chap 1 vô tình

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau đây các bạn sẽ được chiêm ngưỡng khi một tên sát nhân biết yêu sẽ chiếm hữu và điên cuồng đến mức nào

Hãy cân nhắc trước khi xem!
_____________________

Isagi Yoichi- một kẻ tầm thường sống không mục tiêu hay ước mơ gì cả

Cậu sinh ra đã không nhận được sự chào đón

-" Sao tao lại sinh ra mày chứ!"

-" Mày có biết lúc tao mang thai tao đã làm đủ mọi cách để bỏ mày không"

Thân hình từ nhỏ đã gầy yếu dễ bệnh tật

-" Ốm hoài! Ốm mãi! Mày chết quách đi cho xong sống làm gì cho chật đất"

Từ khi sinh ra đã bị hắt hủi đến đau lòng

-" đừng đến gần tao!"

-"Con xin lỗi"

-" suốt ngày chỉ biết khóc!"

Bị bạo lực gia đình

-" Con sai rồi"

-" Chết đi!" Mụ đánh cậu

-" đau quá! Đừng đánh nữa"

-" đồ phiền phức" mụ đạp mạnh vào bụng cậu

-" hức...!"

Không được chào đón ở bất kì nơi đâu

-" nghe nói bố cậu ta là tên nghiện ngập đấy"

-" hình như mẹ cậu ta là kẻ nghiện cờ bạc thì phải"

-" mau mau tránh xa nó ra!"

-" Phải phải"

Chưa hết cậu thậm chí còn phải chịu đựng bạo lực học đường

-" hự!" Cậu ngã xuống

-" Có tiền không đưa hết đây"

-" Không có" isagi ngồi dậy

-" này thì không có" hắn đạp mạnh vào cậu

-" Đừng động vào tôi" isagi đấm vào mặt hắn

Bọn chúng liền hùa nhau đánh hội đồng cậu

Cuộc đời đưa đẩy isagi đi từ mớ hồn độn này đến mớ hỗn tạp khác

-" nghe nói cậu ta vừa đánh nhau đấy!"

*Xì xầm

-" Tại sao em lại đánh nhau với bạn?" Thầy giáo

-" em bị bắt nạt thưa thầy" isagi

-" Còn dám nói dối à" hắn tát cậu

-" phải rồi một kẻ không có người chống lưng như mình thì sao dám mơ mộng đến sự bình đẳng cơ chứ" isagi nhận ra

BI KỊCH NỐI TIẾP BI KỊCH

-" Mày thích Kira à?" Cô gái hỏi

-" không có"

-" Mày là gay đúng không?"

-" cô đang nói gì vậy?" Isagi

-" đây là nhật kí của mày nhỉ?" Cô ta lấy một cuốn sổ đưa ra trước mặt cậu

-" Trả đây!" Isagi lấy nó lại

-" Được thôi bởi vì tôi đã chụp ảnh tất cả lại và gửi cho Kira rồi" ả mỉm cười

-" Không thể nào"

Mọi người dần xa lánh cậu sau khi biết được cậu là người đồng tính

-" Thứ ghê tởm" kira quát lớn

-" Tớ-..." cổ họng Isagi nghẹn lại không nói được gì

Sóng mũi cậu đã cay cay, tầm nhìn dần mờ đi vì nước mắt

ĐỒNG TÍNH?

GAY?

-" Thật dơ bẩn" hắn nhấn đầu cậu vào bồn nước

Kira người luôn tốt bụng giúp đỡ cậu mọi khi bây giờ lại trở thành kẻ cầm đầu bắt nạt cậu

Isagi cứ như vậy mà tê tê dại dại trưởng thành

-" mày đâu rồi!" Mẹ cậu đến gõ cửa nhà cậu

-" v-vâng" isagi hé mở cửa

-" Cho tao tiền đi!"

-" nhưng mới hôm qua-" isagi e ngại

-" Tao chơi thua hết rồi"

-" mẹ con thực sự không còn tiền nữa"

-" tránh ra!" Mụ xông vào nhà cậu lục tung đồ đạc lên

-" dừng lại đi mẹ à"

-" Nuôi mày lớn đến nhường này mà lại không báo đáp được tao ư?"

-" con-..."

Bà ta tìm được tiền liền bỏ đi

-" nhiều thế này mà không đưa!" Mụ mắng mỏ

-" nhưng đó là tiền tiết kiệm của con mà..."

Bóc lột sức lao động? Chưa hết có thứ còn tệ hơn cả thế

Isagi đang say giấc đột nhiên có ai đó bước vào phòng cậu, hắn trèo lên người cậu ngắm nhìn cậu ngủ

Hắn lè chiếc lưỡi gớm ghiếc kia ra và liếm lên bờ má ửng hồng của cậu

Isagi lập tức rùng mình khiến cậu vội vã mở to mắt

Một thân hình to lớn và nặng cân đang đè lên người cậu

-" Bố?!!!!"

-" câm mồm" hắn bóp miệng cậu và đè cậu xuống

-" Nếu mày chống cự tao sẽ giết mày!" Gã xé toạt áo cậu ta

-" ưm... ưm..." isagi cố vùng vẫy trong tuyệt vọng

Hắn liếm lên vai cậu một cái khiến Isagi rợn tóc gáy

Cậu đưa tay tìm kiếm thứ gì đó có ích thì trông thấy chiếc bình hoa bên cạnh

Cậu liền chớp lấy và đập mạnh vào đầu gã rồi chạy đi

BỊ CHÍNH GIA ĐÌNH DỒN VÀO NGÕ CỤT

-" bố mẹ cậu đã bỏ trốn và để lại món nợ 1 tỷ cho cậu"

-" cái gì?"

-" Nếu trong thời hạn này cậu không trả tiền tôi sẽ lấy cái mạng của cậu "

-" ... "

Isagi thẫn thờ đi ra ngoài đường

-" Tại sao chuyện này lại xảy ra với mình cơ chứ?"

-" Tại sao tai họa cứ ập đến liên hoàn vào cuộc đời tồi tàn của mình?"

-" Tại sao lại là mình mà không phải ai khác?"

Cơn mưa đổ ập xuống hệt như tai họa giáng xuống đầu cậu

Isagi bật khóc thật lớn trong cơn mưa, cậu gào thét lên như trút hết nỗi lòng, trút hết mọi uất ức mà bấy lâu nay bản thân luôn phải gồng mình lên chịu đựng

Tiếng sấm đổ xuống át đi tiếng khóc não nề của cậu

Mưa cứ rơi mãi, Rơi mãi không ngừng, thấm ướt hết cả tấm thân gầy bé nhỏ của cậu

Isagi gần như kiệt quệ đến cùng cực

Cậu trốn vào một con hẻm tối và chuốt say bản thân

Âm thanh từ chiếc tivi của ngôi nhà bên cạnh vang lên

-" Hiện nay đang có một tên sát nhân hàng loạt đang ẩn mình trong các khu nhà mỗi khi trời tối"

-" Xin người dân hãy hạn chế đi ra ngoài đường vào đêm khuya"

-" Danh tính của hung thủ rất bí ẩn cảnh sát vẫn không thể tìm được một tí manh mối nào hắn đã để lại cả"

.....

-" sát nhân?" Isagi nốc chai rượu vào một hơi cạn sạch

Mặt trăng bấy giờ đã lên cao, đường phố trống vắng ảm đạm đến rùng rợn

Tiếng va chạm của kim loại vào lề đường vang lên

Một tiếng hét thất thanh vang lên sau đó mọi thứ liền lặng đi

-" gì vậy?" Isagi mơ màng

Một bóng người dần hiện ra trong đêm tối đó là bộ dạng lấm lem vết máu, một tay là con dao, tay còn lại kéo lê thi thể vừa bị sát hại

Máu tràn ra và loang đến chân cậu

Isagi ngẩn đầu lên, cậu đã vô tình gặp được một tên sát nhân hàng loạt

Cậu không bao giờ ngờ được rằng cuộc gặp đó rồi mai này sẽ đẩy cuộc đời cậu đi xa hơn, sẽ khiến cậu phải qua những thứ còn đau đớn hơn cả quá khứ của cậu

Hắn kề dao lên cổ cậu

-" Mình sắp chết à?"

-" Tốt quá rồi!!"

Cậu cười lớn

-" Mau lấy mạng tôi đi! Nhanh lên nào" cậu nắm lấy tay gã đưa con dao chạm vào cổ mình khiến máu chảy ra

-" Tôi mệt quá! Không thể sống nổi nữa" nước mắt isagi trào ra không kiểm soát

-" ... "

Không hiểu sao hắn lại không ra tay giết cậu mà thẳng thừng bỏ đi không thèm liếc cậu một cái

-" Ơ?"

-" Sao thế?"

-" hắn không giết mình"

Cậu phì cười

-" trời ơi Isagi Yoichi ngay cả tên sát nhân còn chê cái mạng của mày thì mày sống làm gì thế không biết"

Cậu tựa vào tường mà đứng lên rồi lảo đảo bước đi

Chưa đi được 3 bước cậu đã vấp phải hòn đá và ngã xuống đường lăn ra bất tỉnh

_____

Đọc tại wattpad để ủng hộ và trò chuyện với tác giả nhé :3💖

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro