Chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một ngày nắng đẹp ở sân thượng,Kiều Hạ hẹn gặp một người đó là  Trương Chí An.

Trông Kiều Hạ rất vui khi đang đợi Trương Chí An đến.

Đợi một lúc sau cuối cùng Trương Chí An đến,Kiều Hạ vừa nhìn thấy Trương Chí An liền nói.

-" Chí An! Chí An, đây là bản thỏa thuận ly hôn của em và Lục Cảnh Thần. Còn có bản chuyển nhượng  cổ phần, cuối cùng chúng ta có thể ở bên nhau rồi!"

Kiều Hạ vui mừng liền ôm lấy Trương Chí An, nhưng không ngờ lại bị Trương Chí An dùng dao đâm cô.

Trương Chí An dùng dao đâm Kiều Hạ rồi nói.

-" Đợi kiếp sau đi!"

Lúc này Kiều Hạ nhìn Trương Chí An rồi hỏi.

-" Tại...Tại sao? Tại sao lại đối xử với tôi như vậy?"

Bỗng nhiên chị em họ tốt của Kiều Hạ là Tâm Nghiên xuất hiện rồi nói.

-" Đương nhiên là vì cô ngu xuẩn đấy! Kiều Hạ! Chắc cô chưa biết nhỉ?Người Chí An ca ca yêu là tôi, còn cô! Chỉ là con cờ nằm trong kế hoạch anh ấy thôi."

Kiều Hạ nhìn Trương Chí An và Tâm Nghiên mà nói.

-" Thì ra...Hai người sớm đã cùng nhau lừa tôi.

Trương Chí An nhìn Kiều Hạ rồi nói.

-" Đúng vậy! Nếu như cô không phải là điểm yếu của Lục Cảnh Thần, thì tôi sao có thể để ý tới cô chứ?"

Kiều Hạ nhìn Trương Chí An và Tâm Nghiên tức giận nói.

-" Hai người các người sẽ không có kết cục tốt đẹp đâu!..."

Tâm Nghiên từ  từ bước tới gần Kiều Hạ rồi nói.

-" Kiều Hạ! Tôi sớm đã không thích bản mặt của cô từ lâu rồi!

Rồi dùng dao mà Trương Chí An đã đâm Kiều Hạ trước đó, rồi từ từ đâm thêm nhát nữa rồi nói tiếp.

-" Cũng chẳng biết Lục Cảnh Thần thích điểm gì ở cô? Lại đem toàn bộ tất cả cho cô?

Rồi tát Kiều Hạ một cái bạt tai, Trương Chí An nhìn thấy vậy liền nói.

-" Được rồi! Đừng đánh nữa! Kẻo cô ta chết sớm hơn đấy!"

Trương Chí An nói tiếp.

-" Bây giờ tất cả mọi thứ của nhà họ Lục và tài sản của nhà họ Kiều,cũng đã thuộc về chúng ta rồi."

Kiều Hạ từ từ bị Tâm Nghiên đẩy tới gần sát lan can sân Thượng rồi nói.

-" Tôi không muốn chết!"

Tâm Nghiên nhìn Kiều Hạ nói.

-"   Tiếc là không thể phụ thuộc vào cô rồi!"

Nói xong liền đẩy thẳng Kiều Hạ xuống.

Trong tang lễ của Kiều Hạ Lục Cảnh Thần đeo nhẫn cưới vào tay của Kiều Hạ,rồi nhìn cô rồi nói..."

-" Tiểu Kiều! Đừng sợ! Có anh ở đây! Những người đã hại em anh tuyệt đối sẽ không tha cho bọn họ."

Lục Cảnh Thần không hề biết rằng linh hồn của Kiều Hạ vẫn luôn ở đây, đang nhìn anh cũng nghe hết những lời anh nói liền khẽ nói.

-" Lục Cảnh Thần..."

Ngày hôm sau tại sân thượng mà Kiều Hạ bị đẩy từ lan can xuống,Lục Cảnh Thần đang nhìn di ảnh của Kiều Hạ. Rồi nhìn Trương Chí An và Tâm Nghiên lớn tiếng nói.

-" NÉM BỌN HỌ XUỐNG DƯỚI CHO TÔI!"

Lúc này Trương Chí An và Tâm Nghiên đều hoảng sợ, Trương Chí An ôm chân Lục Cảnh Thần nói.

-" Lục gia! Lục gia tha mạng! Tôi sai rồi! Tôi sai rồi! Thực sự sai rồi!

Thấy vậy Lục Cảnh Thần tức giận đá Trương Chí An ra liền nói tiếp.

-" Kể từ khi  mày khiến cho tiểu Kiều chết,thì phải biết sẽ có ngày hôm nay."

Trương Chí An không ngừng khóc lóc cầu xin tha mạng nói.

-" Lục gia! Tôi sai rồi! Tôi xin lỗi! Hãy tha cho tôi được không? Huhuhu..."

Linh hồn Kiều Hạ vẫn luôn đi theo Lục Cảnh Thần, nhìn rõ hai người đã khiến cho cô phải chết mà hả dạ.

Lục Cảnh Thần lớn tiếng nói.

-" ĐỦ RỒI! CÒN KHÔNG ĐEM BỌN HỌ ĐI CHO TÔI!"

Nói xong đám thuộc Hạ của Lục Cảnh Thần lập tức đưa hai kia đi ngay tức khắc.

Lúc này Lục Cảnh Thần nhìn vào di ảnh của Kiều Hạ rồi nói.

-" Tiểu Kiều!Đừng sợ! Anh sẽ tới bên em ngay thôi!"

Kiều Hạ nghe vậy liền hoảng sợ tiến gần về Lục Cảnh Thần nói.

-" A Thần! Đừng mà A Thần! Em không muốn anh chết theo em, em muốn anh sống tốt!"

Sau đó Kiều Hạ nhìn Lục Cảnh Thần cầm dao rồi tự đâm chính mình rồi nói.

-" A Thần! Đừng mà...! A Thần!"

Rồi bỗng nhiên linh hồn của Kiều Hạ biến mất.

Lúc tỉnh lại thì thấy mình đang ở bệnh viên,nhìn đi nhìn lại phát hiện đang ở phòng bệnh. Kiều Hạ có chút hoang mang sờ mặt mình liền tự hỏi.

( Mình...Mình còn sống sao? Mình...Trùng sinh rồi? Chuyện gì vậy?"

Bỗng nhiên ký ức cũ hiện ra trước mắt:

Lục Cảnh Thần tới gần giường bệnh của Kiều Hạ,bóp mặt Kiều Hạ tức giận nói.

-" Em rốt cuộc là thích Trương Chí An tới vậy sao? Vì muốn Trương Chí An gia nhập vào tập đoàn Lục Thị,mà không chút do dự mà đồng ý lấy tôi! Bây giờ để có được dự án cho anh ta,mà dọa tôi tự sát bằng cách cắt cổ tay."

Kiều Hạ nhớ lại rồi nhìn cổ tay mình tự hỏi.

( Tự sát? Không phải chứ? Mình thực sự trùng sinh rồi à? Lại còn quay về một năm trước?

Lúc này Lục Cảnh Thần nhìn dáng vẻ hoang mang không biết chuyện gì của Kiều Hạ rồi nói.

-" Tôi không quan tâm em thích Trương Chí An đến mức nào,cả đời này em chỉ có thể là người phụ nữ của một mình tôi!

Lúc này Kiều Hạ liền nũng nịu nói.

-" A Thần..."

Lục Cảnh Thần thấy Kiều Hạ nũng nịu gọi mình là A Thần  có chút bối rối, không biết là mình nghe nhầm hay không liền hỏi lại.








Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro