3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


----HỒI TƯỞNG----

Jungkook đang ở phòng làm việc , chuẩn bị để về nhà. Anh chợt nghe thấy tiếng gõ cửa , và khi cánh cửa ấy được kéo ra, hiện sau đó là hình ảnh của cô bạn gái xinh đẹp của anh, Lee Areum.

"Jagi," , cô tiến lại gần và hôn vội vào má anh.

Một nụ cười nhẹ nhàng nở trên môi Jungkook. Tuy nhiên, Areum có chút thất vọng vì anh đã không đáp lại nụ hôn như anh đã từng làm như vậy với cô.

Từ khi anh kết hôn với tôi, cả hai người họ đã cố che giấu mối quan hệ của nhau với các nhân viên trong công ty. Điều đó khiến cho Areum buồn bực nhưng Jungkook luôn biết cách để làm cô ấy vui trở lại.

"Chúng mình về nhà cùng nhau nhé!", cô nài nỉ, dùng chất giọng tán tỉnh đáng yêu, khiến cho trái tim Jungkook như tan chảy.

"Được thôi. Khi không ai để ý đến chúng ta." , Anh thu dọn đồ đạc và tiến ra cửa. Rồi bất chợt, điện thoại anh reo lên.

Chữ "Abeoji" hiện lên trên màn hình điện thoại. Họ nhìn nhau và không chút lưỡng lự, Jungkook bắt máy.

"Ne, abeoji."

"Jungkook-ah, bố có điều quan trọng cần thảo luận với con. Bố sẽ đợi con ở nhà xe nhé."

"À, vâng ạ, con tới đó ngay." , Anh nói và tắt máy.

Jungkook quay trở lại nhìn Areum, gương mặt cô tỏ rõ không vui khi nghe cuộc trò chuyện của hai người.


"Anh xin lỗi, Anh-"

"Được rồi, em hiểu mà, anh cứ đi đi. Em sẽ về nhà một mình.", cô cố gắng che giấu nỗi buồn của mình với nụ cười giả dối nhưng không thành. Nụ cười ấy còn chẳng thể hiện lên.

Jungkook thở dài rồi nhìn vào cô ấy. Anh luồn tay vào và đặt lên trán cô một nụ hôn.

"Anh thật sự xin lỗi. Anh yêu em." , Anh bẽn lẽn thì thầm trước khi rời đi.

Sau đó, Jungkook tới nhà để xe để gặp bố vợ. Anh tới chỗ để xe riêng biệt và nhìn thấy ông, ngồi bên trong một chiếc xe đen với chiếc điện thoại trên tay.

Anh nhẹ nhàng gõ cửa và họ chào nhau với nụ cười nồng ấm.

Bố tôi lập tức mở cửa xe và mời anh ngồi bên cạnh để bàn chuyện ông đã nói lúc trước.

"Con nghĩ thế nào về đảo Jeju? Đẹp phải không? , Ông cho anh xem nơi nghỉ mát ở Jeju trong khi đó Jungkook hoàn toàn bối rối.

"Vâng, nó rất đẹp. Thì sao ạ?" , Anh hỏi.

"Thì tất nhiên, đó là tuần trăng mật của hai đứa mà!", ông cười lớn trong khi mặt Jungkook bỗng chuyển sang trống rỗng.

Anh thực sự chưa từng nghĩ về điều đó.

"Đừng lo. Bố sẽ chuẩn bị mọi thứ mà hai đứa cần." , ông nở nụ cười nhân hậu nhưng Jungkook lại biểu lộ sự chán nản trên khuôn mặt. Anh không thể tưởng tượng nổi phản ứng của Areum nếu cô biết về chuyện này.

"Có chuyện gì thế? Đừng nói với bố là con không hề mong muốn chuyện này." , bố tôi nói với giọng xót xa , khiến cho Jungkook thay đổi ngay lập tức.

" Không, không. Con thực sự rất vui. Cảm ơn, abeoji", Anh đáp, để lại nụ cười rộng trên mặt của bố vợ. Điều đó khiến Jungkook cảm thấy bớt căng thẳng hơn khi nhìn thấy niềm vui trong mắt ông.


---Kết thúc hồi tưởng---


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro