Chương 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


(f) Kakashi nhìn cô mà không có bất kì dấu hiệu nào của cảm xúc. Họ đang đi một mình trong một phần của khu rừng, nơi mà anh biết không có ai dám đi bởi vì mọi thứ xung quanh đều là những màn dây leo dày và bụi cây gai góc. Hinata cắn môi, một thói quen cô thường làm khi cảm thấy mệt mỏi." Ngài Đệ Tứ đang hoàn thiện nhẫn thuật để có thể đưa em trở về thời gian của mình."

"Đ-điều đó thật tốt"

"Em sẽ không bị mắc kẹt ở đây lâu nữa đâu." Anh nói thêm.

Hinata hạ ánh nhìn xuống. Cô không thể nhìn vào người Anbu với nửa khuôn mặt bị che. Anh ấy có thể thấy sự buồn bã và đau đớn trong đôi mắt cô nếu cô nhìn anh."Đ-điều đó cũng tốt..." Cô thì thầm. Nếu điều này có thể xảy ra, cô nghĩ rằng nhịp đập của trái tim đã ngừng lại. Cô không thể cảm nhận được nó... tất cả những gì cô đang cảm thấy là một sự đau nhói, một cơn đau làm cho cô khó thở. Cô đã ở đây gần một năm trong thời gian này... và thật kì lạ, điều đó làm cô tổn thương khi biết rằng mình sắp phải rời đi.

Cô dần dần yêu quý cặp đôi Namikaze...

Cô dần dần yêu Hatake Kakashi... mặc dù đó chỉ là một cậu thiếu niên. Kakashi ở thời gian của cô có lẽ sẽ không cho cô cái nhìn thứ hai. Anh lớn tuổi hơn cô và anh là thầy giáo của cô...một người mà cô cần phải tôn trọng. Chỉ riêng suy nghĩ đó khiến cô cảm thấy khó chịu.

Đó là một điều ngu ngốc... thật ngu ngốc khi cô lại yêu cậu thiếu niên Kakashi này.

" Chúng ta tốt hơn nên trở về trước khi..." Kakashi bắt đầu, cũng có vẻ không vui." Trước khi ai đó nhìn thấy em với đôi mắt không bị che. Genma đã nghi ngờ..."

"V-vâng... như vậy tốt hơn." Cô bắt đầu bước đi, mặc cho đôi chân gần như nặng trĩu và tê liệt. Kakashi đi bên cạnh cô một cách im lặng, không để cho cô bất kì dấu hiệu nào để biết anh đang nghĩ gì. Có phải việc cô mong ước ở lại là tồi tệ lắm không? Những người đang ở hiện tại thì sao? Cô sẽ bỏ rơi đồng đội của mình sao. Cô thực sự nhớ họ... Shino, Kiba, Naruto, Neji và gia đình cô... cô nhớ họ muốn phát điên...

Nhưng trái tim cô...

Hinata dừng lại, và cô nhìn xuống, quan sát cánh tay cô, nơi một bàn tay đeo găng đang giữ nó trong một cái nắm tay ấm áp. Cô nhìn vào chủ nhân của nó và hơi thở của cô bị mắc kẹt trong cổ họng. Kakashi đang nhìn cô nghiêm túc với một bên mắt. Anh không nói gì nhưng từ từ kéo cô gần lại.

"K-Kakashi-kun?"

Im lặng.

"K-kakashi?" Cô thử một lần nữa, cảm thấy cánh tay của anh vòng qua eo mình. Hinata gần như quên thở khi anh cúi xuống và đôi môi anh chạm vào trán cô. Anh vẫn còn mang mặt nạ, nên cô chỉ cảm thấy làn vải mịn và mỏng chạm lên da mình.

" Em sẽ thấy tôi trong thế giới hiện tại." Cô nghe thấy anh thầm thì."Em đã nói như vậy."

" Vâng..." Hinata nở một nụ cười buồn, tựa trán vào Kakashi." Em sẽ... nhưng Minato-sama nói rằng em sẽ không thể nhớ bất kì điều gì trong quá khứ."

" Nhưng tôi có."

" Điều đó không làm mọi thứ dễ dàng hơn Kakashi..."

"Tôi biết... nhưng chúng ta không thể làm bất kì thứ gì."(f)

Hinata ngừng bước và quan sát trong khi Kakashi lau mồ hôi trên trán. Giờ đã là chiều muộn và họ đang ở dưới những bụi, tán cây rậm. Cảm giác thật mát mẻ, điều khiến cho việc vị jounin chảy mồ hôi trở nên thật kì lạ.

"Kakashi-san... thầy ổn chứ ạ?" Cô có thể nghe tiếng thở khó nhọc của anh. Anh dừng lại và trao cho cô một nụ cười trấn an, thứ không thể thuyết phục cô.Họ đã đi bộ hàng giờ nhưng cô biết Kakashi có thể chịu đựng điều đó... nhưng tại sao anh trông như không thể?

"Yeah... tôi chỉ..." Kakashi khép mắt lại.

Hinata chạy đến vừa kịp lúc đỡ anh khi đầu gối của anh khuỵu xuống. Mặc dù nó không phải là một điều có ích, bởi vì Kakashi quá cao lớn so với cô. Đầu gối cô gần như chùng xuống vao thời điểm trọng lượng của người ninja copy đè lên cô và cả hai đều ngã xuống đất. Không khí thoát khỏi buồng phổi cô khi cô cảm nhận trọng lượng của anh trên cơ thể mình.

Hatake Kakashi khá nặng.

"Kakashi-san..." Hinata rên rỉ, đẩy người đàn ông đang nằm trên cô ra một cách nhẹ nhàng. Điều này thật không tốt... bây giờ cô quá gần và đang chạm vào anh, cô có thể cảm nhận nhiệt độ cơ thể anh rất nóng và đầy mồ hôi lạnh. Anh bị sốt... " Kakashi-san. Thầy bị sốt rồi."

" Tôi sao?" Kakashi thì thầm, một bên mắt vẫn khép lại." Điều này nghe... thật phiền phức."

Hinata lắc đầu, nghĩ rằng anh sẽ khá hợp với một tộc nhân Nara lười biếng. Chống người ngồi dậy, cô để Kakashi nằm thẳng lưng trên mặt đất trong khi cô kích hoạt Huyết kế giới hạn. Nhìn vào dòng chảy chakra của anh, cô có thể thấy thứ gì đó màu đen và tím tái- tương phản với chakra màu trắng và trông giống dòng điện của anh-nó đang hình thành gần vết thương ở vai của anh, cản trở dòng chảy bình thường của anh.

Đó là chất độc.

"Kakashi-san... Em sẽ kiểm tra vai của thầy, được chứ?" Tại sao cô lại nói như vậy với một người gần như vô thức, cô không hiểu... mọi thứ cô muốn là khiến anh giữ lại một chút sự tỉnh táo mỏng manh, bởi vì cô chắc chắn sẽ hoảng sợ nếu anh chìm vào một giấc ngủ sâu.

" Trông nó tốt chứ?" Kakashi hỏi một cách yếu ớt.

"Ah..."

"Em chỉ cần nói dối."

Hinata cắn má trong, cố gắng nhớ lại bất kì điều gì về chất độc trong suốt quá trình tập luyện với Ino-chan và Sakura.

"Các loại thuốc độc thì khác nhau... nhưng luôn được chia làm hai nhóm. Loại axit và loại gây nội thương. Loại axit là những chất độc có thể gây bỏng da hay gây tổn thương dù chỉ chạm vào nó... với loại gây nội thương, cậu có thể hút nó ra." Sakura hất mái tóc ngang vai của cô ra phía sau." Đó là nếu cậu không có một con dao nào trong tay và chất độc đã lan ra. Và đây là trường hợp cậu cần biết- không được nuốt."

"Kakashi-san..." Hinata thì thầm, hít một hơi dài và sâu."E...Em sẽ lấy chất độc ra." Khi không nghe thấy một lời đáp lại nào, cô nhắm mắt, nghiêng đầu về phía trước và đặt miệng lên vết thương. Cô thật sự mong muốn nôn và ho ra bởi vị đắng của chất độc, vị kim loại trong máu của Kakashi cũng không tốt hơn chút nào. Giữ hơi thở của mình, cô hút rồi nhổ thứ chất lỏng trong miệng ra bãi cỏ.

Cô lặp lại nhiều lần và chỉ dừng lại khi cô không cảm nhận được vị đắng mà chỉ còn vị máu của Kakashi. Lau miệng, Hinata ngồi thẳng người dậy, nhìn thoáng qua người đàn ông đang bất tỉnh. Trong một khắc, cô nhìn thấy một người Anbu trẻ, mang mặt nạ nằm trên thảm cỏ thay vì là một người Jounin.

Hinata chớp mắt... vài giây sau, cô cảm thấy yếu dần và đầu gối cô bắt đầu run rẩy.

-o-

Khi Hinata mở mắt, cô đang nằm trên bãi cỏ, một chiếc áo dày bằng vải lanh ở trên người cô và một chiếc túi nhỏ thì ở dưới đầu cô.Có một đống lửa, và nó đang cháy chỉ cách cô một mét. Gượng dậy, cô rên rỉ và dụi đôi mắt rũ xuống của mình.

"Em đã ngất đi." Kakashi xuất hiện bên cạnh cô, mang theo một vài khúc củi khô.

"K-Kakashi-san..."

"Chắc chắn vài gam thuốc độc đã thấm vào khi em hút nó ra khỏi tôi. Tôi đã tỉnh lại vài giờ trước em." Anh quỳ xuống bên cạnh đống lửa và ném một vài thanh củi nhỏ để giữ nó cháy. " Arigatou Hinata-chan. Tôi nợ em một lần." Nếu anh đi cùng với Naruto và phần còn lại của đội bảy, Kakashi tự hỏi liệu chúng có cố gắng hút chất độc ra không, hay tháo bỏ lớp mặt nạ của anh trước và kết thúc một trong những bí ẩn lớn nhất của Konoha." Mặc dù tôi muốn nói là việc cả hai chúng ta đều bất tỉnh không phải là điều an toàn."

"Yeah." Hinata mỉm cười.

"Yeah."

"Ano... v-vai của thầy...? Thầy bị sốt khi em-"

"Cơn sốt đã hết." Giờ thì đến lượt Kakashi mỉm cười, mặc dù nó được giấu phía sau chiếc mặt nạ." Vai cũng tôi cũng tốt hơn. Em hút khá thành thạo..."

"Eh?"

Nụ cười của Kakashi nhạt dần. Điều này có chút sai sai..." Tôi muốn nói... em đã học nó ở đâu vậy?"

"Từ Sakura-chan...em có tham gia vào một buổi giáo trình y học của cô ấy..."

"Điều này thật tốt..." Tự nhủ như vậy, anh nhích lại gần người con gái tộc Hyuga và ngồi trên bãi cỏ bên cạnh cô." Em đói không? Tôi không phải là một đầu bếp giỏi vậy nên có thể không được như mong đợi của em.

Hinata cười khúc khích" Em chắc chắn là em có thể sống sót Kakashi-san." Kéo những ngón tay chạy dài trên mái tóc dài của mình, cô tự nhủ trong tâm trí mình thứ mà cô đã thấy trước đó- một người Anbu trẻ- chỉ là tác dụng của thuốc độc ...không còn gì khác. Cô quan sát lặng lẽ trong khi người Jounin đưa cho cô hai miếng bánh mì và một miếng thịt nướng. Kiểm tra miếng bánh, cô nhướn mày." Thầy đã cố gắng nướng nó..."

" Không phải là đầu bếp giỏi mà..."
"Và miếng thịt cũng vậy..."

"Yeah... nếu em đang nói việc đốt nó trên đầu ngọn lửa đang cháy..." Kakashi thờ ơ tháo mặt nạ của mình và cắn một miếng thức ăn trong tay. Bên cạnh anh, Hinata khẽ hét lên một tiếng thật nhỏ. Miếng bánh rơi xuống bãi cỏ và cô đưa tay lên che miệng của mình.

Cô đang nhìn thấy gương mặt của Kakashi.




Xin lỗi vì đăng trễ nha

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro