Chương 2: . . .

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngày hôm nay nhiệt độ không khí 28°, hơn nữa ở đây rất trống trải, bầu trời một màu ngọc bích sạch sẽ không mây, tầm nhìn cũng rất rõ ràng, ừm, thật sự là thích hợp đánh một trận "Trò chơi sinh tồn" tốt.

Lương Tiểu Nhu mang kính râm, ăn mặc một thân đồ rằn ri, dáng người cao lớn, tư thế oai hùng hiên ngang, lúc này đang cẩn thận quan sát địa hình và hoàn cảnh xung quanh

Hảo, thấy con tin.

Môi theo thói quen khẽ giương lên, Lương Tiểu Nhu rất nhanh mà lại rõ ràng truyền đạt mệnh lệnh: "Hành động lúc này của chúng ta là giải cứu con tin, nhưng chúng ta đối mặt là một số tội phạm chỉ số thông minh cao. Bọn họ nham hiểm, giảo hoạt quỷ kế đa đoan, cho nên nhìn thấy bọn họ tuyệt đối không thể thủ hạ lưu tình, nhất định phải giết bất luận tội, Understand?"

"Yes Madam!" Theo tư thế tay của Lương Tiểu Nhu ,các đội viên của nàng toàn bộ ôm súng súng, duy trì vạn phần cảnh giác, ngay tại chỗ tìm kiếm nơi ẩn nấp có thể bí mật giấu mình .

Một hồi, em trai ngốc của nàng cùng không chút nào che giấu mà lao ra tự nguyện làm bao cát. Muốn lợi dụng cạp váy quan hệ? Lương Tiểu Nhu khóe miệng nhỏ cong, giơ lên súng trong tay, không chút lưu tình quay ngay phía trước 10 thước chỗ nhân hình to lớn bia ngắm bóp cò, hơn nữa, đúng bắn phá.

"A! A! Ai u!" Lương Tiểu Cương biểu tình giống như con khỉ nhảy trên mặt đất , "Tả! Tả! Chị thế nào? ngay cả em trai ruột cũng đánh hả ! A!" Ý đồ dùng trái phải rất nhanh tránh được này liên tục công kích lại đánh giá thấp kỹ thuật bắn súng của chị hắn, bất đắc dĩ, chỉ có thể trơ mắt nhìn quần áo trên người văng đầy màu đạn tiên diễm.

Hay nói giỡn, liên điểm ấy kỹ lưỡng đều nhìn không ra là nói tới nàng Đốc sát tổ trọng án cao cấp Lương Tiểu Nhu.

Chợt, phía sau tiểu Cương vọt lên một bóng người , còn chưa chờ súng trong tay cái thân ảnh kia nhắm thẳng nàng, đã sớm lường trước Lương Tiểu Nhu nhanh nhẹn lộn nhào về phía bên phải, tránh khỏi. Nhân thể trốn ở phía một đống săm lốp xe được xếp cao, Lương Tiểu Nhu đắc ý: "Muốn lợi dụng em trai ta lừa gạt ta? Không có dễ dàng như vậy!"

Cái thân ảnh kia nở nụ cười, Lương Tiểu Cương khóc. Hắn lảo đảo lắc lư đứng lên, vẻ mặt đưa đám."Ai, ta chết cũng không có ý nghĩa nữa rồi!" Nói xong, hắn lại quay đầu lại liếc một cái sau lưng tên chỉ huy vô lương tâm—— Bạn trai của chị , thủ trưởng của hắn Cao Ngạn Bác, mắt mang ai oán, đều là anh ta sai khiến hắn đi ra làm mục tiêu sống!

Cao Ngạn Bác cười ha ha một tiếng, đứng lên làm bộ muốn xông ra."Tiểu cương, ngươi đã chết, yểm hộ ta." Theo hắn hiện thân,một tổ các đội viên của hắn cũng tất cả đều bại lộ mình, giơ súng vọt ra.

Lương Tiểu Nhu vừa nhìn, vậy còn được? Nếu so cận chiến, nàng cũng sẽ không thua! Vì vậy vung tay lên,người bên nàng cũng đều vọt ra, hai bên hỗn chiến với nhau, trên chiến trường khói thuốc súng tràn ngập.

Nhưng giữa lúc nàng hết sức chuyên chú toàn tâm toàn ý vào tiêu diệt quân địch, cho rằng thời điểm có khả năng thắng lợi , Cao Ngạn Bác lại ở nơi nào cao hứng tuyên bố bọn họ pháp chứng đội thắng.

"Ai nói?" Lương Tiểu Nhu giơ tay lên lấy xuống kính râm,nhìn về phía hắn không chịu thua.

"Cái này, đội viên tinh anh Dr.Cổ của các ngươi không biết tiến thủ, chỉ biết dành thời gian tán gái, ta đã thành công giải cứu ra con rồi! Các ngươi coi, ha ha!" "Con tin" được cứu tới đưa tay làm điệu chữ V, và bên người Cao Ngạn Bác cùng nhau rất xán lạn mà cười.

Cái này "Con tin" cũng là pháp chứng tổ ba, không phải cười đến như thế xán lạn để làm chi!

Lương Tiểu Nhu nghĩ hai người bọn họ dáng tươi cười đều rất chướng mắt, nhất là cái kia Sir.Cao. Bình thường điều không phải mẫu mực điềm tĩnh thành thục lý trí đường lối sao, hiện tại thắng tựu cười đến vui vẻ như vậy, thiết. Nhưng ở quay đầu nhìn nàng một cái môn tổ "Tinh anh" đội viên nổi danh pháp y Cổ Trạch Sâm tiên sinh trên mặt như nhau rất nụ cười sáng lạn thì, nhất thời bất lực. Cổ đại pháp y, muốn thương yêu vợ cũng đừng chọn lúc này chứ , nếu không ngươi ngu ngốc mà vẻ mặt lo âu vì không cẩn thận bắn trúng ngón tay vị hôn thê, sau đó bị nàng sớm có dự mưu một súng bắn trúng, ngươi sẽ chết sao? Cái kia Sir.Cao na có cơ hội chơi trò bịp dương đông kích tây a! Hắn na có cơ hội đi giải cứu con tin a! Ngươi hoàn cười đến rực rỡ như vậy làm gì, chúng ta thua này!

Trong lòng hung hăng nhổ nước miếng, Lương Tiểu Nhu nghĩ nên có cần phải biểu hiện khí khái một chút. Nàng vừa định không mất ưu nhã nói mấy câu đến chống đỡ giữ thể diện, cách đó không xa một tiếng thét chói tai vang lên, xuyên thấu qua không khí, rõ ràng truyền tới.

"A ———— "

Mọi người hai mặt nhìn nhau, Lương Tiểu Nhu thần sắc nhất ngưng, "Chúng ta đi."

Suy nghĩ của tác giả : Ngạch, mọi người cóhay khôngxem qua TVB 《 pháp chứng tiên phong 2》 ni, ta chính là rất manh bên trong MadamMã vàMadam Lương, mới có giá thiên văn tồn tại. Bất quá, tha thứ ngẫu đem Madam Mã têncấp sửa lại, bởi vì nàng nguyên danh (mã quắcanh) thật sự là... Các ngươi hiểu được. Nàng dù sao cũng là rất có khí tràng rấtcó khí thế băng sơn ngự tả một quả a, tên này thực sự nhượng ta có ta vô lực.. . Sở dĩ, ngẫu tựu sửa lại, hoàn mong muốn mọi người sẽthích.  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro