Người Bóng Bay (6)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nghĩ trước nghĩ sau, tôi quyết định làm theo yêu cầu của thân chủ, cho nổ tan xác mục tiêu. Một mặt vì không muốn đắc tội với tay đại ca xã hội đen thế lực hùng hậu nọ-ít nhất lúc này, tôi còn chưa muốn kết thù hằn với lão. Mặt khác, tôi cũng muốn thử năng lực của mình lần nữa trên cơ thể người.

Giống như chọc vỡ một quả bóng căn phồng, dù sợ âm thanh đinh tai lúc nó nổ, chúng ta vẫn ít nhiều mong chờ khoảnh khắc ấy. Đó là thứ khoái cảm do sự hủy diệt đem lại.

Vấn đề là khiến giám đốc Hồng bỗng dưng phát nổ ngay trong sảnh ngân hàng hay trên phố lớn sẽ gây ra rất nhiều rắc rối không cần thiết. Tôi không bận tâm là có liên lụy người vô tội hay không, chỉ là không muốn khiến cảnh sát tưởng đây là tấn công khủng bố rồi điều động lực lượng tinh nhuệ đi điều tra.

Sau một thời gian nghe ngóng, tôi đã tìm được thời điểm ra tay. Thứ tư hàng tuần, sau giờ làm giám đốc Hồng sẽ một mình kiểm tra kho an toàn của ngân hàng. Ngân hàng Cao Triển chi nhánh đường số 8 có quy mô tương đối lớn, kho an toàn cất giữ tiền vốn lưu động của các phòng giao dịch lân cận, sau khi giám đốc Hồng kiểm đếm vào thứ tư, đến sáng thứ năm sẽ có xe chở tiền vận chuyển giấy bạc cũ về trụ sở chính.

Kho an toàn nằm ở hầm B2, bên cạnh có lối đi riêng dẫn tới bãi đỗ xe, bất kể từ sảnh ngân hàng hay từ bãi đỗ xe đi vào đều phải thông qua cửa kiểm tra điện tử, và giám đốc Hồng là người duy nhất có chìa khóa cũng như biết mật mã mở mấy hệ thống cửa điện tử này. Đây chính là địa điểm thích hợp để cho hắn nổ tung.

Nghĩ thử xem, giám đốc ngân hàng bị nổ banh xác máu thịt bầy nhầy ngay trong kho an toàn kín bưng, đến người bình thường cũng sẽ suy đoán đây là do người chết tự biên tự diễn. Không ai bị liên lụy, thân chủ thì hài lòng, cảnh sát không chú ý, vui vẻ cả làng.

"Thưa giám đốc, ngài Tư Đồ có hẹn với anh lúc 3 giờ đang đợi ở quầy lễ tân"

Nữ nhân viên lễ tân gọi điện báo với cấp trên qua đường dây nội bộ. Không bao lâu sau, tên xui xẻo bảnh bao đó xuất hiện từ lối đi bên trái, hắn mặc một bộ com lê màu xám than chì, sơ mi xanh lam nhạt kết hợp với cà vạt màu đỏ mận tạo cảm giác đầy phóng khoáng. Chẳng trách đến cả ái nữ nhà trùm xã hội đen cũng bị lừa lên giường.

"Ngài Tư Đồ phải không? Hân hạnh, hân hạnh". Vừa gặp mặt, giám đốc Hồng đã bắt tay tôi.

'Một tiếng đồng hồ sau, bơm khí vào dạ dày làm phình to gấp 10.000 lần trong vòng 0,1 giây'

Ngay trong khoảnh khắc bắt tay, tôi đã hoàn thành nhiệm vụ, quả là một công việc nhẹ nhàng. Tuy tôi có thể lập tức rời đi, nhưng kịch vẫn nên diễn cho trọn vở thì tốt hơn.

"Chào anh, tôi đến để đăng ký gói vay". Tôi mĩm cười nói.

"Mời anh vào phòng làm việc của tôi rồi nói chuyện". Giám đốc Hồng trưng ra bộ mặt lịch thiệp, hoàn toàn không biết tuổi thọ của mình chỉ còn vỏn vẹn một tiếng đồng hồ.

Sau khi vào phòng, giám đốc Hồng đóng cửa lại, trong phòng chỉ còn hai chúng tôi.

"Ngài tư đồ làm trong ngành xuất nhập khẩu nguyên vật liệu xây dựng phải không?"

"Chính xác". Tôi chìa ra tấm danh thiếp giả, "Ngài Tư Đồ" gì đó đương nhiên cũng là tên giả nốt.

"Dạo này gặp chút vấn đề về tiền vốn, tôi có mang theo khế ước nhà đất, giấy chứng nhận tài sản công ty v.v., nhờ anh định giá xem tôi có thể vay bao nhiêu". Tôi rút trong cặp táp ra một túi hồ sơ.

"Phải rồi, dạo này tình hình kinh tế hơi ảm đạm, ngân hàng chúng tôi chắc chắn sẽ cung cấp dịch vụ chu đáo nhất cho ngài, giúp ngài giải quyết vấn đề". Giám đốc Hồng nở nụ cười xã giao chuẩn mực.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro