Chương 14

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

    Đã khoảng được hai tuần rồi cô với chồng cô vẫn chưa nói chuyện nhau, mọi thứ đã khá là đảo lộn trong suốt những ngày vừa qua, khi mà mỗi chiều đêm, chồng cô về nhìn cô một lúc, hai người vẫn ăn tối cùng nhau rồi anh lẳng lặng bỏ ra khỏi nhà mãi đến sáng hôm sau cô mới thấy anh ngủ trên ghế sofa ở phòng khách, trên người anh đôi khi có một chút mùi rượu, cô tự hỏi từ khi nào mà anh đã bắt đầu uống rượu đến mức độ này.

Cô nhìn vào khoảng thời gian êm đềm trước khi cô nói ra những gì mà cô đã nói từ ngày trước, cô tự hỏi liệu cô đã phạm sai lầm khi nói ra những gì đã ganh gánh trong tâm trí cô vào ngày hôm đó, có phải vì cô đã vô tình nhìn thấy cái khiếm khuyết lớn nhất trong mối quan hệ giữa cô với người đàn ông đó, hay là do cô đã vô tình thúc đẩy điều không sớm thì muộn nó cũng sẽ phải xảy ra, chí ít thì cô nghĩ như vậy.

Cô hít hơi thở của bản thân mình thật sâu, cũng đã được chí ít hơn một tháng rồi, cô xoa nhẹ bụng mình, cô mong đợi rằng mọi thứ rồi sẽ quay lại về vĩ đạo của chính nó, hoặc chí ít có cách giải quyết cho tất cả mọi thứ mà cô đang gặp phải trong hiện tại.

Cô hơi buồn ngủ hơn mọi ngày, giấc ngủ của cô đã bắt đầu trở nên nong hơn bao giờ hết, cô tự hỏi liệu có nên hỏi thăm bác sĩ của cô trước tình trạng thiếu ngủ của chính mình, cô hơi lơ đễnh một chút, sự tập trung hằng ngày của cô đang bắt đầu suy yếu đi, cô tự hỏi mình có nên xin nghỉ bệnh vài bữa để đến khi nào cô cảm thấy khá hơn.

Cô đang nằm trên giường, sáng hôm nay cũng vẫn như vậy, chỉ có điều cô cho phép mình nằm lâu hơn một chút, cô nhìn vào phía bên kia giường, hơi nóng đó bây giờ đã bắt đầu lạnh dần đi. Cô đoán cô sẽ phải chờ một thời điểm nào đó để nói chuyện với người đàn ông đó, không, không phải những gì đã diễn ra hồi trước, mà là cái cảm xúc trong hiện tại của cô.

Cô tự hỏi mình nên làm gì? Cô không biết từ khi nào mà sự cô đơn ấy bây giờ lại quay trở lại với cuộc sống của chính cô, cô nhắm mắt, cô nhớ lại khoảng thời gian trước khi kết hôn, cô đã học cách sống trong nỗi cô đơn ấy. Và bây giờ khi mà mối quan hệ hiện tại của cô đang bắt đầu dần trở nên lạnh nhạt bởi vì quá khứ của cô, của chồng cô, đã vô tình cho cô biết được bản chất thật của mối quan hệ của cả hai người.

Cô chờ đợi cái đồng hồ báo thức đang chuyển dần sang từng con số, cô chờ đợi một sự thay đổi, một dấu hiệu, cô đã chờ đợi mãi và cuối cùng nó đã không đến, cô thức dậy tiếp tục buổi sáng đó. Cô nhìn vào chiếc ghế sofa trong phòng khách, không thấy bóng chồng cô đâu, cô tự hỏi người đàn ông ấy đã đi từ lúc nào, hay là đã về nhà hay chưa?

Cô tự hỏi liệu điều gì đến rồi cũng sẽ đến chăng, bỗng nhiên có một cuộc gọi điện thoại gọi đến, hình như là ở bệnh viện thì phải, cô trả lời điện thoại. Có vẻ như chồng cô bị tai nạn xe, hiện tại đang ở trong bệnh viện, cô tức tốc vội vã thay đồ, rồi kêu taxi chở mình đến bệnh viện.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro