c7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mặt cậu ta đỏ bừng, thật đáng yêu.

Cậu ta lách người cho tôi đi vào. Tôi nhanh chóng tắm xong . Lúc đi ra cậu ta đang ngồi làm bài tập tôi đi qua cố ý ngã vào người Cố Dương, cậu ta như bị bỏng tay chân bối rối.

Tôi nói:" lúc nãy tôi không đem sữa tắm nên tôi dùng của cậu không sao chứ"?

   Cậu ta không nói gì.

Nhưng mà thái độ của Cố Dương đối với tôi đã thay đổi.

Tôi đi làm về cậu ta sẽ đến đón tôi.

Dẫn tôi đi ăn mì bò.

Hôm nay còn mời tôi đi xem phim.

Đang xem phim tôi thấy cậu ta nắm tay tôi, tôi vui quá.

Nhân tiện lúc trên màn ảnh đang chiếu cảnh nam chính tỏ tình thì cậu ta nói:" Lâm Nhị làm bạn gái anh nhé"!

Tôi tất nhiên là đồng ý.

Cậu ta hôn tôi một cách say đắm, và cuồng nhiệt.Chúng tôi quyết định về sớm.

Về đến nhà tôi đang mở cửa thì cậu ta ôm lấy tôi hôm sâu.Chúng tôi đã lớn và tôi cũng không phải là cô gái ngây thơ gì.

Vào nhà tôi lại tiếp tục hôn đáp trả.Tuy rằng tôi từng trải qua không mấy tốt đẹp nhưng nó đã dạy tôi nhiều thứ. Chẳng hạn như lúc này.

Bàn tay tôi lần mò vào trong cơ bụng cứng rắn.Cậu ta cũng không chịu nổi bắt đầu đốt lửa tên người tôi.

Tôi khẽ rên rỉ.

Cậu ta càng hưng phấn.

Quần áo chúng tôi bắt đầu vươn vãi từ cửa cho đến giường.

Cậu ta hôn lên tai tôi thì thào: " Anh luôn mơ về cảnh này mỗi đêm".

Đột nhiên, vật cứng nóng bỏng như nham thạch thế như chẻ tre, đột nhiên vọt vào cơ thể của tôi...

Lực lượng cường hãn không gì có thể ngăn trở...

Tôi đê mê trầm mình với cậu ta.

Khói lửa bốc lên

Sự đau đớn thân thiết lan tỏa toàn thân, thổi qua giây thần kinh mẫn cảm nhất

Tôi đau đến toàn thân cương lại, cắn chặt môi, nuốt xuống rên rỉ thống khổ .

Nước mắt theo khóe mắt rơi xuống, nước mắt cùng mưa khác nhau lớn nhất ở chỗ nước mắt là nóng bỏng .Tạm biệt quá khứ, tạm biệt anh Giang Dụ.

Anh hít một hơi thật sâu, thật dài thở nhẹ ra. Lấy đầu ngón tay lau đi nước mắt, vuốt ve trán tôi bị mưa ướt nhẹp, thật cẩn thận chạm vào, tràn ngập trìu mến."Rất đau sao?"

Tôi thật không chống cự được lúc anh ôn nhu, hơn nữa anh đang trong cơ thể tôi không hề có khoảng cách.

Ngữ khí của tôi nhuyễn xuống dưới."Không có , tại anh lớn quá".
Tôi thiếu chút nữa chán nản.

"Anh ý là, muốn hay không đổi một tư thế khác thoải mái hơn?"

"Thả lỏng vào, đưa tay cho anh." Anh nhẹ giọng nói.

Anh điều chỉnh một chút tư thế của tôi, chậm rãi rút ra, thong thả ra vào. Đến khi tôi thích ứng với tiết tấu, toàn thân trầm tĩnh lại, anh mới chính thức mà tiếp tục...

Khó trách người nhiều si mê như vậy, quá trình này thật sự rất đẹp.

Anh lật ngược bảo tôi nâng mông,anh tiến vào từ phía sau
"..." Đã không đau , nhưng có cảm giác tê dại, so với đau đớn càng khó có thể thừa nhận.

"Em thích tư thế này sao?"

Lay động trời đất, anh đỡ thắt lưng tôi, tôi hưởng thụ mê ly biểu tình."Thật thích.

"Em biết không, hiện tại em... thật đẹp ."

Trước mắt tôi, quang hoa lưu chuyển, lạc anh rực rỡ...

Triều tịch giống như khoái hoạt nhấp nhô, sóng sau cao hơn sóng trước, khó có thể tự kềm chế...

Còn không rõ bao lâu sau.

Tôi chìm vào giấc ngủ vì quá mệt.

Nửa đêm tỉnh dậy tôi thấy anh đang mò mẫm trên người tôi, tôi không còn đủ sức để đẩy anh ra.

Thế cuộc yêu mới lại bắt đầu.Tôi hối hận quá cứ đà này thì tôi bị ép khô mất.

Chúng tôi bắt đầu cuộc sống của hai người.Đi làm , ăn cơm cùng nhau, làm tình.Chỉ là Cố Dương sẽ là người nấu cơm cho tôi.

  Mỗi tháng tiền lương đi làm thêm sẽ đưa cho tôi.
Anh đã học năm thứ ba rồi.Chúng tôi đã bắt đầu sống chung.
Tôi nghĩ đợi anh học xong chúng tôi sẽ kết hôn ,tôi sẽ cố gắng để làm một người vợ tốt.

Mỗi ngày anh trở về sẽ nấu ăn cho tôi, đón tôi tan làm. Rảnh rỗi sẽ cùng nhau đi dạo quanh bờ sông.

Tôi nghĩ bây giờ là khoảng thời gian hạnh phúc nhất của cuộc đời tôi.

  Trước đây tôi chỉ ao ước được ăn no cũng khó khăn.

  Hai năm tôi cũng tốt nghiệp cao đẳng,tuy bằng cấp không cao nhưng công việc ổn định lương tháng cũng trên 10000 tệ.Còn anh đã ra trường bắt đầu đi chúng tôi đã để dành được mấy vạn.

Hôm nay anh lại tăng ca về muộn.Tiếng quần áo cọ sát ngầm có ý e lệ của tôi cùng cố chấp của anh.

"Đừng làm rộn , nửa đêm rồi." Tôi vừa nói, vừa nghĩ tới tòa nhà cách âm không tốt mà cảm giác sầu lo sâu sắc.

"Nhưng là anh muốn ôm em ngủ, không muốn ôm quần áo."

"..."

Rốt cục, tôi yếu ớt không đánh lại anh kiên trì, từng chút váy áo vô tội theo đường vòng cung bay ra ngoài...

Không có quần áo cách trở, trắng mịn da thịt đụng chạm cùng một chỗ, tôi bỗng nhiên phát giác thân thể anh thực ấm, da thịt tôi lạnh lẽo dán tại anh cực thoải mái, thân mình tự nhiên co rút lại về phía anh....

Ngón tay anh nhẹ nhàng xoát qua cổ tôi, ôn nhu mà vuốt ve, lại theo đường cong lưng tôi chậm rãi đi xuống...

Cảm giác được thân thể của anh tự nhiên phản ứng, dư âm cơn đau vừa nãy vẫn còn, tôi thân mình bắt đầu run rẩy.

"Bỏ đi, em mệt mỏi quá..."

Môi anh dán tại tai tôi, dừng một chút, thở nhẹ ra một hơi.

"Ngủ đi." Anh nhẹ giọng nói, đưa ra cánh tay lên phía trên đầu để cho tôi gối lên, lại đem tay kia từ sau lưng đưa đến trước ngực tôi, cầm lấy tay tôi đem tôi cả người nhốt lại trong thân hình to lớn của anh.

Đường cong thân thể mật mật mà thiếp hợp, tôi thủy chung không có dũng khí xoay người lại đối mặt cùng anh....

Xung quanh lâm vào vắng vẻ, tĩnh đến nỗi có thể nghe thấy tiếng hoa anh đào rơi xuống đất vang lên, có thể ngửi được hương thơm thản nhiên, còn có thể cảm giác được tiếng tim đập của anh dần dần trầm ổn.

Tôi toàn thân thả lỏng, cả ngày mỏi mệt cùng với cơn buồn ngủ mãnh liệt đánh úp lại, đem tôi thổi quét.

Tôi nặng nề mà nhắm mắt lại, cảm thụ được nhiệt độ cơ thể cùng nhiệt độ cơ thể không ngừng mà dung hợp, tim đập cùng tim đập phù hợp, hô hấp đồng thời hô hấp...
  

An tâm đem chính mình giao cho anh, tại trong lòng anh im lặng ngủ.

Tôi giống như trở lại trước đây khi lúc mẹ tôi chưa bỏ đi. Gia đình tôi vẫn hạnh phúc















Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#hoài