Chương 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 4: . . .

"Sơ bộ đánh giá nguyên nhân cái chết là bị kẹt bên trong lồng bẫy thú lớn rồi bị răng của bẫy thú kẹp vào cổ, đâm thủng động mạch chủ, mất máu quá nhiều mà chết. Trên người người chết có rất nhiều vết thương khác nhau, không giống như là ngã bị thương, có thể là trước khi chết bị nhiều vật khác nhau làm bị thương. Nhìn ra được là vết thương do cố ý gây ra." Sau quá trình khám nghiệm tử thi Vương Chính Hồng, Cổ Trạch Sâm đưa ra kết luận như trên.

"OK" Lương Tiểu Nhu nhéo cằm , "Khi nào có báo cáo sớm gửi cho ta một bản."

"Báo cáo cũng xin giao cho ta một bản."

"Cái gì?" Tay nhéo cằm còn chưa buông, Lương Tiểu Nhu kinh ngạc nhìn về phía cửa lều vải mới được vén lên . Một người tiến vào

Người này như là mới tham gia đám tiệc còn chưa thay đổi quần áo, bộ lễ phục màu tím nhỏ nhắn được cắt may tinh xảo ôm lấy vóc dáng yêu kiều của chủ nhân , dưới tầng váy trên đầu gối để trần ra đôi chân trắng nõn thon dài. Tóc vấn cao một búi trang nhã, lộ ra ở cổ đường cong duyên dáng, gương mặt trắng nõn, dường như mới dầm mưa, có một dòng nước mưa trên gương mặt thanh tú của nàng rơi xuống , lại không mảy may ảnh hưởng chút nào tới gương mặt này xinh đẹp tuyệt trần trong trẻo nhưng lạnh lùng. Dưới chân mang một đôi giày cao gót long lanh, càng tôn lên nét mảnh mai của đôi chân thon dài . Hai hàng lông mày hơi nhíu, một nữ nhân mang theo khí thế lãnh ngạo sắc bén, đứng ở trước mặt nàng.

Nàng lãnh đạm, tròng mắt đảo quanh lều, quét qua mọi người, mở miệng hỏi: "Các ngươi ở đây ai là người phụ trách?" Giọng nói nhàn nhạt, ngữ điệu cũng không nhanh, nhưng mang theo lệnh khiến người khác không thể khinh thường.

Lương Tiểu Nhu ngước mắt, "Là ta. Ngươi là?" Đối nữ nhân mới xuất hiện này ,làm cho nàng có loại cảm giác kỳ quái không hiểu được. Cho nên vô hình chung, thanh âm cũng mơ hồ có một chút địch ý .

"Ta là Đốc Sát Tổ Điều Tra Ma Túy Cao Cấp Mã Lạc Xuyên." Nàng đưa ra thẻ cảnh sát , hướng ánh mắt về Lương Tiểu Nhu. Lương Tiểu Nhu nhận rất rõ ràng, đôi mắt xinh đẹp kia phát ra thản nhiên lãnh ý ."Ta biết các ngươi đang điều tra vụ án này, Vương chính hồng là tay trong của ta, đồng nghiệp cho ta biết hắn đã chết, cho nên ta lập tức tới. Ta hoài nghi cái chết của hắn và vụ án bang phái ma túy có liên quan, Tổ Điều Tra Ma Túy chúng ta làm việc luôn luôn bảo mật, không tiện bộc lộ thân phận, hi vọng Madam hợp tác với chúng ta."

Không chờ Lương Tiểu Nhu kịp phản ứng , nàng nhận lấy điện thoại từ trong tay thuộc cấp nãy giờ đi theo bên mình ."A, sorry. Ta không thể tham gia hôn lễ của ngươi, phù dâu , ngươi hãy tìm người khác nhé! "

Haha, Đúng là chạy đến từ buổi lễ kết hôn , thảo nào lại ăn mặc như vậy! Lương Tiểu Nhu ở trong lòng lộ một cái liếc mắt.

Cúp điện thoại, Mã Lạc Xuyên xoay đầu lại tự nhiên tiếp tục nói : "Có báo cáo mau chóng giao cho ta, làm phiền ngươi."

Người nữ nhân này!

Lương Tiểu Nhu trừng mắt , nghiến răng nhìn chằm chằm bóng lưng người rời đi .

Này là không hiểu, rốt cuộc từ nơi đâu xuất hiện một nữ nhân tự đại như vậy? ! Tổ Điều Tra Ma Túy rất giỏi hả? ! Hơn nữa, nàng nói nàng là Mã Lạc Xuyên, cái tên này nghe như rất quen tai?

Hiện tại , đang xảy ra chuyện gì ?

Lương Tiểu Nhu hoàn toàn không cách nào lý giải. Ngày hôm qua bị Mã Lạc Xuyên tự đại ngông cuồng chọc tức, tổng cảm giác có một hơi thở bị mắc kẹt trong ngực, hại nàng về nhà uống vài chén lớn cây đu đủ đông qua thang của cha mới có chút hơi nguôi giận. Làm sao để nhanh chóng lại gặp nữ nhân này? !

Trong phòng họp nhỏ, bên này là nàng và Trương Sir ,cấp trên của nàng, đối diện là nữ nhân tên Mã Lạc Xuyên, ngồi bên cạnh một nam nhân bụng béo, thoạt nhìn hình như là cấp trên của nàng, tên là phùng Sir. 2 người đấu 2 nhân , ai sợ ai a! Lương Tiểu Nhu trừng mắt nhìn nữ nhân kia thân âu phục màu vàng nhạt, nhàn nhã vắt chéo chân .

"Trương Sir, án mạng ngày hôm qua , tiểu xuyên đã gặp ta báo cáo qua, cho nên, hôm nay ta mở cuộc họp này, chính là mong muốn MBA(Tổ điều tra ma túy) chúng ta cùng hợp tác với tổ trọng án các ngươi tốt hơn một chút, mọi người hợp tác vui vẻ." Phùng Sir cười híp cho biết .

"Phùng Sir, dĩ nhiên. Nói rõ ràng, tránh cho xảy ra sai lầm, thuộc cấp cũng không khó xử." Cấp trên của nàng Trương lão đầu cũng bưng một khuôn mặt tươi cười, vẻ mặt hiền hòa tiếu ý.

"Ờ. Nói thật , vụ án này chúng ta đã theo hai năm, liên quan đến một số tập đoàn ma túy đa quốc gia lớn , số lượng giao dịch của họ lên tới hàng triệu USD, vì vậy chúng ta hy vọng các ngươi hợp tác với chúng ta, ." Phùng Sir vẫn đang cười, chỉ là nụ cười này trung mơ hồ lộ ra vài phần mùi vị độc đoán.

"Phùng Sir, ta hiểu rõ công việc phải làm của MBA các người , nhưng Tổ Trọng Án chúng ta đã tiếp nhận vụ án mạng này

Phùng Sir chen vào ."Án mạng đương nhiên thuộc trách nhiệm của tổ trọng án, thế nhưng vụ án này cũng liên quan tới Tổ điều tra ma túy chúng ta, hơn nữa chúng ta còn cùng hợp tác với hình cảnh quốc tế, tầm ảnh hưởng rất rộng lớn, cấp trên rất quan tâm, cũng ra lệnh, không cho sơ thất. Ta nghĩ ngươi hẳn là hiểu phải không?"

Này—— đã có cảm giác bị uy hiếp Lương Tiểu Nhu ngẩn ra, chỉ thoáng qua, nàng có thể hiểu rõ được cảm giác của Trương lão đầu , sắc mặt của đều cứng ngắc, bộ dạng tươi cười không giữ được, hai tay từ mặt bàn buông xuống, ôm lấy hai cánh tay. Ngô, Trương lão đầu đang khó chịu đây.

" Cho nên hi vọng Madam Lương trong thời gian tra án , nếu có gì tiến triển có thể phối hợp thông báo với chúng tôi một chút. Nếu như tra được tra được phía sau các trùm ma túy, nhất định phải nói một tiếng, để tránh đả thảo kinh xà." Mã Lạc Xuyên nhàn nhã tiếp lời phùng Sir.

Lương Tiểu Nhu miễn cưỡng giữ dạng tươi cười."Nếu như vậy,cũng làm phiền Madam Mã giao ra tư liệu của vương chính hồng tư cho chúng ta, thuận tiện cho tổ trọng an ta tra án."

"Sorry,tài liệu MBA chúng ta luôn luôn bảo mật, đành phải vất cả cho các ngươi, cảm tạ." Mã Lạc Xuyên nhìn vào đôi mắt nhợt nhạt của nàng, khóe miệng treo nụ cười lịch sự nhưng xa lạ.

Lương Tiểu Nhu mím môi gật đầu, ngoài mặt bộ dạng tao nhã, bình tĩnh thong dong, kì thực ngực nghiến răng nghiến lợi.

Chết tiệt ! Trở về lại muốn uống canh cây đu đủ đông qua!

Lương Tiểu Nhu nổi giận mà đi ra khỏi phòng họp, cảnh viên Thẩm hùng chờ đợi từ sớm liền chạy đến, vẻ mặt vui vẻ tranh công.

"Madam, ta tra được lai lịch của Mã Lạc Xuyên. Cô ta , thích mở họp báo phóng viên, thích nhất quảng cáo chơi nổi quảng. A , được rồi, Madam, rốt cuộc có chuyện gì , sáng sớm thủ trưởng hai bên đã mở cuộc họp?"

Liếc mắt gương mặt tò mò của Thẩm Hùng, Lương Tiểu Nhu cúi đầu lấy tập tài liệu ra coi, hỏi sang vấn đề khác : "Chú Hề La Chí Văn sao rồi?"

"Bác sĩ đang kiểm tra cho hắn" Thẩm Hùng nhún nhún vai, "Rốt cuộc chuyện gì thần bí như vậy?"

Lương Tiểu Nhu mặt trầm xuống, "Ba" một tiếng gấp lại tập tài liệu ." Hiện tại ta chỉ có thể nói chúng ta nhất định làm tốt chuyện của mình, còn cái gì khác đừng hỏi, hiểu chưa?"

"Nga nga." Thẩm Hùng lại càng hoảng sợ, vâng dạ, sau đó cùng nàng đi vào phòng bênh đặc biệt ghi chép khẩu cung của La Chí Văn .

Trong thời gian thẩm vấn , Thẩm Hùng vừa ghi chép đồng thời cũng lặng lẽ quan sát thủ trưởng hắn. Trong toàn bộ quá trình, lão đại mặt trầm như nước, thần sắc nghiêm túc, câu hỏi đặt ra hướng vào vấn đề nhạy bén sâu sắc mà cũng kịch liệt đi vào trọng điểm của vụ án. Ừ, rất nghiêm túc, nàng bình thản làm việc chăm chú không có gì khác lắm. Nhưng vì sao hắn luôn cảm thấy có người đem lão đại ra chọc điên thì phải?

Lương Tiểu Nhu cẩn thận nghe lời khai của La Chí Văn. Hắn nói hắn là một chú hề, ngày đó xuất hiện ở trận dã chiến bởi vì hắn phát hiện chìa khóa rương hoá trang của hắn bị mất, mà hôm trước hắn chạy bộ cả ngày qua đó , hắn nghĩ trở vào trong đó tìm thử, có thể chìa khóa rơi ở một nơi nào đó. trong khi hắn đang tìm, đột nhiên cảm thấy một trận đau đớn ở cổ, đến khi hắn phản ứng được, hắn đã ở phòng bệnh. Sau khi hắn hỏi qua ý tá mới biết là mình bị đạn chì của súng hơi bắn trúng . Ngoài ra, hắn nói hắn cũng không quen biết hai người chết, trần tử thành và vương chính hồng.

Sau khi ghi chép xong lời khai của La Chí Văn, Lương Tiểu Nhu lại đi tới văn phòng của Cổ đại pháp y

"Này, a sâm, tình hình mấy tử thi thế nào rồi?

"

"A Madam Lương ." Cổ Trạch Sâm đưa cho nàng một ít tài liệu và một xấp ảnh chụp."Nhạ, đây là báo cáo khám nghiệm tử thi của trần tử thành và vương chính hồng. Nguyên nhân cái chết của Trần Tử Thành là bởi vì đạn chì ở cổ, gây thủng khí quản và động mạch chủ, dẫn đến xuất huyết nhiều , cục máu làm nghẽn tắc khí quản, ngạt thở dẫn đến tử vong. Về phần nguyên nhân chết của vương chính hồng lần trước đã nói với ngươi, là bị mắc kẹt bên trong bẫy thú lớn , bị răng bẫy thú kẹp vào cổ mất máu quá nhiều mà chết. Trong cơ thể hắn có một cây xương sườn bị gẫy, mặt khác ở trên cánh tay hắn phát hiện mấy gai gỗ, ta đã đem gai gỗ đưa đến khoa pháp chứng bộ xét nghiệm. Còn có trên người hắn có rất nhiều vết thương cũ và mới không đồng nhất, phỏng chừng khi còn sống hắn thường xuyên đánh nhau với người khác, trải qua suy đoán trước khi chết từng xảy ra ấu đả."

"Nga." Lương Tiểu Nhu liếc nhìn tài liệu trong tay và ảnh chụp, đột nhiên nàng phát hiện một điểm rất kỳ quái.

"A sâm, cái này là sao? trong dạ dày Vương chính hồng tại sao lại có nhiều đồ như vậy?" Nàng chỉ vào trong một tấm hình hỏi

"A, Trong dạ dày hắn chứa nhiều ma túy, đại khái là muốn lợi dụng cơ thể vận chuyển ma túy." Cổ Trạch Sâm nhìn thoáng qua tấm hình, suy nghĩ một chút nói: "Này là thuốc phiện có độ tinh khiết cao, thành phần chính là Katemine, cũng có 1 lượng lớn tạp chất. Có năm mươi túi, mỗi túi nặng 20 gram, tổng cộng có 1 kg."

"Ai, a sâm, ngươi đối với ma túy cũng rất quen thuộc nha." Hắn không chỉ là bác sĩ pháp y còn kiêm tiểu thuyết gia suy lý trinh thám sao , khi nào chủng loại ma túy cũng biết rõ ràng như vậy? Lương Tiểu Nhu kinh ngạc.

Cổ Trạch Sâm gãi đầu một cái, "Ta ngay từ đầu cũng không biết a. Là Madam Mã nói."

"Madam Mã?"

"Ừ, chính Mã Lạc Xuyên . Lúc Ta đang giải phẩu thi thể vương chính hồng, nàng nhìn xem quá trình giải phẩu, cuối cùng còn hỏi khi Vương Chính Hồng chết có phải chịu nhiều đau đớn không. Xem ra đối với án mạng Vương Chính Hồng nàng rất để ý.

"Nga ——" Lương Tiểu Nhu trên mặt hiện ra thần sắc quái dị.

"Tiểu nhu, ngươi đã ở đây." Cao Ngạn Bác cầm một xấp tài liệu đi vào phòng làm việc, " Vừa mới có báo cáo kết quả xét nghiệm,ta đem tới cho ngươi . Qua xét nghiệm, 2 Viên đạn chì bắn chết người phục vụ rượu Vương Tử Thành và làm bị thương chú hề La Chí Văn là giống nhau, rất có thể được bắn ra từ một khẩu súng hơi. Về thành phần hóa học thành khác, chúng ta vẫn đang kiểm tra. Mà chúng ta cũng đã thử nghiệm góc độ đường đi của viên đạn, cũng phát hiện ra rằng , từ hiện trường nơi người chết đến chỗ người bị thương gần kề nhau,góc độ chênh lệch rất hẹp, chỉ có 30 độ. Xem ra mục tiêu của hung thủ chính là Trần Tử Thành. Nhưng vì lúc đó trần tử thành đang chạy, hung thủ mới bắn nhầm chú hề."

" La Chí Văn bị đạn lạc làm bị thương?" Lương Tiểu Nhu nói."Ta hỏi qua La Chí Văn, hắn khai hắn lúc đó hắn đến hiện trường tìm chìa khóa ! "

"Ừ, chúng ta ở hiện trường quả thực tìm được cái chìa khóa của hắn." Cao Ngạn Bác gật đầu.

"Xem ra, lá chí văn chắc là vô tội. Như vậy, rốt cuộc là ai muốn có ý định sát hại trần tử thành đây? Còn có vương chính hồng, vết máu ở hông qua chứng thực cũng không phải của hắn, có phải hay không là thuộc về hung thủ? Đây hai vụ án không biết có liên quan gì đây?" Sự tình nan giải làm cho Lương Tiểu Nhu cảm thấy đau đầu , đúng tại thời điểm không thoải mái này điện thoại di động của nàng vang lên ."Này, ai đó !" Dòng suy nghĩ về án mạng bị cắt đứt làm Lương đốc đặc biệt khó chịu."Ngô. . . Ba hả, chuyện gì?"

"Tiểu nhu a, ngươi không phải nói buổi tối đến nhà Ngạn Bác ăn cơm sao?"Tiếng của Lương ba ba vang vọng trên điện thoại làm Lương Tiểu Nhu trở tay không kịp."Là đúng bảy giờ, tiếp đó bảy giờ đổi thành tám giờ, hiện tại đã gần tám giờ, rốt cuộc con cá kia có muốn hay không cho vào nồi a? Đồ ăn không sao? Còn có canh..."

Lương Tiểu Nhu giật giật khóe miệng,cái này là tinh lực mười phần của cha nàng. Vẫy Ngạn Bác để hắn tới trả lời điện thoại, sau đó trốn được trong góc phòng vô lực suy nghĩ : Là vụ án tương đối phiền phức hay là cha so ra phiền phức hơn?

Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: Kiến nghị mọi người lúc rảnh rỗi thỉnh thoảng có thể coi lại《 pháp chứng tiên phong 2》, vẫn là rất hay, chỉ là bị giới hạn về thời gian , không bằng 《 pháp chứng tiên phong 3》 về công nghệ cao, bất quá nó hơn ở suy lý, ta nghĩ 《 pháp 3》 có điểm quá chú trọng công nghệ cao trái lại yếu hóa suy lý kiểm chứng, hơn nữa pháp 3 bên trong dễ nhìn ra mỹ nữ không có nhiều như pháp 2 . . .

 Editor : +.=  tác giả mê gái dữ dội ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Làm chương này ta thật muốn đúi  ( T___T) , cái hố này sâu ghê. Có ai cho ta động lực lết típ hok (=.=)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro