Chương 3: Bạn gái

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Độc vị khó cưỡng

Author: Karly Yang 恬宝
_____________________________

Tống Hạo Du tay đang lái xe nhưng trong đầu lại nghĩ về Lăng Điềm. Hắn không biết như thế nào nói với cô đâu ?

" Lăng Điềm, tôi cho cô một cơ hội thích tôi, chúng ta quen nhau đi ! "

" Vậy không được a, quá kiêu ngạo rồi "

" Lăng Điềm anh hiểu cảm giác ghen là cái gì rồi vì anh đã yêu em, cho anh một cơ hội nha ? "

" Như vậy cung không được a ... "

Tống Hạo Du một mình độc thoại, khuôn mặt cảm xúc thay đổi chóng mặt, biểu cảm lại cực kì thú vị.

Chẳng mấy chốc chiếc xe dừng lại trước cổng một căn biệt thự lớn của Lăng gia. Thiết kế sang trọng, sắc sảo, quí phái khiến người ta như chỉ muốn mãi nhìn ngắm tận hưởng nó.

Tống Hạo Du bước xuống xe, phát hiện cái kia nữ nhân còn chưa bước xuống liền dựa lưng vào đầu xe, chờ đợi.

Hắn từ trong túi áo nhỏ rút ra một điếu thuốc cùng bật lửa, bắt đầu hút. Khói thuốc mờ ảo toả ra xung quanh hắn, gây cảm giác thập phần phong tình, lại vạn chủng mê hoặc, nhưng ẩn sâu trong đó là nỗi buồn man mác.

Có thể nói, mỗi lúc khó kiềm chế bản thân Tống Hạo Du đều hút thuốc vì nó có thể làm hắn áp chế tinh thần đang căng thẳng.

" Hừ, sao lại hút thuốc rồi ? Hôi chết đi được ! "

Lăng Điềm cau mày khó chịu, còn lấy tay che miệng, đến gần.

" Nói đi, nửa đêm nửa hôm đến nhà tôi là muốn nói cái gì mà không thể nói qua điện thoại được ? "

Tống Hạo Du nhanh chóng dập tắt điếu thuốc, hắn luôn biết Tống Điềm rất ghét mùi thuốc lá nên thường hay trêu chọc cô bằng cách này để cô không thể tới gần mình được. Nhưng hiện tại hắn lại không muốn mất điểm trong mắt cô vì thuốc lá nữa.

" Hôm nay nam nhân đi cùng em là ai vậy ? "

Tống Hạo Du hỏi.

" Không phải chứ, anh tìm đến tận đây là chỉ để hỏi cái này vấn đề ? Anh có vẻ rất rảnh rỗi ha ! "

Lăng Điềm trêu chọc.

Tống Hạo Du thở dài một hơi, được rồi cái này không quan trọng, hắn cũng không muốn nhắc đến nam nhân khác khi ở cùng cô, thôi thì tạm bỏ qua.

" Được a, đó thực chất cũng không phải cái gì quan trọng lắm, tôi đến muốn nghiêm túc hỏi ý khiến, à không là thông báo với em một việc quan trọng "

" Tôi cảm thấy dựa trến cơ sở quan hệ quen biết của chúng ta là 379 ngày, cùng với tiếp xúc thân thể nhiều lần, sự theo đuổi quá đỗi điên cuồng của em và sự thương cảm của tôi giành cho em thì chúng ta xác xuất thành đôi cũng có thể vượt mức 90 % rồi, nếu muốn liền có thể cùng tôi yêu đương một chút, đảm bảo làm cho em hạnh phúc hết phần đời còn lại, làm cha mẹ em an tâm giao bảo bối của mình cho tôi, làm mọi phụ nữ trên thế giới này phải ghen tị... "

Tống Hạo Du thao thao bất tuyệt nói.

Lăng Điềm: "..."

Đây là đang tỏ tình hay là tự luyến vậy ?

" Không muốn ! "

" Ý kiến bị bác bỏ ! "

" Cái gì, anh là đang ép hôn chứ không phải tỏ tình, gì mà ý kiến bị bác bỏ "

" Anh đã nói rồi, đây là thông báo chứ không phải hỏi ý kiến, mọi quyết định đều phải tuân thủ theo anh "

Tống Hạo Du vỗ vỗ ngực.

Bá đạo !

Đây là suy nghĩ của Lăng Điềm lúc này.

" Anh tỏ tình thật chẳng có chút lãng mạn gì cả, hoa hồng đâu, đến đây tay không ? "

Lăng Điềm bĩu môi nói.

Tống Hoạ Du gãi đầu. Vậy mà hắn nghĩ tỏ tình thế này là đủ tuyệt vời rồi đâu ? Vừa cho thấy sự quan tâm của hắn với thời gian ở cạnh nhau của cả hai, lại khoe ra được 'một chút' điểm tốt đẹp của mình...

" Em có thể thông cảm chút được không ? Thực chất lần đầu biết yêu, tỏ tình nên anh còn có chút thiếu xót ! " Hắn cầm tay Lăng Điềm, nói tiếp " Em đã chấp nhận làm bạn gái anh rồi thì sau này xin chỉ giáo nhiều hơn, anh sẽ cố gắng cải thiện "

Uy, cô có nói đồng ý hắn sao ? Có hả ?

" Còn đang suy nghĩ, tâm tình tốt sẽ nói tiếp với anh "

" Không làm phiền em nữa, mau nghỉ ngơi đi, ngày mai tới đón em. Hôn một cái nào"

Nói xong hắn ôm lấy Lăng Điềm định hôn nhưng bị cô đẩy ra.

" Miệng anh vẫn còn mùi thuốc, ghê lắm, tốt nhất tránh xa tôi ra "

Tống Hạo Du bị cự tuyệt nhưng vẫn rất vui vẻ cười, tạm biệt cô rồi lái xe đi mất.

Lăng Điềm thu hồi lại vẻ mặt lúc nãy, thấy vào đó là cái nhếch môi.

" Hừ, phiền phức "
......

Trở về phòng tắm rửa một lát, mặc một chiếc áo khoác tắm, đầu quấn khăn tiến đến gần cửa sổ ngắm phong cảnh ngoài trời. Không khí trong lành làm cô cảm thấy thực dễ chịu.

Điện thoại kêu lên hồi chuông nhỏ, Lăng Điềm nghe máy, đầu dây bên kia vang lên giọng nói có chút cợt nhả.

" Honey ~ người ta lại nhớ em rồi làm sao bây giờ ? Muốn lập tức đè em xuống, hung hăng làm em a ! "

" Trình Ngạo, chẳng lẽ anh đang rất rảnh rỗi hay sao, một ngày gọi cho tôi bao nhiêu cuộc mà không thấy chán ! "

" Ừ, không chán "

Bên này, Trình Ngạo đang vuốt ve con mèo trắng nhỏ và gọi điện cho Lăng Điềm, mỗi ngày đều nghe thấy giọng nói của cô hắn đều cảm thấy vui vẻ.

" Điềm Điềm đang làm nũng với anh nè, có nghe thấy tiếng kêu không ? "

" Đã nói bao nhiêu lần là không được lấy tên tôi gọi tiểu miêu mà ! "

" Gọi như vậy hợp lắm, tiểu miêu là Điềm Điềm, còn em là bảo bối
"
Lăng Điềm cảm thấy không còn hứng thú nói chuyện với tên thần kinh này nữa rồi.

" Ngắt máy đây ! "

" Khoan đã, ngày mai tới đón em nhé, ngủ ngon honey. Mãi yêu em, moa~ "

Trình Ngạo hôn qua điện thoại rồi lập tức ngắt máy vì không muốn bị cô từ chối.

" Tên khùng "

Lăng Điềm ném điện thoại lên giường, nằm xuống ngủ. Thực chất cô đã quên mất Tống Hạo Du cũng muốn qua đón cô đâu.

Bạn đêm mọi người đều chìm vào trong giấc ngủ say, duy chỉ có hai nam nhân đang nằm trên giường, ngắm nhìn tấm ảnh thiếu nữ mà cười khúc khích...

_____o0o_____

Tui đã thay đổi tên truyện, văn án và bìa truyện rồi, vì cảm thấy nếu để nguyên sẽ không phù hợp với nội dung này (tra nữ) 😌

Đang phân vân giữa NP và 1×1, truyện sẽ còn xuất hiện thêm nhiều nam nhân bị nữ chính ngược tơi tả lắm á, mong mọi người cho ý kiến về cái kết nha 😘

Thấy hay nhớ Vote nhiệt tình, bà au không ngại đâu =]]]






Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro