15. Ảnh lúc nhỏ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Những cơn mưa rơi lách tách trước hiên nhà cùng với không khí mát mẻ và một sắc màu bầu trời không mấy trong xanh lại có một sự trùng hợp đến lạ khi mọi người hôm nay đều tụ hộp đầy đủ ở nhà .

Bé con thấy trời mưa mắt lại sáng lên vì những lúc mưa sẽ có nước để nghịch , nhóc tì lùn lùn nhón chân lên để nhìn ra nơi cửa kính nhìn những hạt mưa mà ông trời ban xuống đang rơi xuống đều đặn , bé con thích mưa lắm nên mỗi khi mưa đều muốn làm đủ trò . Nhóc lùn đưa tay ra khỏi cửa sổ để hứng lấy những giọt nước mưa ẩm ướt , mắt sáng lên vì cái hơi lành lạnh từ từ chạm đến nơi da thịt bé con .

Nhóc lùn muốn ra dầm mưa nên len lén cánh lúc mama đi vào bếp thì lẻn ra ngoài . Nước mắt của ông trời rất mát nó làm bé thích thú mà nô đùa , quần áo ướt bám chặt vào người có thể thấy được làn da trắng nõn thừa hưởng từ mama . Bé nào là tạt nước , nào là chạy vòng vòng quanh bồn hoa trong sân nhà , lại còn đi xem hồ cá ở gần đó , lần lượt từng trò được bé trải nghiệm hết .

Lúc cậu quay lại phòng khách đã không thấy bé con mặt tái nhợt , lo lắng , nhanh chân đi kiếm Taichi và Eita để hỏi chuyện nhưng khi được hỏi ai cũng ngơ ngác , hoảng loạn vì không biết nhóc con ấy đã trốn đi đâu . Cậu sợ hãi tìm mọi ngóc ngách trong nhà nhưng vẫn không thấy đâu , nước mắt cậu bắt đầu trào ra khỏi nơi khoé mắt , cậu tự trách mình vô tâm vì đã lơ là không để mắt đến con , cậu sợ rằng thiên thần nhỏ của cậu sẽ xảy ra chuyện gì đáng sợ , hàng nghìn suy nghĩ không mấy tốt đẹp hiện lên .

Taichi : " Bé cưng đừng khóc mà , sẽ ổn thôi , con của chúng ta sẽ không sao đâu "

Kenjirou : " Không sao ? Không sao cái gì ? Đứa trẻ còn nhỏ đã biết gì đâu lỡ...lỡ bé con gặp chuyện thì sao... Hức..hức "

Hai tên chồng kia khá bối rối khi chưa tìm thấy bé con lại còn phải chứng kiến cảnh cậu khóc nức nở như thế , xót lắm chứ .

Kenjirou : " Ở sân ?... Tìm ở sân chưa ? "

Eita : " Chưa tìm "

Nghe thế cậu lật đật chạy ra sân tìm kiếm đứa nhỏ , mặc kệ người ướt sũng , cậu là một người sạch sẽ dù thế nào cũng phải mang giày dép trước khi ra nhà nhưng giờ chẳng cần thiết nữa . Chạy ra sân không thấy , đi đến bồn hoa và hồ cá , cậu khóc không thành lời khi nhìn thấy đứa con bé bỏng của mình đang đưa tay vớt những chú cá trong hồ , cậu khẽ cười lên một cách mãn nguyện sau đó chầm chậm đi gần đến bé con , ôm lấy thân thể nhỏ bé đấy .

Cậu đặt lên má đứa nhóc ấy một nụ hôn , cậu ôm chặt lắm đến độ bị bé con nhắc nhở . Bé con thấy đôi mắt của mẹ cứ ương ướt liền hỏi ngay nhưng câu trả lời chỉ là không có gì một cách dịu dàng đến mềm yếu .

Kenjirou : " Bé nè , mai mốt không được đi lung tung khi chưa xin phép nhé !? Nếu con muốn dầm mưa đến thế thì chỉ cần xin là được mama sẽ đồng ý , đừng lẻn đi mà không nói tiếng nào nhé "

Eita chạy ra cùng với Taichi thì thấy cậu đang ôm chặt nhóc lùn trong lòng , bao nỗi lo đã được giải thoát , sau lần này cả hai mới biết khi chuyện gì liên quan đến bé con cậu đều mềm mỏng đến đáng thương .

Cậu bế cục cưng của mình vào nhà sau đó nhờ mở nước nóng để bé con đi tắm , cậu không ăn tâm nên bảo Taichi vào tắm giúp cho bé con . Tiếng ồn ào trong nhà tắm vang lên khi đó là tiếng chọi đồ cùng tiếng đùa giỡn của papa lẫn bé con .

Cậu gục mặt vào vai Eita mà khóc nấc lên , anh chẳng hiểu chuyện gì nhưng cũng buông câu xin lỗi sau đó ôm lấy eo cậu , vuốt phần mái xéo của cậu lên để nhìn thấy gương mặt đẫm lệ hiện giờ của cậu , anh hôn lên trán rồi đến chóp mũi sau cùng là má , những cái hôn dỗ dành cùng lời nói an ủi cậu .

Kenjirou : " Hức...hức l-lỡ mai mốt bé con biến mất nữa thì..thì em chết mất... Hức Eita em sợ quá ... B-bé con..hức.."

Anh bế cậu lên , giữ chặt hai cặp đùi non của cậu sau đấy lắng nghe hết những câu từ thút thít của cậu , khi nghe thấy thiên sứ của mình nói những câu từ yếu đuối như thế có chút làm anh nóng giận nhưng anh vẫn nhẹ nhàng dùng lời nói rất êm dịu để chữa lành những nỗi sợ của cậu .

Anh hôn lên đôi mắt đã ngưng rơi giọt lệ lấp lánh , cậu thấy an tâm được phần nào nên cũng ngưng khóc sau đó nũng nịu ôm lấy anh , hôn lên má anh .

Eita : " Mà Kenjirou , ngực căng đấy "

Anh để cậu xuống vẫn không quên bóp lấy cặp ngực của cậu với ý định đùa giỡn và buông câu trêu ghẹo , bé con và Taichi vừa ra khỏi phòng tắm đã nghe thấy tiếng tát một cái chát vang lên , cậu đỏ mặt chạy đi lấy đồ để tắm còn anh đứng đó cười khoái chí . Đôi mắt thể hiện sự khinh bỉ từ Taichi và bé con hướng đến anh .

Lát sau khi mọi người ai cũng tắm xong , ra phòng khách chơi cùng bé con thì thấy đứa bé ấy đang chăm chú xem cái gì đấy trong một quyển sách, lại gần thì thấy đó là quyển album của gia đình .

Bé con đưa tay chỉ vào tấm hình có đứa trẻ vừa vừa được sinh ra đời , còn chưa mở mắt nhưng miệng lại há to do khóc , bé con ngây thơ hỏi .

Hikari : " Mama đây là ai thế ? Huhu mama có em bé khác , mama không thương connnn "

Cả nhà bất động khi nghe lời nói mà bé con vừa thốt ra , bình thường thông minh lắm nhưng sao nay bé con hỏi một câu ngốc đến thế , ai cũng cười hả hê sau đó đưa câu trả lời thì bé con nhăn mặt và bảo rằng lúc nhỏ mình xấu quá .

Đa số toàn là hình bé con , có tấm thì bé con đang ngậm lấy tay mama , tấm thì lại cầm lấy cái món đồ chơi gì gì đó , còn có tấm làm mặt xấu nữa cơ tiếp sau đó là hành loạt tấm ảnh của bé con lúc mọc tóc , lúc biết bò , chập chững biết đi .

Nhìn trong hài chết đi được , ai cũng cười vì có nhiều hình bé con làm trò trông xấu muốn xỉu . Về sau thì là hình gia đình , 4-5 trang cuối là hình của mama và papa lúc nhỏ và hồi cấp ba .

Ai nhìn thấy hình của cậu lúc còn nhỏ cũng đưa ra nét mặt mê mẩn vì cậu trông thấy cưng quá chừng , có tấm cậu ôm lấy gấu bông mà ngủ ngon lành , tấm thì cậu tập cầm thìa ăn cơm mà cơm lại vương vãi ra bàn còn má của cậu phồng lên do ăn nhiều , cậu còn có tấm hình khi mà cậu trần truồng không mặc gì mà long nhong ngồi nghịch đồ chơi .

Ba ánh mắt đổ dồn về phía cậu , cậu ngại đỏ mặt , lấy tay che đi khuôn mặt đang xấu hổ của mình và quay đi chỗ khác , Taichi thấy thế không để cho cậu ý định trốn bế cậu ngồi vào lòng của mình kéo tay cậu ra để ngắm nhìn cậu nữa . Đôi mày cau lại bực tức cùng với khuôn mặt đỏ ửng và ánh mắt né tránh , dễ thương chết đi được .

Anh giữ cậu trong lòng như thế sau đó tiếp tục xem ảnh , mặt dụi vào hõm cổ của cậu , tay đặt ở eo . Eita có chút ghen tị nhưng cũng nhịn . Xem tiếp thì có hình của Eita đang ngồi khóc lóc vì không được chơi , lát thì là tấm Taichi mặt mũi tèm lèm do vẽ lên mặt , sau nữa có tấm Eita choàng khăn ở sau làm siêu nhân , còn có tấm ảnh Taichi nằm phè phỡn ở sàn vì trời nóng và vô vàn tấm ảnh khác .

Taichi ranh ma trong lúc mọi người không để ý thì anh bóp lấy cặp ngực to mềm của cậu còn se se nhũ hoa nữa , hickey lên cổ của cậu một cho đều kết quả bị ăn đấm sưng 2 cục trên đầu .

Cậu đuổi Taichi đi để ngồi cùng bé con , đứa trẻ ấy rất biết điều nên được cậu gọi lại liền nhảy chân sáo ngồi vào lòng cậu để được cậu cưng chiều .

Eita : " Ồ nhìn này bé con , mama hồi cấp 3 nè đẹp trai hong ? Chứ papa mê mama ở hồi cấp 3 lắm luôn người gì mà đẹp như thiên thần vậy "

Kenjirou : " À là giờ chê tôi xấu chứ gì ? "

Eita : " Huhu không có vợ ơi "
Hikari : " Waoo đẹp thật nhưng hình như hơi gầy "

Taichi : " Biết sao không tại bị rước về nhà chồng cái đâu có làm gì đâu , để chồng làm hết rồi mama chỉ ăn sau đó ngủ và làm chuyện trọng đại thôi nên thành ra giờ ú lên đấy "

Cậu ngồi ở đó mà còn dám nói vậy , đúng là ăn gan trời mà hai người kia run run nhắm mắt lại sau đó nghe âm thanh la hét đáng thương của Taichi . Vì lúc trước là bạn thân chưa thuộc quyền sở hữu của nhau nên hay khịa nhau nhưng chỉ bị nhéo giờ thành vợ chồng thì bị đấm .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro