Chương 3: Nụ hôn chặn miệng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

    Anh ấy không hiểu cớ gì bản thân phải rơi vào cục diện này, ở đâu không gặp, nhất thiết lại là ở nhà vệ sinh. Đường xuống địa ngục cũng có lối đi, ai mà biết được rằng Cố Tương Nghi lại gặp anh trong lúc này , cô sợ người bên ngoài phát hiện ra mình ở đây, có vẻ như cô đã bị say rượu còn bị đánh thuốc mê.Theo bản năng, cô đã chặn miệng của Vinh Tây Cố theo cách này.

     Vinh Tây Cố là ai? Bất kỳ người phụ nữ nào không sợ lưỡi hái của vị vua tử thần, không sợ bị đưa đến Thái Bình Dương với làm mồi cho cá mập thì có thể thử trêu ngươi người đàn ông này. Hắn như một tên quái vật và đầy quyến rũ, ai dám gây rối với anh ta ?

     Nước hoa quyến rũ Guipourhom của người đàn ông toát ra một mùi hương hấp dẫn bao trùm khắp cơ thể cô. Khuôn mặt của Cố Tương Nghi đỏ bừng, nhịp tim tăng nhanh, mỗi lỗ chân lông đều tiết ra kích thích điều gì đó mạnh mẽ.

     Tuy nhiên, Cố Tương Nghi, là lần đầu tiên làm việc đó nên cô vô cùng vụng về, chỉ chạm lên bờ môi hắn.

     Sự ngạc nhiên của Vinh Tây Cố còn lớn hơn sự tức giận của anh. Một làn hơi nữ tính phả vào mặt anh, làm dịu đi sự tức giận đang bùng phát trong lòng. Người phụ nữ này đã xúc phạm anh, nhưng giờ cô ấy đang ở gần anh, Vinh Tây Cố đột nhiên đẩy Cố Tương Nghi ra, "Em"

     Trước khi tiếng bước chân biến mất, Cố Tương Nghi vô cùng sợ hãi, sợ mình phát ra tiếng động, đột nhiên đẩy Vinh Tây Cố vào cửa, lúc ấy, thân hình nhỏ nhắn của cô đang ép lên thân hình to lớn của hắn. Khi hai người va chạm Cố Tương Nghi đã vô tình đẩy mạnh vào phần bụng dưới của Vinh Tây Cố.

     Vì hành động quá bạo lực và đẩy hắn đập người vào cửa, Vinh Tây Cố đã định mắng cô vì việc bị cưỡng hôn, hắn bừng bừng tức giận.

     Cố Tương Nghi vô tình cắn khóe môi, Vinh Tây Cố đã không nhịn được mà suýt tát người phụ nữ vừa làm thế với mình đó.

     "Ai ở bên trong, đi ra" giọng nói của người đàn ông từ bên ngoài truyền đến, Cố Tương Nghi sợ hãi run lên, hoảng sợ nhìn chằm chằm Vinh Tây Cố, trong mắt cầu xin, thực sự mong hắn giúp mình lần nữa.

     Cố Tương Nghi rất xinh đẹp, có nét tỉ mỉ và khí chất tao nhã, vẻ xấu hổ hôm nay cũng không thể nào che giấu đi được vẻ đẹp của cô ấy, trong bộ váy màu đen ngắn có nét quyến rũ đáng yêu, giống như đóa sen trắng không thể nỡ vấy bẩn.

     Lần đầu tiên Vinh Tây Cố cảm thấy thân dưới của một người đàn ông quả là một thứ không đáng tin cậy, thậm chí anh ta còn phô trương sức mạnh của mình và đưa ra lời cảnh báo.  Anh ấy nén cơn khó chịu xuống, "Lùi ra đi"

    Nhưng cô vẫn ở đó, vẫn dùng ảnh mắt cầu xin để làm mềm lòng hắn. Bước chân ngày càng tới gần, cô vội kéo hắn vào trong nhà vệ sinh lần nữa. Lúc này, dục vọng của hắn có lẽ đã không thể kiềm chế được rồi.

    Cơn dục vọng thôi thúc anh mãnh liệt xoa nắn nơi mềm mại của Cố Tương Nghi một cách bất ngờ, cô không kịp phản ứng, phát ra âm thanh rên nhẹ quyến rũ, ngay lập tức máu của hắn sôi lên. Khao khát dục vọng nên một mực dày đặc.

    Người đàn ông bên ngoài bỗng để ý tới nơi đang phát ra tiếng kêu mờ ám, sau đó cười mơ hồ, ngầm nói với hắn rằng không làm phiền anh ta nữa, anh ta đang " làm ăn"

     Cố Tương Nghi thở phào nhẹ nhõm định bước chân đi ra, cánh tay trắng như ngọc vòng qua cổ Vinh Tây Cố, cả người bị Vinh Tây Cố bị khóa chặt trong vòng tay, bị cô áp chặt vào người.  Bầu ngực đó, anh có thể nhìn thấy khung cảnh quyến rũ khi cúi đầu xuống một chút.

     Sức nóng tăng vọt, Cố Tương Nghi muốn trốn khỏi đây nhân lúc vẫn còn lý trí, nhưng Vinh Tây Cố đã chặn cửa hoàn toàn, cô lùi lại và phát hiện ra không còn đường lui, Cố Tương Nghi một lúc không kịp phản ứng.  Sức mạnh của thuốc quá mạnh, cô lang thang trong vòng tay của Tây Cố mà không biết nguy hiểm có thể tới rất gần.

     Hành động ngây thơ của cô gái đã làm bùng cháy ngọn lửa của Vinh Tây Cố, anh nâng cằm cô lên, nhìn khuôn mặt xinh đẹp như hoa sen trắng nở rộ này đẹp đến cực điểm làm thị giác của anh bối rối.

     Sự huyên náo nơi bụng dưới càng kích thích sự cuồng nhiệt của anh.

     "Làm ơn tránh ra" Cố Tương Nghi với giọng điệu như chết lặng. Càng đẩy, anh càng ôm chặt, ngấu nghiên hôn lấy môi cô như hổ vồ mồi.

     Một chút máu chảy ra từ khóe môi của Rong Xigu, đó là kiệt tác của Cố Tương Nghi khi anh cưỡng hôn cô. Những ngón tay mảnh khảnh của người đàn ông lau vết máu trên khóe môi, và đôi mắt đen phản chiếu chút hậm hực, lúc ấy trông hắn giống như một con báo hoang trong rừng rậm Mexico.

     Cố Tương Nghi đột nhiên sợ hãi, vội vàng lùi lại nhưng bị Vinh Tây Cố giữ chặt: "Để anh dạy cho em thế nào là hôn."

     Ngay khi giọng nói cất lên, nụ hôn theo sau.

     Một nụ hôn kiểu Pháp mạnh mẽ, anh ấy nắm lấy cổ Cố Tương Nghi và tấn công đôi môi mềm mại ấy một cách mạnh mẽ. Nụ hôn của hắn giống như hắn vậy, cuồng nhiệt xen lẫn một chút tham vọng.

     Cố Tương Nghi sững sờ, vùng vẫy giãy giụa, dược tính phát huy hết tác dụng, nụ hôn như vậy khiến cả người cô như muốn rực lên, vốn dĩ cô đang mặc một chiếc váy ngắn eo, bị Vinh Tây Cố kéo lên quá nửa.

     Vinh Tây Cố không buông tha môi cho đến khi Cố Tương Nghi không thở nổi, đôi môi sưng đỏ của cô lại trở thành nổi bật trên khuôn mặt giống trắng muốt không thành hình dạng gì.  Nó gợi lên sự tàn phá hoang dã của một người đàn ông họ Vinh 

     Vinh Tây Cố mỉm cười. Trên má hiện ra hai lúm đồng tiền thanh tú, duyên dáng cao quý nhưng lại mang theo hắc ám.

     Cố Tương Nghi chóng mặt và ngã vào vòng tay anh.

Không lâu sau, Tương Nghi đã tỉnh dậy, trong phòng có một ngọn đèn pha lê màu cam, mọi thứ đều sang trọng, tấm nệm mềm đến mức khiến cả người cô suýt chìm xuống, ngay lập tức tạo cho Cố Tương Nghi cảm giác mình như là công chúa vậy.

     Cô khó chịu kêu lên một tiếng, ký ức hỗn loạn chợt ùa về trong đầu, Cố Tương Nghi giật mình toát mồ hôi lạnh, đứng dậy nhanh chóng từ xuống giường, cô nhìn xuống, quần áo còn nguyên, cô thở phào nhẹ nhõm.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro