Phần 5: Phòng trẻ sơ sinh ( một )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Warning: Vẫn nặng đô nha

------------ 

Cách ngày, ba gã đàn ông đi vào phòng khách sớm hơn ngày thường, đi tới cạnh lồng sắt đặt giữa phòng xem huyệt nhỏ của tiểu tính nô nhà mình, thấy Phương Tiểu Nguyên đang cuộn tròn nằm nghiêng trong không gian nho nhỏ, chỗ mông thịt quả nhiên có một vài chất lỏng nâu nhạt đã khô cạn thành lớp, cúc hoa đã sưng như miếng lạp xưởng còn thỉnh thoảng dẩu miệng phóng thí, tối hôm qua bị quyền nhập khiến miệng nhỏ không cách nào khép kín.

Cương Xích Ngạn biết ngày hôm qua nhân lúc y tăng ca, hai tên điên kia lại trộm chơi đùa bé con hồi lâu, lại còn lấy tã ra nữa chứ. Lúc này, hai kẻ kia một người đi lấy phấn xoa người, một người đánh thức Phương Tiểu Nguyên, cậu còn đang mơ mơ màng màng đã bị Andrew thơm, hai mắt mê mang nhìn về phía Cương Xích Ngạn lại đột nhiên bừng tỉnh khi nhìn thấy đồ vật màu trắng trong tay y, còn chưa kịp phản kháng thì đã bị Andrew bóp cằm kéo quay đầu lại tiếp tục gặm cắn má mềm.

"Tay mày bị sao lại băng thế, vừa rồi không phải vẫn tốt sao?"

Andrew biết rõ Phương Tiểu Nguyên rất sợ chơi mấy loại trò bệnh trạng này, nhưng chỉ cần nhìn thấy bộ dạng bé con hoảng sợ giống thỏ con kêu thảm ôm chặt bọn họ, hắn liền cảm thấy rất thỏa mãn. Ai bảo tiểu nô nhà bọn họ quá đáng yêu mà.

Ngõa Liệt Lí đã trở lại, Andrew kéo Phương Tiểu Nguyên ra khỏi lồng sắt, nhưng cậu quá sợ hãi trò tiếp theo mà nắm chặt cửa lồng không bỏ. Cương Xích Ngạn thấy thế vươn nắm tay giả bộ chuẩn bị xâm nhập "cửa dưới, Phương Tiểu Nguyên hoảng sợ buông tay muốn che chắn hạ thể, lập tức bị Andrew bắt lấy vặn ngược lại, dùng sức khiêng cậu tới "phòng sơ sinh chuyên dụng".

Bên trong thiết bị đầy đủ hết, có nôi, một rương toàn đồ chơi là đồ chơi, có cả giường em bé bốn phía đều có rào chắn, vách tường dán ảnh minh họa của những bộ phim hoạt hình đáng yêu cho trẻ nhỏ, vừa vào cửa bên trái có một kệ ngôi sao có thể chuyển động để chọc trẻ, mặt trên còn có cả núm vú cao su cùng mấy bình sữa đủ kiểu. Mà nếu đã là "chuyên dụng", vậy tất cả đồ đạc trong phòng hết thảy đều đo lường theo kích thước của người sử dụng, tỷ như núm vú cao su to lớn, bình sữa size đại, giường em bé kích cỡ lớn..... Phương Tiểu Nguyên bị đặt ở trên bệ ngôi sao, Cương Xích Ngạn rút mấy tờ khăn ướt giúp cậu xoa xoa chung quanh lộ hậu, chờ sau khi đã sạch sẽ rồi, y mở tấm tã chuẩn bị nãy giờ trải xuống kệ. Phương Tiểu Nguyên muốn phản kháng nhưng tay đã bị Ngõa Liệt Lí bắt lấy ghì chặt, Andrew đứng bên cũng không nhàn rỗi, hắn nhấc chân tiểu Nguyên nâng lên giống tư thế cho trẻ em mặc tã.

"Xích Ngạn, em sẽ ngoan ngoãn kẹp chặt lỗ đít, em không cần bao tã... Anh không phải... Anh không phải cảm thấy như vậy rất nhàm chán sao?"

Phương Tiểu Nguyên muốn thuyết phục Cương Xích Ngạn lý tính cũng lãnh cảm nhất, nhưng Cương Xích Ngạn lại chỉ nhìn cậu một cái, mỉm cười.

"Trẻ con sẽ không nói chuyện." Cương Xích Ngạn cầm núm vú cao su size đại nhét vào trong miệng Phương Tiểu Nguyên, vật này vậy mà còn giống khẩu tắc có dây lưng buộc ra sau đầu để tránh rơi, thật sự khiến cậu khó chịu muốn phát rồ.

Sau đó y cầm lấy kéo ở phía trước tã cắt một cái lỗ, xong thì bắt đầu xé mở giấy dán hai bên tã, lót tầng thứ nhất bảo hộ lót, lại phủ tầng thứ hai lên bao kỹ, Cương Xích Ngạn không quên lôi dương vật cùng tinh hoàn Phương Tiểu Nguyên qua lỗ vừa cắt ra ngoài, hoàn thành công cuộc cho bé con bọc tã rồi.

"Mỗi ngày đều phải ị phân, giữa trưa trở về chúng ta sẽ kiểm tra. Không thể đi đứng bằng hai chân, phải dùng tứ chi quỳ bò, em nhớ rõ lần trước đi đường bị chúng ta phát hiện rồi phạt không? Không muốn thử lại một lần như thế liền ngoan ngoãn nghe lời cho anh. Có nhiều món đồ chơi mới mua đặt trong rương, chơi xong phải nhớ cất đúng chỗ......"

Sau khi dặn dò xong, bọn họ ôm Phương Tiểu Nguyên vào giường em bé, khóa trái cửa liền rời đi làm.

Phương Tiểu Nguyên chịu không nổi bò dậy tháo núm vú cao su trong miệng ra, tức giận ném trên mặt đất, đôi tay đặt ở chỗ dán hai bên sườn tã muốn xé xuống, nhưng đến lúc đó muốn mặc lại sẽ thực phiền toái. Cậu chưa hết giận, bước xuống giường, đá văng núm vú cao su chướng mắt, một bên mắng biến thái một bên đi vòng vòng nghĩ cách ra ngoài.

Những công cụ hữu dụng để chạy trốn đều không có, Phương Tiểu Nguyên lật xem rương đồ chơi trong phòng, càng thêm điên tiết khi thấy dụng cụ hút hậu môn, giang tắc, gậy mát xa, núm vú cao su to lớn, bóng cao su, còn có mấy mô hình tiểu động vật không biết dùng làm gì. Đây nào phải đồ chơi, đây đều là đồ "chơi" cậu thì có. Tức giận ném rương đồ sang một bên, Phương Tiểu Nguyên đứng dậy lục đồ tiếp, cậu nhìn dương vật bản thân bị lôi ra ngoài tã bởi vì di chuyển của cậu mà lúc ẩn lúc hiện, cảm thấy vừa đói vừa tuyệt vọng. Phương Tiểu Nguyên tức giận gạt hết đồ đạc bày trên bệ đỡ hình ngôi sao xuống, ngoài ý muốn phát hiện bình sữa đầy, cậu thử uống một ngụm, thật sự là sữa bò, hai ngụm ba ngụm liền uống hết 2 bình sữa dung tích 1500ml, đợi một lát cũng không có chuyện gì xảy ra, cậu liền muốn đi ngủ một chút, dù sao bọn họ giữa trưa mới có thể trở về.

"Bé con uống sạch sữa bò rồi, hiện tại mấy giờ thế?"

"9h đúng rồi, đại khái nửa giờ nữa em ấy sẽ bị đau bụng đánh thức."

"Thật là không ngoan mà, trở về phải trừng phạt tiểu Nguyên thôi, ném đồ loạn hết lên."

Phương Tiểu Nguyên tỉnh lại vì đau bụng, là tiêu chảy, cậu hối hận sao lúc đó bản thân không suy nghĩ đã uống hết chỗ sữa bò đó vậy, bên trong nhất định là bọn họ đã bỏ thêm thuốc xổ, ngày hôm qua mới vừa bị súc ruột chắc sẽ không có mấy thứ "mùi" kia đâu, nhưng vừa mới uống nhiều như vậy, đại khái sẽ chỉ chảy nước ruột thôi.

Một lát sau, bụng bắt đầu quặn đau, Phương Tiểu Nguyên co chặt lại cơ vòng hậu môn không muốn đi ngoài, nhưng nếp uốn vì bữa trước bị hút sưng không có biện pháp chặt chẽ mật hợp, bắt đầu có chất lỏng dinh dính chậm rãi chảy ra, chung quanh cửa hậu đã có chút mùi tanh tanh, chỉ cần chịu không nổi đánh rắm một cái, phân lỏng liền sẽ phun trên tã. Nhưng tiếp tục chịu đựng thì bụng sẽ tiếp tục quặn thắt, Phương Tiểu Nguyên đau đến ngồi xổm trên mặt đất, phân lỏng vẫn luôn tẹt tẹt chảy ra bên ngoài, mỗi khi cậu cảm thấy chắc không còn gì để phun ra nữa, mười phút sau lại có một đợt đau thắt tiếp. Tã dần trở nên nặng hơn, sắc nâu nhạt trên tã trắng càng ngày càng nhìn rõ, mông cậu cũng đã ướt đẫm cực kỳ khó chịu.

Phương Tiểu Nguyên cảm thấy nhục nhã cũng rất bất lực, cậu bị nhốt ở một căn phòng cho trẻ sơ sinh được thiết kế chuyên dụng cho cậu, bình sữa, núm vú cao su cùng nhiều đồ vật linh tinh khác hỗn độn rơi đầy trên mặt đất, hạ thân mặc tã còn bị cắt một lỗ thủng phía trước để lộ dương vật, bị hạ thuốc mà không ngừng tiêu chảy, đau bụng quặn thoắt từng cơn. Phương Tiểu Nguyên ngồi xổm trong phòng đánh tắm, lỗ sau phun phân lỏng lẹp bẹp, tưởng tượng đến việc bản thân còn phải tiếp tục chịu cảnh như vậy một tuần nữa, cậu liền khổ sở cực kỳ, nức nở khóc thành tiếng.

Truyện chỉ đăng duy nhất tại wattap Caonhatban. Các bản đăng khác chỉ là reup. Xin hãy đọc tại địa chỉ chính xác.

Giữa trưa, ba người tra khóa mở cửa, Phương Tiểu Nguyên đang đứng cạnh tay vịn của bệ đỡ ngôi sao, dọc theo bắp đùi cùng cẳng chân hai bên trái phải đều có dấu vết của vệt nước sậm màu đã khô, dưới chân còn có một vũng nước màu vàng khả nghi.

"Ai nha, bảo bảo sao có thể đứng được? Hư quá, để chảy hết ra ngoài rồi."

"Phân lượng không ít, nên đổi tã mới." Ngõa Liệt Lí cố ý chụp đánh cái tã đã nặng nề Phương Tiểu Nguyên đang mặc, còn dùng con dấu chọc lỗ đít đối phương, một ít nước bẩn lại rỉ ra.

"Trên mặt đất bừa bọn quá, không phải nói không thể loạn ném đồ sao?"

"Em... Ô... ức..." Phương Tiểu Nguyên không muốn để bản thân trông yếu đuối hèn nhát như vậy, nhưng khi nhìn thấy bọn họ, cậu vẫn không nhịn được khóc nức nở.

Phương Tiểu Nguyên được ôm vào bồn tắm trong phòng tắm, bồn tắm lớn có thể song song nằm ba người. Cương Xích Ngạn cởi tã Phương Tiểu Nguyên ra, thấy giữa đùi cậu đã một mảnh hỗn độn, vứt bỏ tã, giúp cậu tẩy rửa sạch sẽ. Andrew cùng Ngõa Liệt Lí cầm dây mây, hai cái bình sữa lớn, cùng một cái núm vú cao su size đại, độ rộng đại khái hai cái nắm tay xuất hiện.

"Trước nhét núm vú cao su vào đi, bằng không lát nữa lại phun khắp nơi, tự mình làm."

Mấy người hầu ra vào phòng trẻ em, dọn dẹp sạch sẽ bên trong.

Phương Tiểu Nguyên run rẩy cầm núm vú cao su đổ dịch bôi trơn lên, sau đó run rẩy đưa xuống cửa huyệt, dưới cái nhìn uy hiếp của người đàn ông, run rẩy đẩy vào.

"Ức...ưm..." Phần núm trong suốt chen vào tràng đạo, bộ phận plastic hồng phấn còn dư ở bên ngoài.

"Nhanh lên nào bé con, phần bầu vú hồng hồng kia cũng phải tiến vào bên trong, chỉ có tay nắm mới có thể ở bên ngoài, không cần anh nhắc nhở em đúng không. Ngoan, tiếp tục đi.

"A... Ách!... Ô ô... Quá lớn...ọe... không được...Tha em... huhu..." phần to nhất của bầu vú giả kia quá rộng, không chen vào được.

"Sẽ vào được, thả lỏng." Người kia tàn nhẫn nói.

"A a a!!!... Aghhhh..."

Cương Xích Ngạn một phen rút núm vú cao su ra, nắm tay nhét vào giang huyệt bởi vì có dịch bôi trơn mà miễn cưỡng đi vào, nhục huyệt bởi vì không cẩn thận khuếch trương mà gắt gao co chặt ở chỗ cổ tay y, sau đó chậm rãi rút ra, bóp một ít dịch bôi trơn, một phát quyền cả bàn tay vào giang đạo rồi xoay tròn.

"Á... ọe...Xích Ngạn... Rút tay ra, rút ra...khục...em đau bụng quá...làm ơn!!!"

Sau khi rút nắm tay ra, mắt huyệt khép mở vài cái, cửa vào vểnh lên phun ra một đợt nước vàng sậm sền sệt, một loạt tiếng bủm to nhỏ vang lên, thông đạo đỏ tươi của không thể đóng lại nữa, có chút dịch bôi trơn nhão dính chảy ra treo trên mấy nếp uốn.

"Trước súc ruột đi, từ từ lại giáo huấn em ấy."

Cương Xích Ngạn nhìn bồn tắm sạch sẽ, lệnh cho Phương Tiểu Nguyên nằm xuống dùng tay ôm chặt khép lại hai đầu gối, bày ra tư thế nâng mông. Andrew cùng Ngõa Liệt Lí từng người lấy một bình sữa, bên trong đã đổ đầy sữa bò còn âm ấm, Andrew nhét phần đầu nhựa hút sữa vào động dưới của tiểu tính nô, tay không ngừng nắn bóp bình đẩy sữa vào trong.

Sữa bò độ ấm vừa phải làm toàn bộ tràng đạo buổi sáng bị ma sát đến nóng rát thoải mái hơn rất nhiều, nhưng lượng sữa rót có vẻ hơi nhiều, Phương Tiểu Nguyên nhỏ giọng hỏi có thể giải phóng hay không, Andrew không nói, chỉ là càng dùng sức mà nhéo bình sữa, nhanh chóng rót vào. Rốt cuộc chờ đến khi Andrew rút bình ra, Phương Tiểu Nguyên đang muốn giải phóng, Ngõa Liệt Lí cùng Andrew trao đổi vị trí một chút lại nhét cái bình sữa còn lại vào cửa động cậu.

Nếu không có đặc biệt huấn luyện qua trên phương diện này, người thường cần phải mất ba đến sáu tháng mới có thể một lần rót vào một lít. Nhưng Phương Tiểu Nguyên đã không phải người thường, thời điểm cái bình trong Ngõa Liệt Lí còn thừa chừng một phần ba thì sữa bò không còn chỗ trống mà tràn ra ngoài cửa động, gã lập tức nhét thân bình vào sâu thêm, nhanh chóng đẩy hết chỗ sữa còn lại vào nhục huyệt người bên dưới. Cương Xích Ngạn canh trong nháy mắt Ngõa Liệt Lí rút bình sữa ra lập tức dùng núm vú cao su lấp kín lối vào, đẩy sâu hết phần bầu vú.

"Ọe!... khụ khục....quá trướng rồi...huhu... em chịu không nổi...."

"Tốt lắm, để em ấy ở đây mười lăm phút, chúng ta đi ra ngoài nghỉ ngơi một chút, không cho phép chảy ra." Nói nốt câu cuối với Phương Tiểu Nguyên xong, ba người liền đi ra ngoài.

Ba gã điên này tuy rằng mỗi lần ngược Phương Tiểu Nguyên đều ngược đến rất sung sướng, nhưng quá trình vẫn có nhiều yêu cầu bọn họ phải chính mình động thủ.

Ba người nhàn nhã ăn cơm trưa đã được người hầu chuẩn bị, bọn họ là đồng nghiệp cùng công ty, trời sinh kẻ có tiền, buổi sáng đi làm buổi chiều là có thể trở về, cổ phiếu, đầu tư bọn họ đều là dân chuyên.

Lúc này trong đầu cả ba đều chỉ có suy nghĩ: Từ từ để bé con bài tiết xong liền sẽ bắt đầu giáo huấn cậu.

-------

p/s: Trời ơi là trời, sao truyện tui làm càng ngày càng biến thái vậy trời.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro