Trích dẫn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mưa xối xả, người xưa khuất sau bóng cây.
Ta nghe nói ngưỡi vẫn cứ một mình?
Cổng thành rêu phong loang lổ
Rễ cổ thụ bao trùm
Trên phiến đá vẫn vang vọng câu đợi chờ .

Chàng nói thương ta nhưng chẳng muốn quay trở lại. Chàng nói không yêu nhưng lại muốn ta yêu. Là chàng vô tâm hay chính ta ngu muội, là một kiếp này vì chàng mà u mê?

Sinh mệnh này vừa lúc chào đời đã định sẵn mặc chàng định đoạt, dù tâm đau nhưng vẫn nhìn chàng ái ân bên thềm hoa. Chàng vì nàng khóc, ta tử vì chàng...

"Tôi mong em dù hận, dù yêu. Cũng phải biết trân trọng bản thân mình trước tiên. Người ta hủy hoại em, em không làm gì được. Nhưng chính em tự lựa chọn hủy hoại mình, thì em không xứng có được hạnh phúc."

Người ta chỉ bảo với cô yêu một người rất khó, nhưng không ai nói cho cô biết hận người mình yêu mới lại càng khó như vậy. Có thể, đó vĩnh viễn là một loại chấp niệm, đi theo kẻ si tình ngu xuẩn đến hết đời, hết kiếp, bất kể phải trả giá bao nhiêu.

Năm tháng mênh mông không phân rõ nơi đâu là đường về.
Hận không thấu tâm ý nơi đáy lòng.

Đêm dài đằng đằng buông không đành mà tóc xanh nay đã hoá bạc.
Không dám nhìn người lặng lẽ rời đi.

Nếu như có kiếp sau mong người cùng ta kết duyên áo vải tầm thường,
Lại cùng hẹn ước, không xa không rời

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro