Chương 3: Bị chụp trộm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mạc Dao dứt khoát từ bỏ ý muốn lừa thêm nhiều đồ ăn vặt từ chỗ Tiểu Huyên, quyết định lấy hộp kẹo sữa đến tay trước, đợi đến ăn hết hộp kẹo sữa rồi lại nói.

Ga giường và chăn đơn trong máy giặt còn mấy phút nữa là giặt xong, cô đã không đợi kịp rồi, kéo Tiểu Huyên trực tiếp ra cửa.

"Dù sao cũng không dùng gấp, trở về rồi lại phơi."

Xoay người đóng cửa phòng, Mạc Dao vừa quay người, cửa phòng đối diện đúng lúc mở ra.

Giang Tề và Đặng Hạo Hạo trong phòng đi ra, hiển nhiên cũng không nghĩ đến trùng hợp như vậy.

Đặng Hạo Hạo nói một tiếng: "Chị Dao Dao chào buổi sáng." lại nói: "Xe của đoàn phim sắp đến rồi, đúng lúc chúng ta cùng đi xuống đi."

Giang Tề: "Ừm, cùng đi đi."

Lại gặp Giang Tề, Mạc Dao không biết tại sao có chút thấp thỏm vô hình, "Tôi còn muốn đến phòng Tiểu Huyên một chút, lấy một ít đồ."

"Không sao, tôi cùng em đi."

Mạc Dao được Giang Tề đưa đến trước cửa thang máy, vẫn có chút chưa lấy lại tinh thần.

Cô đang muốn nói không cần rồi, cô luôn cảm thấy mất mặt khi bị Giang Tề nhìn thấy bản thân muốn ăn kẹo — mặc dù trước kia việc mất mặt hơn cũng không phải chưa bị anh nhìn thấy qua, nhưng mà trải qua chuyện tối qua...

Lúc này cửa thang máy vừa lúc mở ra, mấy người chỉ có thể bước vào thang máy trước, Giang Tề lại nói: "Tiểu Huyên ở lầu mấy?"

Tiểu Huyên lập tức nói: "Lầu hai."

Giang Tề liền ấn xuống nút lầu hai.

Mạc Dao: "..."

Cô cái gì cũng chưa nói.

Cửa thang máy chậm rãi khép lại, xem ra không có cách nào cự tuyệt rồi, Mạc Dao trong lòng lặng lẽ nghĩ.

Nói xong ba điều quy ước, coi như cái gì cũng chưa từng phát sinh, cô không nên xoắn xuýt như vậy, coi như là củng trước kia như nhau là tốt rồi.

Tưởng tượng một chút, nếu là trước ngày hôm qua, Giang Tề cùng cô đi lấy đồ, cô sao có thể do dự.

Cô phải bình tâm, thật bình tâm.

Cửa thang máy "ting" một tiếng mở ra, đã đến lầu hai.

Mạc Dao hít sâu một hơi, đã là vẻ mặt thản nhiên.

Ra khỏi thang máy, cô bắt đầu kéo tay Tiểu Huyên vừa đi vừa dặn dò: "Nhớ lấy kẹo sữa trong cái hộp sắt màu lam đó biết chưa? Cái hộp lớn nhất nặng nhất đó, ngàn vạn lần không được cầm nhầm, nếu không ăn được hương vị chị thích đợi chút quay phim xong chị sẽ không có tinh thần, em hiểu chưa?"

Bàn tay mũm mĩm của Tiểu Huyên bị bàn tay nhẵn bóng non mềm của cô vuốt ve, âm thanh bên tai còn nghe hay như vậy, chỉ chốc lát sau thì bị dụ dỗ chóng mặt nói: "Ừm ừm, chị Dao Dao chị yên tâm, em nhớ rồi, sẽ không cầm nhầm đâu."

"Vậy thì tốt, em đi nhanh đi." Mạc Dao vui vẻ vỗ vỗ tay Tiểu Huyên, đưa mắt nhìn cô đi vào phòng, ánh mắt không khỏi đầy mong chờ.

Giang Tề nhìn toàn bộ quá trình nhẹ nhàng cười một cái, ngay cả tiếng cười cũng đều ôn nhu êm tai như vậy.

Mạc Dao thu hồi sự trông chờ nóng bỏng đối với kẹo sữa, nhìn về phía Giang Tề, phát hiện anh thật sự là rất đẹp trai.

Không chỉ là khí chất ôn nhu, vẻ ngoài cũng rất xuất sắc, chỉ bất quá mọi người luôn theo thói quen cho rằng tướng mạo ôn nhu không thu hút người nhìn bằng tướng mạo sắc sảo, nhưng kỳ thực gương mặt Giang Tề như vậy mới dễ nhìn nhất.

Bất kể khi nào, đều khiến người khác cảm thấy như mộc xuân phong*.

*Như mộc xuân phong: Tỉ dụ chìm đắm trong hoàn cảnh tốt đẹp, tâm tình vui sướng thoải mái. Giống như đứng trong gió xuân ấm áp.

Nhưng không bao gồm hiện tại.

"Anh cười cái gì?"

Giang Tề cười đáp: "Đừng ăn nhiều quá, nếu không cô ấy lại bị trừ tiền thưởng đấy."

Cái này dĩ nhiên là chỉ Tiểu Huyên, vạn nhất Tống tỷ lần sau đến phát hiện cân nặng của Mạc Dao tăng lên, Tiểu Huyên coi như người không có năng lực giám sát nên chắc chắn sẽ bị mắng.

Mạc Dao "hừ" một tiếng, nghiêm nghị chính trực nói: "Tôi biết."

Không bao lâu, Tiểu Huyên ôm một hộp kẹo lớn đi ra.

Hình vẽ trên hộp kẹo là khoảng trời không xanh đậm và một vầng trăng vàng sáng, trong hộp sắt có thêm trọng lượng của kẹo sữa không tính là nhẹ, hai tay Tiểu Huyên cầm cũng cảm thấy nặng trĩu.

Không khỏi lộ vẻ do dự: "Chị Dao Dao, cái hộp này hình như có chút nhiều..."

Mạc Dao thì cố ý lựa hộp lớn nhất, cô an ủi nói: "Không sao, không nhiều, chủ yếu là cái hộp sắt tương đối nặng, đều là đóng gói mà thôi."

Không để cho Tiểu Huyên tiếp tục suy nghĩ, cô đem hộp sắt đặt vào trong túi lớn của mình.

Trên tay nhất thời trùng xuống.

Tiểu Huyên nhìn thấy liền nói: "Vẫn là em cầm cho."

"Không cần đâu, chị có thể tự cầm."

Không dễ dàng gì mới lấy lại kẹo sữa, Mạc Dao một chút cũng không ngại nặng.

Dù sao xuống lầu ngồi xe cũng có chút khoảng cách ngắn như vậy, Tiểu Huyên liền tùy cô.

Có lẽ là làm người không thể quá đắc ý, đến phim trường khi xuống xe, Mạc Dao động tác có hơi nhanh, không cẩn thận liên lụy đến eo vốn không chịu nổi gánh nặng.

Cô đỡ eo, nhẹ "tê" một tiếng, khuôn mặt đều trắng bệch một chút.

Tiểu Huyên một mực chú ý đến cô nhanh chóng tiến lên trước: "Chị Dao Dao, sao vậy?"

Đáy mắt Giang Tề toát lên vẻ âu lo, anh có thể đoán được là chuyện gì xảy ra, nhưng không thể nói, còn phải giả vờ như cái gì cũng không biết.

"Có thể là chuột rút rồi." Mạc Dao lơ mơ nói.

Tiểu Huyên muốn giúp cô cầm túi, cô vẫn không nguyện ý đưa.

Xa xa giống như có một đường sáng trắng thoáng qua.

Đột nhiên kế bên duỗi ra một cánh tay, cánh tay thon dài rắn chắc từ trước mắt cô thoáng qua, chiếc túi trong tay liền bị cầm đi.

Âm thanh của Giang Tề vang lên, ôn hòa lại không cho cự tuyệt: "Tôi giúp em cầm, để Tiểu Huyên đỡ em đi."

Mạc Dao quay đầu nhìn anh, anh cầm túi xách của cô mà không xuất hiện chút mất tự nhiên nào, trọng lượng của túi xách đối với anh mà nói cũng rất thoải mái, trong ánh mắt đối diện với cô viết [như vầy có thể yên tâm chưa?]

Cô nghĩ rồi lại nghĩ, để Giang Tề cầm an toàn hơn so với để Tiểu Huyên cầm, dẫu sao Giang Tề cũng không tịch thu đồ ăn vặt của cô.

Vì vậy ngoan ngoãn gật đâu: "Được."

Có người đỡ thoải mái hơn rồi. Mạc Dao từ buổi sáng liền hông đau chân mềm, nhưng lại không thể nói với người khác, chỉ có cố gắng giả vờ tự nhiên một chút, tận lực không để người khác nhìn ra.

Vào lúc này tháo xuống ngụy trang, nét tinh xảo trên mặt cô liền lộ ra vẻ tái nhợt.

Giang Tề đi theo phía sau nhíu chặt ấn đường, vẻ mặt tựa hồ đang suy nghĩ gì đó.

Trong phim trường lần lượt là phòng nghỉ ngơi của hai diễn viên chính, Giang Tề trực tiếp cùng đi vào phỏng nghỉ của Mạc Dao.

Chuyên viên trang điểm vẫn chưa đến, Tiểu Huyên đỡ Mạc Dao ngồi ở trên sô pha muốn đấm bóp cho cô một chút, dẫu sao chuột rút eo có khi cũng rất nghiêm trọng.

"Không cần đâu, chị không sao."

Mạc Dao ngại ngùng khi trước mặt Giang Tề mà để Tiểu Huyên giúp cô xoa bóp cho.

Người khác không biết, Giang Tề còn không biết nguyên nhân thực sự cô đau thắc lưng sao.

Giang Tề lại chẳng qua là đi vào để túi xuống, nói: "Em nghỉ ngơi một chút trước." nói xong liền mang Đặng Hạo Hạo ra ngoài.

Đóng cửa lại, Mạc Dao cuối cùng bị Tiểu Huyên ấn ngã lên sô pha, một đôi tay ở sau eo cô ấn xuống.

Được ấn quá thoải mái, tối qua không nghỉ ngơi tốt cô liền không cẩn thận ngủ mất.

Tiểu Huyên không lên tiếng, chuẩn bị đến giờ chuyên viên trang điểm đến rồi gọi cô tỉnh dậy.

Năm phút sau, cửa phòng nghỉ ngơi bị từ bên ngoài đẩy vào.

Giang Tề đứng ở cửa thấy dáng dấp Mạc Dao nhắm mắt ngủ yên, nhịp chân vốn định bước ra lặng lẽ ngừng lại, ngược lại không tiếng động vẫy vẫy tay với Tiểu Huyên, gọi cô ấy ra.

"Anh Giang, chuyện gì vậy?"

"Anh tìm đạo diễn đưa cảnh của Mạc Dao xuống buổi chiều, không tính xin nghỉ, sáng hôm nay để cô ấy nghỉ ngơi một chút, buổi trưa ăn cơm em lại gọi cô ấy tỉnh dậy."

Tiểu Huyên kinh ngạc mở to miệng, sau đó vui vẻ gật đầu, "Được, em biết rồi, cảm ơn anh Giang, em sẽ cẩn thận không đánh thức chị Dao Dao."

Giang Tề liếc nhìn cửa phòng nghỉ sau lưng cô ấy, nói: "Không cần cảm ơn, anh cùng Mạc Dao là bạn bè mà."

Giang Tề sau đó đi hóa trang, Tiểu Huyên trở lại phòng nghỉ liếc mắt nhìn, thấy Mạc Dao đang ngủ say, liền dời một băng ghế nhỏ ngồi ở cửa chơi điện thoại, nếu như có người đến cô ấy cũng có thể kịp thời ngăn lại tránh cho làm ồn đánh thức Mạc Dao.

Bất quá mọi người trong trường quay đều rất bận bịu, sẽ không ai vô duyên vô cớ đến làm phiền.

Ngược lại là Tiểu Huyên coi điện thoại coi đến scandal tình cảm của Mạc Dao.

Thì ra là nam chính của tiệc rượu tối qua Mạc Dao tham gia đã đăng một vài bức ảnh, trong đó có Mạc Dao và vài diễn viên khác chụp chung, dẫn đến sự thảo luận nhiệt tình của cư dân mạng.

Trong ảnh, Mạc Dao hào phóng rạng rỡ, ưu nhã tinh xảo, nam chính Tạ Mạnh Đồng như ánh mặt trời rạng rỡ, anh tuấn soái khí.

Mặc dù kế bên vẫn có nam nữ diễn viên khác, nhưng không ai cướp nổi hào quang của hai người họ, hai người đứng ở chính giữa, nhìn qua là trai tài gái sắc thập phần xứng đôi.

Phim thần tượng Mạc Dao cùng Tạ Mạnh Đồng diễn chính gần đây đang hot, tình tiết trong phim nam nữ chính rất ngọt ngào đáng yêu, thu hút rất nhiều fan CP.

Bức ảnh Tạ Mạnh Đồng Mạc Dao vừa xuất hiện, liền kích thích sự yêu thích của cư dân mạng đối với CP này, dựa vào bức ảnh chụp chung này gào khóc cắn đường.

Loại scandal trình độ này vẫn chưa tính là gì, cùng lắm là cho quần chúng xem nhiều phim truyền hình chút ảo tưởng mà thôi.

Tiểu Huyên không để trong lòng tiếp tục lướt xuống.

Khi cô ấy làm trợ lý cho Mạc Dao, bình thường đối với các loại tin tức có liên quan đến Mạc Dao đại khái có chút hiểu biết, vì thế cô ấy thường sẽ xem siêu thoại và đề tài liên quan đến Mạc Dao, phát hiện vấn đề thì sẽ nói lại với Mạc Dao.

Bằng không Mạc Dao bình thường quay phim bận như vậy, không có thời gian quan tâm đến chuyện này.

Tiểu Huyên vừa chơi điện thoại vừa lọc ra những tin tức quan trọng, ví dụ như chuyện bức ảnh chụp chung với Tạ Mạnh Đồng, chuẩn bị buổi trưa sẽ nói với Mạc Dao một tiếng, còn có mấy ngày rồi cô chưa đăng Weibo, fan đều kêu cô đăng ảnh.

Lướt xong hết một lần, khi cô chuẩn bị thoát khỏi Weibo, liền nhìn thấy đề tài trên quảng trường có một blogger mới đăng một tin mang đại danh Mạc Dao.

Cô ấy định thần nhìn lại, con ngươi cũng sắp trừng ra ngoài.

Tin của blogger đại khái là như vầy.

Hôm nay, nữ minh tinh Mạc Dao mặt mộc xuất hiện ở phim trường Hoành Điếm...từ trong bức ảnh có thể nhìn ra Mặc Dao ăn mặc giản dị, dưới chân mang một đôi giày đế bằng, một tay đỡ eo, từ mặt bên nhìn bụng không còn bằng phẳng, cả người tản ra bản năng người mẹ chói lọi, nghi ngờ là biểu hiện của mang thai giai đoạn đầu,...mà Mạc Dao bên ngoài vẫn là hình tượng độc thân, gần đây dường như cùng nam minh tinh Tạ Mạnh Đồng có quan hệ thân mật, hôm qua hai người còn gặp mặt chụp ảnh chung...

Trong bức ảnh bên dưới, có một bức ảnh là Mạc Dao sáng nay đỡ eo ở trước cổng phim trường.

Tiểu Huyên thật là không biết nên nói cái gì cho tốt, chị Dao Dao chẳng qua là đỡ eo bị chuột rút một chút, lại bị biên soạn thành mang thai, còn liên quan đến trên người Tạ Mạnh Đồng, bọn họ cũng quá biết bịa chuyện rồi.

Cô ấy thậm chí hoài nghi thật sự có người sẽ tin cái tin giả này sao?

Kết quả là xem bình luận, vậy mà có không ít cư dân mạng thực sự cho rằng Mạc Dao và Tạ Mạnh Đồng đã bí mật kết hôn và sắp sinh con.

Nhờ bức ảnh chụp chung mà Tạ Mạnh Đồng đăng trước đó, nhiệt độ Weibo của blogger này cũng nhanh chóng tăng lên, còn có các blogger khác chuyển tiếp cho nhau.

Tiểu Huyên phát hiện tình hình phát triển không quá tốt, vội vàng chụp lại hai tấm ảnh gửi cho Tống tỷ, hỏi cô ấy nên giải quyết như thế nào?

Tống tỷ cũng là điện thoại không rời khỏi tay, rất nhanh hồi đáp lại: Tôi kêu người bên bộ phận quan hệ công chúng chú ý rồi, bức ảnh của Mạc Dao kia là chuyện gì?

Tiểu Huyên: Là chị Dao Dao khi xuống xe không cẩn thận chuột rút eo.

Tống tỷ: Cô ấy có phải hay không mập lên rồi?

Tiểu Huyên nghĩ đến hộp kẹo sữa đó trong túi của Mạc Dao, chột dạ đáp: Không có ạ.

Tống tỷ không biết có tin không, chỉ nói: Người đâu?

Tiểu Huyên còn chưa kịp trả lời, tin nhắn của Tống tỷ lại liên tục gửi đến.

Tống tỷ: Đợi con bé nghỉ ngơi xong em hỏi con bé, bên Tạ Mạnh Đồng có ý cùng con bé xào CP một khoảng thời gian, xem ý con bé thế nào rồi trả lời tôi.

Tống tỷ: Hai phương án quan hệ công chúng không giống nhau.

Thủ đoạn của Tống tỷ nhất định mạnh, Tiểu Huyên an tâm: Được, em biết rồi!

Chờ chị Dao Dao thức dậy em liền hỏi!

Bất quá lấy sự hiểu biết của cô ấy đối với chị Dao Dao, chị Dao Dao hẳn là sẽ không đáp ứng chuyện này.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro