Chap 19

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khi họ tóm lấy Chaeyoung và đóng cửa xe lại, nàng biết nàng đã bị bắt cóc.

Chaeyoung đang khóc như một đứa trẻ vì một trong những tên côn đồ suýt đánh nàng, nhưng có một tên đã ngăn hắn ta lại, bàn tay hắn ta lúc đó chỉ cách mặt nàng vài inch, khiến nàng nức nở trong im lặng.

Những ký ức về ông Park khi ông bị bắt cóc hiện lên trong tâm trí Chaeyoung, thầm nghĩ: Cha cũng sợ hãi như mình? Cha có nghĩ về mẹ và mình như cách mình đang nghĩ về họ lúc này không?

Cha mẹ ơi, con xin lỗi vì con không phải là đứa con gái ngoan nhất trên thế giới này, nhưng xin hãy biết rằng con yêu cha mẹ rất nhiều!!

Anh Otis, hãy tha thứ cho em nếu mối quan hệ của chúng ta đã kết thúc chỉ trong nháy mắt!!

Lisa-yah~~~, tớ rất tiếc vì cuộc trò chuyện cuối cùng của chúng ta đã không kết thúc tốt đẹp! Tớ không giận cậu đâu.......tớ ước gì tớ vẫn có thể nói điều đó với cậu. Lisa!

Nghĩ về Lisa lại khiến tim Chaeyoung nhói lên, tại sao nàng lại để cuộc trò chuyện cuối cùng của cả hai kết thúc bằng một nốt nhạc chua chát? Lẽ ra nàng nên hành động chín chắn hơn và chỉ nên gọi cho cô vào những ngày cô rảnh rỗi.....

Cha mình đã có Lisa khi ông bị bắt cóc, còn mình thì sao? Lisa đang ở Thái Lan để thực hiện một nhiệm vụ khác, trụ sở của bác Macro sẽ cử một đặc vụ khác đến giải cứu mình chứ?

Liệu mình có còn sống đến lúc đó không?

Khi Chaeyoung nhìn lên, nàng nhận thấy rằng bây giờ đang đi vào đường cao tốc. Không ai có thể giải cứu nàng nữa, nàng sẽ chết trong tay những kẻ bắt cóc...

Mình chưa muốn chết! Mình vẫn còn quá trẻ! Mình còn cả một tương lai dài phía trước! Mình vẫn muốn tốt nghiệp, kết hôn, sinh con, mình vẫn sẽ quản lý tập đoàn Park gia!

Xin ai đó cứu tôi với!!!

Nước mắt Chaeyoung tuôn rơi không ngừng khi nàng nghĩ đến một người luôn ở bên cạnh nàng, kể cả khi nàng không cần thì người đó vẫn luôn ở đó....

Lisa! Tớ cần cậu!

- Đồ chó má!

Tên lái xe đã chửi bới khi một chiếc SUV màu đen dừng ngay trước xe tải, cản đường chúng.

Mắt Chaeyoung sáng lên khi thấy người lái xe của nó đi ra khỏi xe, mái tóc của cô đang bay trong gió, súng của cô đã được lấy ra và cô đang cầm nó trong tay phải khi cô đang đi thẳng đến chiếc xe tải, và đôi mắt của cô - đôi mắt của cô hiện lên sự khát máu và sát khí vô tận!

Một trong những người đàn ông hét lên...

- Giết nó!!!!

Lisa!!!!!!

Có rất nhiều cơ hội để Lisa cứu Chaeyoung, nhưng cô không thể làm điều đó ngay trong giữa thành phố, với rất nhiều người ngoài cuộc có thể trở thành thương vong vô tội. Vì vậy, khi cô nhận thấy bọn chúng đang đi đến đường cao tốc, cô đã đi theo chúng, chờ đợi thời điểm thích hợp để tấn công.

Lisa nhận thấy rằng chiếc xe theo sau đã ngừng đuổi theo, Bambam có lẽ đã khiến chúng bận rộn rồi. Khi cô tìm thấy thời cơ thích hợp, cô tăng tốc xe và chặn đường chiếc xe chở Chaeyoung, cô lấy khẩu súng lục trong khoang ra và đi ra ngoài xe.

Lisa bắn hai phát vào ghế tài xế, mấy giây sau cô nghe thấy tiếng còi xe không ngừng vang lên, có lẽ đầu của tài xế đã ngã vào đó. Cửa bên cạnh ghế lái mở ra và một tên khác bước ra nhưng hắn chưa kịp giơ súng lên thì cô đã bắn vào đầu hắn.

Phía sau và cánh cửa trượt đồng thời mở ra và 5 tên khác bước ra ngoài. Chỉ mất 5 viên đạn để Lisa hạ gục chúng, cô thậm chí không cho chúng cơ hội để có thể tung một cú sút. Khi không còn thấy động tĩnh gì nữa, cô đi chầm chậm về phía xe tải, súng vẫn giơ lên. Cô dừng bước khi thấy Chaeyoung bước ra khỏi xe, theo sau là một người đàn ông khác với súng chĩa vào đầu nàng.

Hắn giữ chặt Chaeyoung từ phía sau, súng của hắn chĩa vào thái dương bên phải của nàng. Hắn ra lệnh với một giọng run run...

- Bỏ...súng...xuống!!!

Lisa không làm theo, súng của cô vẫn giương lên, chĩa vào hắn. Cô nhìn Chaeyoung, đôi mắt sưng húp đỏ hoe, mái tóc bù xù, đôi má lấm tấm vì những giọt nước mắt không ngừng tuôn rơi. Nàng run lên vì sợ hãi.

Kẻ làm cho Chaeyoung khóc chắc chắn sẽ chết!!!!

Giờ có thể nghe thấy tiếng còi cảnh sát. Lisa nhíu mày tức giận, để cảnh sát tham gia nhiệm vụ luôn luôn lộn xộn. Nhưng đây không phải là nhiệm vụ, đây là Park Chaeyoung bị bắt cóc.

Người đàn ông hét lên...

- Con khốn! Bây giờ cảnh sát đã ở đây, tao không còn nơi nào khác để đi! Tao sẽ giết con nhỏ này.....

ĐOÀNG~~~~

Người đàn ông đã chết trên vỉa hè, cùng với những người bạn khác của mình. Lisa bỏ súng xuống và thở ra thật to, cảm ơn trời vì giờ Chaeyoung đã an toàn, nàng mở mắt ra nhìn Lisa và nhìn người đàn ông giờ đang nằm chết trên chân nàng. Máu và thi thể ở khắp mọi nơi.

Giờ Chaeyoung lại sắp khóc khi nhìn thấy Lisa...

- Lisa!.....

- Chaeyoung!!!!___Có người hét lên.

Khi cả hai nhìn theo hướng vừa phát ra tiếng kêu, Otis đã ở đó, chạy về phía Chaeyoung và anh đến cùng với cảnh sát.

- Ơn trời là em không sao, Chaeyoung à!!

Otis nói khi ôm Chaeyoung, nàng khóc nức nở trên ngực anh trong khi anh vuốt ve lưng nàng. Vị trí đó, đáng lẽ là của Lisa.

Tuy nhiên, Lisa không làm bất cứ điều gì trong số những việc đó chỉ để nhận được khen thưởng, chỉ để ôm Chaeyoung, chỉ để được thừa nhận công lao. Cô chỉ sẽ đánh đổi cả mạng sống của mình cho sự an toàn của nàng mà thôi.

- Lisa!

Lisa nghe Bambam kêu sau lưng mình, họ cũng đã đến nơi. Cô rít lên với anh...

- Sao lâu thế?!!!

- Anh xin lỗi vì đã......

Nhưng Lisa không để Bambam nói hết...

- Bỏ đi! Hãy dọn dẹp đống hỗn độn này.

Lisa quay người về phía xe của mình, nói trước khi vào xe và lái đi...

- Và anh xử lý cảnh sát!

Giờ đây, Chaeyoung đã an toàn, nàng đang ở trong vòng tay yêu thương của Otis, với những cảnh sát vây quanh. Nàng không cần Lisa nữa. Cô cũng không thèm quay đầu nhìn lại, cô chỉ muốn những ký ức về nàng trong vòng tay người khác sẽ bị xóa sạch khỏi tâm trí.





2 ngày sau

Đã ngày thứ 2 sau khi sự việc xảy ra và Lisa vẫn chưa về nhà họ Park.

Ông Macro đã nói chuyện với ông Park, và họ đang xem xét lại xem Lisa có nên ở lại làm vệ sĩ của Chaeyoung hay không, vì vậy cha của cô đã gọi điện đến để thông báo cho cô biết về quyết định.

Chaeyoung thì đang được bảo vệ bởi Bambam và 2 đặc vụ khác, nàng vẫn không được phép ra khỏi dinh thự. Tuy nhiên, Lisa không thể nhận xét gì về việc làm của ông bà Park, nếu là cô, Chaeyoung sẽ không bao giờ được phép ra khỏi phòng của mình.

Bạn bè của Chaeyoung và Otis luôn đến thăm nàng, khiến nàng bận rộn giữa mọi thứ đã xảy ra.



Trụ sở

Lisa thở dài trước khi bước vào văn phòng của ông Macro, ông ra hiệu cho cô ngồi xuống...

- Lisa, ngồi đi!

Khi đã ổn định, ông Macro hắng giọng trước khi nói với Lisa những gì họ đã trao đổi...

- Như con đã biết, ông Park đã đến văn phòng của cha ngày hôm qua, và cha và ông ấy đã nói chuyện về Chaeyoung và về..........con!

Ông Macro nhìn Lisa trước khi tiếp tục...

- Và đều đưa ra cùng một kết luận!

- Con hãy yên tâm về vị trí vệ sĩ riêng của Chaeyoung bắt đầu từ hôm nay!

Biết ngay mà!

Lisa hỏi lại mặc dù cô biết lý do thực sự...

- Tại sao? Chẳng phải con đã làm đúng với kỳ vọng của ông Park sao?

- Chúng ta đều biết lý do thực sự là gì! Nhìn con xem, con trông giống như một mớ hỗn độn! Con không giống như đứa con gái mà cha biết.

Ông Macro tiếp tục...

- Bảo vệ Park Chaeyoung đã khiến con suy sụp! Con đã đánh mất niềm đam mê trong nghề của mình, đặc biệt là khi Chaeyoung bắt đầu hẹn hò.

-.....................

- Cha không muốn mất con gái trong nhiệm vụ này, Pranpriya! Ông Park cũng nhận thấy điều đó.

Ông Macro nói rồi nhìn Lisa, chờ đợi câu trả lời của cô...

- Vậy.........con sẽ làm gì bây giờ? Cha sẽ đưa tôi đến Iran? Iraq? Hay đến bất cứ nơi nào chính phủ cần chúng ta?

Lisa không cố tranh luận với cha nuôi, cô biết ông muốn gì.......và gần đây, cô không thích những gì mình đang trở thành.

Bất cứ khi nào Lisa nhìn mình trong gương, cô nhận thấy đôi mắt của chính mình không có bất kỳ tia sáng nào trong đó. Có vẻ như cô chỉ đang sống bằng cách kéo lê ngày tháng.

Ông Macro mỉm cười, nụ cười nhẹ nhàng mà ông luôn dành cho Lisa khi cô vẫn còn là một đứa trẻ...

- Con sẽ ở lại đây và tập trung vào công ty! Đã đến lúc con học những kiến ​​thức cơ bản về mọi thứ, đặc biệt là khi con có thêm một công ty và nhà hàng khác ở Thái Lan. Sớm muộn gì, con cũng sẽ tự điều hành mọi thứ. Cha không định trói buộc con khi con còn quá trẻ, tất nhiên con vẫn được tự do làm bất cứ điều gì mình muốn trong thời gian rảnh rỗi. Điều cha muốn là con cứ ở đây, bên cha!

- Dạ! Con sẽ đến gặp gia đình Park gia để thu dọn đồ đạc và căn dặn vài lời cuối cùng với Bambam.

Và có lẽ lần này Lisa sẽ hãy cố gắng chia tay Chaeyoung một cách cá nhân.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro