghet vân nhƣ nhau sao ?”

Giang Nhân Ly nhin Giang Nhân Đinh

, đôt nhiên nghi đên chuyên trong

tiêc rƣơu kia . Cô vân tƣơng răng , Giang Nhân Đinh cung lăm cung chi la âm mƣu

chơi đua , nhƣng luc cô ta te nga trên măt đât

, cô đôt nhiên hiêu ra , Diêp Tƣ Đinh

này đã không còn là Giang Nhân Đìn  h trƣơc kia nƣa . Môt ngƣơi ngay ca lam tôn

thƣơng ban thân cung co thê lam , cô ta con co thê kiêng nê gi ngƣơi khac ƣ ?

“Cô cô tinh khiên cho trên ngƣơi Mac Tu Lăng lông mui nƣơc hoa  

, thâm

chí ngang nhiên đi dự tiệc rƣợu cùn  g anh ây , phóng viên chụp ảnh viết bài cũng

đều là do cô sắp xếp.” Giang Nhân Ly không hê to ra vui mƣng khi vach măt ngƣơi

khác, “Nhƣng tôi không hê cai nhau mơi Mac Tu Lăng , cũng không hề tức giận , cô

hăn la thât vong !”

Giang Nhân Đinh hƣ lanh môt tiêng : “La tôi lam thi sao  ? Lẽ nào cô dám

phủ nhận là cô sợ ?”

“Tôi co thê sơ cai gi?”

“Thât không nghi đên co viêc gi cô không lam đƣơc  

?” Giang Nhân Đinh

yêu ơt noi , “ Cô không to mo nêu anh Tu Lăn  g biêt tôi chinh la Giang Nhân Đinh

thì sẽ phản ứng thế nào sao ?”

“Cô uy hiêp tôi?”

“Tôi dam sao ? Tôi la đang khen cô , cô không co chuyên gi la không lam

đƣơc, Giang Nhân Ly tiêu thƣ !”

“Rôt cuôc cô muôn lam gi?”

“Thiêu kiên nhân  vây sao ?” Giang Nhân Đinh ve măt khinh bi  : “Cô thât

đung la cang nay cang thua kem .”

“Đung la không băng đƣơc cô . Chỉ cần hai năm là đã có thể thay hình đổi

dạng.” Đang tiêc la không đôi đƣơc bô xƣơng .

Giang Nhân Đinh cung không to ra đăc y , cô ta nhin Giang Nhân Ly , trong

lòng bất bình : “Nhƣng thƣ nay đêu la tôi nô lƣc ma co , còn cô thì sao?”

“Y cô la tât ca nhƣng thƣ tôi co đêu la ông trơi ban cho ?” “Cô noi xem?”

“Tôi hăn la nên cam ta trơ i xanh.”

“Lam bô lam tich .”

“Cô đa tƣ minh đat đƣơc cai gi? Hay la năm bƣơc thi cƣơi môt trăm bƣơc ?”

“Chi it nêu tôi muôn co thƣ gi tôi se nguyên y đi gianh lây     

, tôi se cô găng .

Còn cô? Cô đa lam cai gi, cô dƣa vao cai gi ma tinh toan ?”

Giang Nhân Ly nôi giân  : “Cho nên năm đo ro rang cô biêt tôi cung thich

Mạc Tu Lăng, cô đa cô y tiêp cân anh ta, cô y trƣơc măt tôi to ra cho tôi thây anh ta

rât tôt vơi cô, rât quan tâm cô . Bơi cô rât hiê u tôi, cô biêt ro tôi không muôn ngƣơi

đan ông cua minh ơ bên ngƣơi con gai khac , tuyêt đôi không châp nhân giƣa hai

ngƣơi khac phai co quan hê gi khac  . Cô đinh liêu đƣơc phan ƣng cua tôi   , cho nên

càng ngày càng bám lấy Mạ c Tu Lăng , lúc nào cũng dính lấy anh ta nhƣ hình với

bóng.”

“Vây thi sao ? Nêu nhƣ cô thât long yêu anh ây thi cô se quan tâm nhƣng

thƣ nay sao ? Tât ca cung chi chƣng to la tinh cam cô không kiên đinh  . Đâu co liên

quan gi tơi tôi?”

“Qua nhiên la co dong mau cua Bach Thanh Ha chay trong ngƣơi   . Đê tiên

nhƣ nhau.”

“Ô. Cô cung dung mây tƣ ngƣ thô thuc đo ƣ ? Không sơ anh hƣơng tơi thân

phân cao quy cua minh ƣ ?”

Giang Nhân Ly trƣng măt : “Du cô co lam cái gì tôi cũng không sợ . Cho du

là Mạc Tu Lăng biết cô là Giang Nhân Đình thì sao chứ ? Cũng chỉ chứng minh cô

đa diên môt vơ kich . Bao nhiêu năm duy tri hinh anh thiên lƣơng cua cô   

, cô bo đi

sao?”

“Chung ta cung moi măt trông  chơ.” “Tôi chơ!”

Nói xong, Giang Nhân Ly đƣng dây ra khoi phong . Cô thƣc sƣ không muôn

ở lại đây thêm một giây nào nữa  . Măng chƣi lam gi chƣ ? Bao nhiêu năm nay âm

ức nhƣ vậy , cô con muôn đanh ngƣơi nƣa  . Bạch Thanh Hà hại cha  mẹ cô không

thê đoan viên, môt nha hanh phuc ly tan tƣ phƣơng . Nêu nhƣ không co Bach Thanh

Hà, mẹ cô cũng sẽ không phải quanh năm nằm trên giƣờng bệnh nhƣ vậy

, Giang

Nhân Man cung se không biên thanh nhƣ bây giơ   . Tât ca đêu d o Bach Thanh Ha

gây ra . Vì sao cô không thể mắng ? Cô se măng . So vơi bât ki ai khac cô se măng

gay găt nhât .

Diêp Tƣ Đinh, Giang Nhân Đinh , cô ta muôn noi thi noi , có gì to tát chứ!

Giang Nhân Ly cang nghi cang giân   . Hình nhƣ  cô cang ngay cang nong

nảy. Lơi muôn noi cung noi rôi , cô đơ phai nghen khuât trong long

, vƣa lo lăng

vƣa sơ hai, dù sao cũng không lừa đƣợc bao lâu . Cô không tin , Bạch Thanh Hà lại dê dang đê Giang Nhân Đinh buông tha di c húc mà không đi tranh giành .

Cảm thấy hơi đau đầu , còn khát nƣớc , cô mua môt chai nƣơc lanh , đƣa lên miêng tu môt hơi hêt gân nƣa chai . Uông xong chinh cô cung giât nay minh .

Mạc Tu Lăng trở về nhà thấy cô hồn siêu phách lạc . Anh nhin cô : “Sao thê?

Săc măt không tôt .”

Cô trƣng măt nhin anh không noi gi .

Anh cam thây ky la , rõ ràng anh không có làm gì sai , sao ma lai phai chiu

ánh mắt ấy của cô ?

Anh con không co đinh lam gi thi cô đa đi   . Đi đƣơ c hai bƣơc cô keo anh :

“Mac Tu Lăng.”

“Sao?”

“Hôm nay em đi thăm Diêp Tƣ Đinh .” Cô nghi du sao cung phai mơ miêng , chi băng noi ro sơm đi , sẽ không phải lo lắng gì nữa  . Trƣơc đây cô cho la chăng

đang, nhƣng hiên tai ...”

Mạc Tu Lăng dƣơng nhƣ co chut ngoai y muôn  , anh giât minh , nói: “Ƣ, cô

ấy đã đỡ hơn chƣa?”

Cô gât đâu: “Điêu em muôn noi không phai cai nay .” Anh nghiêng đâu y bao cô noi tiêp .

“Diêp Tƣ Đinh va Giang Nhân Đinh giông nhau nhƣ vây  , anh co bao giơ

nghĩ bọn họ thực ra là ...”

“Giang Nhân Ly !” Anh găn giong goi tên cô . Dƣơng nhƣ anh con chƣa nghi

ra nên noi cai gi vơi cô . Anh đi môt vong , dƣng lai trƣơc măt cô : “Anh chi noi môt

lân, em nghe cho ky  . Giang Nhân Đi nh la em gai

, Diêp Tƣ Đinh chi la ngƣơi

ngoài.”

Giang Nhân Ly bi anh măt anh lam cho hoang sơ , trƣng trƣng nhin anh đi

vào phòng ngủ . Cƣa phong bi đong sâm môt tiêng .

Cô kinh ngac nhin cƣa phong . Cô lam gi sai ƣ ?

♥.•°*”˜˜”*°•.♥

Chương 72: Tôi tinh nguyên cho răng cô đa chêt

Sau khi Mac Tu Lăng vô cơ nôi đoa lên môt trân    , cũng không có gì thay

đôi. Cuôc sông gia đinh cua bon ho vân yên ôn nhƣ trƣơc   . Giang Nhân Ly nghi mãi không ra Mạc Tu   Lăng nôi giân la vi cai gi nhƣng nghi mai cung không ra

Cuôi cung cô cam thây minh đung la đa biên thanh ngôc rôi !

Giang Nhân Ly vân cho răng sau lƣng Giang Nhân Đinh hăn la đa hanh

đông. Nhƣng nghi lai , cô lai cam thây c ô ta chi la khiên cô phai lo lăng sau đo suy

đoan linh tinh .

Con ngƣơi đôi khi chinh la nhƣ vây  , lúc mình không hạnh phúc , nhât đinh

sẽ không muốn nhìn thấy ngƣời khác hạnh phúc  . Cái ích kỷ này pha trộn lẫn vào

vô sô thƣ , giông nhƣ la thôi hơi vao qua bong vây         , tƣng chut tƣng chut môt căng

phông lên .

Hạnh phúc là gì ? Thƣc ra rât đơn gian , lúc vui có ngƣời chia s ẻ, lúc buồn có

ngƣơi lăng nghe , lúc đau khổ có ngƣời làm bạn , nhƣ vây la đu .

Giang Nhân Ly yêu câu cung không nhiêu  , hiên tai vơi cô nhƣ vây la tôt

lăm rôi. Rảnh rỗi thì cùng Tần Ngả Trữ ra ngoài shopping , vê nha se nâu cơm , giăt

giũ, môt ngay cƣ nhƣ vây trôi qua rôi kêt thuc , quay đâu nhin lai cu ng cam thây

không tôi.

Mạc Tu Lăng gần đây tâm trạng cũng rất tốt    , ngay ca Chƣơng Tâm Dât

cũng nhìn ra anh ngày càng cƣời nhi ều hơn. Có điều cô không cho đó là vì công ty

hoạt động có lợi nhuận , trƣơc đây công ty kiêm đƣơc cu ng không thây anh vui ve

nhƣ vây. Ông chu tâm trang tôt , cô lam thƣ ky đƣơng nhiên cung thây thoai mai .

Mạc Tu Lăng lại còn mời mọi ngƣời đi ăn

, tăng cƣơng tinh cam nhân viên .

Nói chung , hai thang nay anh vô cung dê chiu  . Anh ca đơi nay cung không co gi cân chiêm đoat . Có lẽ là có thứ anh muốn , nhƣng không phai tuyêt đôi .

Anh không đên lang quê kia nƣa  . Giang Nhân Ly noi đung , anh ra măt se

chỉ làm cho cả hai gia đình mất đi sự yên bình . Con ngƣơi k hông nên qua cô châp .

Hai thang nay , Diêp Tƣ Đinh vân đi lam binh thƣơng

, làm việc vô cùng

chăm chi . Mạc Tu Lăng biết cô đã rất cố gắng cho nên quyết đ  ịnh tăng lƣơng cho

cô. Diêp Tƣ Đinh cung không tƣ chôi , chỉ nhìn anh bằng á nh măt co ve thâm trâm .

Tan tâm, Diêp Tƣ Đinh đi tơi phong lam viêc cua Mac Tu Lăng  . Đây la lân

đâu tiên cô vao phong lam viêc cua anh không phai vi chuyên công  . Mạc Tu Lăng

biêt cô co chuyên muôn noi .

Anh chi nhin cô , không khách khí, ý muốn cô nói thẳng .

“Mac tông, hôm nay sinh nhât em, có thể mời anh đƣợc không?”

Anh khe cƣơi: “Đƣơc!”

Cô sƣng sôt. Cô vôn tƣơng anh se hoi môt câu “Sao lai thê ?”, vì lúc trên sân bóng rổ cô đã từng nói với anh  ngày sinh nhật của Diệp Tƣ Đình . Là anh quên, hay

giả vờ không nhớ ?

Giang Nhân Đinh không ro lăm nhƣng chi cân anh đap ƣng la tôt rôi .

Mạc Tu Lăng ngồi xuống bàn ăn mới biết rằng cô chỉ mời mình mình  .

Ở đây cũng không có   gì hoa lệ , có chút cách điệu đặc biệt    

, màu sắc xanh

nhạt là gam chủ yếu . Vào đây cho dù là tâm trạng vốn dĩ khó chịu cũng sẽ đƣợc thả

lỏng phần nào .

Diêp Tƣ Đinh ngôi đôi diên anh .

Trên ban đa bay đây đu mon ăn , có món anh thích , cũng có món cô thích .

Diêp Tƣ Đinh đƣa cho anh môt chen rƣơu : “Mac tông, cảm ơn anh hôm nay đông y đên dƣ sinh nhât em .”

Anh nhân ly rƣơu : “Cô co thê goi tôi la Mac Tu Lăng  , hay Tu Lăng cung

đƣơc.”

Diêp Tƣ Đinh  kinh ngac nhin anh . Anh chi cƣơi : “Co điêu , chỉ trong giới

hạn là tối hôm nay .”

Cô gât đâu, hai chƣ “Tu Lăng” cô thê nao cung không noi ra lơi .

Bọn họ cùng nhau ăn cơm , Diêp Tƣ Đinh noi cho anh y nghia mây món ăn                                                                                                                  ,

còn có một chút  phong tục địa phƣơng . Anh trƣơc sau im lăng nghe , thỉnh thoảng

cũng sẽ hỏi một hai câu . Bât tri bât giac đa uông đƣơc ba tuân rƣơu

, thƣc ăn cung

đa ăn không it .

Lúc này một ngƣời bồi bàn đẩy ra một chiếc bánh ga     -tô. Diêp Tƣ Đinh

sƣng sơ.

Mạc Tu Lăng để cho anh ta vào , anh trƣc tiêp đây ban banh lai : “Đây la tôi

đa đăt, sinh nhât sao thê thiêu banh ga -tô?”

Anh thăp sang cac ngon nên  , sau đo đây đên trƣơc măt Diêp Tƣ Đinh     :

“Thôi nên va ƣớc đi.”

Diêp Tƣ Đinh nhin anh sang trƣơc măt  , hôn loan , giông nhƣ giâc mông .

Khóe mắt cô bắt đầu ƣớt. Cô cui đâu ƣơc, sau đo thôi tăt nên.

Anh đi bât đen : “Chuc mƣng . Đa hai lăm tuôi rôi  ! Không con la tre con

nƣa!”

Viên măt cô nƣơc măt đa rơi ra . Cô ngôi xuông . Anh căt banh, đăt môt phân

trƣơc măt cô , môt phân trƣơc măt anh  . Đo la vi ô mai , vị mà Giang Nhân Đình

thích nhất .

Cô ăn đƣơc vai miêng , lúc này mới có đủ dũng khí : “Thât ra h ôm nay em

có một chuyện quan trọng muốn nói với anh .” Cô dƣng lai môt chut , dƣơng nhƣ

cân rât nhiêu dung khi : “Không phai anh noi co môt em gai tên Giang Nhân Đinh

ƣ?”

Anh cƣơi : “Đung. Cô ây la môt cô be lƣơng thiên , xinh đep , hôn nhiên . Là

cô be thuân khiêt nhât tôi tƣng găp  . Mƣơi hai tuôi tôi quen cô ây . Lúc tôi mở cửa

nhà ra, cô ây đƣng bên ngoai nhin tôi không chơp măt  . Cô ây thuân khiêt nhƣ vây .

Dù thành tích học tập không phải tốt nhất

, khiêu vu không phai gioi nhât , IQ cung

không phai cao nhât , nhƣng tôi chăc chăn , cô ây la môt ngƣơi nô lƣc nhiêu nhât  .

Lúc tôi khổ sở cô ấy sẽ ở bên khuyên tôi

, nêu nhƣ co thê tôi nghi cô ây cung se

nguyên y ơ bên tôi , chỉ cân tôi co thơi gian . Nhƣng, cô ây đa chêt , đa thuôc vê qua

khƣ.”

Diêp Tƣ Đinh liên tuc run lên : “Đa chêt, đa thuôc vê qua khƣ .”

Mạc Tu Lăng gật đầu : “Ba năm trƣơc , tƣ sat ơ bênh viên . Không thê cƣu

chƣa.”

Diêp Tƣ Đinh gi ật mình : “Trong long anh không ai co thê thay thê cô ây

phải không ?”

Anh gât đâu : “Trên thê giơi nay không ai co thê thay thê Giang Nhân

Đinh.”

Cả ngƣời cô run lên , cô manh me đƣng lên : “Thƣc ra , Giang Nhân Đinh

không...”

“Cô ây đa  chêt!” Anh căt đƣt lơi cô  . “Ba năm trƣơc , cô ây đa chêt . Và

không bao giơ co thê sông lai nƣa !”

Cô nhin anh, nƣơc măt tuôn trao .

Anh đƣa cho cô khăn tay . Anh nhin đông hô , đa chin giơ . Anh đƣng dây :

“Muôn rôi, tôi phai đi.”

Anh thât sƣ đi.

Giang Nhân Đinh nhin theo anh       , cho đên khi anh ra đên cƣa , cô đôt nhiên

mơ miêng : “Nêu Giang Nhân Đinh vân con sông thi sao ?”

Mạc Tu Lăng thở dài , anh không quay đâu lai : “Tôi tinh nguyên cho răng

cô ây đa chêt!”

Anh cƣơi . Thƣc ra , cô sơm đa chêt . Giang Nhân Đinh thuân khiêt thanh

thiên kia sơm đa chêt !

Giang Nhân Đinh ca ngƣơi run lên . Cô nhin anh rơi đi . Hóa ra, anh sơm đa

biêt.

Cô hăn la nên phat hiên ra ngay tƣ luc anh noi “Chuc mƣng. Đa hai lăm tuôi

rôi! Không con la tre con nƣa !”

Cô tƣng noi vơi anh , chỉ cần cô chƣa đến hai lăm tuổi thì cô vẫn còn là một

đƣa tre. Hóa ra anh vẫn nhớ ký .

Tât ca nhƣng viêc cô lam con nghia ly gi nƣa ?

Tôn bao nhi êu tâm huyêt nhƣ vây , bao nhiêu thơi gian nhƣ vây     

, tât ca chi

đôi đƣơc môt câu “Tôi tinh nguyên cho răng cô ây đa chêt       

!”. Sao ma cô thât đang

thƣơng, thât buôn khô . Cô câm ly rƣơu , rót đầy rƣợu vào ly , cô muôn lam minh

say, mãi không tỉnh lại !

Có thứ gì khiến con ngƣời ta khó chịu hơn là sự mất đi ?

Chương 73: Hôn lê cua bon ho

Tƣ sau khi Mac Tu Lăng va Giang Nhân Đinh găp măt

, Giang Nhân Đinh

cũng không quay về công ty làm việc  . Mạc Tu Lăng cũng không quá để tâm , chỉ

bảo Chƣơng Tâm Dật thông báo tuyển nhân viên . Chƣơng Tâm Dât cung cam thây kỳ lạ, rõ ràng Diệp Tƣ Đình còn chƣa có gửi đơn xin thôi việc mà Mạc Tu Lăng đã

trƣc tiêp bao cô tim ngƣơi thay thê . Có điều cô cũng không dám hỏi nhiều . Không

có Diệp Tƣ Đình, cô thât sƣ bân tôi măt.

Thơi gian nay công ty đung la co rât nhiêu viêc . Mạc Tu Lăng suy nghĩ một

lát rồi bảo Chƣơng Tâm Dật sắp xếp cho anh ba ngày  , cô đƣơng nhiên phai  châp

hành.

Hôn lê cua thiêu gia Diêp Huc Đinh không ai la không biêt   . Truyên thông

cách đây một tháng cũng bắt đầu đƣa tin về hôn lễ này

, nào là sẽ đƣợc tổ chức ở

đâu, tôn hao bao nhiêu tiên bac , cô dâu đeo nhân kim cƣơng hi ệu nào , gia san chu

rê lơn đên mƣc nao ... thâm chi con co ngƣơi bơi moc tinh sƣ cua Diêp Huc Đinh ,

lúc này mới rõ hóa ra Diệp Húc Đình và Trần Tƣ Dao vốn đã hẹn hò từ khi còn

học đại học . Điêu nay thât khiên cho  mọi ngƣời vô cùng hiếu kỳ về đôi kim đồng

ngọc nữ này . Trân Tƣ Dao dƣơng nhƣ trơ thanh môt Bui Sơ Anh thƣ hai đƣơc giơi

truyên thông goi la cô be lo lem .

Ở đây vẫn đang trình diễn một câu truyện cổ tích cho thiếu nhi .

Mạc Tu Lăng vê đên nha thây Giang Nhân Ly đang noi chuyên điên thoai   .

Cô tăt may: “Anh nhin gi em ?”

Anh đi lên vai bƣơc : “Không cho nhin sao ?”

“Co nhin hay không vân cƣ la cai bô dang nay  , chăng co gi thay đôi .” Cô

không kiên nhâ n đap lai.

“Gân đây tinh khi nong nay thât đây !” Anh day tran.

Cô ôm gôi ôm ngôi xuông ghê    , không hao hƣng mơ miêng  : “Ngay nao

cũng nhìn em nhƣ vậy không thấy phiền à ?”

“Ngay nao anh cung ăn cơm cung không co thây phiên !”

“Giông nhau sao ?”

“Đƣơng nhiên.” Anh cƣơi, ngôi xuông bên canh cô , “Ngay kia la hôn lê cua Diêp tông. Chúng ta cùng đến góp vui đi , nhân tiên đi thăm lang giêng .”

Trong măt cô lô ro ve hƣng thu  : “Đƣơc. Có điều là anh đi cùng  em, hay la

đi dƣơi danh nghia cua anh ?”

Anh nghi hoăc hoi : “Co gi khac nhau sao ?”

“Đƣơng nhiên . Nêu la anh đi cung em thi se không phai chuân bi qua gi  

,

còn nếu anh đi với danh nghĩa của anh thì đi mà chuẩn bị đại lễ đi .”

Anh vuôt toc cô: “Vây thi đi cung em se đƣơc lơi rôi .” Cô chan ghet nhin anh : “Keo kiêt!”

“Con không phai la vi muôn tiêt kiêm tiên mua vay cho em sao ?”

Cô gân đây rât thich măc vay . Môi lân đi dao phô đêu se mua rât nhiêu va y.

Vây ma cung bi anh phat hiên ra rôi  . Cô lăc đâu . Đêu do lân trƣơc luc ƣơc đa lơ nói ra miệng , hại nguyện vọng đơn giản nhƣ vậy mà vẫn chƣa linh nghiệm  .

Hôn lê cua Diêp Huc Đinh đung la lơn chƣa tƣng thây

, biêt la vì muốn phô

trƣơng thanh thê hay muôn khoe ngƣơi đep  . Nơi tô chƣc hôn lê thât đung la khiên ngƣơi ta phai xuyt xoa . Diêp Huc Đinh nay đung la chi dung đô đăt tiên .

Khách mời toàn bộ là giới thƣợng lƣu  . Giang Nhân Ly nhin n gƣơi đi tơi đi

lui, không biêt nên ngƣơng mô Trân Tƣ Dao vi đƣơc coi trong nhƣ vây

, hay nên

cảm thấy đồng tình với cô vì phải biểu diễn giữa đám ngƣời này .

Mạc Tu Lăng đƣơng nhiên không thể đến tay không , Giang Nhân Ly cung

không thèm quan tâm.

Cô không co y kiên gi vê hôn lê nay . Mƣc đô lơn nho cua hôn lê không thê

hiên hanh phuc cua ngƣơi trong cuôc  . So vơi thê nay , cô lai thich chi cân đi đên

cục hành chính đăng kí kết hôn hơn , đơ phiên phƣc.

Giang Nhân Ly đi vao chô cô dâu trang điêm . Lúc này Trần Tƣ Dao đã sớm

trang điêm xong nhƣng không biêt la vi căng thăng hay vi sao ma vân châm trê

chƣa ra ngoai.

Bên cach Trân Tƣ Dao la môt ngƣơi phu nƣ . Ấn tƣợng đầu tiên đậ p vao măt Giang Nhân Ly chinh la cô ta rât “yêu điêu thuc nƣ”

, vóc ngƣời mảnh khảnh

,

khuôn măt nhu nhƣơc nhƣng thanh lê  . Giang Nhân Ly tinh tê đanh gia cô ta     

, vƣa

lúc cô ta quay đầu lại nhìn thấy Giang Nhân Ly , cô ta liên nơ nu cƣơi.

Trân Tƣ Dao lâp tƣc đƣng dây keo tay Giang Nhân Ly đên giơi thiêu         

: “Đây

là chị gái tôi, Tây Thuân. Đây la cô gai ma em tƣng noi đên , Giang Nhân Ly.”

Tây Thuân nhin Giang Nhân Ly

, đung la môt cô gai xinh đep đông long

ngƣời, thảo nào Trần Tƣ Dao lại tôn sùng nhƣ vậy .

Trân Tƣ Dao đây chi gai : “Chi mau ra vơi anh rê đi , khỏi mất công anh ấy

nghĩ em bắt cóc chị .”

Tây Thuân hâp hay măt , quay sang nhin Giang Nhân Ly : “Vây ơ đây phiên

em lo.”

Giang Nhân Ly gât đâu . Tây Thuân rơi đi rôi cô mơi quay sang nhin Trân

Tƣ Dao: “Sao em thây chi mơi giông chi gai cua chi ây vây ?”

“Lân nay em không phai đơn đôc rôi nha  , mọi ngƣời ai cũng nói nhƣ vậy

hêt.”

Giang Nhân Ly cƣơi : “Chi mà còn tiếp tục thế này chắc ngày nào Diệp tổng

cũng phải bị bắt nạt mất .”

Trân Tƣ Dao không khach khi ma veo Giang Nhân Ly môt cai   : “Đƣng co

nói linh tinh .”

Giang Nhân Ly đau đên hoa dung thât săc : “Chi thât ac nha!”

“Thây em vân con vui ve nhƣ vây , chị thấy rõ ràng là em đến cƣời chị !”

“Em không dam .”

Trân Tƣ Dao co phân sơ sêt: “Luc kêt hôn tâm trang em thê nao ?”

Giang Nhân Ly săc măt xâu đi rât nhiêu  . Năm đo cô kêt hôn chinh la băng

thái độ thỏa hiệp với cuộc sống , không khac môt con rôi la bao . Cũng có thể hơn

con rôi ơ chô cô phai may moc cƣơi , máy móc uống rƣợu .

“Cung qua lâu rôi, em không nhơ.”

Trân Tƣ Dao thây cô không muôn noi nên cung không hoi   thêm nƣa : “Vây chị nên làm sao đây ? Nhiêu ngƣơi nhƣ vây , nhơ, nhơ chi pham phai sai lâm gi thi

biêt lam sao?”

Giang Nhân Ly kho ma thây đƣơc Trân Tƣ Dao lai căng thăng nhƣ vây     :

“Chăng phai chi gai chi cung đa kêt hôn rôi sao?”

“Hoi chi ây ? Chị ấy chỉ biết đi đến cục dân chính lấy giấy chứng nhận

thôi.”

Giang Nhân Ly cung hiêu đƣơc phân nao  

, cô cung chƣa tƣng nghe noi đên

hôn le cua Trinh Nghi Băc , nhƣng lai đôt nhiên co tin tƣc anh ta kêt hô  n hai năm

trƣơc, lúc đó cũng chƣa phải là sự kiện lớn gì trong giới này  . Mọi ngƣời đều rất tò

mò về bà xã của Trình Nghi Bắc

, nhƣng anh ta cung không them đƣa cô ra ngoai

để thỏa lòng hiếu kỳ của mọi ngƣời .

Giang Nhân Ly lăc đâu: “Đơi lat nƣa chi cƣ nhin ông xa ma lƣa viêc hanh

sƣ la đƣơc rôi. Dù sao cũng không  có gì lớn , đƣng căng thăng qua .”

“Em nhƣ vây sao biêt đƣơc ngƣơi khac căng thăng thê nao chƣ .”

“Đƣơng nhiên biêt chƣ !” Giang Nhân Ly phơt lơ cô, tƣ minh đi ra ngoai .

Cô ra ngoai liên đi tim Mac Tu Lăng . Anh đang đƣng noi chuyên vơi ai đo ,

cô đang đinh đên đo thi bi môt ngƣơi chăn lai : “Mac phu nhân, đa lâu không găp .”

♥.•°*”˜˜”*°•.♥

Giang Nhân Ly nhiu ma y: “Cô tông thât đung la tƣ do tƣ tai  

.” Cô nhin bên

cạnh anh ta không có ai , cảm thấy tò mò : “Ba xa cua anh không đên ƣ ?”

Cô Diên Trach mât tƣ nhiên : “Cô ây đang ơ nha nghi nghi ngơi  . Cô ây co

thai, bác sĩ nói trong vòng  ba thang đâu thai nhi rât yêu .”

“Vây xin chuc mƣng anh .” Giang Nhân Ly cƣơi  , cuôc sông thât la ... Cô

chạm tay lên bụng mình , sao lai không co đông tinh gi chƣ ?

Cô Diên Trach nhin vê phia Mac Tu Lăng : “Mac tông thât đung la  không tƣ

mọi lúc mọi nơi mà kiếm tiền . Ngay ca anh trai tôi cung không tha .”

Giang Nhân Ly thơ dai  : “Hêt cach ! Chúng tôi nhà nghèo không thể so bì

đƣơc vơi Cô tông, nên đanh phai nô lƣc thôi !”

“Cô noi chuyên thât đung la khi   ến nhiều ngƣời phải tự sát a  !” Cô Diên

Trạch cảm thán , “Chung ta đa quen biêt nhƣ vây rôi chi băng lam môt giao ƣơc

đi!”

“Giao ƣơc gi?” Giang Nhân Ly to mo .

“Nêu sau nay cô sinh con gai thi ga cho con trai tôi  !” Cô Diên Trac h hi hi

cƣơi.

Anh ta vƣa dƣt lơi , Diêp Huc Đinh va Trân Tƣ Dao đa đi ra     : “Cô tông,

chăng le anh chƣa tƣng nghe qua “Nha gân nƣơc mơi găp đƣơc trăng” ƣ  ? Anh ơ xa

nhƣ vây ma đa câu hôn con gai nha ngƣơi ta cho con trai minh , không sơ con gai

nhà ngƣời ta không phục sao ?”

Cô Diên Trach con chƣa nghe ro chuyên gi đa thây Giang Nhân Ly cƣơi    :

“Cung đung, Cô tông, không phai vơ anh con chƣa sinh sao ? Sao anh đa biêt la con

trai vây?”

“Cho nên tôi mơi noi nêu nhƣ.”

Trân Tƣ Dao không vui : “Nêu nhƣ cung không đƣơc . Con gai cua Nhân Ly

trƣơc hêt phai tinh ga cho con tôi .”

Giang Nhân Ly trên măt cang cƣơi cang khiên cƣơng   : “Chuyên nay , con

trai chi năm nay cung sau tuôi rôi đây . Ba năm khác một thế hệ , thât sƣ la khac biêt

rât lơn đo nha!”

Trân Tƣ Dao ve măt không hiêu  : “Chung ta la phu nƣ thê ky mơi  

, sao con

có thể tin tƣởng mấy chuyện này chứ         

! Em noi xem , con chi tƣơng mao không tôi

nha!” Noi xong , Trân Tƣ Dao con keo con trai minh đên trƣơc măt Giang Nhân

Ly, “Lai đây, chào mẹ vợ tƣơng lai của con đi .”

Giang Nhân Ly nhin thây đƣa tre đên trƣơc măt minh thi kiên quyêt         

: “Anh

chị không sợ chúng em chỉ thích sống thế giới r iêng không co con thôi a ?"

Cô vƣa dƣt lơi, Mạc Tu Lăng đi tới mặt liền xám xịt lại .

Giang Nhân Ly nhin anh cƣơi : “La em nghi , chúng em sau này sao phải

sinh con gai cho ngƣơi khac đƣơc lơi chƣ . Nêu sinh se sinh con trai .”

Lúc này săc măt Mac Tu Lăng mơi tôt hơn môt chut .

Vơ chông Luc Duyên Y va Cô Vân Tu đƣng môt bên cƣơi  . Giang Nhân Ly

nhìn thoáng qua thằng bé hai tuổi bên cạnh Lục Duyên Y

, đôi măt tron to cua no

đang nhin cô . Trong long cô thâm ngh  ĩ, nêu nhƣ đe môt đƣa con gai rôi ga cho

thăng be nay cung không tôi .

(chị Ly háo sắc kìa . Khô thân con cai mây nha nay ,

còn chƣa đẻ, chƣa hinh thanh ma đa bi bô me giao ban ^^)

Mạc Tu Lăng kéo cô ngồi vào bàn , toàn là sơn hào hải vị , nhƣng cô lai rât

thèm ăn món ốc cay kia , thƣc sƣ la rât ngon miêng .

Trân Tƣ Dao ngay hôm nay bi chuôc rƣơu không it , không nhƣng phai uông

mà còn phải chú ý từng hành động lời nói của mình  . Không chi c ó thân thể mệt ra

rơi ma tinh thân cung mêt theo .

Mạc Tu Lăng gắp thức ăn cho Giang Nhân Ly . Anh biêt ro chi cân đia thƣc

ăn ơ xa môt chut la cô se không vƣơn tay ra găp .

Cô thi thâm bên tai anh : “Năm đo anh cung giông nhƣ Diêp  Húc Đình nhƣ

thê nay sao ?” Bi rât nhiêu ngƣơi vây lây mơi rƣơu

, không dam tƣ chôi , băt buôc

phải nhận .

Anh gât đâu.

Cô cam thây hô then . Lúc đó cô không nghĩ tới cảm nhận của anh   , chỉ biết

mình khó chịu . Cô găp thƣc ă n vao bat cho anh , khóe mắt anh tràn ngập ý cƣời

,

cũng chẳng xem xem là món gì lập tức ăn hết .

Hôn lê nay thƣc sƣ rât long trong , rât lâu sau đo vân con lam nao loan giơi

truyên thông .

Mạc Tu Lăng cũng không ngốc  

, sau khi ăn liên keo Giang Nhân Ly ra

ngoài. Thơi tiêt luc nay đa co chut âm hơn . Nhƣng anh không co y đinh buông tay

cô, cô cung không giay giua : “Chung ta đi đâu?”

“Ngăm canh đêm .”

Đung rôi a, nơi nay la đia điêm nôi tiêng nhât ca nƣ ớc về cảnh sắc ban đêm.

Cô cam nhân đƣơc hơi âm tƣ long ban tay dƣơng nhƣ truyên tơi ca trai tim

mình .

Cô tƣng nghe qua ai đo hoi , chuyên gi ma nhƣng đôi tinh nhân đêu se lam ?

Đap an rât đơn gian nhƣng cô luc đo lai tra  lơi sai. Đap an chinh la năm tay .

Chỉ đơn giản nhƣ vậy , nhƣng âm ap , không co bât ky cai gi hôn tap .

Đen đêm đa mơ , bâu trơi đen kit day đăc sao . Chô hai ngƣơi bon ho ngôi co

rât nhiêu đen , ngay ca nƣơc sông cung sang  hơn, dƣơi nƣơc đen mau phat ra thâp

săc lung linh .

Đep nhƣ vây!

Nhƣng trong long cô chi chu y đên ban tay anh đang năm lây tay cô , không

hê buông, môt chut cung chƣa tƣng .

Chương 74: Ai chiêm đươc?

Thân thê Giang Thánh Minh ngày càng không khỏe nhƣng ông khăng khăng

không chiu đi đên bênh viên

, muôn ơ nha điêu tri băng thuôc   . Bạch Thanh Hà

khuyên nhu ông nhiêu lân nhƣng không đƣơc . Diêp Tƣ Đinh sau khi thôi viêc cung

ở nhà chăm sóc ông.

Nếu chi đơn giản nhƣ vậy thì không đến nỗi nào . Nhƣng ngay ca ngƣơi rât it

khi vê nha nhƣ Giang Nhân Man cung vê thăm Giang Thanh Minh mây lân  . Giang

Nhân Ly cung keo Mac Tu Lăng vê ơ lai mây ngay   . Tâm tinh cua cô hiên tai tôt

lên rât nhiêu, ngay ca sƣ chan ghet nơi đây cung it đi .

Giang Thanh Minh thây môt nha đoan tu thi trên măt không ngƣng cƣơi vui

vẻ.

Giang Nhân Ly nhin vơ chông Giang Nhân Man ngôi đôi diên , trong long cô

cảm thấy bất an, giông nhƣ là bình yên trƣớc đêm giông bão vậy .

Giang Nhân Man cung không noi gi nhiêu

, thành quả vất vả cả buổi chiều

của Bạch Thanh Hà , cô cung nê tinh ma khen vai câu . Giang Nhân Đinh nhin Mac

Tu Lăng cung không noi gi , có lẽ tâm tình cô ta cũng đã nguội lạnh .

Mạc Tu Lăng không ngoảnh đầu nhìn ngƣời khác   , anh chi chăm chu găp

thƣc ăn cho Giang Nhân Ly . Anh phat hiên gân đây tâm tinh cô rât thât thƣơng . Có

lúc chỉ vì một chuyện nhỏ mà cáu gắt ,  nhƣng lại có lúc rất vui vẻ . Anh thât không

biêt la luc nao se bi cô hu doa chêt đi .

Bƣa cơm coi nhƣ viên man . Thê nhƣng luc Mac Tu Lăng vƣa thơ ra môt hơi

nhẹ

nhõm thì đột nhiên Bạch Thanh Hà vỗ lƣng Giang Thánh Minh         : “Ông gân đ ây sƣc

khỏe không tốt.”

Giang Thanh Minh lăc đâu : “Ai rôi cung se nhƣ vây .”

Giang Nhân Man khoe miêng lô ra môt tia trao phung .

Giang Thanh Minh nhin moi ngƣơi : “Tôi chi cân thây ca nha vui ve vơi nhau

là tốt rồi.”

Mọi ngƣơi không ai noi gi . Giang Thanh Minh đôt nhiên u ru : “Hôm nay ca

nhà đều ở đây , cũng tốt, tôi bây giơ sƣc khoe ngay cang yêu đi , tôi rât ro rang , tôi

chông đơ không đƣơc bao nhiêu nƣa rôi .”

Giang Nhân Đinh cung sâu nao : “Cha, cha đƣng noi vây .”

Giang Thanh Minh lăc đâu : “Ai cuôi cung cung đêu co luc nay thôi .”

Giang Nhân Đinh măt đa nhoa đi : “Cha, cha không sao , nhƣng con me con ,

mẹ con biết làm sao đây ? Mẹ cả đời này chỉ có cha , cha không thê  không đê tâm

đến mẹ.”

Bạch Thanh Hà cũng cúi đầu khóc .

Giang Nhân Man tƣc giân nhin bon ho diên kich   . Nói nhiều nhƣ vậy cũng

chỉ là muốn đƣợc thừa hƣởng gia sản mà thôi .

Giang Thanh Minh dƣơng nhƣ rât xuc đông         

: “Thanh Hà, xin lôi ba , bà theo

tôi thât đung la đa chiu âm ƣc .”

“Tôi không âm ƣc . Có thể đƣợc theo ông đã là hạnh phúc lớn nhất đời của

tôi rôi, có thể trơ thanh vơ ông, đo la niêm kiêu hanh lơn nhât cua tôi .”

Giang Thanh Mi nh câm lây tay Bach Thanh Ha   , nhât thơi cam thây xuc

đông. Bà đã theo ông nhiều năm nhƣ vậy nhƣng ông cũng không cho bà một danh

phân.

Tât ca moi ngƣơi đêu u ru , Giang Nhân Ly găt gao năm chăt bat cơm trong

tay. Mạc Tu Lăng lo  lăng nhin cô .

Giang Thanh Minh nhin moi ngƣơi    : “Hôm nay moi ngƣơi ơ đây  , cha cung

muôn noi vơi cac con . Bạch Thanh Hà đã theo cha nhiều năm nhƣ vậy , cha cung

muôn cho ba ây môt danh phân ...”

Giang Thanh Minh con chƣa noi hêt , Giang Nhân Ly đa đƣng dây nem cai

bát xuống đất : “Me con con chƣa chêt ! Đời này cha lấy mặt mũi nào đi gặp mẹ

con?”

Mọi ngƣời cũng đứng dậy muốn khuyên nhủ Giang Nhân Ly  .

Giang Nhân Đinh nhin Giang Nhân Ly  : “Me nuôi đa theo ch a bao năm nay ,

có một danh phận cũng là chuyện sớm hay muộn mà thôi  . Cha không co lôi gi hêt .

Cha va me chi đa ly hôn lâu nhƣ vây rôi

, theo phap luât ma noi , cha lây vơ cung

không anh hƣơng đên

ai. Chúng ta đều không có tƣ c ách can thiệp.”

Giang Nhân Ly cƣơi khây : “Cô câm miêng cho tôi . Ngƣơi không co tƣ cach

nhât ơ đây la cô, GIANG NHÂN ĐINH!”

Giang Nhân Đinh nhin cô : “Giang Nhân Đinh đa chêt . Vì sao mà chết, tôi tin

cả nhà đều rõ.”

Giang Nhân Ly giâ n dƣ cƣơi: “Cô đƣng gia bô nƣa , cô chinh la Giang Nhân

Đinh. Tôi không cân đôi co vơi cô , khoa hoc se chƣng minh .” Giang Nhân Ly lây

ra môt tâp kêt qua xet nghiêm ADN nem lên ban : “Hai ngƣơi diên mao giông nhau

là chuyện ngẫu  nhiên, ADN trung khơp đên

99,99999% cũng là ngẫu nhiên sao

?

Cô cho tât ca moi ngƣơi đêu la ke đân đôn sao .”

Giang Thanh Minh tay run run câm tơ xet nghiêm          , nhìn Giang Nhân Đình :

“Con... con chinh la Đinh? Nhƣng sao... sao lai thê này...”

Giang Nhân Ly nhin cha : “Vi sao ƣ? Cũng quỷ kế nhƣ mẹ cô ta mà thôi , sau

khi cô ta chêt, mọi ngƣời đối xử với con nhƣ thế nào ? Trong long cha đêu ro . Cô ta

đa đat đƣơc muc đich cua minh rôi . Hai năm sau cô ta thay da đô i thit trơ vê. Ai co

thê tƣơng tƣơng đƣơc cô ta biên thanh môt ngƣơi ƣu tu thông thao năm ngoai

ngƣ?”

Bạch Thanh Hà căm phẫn nhìn Giang Nhân Ly  : “Đây tât ca la do cô nguy

tạo. Cô đa đƣa cho bênh viên bao nhiêu tiên đê lam ca  i nay? Chính cô đã hại chết

Đinh.”

Nói xong , Bạch Thanh Hà kích động đứng dậy tới trƣớc mặt Giang Nhân

Ly. Còn chƣa đợi Mạc Tu Lăng kịp chạy đến  , Giang Nhân Ly đa tat Bach Thanh

Hà một cái: “Đây la ba nơ tôi. Lẽ ra bà đã phải sớm trả lại .”

Giang Nhân Đinh đơ lây Bach Thanh Ha  , Giang Thanh Minh kho tin nhin

Giang Nhân Ly : “Du sao đo cung la di con!”

Giang Nhân Ly tƣng bƣơc đi đên trƣơc măt Giang Thanh Minh  

:

“Di? Ba

năm trƣơc, hai ngƣơi đôi xƣ vơi  con nhƣ thê nao , cha chƣa quên chƣ ? Bà ta để cho

con gai minh gia chêt , sau đo ham hai con . Camera bênh viên vƣa văn khơi đông

lúc chín giờ sáng , thât đung la vƣa văn thơi gian đi . Lúc ấy con không có đánh lại ,

không phai con không thê , mà là vì cha là cha con , con không muôn phan khang lai

trƣơc măt cha , không muôn lam cha kho xƣ  . Cho nên , con chiu đƣng , nhƣng bây

giơ, vì sao còn phải nhẫn nhịn ? Ngƣơi đan ba nay đa pha huy gia đinh con

, giơ lại

còn muốn công khai bƣớc chân vào Giang gia .”

“La cha tinh nguyên .” Giang Thanh Minh lăc đâu .

Môt giot nƣơc măt rơi trên ma Giang Nhân Ly  

: “Cha tinh nguyên ? Đung

vây! Làm sao cha có thể không tình nguyện chứ ? Mẹ con trƣớc đây đa tƣng noi vơi

con, xinh đep chi khiên ngƣơi đan ông dƣng chân

, thông minh mơi co thê khiên

ngƣơi đan ông ơ lai bên minh . Mẹ con không phải là thông minh , mẹ chỉ là không

muôn buông xuôi .” Giang Nhân Ly đi đên trƣơc măt Bac h Thanh Ha : “Me tôi thua

bơi ba, thua bơi me tôi đa không tinh toan đƣơc âm mƣu cua ba   . Bà đƣơng nhiên

hiêu ro tinh khi me tôi , bà biết mẹ tôi sẽ không chịu hạ mình giải thích với ba tôi

,

cho nên chinh ba đa tƣ nga xuông c ầu thang, rôi đô tôi lên đâu me tôi . Đúng vây a ,

mẹ tôi không tình nguyện giải thích

, cho nên tât ca moi ngƣơi đêu cho răng me tôi

có lỗi, đều cho rằng mẹ tôi đẩy bà xuống . Thât thông minh ! Mẹ tôi thua bởi bà . Bà

rât thông minh.”

(Bạch Thanh Hà và Giang Nhân Ly tính cách rất giống nhau)

Bạch Thanh Hà căm phẫn nhìn Giang Nhân Ly , cuôi cung noi không lên lơi .

Giang Nhân Ly cung không chu y đên ba ta  

, cô nhin Giang Thanh Minh :

“Thƣc ra , mẹ con không thua  bơi Bach Thanh Ha , không thua bơi vi kem thông

minh. Mà thua vì chính tính cách quật cƣờng của mẹ

.” Cô đau đơn nhin cha minh ,

“Me thua vi cha, thua vi me yêu cha ! Mẹ có thể yêu cha cả một đời , nhƣng cha thi

không thê. Mẹ thua, vì cha không đủ yêu mẹ .”

Giang Nhân Ly cang noi cang phân nô : “Nêu cha đu yêu me , cha se không ơ

bên ngoai len lut vơi ngƣơi phu nƣ khac , hƣơng thu hanh phuc khac . Vì sao đàn

ông không thê môt long môt da vơi ngƣơi   phụ nữ của mình ? Vì sao không thể hết

lòng với vợ mình ? Vì sao nhất định ở bên ngoài bao dƣỡng tiểu tam tiểu tứ         

? Tình

yêu đôi vơi đan ông cac ngƣơi tâm thƣơng vây sao  ? Tâm thƣơng đên nôi phu nƣ

chỉ làm nền cho các ngƣ ời thôi sao ? Cơ đo trong nha con chƣa nga , các ngƣời đã

phât cơ mau bên ngoai . Đấy mới là điều các ngƣời muốn ! Trung trinh vơi vơ minh

là việc khó với các ngƣời nhƣ vậy sao ?”

Mạc Tu Lăng kéo Giang Nhân Ly : “Đƣng noi nƣa !”

Cô đây anh ra : “Em phai noi . Là cha em thì sao chứ  

?” Cô chi vao Giang

Thánh Minh , “Cha vƣa không phai la môt ngƣơi chông tôt , càng không phải là một

ngƣơi cha tôt . Cha không hê cho chung con môt tâm gƣơng tôt . Cha khiến con mât

niêm tin vao tinh yêu , khiên con nhin cuôc sông nay vô cung xâu xa , cha khiên chi

con khăng khăng đăt tâm tri vao sƣ nghiêp , cha khiên me con ca đơi nay phai năm

trên giƣơng bênh . Cha đên tôt cung la tinh toan cai gi ?”

Giang Thanh Minh kich đông toan thân run lên , tay ông giơ lên.

Mạc Tu Lăng che chở Giang Nhân Ly   , ánh mắt anh lạnh băng  . Anh nhin

Giang Thanh Minh : “Cha, Nhân Ly noi đêu la sƣ thât  , đan ông chân chinh phai

toàn tâm toàn ý với vợ mình .”

Giang Thanh Minh muôn noi gi lai không noi đƣơc   . Ông hit manh môt hơi

sau đo

ngât đi. Giang Nhân Man vôi vang chay tơi , vƣa đây Bach Thanh Ha sang môt bên

vƣa bao chông minh goi điên đên bênh viên .

Mạc Tu Lăng vẫn ôm lấy  Giang Nhân Ly , nƣơc măt cô vân chay ra , cô năm

chăt canh tay anh: “La em khiên cha ngât đi , đung không ?”

Anh an ui cô : “La em qua kich đông . Nhƣng se không sao đâu , ngoan! Anh

vân ơ bên em.” Anh ôm cô vao long .

Đên bênh viên , Giang Thanh Minh đƣơc đƣa vao phong câp cƣu .

Bạch Thanh Hà căm phẫn nhìn Giang Nhân Ly : “Cô biêt ông ây co bênh ma còn khiến ông ấy tức giận . Cô răp tâm!”

Giang Nhân Man đây Bach Thanh Ha ra  : “Đu rôi ! Năm xƣa ba đôi xƣ vơi

em ga i tôi thê nao ? Bà một tay chém ngƣời một bên cƣời trộm        , bây giơ con măt

mũi trách cứ nó à ?”

Giang Nhân Đinh đi đên : “Hai chi em cac ngƣơi cung thât la đoan kêt  . Bao

năm qua cung đôi xƣ vơi me tôi thê nao ?”

Giang Nhân Man  cƣơi nhat : “Tôi đôi xƣ vơi hai me con cô nhƣ vây đa la

khách khí lắm rồi .”

Giang Nhân Ly không noi gi , chỉ ngồi im . Mạc Tu Lăng ngồi bên cạnh chăm chú nắm tay cô , anh nhin đam ngƣơi đang cai nhau : “Cac ngƣơi muôn cai nhau thi

đi xa môt chut, đƣng lam anh hƣơng đên cô ây .”

Không biêt qua bao lâu Giang Thanh Minh cuôi cung cung đƣơc đây ra       , mọi

ngƣơi nhƣ ong vơ tô vây lây  . Giang Nhân Ly đây Mac Tu Lăng ra : “Anh mau đi

xem, mau đi!”

Mạc Tu Lăng vỗ về cô : “Không sao rôi. Cha không sao, em yên tâm đi.”

Cô lăc đâu: “La em sai, em không nên mât kiêm soat nhƣ vây .”

“Anh hiêu !” Anh nghiêng đâu vao đâu cô : “Anh hiêu.”

Cả đời này cô theo đuổi một thứ duy nhất   

, muôn lam môt viêc duy nhât , cô

muôn ngƣơi ma cô yêu chi co duy nhât minh cô   . Hóa ra đó không phải là vì tính

cách cô, mà là vì cô chứng kiến cuộc đời của mẹ cô . Vân đê không phai la vi ngƣơi phụ nữ ngu ngốc hay không , đep hay không , mà vấn đề là ng ƣời mà cô yêu có coi

cô la duy nhât hay không ?

♥•°*”˜˜”*°•♥

Bọn họ vẫn chờ .

Nhƣng sau Giang Thanh Minh khi tinh lai  

, luât sƣ cua ông đa đên . Hóa ra

Giang Thanh Minh đa dăn luât sƣ đên tim minh nêu nhƣ ông phai vao viên  .

Luât sƣ Bach đi ra , nhìn mọi ngƣời rồi nói : “Ông Giang noi muôn cô Giang

Nhân Ly vao đo môt minh .”

Giang Nhân Ly kinh hai , Mạc Tu Lăng gật đầu với cô .

Cô đi vao trong phong bênh  , Giang Thanh Minh đơi cô đên bên canh mơi

nói: “Đây la di chuc cha vƣa lam. Con xem đi!”

Giang Nhân Ly xem , sau đo mim cƣơi .

“Con hiêu không?” Giang Thanh Minh hoi cô .

Cô gât đâu: “Con hiêu.”

Trong di chuc , Giang Thanh Minh đê lai toan bô tai san cho Giang Nhân

Mạn, chỉ ngoại trừ căn biệ t thƣ nha ho Giang hiên tai la cho me con Bach Thanh

Hà. Còn Giang Nhân Ly , cái gì cũng không có .

Giang Thanh Minh cƣơi : “Con thât đung la con gai cua ba ây  . Đây cung la

mong muôn cua ba ây !”

Giang Nhân Ly gât đâu .

Uông Tô  Thu đem tât ca giao cho Giang Nhân Ly   

, bơi vi ba biêt

, Giang

Nhân Man nhât đinh se quay vê Giang gia lây lai tât ca . Cho nên Giang Nhân Ly se là ngƣời thừa kế tất cả của bà . Hai ngƣơi con gai , tính cách không giống nhau . Bà

dành cho hai ngƣơi bon ho hai con đƣơng khac nhau .

Giọng Giang Thánh Minh yếu ớt vang lên : “Ba ây rât hân cha!”

Giang Nhân Ly ngôi xuông , đôi diên vơi Giang Thanh Minh : “Hân, cũng chỉ

là vì yêu.”

Hân sâu đâm, yêu cang sâu đâm.

Chương 75: Thăng ư? Không co .

Sau khi xuât viên , Giang Thanh Minh không quay vê biêt thƣ ho Giang . Ông

thƣơng lƣơng vơi Uông Tuc Lôi

, hy vong co thê đƣơc đƣa Uông Tô Thu vê bên

cạnh để ông có thể tự mình chăm sóc bà   . Uông Tuc  Lôi tuy răng đông y nhƣng

cũng phải sau khi nghe tác động của hai chị em Giang Nhân Ly và Giang Nhân

Mạn.

Giang Thanh Minh đƣa Uông Tô Thu tơi môt biêt thƣ nho  . Tuy răng nho

nhƣng điêu kiên rât tôt .

Giang Nhân Ly cam thây min  h con chƣa hiêu hêt Giang Thanh Minh  . Căn

biêt thƣ nay đa đƣơc ban nhiêu năm trƣơc nhƣng không môt ai biêt la Giang Thanh

Minh mua . Tâm tƣ cua ông, có lẽ cô còn chƣa biết rõ.

Có lẽ bọn họ đều đã hiểu sai về Giang Thánh Minh   . Tình cảm của ông đối

vơi Uông Tô Thu không phai la phƣc tap , mà chỉ là đến tột cùng là ai có lỗi ? Nêu

nhƣ Uông Tô Thu không qua manh me , nêu nhƣ ba co thê buông xuôi , có lẽ, đa

không trơ thanh nhƣ hôm nay .

Giang Thanh Mi nh cung hiêu đƣơc , Uông Tô Thu nhât đinh se không chiu

bƣơc chân vao biêt thƣ Giang gia , vì Bạch Thanh Hà đã ở đó . Cho nên ông đa mua căn nha nay, ở một nơi yên tĩnh để có thể chăm sóc tình yêu trong lòng ông .

Môi ngay ông  đều nắn bóp chân tay cho bà  , nói chuyện với bà , đây ba ra

ngoài phơi nắng .

Giang Nhân Man va Giang Nhân Ly thinh thoang se đên đây thăm bon ho .

Giang Nhân Ly cam thây nhƣ vây cung tôt tuy răng trong long cô vân buôn  .

Mạc Tu Lăng đƣa cô đên thăm Giang Thanh Minh va Uông Tô Thu     , anh

nói: “Anh biêt em đang nghi gi !”

“Hƣ? Anh noi xem ?”

“Em đang muôn me mai mai đƣng tinh lai  

, cho du điêu đo la hy vong mong

manh. Nhƣng chinh vi suy nghi nhƣ vây nên em đang  tƣ trach minh .

Cô gât đâu.

Nhƣ hiên tai thât tôt . Giang Thanh Minh vinh viên se ơ bên canh Uông Tô

Thu. Bà sẽ không phải cô đơn nữa  . Nêu nhƣ ba tinh lai , bà sẽ không muốn nhìn

thây Giang Thanh Minh . Tính cách quyết định s ố phận, điêu nay qua không sai .

“Thƣc ra, mọi chuyện đến ngày hôm nay , em cung không cam thây minh la

ngƣơi thăng , cho du Bach Thanh Ha chi đat đƣơc môt căn nha .”

Mạc Tu Lăng gật đầu : “Vi tât ca moi thƣ đa phai mât nhiê  u năm nô lƣc tra

giá. Cái khác không nói , nhƣng me thi mai mai không thê tinh lai .”

Cô gât đâu : “Bơi vây mơi noi , không co ai thƣc sƣ thăng  . Bao nhiêu năm

nhƣ vây, có đƣợc mà mất đi, cũng chẳng có gì khác biệt”

“Co! Ít nhât em cung không con cam thây kho chiu nƣa .”

Cô cƣơi: “Em phat hiên , em thƣc sƣ cung không hiêu ro anh nhƣ vây .”

“Vây thi tƣ tƣ tim hiêu !”

Bọn họ cƣời, năm tay nhau đi .

Giang Nhân Ly thƣa nhân , quan điêm cua cô co phân cƣ c đoan. Có một lần

vô tinh cô đoc đƣơc môt bai viêt trên mang , đai khai noi răng co môt kiêu phu nƣ

,

dù lấy bất cứ ngƣời đàn ông nào , cũng sẽ hạnh phúc .

Cô cam thây đô chân thƣc cua bai viêt đo không nhiêu lăm nhƣng    vân rât

cảm động.

Bài viết nói về hạnh phúc của một ngƣời phụ nữ .

Ngƣơi phu nƣ nay cung chông minh đi dƣ môt bƣa tiêc  . Mọi ngƣời nhìn họ

đều nói cô gái ấy thật may mắn vì đƣợc gả cho anh ta , môt ngƣơi vƣa đep tra i lai

vƣa giau co . Nhƣng tuyêt đôi không ai noi ngƣơi đan ông kia hanh phuc vi lây

đƣơc cô gai ây.

Thƣc ra, cô gai ây tuy không phai my nhân

, nhƣng cô ây tuyêt đôi xinh đep

và chín chắn . Hai ngƣơi bon ho quen biêt khi con h  ọc đại học , sau khi tôt nghiêp không lâu thi kêt hôn . Lúc đầu bọn họ không có gì cả , còn phải ở trong một căn hộ

thuê. Căn hô rât nho , nhƣng bon ho đêu rât quy trong , thê nhƣng , cảm giác mới mẻ sau khi kêt hôn rât nhanh kết thúc, rât nhiêu chuyên vun văt phat sinh .

Ngƣơi đan ông phai ra ngoai lam viêc , không con noi vơi vơ minh nhƣng lơi

ngon ngot nhƣ trƣơc đây , cũng không có tặng quà cho cô nhƣ trƣớc . Ngƣơi phu nƣ

mang thai , chông cô ây vê  đến nhà cũng không chăm sóc , mà chỉ ngủ . Anh ta qua

mêt moi , anh ta muôn hơn ngƣơi  . Nhƣng vơ anh ta thi nghi rât đơn gian  . Cô chi

mong chông minh co thê ơ bên minh  . Sau đo mâu thuân xay ra , cô cam thây cuôc

sông cua bon họ đã thay đổi, cô muôn sông riêng .

Ngƣơi nha cua cô ta goi điên trach măng cô rât nhiêu . Cha me cô cho cô đoc

môt câu chuyên , ngƣơi phu nƣ dung cam cho du la ga cho môt kiên truc sƣ hay bât

cƣ ngƣơi nao khac cung se han h phuc. Cô ta xem xong liên bƣng tinh .

Ngƣơi phu nƣ ây , môi khi chông cô ta đi lam vê , cô ta se chu đông lây dep ,

nâu cơm. Cuôc sông châm rai trôi qua cung không co gi buôn te nhƣ trong tƣơng

tƣơng.

Ngƣơi đan ông thanh đat , có tiền có thế, tƣ nhiên se co hông nhan tri ky .

Ngƣơi phu nƣ đo cung biêt chuyên nhƣng cô ây không tim chông minh cai

cọ. Cô chi lam tôt nhƣng gi minh cân lam  

, thu xêp chuyên nha ôn thoa  . Thỉnh

thoảng cô ấy sẽ đi là m đep, đi hoc thêm vai thƣ đê bô sung kiên thƣc , cuôi tuân cô

ấy sẽ lôi kéo chồng mình ra ngoài đi dạo .

Giang Nhân Ly đoc đên đây đa suy nghi rât nhiêu   . Có thể cãi nhau , nhƣng

ngƣơi phu nƣ kia rât thông minh  . Cô không thê đo i hoi ngƣơi đan ông cua minh mãi mãi chỉ yêu mình cô , cô phai tƣ minh cô găng . Ai co thê thich môt ngƣơi phu

nƣ lơn tuôi suôt ngay chi ru ru ơ nha ?

Con ngƣơi phai hoc cach lam đep cho minh  

, bât luân la hoc thƣc hay   vẻ

ngoài. Chỉ khi bạn sống cho bản thân mình thì ngƣời khác mới thích bạn .

Bơi vây , chuyên cha me minh  , cô đem tât ca lôi lâm đô lên ngƣơi Giang

Thánh Minh , thƣc ra Uông Tô Thu cung co môt phân trach nhiêm .

Có điều tất cả mọi chuyện đã qua rồi , giơ nghi lai cung cam thây không con

ý nghĩa gì nữa .

Còn cô thì sao? Cô cƣơi. Cô nhât đinh phai bao vê hanh phuc thuôc vê minh ,

không thê coi tinh cam cua ngƣơi khac la điêu đƣơng nhiên

, bât cứ ai cũng phải trả

giá cho những gì họ có đƣợc .

♥•°*”˜˜”*°•♥

Chương 76: Tiên duyên rôi răm

Hoa sen ngoai hô đa nơ rô  . Rât nhiêu khach du l ịch đên đây . Nụ hoa màu

trăng, sƣơng con đong trên canh hoa trƣơt xuông

, ánh mặt trờ i chiêu vao tao nên

thâp săc lung linh rât đep . Ở đây có hai loại hoa sen , loại thân cao hoa màu trắng

và loại thân thấp hoa màu hồng  . Loại thân thấp thƣờng đƣợc trồng ở bên rìa hồ

,

vƣa co thê ngăm canh vƣa phong ngƣa kha  ch du lich qua đƣơng tiên tay be hoa  .

Giƣa hô hoa sen đa co chut tan, vẻ đẹp cũng ủ rũ đi vài phần .

Quá trình của một bông hoa cũng giống nhƣ đời ngƣời vậy .

Châm rai hinh thanh nu hoa , châm rai nơ , rôi châm rai heo tan .

Đời ngƣời trăm thiên vạn biến , cũng vẫn là theo quy luật ấy .

♥•°*”˜˜”*°•♥

Đây la môt quan tra rât binh thƣơng , nhƣng vi co hô sen nên Giang Nhân

Đinh rât thich nơi nay .

Cô ta đa tƣng co thơi gian nhƣ nhƣng nu hoa kia   , đa tƣng co năm thang

thanh xuân nhiêu mông đep .

Giang Nhân Đinh châm rai uông tra , nhƣng ro rang trong long cô ta không

hê tinh tâm.

Cô ta ghen ti vơi ve đep cua Giang Nhân Ly , cũng ghen tị với sự thông minh

của Giang Nhân Ly . Cô ghen tị tất cả những gì Giang Nhân Ly có đều thu hút ánh

măt cua ngƣơi khac . Trƣơc tơi giơ cô ta chƣa tƣng nghi

, sƣ xuât hiên cua Giang

Nhân Ly lai trơ thanh bong ma cua cuôc đơi minh .

Lân đâu tiên cô nhân ra tinh cam cua Ma   c Tu Lăng đăt trên ngƣơi Giang

Nhân Ly chinh la luc hai chi em bon ho tơi Mac gia hoc phu đao . Chính xác mà nói

thì chỉ có Giang Nhân Đình học , còn Giang Nhân Ly lúc ấy chẳng hề thích thú gì

vơi nhƣng điêu Mac Tu Lăng gia  ng, cô cam thây phiên phƣc

, rât chan ghet đoc

sách. Cho nên luc Mac Tu Lăng giang bai

, cô lai lam viêc khac , lúc thì sơn móng

tay, lúc thì xem các loại khuyên tai .

Giang Nhân Ly luc chan nan thƣơng thich viêt linh tinh lên    sách vở , có đôi

khi la nhƣng suy nghi trong long , có khi là những câu nói cô thích .

Giang Nhân Đinh co lân đa thây Giang Nhân Ly viêt môt câu hat      

: “Chung ta

không sai, chỉ là không đúng lúc” , “Tƣ khoc loc vi ghen ghet đên tƣơ i cƣơi vi ƣơc ao, thơi gian đê lai vêt tich gi trên ngƣơi tôi , chỉ có tôi là rõ nhất” ,...

Dù sao Giang Nhân Ly cũng là ngƣời có suy nghĩ kỳ quái   , cho nên Giang

Nhân Đinh không đê tâm mây câu đo .

Nhƣng môt hôm , sau khi hoc xong   ra vê , Giang Nhân Đinh vi co môt bai

vân chƣa hiêu ro nên quay lai nha ho Mac  . Cô đƣng ngoai cƣa , thây Mac Tu Lăng

đang thu don lai sach vơ trên ban . Trên ban co rât nhiêu giây viêt cua Giang Nhân

Ly. Nhƣng anh không nem vao  thùng rác , mà ngƣợc lại , anh săp xêp tƣng tơ tƣng

tơ môt, nhƣ la đang cât giƣ bao bôi.

Đo la anh Tu Lăng cua cô , nhƣng anh đang nâng niu nhƣng thƣ Giang Nhân

Ly không cân nƣa nhƣ bao bôi . Lòng cô bắt đầu cảm thấy bất công .

Cũng từ lúc ấy , cô băt đâu chu y đên tƣng câu noi        

, tƣng viêc lam cua Mac

Tu Lăng . Lúc nhận ra còn không phát hiện          

, càng lúc cô càng cảm thấy bất bình  .

Giang Nhân Ly noi lam đang viên chăng co gi tôt , ngay hôm sau Mac Tu Lăng liên

đến văn phòng trƣờng học xin rút tên ra khỏi danh sách vào đảng  . Giang Nhân Ly

trôn hoc đi xem ngƣơi khac chơi bong rô , Mạc Tu Lăng lập tức say mê trò thể thao

này. Giang Nhân Ly hoc đi xe đap đê tƣ minh đên trƣơng , Mạc Tu Lăng cũng ngay

lâp tƣc hoc đi xe đap băng đƣơc .

Rõ ràng anh giữ thăng bằng rất kém .

Nhƣng anh nguyên y .

Giang Nhân Đinh không cam long thây Mac Tu Lăng nhƣ vây    . Nhƣng cô

cũng hiểu rõ tính cách Mạc Tu Lăng và Giang Nhân Ly   . Lúc ấy, Mạc Tu Lăng là

đƣa tre ngoan trong măt moi ngƣơi

, tính tình có phần nhút nhát . Còn Giang Nhân

Ly, khuyêt điêm lơn nhât cua cô chinh la không cho ngƣơi khac cơ hôi       , dù có ai đó

làm gì sai, cô cung không

bao giơ châp nhân bât cƣ ly do nao .

Cho nên , Giang Nhân Đinh hiêu      

, chỉ cần khiến cho hai ngƣời bọn họ xa

nhau môt chut , bọn họ nhất định không thể ở bên nhau .

Bơi vây, Giang Nhân Đinh luc nao cung quân quyt lây Mac Tu Lăng

, Giang

Nhân Ly tinh cach cao ngao nhƣ vây đa đinh trƣơc bon ho không thê bên nhau .

Nhƣng Giang Nhân Đinh không ngơ

, cuôi cung tât ca moi thƣ đêu la công

dã tràng . Hóa ra tất cả mọi chuyện cô làm để chống đỡ cũng đều nhắm vào một

mục tiêu đa đinh trƣơc .

Cô nghi rât nhiêu , nêu năm đo cô không pha hong chuyên giƣa Ta Dât Phi

và Giang Nhân Ly , liêu co thê nao bây giơ Giang Nhân Ly va Mac Tu Lăng se không thê ơ bên nhau hay không ? Ý nghĩ sai lầm nên hậu quả n  ghiêm trong , cuôi

cùng cũng đã đánh mất vĩnh viễn .

Đung vây , trên thê giơi nay không thê mua lai đƣơc nhƣng chuyên đa hôi

hân.

Cô ta thơ dai , nhiêu năm qua , hóa ra tất cả nhƣng việc cô ta đều đã tan nhƣ

bong bong xa phong .

Thê nhƣng cô ta biêt minh không sai , chỉ là cô ta không may mắn mà thôi .

Môt tach tra đa uông hêt . Giông nhƣ cô ta vơi qua khƣ đa thoai mai hơn .

Lúc này tiếng bƣớc chân vang lên . Cô ta cƣơi. Đung vây , chính là nhƣ vậy ,

rât đúng giờ .

Mạc Tu Lăng ngồi đối diện Giang Nhân Đình   . Anh nhin thây tach tra đa

khô, anh câm âm tra lên rot thêm vao tach cua cô ta .

Giang Nhân Đinh nhin đông tac cua anh      , cảm thấy nhƣ đã rất lâu rồi , trong

lòng cô ta chƣa dễ chịu nhƣ vậy : “Anh biêt tƣ khi nao ?”

Mạc Tu Lăng chậm rãi đặt ấm trà xuống : “Luc chung ta đi đên đai hoc C . Cô

nói cô ở nƣớc ngoài nhiều năm

, nhƣng cô lai rât quen thuôc đai hoc C  . Hơn nƣa

còn giới thiệu với tôi cảnh quan ở   đo. Môt ngƣơi ơ nƣơc ngoai nhiêu năm  , có thể

thay đôi rât nhiêu thƣ nhƣng chƣa chăc thoi quen đa thay đôi

. Lúc ăn cơm , cô

thƣơng lau miêng sau đo uông canh   , rôi lai lau miêng tiêp . Có lẽ còn nhiều điểm

khác nữa!”

Giang Nhân Đinh cƣơi . Hóa ra anh sớm đã biết . Cô ta nhăm măt : “Cho nên

nhiêu luc anh cô y không mang theo em ?”

Anh không phu nhân : “Tôi chi muôn khăng đinh xem cô muôn lam gi ?” “Em khiên anh rât thât vong đung không ?”

Đung không ? Anh cũng không rõ . Chỉ là , nhiêu luc nghi lai , anh cam thây

mình

không nên qua tôt vơi Giang Nhân Đinh nhƣ vây  , khiên cô ây nay sinh ham muôn .

Nêu nhƣ vây , có lẽ cô ấy sẽ là một cô gái trong sáng nhất , thiên lƣơng nhât . Cô ây

hăn se đƣơc hanh phuc . Nhƣng luc nay mong muôn nhƣ vây cung vô dung .

Anh lăc đâu : “Môi ngƣơi đêu co môt viêc muôn lam  . Quan điêm khac nhau

sẽ dẫn đến nhƣng đánh giá khác nhau  . Cô co quan điêm cua cô , cũng có suy nghĩ

của cô. Tôi nghi thê nao không quan trong .”

Chén trà trong tay Giang Nhân Đình khẽ lung lay    

, môt chut tra sanh ra

ngoài. Gió vô tình thổi qua , chỉ lƣu lại những buồn tủi .

“Du thê nao , chúng ta cũng không thể quay về nhƣ trƣớc kia , đung không ?”

Cô ta nhin Mac Tu Lăng , trong anh măt không hê co sơ hai hay toan tinh nao .

“Co le!”

Giang Nhân Đinh uông môt ngum tra         

, muôn lam cho trai tim đang lanh gia

của mình ấm áp hơn : “Thƣc ra, em biêt la không thê .”

“Cô tiêp theo dƣ đinh lam gi ? Nêu cân giup đơ co thê đên tim tôi .” Mac Tu

Lăng hiêu ro , Giang Nhân Đinh nhât đinh se không đên tim anh .

Giang Nhân Đinh cƣơi , không biêt la nghi gi .

Cô ta thât sƣ không cam long .

“Nêu năm đo th ực sự em chết nhƣ vậy , anh con co thê an tâm ma sông hanh

phúc nhƣ vậy không ?”

“Thƣc ra, cô không phai đa ro câu tra lơi rôi sao ? Tôi vôn đa co lƣa chon cua mình.” Cuôc sông hiên tai cua anh , vôn di la vi sau khi cô ta ch  ết mà có . Câu hoi

này, có quan trọng nữa không ?

“Vi sao?” Lân nay cô ta thƣc muôn biêt nguyên nhân .

“Vi tôi co thê buông tay đê cô ây đi tim hanh phuc    

, nhƣng tôi không thê

buông tay đê cô ây đi tim đau khô

.” Anh đa chƣng kiên  Giang Nhân Ly lơn lên ,

anh biêt cô kiêu ngao nhƣ chim công . Bao nhiêu năm qua anh vân luôn muôn đem

bô lông kiêu ngao trên ngƣơi cô nhô xuông , muôn thây cô yêu mêm , muôn thây cô

không kiêu hanh nôi . Thê nhƣng , lúc đã thấy đƣợc bộ dạ ng ây cua cô , chính anh là

kẻ đau đớn hơn bất cứ ai khác .

Ngày anh chứng kiến cô bị Bạch Thanh Hà đuổi ra khỏi nhà    , cô quy dƣơi

mƣa lơn. Anh đa nghi muôn bo măc cô , muôn cho cô tƣ sinh tƣ diêt . Anh bât đông

nhìn cô quỳ dƣ ới mƣa rất lâu . Nhƣng luc anh thây ve tuyêt vong trên măt cô

, anh

thƣc sƣ không chiu nôi .

Nêu nhƣ anh măc kê cô , nêu nhƣ anh không cân cô , cô biêt lam gi bây giơ ?

Cho du anh chi co thê cho cô môt nơi tranh mƣa tranh gio  , anh cung phai

làm.

Có lẽ, trên đơi nay, chỉ có cô mới có thể khiến anh trở nên hèn mọn nhƣ vậy .

Nhƣng nhƣ vây thi sao chƣ ? Có một ngƣời khiến mình tự làm cho bản thân mình

hèn mọn, so vơi cuôc sông băng phăng trôi đi , thƣc sƣ vân con tôt hơn rât nhiêu .

Giang Nhân Đinh chan nan nhin Mac Tu Lăng   . Hóa ra cô đã sớm thua , cô

làm nhiều chuyện nhƣ vậy hóa ra cũng không có ý nghĩa gì  .

“Anh đi đi!” Giang Nhân Đinh cuôi cung  cung không chiu nôi đa kich .

Có lẽ đây chính là hình phạt cô ta đáng phải nhận cho sự đố kỵ của mình   

,

thât sƣ la đa đu rôi.

Mạc Tu Lăng không thể làm bất cứ cái gì cho cô ta dễ chịu đƣợc nữa   , nhƣ

vây la đu rôi . Hà tất phải làm gì chứng minh sự   thiên lƣơng cua minh nƣa        

, hoàn

toàn vô dụng .

Anh không thê không thƣa nhân la minh co trach nhiêm  . Nhƣng, nêu đa sai

rôi, thì đừng tiếp tục sai lầm thêm nữa .

Chương 77: Mưa lơn suôt đêm

Mạc Tu Lăng có dự cảm không tốt .

Lúc chiều anh vừa mới nghĩ là hôm nay trời rất đẹp    . Thì một lát sau trời

bông xuât hiên môt tiêng sâm rên vang , mƣa lơn đô xuông .

Anh tan ca liên lai xe vê nha .

Anh cam thây môt chut bât an   . Nhƣng vê nha thây Giang Nhân L   y đang

chán nản ngồi xem phim thì lo lắng trong nháy mắt tan biến  .

“Anh lam em giât ca minh .” Cô oan trach.

Anh đi đên gân mơi  phat hiên hoa ra cô đang xem phim kinh di   . Thât đung

là lo cuộc đời chƣa đủ kích thích .

Cô tăt tiv i đi , giọng hậm hực : “Môi lân xay ra chuyên gi ky la lai băt đâu

hiêu ky. Nhƣng luc sƣ thât bi vach trân lai cam thây chăng thu vi gi nƣa  . Cho du co

chuyên ly ky đên mƣc nao cung chi la do con ngƣơi tao ra .”

“Em hy vọng sẽ có mấy thứ ma quỷ kia xuất hiện thật sự à ?”

“Cung không tôi ma !” Cô biu môi, “Anh hôm nay sao vê sơm vây ?”

“Xong viêc thi vê chƣ sao . Em hoi nhiêu vây ?”

“Co môi chut anh đa không kiên nhân đƣơc rôi .” “Nao co.”

“Co. Có ngày em sẽ mặc kệ anh sống chết không thèm quan tâm   , cho anh

khóc chết đi.”

Anh bât cƣơi , có điều chắc sẽ không khoa trƣơng đến mức phải khóc nhƣ

vây. Cô gân đây ngay cang hep hoi , anh cam thây bât đăc di , có điều nhƣ vây cung

không tôi.

Anh vƣa mơ miêng đinh noi gi nhƣng lai nghe thây chuông điên thoai kêu  .

Hóa ra hôm nay là sinh nhật cậu em kết nghĩa của Bạch Sơ Tuấn cho nên

câu ta goi điên bao anh ra ngoai  . Mạc Tu Lăng vốn định từ chối   nhƣng Bach Sơ

Tuân noi đa lâu rôi không tu tâp . Kỳ thực sinh nhật gì đó cũng là cái cớ , tìm một lý

do đê ra ngoai cho thoai mai tâm tri môt chut .

Mạc Tu Lăng tắt điện thoại , liêc nhin Giang Nhân Ly .

“Anh chi cân đƣng no i vơi em la se ra ngoai la đƣơc .”

Thê nay thât anh chăng biêt noi gi nƣa . Anh ngôi xuông bên canh cô , không

hê mơ miêng .

Săc măt Giang Nhân Ly không tôt chut nao : “Thƣc ra anh co thê đi.”

“Hƣ?”

Cô cao hƣng đƣng dây : “Chi cân đƣa em theo.”

Mạc Tu Lăng nhìn cô mấy giây rồi ra lệnh : “Đi thay quân ao!:

Cô nem chiêc gôi ôm vao ngƣơi anh , chạy về hƣớng phòng ngủ . Anh nhin

bô dang cô, không khoi bât cƣơi .

Anh vƣa lai xe vƣa quan sat cô :

“Sao muôn đi cùng?” Anh thơ ơ hoi .

“Muôn xem cuôc sông vê đêm cua nhƣng ngƣơi thanh công thê nao ?” Thât đung la câu nao không châm choc thi không chiu đƣơc .

Có điều thái độ hiện giờ của cô thật đúng là đang rất hứng thú .

Đên “Non -sleep City”, cô tƣ nhiên khoac tay anh đi vao  . Anh cung không

gạt ra, khóe miệng mỉm cƣời .

Cho nên , Ngô Thuc Nguyên vƣa nhin thây bon ho tinh chang y thiêp thi

hoảng sợ . Có điều anh cũng không biết đối đãi với Giang Nhân Ly thế nà     o cho

phải, chỉ cảm thấy cô cũng chỉ là bộ dạng lầm lì , không co gi đăc biêt hơn ngƣơi .

Giang Nhân Ly không phai ngƣơi dê dang mât binh tinh  , cô trƣc tiêp ngôi

xuông

bên canh Mac Tu Lăng .

Bạch Sơ Tuấn có vẻ rất hiếu kỳ v ới sự xuất hiện của Giang Nhân Ly . Bọn họ

lân nao tu tâp cung mang theo ban gai nhƣng Mac Tu Lăng thi tuyêt nhiên không

,

anh cung chăng bao giơ ngai minh phai ngôi môt minh .

“Em dâu sao hôm nay lai ranh rôi đên đây vây ?” Bach Sơ Tuấn lô ra y cƣơi

trên măt.

“Em vân luôn ranh rôi , chỉ là các anh không mời em đến thôi .”

Té ra là lỗi của bọn họ à   ? Bạch Sơ Tuấn sửng sốt  : “Vây anh trai nay xin

nhân lôi vơi em vây  . Vân tƣơng em dâu chinh la đoa hoa   thích ở trong nhà ấm

,

không muôn đi ra ngoai găp bao tap mƣa sa .”

Lý Khánh Anh cũng vừa kết hôn , bên canh cung mang theo vơ : “Kho co cơ

hôi đƣơc găp em dâu, để anh và chị dâu mời em một ly !”

Giang Nhân Ly vƣa câm ly rƣơu , Mạc Tu Lăng nhăn măt y ngăn can . Cô ve

măt khiêu khich : “Chi môt ly, không sao!”

Ngƣơi đƣơc chuc sinh nhât hôm nay chi biêt ngôi môt bên , căn ban không

hiêu đƣơc chuyên gi đang xay ra .

Ngô Thuc Nguyên vôn không thich Giang Nhân Ly   , rõ ràng là một ngƣời

phụ nữ lẳng lơ , vây ma Mac Tu Lăng lai lam nhƣ băt đƣơc bao bôi     . Ngô Thuc

Nguyên muôn nghi cach lam cho cô xâu măt  , anh liêc nhin tho tinh  (ngƣơi đƣơc

chúc sinh nhật ) đang ngôi môt bên , ánh mắt chợt l óe lên : “Sơ Tuân , tiêu đê nay

năm nay bao nhiêu tuôi ?”

“22.” Bach Sơ Tuân tra lơi, lƣơi quay đâu lai .

Ngô Thuc Nguyên thâm y  : “Chung ta lam anh nên tăng câu ta mon qua gi

đây?”

Câu em kia to ra sơ hai: “Không cân, không cân.”

Bạch Sơ Tuân cung nghi môt chut     : “Em trai minh , đƣơng nhiên minh cung

nên biêu hiên môt it thanh y .”

Ngô Thuc Nguyên nhan nhat mơ miêng : “Tăng thê co gi tôt ? Chi băng giông

nhƣ sinh nhât

22 tuôi cua Tu Lăng , chúng ta mỗi  ngƣơi môt phân , mua môt sinh viên trong trăng môt đêm cho câu ta ... ”

Ngô Thuc Nguyên con chƣa noi hêt , Lý Khánh Anh đã hung hăng đá cậu ta

môt cƣơc.

Thât đung la không nhin giơ  . Quả nhiên , lúc ấy , tât ca moi ngƣơi đêu im

lăng.

Vẻ mặt vui vẻ của Giang Nhân Ly bỗng nhiên cứng nhắc  . Trong đâu cô xuât

hiên

rât nhiêu hinh anh . Cô găt gao căn môi , đôt nhiên, cô nhin Ngô Thuc Nguyên . Ánh

măt cua cô khiên Ngô Thuc Nguyên cung phai hoang sơ .

Mạc Tu Lăng sắc mặt trắng bệch , không dam mơ miêng .

Giang Nhân Ly manh me nhin Ngô Thuc Nguyên : “Luc nao?”

Ngô Thuc Nguyên bi câu hoi cua cô hu doa , vô cung bôi rôi.

Giang Nhân Ly mât hƣng , cô mơ miêng : “Năm năm trƣơc ngay hai mƣơi

chín tháng bay, đung không ?”

“Sao... sao em biêt?” Ngô Thuc Nguyên hai hung .

Thân thê cô run lên  . Mạc Tu Lăng ôm lấy cô   , quay sang quat Ngô Thuc

Nguyên: “Câu noi đu chƣa ?”

Mạc Tu Lăng rất hiếm khi phát giận    , anh luc nao cung ve măt tao nha    ,

nhƣng luc nay , chỉ một câu nói, mọi ngƣời đều nhận ra anh thực sự nổi giận .

Giang Nhân Ly găt gao năm chăt tay , huyêt quan nôi lên trông thây ro .

Anh ôm lây cô : “Chung ta vê nha .”

Không ai ngăn can bon ho , tât ca dƣơng nhƣ xảy ra rất khó tin .

Anh không dam buông tay       

, anh sơ buông long môt chut cô se nga khuyu

xuông đât . Hiên tai ca ngƣơi cô đêu mêm nhun  . Anh không sơ , chỉ rất lo lắng cho

cô. Anh đa sơm co dƣ cam bât thƣơng

, hóa ra là chuyện  này bị bại lộ . Cũng tốt,

trên thê giơi nay không co gi la bi mât mai đƣơc .

Anh lo lăng cho cô , săc măt cua cô thƣc sƣ không tôt .

Doc đƣơng anh lai xe vơi tôc đô nhanh nhât vê nha , không biêt co bi băn tôc

đô không, nhƣng anh không quan tâm.

Vƣa đên nha, anh lâp tƣc ôm cô xuông xe , thân thê cô rât lanh .

Anh keo chăn đăp lên ngƣơi cô . Môi cô mâp may , dƣơng nhƣ muôn noi điêu

gì, anh chơ cô . Nhƣng cô vân không lên tiêng . Cô nhăm măt , không biêt đang  suy

nghĩ điều gì .

Bông nhiên, ánh mắt cô sáng lên , tâm tinh dƣơng nhƣ rât bât ôn .

Anh yên vi ngôi trên giƣơng , chơ cô tinh tâm lai .

Hôi lâu , cô vƣơn tay keo tay anh : “Hôm đo anh bi bon ho chuôc rƣơu say

đung không ?”

Anh nhăm mă t: “Không phai, anh rât tinh tao .”

♥•°*”˜˜”*°•♥

Chương 78: Ấm ức

Cô buông tay anh.

Tay anh di chuyên , nhƣng không dam đông cô .

Thƣc ra , nêu đêm đo ngƣơi trên giƣơng không phai cô   , anh nhât đinh se

không ra tay.

Năm đo anh ơ My , trƣơc ngay sinh nhât , anh bi Hoang Tƣ Liên goi vê . Đa

rât lâu bon ho không mƣng sinh nhât anh . Ở nƣớc ngoài nhiều năm anh đã sớm tự

lâp, quen vơi viêc không co ngƣơi thân bên canh, nhƣng anh vân không muôn phât

ý Hoàng Tƣ Liên.

Đên tôi anh bi Ly Khanh Anh lôi ra ngoai  . Nhiêu năm không găp măt , anh

biêt ro hai chƣ tƣ chôi rât kho noi ra.

Bọn họ vậy mà lại nghĩ ra cái chuyện kỳ quái này  . Anh bi bon ho đây vao

khách sạn. Anh co uông rƣơu, nhƣng đâu oc hoan toan tinh tao. Anh vƣa vao trong

phòng đã nghĩ cách nói thế nào để cô gái kia tự bỏ đi. Nhƣng anh giât minh, ngƣơi

con gai năm trên giƣơng, giông nhƣ la đang ngu.

Anh tơi gân, đôt nhiên cam thây kho tin.

Anh không bao giơ tƣơng tƣơng đƣơc cô va anh lai găp nhau băng cach

này.

Săc măt cô ƣng đo, khóe miệng mấp máy, có vẻ rất khó chịu.

Anh đƣa tay ra kiêm tra nhiêt đô cơ thê cô    , nóng đến mức dọa ngƣời . Anh

suy nghi môt hôi, chăc chăn cô bi ham hai.

Anh vôn đi ra ngoai nhƣng đi đƣơc vai bƣơc liên dƣng lai   . Anh nghi , nêu

nhƣ không phai anh, thì nhất định sẽ có ngƣời khác.  Anh dƣng bƣơc.

Anh thƣa nhân, anh thƣc sƣ muôn thây cô. Tƣ sau khi xuât ngoai, đây la lân

đâu tiên anh thây cô . Anh không hoi thăm vê cô , cũng không muốn hỏi . Nhiêu khi anh nghi cƣ nhƣ vây đi , anh cho răng nêu chƣa tƣng găp cô , sẽ không có suy nghĩ

thơi niên thiêu nay. Coi tât ca đêu la giâc mông.

Giây phut ây, anh thƣa nhân anh không phai quân tƣ, anh trơ vê.

Chính lúc đó, anh đôt nhiên cam thây co thê đây la lân cuôi cung cô va anh

găp nhau . Có thể cô sẽ chẳng là ai của anh

, anh cung vây . Chí ít, có thể chiêm

đoat đƣơc cô môt lân cung tôt. Huông chi, tình huống lúc này...

Anh co chut căng thăng , nhƣng không thê không chê đƣơc nƣa  . Anh thâm

chí còn kiên nhẫn tháo hết hạt đính tai của cô xuống , tƣng viên, tƣng viên. Vân la

năm lô tai, không hê thay đôi . Cô dƣơng nhƣ cam thây bât an , đƣa tay lên keo tay

anh.

Không biết tâm tƣ minh thê nao, anh tăt đen.

Anh xe rach quân ao cô , cô cung không thê phan khang , có thể là thuốc đã

phát huy tác dụng.

Anh nhẹ nhàng hôn lên tai cô , đó là mui vi cua cô . Vị giác của anh nhớ kỹ

mùi vị thuộc về cô  . Khiên anh biêt ro , ngƣơi khac không phai cô

, anh cung se

không lam vây vơi ai khac.

Anh cam giac đƣơc cô đau, mí mắt cô khẽ động, trên măt cô không it mô hôi.

Cƣ nhƣ vậy, anh mê loan, nhƣng nhât thơi, anh bông hôi hân.

Hôm sau, anh chay trôn . Nói cách khác , anh thƣc sƣ không biêt minh dung

thân phân nao đê đôi măt vơi cô . Anh co le qua mƣc bi ôi , ngay ca anh cung coi

thƣơng ban thân minh.

Nhƣng, anh không hôi hân.

Anh tƣng nghe qua cô va Ta Dât Phi đang hen ho, bọn họ tình cảm rất tốt.

Anh tuyệt vọng, tìm vai ngƣơi ban gai . Cũng không phải là vì giải sầu hay

tìm ngƣời thay  thê. Anh không phai ngƣơi nhƣ vây  . Anh thƣc sƣ muôn tim môt

ngƣơi phu hơp vơi minh , thê nao cung không muôn vi môt ngƣơi ma pha huy cuôc

sông cua minh.

Nhƣng co le bon ho đêu không thê giup anh binh tâm. Vì vậy, anh vê nƣơc.

Lúc nghe đám bạn nói chuyện cô đi phá thai   . Không hiêu vi sao , anh lai

khăng đinh chăc chăn la con cua minh . Anh nhơ ky tât ca moi thƣ cua cô . Anh đau

lòng, buôn khô.

Nhƣng cuôi cung cha me anh băt ep anh lây cô.

Thât là buồn cƣời. Cô đã co ngƣơi cô yêu, giƣa cô va anh cung không co bât

kỳ ràng buộc nào . Anh nghi, chi băng đê cô đi , cho cô đƣơc tƣ do . Cho nên anh

giúp cô bỏ trốn khỏi Giang gia . Bơi vi anh biêt ban thân không co tƣ cach g iƣ cô

lại.

Nhƣng cô lai trở về.

Cô vĩnh viễn sẽ không hiêu đƣơc cam giac cua anh , nếu nhƣ cô trốn không

thoát, vây thi anh se giƣ cô, và sẽ không bao giờ tình nguyện để cô đi lần nữa.

♥.•°*”˜˜”*°•.♥

Giang Nhân Ly năm trên giƣơng    khóc nấc lên , cô khoc mât ca tiêng  . Cô

không thƣơng hay khoc , cho du co khoc cung se không thanh tiêng  . Anh bôi rôi .

Cô muôn lam th ế nào, anh đêu tuy cô .

Cô cƣ nhƣ vậy nhìn anh, nhìn đến nỗi anh lạnh sống lƣng .

"Anh không muôn  biêt Giang Nhân Đinh luc đo ơ bênh viên noi gi vơi em

sao?”

Anh lắc đầu: “Không muốn."

Trên măt cô đôt nhiên xuât hiên môt tia ai oan : “Đung vây , anh chi thây la

em tat cô ta môt cai.”

Biết cô hiểu lầm, anh ôm lấy cô, lấy tay lau nƣớc mắt cho cô: “Anh chỉ

không muôn em phai nhơ lai nhƣng chuyên khiên em kho chiu

."

Thân thê cô manh me run lên . Anh noi vây la tin cô sao ? Nƣơc măt rơi môi luc môt nhi ều.

Nhƣng cô thế nào cũng không quên đƣơc chuyên ngay    đo tai bênh viên  ,

giông nhƣ môt cơn ac mông .

♥.•°*”˜˜”*°•.♥

Cô cũng không biêt Giang Nhân Đinh đa noi gi vơi Giang Thanh Minh ma

ông lai noi cô sang hôm đo đên thăm Giang Nhân Đinh sơm môt chut

, dù sao đó

cũng là em gái cô. Cô bât đăc di nhƣng vân phai đi.

Giang Nhân Đình đâu co giông môt ngƣơi bênh . Cô ta đang năm ơ giƣơng xem bao.

Giang Nhân Đình vƣa thây cô vao thi nở nụ cƣời: “Thật là đúng giờ."

Cô ngồi xuống: “Cô muôn gi?”

"Gần đây buôn chan , tôi suy nghi môt chut liên lam môt viêc . Cô muôn biêt

không?”

Giang Nhân Ly không muốn nhin ve măt dôi tra đo      

: “Hoá ra la cô buôn

chán nên muốn tìm ngƣời đến nói chuyện phiếm. Xin lôi, tôi không hƣng thu."

Nói xong, cô đƣng dây ra khoi phòng bệnh.

Giang Nhân Đình xuông giƣơng , thơ ơ noi : “Cô không muôn biêt cô va Ta

Dât Phi lam sao phai xa nhau ƣ?”

Giang Nhân Ly ngừng lại: “Cô đa lam gi?" Quả nhiên la đu hiêu nhau.

"Tôi co thê lam gi ? Cùng lắm là ch ỉ châm ngòi nổ mà thôi . để cho mẹ Tả

Dât Phi biêt thêm vê nhân cach cua cô.”

"Cô thât đê tiện."

“Tôi đê tiên thê nao? Chẳng lẽ không phai cô cung vơi ngƣơi đan ông khac?

Lẽ nào không phai cô con mang thai vơi ngƣơi khac ? Tả Dật Phi thât đung la qua

yêu cô , còn nguyện ý đƣa cô đi phá thai đứa con của ngƣời khác

. Ngƣơi tinh

nguyên đôi mu xanh nhƣ vây thât không nhiêu đâu  .” Giang Nhân Đinh lanh lung

cƣơi, “Cô noi xem , nghe tôi noi nhƣ vây , mẹ Tả Dật  Phi con muôn cô lam con

dâu?”

Giang Nhân Ly giận dữ cƣời, làm ngƣời hà tất phải thi ện lƣơng: “Vây thi

sao? Cô đƣơc cái gì. Sai, cô chi mât đi . Cô không tinh đƣơc la Mac Tu Lăng phai

cƣơi tôi.”

Cãi nhau chính là muốn để cho đối phƣơng kho chiu.

Quả nhiên, Giang Nhân Đình sắc mặt biên đ ổi: “Cho dù nhƣ vậy, tôi cũng

sẽ không đê cho cô hạnh phúc."

Giang Nhân Ly cƣời nhạt: “Cô còn có thể làm cái gì?"

“Cô cho la cô co gi tôt   ? Thanh cao cái gì?"  Giang Nhân Đình nhìn cô:

“Biết đây la gi không?”

Giang Nhân Ly im lặng nhìn cô ta.

Giang Nhân Đình nở nụ cƣời: “Yên tâm, tôi se cho cô biêt đap an. Đây la sô

tiên tam van đông, chính là thù lao cho cô hai mƣơi tuổi bị làm nhục.”

Giang Nhân Ly phân uât : “Tôi chỉ biết là cô , là cô hẹn tôi đi ra ngoài , cô

cho bo thuôc vao đô uông cua tôi, đúng hay không?"

"Hiện tại mới suy nghĩ cẩn thận không cảm thấy đã muộn sao?" Giang Nhân Ly năm chăt tay.

Giang Nhân Đình  vui ve cƣ  ời: “Đây là gia cho đêm đâu tiên   của cô. Tôi vân nên trao tra cho cô thi hơn .” Noi xong , cô ta trực tiếp nem tơ chi phiêu đên

trƣơc măt Giang Nhân Ly đích trên mặt.

Toàn thân Giang Nhân Ly run không ngớt.

"Thế nào, hận tôi không thể chêt đi sao?"

Cô vung tay lên tat Giang  Nhân Đình: “Tôi chính là hận cô không thể chêt

đi."

Ngay luc ây, Mạc Tu Lăng chạy vào.

Là cô ngốc ƣ ? Tât ca đêu do Giang Nhân Đinh ti mi lên kê hoach   . Cô ta

dùng cái chết của mình để nguyền rủa cuộc hôn nhân của Mạc Tu Lăng và   Giang Nhân Ly. Cô ta tƣơng răng chi cân cô ta chêt , Mạc Tu Lăng cho dù có cƣới Giang

Nhân Ly thi cung se co khoang cach.

Bọn họ sẽ không hạnh phúc.

♥.•°*”˜˜”*°•.♥

Chuyện cũ nhƣ gio thôi qua trƣ ớc mắt.

Giang Nhân Ly trên mặt lộ ra vẻ đau đơn . Cô đƣa tay lên xoa bung  . Trên

măt đây mô hôi lanh .

Anh rôt cuôc nhân ra cô khac la : “Làm sao vậy? Ở đâu khó chịu?"

Cô đau đên mƣc không nói không ra l ời: “Đau bung.”

Anh lâp tƣc ôm lây cô đƣa đi bênh viên .

Chương 79: Nêu như binh an

Giang Nhân Ly tinh lai chi cam thây choang vang  . Cô cam thây dƣơng nhƣ bên canh co rât nhiêu ngƣơi , cô muôn mơ măt ra nhƣng lai không thê  . Cô rât mêt ,

chỉ muốn ngủ một giấc .

Mạc Tu Lăng đợi bên ngoài phòng bệnh  . Anh vân chƣa biêt cô lam sao cho

nên vô cung lo lăng . Bác sĩ vừa ra, anh lâp tƣc chay đên.

“Bênh nhân bi kich đông qua cho nên anh hƣơng đên thai nhi   . Có điều bây

giơ không sao rôi. Không đƣơc đê phu nƣ co thai bi kich đông , thai nhi hiên tai con

rât yêu.”

Mạc Tu Lăng dƣờng nhƣ một câu cũng nghe không lọt : “Cô ây co thai?” “Đƣơc sau, bảy tuần rồi. Hai ngƣơi lam cha me kiêu gi vây ?”

Mạc Tu Lăng không để ý tới ông ta , anh tƣ minh đi đên đây giƣơn g cua cô

ra. Anh đa thu xêp phong bênh tôt nhât , cô chinh la thich xa xi nhƣ vây , cho nên

anh nhât đinh lam cho cô hai long .

Đứa trẻ này chính là tƣơng lai  . Anh cam thây bât an . Anh đƣa tay lên xoa bụng bằng phẳng của cô . Rõ ràng là bình thƣờng nhƣ vậy  , nhƣng bên trong đa co

môt sinh mênh nho . Thât la thân ky .

Trƣơc đây anh không muôn co con , thƣ nhât la vi cô không thich tre con , thƣ hai la vi anh không muôn con minh mang theo bât cƣ hiêu qua ki nh tê nao.

Nhƣng bây giơ chuyên nay đa xay ra khiên anh không kip trơ tay   

. Nhƣng

anh lai rât cam đông , trong bung cô đa co con cua anh .

Đối với đứa con trƣớc kia

, nói thật , anh không cam thây thƣơng xot  . Lúc

biêt cô pha thai đ ã là hai năm sau , nhƣng anh cung không hê tiêc nuôi . Vơi anh, đo

chỉ là một lần ngoài ý muốn .

Thê nhƣng luc nay anh thƣc sƣ nhơ tơi đƣa con đa mât kia  . Nêu nhƣ no con

tôn tai, có phải đã bốn, năm tuôi rôi , đa co thê chạy nhảy, gọi “ba ba”, “ma ma” rôi

hay không? Đo chinh la mong muôn cua rât nhiêu ngƣơi .

Lúc Giang Nhân Ly tỉnh lại , Mạc Tu Lăng vẫn còn chƣa kịp thu tay về  . Cô

bình tĩnh nhìn anh , vẻ mặt anh rất lạ .

“Em bi lam sao ?” Cô ngơ vƣ c nhin anh , “Không phai la bênh nan y gi đây

chƣ?”

“Đƣơng nhiên không . Nói bậy bạ cái gì thế ?”

Cô vôn đinh noi , nêu la bênh nan y cang tôt  , anh co thê không phiên muôn

mà lấy ngƣời khác . Nhƣng thây anh măt anh co chut phâ n nô, cô chăng co tâm tinh

đâu ma noi đua nƣa : “Vây sao ve măt anh lai nhƣ đau khô muôn chêt thê kia ?”

Lúc này sắc mặt anh mới dịu đi một chút : “Noi linh tinh , săp lam me đên nơi

rôi con không biêt chƣng mƣc .”

Cô sƣng sô t. Hôi lâu cung không biêt nên phan ƣng thê nao  . Cô đƣa tay lên

xoa bung , trên măt luc nay mơi cƣơi . Cô nhin anh , săc măt anh nhƣ lam ao thuât ,

sa sâm lai.

Cô không quên bon ho luc trƣơc xay ra chuyên gi .

Chuyên cu nhay măt  trơ vê . Lúc sợ hãi nhất trong đời chính là lúc cô phát

hiên minh co thai . Sau khi rơi khoi khach san , cô cung không sơ nhƣ vây . Cô sơm

biêt Giang Nhân Đinh không hê đơn gian nhƣng không nghi tơi cô ta lai không tƣ thủ đoạn nhƣ vây . Cô hôi hân đa đê minh măc lƣa Giang Nhân Đinh  . Nhƣng tât ca

vân con năm trong sƣc chiu đƣng cua cô .

Thê nhƣng , lúc nhìn thấy hai chữ mang thai trên tờ xét nghiệm       

, cô thât sƣ

hoảng sợ . Không cam long va uât ƣc cu ng xuât hiên bua vây lây cô  . Cô khoc. Cô

không muôn găp Ta Dât Phi .

Có lẽ, cô tƣng nghi se sinh đƣa tre đo ra . Nhƣng cô không biêt lam sao nuôi

dƣơng, làm sao chăm sóc nó . Tính cách quyết định số phận , nêu nhƣ cô lƣa chon

đƣa be, cô se quyêt đinh rơi xa Ta Dât Phi . Cô la ngƣơi môt đi đa quyêt đinh thi se

làm đến cùng . Thê nhƣng cô cung la môt ngƣơi binh thƣơng

, cô không cƣ tuyêt

đƣơc sƣ âm ap cua Tả Dật Phi. Cho nên cô chi co thê lƣa chon  bỏ đứa bé.

Điêu ky la la , cô không hê th ấy ngƣơi đan ông kia . Cô con cam thây may

măn, lúc đó khi cô tỉnh lại , ngoại trừ một vết máu trên giƣờng ra , không co môt thƣ

gì khác. Cô cung không cam thây bi lăng nhuc .

Nhƣng, ngƣời đó chính là Mạc Tu Lăng . Cô luc nay không biêt la cam giac

gì.

Ảo não, phiên muôn , tƣc giân, căm hân, hay xâu hô va bât lƣc ?

Đa năm năm trôi qua , đôt nhiên nhơ lai , có chút xa lạ, có chút phẫn nộ .

Mạc Tu Lăng hít môt hơi, biêt cô luc nay tâm tinh bât ôn : “Muôn ăn gi? Anh

đi mua.”

Cô nhin anh, không noi .

Anh nhin cô : “Nay.”

“Em không muôn ăn .”

“Con phai ăn!” Noi xong anh liên đi ra .

Cô cung không đê y tơi y kiên cua anh  . Nhìn anh đi mua đồ  ăn, có chút cẩn

thân. Cô chinh la vân bi thua .

Thƣc ra không cân năm viên nhƣng anh muôn cô ơ lai môt ngay  .

Sau khi đƣa cô vê nha , Mạc Tu Lăng liên tiếp “ném bom”  . Ngƣơi đâu tiên

tơi la vơ chông Mac Chi Hao . Đứa trẻ mới hơ n môt thang , Giang Nhân Ly đƣơng

nhiên phai săm vai vơ đam me hiên . Hoàng Tƣ Liên liên tục nhắc nhở Giang Nhân

Ly phai chu y moi chuyên , ngay ca Mac Tu Lăng cung bi giao duc nghiêm khăc .

Vơ chông Mac Chi Hao rât it tơi đây

, bình thƣờng đều là Mạc Tu Lăng và

Giang Nhân Ly quay vê biêt thƣ Mac gia thăm bon ho   

. Cho nên nhiêu hơn hai

ngƣơi ơ nha , Giang Nhân Ly co phân không quen . Nhƣng cô không phai ngƣơi dê biêu hiên ra ngoai , chỉ đem ba chữ “ngƣời vợ  tôt” ra diên rât nhuân nhuyên .

Mãi đến khi hai ngƣời bọn họ về rồi

, Giang Nhân Ly mơi nhân ra dung y

của Mạc Tu Lăng . Bọn họ tới đƣơng nhiên sẽ dời tầm nhìn của cô đi          , cô se không

quân lây Mac Tu Lăng  . Cô co chut phiên muô  n, thì ra chuyện gì cũng theo suy

nghĩ của anh mà phát triển .

Giang Nhân Ly nhin thây Mac Tu Lăng liên cam thây phiên , cho nên cô đi

tìm Tần Ngả Trữ .

Trƣơc măt Tân Nga Trƣ , cô to ra vô tƣ qua đang  , hoàn toàn quên mất đây

không phai nha cua minh .

Tân Nga Trƣ đanh gia cô : “Nay, câu nghi la con trai hay con gai ?” “Con trai.”

“Sao khăng đinh nhƣ vây ?” Chăng phai con chƣa hinh thanh giơi tinh sao ?

“Con cua minh đƣơng nhiên minh biêt .”

“La sao?”

“Câu nghĩ xem. Sinh con gai rât phiên phƣc . Nháy mắt lớn lên lại trở thành

con nha khac . Nhƣng ma con trai thi khac , cho du không chăm soc no , nhƣng lơn

lên nhât đinh se kiêm vê thêm hai ngƣơi nƣa .”

Tân Nga Trƣ bi choc kich đôn g: “Câu tinh ranh nhƣ vây sao ?”

“Sƣ thƣc ma!”

“Con câu nghin van lân đƣng co giông câu , sao co thê ich ky nhƣ vây đƣơc.”

“Câu đô ky!”

“Căt!” Noi tơi noi lui , Tân Nga Trƣ vân lây long  : “Hay la , cho minh nhân

con câu lam con gai nuôi đi !”

“Câu sao co thê lơi dung chiêm tiên nghi nhƣ vây chƣ ? So vơi Mac Tu Lăng,

câu con gop sƣc it hơn đây .”

“Minh nguyên y thay chông câu gop sƣc , nhƣng thƣc la không đƣơc a !”

Giang Nhân Ly nôi giân , đuôi theo Tâ n Nga Trƣ khăp phong . Tân Nga Trƣ không noi gi : “Đâu phai la phu nƣ co thai . Đây la môt ngƣơi phu nƣ đanh đa đây

chƣ! Giám định hoàn tất .”

♥.•°*”˜˜”*°•.♥

Chương 80: Cư như vây đi!

Giang Nhân Ly va Mac Tu Lăng trong thơi      gian nay không co giao lƣu

nhiêu, nhƣng ngâng đâu không thây thi cui đâu ăt se thây        , quan hê giƣa hai ngƣơi

cũng không có gì xấu .

Cô môi ngay đêu ơ nha , anh đêu đi lam kiêm tiên mua sƣa !

Nhƣng thinh thoang se co nhƣng luc   cô quanh , buôn vô cơ , khiên cô cam

thây bât an . Cô goi điên thoai cho anh

, gân đây cô vân thƣơng lam vây , dù cũng

không co chuyên gi quan trong , chỉ là nói vài chuyện linh tinh  . Phân lơn thơi gian

anh đêu im lăng , nhƣng cun g không cup may .

Cô vƣa bâm điên thoai goi cho anh  

, thì ngoài phòng khách chợt có tiếng

chuông di đông vang lên . Cô đi ra thây điên thoai cua anh ơ trên sô pha  . Hóa ra là

anh đê quên ơ nha . Cô chơt thây hoai nghi , không biêt co phai anh cô y để ở nhà để

tránh cô làm phiền hay không ?

(hì, phụ nữ có thai mà ^^)

Trƣơc đây cô tƣng hoi anh vi sao không lƣu sô điên thoai cua cô , anh tra lơi:

“Chăng phai nhƣ vây cang chƣng to la anh rât thuôc sô điên thoai cua em sa o?”

Không cân lƣu , cũng có thể trực tiếp bấm số gọi đƣợc .

Nhƣng luc nay cô nhin điên thoai , trên man hinh la môt cuôc goi nhơ , tuy

nhiên lai không phai môt day sô điên thoai .

Cô goi lai môt lân , xác định mình không nhìn   nhâm rôi mơi xoa cuôc goi

nhơ đi. Tâm tinh tôt hơn môt chut .

Nƣa thang nay , cô suy nghi rât nhiêu , nêu nhƣ cô sơm biêt minh se lây Mac

Tu

Lăng, thì cái đêm năm năm trƣớc kia , hăn la môt chuyên may măn ! Cái này chính

là số kiếp, thât đung la ly ky . Nêu nhƣ Giang Nhân Đinh biêt ngƣơi đo la Mac Tu

Lăng, có lẽ cô ta sẽ phát điên lên  . Ngoảnh đi ngoảnh lại , hóa ra không ai có thể

đoan đƣơc y trơi đa an bai.

Cho du qua khƣ xay ra chuyên gi cun   g không con quan trong nƣa , bơi vi

hiên tai mơi quan trong .

Cuôi tuân, Mạc Tu Lăng và Giang Nhân Ly đến biệt thự Thuần Viên .

Ở đây không có ngƣời giúp việc , tât ca moi viêc đêu do Giang Thanh Minh

đich thân lam . Giang Nhân Ly cảm thấy đã hiểu đƣợc phần nào

, cho du Uông Tô

Thu co lam bât cƣ chuyên gi

, mọi ngõ ngách trong trái tim Giang Thánh Minh

cũng chỉ thuộc về một mình bà . Ông nhơ ky Uông Tô Thu ghet nhât trong nha xuât hiên ngƣơi ngoai , cho nên ông không thuê ngƣơi lam  . Ở đây tất cả mọi thứ đều đƣơc bay tri theo sơ thich cua Uông Tô Thu , căn biêt thƣ nay cung không phai mơi

đƣơc xây dƣng, mà nhìn mái nhà cũng biết đƣợc đã có nhiều năm .

Biêt chuyên Giang   Nhân Ly mang thai , Giang Thanh Minh con đich thân

xuông bêp . Chuyên nay thât khiên cho Giang Nhân Ly giât minh . Giang Thanh

Minh trong ân tƣơng cua cô  , chính là một ngƣời cho dù thất bại cũng không bao

giơ nguyên y nhân sƣ giup  đơ cua ngƣơi khac . Tuy răng cô không muôn chut nao

nhƣng cung phai thƣa nhân răng vê chuyên nha

, Bạch Thanh Hà đúng là chăm lo

cho Giang Thanh Minh rât tôt .

“Cha, để con giúp cha một tay

.” Giang Nhân Ly vân không yên tâm nhƣ

vây. Thân hinh cô thƣc ra rât gây , nêu không noi cô co thai , bình thƣờng nhìn vào

sẽ không ai nhận ra .

“Không cân , con ngôi nghi đi . Phải tin vào năng lực của cha chứ  .” Giang

Thánh Minh đẩy cô ra ghế ngồi .

Cô nhin nu cƣơi trên mă t ông rang rơ nhƣ anh măt trơi , lo lăng trong long cô

giảm đi ít nhiều .

Mạc Tu Lăng thấy tâm tình của cô tốt nhƣ vậy nên cũng cảm thấy yên tâm .

Cô nhin anh : “Lat nƣa ăn cơm nhơ khen cha nâu ăn ngon .” “Tât nhiên rôi.” Anh sang kho ái đáp.

Thƣc ra, tay nghê cua Giang Thanh Minh không tôi nhƣ trong tƣơng tƣơng

của bọn họ , tuy răng không thê so băng đâu bêp nhƣng cung co mui vi riêng

, đung

là mấy tháng khổ luyện của ông . Ăn cơm xong , Giang Nhân Ly chu đông  rƣa bat,

Giang Thanh Minh dƣơng nhƣ co chuyên muôn noi vơi Mac Tu Lăng  .

Thỉnh thoảng cô quay ra nhìn chỉ thấy Giang Thánh Minh nói gì với Mạc Tu

Lăng,

còn anh chỉ gật đầu, giông nhƣ môt đƣa tre ngoan đang nghe ngƣơi lơn day  bảo.

Cô hiêu ro , anh chăm chu nghe nhƣ vây cung chi la vi anh la con rê   . Nghĩ

vây, cô lai thơ dai môt hơi .

Còn có gì mà phải tính toán chứ , đo la chông cua cô , là cha của đứa bé trong

bụng cô. Ai cung không thay đôi đƣơ c chuyên nay .

Giang Nhân Ly đi ra ngoai , vƣa lau tay vƣa kinh ngac thôt lên : “Cha đi đâu

rôi?”

Mạc Tu Lăng bất đắc dĩ cƣời : “Cha noi hôm nay đep trơi nên muôn đƣa me

ra ngoai đi dao.”

Cô gât đâu.

Anh đi lên mây bƣơc keo tay cô : “Chúng ta cũng đi ra ngoài đi .”

Cô không tranh , cùng anh đi ra ngoài . Cô thây Giang Thanh Minh đang đây

xe lăn , đông tac rât châm rai , trên măt ve cƣơi lô ro , vô cung thoa man . Uông Tô

Thu nhăm măt , bà vẫn luôn nhắm mắt nhƣ vậy   . Nhƣng anh măt trơi chiêu lên

ngƣơi ba , vô cung an tinh . Giang Thanh Minh bƣơc thong dong tƣng bƣơc

, bóng

bọn họ dƣới mặt đất mỗi lúc một dài ra .

Giang Nhân Ly cam than : “Thât không ngơ cha me lai co ngay hôm nay .”

“Bao nhiêu chuyên cu cung lăm cung chi la nhât thơi    

, con ngƣơi sông phai

là vì hiện tại .” Anh năm chăt tay cô , “Anh luôn thanh thƣc vơi em , không môt chut

lƣa dôi , không phai la vi sơ em tƣc giân

, mà là vì , anh muôn vơ chông chung  ta

không hê co khoang cach .”

Trái tim cô bỗng rung động , cô ngâng đâu nhin anh .

Còn có thứ gì so với giây phút ấm áp này khiến cho con ngƣời ta thỏa mãn

hơn đây?

Cô cung la ngƣơi binh thƣơng , không thê cƣ lai đƣơc sƣ âm a p. Dù là cô lúc

ấy mê muội !

“Em hiêu!”

Anh năm tay cô : “Anh chi hy vong em thƣc sƣ hiêu ro !”

Bơi vi anh đa chơ đơi giây phut nay

, chơ đơi tƣ rât lâu . Anh đa tƣng chan

nản, đa tƣng tuyêt vong , vân may, cuôi cung anh vân còn có thể đƣợc nắm tay cô .

Lúc trở về , anh kiên quyêt muôn đƣa cô đi bênh viên kiêm tra   . Cô không

muôn nhƣng ro rang la không đi anh se không yên tâm .

Cho nên sau khi kiêm tra xong xuôi anh mơi yên tâm đƣa cô vê nha . Nhà của bọn họ!

Buôi tôi luc đi ngu , cô nhơ tơi cai gi liên đây anh : “Anh con co cai gi noi dôi

em?”

“Không co .” Anh tra lơi chăc nhƣ đinh đong côt , rôi lai nhin anh măt giao

hoạt của cô: “Chăc chăn không co .”

“Vây sao?” Cô binh tĩnh, “Em noi chinh la anh tƣ trƣơc đên nay .”

Anh xoay ngƣơi , cách xa cô một chút .

Cô không buông tha  :  “Đê em nhăc anh  , chính là trƣớc khi anh ra nƣớc

ngoài.”

Anh chi cam thây tri nhơ cô thât la tôt ! Cả ngƣời anh cứng đờ . Chuyên đo la

chuyên ma anh hôi hân nhât trong đơi minh , tƣ trƣơc đên giơ.

Năm đo anh vê nƣơc , Giang Nhân Ly đa vê chơi Uông gia

, nhƣng thƣc ra

hôm đo cô cung  đa trơ vê nha . Có điều lúc cô về thì thấy Mạc Tu Lăng và Giang

Nhân Đinh đang tro chuyên , cô liên ra choi ngôi trên ghê đa hong gio , cô mơ mang

ngủ.

Mạc Tu Lăng lơ đễnh hỏi Giang Nhân Đình về cô , anh không noi gi .

Sau khi tạm biệt Giang Nhân Đình , anh tro vê Mac gia , nhƣng đi qua choi

đôt nhiên anh nhin thây cô .

Anh kim long không đƣơc liên đi đên .

Rõ ràng cô quay lƣng lại , nhƣng anh vân nhân ra . Cô đang ngu. Rât yên binh.

Anh không nhơ luc ây  anh suy nghi điêu gi , có thể là chẳng nghĩ gì cả . Anh

cúi đầu, hôn lên môi cô.

Cô vôn di không ngu . Lúc ấy đột nhiên giật mình .

Anh lai cang hoang sơ . Măt anh nong ran . Cũng không biết là xuất phát từ

tâm ly nao, anh thôt lên: “Đinh Đinh.”

Chính là hai chữ đó đã trực tiếp đẩy cô ra xa khỏi anh    . Anh không ngƣng

suy nghi , nêu nhƣ anh không nhat gan đên vây , nêu nhƣ anh không xâu hô nhƣ

vây, có phải là mọi chuyện sẽ không xảy ra không ? Cho nên anh căm giân ban thân

mình nhát gan , căm giân ban thân minh xâu hô .

Sau đo anh lai xuât ngoai , cô không đên tiên anh .

(Hóa ra đây là lí do năm đó Giang Nhân Ly viết lên bức tranh của cô một câu kia!)

Cho nên , anh nhât đinh muôn t  hay đôi ban thân , không muôn tiêp tuc lam

Mạc Tu Lăng nhát gan kia nữa , anh muôn tƣ minh gianh lai đƣơc thƣ minh muôn .

Nhƣng hiên tai cô lai nhăc đên chuyên sơm đa bi vui vao thơi gian nay  .

Cô keo anh lai: “Anh thƣc sƣ không nhơ ro ?”

“Em muôn lam gi ?” Anh bi sƣ ngang ngƣơc cua cô đanh bai .

Cô không them đê y : “Em tƣc giân, phơt lơ anh, anh lai lƣa dôi em .” Anh day tran.

Anh im lăng môt lat , đôt nhiên tom lây tay cô .

Cô cam thây long ba n tay buôn buôn , nhƣng cô biêt anh viêt lên tay cô chƣ

gì.

“Hoa ra anh biêt?”

Anh ôm chăt cô : “Nêu nhƣ anh sơm biêt , anh se không đê em rơi khoi anh .”

Anh viêt lên tay cô môt chƣ , chính là chữ mà cô nhìn thấy trên điện thoại

anh lƣu sô cua cô: “

"

Em la ngƣơi trong long anh !

Chương 81: Ngươi ich ky

Ba thang sau, bụng Giang Nhân Ly mới lộ rõ .

Chăng hiêu sao cô tin chăc cuc cƣng trong bung minh nhât đinh la con trai   .

Mạc Tu Lăng khó hiểu , cô con chƣa co đi lam siêu âm , mà chỉ dựa vào giác quan

thƣ sau cua minh đê đoan .

Không chi vây , cô con băt anh đi mua quân ao tre con  . Anh bi cô giuc đên

phiên muôn nên cung phai chiêu y cô

, dân da, trong nha ngay cang nhiêu q uân ao

và giày dép trẻ con . Chƣa hêt , cô con băt anh mua đô chơi vê

, toàn bộ đều là đồ

chơi cho con trai . Anh chiu thua . Con con chƣa co ra đơi ma đa lam cho moi ngƣơi

biêt hêt.

Có điều, ai bao phu nƣ co thai đia vi rât  lơn chƣ?

Anh cung không nhan rôi , anh lên mang tim hiêu toan bô nhƣng viêc phu nƣ

có thai nên làm và không nên làm  . Còn viết ra giấy dán ở cửa phòng , nhăm nhăc

nhơ cô.

Chiêu tan ca vê nha anh se cung cô đi dao trong khu   nhà một lát . Hoạt động

môt chut rât tôt cho phu nƣ co thai .

Anh rôt cuôc mơ miêng : “Vi sao em lai muôn sinh con trai ?”

“Con trai thât tôt , có thể cho nó tự sinh tự diệt     , không cân phiên phƣc . Con

gái thật lắm rắc rối . Anh chƣa tƣng nghe qua , con gai đoi nha giau , con trai đoi nha

nghèo sao?”

“Em lƣơi biêng cung đƣng phat huy trên phƣơng diên nay chƣ          ?” Anh

không đông y lăc đâu .

“Con la ơ trong bung em , theo em mƣơi thang , tƣ bung em ma ra , em chỉ

bôc lô môt chut yêu thich cung không đƣơc sao ? Có bản lĩnh anh sinh đi !”

“Anh sinh đƣơc thi con cân em lam gi .”

“Công dung cua em la sinh con cho anh a ?”

Anh nhiu may : “Chi it đây cung la môt trong sô đo , đƣơc chƣa?” Cô phơt lơ anh.

Anh phat hiên cô ngay cang dê nôi cau . Khó tránh ngƣời khác nói phụ

nƣ va tre con kho nuôi . Hiên tai cô la hai trong môt , vô cung kho nuôi .

Buôi tôi cô cung không ngu đƣơc

ngủ đƣợc.

“Em sao vây?”

“Không sao!”

“Không sao con chƣa ngu ?”

, cƣ trơ minh suôt , khiên anh cũng không

“Anh ngu cua anh , quan tâm em lam gi ?”

“Con không phai do em lam phiên ƣ ?”

Thƣa luc cô con chƣa kip nôi cau anh liên lây long : “Nêu em cam thây buôn bƣc thi cƣ phat tiêt ra  . Anh xem trên mang thây noi lam vây hiêu qua không tôi

đâu! Đem hêt tât ca noi ra ngoai , cái gì cũng không quan tâm .”

“Co thê sao?” Cô hoai nghi.

Anh kinh hai : “Thƣ thi biêt !”

Cô gât đâu: “Đƣơc, em thƣ!”

Sau đo cô thât sƣ noi trôi chay : “Em thich ngƣơi ich ky . Anh noi xem , ngƣơi

ta vi đai nhƣ vây lam gi chƣ . Vài năm vất vả khổ cực chỉ để đổi lấy một câu khen

ngơi, có ý nghĩa sao? Còn nữa, em không thich nhât la nhƣng ngƣơi đan ông vi đai .

Cái gì mà vì nƣớc vì dân , hy sinh ngƣơi phu nƣ , nhiêu năm sau lai gia vơ nhơ tơi ,

lâp đên thơ . Em cung không thich đan ông lƣơng thiên

, tƣ cho răng minh la ngƣơi

tôt, găp phải ngƣời phụ nữ muốn tự sát , anh ta cung măc kê minh co thich hay

không ma lâp tƣc đên ôm đi  , ngƣơi ta tƣ sat thi co liên quan gi tơi anh ta chƣ   ,

muôn chêt thi chêt , Trung Quôc lơn nhƣ vây                                  , thiêu gi ke ngôc chƣ                                                                ? Còn có loai

đan ông tƣ cho minh la đung , ai noi cung tin nhƣng lai không tin vơ minh , hăn ta ơ

bên ngoa i ăn chơi trac tang thi không sao , thê ma vơ minh đi  ăn vơi ngƣơi khac

phái là hắn mắng lên mắng xuống .”

Cô vân chƣa hêt t ức giận : “Em chi thich ngƣơi ich ky thôi  . Anh ta yêu em ,

chiêu chuông em , lúc nào cũng giữ em bên cạnh  , dù có chuyện gì cũng sẽ không

hy sinh em , sẽ không bao giờ vì ngƣời ngoài mà nghi ngờ em , cũng sẽ không tin

bât cƣ lơi nào của ngƣời khác . Cho du em co lam sai cai gi , cũng sẽ đứng bên cạnh

em. Anh ta lam viêc gi cung se suy nghi đên em trƣơc tiên     , không quan ngƣơi

khác lời ra tiếng vào . Tât ca nhƣng ngƣơi phu nƣ khac đôi vơi anh ta đêu  

là phù

vân, dù có ai đó vì anh ta mà tự sát , giả bộ nhƣ Lâm Đại Ngọc , cũng cút sang một

bên, nói tóm lại , anh ta chi cân co minh em la đu , tiêu tam tiêu tƣ gi đo đêu không

có cửa.”

Cô noi liên môt mach , tâm tinh tôt lên rât nhiêu .

Anh sƣng sơ nhin cô .

Cô de dăt nhin anh , sơ bô dang “đan ba chanh chua” vƣa rôi hu doa anh   

:

“Cai nay... chỉ là em nghĩ thôi nha , không co nghia la...”

Anh căt ngang lơi cô , kéo cô lại gần: “Giơ chung ta nê n ngu đƣơc không ?”

Cô nhiu may : “Vi sao?”

“Vi, anh chinh la ngƣơi đan ông ich ky hiêm co đo .”

Cô không co noi tiêp , khóe miệng cong lên mỉm cƣời .

~~Happy ending ~~

Đôi lời ngƣời dịch

“Đây là một trò đùa hoang đƣờng, hóa ra cái gọi là chân tƣớng cũng không phải

là sự thật. Sự thật chính là, nếu nhƣ thật lòng yêu cô, anh sẽ bất chấp  mọi thứ, sẽ

vĩnh viễn lựa chọn ở bên cạnh cô.”

Đoc lai câu cuôi trong văn an, tôi tƣ nhiên lai nhơ lại lần đầu tiên đọc truyện này.

Lúc ấy tôi băn khoăn, sao chân tƣơng lai không phai la sƣ thât? Dân dân cac tinh

tiêt trong câu chuyên giƣa bôn con ngƣơi nay đƣơc mơ ra dƣơi anh sang, tôi mơi

hiêu. “Chân tƣơng” ơ đây la thƣ ma bon ho - Mạc Tu Lăng & Giang Nhân Ly -

nhìn thấy, cảm nhận bằng trực giác của bản thân. Họ ngỡ đó là sự thật, để rồi tự

hành hạ bản thân mình, tƣ sa chân vao cai goi la “phƣơng an 2″ - sƣ lƣa chon bât

đăc di! Anh yêu cô nhƣng không dam thô lô, khiên cho co ke thƣ ba lơi dung nhƣơc

điêm cua anh va cô đê tach hai ngƣơi ra. Cô yêu anh nhƣng trong măt cô luc ây

chỉ nhìn thấy “cặp thanh mai trúc mã” kia, lòng kiêu ngạo và sự tự tôn không cho

phép cô tranh giành. Trong cai đêm anh hôn lên tran cô, nhƣng vi nhut nhat ma

anh vôi va goi tên “Đinh”, lúc ấy, phải chăng chính là lúc cô đã thực sự lựa chọn

tƣ bo tinh cam vơi anh, phải chăng chính là “vì không chiếm đƣơc, cho nên mơi

buông tay…”? Cƣ nhƣ thê, họ bỏ lỡ nhau, tuôi thanh xuân đep đe cung môi tinh

âm thâm cua bon ho đƣơc cât giâu ky lƣơng trong “bao khô ky ƣc”.

Nhƣng hai con ngƣơi đang thƣơng ây đâu dê dang thoat ra khoi sơi dây đinh

mênh. Hai năm, môt cuôc hôn nhân không tinh yêu, sƣ xuât hiên cua môt Diêp Tƣ

Đinh, cùng với đó là một chuỗi dài những khúc mắc trong cuộc đời họ dần dần

đƣơc thao gơ. Cuôi cung ho cung vân ơ bên nhau, “bất chấp mọi thứ, vĩnh viễn lựa

chọn ở bên nhau”.

CHUYỆN BÊN LỀ

Chuyên bên lề 1: Giác quan thứ sáu không nhạy

Đứa con này của Giang Nhân Ly lúc sinh ra thật giống nhƣ là trăng sáng đƣợc bao quanh bơi sao day đăc. Cả hai gia đìn h, già trẻ lớn bé đều đến bệnh viện chờ .

Mạc Tu Lăng mặc quần áo vô trùng vào trong phòng sinh . Anh năm chăt tay Nhân

Ly. Trên măt cô tƣng giot tƣng giot mô hôi chay xuông , anh lâp tƣc lau đi, nhƣng

lau thê nao cung không h ết.

Lúc ấy anh vô cùng hối hận . Lẽ ra không nên nghe theo cô nói cái gì mà sinh tự

nhiên se không anh hƣơng đên voc dang va không co vêt mô trên ngƣơi . Hiên giơ cô qua thƣc rât đau, thơi gian mang thai cô cung không gây đi  nhiêu, nhƣng cung

không mât nhiêu sƣc lƣc nhƣ luc nay .

Bác sĩ nhiều lần nói : “Găng lên! Găng lên !” khiên Tu Lăng cang suôt ruôt .

“Năm lây tay anh, năm lây !” Anh nhin bô dang cô nhƣ vây thât sƣ la không biêt

phải làm gì .

Nhân Ly trƣng măt : “Cut xa ra!”

Cô bam viu lây ga giƣơng , muôn băt anh chiu đau cung !

Tu Lăng lam nhƣ không nghe thây lơi cô , vân cô sƣc lau mô hôi cho cô . Miêng

lƣơi cô khô khôc, đau đơn muôn chêt ! Sinh con sao lai phiên phƣc nhƣ vây chƣ ?

Chịu mƣời tháng không nói đến , lúc thoát nạn lại còn phải chịu đựng nhƣ thế này .

Nhân Ly rôt cuôc không chiu đƣơc het lên . Tu Lăng ca kinh , cả ngƣời cứng đơ .

Cuôi cung tiêng khoc cua em be cung vang lê n. Tu Lăng thơ hăt ra môt hơi nhe

nhõm, giông nhƣ la vƣa hoan thanh môt nhiêm vu !

(anh cƣ lam nhƣ anh vƣa đe

xong ây ^^)

Lúc này, Nhân Ly năm trên giƣơng cung bât khoc .

Tu Lăng thây vây thi cam thây an tâm hơn , cô vân con sƣc ma khoc, nhƣ vây dam

chăc la không sao rôi .

Nhƣng anh vân an ui cô : “Đƣng khoc nƣa! Không sao rôi! Khô cƣc qua rôi!”

Anh lau măt cô , chăng hiêu sao cang lau cang không sach . Thât không co đao ly a ! Giơ anh mơi thây r õ hóa ra chính là mồ hôi của anh rơi lên mặt cô . Anh cƣơi.

Hai ngƣơi đa trơ thanh cha me rôi ma con không tƣ giac , măc du vƣa mơi sinh con .

Cuôi cung Mac Chi Hao đanh phai goi Tu Lăng : “Con không tơi nhin con gai đi !”

^ _ ^

(iu anh Lăng lơm i, quan tâm vơ hơn con kia <3)

Bây giơ Tu Lăng mơi co phan ƣng , xoay ngƣơi lai đi hai bƣơc : “Cai gi? Con gai?”

Hoàng Tƣ Liên gật đầu : “Ƣ, môt tiêu công chua , sáu cân

(băng ba cân ơ Viêt

Nam)

Tu Lăng cau may: “Sao lai la con gai?”

Mạc Chí Hạo và Hoàng Tƣ Liên nhìn qua con trai , cảm thấy lo lắng . Xem ra con

trai minh co tƣ tƣơng trong nam khinh nƣ . Nhƣ vây thât không đƣơc .

(hai ngƣơi

trọng nam khinh nữ thì có =.=)

Tu Lăng lúc này mới đi đến bế đứa bé . Nhỏ nhắn, đôi măt cung chƣa mơ ra , ngũ

quan cung không thây đƣơc gi , da măt nhăn nheo .

Nhƣng anh vân ôm lây , con cua anh, dù hình dạng thế nào anh cũng thích .

Anh ôm con đên bên giƣơng bênh : “Nhin xem, con gai chung ta !”

Nhân Ly run lên : “Sao lai biên thanh con gai ? Ai đanh trao?”

(hƣ!!!!)

Anh trƣng măt vơi cô : “Phai trach giac quan thƣ sau cua em không đung chƣ !”

Cô lâp tƣc diu giong lây long đon lây cuc cƣ ng: “Con gai cung tôt , nhu thuân,

không phai noi con gai chinh la ao bông nho sao !”

Anh co phân phiên muôn , mât công chuân bi bao nhiêu đô sơ sinh nhƣ vây , cuôi

cùng lại không dùng đến . Cảm giác giống nhƣ là mất công ôn tập  kĩ càng lắm rồi

thây giao lai thông bao huy thi .

“Ao bông nho?” Anh nhăc lai lơi cô , nhƣng ro rang tâm tinh không tôt : “Không phải em nói nhất định là con trai sao ? Còn bắt anh mua nhiều đồ con trai nhƣ vậy .

Giơ lam sao đây?”

Cô lai tô cao tôi trang anh : “Thơi đai nao rôi ma anh con co tƣ tƣơng trong nam

khinh nƣ nhƣ vây ha ? Con gai thi lam sao ? Nó theo em mƣời tháng , khô cƣc lăm

mơi sinh ra đƣơc. Đên lƣơt anh ghet bo no a ?”

Anh đau đâu, kêt qua nay la lôi cua anh sao ?

(không anh thi sao? Ai bao anh không

có “Y”)

Chuyện bên lề 2: Tranh tivi

Công chua nho cua Mac gia năm nay đa ba tuôi , thƣa hƣơng gene lƣơi biêng

của mẹ, trƣơc nay cô be đêu ơ cung ông ba nô i.

Nhân Ly hiêu ro , để cho con gái ở cùng hai ngƣời đều là vì cô ngại phiền

phƣc.

Thât la thƣơng cam cho Tiêu Khê co môt ba me cƣc phâm nhƣ vây .

Đƣợc rồi, mọi ngƣời thử nói xem , trẻ con thích nhất là xem cái gì    

? Đƣơng

nhiên la phim hoat hinh rôi  . Đây chinh la ham thich cua tre con a    , không thê loai

bỏ đƣợc sở thích ấy, cho nên phai tôn trong sơ thich cua con .

Rât ro rang, Nhân Ly môt chut cung không chiu hiêu .

Tiêu Khê đang xem “So i xam va Cƣu vui ve”

, đây la bô phim cô be thich

nhât gân đây . Cƣu vui ve thât thông minh , còn sói xám không những ngốc nghếch

mà còn sói vợ . Tiêu Khê thich nhât la Cƣu My

, vì rất xinh đẹp , toàn hay chƣng

diên giông min h.

Tiêu Khê xem phim đa đƣơc môt tiêng đông hô rôi   , cuôi cung ba me lƣơi

của cô bé cũng rời giƣờng . Cô nhin mẹ xem thƣơng .

Nhân Ly ngap môt cai , sau đo nhiu măt hoi : “Con đang xem cai gi ?”

“Soi xam va Cƣu vui ve , phim này nổi tiếng thế mà mẹ không biết ?”

Nhân Ly sƣng sôt : “Hoa ra la me không theo kip thơi đai !”

“Không sao, giơ la thê ky cua nhƣng ngƣơi sinh sau       00.”

(*sinh tƣ năm 2000

trơ đi)

Nhân Ly nhin con gai đang yêu cua minh tra    lơi ma không them nhin cô :

“Vây no noi vê cai gi ?”

“Soi xam muôn ăn thit cƣu , nhƣng lân nao cung không ăn đƣơc  , bơi vi Cƣu

vui ve rât thông minh .”

Nhân Ly nhiu may : “Môt lân cung không ăn đƣơc ?”

Tiêu Khê gât đâu , cƣu vui ve thông minh nhƣ thê , sao ma bi soi ăn thit đƣơc

chƣ.

“Nhƣng me muôn xem soi ăn thit cƣu !” Nhân Ly ro rang không thich bô

phim nay , vì sao sói lại không ăn đƣợc cừu ?

“Nhƣng soi xam không ăn đƣơc .”

Nhân Ly giât lây điêu khiên tƣ xa : “Vây thi đƣng xem nƣa . Sói mà không ăn thịt đƣợc Cừu, mẹ xem mà sốt cả ruột . Không ăn đƣơc thi đƣng xem nƣa .”

Tiêu Khê thât đang thƣơng ...

Cô be nhin me minh : “Xem đi ma ! Đi ma ! Đi ma! Đi ma!”

Nhân Ly lăc đâ u: “Không xem! Không xem! Không xem!”

Tiêu Khê biu môi : “Nhƣng thƣ me xem con xem không hiêu  

, nhƣng nhƣng

thƣ con xem me đêu hiêu . Sao lai cây lơn gat be nhƣ thê ?”

Nhân Ly thay đôi tƣ thê ngôi : “Nêu không hiêu thi con đi lam bai  tâp đi, mẹ

nhơ cô giao ơ nha tre đa giao bai vê nha cho con rôi !”

Tiêu Khê tƣc giân , hâu qua rât nghiêm trong ...

Cô be chay tơi keo ao me: “Me, con muôn xem phim hoat hinh ...”

“Chơ me xem xong bô phim nay đa !”

Tiêu Khê kiên đinh: “Me, mẹ có để con xem phim hoạt hình không ?”

Nhân Ly nhăc đâu .

Tiêu Khê nhay lên ngƣơi me : “Con se khoc, đơi ba ba vê se thây!”

Nhân Ly khe căn môi : “Con tin me măc kê con khoc không ?”

Tiêu Khê nhâp nhay măt , không hiêu ro .

Nhân Ly ƣu nha cƣơi : “Me se sinh cho em môt em gai , đến lúc ấy chắc chắn

ba ba con se quan tâm tơi em gai , không quan chuyên con co khoc hay không đâu .”

Cô be không vui  , năm vay me : “Con không muôn em gai   , không muôn,

không muôn !”

Tu Lăng trơ vê nha lâp tƣc nhin thây môt lơn môt be đang đanh lôn  . Anh vôi vã chạy tới ôm lấy cô công chúa nhỏ của mình : “Sao vây? Khóc gì thế?”

“Con không muôn me sinh em gai , không muôn!” Tiêu Khê khoc loc.

Tu Lăng ngơ ngac : “Sao không muôn ?”

“Co em gai, ba me se không con yêu thƣơng con nƣa . Tình yêu cũng bị phân

chia.”

Tu Lăng thơ dai : “Tiêu Khê, sao lai đi hoc tinh ich ky cua me con thê ?”

Nhân Ly không vƣa long : “Anh dƣa vao đâu ma bao no hoc em ? Sao không

nói là học anh đi ?”

“Anh du co ich ky cung la giâu giêm ki , còn em xem, lúc nào cũng bộc lộ ra

ngoài!” Ngƣơi nao đo dong dac .

(săc!!!)

Nhân Ly: khinh thƣơng !

Chuyện bên lề 3: Nhà có cô vơ lƣơi

Ban đêm, Tu Lăng cƣc ky diu dang , cái này gọi là tiến công ôn nhu . Nhƣng ngƣơi

nào đó vẫn không chịu nể tình : “Tu Lăng, anh muôn lam gi ?”

“Không phai hôm nay em noi vơi Tiêu Khê la sinh em gai cho con sao ?”

“Em chi nói đùa một chút thôi !”

“Ngƣơi lơn sao ma noi xao trƣơc măt tre con nhƣ vây đƣơc . Ngƣơi lơn chung ta

chính là giáo viên vỡ lòng của con , là tấm gƣơng của con , không thê nhƣ vây đƣơc .

Chúng ta nói phải giữ lời .” Tu Lăng kiên tri lên lơp.

Nhân Ly đâu hang : “Vây đƣơc rôi!”

Sau khi triên miên môt luc , cô nghi tơi chuyên gi : “Không đung , Tiêu Khê không

mong muôn co em gai .”

Anh day tran: “Vây thi sinh con trai .”

Cô lăc đâu: “Em co dƣ cam, lân nay co thê sinh con gai .”

“Giac quan thƣ mây ?”

“Giac quan thƣ sau.”

Anh yên tâm: “Vây khăng đinh la con trai , giác quan thứ sáu của em luôn phản

chủ!”

Cô nên cai gôi vao đâu anh : “Anh ro rang không tin em .”

“Ai bao đa tƣng co tiên lệ, trách gì chứ.” Co điêu tâm trang anh rât tôt : “Co con

trai thi nhƣng thƣ trƣơc đây mua se co thê đƣơc dung rôi , vân may anh không nghe

lơi em vƣt đi.”

Không lâu sau đo , Nhân Ly qua nhiên mang thai .

Tiêu Khê rât buôn bƣc , cuôi cung cung tim đƣơc thơi cơ tiên công . Cô be vao thƣ

phòng của ba: “Ba ba!”

“Sao vây?” Tu Lăng câm tai liêu đăt xuông ban .

“Ba đƣa con vê ông ba nôi đƣơc không ?”

“Vi sao?”

“Me sinh em trai, nhât đinh se băt con chăm soc em, chăc chăn se coi con nhƣ nha

hoàn mà sai bảo . Con không chiu !”

Tu Lăng quyêt đinh day bao con gai : “Me rât lƣơi sao?” Cô be gât đâu chăc chăn.

Tu Lăng sa sâm măt : “Nêu biêt me con nhƣ vây , sao con con muôn đi? Muôn hoc

mẹ con a?”

“Nhƣng…” Cô be nhăn măt không noi ra lơi .

“Biêt me không phai tâm gƣơng tôt thi không đƣơc hoc . Tiêu Khê cua bô me se la

môt đƣa tre chăm ngoan .”

Tiêu Khê gât đâu : “Nhƣng me lƣơi nhƣ vây…”

“Trong nha co môt ngƣơi lƣơ i la đu rôi, nhiêu qua mât cân băng . Cho nên Tiêu

Khê phai chiu kho .”

“Vây vi sao không phai la me ?”

“Me con nhiêu tuôi rôi, không uôn năn đƣơc , con con nho, dê uôn năn!”

Tiêu Khê gât đâu : “Đây la ƣu điêm a ?”

Tu Lăng khăn g đinh: “Đung vây .”

Nhân Ly mang thai đƣơc năm thang thi cam thây ky la , lo nghi rât nhiêu . Tu Lăng vô cung lo lăng vê chuyên nay , đi đâu cung đi cung nhau , anh đên công ty, cô cung

đến công ty, môt bƣơc cung không rơi .

Tiêu Khê ở nhà rất vui, không co ai tranh gianh TV , thât tôt.

Tu Lăng đƣa Nhân Ly đi cung , cùng đi làm , cùng đi ăn, cùng nhau về nhà . Chỉ cần năm phút không thấy anh , cô nhât đinh se nôi giân .

Anh đa đƣơc nêm mui vi gian khô rôi .

Có điêu thƣơng đê cung thƣơng tinh , cuôi cung con trai rôt cuôc cung ra đơi .

Điêu nay khiên cho Tu Lăng vô cung vui sƣơng , đƣa con trai nay se giup cho mây

thƣ đô cât trong nha cua anh đƣơc dip dung đên .

Chuyện bên lề 4:Tàn yêu

Nhân Ly, tôi nghi cô ây la niêm ƣơc ao cua tôi ...

Chúng tôi quen biết nhau vì học cùng một lớp đại học  

. Lúc đầu, tôi nghe

thây moi ngƣơi ban tan vê Nhân Ly đêu la cao ngao va không coi ai ra gi   . Nhƣng

nhƣng điêu đo cu ng không lam tôi mât đi hƣng thu cua tôi vơi cô ây  . Cô ây không

lƣu tâm cai gi , nhƣng lai biêt rât nhiêu điêu  . Cô ây co thê ve rât đep , chơi dƣơng

câm rât hay , đanh cơ vây rât gioi , chơi đan tranh rât tôt . Tôi cam thây nhƣ  không

có gì là cô ấy không thể làm đƣợc .

Nhƣng, tôi không hê đô ky vơi Nhân Ly  . Dù cho rất nhiều nữ sinh ao ƣớc

đƣơc nhƣ cô ây - hẹn hò với Tả Dật Phi . Đơn gian la vi , cô ây co tinh yêu cua cô

ấy, tôi cung co điêm tƣa cu a tôi.

Chuyên giƣa tôi va Ngô Vinh Diên dƣơng nhƣ không thê noi ro ...

Chúng tôi là thanh mai trúc mã , lƣơng tinh tƣơng duyêt , đa la ban hoc cua

nhau vai chuc năm .

Anh ây tƣng vi tôi ma đanh nhau , tƣng đƣng ngoai công trƣơng chơ tôi hang

giơ, tƣng mua loai kem tôi thich nhât cho tôi . Ngƣơi con trai ây, tôi rât tƣ nhiên ma

coi anh ta la chông minh .

Chỉ có điều, nhƣng điêu nhƣng sai lâm trên thê giơi nay không it .

Anh tăng cô hoa hông  , đƣa cô vê nha , nhƣng vi sao ngƣơi bên canh cô

không phai la anh ?

Câu hoi nay rât đung vơi trƣơng hơp cua tôi .

Tôi vinh viên không quên đƣơc ngay mƣơi bay thang năm      

, hôm đo la sinh

nhât me tôi , tôi lai xe vê nha . Gia đinh tôi cun g đƣơc coi la kha gia trong vung , bơi vây tƣ be tôi đa đƣơc ngƣơi lơn chiêu chuông thƣơng yêu , chăng mây khi phai chiu

điêu gi âm ƣc . Đƣơng nhiên trong măt cha me , tôi cung chƣa bao giơ kem coi . Tƣ nhỏ tôi đã học ở trƣờng trọng điểm, tƣ tiêu hoc, trung hoc đên đai hoc .

Tôi thƣơng hiêm khi lai xe , măc du khi hoc đai hoc cung đa đƣơc câp băng

lái xe nhƣng chỉ riêng hôm đó để tiết kiệm thời gian , tôi đa lai xe tƣ trƣơng vê

thành phố C.

Mẹ tôi chuân bi rât nhiêu đô đăc san

, còn dặn tôi nhất định phải mang đến

cho Ngô Vinh Diên . Mẹ tôi đúng là đã coi anh ấy là con rể . Thƣc ra, tôi sơm cung

đa coi nhƣ vây .

Trạm dừng tiếp theo không có đèn giao thông

, tôi trƣc tiêp đi thăng . Bông

nhiên co ngƣơi vot ra . Nháy mắt tôi cảm thấy một thân ảnh ngã xuống  . Nhƣng tôi

không dƣng xe lai , nhu nhƣơc va sơ hai đa chiên thăng ly tri cua tôi , cho nên, tôi đa

lƣa chon bo trôn...

Tôi tƣ phi bang ban thân.

Sơ hai va bât lƣc cung không diên ta đƣơc sƣ khung hoang trong đâu tôi .

Tôi cang lai xe cang nhanh       , không bân tâm Ngô Vinh Diên đang trong giơ

làm việc , tôi lâp tƣc goi điên cho anh ây . Tôi co chia khoa căn hô công ty phân cho

anh ây, lâp tƣc mơ cƣa vao, tay cung không run rây nôi ...

Có thể do giọng tôi trong điện thoại rất hoảng hốt cho nên anh ấy tới rất

nhanh.

“Em sao vây? Sao măt tai nhơt thê kia ?” Anh ây lo lăng nhin tôi .

Tôi giông nhƣ vƣa tum đƣơc phao cƣu sinh         

, lâp tƣc chay tơi ôm châm lây

Vĩnh Diễn: “Vinh Diên, làm sao bây giờ ? Em phai lam sao bây giơ ?”

“Em tƣ tƣ noi anh nghe , đƣng căng thăng .” Anh ây vuôt toc tôi , khiên tôi tƣ

tƣ binh tâm la i.

“Em... em giêt ngƣơi .”

Măt anh ây biên săc : “Em noi cai gi vây ?”

Tôi kê lai toan bô cho anh ây . Săc măt anh ây vô cung xâu , nhƣng không hê

trách móc tôi lấy một câu : “Nghia la em cung không xac đinh đƣơc ngƣơi đo co   bị

đâm chêt hay không ?”

Tôi gât đâu.

Anh ây đƣa tay lên đe hai ba vai tôi   : “Đƣng lo lăng , có lẽ ngƣời kia cũng

không sao...”

Tôi gât đâu nhƣng vân cam thây bât an     :  “Vinh Diên , anh đi xem đƣơc

không?”

Anh ây nhin bô dang lo lă ng cua tôi, sau đo gât đâu

Sau nay, tôi nhiêu lân nghi , nêu nhƣ tôi không bao anh ây đi , liêu chung tôi

có phải nhận lấy kết cục nhƣ ngày hôm nay hay không

? Nhƣng, tôi không nghi

đƣơc nhiêu nhƣ vây .

Sau sƣ viêc đo cung không có xảy ra chuyện gì nữa . Mãi sau này anh ấy mới nói với tôi , ngƣơi hôm đo bi xe tôi đung phai la môt cô gai

, không chêt , cũng

không co gi nguy hiêm , cho nên đôi phƣơng không tim ngƣơi gây tai nan  . Tôi rôt cuôc mơi yên tâm , có lẽ là do tôi cho rằng mọi chuyện quá mức hoàn hảo cho nên

không nhân ra trong măt anh ây hiên lên môt chut đau đơn .

Môi lân chung tôi găp gơ cung không co gi đăc biêt     , tôi vân quan ly cƣa

hàng của tôi , cuôi tuân găp Vi nh Diên . Chỉ thỉnh thoảng anh ấy nói phải tăng ca

cho nên không găp tôi đƣơc . Tôi không suy nghi qua nhiêu , chỉ bảo anh ấy giữ gìn

sƣc khoe.

Kỳ thực , rât nhiêu chuyên đêu co ngon nganh      , chỉ do tôi không muốn phải

nghĩ đến.

Ví dụ nhƣ, anh ây ngay cang it goi điên cho tôi ...

Ví dụ nhƣ, anh ây không con tao nhƣng niêm vui bât ngơ cho tôi nƣa ...

Ví dụ nhƣ, sô lân anh ây đên tim tôi ngay cang it ...

Trong long tôi co lo lăng nhƣng cam giac   của phụ nữ trong tôi bắt đầu trỗi

dây, tôi tin tƣơng anh ây , hay noi đung hơn , tôi tin tƣơng vao tinh cam bao nhiêu

năm qua giƣa chung tôi . Tôi vân kiên đinh cho răng tinh yêu cua chung tôi rât bên

vƣng, giông nhƣ hang trăm năm chúng tôi vẫn là một .

Chuyên anh ây hen ho vơi ngƣơi khac la tôi nghe đƣơc tƣ môt ngƣơi quen   . Cô ây noi nhin thây Ngô Vinh Diên ơ bênh viên chăm soc môt ngƣơi con gai  .

Tôi đƣơng nhiên không tin , có điều đã hoài nghi .

Tôi tơi bênh, cũng thấy bọn họ ...

Ngô Vinh Diên bƣng môt bat chao , cƣơi nhin cô gai trên giƣơng      : “Nao, ăn

cháo đi!”

“Nhƣng em đa ăn nhiêu lăm rôi .” Cô ta nhăn măt.

“Thi ăn thêm môt chut nƣa .” Anh ây vân kiên tri . Cô gai kia thỏa hiệp.

Sau khi cô ta ăn xong  , Vĩnh Diễn cầm khăn lau miệng cho cô ta    : “Đƣng

biêng ăn, phải ăn nhiều vào thì mới chóng khỏi bệnh .”

Cô gai tôi sâm măt : “Bac si noi chân trai cua em cho du co khoi cung không

thê đi lai nhƣ bình thƣờng đƣợc . Cả đời này sẽ bị... thọt.”

Săc măt Vinh Diên thay đôi , xẹt qua một tia đau đớn và bất đắc dĩ .

Nhƣng cô gai kia lai cƣơi : “Co điêu, có mất chắc chắn có đƣợc . Em tin ông

trơi se không bac đai em.”

Trong anh măt cô ta co ve đep thanh thuân .

Đung nhƣ trong long tôi đinh liêu

, cô gai tên Lâm Tiêu Ƣu nay chinh la

ngƣơi bi tôi tông xe phai ngay hôm đo . Nghe mây ngƣơi y ta noi vơi ve căm phân  :

“Ngƣơi gây tai nan kia thât la  ghê tơm, đâm ngƣơi rôi bo chay .”

“Hai ngƣơi ta mât môt chân .”

“Trên đơi nay loai ngƣơi nao cung co .”

Tôi không dam nghe nƣa , tôi biêt , tƣ thơi khăc đo , lòng tôi không hề đƣợc

thanh than .

Vĩnh Diễn nói với tôi cô gái ki a không bi lam sao , hóa ra chỉ là muốn làm tôi yên long . Tôi yên tâm nhƣng cung vân lo lăng , vì thái độ của anh ấy với Lâm Tiểu

Ƣu. Nhƣng tôi lƣa minh dôi ngƣơi , cô găng tin tƣơng răng anh ây chi la vi ay nay

vơi lôi lâm tôi gây ra.

Bơi vây, tôi tinh nguyên tin tƣơng anh ây .

Dù trong lòng tôi bất an , dù mọi dấu hiệu đã nói lên tất cả .

Tôi cung đa tƣng tân măt chƣng kiên bon ho bên nhau  . Đo la môt lân ơ siêu

thị, anh ây đi đăng trƣơc , cô ta theo sau , bọn họ không nói nhiều , nhƣng đông tac rât ăn y. Chân cô ta không tiên đi lai , nhƣng cô ta không hê bân tâm đên anh nhin

của ngƣời khác, trƣơc sau nhƣ môt đêu cƣơi rang rơ .

Hai ngƣơi bon ho tro chuyên vui ve .

Nụ cƣời trên mặt bọn họ đâm vào lòng tôi    . Cho nên tôi đƣng đây

, nhiêu

ngƣơi nhƣ vây , nhƣng trong măt chi thây hai ngƣơi bon hoc .

Tôi co chua xot thâm nghi        , nêu nhƣ la Nhân Ly , cô ây nhât đinh se đi lên

trƣơc, tuyên cao ai mơ i la nƣ chu nhân . Nhƣng tôi không phai cô ây , cho nên , tôi

nhu nhƣơc chay trôn .

Đêm đo, tôi môt minh uông rƣơu , khóc lóc . Tôi biêt, cho du tôi đang lam gi

anh ây cung se không thây , có lẽ anh ấy chỉ đau lòng vì một ngƣời   nào đó. Tôi tƣ

nhủ bản thân không đƣợc khóc , đo la canh giơi cao nhât .

Nêu nhƣ luc ây tôi không lai xe bo chay  , tât ca se không xay ra , là lỗi của

tôi...

Nhƣng tan nhân nhât không phai la chuyên nay .

Sau khi biêt tin Vi nh Diên găp tai nan , đâu oc tôi hoan toan trông rông , lâp

tƣc chay tơi bênh viên .

Tôi con chƣa chay vao phong bênh đa nghe thây tai xê đƣng bên ngoai mơ

miêng: “Tôi thât sƣ không co đâm anh ta , tôi đa bâm coi liên tuc nh ƣng anh ta vân

đƣng im không nhuc nhich .”

Chơp măt, tình yêu dƣới đáy lòng tôi cuối cùng cũng tiêu tan .

Tôi không vao trong , mà vội vã bỏ chạy ...

Tôi chay vê nha , chạy hơn hai giờ , gió táp vào mặt tôi , nhƣng ky la la tôi

không hê khoc .

Ký ức tôi ùa về...

“Anh se yêu em bao lâu?” “Rât lâu.”

“La bao lâu?”

“Vây con phai xem anh sông đƣơc bao lâu.”

“Deo mep. Ngô nhơ co ngay anh không con yêu em thi sao?” “Nêu nhƣ co ngay đo, anh se phai chêt.”

Không yêu em, anh se phai chêt...

Chêt...

Tôi nhăm măt . Cuôi cung cung tin . Tin răng tinh yêu cua tôi đa kêt thuc .

Ai hiểu được lòng em? - Ngoại truyện 5

Diêp Huc Đinh

Edit: Sahara

Lúc này, đai hoc C nôi danh toàn quốc đang vô cùng hỗn loạn . Toàn bộ sinh

viên đang đƣng trƣơc man hinh lơn xem truyên hinh trƣc tiêp buôi diên thuyêt cua

thƣơng nhân Diệp Húc Đình.

Đây la lân đâu hanh tung cua Diêp Huc Đinh bi ro ri tƣ sau khi anh vê   nƣơc,

giơi truyên thông cung chi la suy đoan răng anh tôt nghiêp đai hoc C

, mà hơn nữa

hôm nay la đai lê ki niêm môt trăm năm thanh lâp trƣơng       

, cho nên khăng đinh anh

sẽ có mặt tại đây diễn thuyết . Cái tên Diệp Húc Đình  năm nay rất nhiều lần đƣơc lên các tờ báo kinh tế, trở thành nhân vât mơi trên thƣơng trƣơng , bô dang cua anh

lúc nào cũng thâm trầm , đƣa tâp đoan Vân Đoan bƣơc sang môt ky nguyên mơi   .

Hai năm trƣơc , Diêp Măc Hoa giao tâp đoan cho Di  ệp Húc Đình , không it ngƣơi

mang thai đô mong ngong Vân Đoan xuông dôc  , nhƣng hiên nhiên Diêp Huc Đinh

đa khiên bon ho thât vong rôi .

Trọng tâm của Vân Đoan là thị trƣợng ngoại địa , nhƣng vai năm gân đây thi

trƣơng ngoai đ ịa bão hòa , hơn nƣa ap lƣc canh tranh rât lơn , cho nên Diêp Huc

Đinh mơi co kê hoach vê nƣơc phat triên  , tuy nhiên vân se duy tri lam ăn ơ hai

ngoại, quả nhiên là muốn đẩy Vân Đoan lên tới vị trí dẫn đầu .

Diêp Huc Đinh đƣng trên buc giang châm rai diên thuyêt , rât nhiêu giao viên

và sinh viên nhìn anh bằng ánh mắt sùng bái .

“Nghe noi Diêp hoc trƣơng trƣơc đây thanh tich hoc tâp rât xuât săc    , vƣa

vào trƣờng đã trở thành nhân vật là m mƣa lam gio cua đai hoc C .”

“Vây chăc chăn co rât nhiêu ngƣơi thich anh ây .”

“Co điêu Diêp hoc trƣơng đêu không thich , hơn nƣa nghe noi anh ây chi co

môt ngƣơi ban gai đa tƣng yêu nhau năm năm .”

“Thât không nhin ra anh ây lai si tinh nhƣ vây .”

“Vây cung không chăc , ai biêt đƣơc trƣơc đây anh ta thê nao  

? Đan ông tôt

chăng phai đêu co môt chuyên cu kho quên đƣơc sao ?”

“Ô.” Môt trân thôn thƣc vang lên .

Diêp Huc Đinh diên thuyêt xong       

, theo thông lê tiêp tuc tra lơi mây câu hoi

hơi hơt cua thinh gia     

, sau đo anh đi xuông khan đai  . Dáng vẻ bình tĩnh , bƣơc đi

thong dong, anh đao măt qua bên ngoai . Dƣơng nhƣ tât ca moi thƣ đêu không thay

đôi, nhƣng lai giông   nhƣ cai gi cung khac  . Con ngƣơi trong măt anh tôi sâm lai

môt chut, anh tiêp tuc đi vê phia trƣơc .

Không bao lâu , anh phat hiên co ngƣơi theo sau minh , anh đi đên môt chô it

ngƣơi, sau đo mơi quay đâu lai : “Tai sao lai theo tôi?”

Vẻ mặt của anh rất bình tĩnh , vẻ mặt ấy khiến cô gái kia có chút kinh ngạc  .

Cô châm rai bƣơc lên : “Em chi... chỉ...”

Diêp Huc Đinh nheo măt , dùng ánh mắt ám thị cho cô nói hết lời .

Cô gai cuôi cung cung lây đƣơ   c dung khi mơ miêng  :  “Diêp hoc trƣơng ,

em...” Cô gai khe căn môi , “em thich anh.”

Diêp Huc Đinh không co biêu tinh gi   , anh đi đên ghê đa bên đƣơng ngôi

xuông, thuân tiên bao cô ngôi cung .

Cô gai sơ hai, tay đan lây nhau , tâm trang hinh nhƣ rât không ôn đinh .

“Cô thich tôi ơ chô nao ?” Diêp Huc Đinh nhin vê phia canh rƣng cach đo

không xa , chính là cánh rừng tình nhân của đại học C

, rât nhiêu đôi đêu chon nơi

này để hẹn hò .

Cô gai lây hêt dung khi nhin Diêp Huc Đinh          : “Tôi thich sƣ thâm trâm , chín

chăn cua anh, anh la môt ngƣơi co trach nhiêm , môt long môt da .”

Diêp Huc Đinh tƣ chôi cho y kiên , anh chi cƣơi : “Vây cô thây Tu Kha Pham

thê nao?”

Cô gai lâp tƣc to ra chan ghet : “Ngoai cai bô dang thân xac thôi tha ra không

có bất cứ điểm nào đáng khen

, bât cân đơi, đao hoa, vô trach nhiêm , chỉ biết đùa

giơn...” Noi đên đây, cô gai đôt nhiên dƣng lai , “Hoc trƣơng, sao anh biêt anh ta?”

Diêp Huc Đinh cƣơi : “No la em ho cua tôi .” Anh nghiêm trang nhin cô gai  ,

“Cô tin không ? Tôi trƣơc đây con bât cân đơi hơn câu ta

, đao hoa hơn câu ta , vô

trách nhiệm hơn cậu ta nhiều .”

Cô gai mơ to măt kinh nga c: “Nhƣng...”

Diêp Huc Đinh lăc đâu , nhìn cô gái bên cạnh : “Cho nên mơi noi , đơi ngƣơi

lúc nào cũng tràn ngập những điều không biết .”

Diêp Huc Đinh lai xe rơi khoi đai hoc C , cũng không nhận lời mời cơm của

hiêu trƣơng . Đa năm năm không quay vê đây       , thành phố này hình nhƣ vẫn luôn

thay đôi . Anh dƣng xe bên canh môt quan bar tƣ nhân cao câp  

, lây ra môt điêu

thuôc hut môt hơi manh . Tât ca moi thƣ đêu đang thay đôi , vây tai sao anh lai cam

thây ban thân minh không hê khac ?

Anh hut hêt môt điêu thuôc , sau đo mơi ra khoi xe . Mây ngƣơi nay đa tơi tƣ

lâu, rõ ràng là lấy lý do đón tiếp anh để mà nhậu nhẹt lu bù  . Anh đây cƣa môt ghê

lô ra, Sƣơng Văn Ngôn trông  thây lâp tƣc ôn ao : “Sao bây giơ mơi tơi ? Chăng le

lại kẹt xe?”

Mạc Hiên Vũ cƣời : “Ngƣơi ta la ông chu lơn , bình thƣờng ông chủ lớn đều là ngƣời xuất hiện sau cùng không phải sao ? Đo goi la gi nhi , à, là finale !”

Lý Thiên Nguyên nhin môt chut , sau đo khe lăc đâu cƣơi: “Uông đi!”

Diêp Huc Đinh đi vao ngôi xuông ghê , nhìn mấy ngƣời đang nhậu nhẹt , anh

cũng không đƣa ra ý kiến gì . Môt luc sau , Sƣơng Văn Ngôn cƣơi dâm ta , gọi ông

chủ quán  đƣa đên môt cô gai . Cô gai nay co le vân con la hoc sinh

, trong con măt

vân con viêt ro hai chƣ thanh thuân , không co môt chut vân đuc nao cua ngƣơi lăn

lôn ngoai xa hôi . Diêp Huc Đinh nhin cô gai

, không hê mơ miêng . Cô gai cung

nhìn anh , học những cô nƣơng khác cầm ly rƣợu lên kính anh          , anh cung không cƣ

tuyêt.

Môt đam ngƣơi nao loan môt luc

, cũng sắp đến lúc tan cuộc  . Lúc Sƣớng

Văn Ngôn rơi đi con cô y liêc nhin cô gai va vô vô v ai Diêp Huc Đinh .

Chơ moi ngƣơi đi hêt , Diêp Huc Đinh đƣa tay lên day day tran , sau đo tƣa

lƣng vao ghê . Anh nhin cô gai : “Cô đi đi!”

Cô gai kinh ngac nhin anh , có vẻ lúng túng .

“Tôi se noi vơi ông chu cua cô răng cô phuc    vụ rất tốt , thù lao cô đã cầm

cũng không cần trả lại .”

Lúc này cô gái mới sợ hãi rời đi .

Trong ghê lô nhât thơi yên tinh hăn đi , rât lâu sau mơi co môt âm thanh vang

lên tƣ trong goc phong : “Bây giơ vân khoe chƣ ?”

Diêp Húc Đình cƣời nhạt : “Ngƣơi không khoe chinh la anh .”

Thâm Thƣ Dinh khoe miêng nhêch lên : “Không ngơ Diêp tông nhât li van

kỵ cũng quan tâm tới cuộc sống của tôi .”

Diêp Huc Đinh nhăm măt        

, cũng không thèm vòng vo với anh t  a: “Vân đê

lơn nhât cua Thâm thi hiên giơ la vong quay vôn đâu tƣ qua dai   , trong thơi gian

ngăn không thê điêu chuyên đƣơc vôn đi   . Nói ngắn gọn chính là chênh lệch tài

chính. Tôi co thê trơ giup vôn giup anh vƣơt qua gi ai đoan nay.”

Thâm Thƣ Dinh vân không hê lô ra vui ve : “Điêu kiên?”

Diêp Huc Đinh không do dƣ cƣơi đƣa ra đap an : “Cô ây hiên đang ơ đâu?”

Thâm Thƣ Dinh châm rai nhin Diêp Huc Đinh    , lông may nhiu lai  :  “Tôi

không biêt , năm năm trƣơc tôi đa không biêt .”

Diêp Huc Đinh liêc nhin anh ta rôi mơi câm chiêc ao khoac rơi đi  , dánh vẻ

nhƣ không đông y đơi thêm vai giây .

Thâm Thƣ Dinh thơ dai

, ai ma ngơ đƣơc Diêp Huc Đinh năm xƣa lai trơ

thành cái bô dang nhƣ hôm nay ? Ánh mắt anh ta quét qua quyển tạp chí trên bàn  .

Anh ta nhơ luc nay trong khi moi ngƣơi đang trêu đua thi Diêp Huc Đinh vân cƣ

nhìn chằm chằm vào quyển tạp chí .

Lúc này anh ta nhìn thấy rõ ràng       

, trên tờ tạp chí có một câu :

“Trên thê giơi

này, luôn se xuât hiên môt ngƣơi, ngƣơi đo se day cho ban biêt cai gi se xay ra.”

HẾT

Lời người dịch:

Nhƣng gi tôi muôn noi ơ đây đêu la đƣng ơ goc đô ngƣơi đoc truyên , vê sƣ nhát

gan trong tinh yêu cua Mac Tu Lăng , và lòng đố kỵ của Giang Nhân Đình . (Tât ca

các trích đoạn nằm trong chƣơng 76.)

“Anh không thê không thƣa nhân la minh co trach nhiêm. Nhƣng, nêu đa sai rôi,

thì đừng tiếp tục sai lâm thêm nƣa.”

Đung thê, nêu biêt minh sai , nêu biêt không thê sƣa chƣa đƣơc lôi lâm , thì dừng

lại, ít ra cũng không khiến lỗi lầm nặng hơn nữa ! Anh Lăng nghi vây , nhƣng co le

ngƣơi nên lam điêu nay la Giang Nhân Đinh . Yêu - quá mù quáng ƣ ? Chƣa hăn vi

yêu ma cô ta lam ra nhƣng chuyên nay . Có lẽ chỉ là vì cô ta ghen tỵ với Giang

Nhân Ly chăng ? Dù vì lý do gì đi nữa , thì những việc cô ta làm thật sự không dễ

khiên ngƣơi ta thông cam đƣơc ! Cái gì cũng có mức độ của nó , châp nhân cung co

giơi han ma thôi !

“Nêu năm đo thƣc sƣ em chêt, anh con co thê an tâm ma sông hanh phuc nhƣ vây

không?”

Đung la Giang Nhân Đinh con chƣa cam long nên mơi hoi ra môt câu nƣc  cƣơi

nhƣ thê. Cô ta biêt ngƣơi ma Mac Tu Lăng yêu la ai , vây ma con cô tinh tao ra môt

vơ bi-hài kịch suốt hai năm qua , chỉ với hy vọng là Mạc Tu Lăng yêu mình ƣ ?

Không, chính xác mà nói là vì cô ta không muốn tiếp tục thua  kém Giang Nhân

Ly!

“Cuôc sông hiên tai cua anh, vôn di la vi sau khi cô ta chêt ma co. Câu hoi nay, có

quan trong nƣa không?”

Rõ ràng nhƣ vậy còn gì , rõ ràng là vì sau khi cô ta chết Mạc Tu Lăng và Giang

Nhân Ly mơi kêt h ôn, vây ma cô ta con hoi , nêu nhƣ cô ta chêt thât thi sao ? Buôn

cƣơi, chêt thât thi cung vây thôi , hai ngƣơi bon ho đa lây nhau rôi , Giang Nhân Ly

lại là ngƣời kiên quyết không quay đầu cho nên sẽ không buông tay Mạc Tu Lăng ,

Mạc Tu Lăng lai con hiêu ro ban thân minh yêu ai thi lam sao đê Giang Nhân Ly

rơi khoi minh nƣa đây . Anh chi “co thê buông tay đê cô ây đi tim hanh phuc”

nhƣng “không thê buông tay đê cô ây đi tim đau khô .” Anh vôn đa co lƣa chọn của

mình rồi !

“Anh đa chƣng kiên Giang Nhân Ly lơn lên, anh biêt cô kiêu ngao nhƣ chim công.

Bao nhiêu năm qua anh vân luôn muôn đem bô lông kiêu ngao trên ngƣơi cô nhô

xuông, muôn thây cô yêu mêm, muôn thây cô không kiêu hanh nôi. Thê nhƣng, lúc

đa thây đƣơc bô dang ây cua cô, chính anh là kẻ đau đớn hơn bất cứ ai

khác….”

Đoc đên đây tôi bông tƣơng tƣơng ra canh anh đƣng tƣ xa , lăng le trông

theo bong dang Giang Nhân Ly đang quy gôi dƣơi mƣa… Chuy ện này đã từng

đƣơc kê qua lơi cua Ta Dât Phi, rât ro rang, rât cam đông. Anh châp nhân hen mon

môt lân, để cho cô một nơi tránh mƣa tránh nắng - khi ma tât ca moi ngƣơi đêu đa

quay lƣng vơi cô !

Đoc truyên đên giơ phút này tôi chỉ cảm thấy tiếc một điều là , Mạc Tu Lăng vẫn là

môt chang trai nhat gan ! Anh yêu ma không dam noi , xƣa kia anh không noi la bơi

vì Giang Nhân Ly quá cao ngạo , còn bây giờ anh vẫn không nói là vì sao ? Nhƣng

tôi cũng tự hỏi, nêu anh noi ra rôi thi se thê nao ? Liêu vân mênh co dê dang đê cho

hai ngƣơi đên đƣơc vơi nhau hay không ? Có lẽ là không , vì Giang Nhân Đình vẫn

còn đó, Bạch Thanh Hà vẫn còn đó ! Nêu đa la sô kiêp, thì có tránh cũng không

đƣơc, không găp phai song gio nay , thì cũng sẽ gặp phải bão tố khác…

ĐỘC GIẢ BÌNH LUẬN 1:

Nếu phải lựa chọn, tôi sẽ chọn làm Nhân Ly, mà không phải Trịnh Vy

* Nhân Ly là nhân vật nữ trung tâm của truyện Ai hiểu đƣợc lòng em (tác giả Lục

Xu) - Giang Nhân Ly

Trịnh Vy là nhân vật nữ trung tâm của truyện Anh có thích nƣớc Mỹ không (Tân Di

Ổ).

Thật kỳ lạ là, cho dù Tân Di Ổ cực kỳ nổi tiếng ở Việt Nam, hầu nhƣ truyện nào

cũng gây tiếng vang, nhƣng tôi chƣa hề đọc hết một cuốn truyện nào của tác giả

này, chủ yếu chỉ đọc lƣớt qua vài chƣơng hoặc đọc tóm tắt truyện. Có lẽ là bởi vì,

một cái “dớp”.

Ấy là khi tìm đến truyện “Anh có thích nƣớc Mỹ không”, tìm đến định đọc, bởi vì

truyện này quá nổi tiếng, hơn nữa lại dính đến truyện du học (khá là bắt đúng

mạch). Thế nhƣng, rút cuộc khi đọc tóm tắt truyện, thì tôi bị “dớp”, và quyết định

không đọc nữa.

Thƣờng khi đọc truyện viết cho phái nữ, tôi sẽ chú ý vào hình tƣợng và tính cách của nhân vật nữ chính hơn là nhân vật nam, nhƣng khi đọc tóm tắt truyện

ACTNMK thì có vài điều trong tính cách Trịnh Vy mất điểm trong mắt tôi, vì thế

mà quyết định bỏ qua câu chuyện này.

Tôi không thích Trịnh Vy vì sao ƣ? Bởi vì

“Cô Lý Chủ tịch Công đoàn của công ty đã giới thiệu cho cô rất nhiều chàng trai, cô nghĩ mình cũng nên tìm một ngƣời để

nƣơng tựa. Vậy là cô lao vào các cuộc hẹn hò, ngƣời thích cô thì cô không thích, mà ngƣời cô thích lại chẳng có tình cảm với cô, trƣớc những chàng trai xa lạ cô

luôn có một câu hỏi “kinh điển”: “Anh có thích nƣớc Mỹ không?” ”

Ngƣợc lại, vì sao tôi lại thích Giang Nhân Ly, nữ chính trong truyện “Ai hiểu đƣợc

lòng em” (Lục Xu)? Bởi vì khi Mạc Tu Lăng - ngƣời yêu trong lòng cô ra đi, sang

nƣớc ngoài du học,  thì Nhân Ly chỉ ở nhà, vẽ một bức tranh, “

cô nhìn tác phẩm

của mình, khẽ mỉm cƣời. Góc dƣới bên trái, cô viết lên một câu:

Tuổi trẻ nồng

nhiệt, thời gian phai mờ

.”

Tôi thích phản ứng và suy nghĩ của Nhân Ly. “

Tuổi trẻ nồng nhiệt, thời gian phai

mờ.”

Sau khi Lâm Tịnh đi, Trịnh Vy đến với Trần Hiếu Chính. Trần Hiếu Chính đi rồi,

Trịnh Vy lao vào các cuộc hẹn hò, với 1 câu nói kinh điển “Anh có thích nƣớc Mỹ

không”. Khi Lâm Tịnh và Trần Hiếu Chính cùng trở lại trƣớc mắt, thì Trịnh Vy lại rơi vào sự giằng xé trong tam giác tình yêu, không biết lựa chọn bên nào.

Có vẻ tƣơng đƣơng với tình huống trên, sau Khi Mạc Tu Lăng đi, Nhân Ly đến với

Tả Dật Phi. Tả Dật Phi đi rồi, cô lấy Mạc Tu Lăng, trong cuộc hôn nhân không có

tình yêu (là cô nghĩ vậy), nhƣng khi Tả Dật Phi trở về, cô cũng lạnh lùng dứt khoát

không cho anh con đƣờng quay lại, bởi vì Nhân Ly đủ ích kỷ và sáng suốt để biết

rằng “Ai có thể sống mãi trong quá khứ?”. Nhân Ly không ghét cũng không hận

Tả Dật Phi vì anh đã đột ngột lẳng lặng bỏ cô đi du học,  nhƣng cô biết rằng cô sẽ

không cho anh con đƣờng quay lại, bởi vì anh đã đánh vỡ giấc mộng của cô, và cái

gì đã vỡ thì không nên cố giữ nữa. Vì thế, có thể nói, đối với Nhân Ly, trong bất kỳ

thời điểm nào cũng không hề có chuyện tam giác tình yêu. Mạc Tu Lăng đi, Nhân

Ly hết lòng yêu Tả Dật Phi, không hề có chỗ cho hình bóng anh Mạc; Tả Dật Phi

đi, cô cũng lựa chọn sự quên lãng, khi anh trở lại, cô cũng thẳng thắn không cho

anh một cơ hội.

Nhân Ly là một cô gái khá ích kỷ, nhƣng tôi thích sự ích kỷ của cô, bởi vì nó thực

tế, và nó là cái cần thiết cho mỗi ngƣời phụ nữ trong cuộc đời này.

Ngƣời ta có thể tôn vinh hình tƣợng nàng Tô Thị đứng chờ chồng, nhƣng tôi thì

không.

Và phải, tuổi trẻ thƣờng nồng nhiệt, nhƣng thời gian sẽ làm nó phai mờ, và cuộc

sống thì vẫn luôn tiếp diễn.

Phụ nữ hay đau khổ vì cái bóng của đàn ông, cái bóng của mối tình đầu, nhƣng

cuộc sống này vẫn luôn tiếp diễn, không ai có thể sống mãi trong quá khứ. Trong

cuộc sống cần một chút ích kỷ và độc lập, để có thể vƣợt qua đƣợc cái bóng u ám

mà sống thoải mái.

Bản thân bạn còn không vƣợt qua đƣợc cái bóng của một ai đó, thì làm sao có thể

vƣợt qua chính mình?

Vì một ai đó, cho dù có là mr.perfect hay mr.right, mà lãng phí tuổi xuân của mình

trong những mớ suy nghĩ bùng nhùng và đau khổ dằn vặt thì thật là… liệu có đáng

không?

Tại sao không cho mình cơ hội đƣợc sống thoải mái, làm những điều mình thích

trong cuộc đời, cho tuổi thanh xuân của chính mình? Nếu còn duyên thì sẽ gặp lại, nếu có phận thì cho dù muôn trùng ngàn dặm cũng sẽ quay về với nhau… Nếu đã

hết duyên, hết phận, thì sao phải sống mãi trong bóng ma nỗi đau?

Số phận có đẹp hay không, không quan trọng, quan trọng là bạn chọn suy nghĩ và

hành động theo lối nào.

Tác giả: T.B Vân Charon

=======================================================

ĐỘC GIẢ BÌNH LUẬN 2

Thích Giang Nhân Ly, coi là nữ chính đi vì cô nhận đƣợc HE với nam chính. Cô

không có tâm địa, cô không có mâu thuẫn cũng chẳng có dằn vặt gì lớn. Nhƣng cô

là ngƣời thông minh, kiêu ngạo, luôn chú trọng hình tƣợng. Về cái gọi mà “giữ gìn

thể diện, tự trọng và hình tƣợng”, mình đồng cảm và đồng ý. Giang Nhân Ly sẽ

không bao giờ gắp món ăn đặt ở xa cô trên bàn ăn, Giang Nhân Ly lựa chọn xa

cách Mạc Tu Lăng vì anh hôn trộm cô mà lại gọi tên “Đình Đình”, Giang Nhân Ly

thà bị hiểu lầm còn hơn phải mở miệng giải thích khi bị Giang Nhân Đình tính kế.

Cô giữ thanh cao, tôn nghiêm, kiêu hãnh của mình, cảm thấy không việc gì phải so

đo hoặc chứng minh trong sạch với việc ghen ghét của ai khác. Mình thích cô gái

nhƣ thế, rất thích.

Tuy nhiên, phải nói là mình thông cảm với Giang Nhân Đình. Cô ấy có tính ghen ghét, cô ấy muốn có sự công bằng mà thôi. Nhân Đình luôn thấy thua thiệt hơn

Nhân Ly, mặc dù sự thật đúng là nhƣ thế. Giang Nhân Ly có mọi thứ mà Giang

Nhân Đình mong muốn. việc này dẫn tới những hành động mƣu toan, những kế

hoạch giăng bẫy Nhân Ly. Dù cô có cố gắng thế nào, dù đã biến đổi từ một Nhân

Đình trong sáng, thánh thiện và tốt bụng ngày xƣa để đổi lấy một Diệp Tƣ Đình

xảo trá bây giờ, cô vẫn trắng tay.

Giang Nhân Đình và Giang Nhân Ly, hai nữ chính và chính “phẩy”, ai cũng đều có

những lúc đƣợc hạnh phúc và thấy đau khổ, ai cũng có lúc đƣợc mọi ngƣời bảo vệ hay bị phản đối, ai cũng có lúc đáng thƣơng và đáng ghét. Nhƣng Nhân Ly chiến thắng vì cô giữ đƣợc chính kiến, giữ đƣợc giá trị của con ngƣời mình.

Nói về nam chính Mạc Tu Lăng. Mình không thích. Anh trầm lặng, anh để mọi

việc trong lòng, anh không quyết đoán. Tình cảm của anh cũng nhƣ sự che chở bao

bọc cho Nhân Đình khi họ còn bé, và tình yêu chung thuỷ giấu kín cho Nhân Ly,

cảm thụ nhƣ thế nào đây. Phải chăng cách yêu đấy là cách yêu kiên trì, cách yêu để

cho ngƣời yêu mình tự cảm nhận đƣợc tình cảm anh dành cho cô ấy. Nhƣ vậy mới

thực sự là hai ngƣời yêu nhau? Từ nhỏ, anh luôn yêu Nhân Ly, luôn thầm lặng làm

những việc cô muốn, cô thích, cô làm dù việc đó không liên quan trực tiếp đến anh.

Anh gần cô theo cách đó, những hành động nhƣ “tập xe đạp vì Nhân Ly biết đi xe

đạp, rút đơn vào Đảng vì Nhân Ly nói “Đảng cộng sản thì có gì tốt”…”. Khi yêu

thầm, thì những hành động này không khó hiểu, hoàn toàn có thể xảy ra. Nhƣng

những hành động này dẫn tới việc Nhân Ly không hiểu rõ mà rời xa anh, dẫn tới

việc Nhân Đình ỷ lại dựa dẫm vào anh. Mình thích một nam chính mạnh mẽ, dù

cho Mạc Tu Lăng đầy lịch lãm, tinh tế và tình yêu.

Tác giả: Kelly Tran

=======================================================

ĐỘC GIẢ BÌNH LUẬN 3:

Dũng cảm đối mặt !

Cái gì là của mình thì vĩnh viễn là của mình! tin là thế, nhƣng đâu phải nhìn thấy gì

của mình thì biết ngay nó là của mình đâu, phải mất một chặng đƣờng dài tìm kiếm

cuối cùng khi nắm trong tay rồi mới ngộ ra: “À, thì ra thứ mình luôn tìm kiếm vẫn

luôn ở đây thôi.” Cách mỗi ngƣời tìm kiếm khác nhau, những đoạn đƣờng đi qua

cũng khác nhau, đó là tùy thuộc vào lựa chọn của mỗi ngƣời. Thế thì tại sao không

thể tự mình chọn ra con đƣờng ngắn nhất, dũng cảm lựa chọn, dũng cảm đấu tranh

vì sự lựa chọn của mình, biết đâu lại có kết quả, cũng hơn là ngồi chờ số phận sắp

xếp để rồi có khi hối hận? Mạc Tu Lăng và Giang Nhân Ly, họ đã chọn con đƣờng

dài, vì cả hai, một ngƣời không đủ dũng cảm theo đuổi, còn một ngƣời không đủ

dũng cảm để vứt bỏ kiêu ngạo và tự tôn, nhƣng cuối cùng họ vẫn thuộc về nhau, vì

họ là của nhau. Nếu nhƣ một trong hai ngƣời có đủ lòng dũng cảm thì cả hai sẽ bớt

đau khổ hơn, hạnh phúc sẽ đến sớm hơn, thậm chí còn khiến Giang Nhân Đình bớt

ảo mộng. Thế nên nếu đã lựa chọn theo đuổi bất cứ thứ gì thì hãy cứ dũng cảm lên,

chƣa làm thì làm sao biết đƣợc mọi chuyện sẽ đi đến đâu, cảm giác cố gắng, chủ

động vẫn hơn là thụ động ngồi chờ số phận đƣa đẩy.

Tác giả: Yumi 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro