Chương 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đến khi mọi người chạy tới nơi phát ra tiếng thét, quả nhiên thấy một đống người vây quanh, giữa vòng vây có một người đàn ông nằm đó.

Theo kinh nghiệm lâu năm , Cổ Trạch Sâm cúi xuống sờ sờ cổ người nam nhân kia, lại kiểm tra con ngươi của hắn, đã xuất hiện tình trạng sưng to. Hắn đứng dậy, hướng Lương Tiểu Nhu lắc đầu, "Đã chết."

Lương Tiểu Nhu gật đầu, xuất ra thẻ cảnh sát, "Ta là Đốc sát tổ trọng án cao cấp Lương Tiểu Nhu. Nơi này đã trở thành hiện trường hung án, bất luận kẻ nào cũng không được rời khỏi đây."

Cao Ngạn Bác dẫn theo đội viên tổ pháp chứng tới xung quanh hiện trường tiến hành khám xét chứng cớ , Cổ Trạch Sâm trước tiên tiến hành kiểm tra thi thể, Lương Tiểu Nhu thì dẫn theo thuộc cấp đến thẩm tra từng người có mặt ở hiện trường, mọi người đều tự nhiên và ăn ý với nhau.

"Ở đây mỗi người đều có thể là nghi can. Tiểu thắng, để ý bọn họ, một cũng không thể để cho bọn họ đi; Nhiễm Nhiễm, Thạc Tử, cho bọn họ lấy khẩu cung; Thẩm Hùng, gọi điện thoại cho tổng bộ, yêu cầu trợ giúp." Lương Tiểu Nhu rành mạch phân công đâu vào đấy, sắc mặt nghiêm túc. Thời điểm khi nàng nghe được tiếng thét chói tai , vẻ mặt hài hước khi chơi "Trò chơi sinh tồn " đã hoàn toàn biến mất, trở lại là Đốc sát thông minh lanh lợi tháo vát, làm việc mạnh mẽ - Lương Tiểu Nhu.

"Haiz ——" Lương Tiểu Nhucố nén tiếng thở dài, có phần bất đắc dĩ. Thật không nghĩ tới ngày nghỉ đi ra chơi một chút dã chiến cũng có thể gặp phải vụ án mạng , đây không lẽ chính là cảnh sát đặt biệt có lực hấp dẫn với các vụ án mạng sao ?

Nhận mệnh ( Thinh thinh ) đi tới bên cạnh chỗ Cổ Trạch Sâm đang khám nghiệm thi thể , hỏi: "A sâm, tình hình thế nào?"

"Người chết ngoại trừ vết thương ở cổ ngoài ra thân thể trước mắt không có vết thương. phòng đoán sơ bộ, vết thương chí mạng là ở cổ." Bên ngoài , ngoại trừ là một " tên nô lệ vợ" , Cổ Trạch Sâm còn là một bác sĩ pháp y chuyên nghiệp.

"Có khả năng là bị súng thật bắn chết không?" Cũng đi tới Thẩm Hùng chen vào nói.

"Súng thật tạo thành vết thương, sẽ rộng 9 li đến 1 cm, hơn nữa vết thương lại lật hướng ra phía ngoài . Nhưng vết thương này chỉ rộng có 3 tới 4 li, " Cổ Trạch Sâm một bên dùng thước đo độ, một bên trả lời, "Hơn nữa vết thương cũng không có hướng ra phía ngoài, cho nên khẳng định không phải súng thật."

"Ngô." Lương Tiểu Nhu trầm ngâm lắng nghe."Nói cách khác người chết có thể là bị vũ khí hình dạng dài sắc nhọn hoặc là bị rất mạnh Jun súng hơi gây thương tích?" Nhưng đánh dã chiến thông thường đều là dùng màu đạn hoặc là BB đạn súng hơi không phải sao?

"Không loại trừ khả năng này." Cổ Trạch Sâm gật đầu tán thành quan điểm của nàng,Nhưng, những BB đạn đúng là không đủ để trí mạng. Xem ra vẫn là phải đem tử thi tiến hành giải phẫu mới có khả năng biết rõ. Hơn nữa, ta còn phát hiện cái này." Nói, hắn dùng kẹp gắp ra 1 túi nhỏ nằm sâu dưới túi áo người chết, bên trong là từng viên một màu trắng."Nhìn qua, chắc là ma túy."

"Ừ? Còn có ma túy?" Lương Tiểu Nhu đem bọc nhỏ bỏ vào túi , giao mang về cho Đội viên tổ pháp chứng xét nghiệm, sau đó theo thói quen mím môi."Còn dính dáng đến ma túy? Lần này phiền phức lớn."

Quả nhiên, sau lại, lại đang cách đó không xa phát hiện một người bị thương, là một người mặc trang phục chú hề, cổ bị trầy da. Cũng là ở chung quanh hắn phát hiện có vỏ viên đạn chì, phỏng chừng cái chú hề này bị viên đạn chì làm bị thương. Lại phát hiện vỏ viên đạn chì cùng vết thương của người chết trùng khớp với nhau , dự đoán vào chứng cứ, người bị thương và người chết có thể là bị cùng một loại hung khí gây thương tích. Như vậy, hung thủ cũng rất có thể là cùng một người.

Thế nhưng, kỳ quái, người chết bọn họ đả dã chiến dùng đạn thị BB đạn, tại sao có thể có đạn chì ở đây? Giữa lúc nàng suy nghĩ cảm thấy sự tình phức tạp, thì rõ ràng Ông Trời cảm thấy sự việc chưa đủ phức tạp , lại tăng thêm một tầng. Bạn trai Cao ngạn Bác của nàng lại phát hiện ra một thi thể nam giới bị treo trong lồng bẫy thú

"Hai hiện trường hung án ở gần nhau, hiện tại hai người đã chết, một bị thương, có thể có quan hệ gì không?" Lương Tiểu Nhu lục soát trên người người chết, tìm được bóp da, thẻ căn cước trên đó viết "Vương chính hồng" ."Vương chính hồng? Người này cùng tử thi đầu tiên Trần Tử Thành và chú hề bị thương liệu có quan hệ gì không ?"

Họa vô đơn chí chính là, bầu trời vốn sáng sủa không gợn mây bỗng kéo một mảnh âm u, gió lớn thổi mưa giông trước cơn bão. Một khi trời mưa, sẽ làm cho việc thu thập chứng cứ và khám nghiệm thi thể gặp nhiều phiền toái lớn. Không còn cách nào khác, Lương Tiểu Nhu chỉ có thể gọi cho tổng bộ phái chi viện tới, tạm thời dựng lều vải bảo vệ hiện trường án mạng.

Một hồi bận rộn qua đi, rốt cuộc đưa được lều vải dựng lên trước khi mưa to trút xuống . Lương Tiểu Nhu một chỗ bên trong lều vải, bên ngoài tí tách tiếng mưa rơi, nghe ngạn bác và a sâm đang thảo luận thời gian chính hồng tử vong.

"Người chết nhiệt độ gan 62°, thời gian tử vong, ta nghĩ vượt qua 15 giờ, có lẽ là tối hôm qua mười giờ tới mười một giờ. Bên trong cánh tay người chết xuất hiện rất nhiều thi ban, chắc hẳn không có bị di chuyển."

" Vậy nơi này chính là hiện trường án mạng thứ nhất " - Ngạn bác nói.

Lương Tiểu Nhu sờ cằm trầm ngâm, "Nhưng án mạng ở trường dã chiến mới xảy ra, như thế xem ra, vụ án trần tử thành và cái chết của vương chính hồng hẳn không có liên quan."

"Chắc là."

************* ta là băng sơn tỷ tỷ sắp hoa lệ xuất hiện phân cách tuyến ******************************

Trong mưa , một chiếc xe CR-V màu trắng từ xa lao đến

"Dừng xe." Mệnh lệnh mạnh mẽ , ngắn gọn .

Chiếc CR-V trắng theo lệnh dừng lại, cửa xe bên phó lái mở ra , một nữ nhân mặc lễ phục dạ tiệc màu tím chân đi đôi giày cao gót nhanh chóng bước xuống. Nàng đứng ở bên cạnh xe, dường như cảm thấy bất mãn với chân váy dài trói buộc rườm rà, đưa tay ra, không do dự chút nào xé rách đoạn váy dư thừa , động tác linh hoạt đẹp mắt, sau đó, liền nhìn bầu trời mưa to rồi làm như không có gì kiên định bước thật nhanh về phía trước.

"Tiểu thư, thật ngại. Bên trong đang tra án, ngươi không thể đi vào." Hai người nhân viên cảnh vụ đang canh gác đưa tay cản nàng

Nữ nhân mặt nhìn bọn họ sắt mặt không đổi, khóe mắt lộ ra một tia lạnh lùng nghiêm nghị.

Tácgiả nói ra suy nghĩ của mình: Ha ha, mọi người khỏe! Ta là trình xiển, comebaby go! hello,everybody, ta yêu các ngươi ~~ sẽ có người coi sao, sẽ có người quan tâm sao. . . Ta đang lo lắng. .. Ngô, ta đang động kinh, ta đang động kinh...  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro