Chương 2 : Bước ngoặt cuộc đời

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



Tác giả : Vưu Chấn Lộc


A. ẢO MỘNG TUỔI THƠ

Lường Xuân Cường cứ mãi nhớ như in về cái hôm thú vị ấy. Khi đó Cường chỉ mới chừng năm tuổi gì đó. Ở cái làng quê heo hút, mỗi nhà cách nhau cả một quãng đường dài ấy, qua nhiều bụi tre, qua nhiều cái mương nước tưới cho đồng ruộng, đã để lại cho cậu những kỷ niệm đầu đời đáng nhớ.

Buổi sáng trong xanh ấy là một hôm nắng nhẹ. Lũ trẻ trong khu làng Điện Lu thường hay tụ tập chơi với nhau trong ngôi nhà của ông bà Nớ, làm nghề bán thịt heo trong chợ Hà Linh. Vì ngôi nhà này là ngôi nhà đầu tiên trong làng có tivi, lại là ngôi nhà mà mọi đứa trẻ đều mất một quãng đường như nhau để đến, thế nên nó nghiễm nhiên được lũ trẻ chọn làm nơi tụ họp vui đùa.

Chưa kể đến là nhà ông bà Nớ cũng thuộc diện khấm khá, không như những căn nhà xung quanh lụp xụp, rách nát. Căn nhà ông ta có một khoảng sân khá rộng. Người làm toàn những anh vai u thịt bắp, đi ra đi vào khuân vác. Dân làng ai cũng ngợi khen gia đình ông ta có tài kinh doanh thịt heo, bỏ mối khắp nơi, càng lúc càng phát đạt.

Nhưng trớ trêu thay, ông ta lại không có con trai nối dõi tông đường, mà cũng lạ là dường như ông ta cũng không quan tâm lắm đến chuyện này. Nhà ông bà Nớ chỉ có độc mỗi ba cô con gái. Cô lớn, Hạnh, thì đã mười sáu mười bảy nên được mọi người gửi gắm trông chừng lũ trẻ cho mọi người đi làm. Cô con gái thứ hai, Liên, nhỏ tuổi hơn, chỉ khoảng mười bốn, mười lăm, hiếu động, nên cũng hay tham gia chơi đùa. Cô con gái út, chín, mười tuổi, tính tình hiền lành, ít nói, thích xem tivi hơn là chơi.

Trong đám trẻ con có nữ có nam, nhưng nữ có phần đông hơn, nên chỉ hầu như chơi bán đồ hàng, bịt mắt bắt dê, năm mười....chứ ít khi chơi những trò mạnh bạo của con trai. Lũ con trai thì cũng không suy nghĩ gì, có chi thì chơi đó, không so đo tính toán. Tình làng xóm ngỡ như cứ thế mà trôi qua êm đẹp.

Ngoài Lường Xuân Cường ra thì chỉ còn vài thằng nhóc, nữ nhiều nam ít, thế nên trong lúc chơi đùa không tránh khỏi những va chạm vô ý vô tứ với những đứa con gái nhà ông bà Nớ. Có lần chơi trò bịt mắt bắt dê, Cường vô tình ôm phải Liên. Do Liên lớn tuổi hơn, cao hơn, nên Cường lúc ôm chầm phải thì hai tay đã ôm ngang mông Liên. Lường Xuân cường ngây thơ cười ré lên vui mừng khi bắt được " dê ", nhưng Liên thì cũng ngượng ngùng lắm.

Có lần thì chơi rượt đuổi, Cường vấp ngã vào Hạnh đang nằm xem tivi dưới đất. Cú ngã tuy nhẹ nhưng hai tay Cường vô tình chạm vào vùng ngực con gái căng mọng của cô, khiến Hạnh vừa bối rối vừa tức giận nhưng không sao làm gì được, vì không chắc có phải Lường Xuân Cường đã cố tình hay chỉ vô ý. Chuyện vô ý vô tứ là vậy, nhưng Hạnh cứ ghim mãi trong lòng, sinh ra nhiều suy nghĩ ngờ vực, rồi từ đó âm thầm quan sát " thằng nhóc bệnh hoạn ".

Lại có lần chơi đồ hàng cùng Hoa, để nhìn rõ bộ nồi niêu nhỏ nhắn nhưng giống y thật, mà Cường mới thấy lần đầu, nên cậu cuối thấp xuống nhìn bộ nồi đang đặt trước hai chân Hoa. Hạnh lúc đó trông thấy, cứ ngỡ là Cường đang tìm cách nhìn ngắm chỗ giữa hai chân của em gái mình. Cô nóng mặt lên, chạy lại đuổi Cường về nhà. Lường Xuân Cường ngơ ngác, vừa tức vừa giận vì cuộc chơi bị phá không rõ nguyên do.

Mọi chuyện về những hành vi của Lường Xuân Cường được Hạnh mách lại cho ba mẹ cô. Ông bà Nớ giận run lên. Ở vùng quê này mà mọi chuyện bị đồn thổi rùm beng lên thì con gái của ông bà Nớ chỉ có nước úp mo che mặt vì xấu hổ do bị sàm sỡ. Nhưng ông bà Nớ vẫn bán tín bán nghi, không biết Lường Xuân Cường còn tí tuổi đầu đã nổi máu dâm dục hay chỉ là vô tình mà bị nghi oan. Hạnh vốn có chút trí tuệ ma mãnh của người được đi học, mới bàn kế hoạch thử Cường cùng với ông bà Nớ, nhằm xác định rõ bản chất của Lường Xuân Cường ra sao. Bà Nớ như thấy quá kỳ dị, mới ngăn lại :

- Thôi Hạnh à ! Có khi thằng nhỏ vô ý vô tứ chứ chắc chẳng phải dâm đãng gì đâu.

- Mẹ đừng lo ! Con kiểm tra khéo léo lắm. Dâm đãng hay không thì cũng sẽ biết thôi - Hạnh cố thuyết phục.

- Con Hạnh nó suy nghĩ sâu xa rất đúng ý tui đó bà ạ - ông Nớ cũng đứng cùng một phe với Hạnh - Tuy thằng Lường Xuân Cường còn nhỏ, nhưng người ta vẫn hay nói " Giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời ", lúc nhỏ mà thằng Cường có ý nhìn ngó đàn bà con gái thì thế nào lớn lên cũng nguy hiểm cho xã hội, gian dâm, cưỡng hiếp không chừa một chi.

- Nhưng chỗ anh Lường Xuân Hào ba nó là chỗ quen biết với mình, mình làm thế này, e là mất tình hoà khí láng giềng hàng xóm.

- Bà cứ để con Hạnh nó bàn tính đã nào. Tụi mình chỉ là thử xem tính nết thằng Cường ra sao thôi, chứ tụi mình có làm gì nó đâu chứ. Tụi mình cứ bí mật tiến hành. Nếu thằng Cường là đứa ngoan ngoãn thì mình để yên, nếu nó là loại hoang dâm thì mình cấm nó bén mảng đến nhà mình nữa. Thế là xong.

Bà Nớ nghe vậy thì cũng ngần ngừ. Bà không ủng hộ với những điều ám muội mà Hạnh và ông Nớ bàn tính, nhưng bà cũng không dám phản đối. Ở với ông Nớ bao năm, mà đôi khi bà cũng không hiểu hết ông Nớ. Những việc làm ăn của ông, những bạn bè của ông, bà Nớ chưa từng được một lần can dự. Ngay cả việc bà không đẻ được con trai, nếu như là những ông chồng khác đã mạt sát rồi đi vợ bé vợ nhí, thì ông Nớ cũng không quan tâm.

Có lúc bà cũng mừng cho sự dễ dãi của ông Nớ, nhưng đôi lúc bà lại thấy ông quá sức kỹ tính trong những trường hợp mà bà thấy khó hiểu. Từ việc luôn cho vài người làm ngủ lại trong nhà, cho đến việc đóng cửa nẻo cẩn thận. Bà Nớ lúc đó chỉ cười rằng " Vùng này làm gì có trộm cướp mà ông cẩn thận quá thế ". Ông Nớ cũng chỉ cười mà không giải thích, nhưng hễ ngày nào ông cũng gài then chốt cửa cực kỳ cẩn mật với lý do " Nhà mình nhiều tiền cần phải đề phòng ".

Hạnh sinh ra tính tình lại giống ông Nớ như đúc. Bà Nớ chỉ cười đùa rằng " con hơn cha là nhà có phúc ". Quả vậy, Hạnh còn đa nghi hơn cha mình, nhưng lại suy nghĩ những chuyện đâu đâu, chả mấy ai nghĩ tới. Ngay cả bản tính bảo vệ gia đình một cách thái quá, Hạnh cũng thừa hưởng từ ông Nớ. Giờ thấy hai cha con hợp rơ như vậy, ngồi bàn kế hoạch thử thách Lường Xuân Cường, bà Nớ không biết là nên buồn hay nên vui.

Hôm đó, bọn trẻ lại vẫn sang nhà ông bà Nớ để chơi đùa như mọi khi. Ông Nớ thì đã đi kiếm củi từ sáng. Bà Nớ thì lúi cúi sau nhà nấu nướng. Do không có phiên chợ lớn nên ông bà Nớ không đi chợ bán thịt, mà quyết chí lập mưu kiểm tra sự dâm dục trong cơ thể của một cậu trai mới chừng năm tuổi.

Cường và những đứa trẻ khác quây quần ngồi xem tivi. Tivi tuy nhà ông bà Nớ có, nhưng vì để tiết kiệm điện, nên lâu lâu mới được bật. Thế là lúc nào bật, lũ trẻ cứ cho là được thưởng lớn, và ngồi im mà xem chứ không chạy giỡn nữa. Hoa nằm dưới đất xem tivi, hai chân duỗi thẳng. Cô mặc bộ đồ ngủ với sắc hoa vàng, áo và quần dài tươm tất, còn mọi người thì ngồi xung quanh.

Xem được một lúc, Liên chạy lại ngồi cạnh bên trái Hoa, trong khi Cường thì ngồi bên phải Hoa. Cứ như Liên và Cường đang ngồi đối diện nhau qua cái bàn da thịt mơn mởn. Thực ra mọi thứ là theo sắp đặt sẵn của ông bà Nớ và Hạnh, cùng với Liên, để thử xem Cường con nít con nôi nhưng đã có quan tâm gì đến đàn bà con gái hay không.

- Ôi sao cái chỗ này nó cứ vun cao thế nhỉ ? - vừa nói Liên vừa tủm tỉm cười, nhìn vào chỗ giữa hai chân của Hoa. Tiếng nói của Liên vừa nhỏ để không ai nghe, nhưng cũng đủ vừa để khiến Lường Xuân Cường chú ý.

Hoa tuy không hiểu gì nhưng đã được ông bà Nớ dặn lát nữa có chuyện gì cũng phải tuyệt đối im lặng và nghe lời các chị, nhất là chị Hạnh. Nên khi thấy Liên chú ý nhìn vào vùng nhạy cảm, Hoa ngượng ngùng nhưng chỉ dám nằm im, khép hờ đôi chân.

Liên dùng một tay vuốt nhè nhẹ vùng mu âm hộ của Hoa, vừa cười tủm tỉm nói :

- Nó vun cao thế này không hiểu là có bị bệnh gì không nhỉ, để chị đi hỏi chị Hạnh xem !

Thế rồi Liên đưa tay ra dấu cho Hạnh lại xem vùng cấm địa. Hạnh lại gần ngồi cạnh phần thân dưới của Hoa theo như kế hoạc đã bàn. Hoa thắc mắc không hiểu mình sắp bị làm gì, nhưng có chút xấu hổ khi vừa bị nhìn vào chỗ kín, vừa bị sờ nắn qua lớp vải quần ngủ khá mỏng. Chỉ do khi nãy đã được dặn phải nằm im nên Hoa đành cắn răng chịu đựng.

Hạnh bước tới, ngồi sát bên Liên, cũng chăm chú nhìn và cười nói :

- Chà, mu rùa của Hoa vun cao thật. Không phải bệnh gì đâu. Nhưng chắc Hoa sắp dậy thì rồi.

Lường Xuân Cường ngồi xem tivi nãy giờ, nhưng do thấy Hạnh và Liên cứ mãi chú ý vào chỗ giữa hai chân Hoa, lại còn dùng những từ ngữ khó hiểu như mu rùa, rồi dậy thì, nên Cường cũng quay sang theo dõi.

Hạnh vừa cười vừa xoa xoa mu của Hoa qua lớp vải mỏng của chiếc quần ngủ có in bông màu vàng, vừa kín đáo quan sát Lường Xuân Cường.

Hạnh nói :

- Mu của Hoa ấm thật, chắc sắp mọc lông rồi đó.

-Vậy hả chị, hay mình kiểm tra xem chim của Hoa mọc lông hay chưa đi - Liên nhanh nhảu nói.

Thế rồi Hạnh nhanh tay nắm hai bên lưng quần của Hoa kéo xuống ngang gối để lộ ra chiếc quần lót cũng màu vàng ôm sát vừa vặn khu tam giác mật của Hoa.

- Phải xem nhỏ Hoa dậy thì chưa để nói với mẹ hướng dẫn nhỏ Hoa cách rửa ráy bộ phận sinh dục - Hạnh cười tủm tỉm.

Thấy bất ngờ chiếc quần của mình bị kéo xuống, Hoa giật bắn, chỉ biết ư ử trong miệng. Nếu chỉ có chị em với nhau thì cũng không sao, đằng này lại ngay giữa trời sáng, và có cả Lường Xuân Cường cũng đang chăm chú nhìn xem trò chơi của mấy chị em. Lưng của Hoa áp dưới mặt đất mát mả, nhưng giờ này cũng đã bắt đầu ướt mồ hôi.

Hoa xấu hổ đỏ mặt nhưng chỉ biết nằm im, mong cho mọi thứ chóng qua. Thế nhưng Hạnh chưa dừng lại khi cởi quần dài Hoa xuống ngang gối. Hạnh nhanh tay kéo nốt chiếc quần lót của Hoa xuống hẳn ngang đùi. Cả bộ phận nhạy cảm của người con gái phơi ra trước nụ cười tủm tỉm của Hạnh và Liên, phơi cả ra trước cặp mắt mở to ngạc nhiên của Lường Xuân Cường.

- Chà, mu đẹp đó, nhưng vẫn còn nhẵn nhụi chưa lông - Hạnh vừa vuốt ve chim của Hoa, vừa nói những câu gây chú ý đến Lường Xuân Cường. Hoa xấu hổ đỏ mặt vì bị lột truồng trước thanh thiên bạch nhật, chỉ ư ử mà không phát ra tiếng, sợ lũ trẻ đang xem tivi nghe thấy sẽ quay hết lại nhìn.

Lường Xuân Cường theo dõi từ đầu đến cuối. Cho đến khi lớp quần lót của Hoa được kéo xuống, Cường vô cùng ngạc nhiên khi lần đầu được nhìn phần thân thể nhạy cảm đó. Với trí tuệ non nớt của mình, Cường thấy rất đỗi ngạc nhiên khi thấy chỗ lẽ ra là con cu cùng với đùm dái, thì lại trống trơn, chỉ có hai mép thịt vun cao ép sát vào nhau.

Nhìn vào hai mép thịt khít sát vào nhau đó, khiến cậu cứ tưởng đó là cặp mông của Hoa. Nhưng nhận ra Hoa đang nằm ngửa chứ không phải nằm sấp, thế nên Cường mở to cặp mắt như đèn pha vì tò mò và ngạc nhiên khi nhận ra con gái khác con trai là ở chỗ đó, và như vậy Cường vô tình đã rơi vào cái bẫy do nhà ông bà Nớ dựng ra.

Mọi chuyện không lọt khỏi mắt Hạnh, từ sự chú ý của Cường với những từ ngữ như mu rùa, dậy thì, lông chim, ... và nhất là ánh mắt mở to như đèn pha của Cường nhằm vào phần sinh dục của Hoa là những bằng chứng hùng hồn nhất cho tính dâm dục của Cường.

Trưa hôm ấy về nhà ăn cơm xong, Cường nằm bần thần mãi khi nhớ về cái " của lạ" mới xem được của Hoa. Nó như một dấu ấn xâm chiếm lấy tâm hồn non nớt của Lường Xuân Cường cho đến về sau.

Nằm ngoài sân, trên võng, dưới hàng tre mát, Cường khi nhớ lại từng đường nét múp míp, hồng hồng của cơ quan sinh dục ngoài nơi Hoa, bất giác cậu thấy phần con cu của mình co giật và dựng đứng. Dù chỉ mới ít tuổi, nhưng bản năng đàn ông vẫn là đàn ông, cu của Cường tuy không lớn, và Cường cũng vẫn chưa có tinh dịch do chưa dậy thì, nhưng vẫn có những phản ứng nhất định khi thấy cơ thể trần truồng của người con gái.

Cường thấy cu của mình có cảm giác khác lạ, liền tụt chiếc quần xuống một tí cho con cu thò ra. Trước cặp mắt non nớt của cậu, con cu ngỏng lên trắng muốt. Một sợi gân nhỏ xanh xanh chạy ngoằn nghoèo trên thân cu nhỏ xíu. Khi chạm vào, Cường có cảm giác rầt rật, bức bối không lý giải được, cứ thế, cậu xoa con cu nhè nhẹ để tìm hiểu cảm giác bứt rứt nơi đầu cu là gì, một hồi sau vì chán và vì không biết thủ dâm là gì, cũng như chưa có tinh dịch, nên Cường ngủ thiếp đi ...

Mọi chuyện không qua khỏi chuyến do thám của Hạnh, cô theo dõi và đã thấy Cường móc cu ra vầy vò vui chơi. Dù cho Hạnh cũng vẫn chưa hiểu gì về chuyện nam nữ, hay chuyện thủ dâm là gì, nhưng Hạnh cho đó là những hành vi không đứng đắn và đầy tội lỗi của Cường. Chuyện được thuật lại cho ông bà Nớ nghe. Với kinh nghiệm của người lớn, ông Nớ nhận ra những hành động của Cường chính là thủ dâm. Ông rất ngạc nhiên sao một đứa bé mới tí tuổi đầu đã hư hỏng như thế, lớn chút sẽ không khác chi con quỷ háo sắc.

Để bảo vệ con cái, ông bà Nớ không cho lũ trẻ tụ tập chơi bời trong nhà mình nữa. Nhất là Lường Xuân Cường, kẻ đồi bại, sẽ không bao giờ được phép bén mảng vào nhà ông.

Thế nhưng chắc có lẽ chỉ ông Trời mới hiểu được, trớ trêu thay, chính do màn thử thách tính đàn ông nơi Lường Xuân Cường của ông bà Nớ, khiến cho những hình ảnh gợi cảm đã len lỏi từ khi đó vào đầu óc Cường. Cậu thỉnh thoảng lại nhớ đến giây phút hấp dẫn đó, cái giây phút mà lần đầu tiên cậu nhìn thấy bộ phận sinh dục của con gái. Và cậu ao ước được có cơ hội nhìn lại.

B. ĐÊM KHUYA THANH VẮNG

Thời gian thấm thoắt thoi đưa. Lường Xuân Cường giờ đã là cậu bé lớp 8, mười bốn tuổi. Với những hình ảnh nhục dục được xem từ sớm, cùng với ngần ấy năm được sự tưởng tượng, nhớ nhung về cái ngày hôm đó kích thích, nên Cường dậy thì sớm hơn những bạn trang lứa. Giọng của cậu bắt đầu vỡ, và hơi khàn đi.

Sau hôm được học Sinh học về cấu tạo bộ phận sinh dục nam và nữ, trong lòng Lường Xuân Cường nhớ da diết về cái ngày được nhìn thấy chim của Hoa. Vì còn quá nhỏ tuổi, và vì ở vùng thôn quê lạc hậu, nên Cường không hề biết gì về thủ dâm hay hành vi giao hợp, nên mỗi lần nhớ về ngày đó, nhớ về Hoa, cậu chỉ có mỗi mong ước được xem, nhìn ngắm cho thỏa thích, chứ tuyệt nhiên không hiểu cách dùng bộ phận sinh dục để tự thõa mãn hay quan hệ.

Rồi một hôm động lòng không kìm được, Lường Xuân Cường nảy sinh ý định đột nhập nhà ông bà Nớ để xem trộm Hoa tắm. Dù cậu biết ông bà Nớ cấm cậu bén mảng sang chơi từ nhỏ, lần nào cậu mò sang chơi cũng bị đuổi thẳng. Từ đó Cường chẳng thiết tha tới nhà ông bà Nớ chơi đùa chi nữa. Thế nhưng cậu lại quyết định đêm nay sẽ lẻn khỏi nhà, sang rình trộm Hoa tắm và thay đồ ngủ, để thõa sự tò mò bấy lâu về chỗ kín của con gái.

Nhớ lúc nhỏ Hoa hay tắm trước khi ngủ. Nhà tắm thì cạnh bụi tre, chứ không nằm bên trong nhà như những ngôi nhà trên thành phố. Lường Xuân Cường quần áo chỉnh tề chống gió rét buổi tối vùng quê, đi trong vùng trời không đèn đường, chỉ có ánh trăng. Ánh sáng nhà ông bà Nớ dẫn lối cho Cường, rồi ánh sáng nhà tắm đưa đường cho cặp mắt háo hức.

Quả đúng như dự tính, khi lớn Hoa vẫn giữ thói quen tắm trước khi đi ngủ. Mười một giờ đêm vùng quê, không gian yên ắng. Lường Xuân Cường núp trong bụi tre, ngay cạnh nhà tắm chờ Hoa. Hoa xách xô và chậu cùng với bộ đồ ngủ vào nhà tắm. Chín năm trôi qua, giờ Hoa đã là thiếu nữ mười tám đôi mươi đầy đặn những vòng cong.

Hoa bước vào nhà tắm thì Cường cũng rón rén lại gần, vạch vách lá một tí để xem. Cậu tự tin với bầu trời tối đen như mực, và đèn nhà tắm hắt sáng ra ngoài thì Hoa sẽ không biết đang bị nhìn lén. Quả thật Hoa không mảy may nghi ngờ gì, vẫn cặm cụi tháo từng khuy áo. Khi chiếc áo được cởi ra, Cường nuốt nước miếng ực ực khi thấy hai quả đào tiên căng mọng sau lớp áo ngực thêu ren màu trắng.

- Trời ơi, chị Hoa mau cởi cái áo dú ra nào, lẹ lên - Cường nghĩ trong đầu, với vẻ thèm khát mãnh liệt của trai mới lớn.

Trái lại, có vẻ ông Trời muốn trêu đùa, nên Hoa không cởi tiếp chiếc áo ngực, mà lại cởi quần. Chiếc quần được Hoa nhẹ nhàng kéo phẹc mơ tuya rồi cho từ từ tụt xuống, để lộ ra bờ mông cong khêu gợi sau chiếc quần lót hoa vàng. Từng động tác của Hoa bình thường như mọi ngày nhưng lại khiến Lường Xuân Cường rạo rực thiêu đốt. Cu của Cường đã dựng đứng từ khi nào, đầu cu rỉ ra chút dịch nhờn.

Vì Cường chỉ vừa mới chớm dậy thì nên lớp da bọc quy đầu vẫn chưa " mở mắt ", nên cái cảm giác con cu cương cứng làm giãn nở bao cu khiến cậu thấy khó chịu, căng tức. Cộng với ham muốn nơi thân thể của người con gái mà Cường nhiều năm thèm nhớ, khiến cảm giác rạo rực tăng cao, chiếc quần dài dược cậu từ từ tụt xuống cho cái cu căng cứng với một nhúm lông tơ có thể thoải mái thò ra...

Thế nhưng khi Lường Xuân Cường vẫn chưa biết sự sướng khoái thần tiên của việc xuất tinh, khi thân thể Hoa chưa lõa lồ phô bày để thõa mãn bao mong ngóng lâu nay của cậu thì ông Trời lại chơi chiêu.

Từng tiếng chó sủa như tru như tréo bỗng chốc nổi vang như sấm dậy khiến Cường như hồn bay phách lạc. Cậu không ngờ là ông bà Nớ vừa nuôi chó, còn cậu vốn chả được lui tới thường xuyên nên không hay biết gì. Chỉ biết giờ đây cả mấy con chó cùng sủa vang đánh động do thấy hơi người lạ trong sân nhà. Những con chó to tướng, chừng như được huấn luện kỹ, chạy ra theo đội hình.

Chiếc quần đã lỡ kéo ngang đùi nên nào có thể chạy được, Cường trong lúc hoảng hốt ngã uỵch xuống. Hoa nghe thấy âm thanh lạ, choàng khăn tắm chạy ra, thấy ngay Lường Xuân Cường đang nằm lõa lồ, phơi cu phơi dái trước mặt đàn bà con gái. Thế là Hoa hiểu cả sự tình, bèn hét toáng lên. Ông bà Nớ, vợ chồng Hạnh, vợ chồng Liên nghe vậy cùng chạy ra. Cả tá người làm của ông nớ đang ngủ cũng chạy ra, nhờ vậy mà lũ chó được giữ lại, không nhảy xổ vào cắn xé Cường.

Chẳng mấy khó mà Cường đã bị hai cậu con rể vạm vỡ của ông Nớ trói gô lại, đem vào nhà kho rồi đặt ngửa ra nền đất với cái quần còn chưa được mặc lên, bộ phận sinh dục lủng lẳng với con cu cương cứng chưa kịp xìu xuống như là một bằng chứng rõ ràng nhất cho những gì mà mọi người nghĩ Cường định làm với Hoa.

- Cha chả, thằng lỏi dâm dục. Mày ngay từ nhỏ đã hư hỏng, khi lớn cũng không chừa, tao chụp hình lại cảnh này rồi đưa mày vô tù - Ông Nớ hét lên trong tức giận.

Cường than khóc vô bờ, khi nghĩ đến cảnh mình là con trai duy nhất trong nhà, lại đem đến nỗi nhục cho ba mẹ nếu mọi chuyện bị trình báo công an, rồi tù tội ...

- Bác ơi, tha cho con, con lỡ dại - Cường tuyệt vọng cầu xin sự tha thứ từ nhà ông bà Nớ. Từng lời đều thống thiết đau khổ - Bác phạt con thế nào cũng được, nhưng xin đừng báo cho ba mẹ con biết, đừng bắt con lên đồn. Ba con bệnh tim, nếu biết con làm trò tồi bại thế này thì sẽ chết mất....

Cường ngay lập tức bị vả bôm bốp vào hai mang tai. Ông Nớ sau khi dùng băng keo to bản dán miệng Cường lại để khỏi tru tréo mới nói hổn hển vì tức giận :

- Thằng khốn, tao cũng không muốn ông già mày chết vì đau tim, dù sao cũng là chỗ quen biết, nhưng tao cũng không thể tha mày. Tao biết mày thế nào cũng giở trò đồi bại nên cấm mày bén mảng đến nhà tao. Thế mà mày không biết điều ...

Bà Nớ góp lời :

- Thôi ông à, ba thằng Cường bị bệnh tim đó, mình làm rùm beng lên thì con gái mình cũng bẽ mặt, sau này ai cưới nó nữa. Tụi mình phạt cho nó chừa tật dâm dục thôi ông.

- Chừa là chừa thế nào được. Thằng này nhỏ thế nào lớn thế ấy. Một khi đã là con quỷ dâm dục rồi thì suốt đời chỉ nghĩ tới những trò hại đời con gái nhà lành thôi - Ông Nớ nói như hét - Tao sẽ không làm rùm beng, nhưng tao sẽ phạt mày thích đáng, cho mày suốt đời tu tâm dưỡng tính, Hoa, mày bị nó nhìn , mày muốn trừng phạt nó thế nào ?

Hoa bất chợt nhớ lại khi nhỏ đã bị Cường nhìn đúng nơi sâu kín, lòng trào dâng uất nghẹn. Khi nhỏ không biết sao trả hận, trong lòng cứ mãi nhói đau nỗi xấu hổ. Giờ đây lại bị chính tên này nhìn trộm lúc tắm rửa, cô bỗng hoảng sợ không hiểu đây là lần thứ mấy tên dâm đãng này rình mò cô, Hoa đau đớn nói trong tiếng nấc nghẹn :

- Con muốn nó bị thiến để suốt đời không làm đàn ông được nữa !!!

C. NHÁT DAO OAN NGHIỆT

Ở những vùng quê như làng Điện Lu họ hay có suy nghĩ ăn gì bổ nấy hoặc hư đâu phạt đó, hỏng đâu sửa đấy, ... thế nên với những trò dâm dục, họ cứ nghĩ là cần phải thiến đi như thiến chó thiến heo, cho trừ đi cái tính đực. Thế nên trong cơn đau đớn nhục nhã, Hoa chỉ nghĩ tới làm sao cho Lường Xuân Cường mất đi khả năng đàn ông, để vĩnh viễn không mạo phạm được cô nữa, để mọi thứ rơi vào quên lãng.

Mọi người ai nấy cũng đồng ý với cách này, vừa giữ tình làng xóm, vừa êm chuyện để con gái mình không mang tiếng, lại vừa triệt được mầm họa trai gái lăng loàn. Ở những nơi chăn nuôi heo, bò, gà, thì việc một con đực bị thiến đi để khỏi truyền giống bậy bạ là một điều hết sức bình thường. Riêng Cường thì hoảng sợ tái xanh, ú ớ không nên lời vì đã bị băng keo bịt mõm.

Cường cứ nghĩ cùng lắm thì bị đòn roi nát đít, nhưng không ngờ lại phải bị thiến, mà lại chính do Hoa đòi phải thiến mình. Cường vừa học trong sách Sinh học xong thì biết hai trứng dùng để sau này làm vợ có bầu, sinh con, mà giờ phải thiến thì đến tuyệt tự tuyệt tôn rồi nên đau khổ cùng cực.

Dù ra sức ngọ nguậy, lắc đầu hết sức lực nhưng Cường nhanh chóng bị mang trở lại ra phòng khách, trói gô trên tấm phản được đặt giữa phòng cho dễ thiến hơn so với việc hoạn Cường trong nhà kho chật hẹp. Hai tay Cường bị trói làm thành chữ V ở trên đầu. Hai chân Cường thì đã bị lột truồng, dang rộng, và bị kéo căng ra bởi dây trói. Cường nước mắt nức nở trong tiếng nấc nghẹn, nói không ra lời, chỉ ngắc ngứ tiếng được tiếng mất trong cổ họng.

Sau khi bộ phận sinh dục của Cường đã được Hoa và Liên rửa ráy bằng xà phòng rồi bôi iodine như cách người ta chuẩn bị trước khi thiến chó, thì Hạnh ngồi xuống giữa hai chân Lường Xuân Cường để xem xét bộ trứng và vùng mu sinh dục. Với kinh nghiệm và hiểu biết của một người có đi học và đã tốt nghiệp bác sĩ thú y thì Hạnh nhận ra Cường đã bắt đầu bước vào tuổi dậy thì.

- Mọi người nhìn nè - Hạnh vừa nói vừa chỉ vào đặc điểm của bộ phận sinh dục Cường - Mu đã bắt đầu lún phún mọc lông, tức là đang dậy thì. Nhưng quá trình dậy thì chưa xong vì gần khu vực quanh hậu môn và khu vựa giữa bọc dái và hậu môn chưa có lông. Nếu như lúc này mà chỉ cắt bỏ hai trứng thì ham muốn sắc dục vẫn có thể còn sót. Sau khi thiến một thời gian, có thể con cu vẫn còn khả năng cương cứng. Như vậy sẽ là không được triệt để trừng phạt tận gốc.

Liên nói thêm vào sau khi lật qua lật lại bộ trứng của Cường :

- Em nghe nói thái giám bên Trung Hoa bị cắt tận gốc cả cu lẫn dái là vì lo sợ những chuyện như vậy. Nhà vua sợ cu vẫn còn cứng được một thời gian ngắn sau khi thiến, thì thái giám sẽ tranh thủ mạo phạm vợ vua.

Lường Xuân Cường nghe từng lời như kim đâm vào da thịt, lắc đầu nguầy nguậy chỉ mong mọi người chỉ hù mà đừng làm thật. Nước mắt ràn rụa nhưng cũng không thể làm nguôi nỗi hờn trong lòng mọi người. Cường lúc đầu chỉ tưởng mọi người cùng lắm là cắt dái cậu, nhưng ngay lúc này nghe bàn tới việc phải cắt cả cu thì Cường hoảng sợ thực sự, khi nghĩ mình không thể đi tiểu tiện được nữa. Mọi chuyện dường như không còn là trò đùa nữa.

Theo như lý lẽ và những kinh nghiệm thông thường, việc thiến hoạn chỉ tập trung vào sự cắt bỏ hai tinh hoàn, như lúc thiến những con vật giống đực. Ai ai khi nghe về thái giám cũng đều hiểu đơn giản như thế. Tuy vậy đối với những ai có chút hiểu biết về mặt sinh học, sinh lý sinh sản như Hạnh, thì việc chỉ cắt bỏ hai dái vẫn để lại mầm hoạ rất lớn.

Những tên người làm thân tín của ông Nớ được lệnh khoá chặt cửa nẻo rồi ai về phòng người nấy, không được tham dự. Trong căn phòng khách giờ chỉ còn những người nhà ông Nớ theo dõi quá trình thiến hoạn cho Lường Xuân Cường. Hạnh dùng một lưỡi dao lam nho nhỏ, cạo bớt chút lông tơ sinh dục của Cường cho dễ tiến hành phẫu thuật, và cho công đoạn vệ sinh vết thương sau này.

Sau khi sát trùng kỹ lưỡng bộ dụng cụ phẫu thuật, Hạnh nắm chặt bộ dái của Cường trong lòng bàn tay trái, xoắn lại sao cho phần gốc của bọc dái, chỗ dính vào thân dưới của Cường thu gọn lại như cuộn dây thừng, tay phải cầm lưỡi dao mổ cắt xoẹt một đường đứt cả bọc lẫn hai hòn bi bên trong.

Cường co giật thân thể dữ dội do nỗi đau cháy bỏng đến từ phần thân dưới. Cậu đau đớn nhận ra mình sẽ không thể sinh con đẻ cái cho ba mẹ được nữa. Hai cuống dái của Cường không còn nối với tinh hoàn nữa, máu bắt đầu ứa ra từ những động mạch ly ti.

Hạnh nhanh tay dùng panh kẹp chặt hai cuống dái cho khỏi tụt vào khoang bụng, rồi dùng cây đốt điện cầm máu chảy rỉ ra từ hai mạch máu trên cuống dái. Sau đó bằng đôi tay thành thạo mà cô đã thiến cho không biết bao nhiêu con heo, con chó, Hạnh khâu xong vết đứt cuống dái, và vết thương cắt túi bi của Cường một cách nhanh chóng.

Con cu vốn mới đây còn hùng dũng cương cứng trước thân thể mơn mởn của Hoa thì giờ đây mềm oặt gục sang một bên, như biết rằng số phận của mình cũng không khá hơn bộ dái một lát nữa thôi. Tại lỗ tiểu nơi đầu cu của Cường vẫn còn ứa ra chút dịch nhờn lần cuối như những giọt nước mắt sầu thảm cho số kiếp bất hạnh.

Cường oằn mình đau đớn, liên tục vùng vẫy dù đã được hai cậu con rể to khoẻ nhà ông Nớ ngồi đè lên cho khỏi giãy giụa. Vết thương quá đau đớn quá xấu hổ tủi nhục đã khiến Cường đầm đìa mồ hôi, gân máu nổi rõ bắp tay bắp chân.

Dù vậy, Hạnh nhất quyết không tha cho Cường. Một tay Hạnh nắm đầu cu đang mềm nhũn vì đau đớn cùng cực, cô cố gắng kéo dài thân cu ra như lúc khúc thịt đó đang cương cứng hết cỡ. Có vậy khi cắt mới sát tận gốc, không để thừa lại chút nào của dương vật, đề phòng Cường vẫn có thể giữ được khả năng cường dương một thời gian sau khi mất hai tinh hoàn.

Khi thấy cu đã bị kéo căng hết mức không thể kéo giãn được nữa, Hạnh khẽ liếc nhìn Lường Xuân Cường đang nước mắt nước mũi đầm đìa. Cô lúc đó hé một nụ cười mỉm, mà không ai kịp nhận thấy, kê dao vào sát gốc con cu của Cường giựt một phát, con cu thun lại giật văng khỏi tay của Hạnh rớt xuống đất thảm hại như một mẩu thịt thừa bị vứt bỏ. Cường lại một lần nữa đau đến xé người.

Sau khi bộc lộ dài niệu đạo ra khỏi chỗ cụt mà nơi trước đây đã là dương vật, Hạnh khâu lộn niệu đạo ra để lỗ tiểu không bị chít hẹp lại sau khi lành. Rồi khâu lại vết thương đứt lìa dương vật hoàn toàn cẩn thận cho Cường. Gương mặt Hạnh lúc này hết sức nghiêm túc, để Cường vẫn giữ được khả năng tiểu tiện. Nếu không làm kỹ bước này, khi vết thương lành lại, thịt sinh ra có thể làm bít lỗ tiểu, khi đó lại phải tiến hành mở niệu đạo.

Như vậy chỉ trong một giờ đồng hồ ngắn ngủi, từ một cậu bé đang tuổi dậy thì căng tràn nhựa sống, với vài đường dao oan nghiệt, Lường Xuân Cường đã bị thay đổi cuộc đời thành phế nhân, vĩnh viễn mất đi khả năng sinh dục, thậm chí khả năng đứng tiểu như một người đàn ông cũng không còn.

Ông bà Nớ cho hai đứa con rể chở Cường về tận nhà. Mọi việc xảy ra êm thấm. Không ai hay biết con gái ông bà Nớ bị nhìn trộm, cũng không ai hay Lường Xuân Cường đã tàn phế chức năng sinh dục. Bọn người làm công không được cho phép tham gia nên không biết rõ sự tình, nghĩ đơn giản là Cường chỉ bị trận đòn khủng khiếp mà thôi. Bọn họ lại rất sợ uy của ông Nớ nên không ai hé răng một lời gì cả.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro