ode to my death.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


***

tôi nhớ là mình lẽo đẽo đi theo sau gót chân em đến mộ tôi đâu đó ở ngọn đồi phía tây bắc của thuỵ sĩ.

cũng không thể nói là lẽo đẽo, bởi vì tôi, một cách đường hoàng, ghé sát tai em thì thầm rằng "để anh đi cùng em" khi tôi trông thấy cô gái nhỏ của tôi cầm trên tay giỏ lan bạch hạc trắng phau như lông ngỗng lúc mặt trời đứng bóng. chỉ có điều, lời tôi thốt ra một chữ hay nửa chữ bẻ đôi đều chẳng thành tiếng, hoạ hoằn lắm mới hoá thành mười dặm gió xuân rong chơi trên nghĩa địa đìu hiu.

tôi đứng tựa lưng vào gốc đỗ tùng cách chỗ em ngồi xổm vài bước chân, mắt dõi theo bóng lưng gầy guộc trong chiếc đầm màu xanh berin em mặc lần đầu tiên đến đồng cừu hẹn hò cùng tôi nhiều năm trước. em yếu ớt đặt từng nhành lan bạch hạc trước tấm bia có tuổi đời nhỏ nhất trong số những phần mộ bị mòn và mọc rêu ngả ngớn.

đến nhành thứ mười, em chợt khựng lại.
vạt nắng tàn phai đậu trên dòng tên tôi chạy ngang qua giữa hai hốc mắt nâu gụ, gió lướt sóng bon bon trên luống hoa dạ cẩm mang theo tiếng nấc chua chát vỡ oà một góc đồi quanh co dẫn lối về vùng trời hẻo lánh.

tôi nhận ra em đang khóc.

quên mất, tôi vừa mới chết hai ngày trước còn đâu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro