Chap 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

......

Phòng bệnh lành lạnh dù đã đóng kín các cửa sổ và kéo hết tất cả rèm lại. Cô nằm trên giường , môi tái nhợt ...trong giấc mơ nước mắt tràng cả ra ngoài...

Đã lâu rồi anh không đối diện với cô như này. Lâu tới mức anh còn không rõ nụ cười của cô ...anh đã vô tâm đối mức không biết vợ mình mang thai. Cô gầy đi thật rồi, đường gân xanh trên mắt hiện lên khiến người nhìn vào không khỏi thương xót.

....

- Em đã xin anh về nhà mà...đúng không? giờ thì nó chết rồi. Nó chỉ mới được hai tháng tuổi.

Cô đưa đôi bàn tay lạnh ngắt, gầy trơ xương chạm lên má anh, lên môi anh.

- Lâu lắm rồi anh không còn hôn em...

Những tiếng nấc nghẹn lên trên cổ họng anh. Đến lời anh xin lỗi anh cũng không đủ tư cách để nói với cô nữa...

- Anh đang khóc à? Có gì đâu phải khóc...Anh không sai, là em sai. Anh không hận....cả đời này anh không hối hận khi lấy em...nhưng em hối hận rồi...em hối hận khi lấy anh...em buông tay...

giọng cô nhẹ đến mức, tưởng chừng như có thể tan vào không khí bất cứ lúc nào...

.....

- Không ổn rồi! Cô xuất hiện tình trạng kháng thuốc. Máu khó đông!

- Tim ngừng đập! Kích điện lần một....

- Kích điện lần hai...

....

...

..

.

Yêu là gì? 

Sao có thể khiến cho con người ta nếm trải đủ loại hương vị...

Đắng, cay, ngọt, bùi

Đến cuối cùng người trao nhiều hơn là người mất nhiều hơn..

Trao nó đi rồi đổi lại được gì? 

Hạnh phúc sao?

Không thể nào...

Chỉ nhận lại đối phương sự đau đớn, tuyệt vọng....

Liệu tình yêu như vậy...

Có đáng không?

.....

#hết

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro