Chương 1: Vinh Quang

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Lại đây nào!"

"Ư... ưm... không lại!"

Tiến Dũng đang ngồi trên giường, anh khẽ nới lỏng cà vạt, đôi mắt âm trầm nhìn thẳng phía người đối diện. Đức Chinh lầm lì đứng như trời trồng ở trước cửa, khuôn mặt đỏ bừng bừng vì hơi rượu, làm cho dung mạo tuấn tú của cậu càng thêm phần đáng yêu.

Hôm nay các sếp lớn tổ chức một bữa tiệc mừng linh đình thết đãi họ vì đã lập công lớn mang về chiến thắng cho nước nhà, thân là những người hùng vinh quang, họ không thể không tham dự. Và tất nhiên, tất cả đều đã uống rất nhiều.

Chinh nhìn vậy chứ tửu lượng cũng không cao, uống vài ly là bắt đầu say xỉn. Mồm luôn lầm bầm về những sự việc xảy ra chiều nay. 

Cái đụ, Dũng nghĩ, tuy rằng anh đã giải thích cả một buổi, nhưng nhìn điệu bộ kia, chắc hẳn vẫn còn đang canh cánh trong lòng. Đờ cờ mờ thằng nào dám giả mạo tài khoản anh, đi "thả thính" lung tung với các cô nàng nổi tiếng kia, báo hại...

"Cục cưng à, lại đây nào, anh thương..." - Dũng ngọt ngào tiến lại, vỗ vỗ đầu cậu, muốn vỗ về cậu một chút. Nhưng mà...

"Bố đéo!" - Chinh gào lên, hất tay anh ra, chỉ vào mặt anh, ồm ồm quát. - "Anh ngon thì anh đi tìm các cô kia mà chơi đi, đệt mẹ, bố đây rất ghét loại đàn ông trăng hoa khốn nạn, đã ăn cúc chưa đủ sao mà còn ăn tạp lung tung, bố đây hận! Bố đây đếch cần anh! Cút ngay!"

"Cái đụ, ông đây giải thích bao nhiêu lần cho em rồi, ông đây bị mạo danh! Thằng chó nào đi mạo danh rồi thả lung tung, con mẹ kia tưởng thật còn up lên IG story. Còn cô hoa hậu đó, anh chỉ vì phép lịch sự mà trả lời, thật tâm có xơ múi miếng nào đâu!"

"Cái thứ đàn ông dễ dãi. Nó nói thế mà anh cũng răm rắp làm theo, thế nó bảo anh chịch nó thì anh cũng chịch nó à? Rồi lại bảo vì phép lịch sự đi?"

"Cái đụ, ông đây post nguyên quả ảnh lên Instagram lẫn Facebook để chứng minh tình yêu của ông đây dành cho em, mà bây giờ em vẫn còn ghen bóng ghen gió à? Em rốt cuộc có tin tưởng vào anh không thế?"

Chinh nằm gọn trong vòng tay rắn chắc của Dũng, lắng nghe từng nhịp tim đập mãnh liệt. Khóe mắt cậu đỏ bừng, nước mắt rỉ ra từng chút, đợi đến khi đã lấy lại chút thanh tỉnh, cậu mới thều thào đáp lại:

"Dũng, không phải em không tin anh, chỉ là... em quá sợ hãi. Sự nổi tiếng đến với chúng ta quá sớm, chỉ trong vài đêm, từ những kẻ vô danh, chúng ta có đến hàng triệu triệu người dõi theo, họ tung hô, họ ngưỡng mộ, họ nịnh bợ chúng ta. Chúng ta yêu nhau từ khi vẫn còn là những cầu thủ trẻ, tình yêu cứ lớn dần, em chỉ hy vọng nó đủ lớn để đánh bại mọi cám dỗ, mọi đau đớn và khó khăn. Dũng... xin lỗi anh... nhưng em quá sợ hãi."

"Đồ ngốc." - Dũng đưa tay xoa xoa hai bàn tay lành lạnh mà cậu áp lên đôi má anh, như muốn truyền gửi một chút hơi ấm nóng để sưởi ấm chúng.

"Đừng sợ. Chúng ta hãy cùng nhau vượt qua." - Dũng mỉm cười, tựa sát vào người Chinh, thì thầm câu nói chỉ mỗi mình cậu nghe được.

"Ừm." - Chinh rất thoải mái dựa sát vào lồng ngực rắn rỏi săn chắc của người đàn ông kia, lặng lẽ đưa tai lắng nghe từng tiếng đập càng lúc càng mạnh dần.

Cơ thể này dựa vào cơ thể kia, độ ma sát co giãn kích thích các giác quan, dưới tác động của rượu càng làm kích thích đó thêm bành trướng muôn phần. Hạ thân của cả hai vì sự cọ xát này đã có phản ứng, nhất là Dũng, do đã lâu hai người không làm tình, trải qua một quá trình cấm dục chuẩn bị cho cuộc đấu tứ kết, họ giảm lược tối đa số lần gần gũi nhau.

Nhu cầu sinh lý của Dũng vốn dồi dào, nhiều lần nhẫn nhịn không chạm vào người yêu, anh đã phải làm bạn với tay phải kha khá bận. Nay có người yêu sát bên, cũng hừng hực lửa tình không kém, nếu không cương lên được, chắc chắn là yếu sinh lý cmnr.

Không nói nhiều lời, cả hai người đàn ông để mặc cho cách thức giao phối sơ khai nguyên thủy nhất dẫn dụ lấy mình. Lớp quần áo vải vóc hàng hiệu bây giờ cũng trở nên thật vướng víu, đáng ghét, trong vòng một giây, chúng hoàn toàn bị xé bỏ, vứt vương vãi trên sàn không thương tiếc. 

Khi chỉ còn hai tấm thân cơ bắp tráng kiện trần trụi trước mặt, cùng nhau hòa quyện dây dưa, kích thích lẫn khoái cảm càng cuồn cuộn tuôn trào không dứt. Cậu nhỏ của cả hai càng bành trướng to lớn hơn, hùng vĩ, và đầy dữ dội hơn. Như một thói quen, Chinh cúi xuống, thuần thục ngậm lấy cái vật to lớn kia vào miệng.

Quen thuộc mọi khoái cảm, thuộc lòng mọi đường đi nước bước, Chinh quỳ rạp xuống, ung dung bú mút dương vật của Dũng như bao lần. Bao lần trước kia, cậu đều liếm mút cẩn thận, không một góc dương vật nào bị bỏ sót, từ đầu cho đến đuôi, cậu tham lam bú, cậu tha hồ ngậm, say mê, cuồng nhiệt, đến độ người kia phải run rẩy liên hồi. 

Dũng thở hồng hộc, đưa hai tay ôm đầu vò tóc người yêu đang miệt mài ân cần phục vụ anh, từng động tác, từng biểu cảm, từng hành vi dâm đãng của Chinh đều thu vào tầm mắt anh, làm anh mơ màng, làm anh xúc động, chưa bao giờ Chinh của anh lại nhiệt tình quấn quýt như thế.

Chẳng mấy chốc, Dũng xuất tinh. Tinh dịch dính đầy khóe miệng Chinh, cậu tinh quái cười, khẽ khàng liếm đi sạch sẽ, rồi bắt đầu chồm lên người Dũng, đung đưa cái mông rắn chắc đầy dụ hoặc.

Thèm khát, Dũng xoa xoa lấy lớp tinh dịch bầy nhầy còn sót lại, rồi chọt vào bên trong Chinh. Một ngón tay, hai ngón, rồi ba ngón. Các ngón tay linh hoạt xoay chuyển, nới rộng các lớp thịt nhạy cảm bên trong, các lớp thịt uyển chuyển như nhận ra chủ nhân quen thuộc, nên ngoan ngoãn rộng mở, chờ đợi cho những gì sắp xảy đến tiếp theo.

Lúc này, sau khi đã làm rộng, bích động của Chinh như co thắt liên tục, thèm thuồng hít vào thở ra, như mời gọi, như chờ đợi, như hoan nghênh vị khách to lớn kia bắt đầu nhập động. Không để tạo vật xinh đẹp ấy chờ lâu, Dũng cầm dương vật cắm vào, hùng hổ đem toàn bộ khúc thịt khổng lồ nam tính chà sát vào thành hậu môn.

Người thủ môn anh hùng không còn là kẻ chăm chăm phòng thủ nữa, mà lúc này đây, anh là kẻ tiến công, anh cắm vào rút ra, mồ hôi vã ra như suối, để lại những tầng sương bám víu lên từng tấc da thịt kiện mỹ, biến hóa nên một hình ảnh thật dâm đãng gợi dục. Một người đàn ông cơ bắp đẹp đẽ như một vị thần, đang chăm chú ra vào, đang tập trung làm công việc truyền giống với một người đàn ông khác. Từng cơ thịt, khối da đẹp đến mê người, tỏa sáng bóng loáng, đang nhẹ nhàng đưa đẩy, chuyển động theo từng nhịp thúc của họ.

Dũng không biết mệt là gì, anh hết lật Chinh ra sau, đến lật cậu ra đằng trước, phơi chiếc bụng căng tràn sáu múi của cậu trước ánh đèn ngủ hoe hoắt. Anh đưa hai tay nắm lấy bờ ngực tròn trịa săn chắc của cậu, vòng hông gia tăng tốc độ, thúc càng mạnh càng nhanh.

Anh thúc cú nào ra cú nấy, chính xác và tinh chuẩn. Khuôn mặt anh tuấn góc cạnh chìm trong dục vọng và khoái cảm tột cùng, khiến cho anh trở nên thật đẹp đẽ, làm Chinh nhìn theo không dời mắt. Người đàn ông này, ngay cả chuyện giường chiếu cũng thật quá đỉnh.

Dũng tiếp nhận ánh mắt sùng bái kia đang nhìn chằm chằm mình, khẽ nhếch môi, cúi người cướp lấy đôi môi của cậu, ngấu nghiến hôn. Đầu lưỡi đỏ tươi không ngừng xâm nhập vào khoang miệng đối phương, cả hai giao triền trong bể dục, hôn hít điên loạn, tựa như chỉ cần buông lỏng vài giây, là sẽ chết chìm trong bể dục rộng lớn của cuộc truy hoan.

Mãi cho đến khi thử qua muôn vàn tư thế tình dục, thẳng đến khi trời rạng sáng, cuộc làm tình nóng bỏng mới chấm dứt. Từng tràng tinh dịch trắng muốt bắn ra dũng mãnh, xâm tràn hết lên ra giường, chăn gối, và trên khuôn mặt đẹp trai tuấn tú của Chinh. Chinh nằm yên ả trong đống tinh dịch trắng tinh, khuôn mặt thỏa mãn vui sướng, đầu lưỡi khẽ dịch chuyển, liếm láp từng chỗ tinh trùng còn sót lại. Đây đều là tinh hoa, đều là con cháu của Dũng, đều là giống tốt, cậu không muốn bỏ sót một giọt nào, tham lam uống cho bằng hết.

Dọn dẹp xong xuôi, lúc này Dũng mới yên tâm nằm xuống kế bên Chinh, thỏa mãn xốc lại chăn, hôn lên má cậu rồi thầm thì:

"Anh yêu em."
"Em cũng yêu anh." - Chinh cũng thì thầm đáp lại, đôi môi nhoẻn lên một nụ cười hạnh phúc. 

Sau đó, cả hai thỏa lòng nhắm mắt ngủ.

Có lẽ, buổi tập tí nữa họ không thể tham gia được rồi.


_Còn Tiếp_

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro