Chap 5 : "Người xấu........!"

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Đâu phải"

"Vậy anh tắt nến đi!"

Không ngờ bí mật lại bị một con nhóc phát giác nhanh chóng như thế. Hắn nghĩ diễn xuất của bản thân phải xuất thân lắm cơ. Rốt cuộc là sai sót chỗ nào nhỉ? Cuối cùng vẫn đành kể sự thật, hơi bất mãn:

"Đúng thế, nhóc con là loài người. Chỉ có nhóc con mới thổi được".

Thiếu niên chấp hai tay  làm điệu bộ cầu xin tội nghiệp:

"Làm ơn đấy, thổi chúng đi. Như vậy ta mới có thể ra ngoài"

"Có nguy hiểm gì hay không?"

"No no no. Năm cây nến ấy chính là Ngũ Hành Sơn .Ngọn núi này, ở đây, ở đây,ở đây, và thậm chí ở đây giam cầm ta như thế này nè".

Mỗi lần nói hai từ "Ở đây" ,hắn lại vạch những hình xăm kì dị ở cổ tay ,cổ chân và ở cổ của hắn cho Kim Dahyun xem.

"Nếu như nhóc dập tắt nến ,ta có thể ra ngoài bảo vệ nhóc. Hiểu chưa?"

Kim Dahyun không dễ dàng mắc lừa tiếp:

" Vậy......hợp đồng đâu?"

Đấy, đấy là cái hậu quả ăn nói không suy nghĩ tự mình đập đá vào chân mình.

"haizzzz... nhóc này lanh lợi thật đó"

"được, nói điều kiện hợp đồng của nhóc đi" - Hắn vừa nói vừa dõng tai lên  nghe

"vậy.......anh hãy bảo vệ em"

"em có thể nhìn thấy những quái vật rất đáng sợ."

"là có thể nhìn thấy ác quỷ sao?"

Kim Dahyun gậc đầu một cái .

"sống rất mệt đúng không?"

Dahyun gậc đầu lia lịa .

Hắn chậc lưỡi, có chút cảm thông :

"được rồi, nhóc tên gì?"

"Kim Dahyun!"

"Kim Dahyun?"

" Còn bổn ôn là Tề Thiên Đại Thánh Park Jimin" - Hắn vừa nói vừa chỉ quạt vàng trước mặt Dahyun

" nếu như nhóc cảm thấy nguy hiểm ,thì cứ gọi tên ta .Ta sẽ xuất hiện bất cứ lúc nào, để bảo vệ nhóc"

 Park Jimin đưa tay ra, ra ý bảo Kim Dahyun vuốt nhẹ tay lên đó là kí hợp đồng rồi. Bàn tay nhỏ nhắn, ấm áp từ từ chạm nhẹ vào bàn tay to lớn lạnh lẽo của Park Jimin , vuốt đến đâu, ánh sáng lóe lên đến đó. Một viên tinh cầu nhỏ bay ra giữa lòng bàn tay Park Jimin, hòa vào bàn tay của Kim Dahyun rồi biến mất.

"Được rồi......hãy giúp ta đuổi Ngũ Hành Sơn đáng ghét đó đi!"

Mỗi một ngọn nến bị dập tắt là một hình săm trên cơ thể Park Jimin biến mất. Cho đến khi hình săm ở cổ hoàn toàn tan biến. Đôi mắt của Jimin biến đổi sang màu vàng sẫm như hổ phách, từng gân xanh lộ lên cho thấy cơn thỏa mãn của hắn sau khi thoát khỏi sự giam cầm, khống chế mấy nghìn năm. Nhìn hắn còn điên dại hơn lúc ban đầu rất nhiều .

Căn nhà bắt đầu rung chuyển, từng tầng không gian trong căn nhà bắt đầu biến mất như bụi mù. Cả một kiến trúc đồ xộ lộng lẫy trong nháy mắt hoàn toàn sụp đổ. Park Jimin và Kim Dahyun đang đứng trên một cánh đồng cỏ lau hoang vu rộng bạt ngàn. Dahyun dường như không thể tin nổi những gì đang xảy ra. Sức mạnh siêu nhiên này là lần đầu tiên con bẽ được chiêm ngưỡng, quả thực không thốt lên lời.

Park Jimin sung sướng gào to:

"Ra ngoài rồi .Cuối cùng ta cũng ra ngoài rồi !!! "

Tiếng hét vang vọng qua những dãy núi phía xa ,lặp đi lặp lại mấy lần liền. Sau đó, hắn chụp lấy tay Kim Dahyun rối rít:

"Kim Dahyun! Làm tốt lắm, bây giờ ta phải đi uống rượu đây. Tuy rất muốn mời nhóc nhưng chắc chắn biết nhóc sẽ từ chối. Thôi ta đi đây !"

Park Jimin vừa định bỏ đi ,Kim Dahyun nhanh chóng giữ chặt lấy tay hắn nhắc nhở :

"Anh đi đâu thế ? Anh đã hứa sẽ ở lại bảo vệ em rồi mà ?."

 Park Jimin như vừa sực nhớ ra:

"À đúng rồi. Có khế ước...Chết thật,bây giờ...chúng ta...phải làm gì ?"

"Trước hết anh hãy đưa em đến nơi an toàn đã. Em sống cùng bà ngoại, em sẽ giới thiệu bà ngoại cho anh biết."

Bất ngờ Park Jimin gạt tay Dahyun ra khỏi tay mình, suy tư:

"Để ta suy nghĩ đã."

  Dahyun lo lắng:

"Anh không đi theo bảo vệ em sao?"

"Kim Dahyun, nhóc thông minh như vậy chắc cũng biết tù giam là nơi thế nào đúng không? Nơi đó giam giữ những loại người gì?"

"Giam giữ người xấu."

"Ừm. Giới thiệu lại một chút. Ta, là người siêu cấp xấu xa."

"Vậy người xấu sẽ không tuân thủ lời hứa sao?'

"Tuy trong lòng có chút bất mãn. Nhưng một khi đã hứa với người khác thì tuyệt đối không được nuốt lời ."

"Hmmm.......theo qui định .Chỉ cần nhóc gọi tên của ta ,thì ta sẽ lập tức xuất hiện và bảo vệ nhóc."

Park Jimin cuối xuống ngắm nghía khuôn mặt của Dahyun ,giọng nói đầy mê hoặc :

"Kim Dahyun......Nhóc, nhớ tên ta chứ?"

"đương nhiên là nhớ tên của anh rồi..."

Chưa kịp nói xong, hắn búng tay một cái , viên tinh cầu nhỏ bên thái dương của Dahyun từ từ bay ra nằm gọn trong lòng bàn tay hắn .Một phần kí ức của Dahyun cũng vì thế mà mất đi ."

"Tên......tên là....."

Kim Dahyun cố nhớ mãi nhưng cũng không thể nhớ ra tên hắn là gì nữa.

"tên....... là gì nhỉ ? " - mặt Dahyun đầy lo lắng

" Nhóc không nhớ nữa đâu , bị ta lấy đi rồi"

Nói xong, hắn thổi bay viên tinh cầu ấy theo gió hòa vào những sợi cỏ lau , dần dần biến mất . Kim Dahyun cố nhảy lên để bắt lại, nhưng không kịp.....

"Hahahaha .......lừa một đứa trẻ con quá dễ dàng"

Biết mình bị lừa, nhưng sức trẻ con có hạn , Kim Dahyun chỉ biết quay sang oán trách ,đôi mắt đỏ ửng lên như sắp khóc :

"Người xấu ......!"

Park Jimin mặt dày chẳng hề cảm thấy có lỗi, còn vui vẻ thừa nhận:

"Đúng, ta là người xấu. Báo cho nhóc biết một tin xấu nữa. Vì nhóc thả người như ta ra, nên sẽ bị trừng phạt."

"Trừng...trừng phạt gì ?"

"Cái đó thì ta không biết. Nói chung là chúc nhóc sống tốt. Ta đi đây."

  Jimin không quên lấy lại cây quạt ba tiêu trong túi áo Dahyun . Kim Dahyun sợ hãi bấu chặt tay Park Jimin cầu xin như đang bám víu lấy cơ hội cuối cùng:

"Yêu tinh đại nhân. Xin người đừng đi."

  Park Jimin có chút phiền toái, muốn mau chóng thoát khỏi cục nợ này, lạnh lùng rút tay ra:

"Được rồi, được rồi. Cho dù là lúc nào, chỉ cần nhóc gọi tên ta, ta sẽ đến. Nhưng mà, nhóc tuyệt đối sẽ không gọi được tên ta. Còn nữa, ta không phải yêu tinh, ta là..."

Hắn bụt cái quạt ra

"Tóm lại , tạm biệt nhé!"

Vừa dứt lời, Park Jimin biến thành cơn lốc bay vút đi phía chân trời xa. Để lại Kim Dahyun bé nhỏ hụt hẫng, bất lực nhìn theo, từng giọt nước mắt lăn dài trên đôi má trẻ thơ. Con bé cố gắng nhớ lại tên của người đó, lại chẳng thể nhớ được. Biến mất hoàn toàn rồi!

Bầu trời trong xanh không một gợn mây bỗng nhiên nổi mây đen vần vũ, sấm chớp giật liên hồi, mưa bắt đầu trút xuống càng lúc cành nặng hạt. Giống như đang giận giữ hay báo hiệu sự thay đổi của vận mệnh sắp tới.

----------------------------------------------------

sao tớ xưng Dahyunnie là con bé cứ thấy hỗn hỗn kiểu gì ý nhỉ :v

1347



.






















Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro