19.Đi làm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

   "rèn luyện cùng anh?sao có thể,đừng nói đến thời gian ,bất luận là thời điểm nào cũng không thống nhất " 

   "việc này không cần em bận tâm"nói xong liền cầm lên miếng sanwich đưa vào miệng Hiểu Hiểucô dùng ánh mắt phẩn nộ thể hiện sự kháng cự,thấy hắn không để ý đến mình cô cũng không nói gì nữa chỉ cắm đầu ăn cơm,trong lòng nghĩ không để ý hắn thì cũng không bị dằn vặt cái gì 

   "anh không định đưa em đến công ty hay sao,đưa em đến chỗ bắt taxi là được rồi" 

   "tại sao"khó hiểu hỏi

    "không có gì a,chỉ là nếu anh đưa em thì sẽ không thuận đường với lại em cũng không muốn người ta nhìn thấy"câu cuối cùng gần như cô chỉ dùng kiểu giọng nói nhỏ như con muỗi mà phát ra tiếng 

   "em rốt cuộc đang nói cái gì"

   "ưm..không có gì,nói chung là anh không cần phải đưa em đi"

   "đó thì anh không đồng ý rồi" 

   "tại sao?"lần này là Hiểu Hiểu thắc mắc hỏi

   "bởi vì em là người phụ nữ của Lục Quý Hàn,anh đưa phụ nữ của mình đi làm có vấn đề gì sao"

   câu nói này làm cho khuôn mặt cô đỏ lên,làm cô á khẩu không biết nói gì 

   "anh biết em đang lo lắng cái gì,nhưng sớm muộn gì cũng phải đối mặt không phải sao" 

  "nói thì vậy,nhưng mà em vẫn chưa chuẩn bị tốt a,hơn nữa đó không phải là quá lộ liễu hay sao,em không muốn người ta nói em là người trèo cao" 

  nói thì nhớ đến loạt phim truyền hình bày ra máu chó trước ống kính đều xuất hiện trong não,mỗi người một loại nghị luận một sau khi khác,cái biểu tình này đều dựng hết ra ngoài 

   "Nè,em đang nghĩ gì vậy,lại dám phân tâm,rốt cuộc là em có nghe thấy anh nói gì không hả"Lục Quý Hàn nhăn nhăn mi tâm

   "A,anh nói cái gì"

   Lục Quý Hàn cố ép cái cơn giận dữ đến muốn nghiền nát cô xuống,coi như những lời mình vừa nói là nói không rồi,cô ấy cư nhiên một câu cũng không nghe lọt tai,người phụ nữ này,mình đúng là kiếp trước mắc nợ cô ấy,còn chưa ai dám để hắn lặp lại lời nói bao giờ 

  Mặc kệ,ai bảo mình tự tìm lấy cơ chứ,chỉ có thể nhẫn nại mở lòng mà nói lại lần nữa :"anh biết,thân phận chuyển biến như vậy có thể đem đến cho em nhiều phiền phức,nhưng anh tin em,thực lực của em sẽ chứng tỏ em làm bằng chính năng lực của mình,không có nương tực vào bất kì ai,em phải đối với mình có lòng tin và cũng phải có lòng tin với anh,đây mới là bước đầu tiên mình cần và chúng ta cũng phải cùng nhau đối mặt với khó khăn,sau này vẫn còn rất nhiều,em phải nhớ cho dù có xảy ra chuyện gì thì vẫn luôn có anh ở bên cạnh em,được chứ" 

   Xa Hiểu Hiểu thật sự bị lời nói của hắn làm cho cảm động rồi,cô gật mạnh đầu,ở trên đường cô biết lời hắn nói đúng là rất cảm động nhưng mà cô cũng biết trước mắt mình có rất nhiều khó khăn,không nhịn được thắc mắc hỏi ‛có thật là như lời của hắn nói hay không' 

   Gần đến công ty thì,"hay là dừng lại bên đường một chút,anh nói em đều hiểu,nhưng mà,em vẫn không muốn nhanh như vậy..."

   Lời còn chưa nói xong,Lục Quý Hàn đột nhiên tăng tốc độ dừng ngay trước cửa công ty 

   Bởi vì vẫn chưa đến giờ mở cửa,tất cả nhân viên đều tụ tập tại trước cổng,Xa Hiểu Hiểu hoàn toàn ngơ ngác,nhìn thấy tất cả mọi người đều hướng về chiếc xe mà thắc mắc đi tới thì trong lòng nghĩ ‛trời ạ,thật là muốn gặp trở ngại sao' 

  Vừa nghĩ vừa nhìn phía trước mà liên tục đập đập đầu,thấy thế Lục Quý Hàn mỉm cười,cho dù là có thiện ý hay là ác ý thì hắn vẫn đều cùng cô tiếp nhận,hắn không muốn mất thời thời gian với những thứ không nhất thiết phải đấu tranh này,hắn muốn đối phương nhanh chóng đi vào cuộc sống của đối phương,tranh thủ giành tất cả thời gian ở bên nhau,họ gặp nhau trễ một giây thì có nghĩa là thời gian ở bên nhau sẽ mất đi một giây đó 

   Cuộc sống tuy rằng thời gian rất dài ,nhưng thật sự có thể ở bên cạnh người mình thích thì lại có bao nhiêu thời gian,rất nhiều sự ngoài ý muốn xuất hiện trong cuộc đời của hắn,mất đi người mình thương yêu,mất đi người thân làm hắn sâu sâu cảm nhận được điểm này 

   "còn không xuống xe,hay là anh đưa em vào trong"nghe đến câu này cô lập tức ngẩng đầu lên,lập tức mở cửa xe cuối thấp đầu đi xuống xe 

   Còn chưa đi vào trong đám đông thì đã nghe thấy mọi người bàn luận xôn xao,"đó không phải là thực tập viên chủ quản mới đến hay sao,là khu của các người phải không,người đưa cô ấy đến là ai vậy,chạy một chiếc xe đẹp như vậy"

   "hắn mà các cô cũng không biết sao,đó là Lục tổng a" 

   "Lục tổng,Lục tổng nào chứ"

  "đương nhiên là Lục tổng của tập đoàn chúng ta rồi" người mới vào tập đoàn xích phong là chưa từng gặp qua Lục Quý Hàn,chỉ có một số thời gian dài mà chỉ có thể ở công ty hội nghị thường kỳ điện tử xem qua trên màn hình,nhưng bọn họ đều nhớ khuôn mặt này,khuôn mặt này là đem lại cho nhân viên phúc lợi cực tốt và nghề nghiệp xán lạn phát triển 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro