Chap 11 : Đông Tướng Quân _ Kim Jinwoo

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" Đây là giấy phạt quá tốc độ của biển số xe 99D5050 trong tháng này . Ngài hãy nhắc nhở anh ta một chút . "

Ma Wang cầm đống giấy tờ thư kí Ma vừa đưa lên đọc , mặt thoắt trắng lại xanh :

" 5050, tốc độ 190 km/h. 5050, tốc độ 200km/h ..."

" Nó, nó, nó bị điên rồi à. Cái đồ thần kinh này !! "

------------------------------------------------------

Chiếc BMW mang biển số 5050 phóng như bay trên đường cao tốc, cuối cùng dừng lại ngay trước cửa hàng bán kem di động .


Park Jimin từ trong xe bước xuống , bên người vẫn là bộ áo choàng lông màu khỉ hoang dã. Hắn gõ gõ xuống mặt tủ kính của của cửa hàng :

" Kim Jinwoo, cửa hàng kem của anh hôm nào cũng ít khách như vậy nhỉ ?"

Kim Jinwoo hay còn gọi là Đông Tướng Quân - chủ nhân của mùa đông và là người điều khiển băng tuyết mạnh nhất trên thiên giới . Kim Jinwoo đi ra , mang theo một cây kem đưa cho Park Jimin , khẽ cười . Chủ nhân mùa đông vậy mà lại có nụ cười ấm áp như nắng hạ :

" Không cần lo lắng cho tôi. Xin Tề thiên đại thánh hãy nghĩ cách để có thể trở về Thiên giới. Hôm nay anh đã thu phục được thêm yêu ma. Chắc là sắp được thâng cấp rồi ."

Park Jimin cắn một miếng kem, cảm giác rùng mình vĩ đã .

" À, tôi cũng nghĩ thế. Nếu lần này được trở về Thiên giới , lệnh cấm rượu sẽ được bãi bỏ. Tôi vừa lấy được bình rượu đạt đến 234 năm này . Sau khi hết bị cấm rượu, tôi nhất định sẽ uống nó ."

Tôn Ngộ Không đật lên mặt tủ kính trai rượu cổ vừa cuỗm được ở gia tộc có con trai bị quỷ ám. Màu rượu vàng ươm sóng sánh đến Đông Tướng Quân cũng phải cảm thán :

"Quả là một thứ đồ tốt. Chúc mừng Tề Thiên Đại Thánh"

Park Jimin lại đẩy chủ đề sang Kim Jinwoo :

" Còn anh? Cứ an phận sông thế này sao ? Nhìn anh bây giờ ai mà còn nghĩ đến Đông tướng quân dùng sương băng tháng 5 , tháng 6, làm loạn cả thế giới chứ ?"

Kim Jinwoo ngại ngùng bật cười :

" Hồi trẻ còn thiếu hiểu biết , sau này sẽ không như vậy nữa . "

Cả hai nói chuyện một lúc lâu, Park Jimin chợt nhớ ra một vấn đề mà bản thân vẫn chưa rõ ràng , bèn hỏi :

" Mà này Đông Tướng Quân, anh đã từng nghe qua người tam tạng chưa ?"

' À ... là người mang dòng máu hoa sen . Nghe thì tôi có nghe qua, nhưng chưa từng gặp ."

" Vậy ư? Nếu quỷ uống máu Sam Jang thì công lực được ra tăng , đúng chứ ?"

" Nghe nói đúng là vậy. Nếu Tam Tạng tái thế , chắc chắn bọn quỷ sẽ không bỏ qua ."

Park Jimin càng tìm hiểu lại càng cảm thấy có hứng thú về giống loài này , thở dài đầy tiếc nuối :

 Hừm, cũng phải biết ở đâu thì mới bắt được chứ , không ngờ ở nhân gian lại có con người như vậy ."


Thông tin về tam tạng chỉ là những lời đồn thổi không rõ ràng. Tôn Ngộ Không cũng không muốn vướng bận vào làm gì , dẫu sao việc quan trọng hơn là hắn sắp được bãi bỏ lệnh cấm rượu , cho nên không bàn tiếp về chủ đề này nữa.

Đông Tướng Quân thấy sắc trời đã sẩm tối , ân cần hỏi :

" Tề Thiên Đại Thánh, anh sống ở chỗ Ngưu Ma vương vẫn ổn chứ ?"

Park Jimin lắc lắc chiếc chìa khóa xe trên tay trả lời :

" Ừ, nhìn Ma Wang hắn như vậy thôi , nhưng nhà hắn thì cũng tạm , có chỗ để xe rất tốt ."

------------------------------------------------------

" Park Jimin  !!! "

Ma Wang vừa bước chân vào nhà đã hét lớn . Hắn phừng phừng tức giận nhìn bức Thạch Ngưu của mình bị Tôn Ngộ Không coi như cái móc treo quần áo . Lại kia nữa , dám vất cái bức tượng con khỉ xấu xí của hắn chiếm vị trí trung tâm của Thạch Ngưu bảo bối . Đúng là không coi ai ra gì hết .Căn hộ sang chảnh , lộng lẫy , hoàn hảo của hắn vì có tên khỉ kia mà trở thành cái đống hỗn độn , không thể nào thê thảm hơn.

Ma Wang giật cái áo khoác lông của Tôn Ngộ Không xuống , bên tay lại còn xách theo giỏ hoa cỡ đại , nhìn vô cùng trật vật , khổ sở. Vừa vào phóng khách, hắn đã trút hết toàn bộ lên cái người đang nằm dài thườn thượt ở sô pha , nổi cáu :

" Cái tên xấu xa khốn khiếp này , ta đã nói bao nhiêu lần là không được treo đồ lên biểu tượng của ta kia mà . Lần nào ta đi làm về cũng phải mang đồ lên cho cậu có biết không hả ?"

Tôn Ngộ Không vẫn nhàn tản vừa thưởng thức trà đào cùng miếng bánh quy, vừa xem trương trình truyền hình thư giãn, đúng là rất biết cách hưởng thụ cuộc sống. Thậm chí hắn còn chẳng thèm liếc chủ nhà Ma Wang lấy một cái , giống như bản thân Tôn Ngộ Không ta đây mới là chủ nhà vậy. Uể oải trả lời cho có lệ :


" À, xin lỗi nhé !"

Ma Wang vô cùng chán ghét cái nhân cách có vấn đề của con khỉ này , nhưng lại chẳng có cách nào đuổi được hắn đi. Chỉ biết bực bội mắng mỏ :

" Thằng mặt dày , thằng xấu xa. Còn nữa , đã ở nhà sao còn không nghe điện thoại nội bộ ?"

" Hờ hờ , vì xem TV mải mê nên không nghe thấy. Mà này, tôi đang xem chương trình cạnh tranh với Super Star của anh , thấy rating chương trình của anh sắp bị người ta vượt mặt rồi kìa. Xem ra đánh giá chương trình của người ta cũng toàn đánh giá tốt, còn của anh, chẹp chẹp ... "

Ma Wang biết hắn nói xỏ , lại toàn nói sự thất khiến bản thân cũng phải cứng họng .

" Hừ, cậu bớt lo chuyện bao đồng đi .Lần sau, nếu lấy đồ thì tự đi mà lấy ! Mỗi tháng ta phải trả giúp cậu 2 triệu won tiền điện đấy ."

Ma Wang trút giận bằng cách đá cái giỏ hoa về phía Tôn Ngộ Không. Lúc này Tôn Ngộ Không mới nghiêm chỉnh ngồi dậy , xem xét giỏ hoa :

" Đồ của tôi sao ? Ai gửi vậy ?"


" Ai mà biết ."

" À , ra là Ngộ Tĩnh gửi đến . Nó chúc mừng tôi sắp trở về Thiên giới đây mà ."

Ma Wang nhất thời quên mất giận , tròn mắt ngạc nhiên :

" Cậu đã tích đủ điểm rồi á ?"

Tôn Ngộ Không có vẻ vô cùng chắc chắn , phấn khởi :

" Ma Wang , chắc tôi lại sắp xa anh rồi . Ngày mai Bồ đề tổ sư hẹn tôi đến . Sẽ sớm thôi , tôi lại trở về thiên giới. Ha ha ha ."


" Ai gu, Vì để dỗ ngọt bọn khỉ , cậu mới lên Thiên giới làm quan. Cũng chỉ là hữu danh vô thực mà thôi .

Tôn Ngộ Không vẫn không thể hoãn cái sự sung sướng đó lại , còn sẵng giọng ra oai :

"Tóm lại tôi ra khỏi Ngũ Hành sơn cũng nhờ có công của anh .Anh yên tâm, nhất định tôi sẽ kéo anh theo lên đó làm quan !"

" Cậu bị ảo tưởng sao ? Ta đâu có muốn đưa cậu ra khỏi Ngũ Hành sơn . Sai sót thôi. Ta để cậu ở đây cũng vì muốn bản thân sám hối. Nhưng nếu cậu quay về trời thì ... ha ha ha ...."


Ma Wang cười thật dài trước khi phun ra câu :

" Hãy dọn ra khỏi đây đi ."

Son O Gong giả nai đáp lại :

" Tôi thích ở đây , để xe cũng tiện ."

" Cậu bị ảo tưởng sao ? Ta đâu có muốn đưa cậu ra khỏi Ngũ Hành sơn . Sai sót thôi. Ta để cậu ở đây cũng vì muốn bản thân sám hối. Nhưng nếu cậu quay về trời thì ... ha ha ha ...."


Dứt lời Ma Wang vô cùng khí thế đi lên tầng . Tôn Ngộ Không nhẹ nhàng nhấp một hụm rượu , chậc lưỡi :

" Nghe nói dạo này trên mạng nhiều bình luận ác ý quá, nên tính cách cũng bị ảnh hưởng sao ? Haiz , Thật đáng sợ ! "

.....................................................................

aigoo chap này dài quá đi mất, các cậu tặng cho tớ 1 vote nha :3

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro