C1: Soo Soo, anh ta thật là chồng cậu sao?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nữ diễn viên diễn cùng lại quên thoại.

Cho đến khi cô ta trước mặt Jisoo sửa loạn lời thoại lần thứ năm, đạo diễn rốt cuộc không thể nhịn được nữa, mặt đen như đáy nồi, nhưng vẫn miễn cưỡng duy trì vẻ hòa ái dễ gần: “Nghỉ ngơi mười phút!”

Đầu xuân thời tiết đã bắt đầu ấm lại, bên ngoài phim trường mặt trời lúc này thực rực rỡ, đem từng dòng từng dòng ánh sáng chói lóa tưới xuống mặt đất làm cho người ta ảo giác được một sự ấm áp vô cùng.

Trong không khí, thực, vẫn mang theo chút lạnh lẽo, Jisoo mặc một chiếc váy ngắn, cánh tay tinh tế cùng đôi chân thẳng tắp lộ hơn phân nửa ở bên ngoài. Khi một chiếc áo khoác khoác lên trên người cô, cô theo bản năng khẽ run run một chút.

Trợ lý ghi chép ở trường quay tốt bụng đem đến một chiếc giấy, Jisoo chân thành nói cảm ơn, đem hơn phân nửa cục đá lạnh trong miệng nhả vào cốc.

Một tiếng “đông” thực nhẹ, Jisoo nhìn cục đá kia xoay vòng quanh dưới đáy cốc, sau đó đem tầm mắt chuyển qua người bên cạnh, cô giống như bây giờ mới chú ý tới bạn tốt Min Hee-Young đang đè nặng giọng oán giận.

“Người có "sân sau" đúng là không giống người khác, mình tới xem cậu đã nửa ngày, sai đã đến bốn năm lần, đạo diễn cũng không dám to tiếng với cô ta; nhìn lại cậu ấy mà, đóng nửa năm vai quần chúng mới nhận được một cái vai như này……” Hee-Young giơ bàn tay lên đếm đếm, “Nữ phụ số 6, nếu sai thoại là cậu, có lẽ đã bị cái tên Bao Công mặt đen kia mắng chết rồi!”

Bao Công mặt đen, đại khái là chỉ vị đạo diễn kia rồi.

Đầu lưỡi Jisoo có chút cứng lại, cô chớp chớp mắt, từ chối nêu ý kiến.

Diễn viên có ô dù kia tất nhiên không thể nào phải nhận đãi ngộ như cô rồi.

Hee-Young chạm chạm cổ tay cô, biết rõ mà vẫn cố hỏi: “Lạnh không?”

Jisoo không trả lời vấn đề này, miệng cô ngậm chút nước ấm, nhả hết vào cốc giấy rồi mới mở miệng: “Cậu thì sao? Moi được gì từ chỗ Won-shik chưa?

Hee-Young cùng cô quen biết đã nhiều năm, hai năm trước vào một tòa soạn làm paparazzi, Jisoo không ít lần từ miệng cô bạn nghe được những tin nóng mới nhất.

Hôm nay đến đây, nhiệm vụ chủ yếu của Hee-Young chính là moi tin về nhân vật nam chính Won-shik của đoàn phim kế bên, nhiệm vụ thứ yếu mới là tới thăm Jisoo.

Cô nàng kéo Jisoo sang bên túm lại, nhìn quanh bốn phía, xác nhận không có người mới thấp giọng nói: “Có tin tức cực hot, muốn nghe hay không?”

Jisoo không cự tuyệt.

“Ông xã nhà cậu lại chuẩn bị lên trang nhất《 Danh Ưu 》rồi!” Dừng một chút, Jisoo lại nói thêm một câu: “Lần này là một người mẫu, dáng người cực kì nóng bỏng!”

《 Danh Ưu 》 là một tạp trí có tiếng trong nước, tin tức trong hay ngoài nước đều ôm hết, mấy năm nay lại còn lấn sân sang làm báo mạng, đã có một địa vị nhất định trong lòng mọi người.

Loại chuyện này một tháng vẫn xuất hiện một lần, Jisoo nghe được lại vô cùng thản nhiên. Cô sờ sờ cằm suy nghĩ một chút, sau đó dưới ánh mắt chờ mong của Hee-Young khẽ hỏi: “ Kim Taehuyng a…… Anh ấy trông như thế nào?”

Hee-Young: “……”

Vẻ mặt và giọng điệu của Jisoo không giống như đang nói giỡn.

Trầm mặc vài giây, Hee-Young nói: “ Soo Soo, anh ta thật là chồng cậu sao?”

Vợ chồng hợp pháp, giấy trắng mực đen công chứng đàng hoàng.

Nhưng mà ——

“Hee Hee, bọn mình đã không gặp nhau nửa năm rồi.”

Ý của Jisoo là, cô tạm thời không nhớ nổi cũng là chuyện hết sức bình thường thôi.

Hee-Young trả lời cô bằng một tiếng cười lạnh.

Jisoo: “Cậu cũng biết là gương mặt đẹp nghìn bài một điệu*, không có khác biệt nhau là mấy, mình nhớ không được cũng rất bình thường.”

(*đều na ná như nhau đó)

“Được rồi, đừng đem lão già si ngốc nhà cậu nói thành tươi mát thoát tục như thế nữa.” Hee-Young dừng một chút, “khi nào anh ta về nước?”

Trí nhớ của Jisoo kỳ thật không phải là kém, nhưng mà số lần cô gặp Taehuyng thực rất ít; kết hôn xong lại chia xa, hai người hai bên bán cầu, ai cũng chẳng quan tâm tới ai, qua hơn nửa năm, cô cũng chỉ nhớ kỹ mỗi cặp mắt kia thôi.

Tinh xảo đẹp, nhưng cũng rất đa tình.

Hee-Young duỗi tay ở trước mặt cô lắc lư vài cái.

Jisoo lúc này mới phục hồi tinh thần lại, bởi vì khẽ cắn ống hút, giọng nói trở nên mềm ấm còn mang theo giọng mũi nũng nịu: “Chắc tầm không đến nửa năm nữa.”

Hee-Young nghiêng đầu liếc nhìn cô một cái, rõ ràng đã nhìn rất nhiều năm, nhưng là vẫn như cũ đều cảm thấy kinh diễm.

Jisoo lớn lên rất đẹp, có đôi mắt tiêu chuẩn của một hồ ly, thanh khiết sống động lại vẫn ẩn hiện nét mị hoặc, mũi cao dọc dừa*, chóp mũi xinh đẹp mịn sáng, cả người tỏa ra vẻ đẹp tinh xảo từ tận trong xương cốt.

Chỉ tiếc —— lâu như vậy mà cũng chỉ nhận được mấy vai phụ mờ nhạt.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro