Người Bóng Bay (5)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đương nhiên, tôi thu phí không hề rẻ. Tôi từng giúp quý tử nhà một đại gia nọ xử lý hai người anh em của cậu ta, hỗ trợ một doanh nhân dọn dẹp chướng ngại trong hội đồng quản trị, rồi đầy lần giải quyết đối thủ chính trị của mấy vị quan chức.

Trong mấy năm nay, tôi đã hoàn thành khoảng hơn ba mươi phi vụ, điều đáng tự hào là vụ nào tôi cũng có thể ngụy trang thành tai nạn ngoài ý muốn, ví dụ như gài mục tiêu "lên cơn đau tim" trong lúc đang lái xe, hay "trượt ngã" trên cầu thang gãy xương cổ mà chết.

"Làm nghề này, kín đáo một chút thì hơn. Thế nhưng, công việc hôm nay có hơi khó nhằn".

Không biết vì sao, danh tiếng của tôi lại truyền đến tai một vị đại ca giang hồ nọ. Lão ta yêu cầu tôi giải quyết hộ một tay họ Hồng, vì tên này cả gan chim chuột với đứa con gái rượu của lão.

"Tay họ Hồng này ngu thật, lại dám vuốt râu hùm".

Mục tiêu giữ chức giám đốc chi nhánh một ngân hàng, ba mươi tư tuổi, cao một mét tám, mặt mũi khôi ngô kiểu công tử đào hoa. Nghe nó phải có đến hơn trăm cô từng bị hắn đùa giỡn tình cảm.

Vốn dĩ công việc này đối với tôi dễ như ăn kẹo, mục tiêu là giám đốc ngân hàng, chỉ cần tìm cơ hội bắt tay với hắn một chút là xong xuôi đâu vào đấy. Vậy nhưng thân chủ lại đưa ra yêu cầu phiền phức muốn điên đầu.

"Tôi muốn thằng chó chết ấy tan xương nát thịt, chết không toàn thây".

Lão ta thật sự muốn tên kia "nổ banh xác". Tôi từng tiến hành thử nghiệm "bơm" quá tay một con chó hoang để xem thử hậu quả thế nào. Kết cục làm tôi sợ khiếp vía, con chó mực già giống như quả bóng bay bị bơm quá căng, nổ tung. Bức tường gạch bên cạnh con chó sụp xuống vỡ nát, cũng may tôi đứng ở xa nên không bị thương.

Về sau tôi tới thư viện tra cứu rất nhiều tài liệu mới vỡ lẽ một sự thật. Hiện tượng "nổ tung" không phải do ngọn lửa hay nhiệt độ cao gây ra, mà nguyên lý bên trong nằm ở "giãn nở thể khí", chỉ cần làm thể khí cấp tốc giãn nở trong tích tắc, gây ra biến đổi áp lực cực đại sẽ dẫn đến phát nổ.

Tôi không muốn sử dụng chiêu này trong công việc, dẫu sao làm vậy là quá ầm ĩ, nếu khiến cảnh sát chú ý, bị để mắt đến là phiền phức to. Nhưng có lần tôi lại lỡ buột miệng với tay môi giới rằng: "muốn cho mục tiêu nổ chết cũng được".

Hắn ta ắt hẳn đã truyền đạt lại câu này cho vị đại ca xã hội đen kia.

"Tôi có thể dùng những cách đau đớn hơn để giày vò đối tượng, thực lòng tôi không khuyến nghị việc cho 'nổ' đâu". Tôi nhíu mày, nói với vị thân chủ tóc hoa râm mặt mày bặm trợn trước mặt.

"Lỗ nói cậu có thể cho nổ tung thằng khốn kia, cậu không làm được?". Thân chủ cắn điếu xì gà hùng hổ hỏi.

"Không phải không làm được..."

"Thế thì cứ quyết định vậy đi, tôi trả cậu thù lao gấp năm, gấp sáu cũng không thành vấn đề".

Đối mặt với vị đại ca này cùng đám người áo đen tay lăm lăm súng ống phía sau lão ta, tôi có muốn nói không cũng không được. Năng lực của tôi là âm thầm giết người chứ nào phải ngoại thương bất nhập. Cái thể loại năng lực nửa vời này thật khiến người ta phát rầu mà.

'Sau này nhận tiền rồi thì kiếm cơ hội xử lí luôn tay đại ca phiền toái này cho xong'. Tôi nhủ bụng.

Tôi khoác lên người bộ com lê xanh lam. Đeo kính không gọng, xách cặp táp đen, bước vào chi nhánh ngân hàng Cao Triển nằm trên đường số 8. Đây là nơi giám đốc Hồng, tức là mục tiêu của tôi làm việc.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro