3. Ngược hướng thái dương: Trường học.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trải qua lần này bom án, Asano Asahi mất đi hứng thú đến xem căn chung cư kia. Lý do cậu cũng nghĩ sẵn rồi. Thế giới bên ngoài nguy hiểm như vậy, không đâu bằng nhà mình, cậu vẫn là ngoan ngoãn ở nhà chơi game thì tốt hơn.

Gia quy nhà Asano có ghi 《Dũng cảm kiên trì chính mình lý tưởng》, 《Làm chuyện gì cũng phải lo nghĩ tới hậu quả, chu toàn mọi mặt từ trước đến sau》.

Thế nên để đến trường xin nghỉ, Asahi từ ăn mặc trang phục, quản lý biểu tình, cấu trúc lời nói đều chuẩn bị sẵn rồi.

Trên hết là thời gian đến trường phải chọn lúc chú Takaguchi đang bận việc.

Asano Asahi đi gặp cô giáo chủ nhiệm mới được điều chức tới.

Thiếu niên khuôn mặt bẩm sinh ôn hòa vô hại hiện tại nhiễm nét đượm buồn, lông mi cong dài rũ xuống đem trên người có công kích tính nhất màu tím mắt phượng mềm mại hóa. Giọng nói của cậu so với bình thường khàn khàn trầm thấp vài phần, mang theo nghẹn ngào mà khắc chế. Thay vì giáo phục, cậu mặc sơ mi trắng và quần dài tu thân càng có vẻ thân hình trở nên đơn bạc.

Cậu đứng nghiêm chỉnh, sóng lưng thẳng tấp, như thể một thiếu niên đáng thương sắp bị nghịch cảnh áp suy sụp, đang cố gắng cường căng một chút tôn nghiêm cuối cùng của chính mình.

Cậu cùng cô chủ nhiệm nói thế này: "Ba của em mấy năm nay đều ở trong Cục cảnh sát, anh trai em hơn một tháng trước cũng bị đưa vào. Chung cư nhà em hôm qua suýt nữa thì bị người phá hoại. Em hiện tại thật sự không có tinh thần đến trường."

Cô giáo Minamoto tuổi trẻ dễ mềm lòng, mới nhận chức nên cô chưa hoàn toàn nắm rõ tình hình của các thành viên trong lớp. Huống hồ ngày đầu tiên đứng lớp cô đã bị hiệu trưởng gặp riêng, vẻ mặt ông đau kịch liệt mà dặn dò cô chiếu cố Asano Asahi nhiều một chút.

Lúc ấy cô còn cố tình đi tìm hiểu về cậu học sinh này, được biết thành tích của cậu thực ưu tú, sức khỏe có vẻ không tốt lắm vì thường xuyên nghỉ bệnh. Ngoài ra mỗi lúc họp phụ huynh, ba mẹ cậu chưa bao giờ hiện diện.

Vốn ngay lúc ấy cô còn không hiểu vì sao lại như vậy, nhưng hiện tại đã biết lý do.

Vì thế khi Asano Asahi nói xong, cố ý quan sát người đối diện trạng thái, cậu từ cô giáo trong ánh mắt thấy được thương xót, đồng tình cùng rối rắm.

Kết quả cô phê duyệt cho cậu nghỉ một tuần.

Trước khi Asahi rời đi, cô Minamoto vươn tay vỗ nhẹ lên vai cậu lấy làm động viên, giọng nói của cô ôn nhu, biểu hiện muốn trấn an lại sợ kích thích tới tâm linh đang yếu ớt học sinh. Cuối cùng cô thật cẩn thận mà nói: "Cố lên. Mọi chuyện sẽ chóng qua thôi. Chúng ta đều phải vì tương lai phấn đấu."

Rời khỏi phòng giáo vụ, trên người thiếu niên nào còn cảm giác ưu thương.

Khóe môi cậu gợi lên, bước đi thong dong, khuôn mặt treo lên ngày thường không chút để ý tươi cười.

Cậu mỗi câu nói đều là chân thật, không tính gạt người, về chủ nhiệm lớp lý giải thế nào, đó là vấn đề của cô giáo không phải sao?

Đợi đến lúc Takaguchi hiệu trưởng biết được tình hình đã là chuyện của một giờ sau đó. Ông nghe Minamoto chủ nhiệm thuật lại vụ việc, nhìn cô lời trong lời ngoài đều lộ ra đối thiếu niên giữ gìn, vì cậu tao ngộ mà tiếc thương khiến ông khóe miệng không khỏi trừu trừu.

Ba cùng anh trai của nó đều là cảnh sát, không ở Sở cảnh sát thì có thể ở đâu?

Vụ chung cư ông cũng có nghe nói, nhưng nơi thằng nhóc đang ở là biệt thự. Vả lại đối với nhà nó một cái chung cư có là gì, chỉ nói cá nhân nó đã có mấy cái bất động sản rồi.

Vợ của Takaguchi hiệu trưởng thuộc dòng bên nhà Asano. Ba của Asahi Asano Kazuhiko cảnh sát cùng ông là bạn bè lâu năm. Ba anh em một nhà kia coi như là ông nhìn lớn lên. Ông còn "may mắn" trở thành cả ba đứa hiệu trưởng, vì đoạn thời gian bọn nó học cao trung mà rớt không ít tóc.

Lớn nhất Amida là đứa tính tình tốt nhất. Bởi vì là con cả, phải chăm lo cho 2 đứa em trai, nó ôn nhu săn sóc và rất giàu tinh thần trách nhiệm. Đáng tiếc thằng nhóc lớn lên cùng cha nó giống nhau mũi cao, mày kiếm, mắt xếch, môi lương bạc. Là tiêu chuẩn vai ác mặt. Vậy nên Amida không đi gây sự với người khác lại luôn có người đến tìm nó gây sự. Ba ngày hai lần cùng người ẩu đả, dần dần ác danh lan xa, trở thành đầu gấu trong trường.

Anh hai Hikaru thì không cần phải nói, thằng nhóc hội tụ ưu điểm về ngoại hình của cả ba và mẹ. Do đó nó rất đào hoa, đã vậy tính tình còn khiêu thoát. Không ít lần hiệu trưởng trường nữ sinh bên cạnh tìm ông cáo trạng việc thằng nhóc kia làm ảnh hưởng đến thành tích của trường người ta. Nhiều nữ sinh vì nó mà không màng chuyện học tập. Thậm chí có lần Hikaru vướng vào một vụ tình sát, may mà cuối cùng không sao, nếu không ông thật sự không biết phải nhìn mặt ba nó thế nào.

Con trai út Asahi thừa thưởng vẻ đẹp nhu hòa vô hại từ mẹ, lớn lên rất có lừa gạt tính. So với hai người anh trai, thằng bé là đứa ít sinh sự ở trường nhất. Bởi vì một học kỳ không bao lâu, hơn phân nửa thời gian nó đều xin nghỉ bệnh. Mỗi lần nhìn phiếu khám bệnh do vợ ông ký tên, Takaguchi hiệu trưởng cũng không có cách nào. Nếu không phải có ông và ba nó trấn giữ, cộng thêm bản thân nó thành tích ưu dị, rất có thể Asahi đã bị bộ giáo dục khuyên lui từ lâu. Mà biết đâu như vậy còn hợp ý nó.

Nghĩ kỹ lại thì trong ba đứa, Asahi là nhất đáng lo. Thằng bé thông minh ưu dị nhưng luôn thờ ơ lạnh nhạt với mọi thứ xung quanh, không hề có cùng lý tâm. Asahi tuy ít nói thật ra lại rất độc miệng, tính tình xấu muốn chết. Ngoài đối người nhà không chuyện gì khiến nó dậy nổi hứng thú.

Chỉ là khi cần thiết, thằng nhóc kia không ngần ngại đem chính mình ngụy trang lên, đóng gói ngăn nắp lượng lệ như người thường.

Trong mắt người ngoài, nó là cậu thiếu niên dễ tính, bởi vì cái gì với nó đều không sao cả. Quen thuộc Asahi mới biết, một khi nó đối việc gì chấp nhất, chính là không cái gì có thể làm nó thay đổi quyết định.

Asahi rất giỏi lợi dụng chính mình ưu thế, để đạt được mục đích có thể không từ thủ đoạn nào, hơn nữa rất biết đánh rắn bảy tất, nhầm vào người khác điểm yếu.

Nghĩ đến thiếu niên kia, Takaguchi hiệu trưởng không cấm đau đầu, cuối cùng chỉ đành bất đắc dĩ thở dài.

Thôi, tùy nó đi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro