Chương 31: Công ty sữa chua Lương Tâm 15

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor: Himee

◎ Trong thùng rác không thể có rác. ◎

Ngày hôm sau Cừu Hân lại làm việc chăm chỉ một ngày, trong nhóm cô lập lại tăng thêm rất nhiều người đáng thương bị mê hoặc.

Hôm nay Tiểu Phương vẫn đang gặm hoa quả, ngày hôm qua cô không đụng vào thức ăn của con người, quả nhiên cơ thể cô ấy không còn đau vào buổi tối nữa, điều này có thể coi là hoàn toàn xác nhận suy đoán của Cừu Hân.

Sau khi tan tầm hai người trở lại ký túc xá, Tiểu Phương nhỏ giọng nói với Cừu Hân: "Tiểu Cừu, hôm nay em bớt chút thời gian đi làm để làm quen với tuyến đường và bố cục gần phòng kế toán, chắc bây giờ nhắm mắt lại cũng có thể mò vào phòng kế toán rồi, em biết gần đây chị tương đối bận rộn, cho nên đã lên 1 kế hoạch tỉ mỉ, hy vọng có thể giúp đỡ chị, đến lúc đó nếu như muốn đi vào thì cứ trực tiếp đi theo em."

"Làm tốt lắm, em gái Tiểu Phương." Cừu Hân cười khen ngợi.

Trải qua vài ngày ở chung, Cừu Hân phát hiện mặc dù Tiểu Phương có chút sợ xã hội, nhưng tâm tư lại vô cùng tỉ mỉ, đầu óc cũng tương đối linh hoạt.

"Chiều tối mai sau khi tan tầm, chúng ta phải vào phòng kế toán tìm chút đồ, cứ dựa theo kế hoạch của em mà vào phòng kế toán." Cừu Hân nói ra suy nghĩ của mình với Tiểu Phương, "Sau này nếu bị người ta phát hiện, chúng ta cần phối hợp với nhau một chút, ví dụ như tôi đi thu hút hỏa lực, em nhân cơ hội đi vào tìm đồ."

Tiểu Phương mở to hai mắt, khẩn trương nói: "Được, được."

Trong lòng cô thấp thỏm, có chút hoài nghi liệu mình có thể thuận lợi hoàn thành công việc vừa nghe đã rất khó khăn này hay không.

"Đừng quá căng thẳng." Cừu Hân phát hiện cảm xúc khác thường của cô, mỉm cười, "Tôi tin tưởng năng lực của em, hơn nữa còn có tôi giải quyết."

"Được!" Lần này giọng nói của Tiểu Phương kiên định hơn rất nhiều, cô nghĩ đến biểu hiện thành thạo điêu luyện ngày thường của Cừu Hân, trong lòng dường như có người đáng tin cậy.

"Mau ngủ đi, ngủ ngon." Cừu Hân chúc cô ngủ ngon.

Một đêm không có chuyện gì xảy ra, ngay cả bộ xương cũng không có nửa đêm vào phòng quấy rầy mọi người, Cừu Hân hiếm khi có được một giấc ngủ ngon.

Ngày hôm sau hai người tràn đầy năng lượng tỉnh lại, cùng nhau đi đến cửa công ty.

Cừu Hân bảo Tiểu Phương lên tầng trước, còn mình thì đứng ở cửa chính chờ người Cừu gia đến.

Có lẽ là vì tư lợi, người Cừu gia cũng không để cô đợi lâu, rất nhanh đã tới cửa công ty.

Cừu Nhân mặt heo có độ nhận diện cực cao, từ xa Cừu Hân đã nhận ra bóng dáng của hắn, bên cạnh hắn là cha Cừu và một người phụ nữ xa lạ, có lẽ đó chính là mẹ của Cừu Nhân.

Rất nhanh mấy người đã đi tới trước mặt cô.

"Chúng ta mau đi ký hợp đồng thôi!" cha Cừu thân hình cao lớn vội vàng mở miệng.

Cừu Hân gật đầu, cười xoay người lại dẫn mấy người đi vào trong thang máy.

Đến tầng sáu, Cừu Hân bước đi không ngừng, đi về phía văn phòng của Tiểu Lâm, trong suốt quá trình đó có nhân viên không ngừng chào hỏi cô, trên mặt mang theo vẻ hoặc là tôn kính hoặc là sùng bái.

Người Cừu gia đi theo phía sau cô, nhìn thấy đủ loại tình huống ở trong mắt, còn tưởng rằng là bởi vì nhà mình sắp trở thành cổ đông, trong lòng trở nên kích động, thậm chí có chút lâng lâng.

Sau khi gõ cửa rồi tiến vào văn phòng của Tiểu Lâm, Cừu Hân giới thiệu danh tính hai bên.

"Đây là người nhà của tôi, đây là nhân viên công ty chúng tôi, hôm nay chuyên phụ trách chuyện ký hợp đồng của chúng ta."

Nhân viên của công ty? Đầu nhỏ thông minh của cha Cừu nhanh chóng chuyển động, vậy cũng là cấp dưới của mình.

Nghĩ đến thân phận cổ đông của mình, cha Cừu cảm thấy cần phải thể hiện khí chất oai phong để đe dọa đối phương, vì thế ông dùng lỗ mũi kiêu căng hừ lạnh một tiếng, như để đáp lại lời của Cừu Hân, sau đó đi tới trước bàn kéo ghế ngồi xuống, bắt chéo chân khoanh tay nhìn về phía Tiểu Lâm.

"Đưa hợp đồng cho tôi xem." Cha Cừu nhớ lại phim truyền hình tổng giám đốc mình xem qua, nói ra một câu khiến mình rất hài lòng.

Tiểu Lâm:?

Người Cừu gia đúng là một khuôn mẫu, chỉ là ứng tuyển làm bảo vệ mà thôi, rốt cuộc ông ta đang làm cái quái gì vậy hả!

Nhưng nghĩ đến dù sao những người này đều không cần tiền, Tiểu Lâm cũng không so đo, lấy hợp đồng ra đặt lên bàn trước mặt cha Cừu.

"Tại sao lại là hợp đồng tiếng nước ngoài?" Cừu Nhân nhịn không được thốt ra, lời vừa ra liền cảm thấy giống như mình chưa trải sự việc đời, lập tức bổ sung, "Tôi muốn nói, tiếng nước ngoài rất tốt, không phải tôi xem không hiểu hợp đồng tiếng nước ngoài đâu!"

Hợp đồng tiếng nước ngoài này là Cừu Hân đặc biệt yêu cầu hai ngày trước, sợ người Cừu gia có thể xem hiểu.

Tiểu Lâm thầm xem thường, lại từ ngăn kéo lấy ra hai bản hợp đồng nữa, ý bảo mẹ Cừu và Cừu Nhân cũng tới ký tên.

"Đều là người một nhà, trứng không thể để chung một rổ, mỗi người đều có thì mới an toàn." Cừu Hân cười giải thích.

Cha Cừu ra vẻ thâm trầm gật đầu: Quả thật, mỗi người đều nên có cổ phần mới chắc chắn.

Tiểu Lâm cũng theo bản năng gật gật đầu: Quả thật, mỗi người đều có công việc mới đảm bảo.

Ký xong hợp đồng, bầu không khí giữa hai bên hòa hợp, trái tim người Cừu gia đều nhét trở lại vào người, trong đầu đã bắt đầu nằm mơ được nằm trên đống tiền.

Cha Cừu còn cảnh giác hỏi Cừu Hân: "Con không để lại riêng cho mình chứ?" Ông cũng không muốn để cô con gái này sở hữu cổ phần.

"Đương nhiên không có." Cừu Hân cười nói, tất cả phúc khí đều để lại cho Cừu gia.

Cha Cừu hài lòng gật gật đầu, nhóm người đang chuẩn bị đi ra khỏi văn phòng của Tiểu Lâm, đúng lúc này cha Cừu đột nhiên nghĩ tới cái gì đó, trầm mặt quay đầu lại nói với Tiểu Lâm: "Nhớ kỹ, lần sau trong thùng rác của cô không thể có rác nữa, để ta nhìn thấy một lần nữa, cô lập tức mang theo đồ rời khỏi đây đi!"

Dứt lời ông ta mới cảm thấy hài lòng chắp tay sau lưng đi ra khỏi văn phòng, quan uy không có chỗ phát miễn cưỡng được phóng thích.

Tiểu Lâm:?

Đại ca, rác không ném vào thùng rác chẳng lẽ cứ thế nhét vào trong miệng ông à?

Tiểu Lâm hít sâu một hơi: "Mấy tên ngốc này đều làm miễn phí, miễn phí, miễn phí... A a a!"

Đáng giận, căn bản không thể hạ hỏa! Tiểu Lâm tức giận đến mức ném cuốn sổ xuống đất rồi hung hăng giẫm lên hai cái, miễn phí con mẹ hắn, quả nhiên miễn phí mới là đắt nhất, lẽ ra cô phải hiểu chân lý này từ lâu rồi!

Người Cừu gia rời khỏi văn phòng, liền đi theo Cừu Hân vào một căn phòng khác.

"Phòng thay quần áo? Sao lại dẫn chúng ta đến đây?" Cha Cừu nghi hoặc hỏi.

Không biết từ chỗ nào Cừu Hân lôi ra một bộ đồng phục bảo vệ và hai bộ quần áo lao động đưa cho ba người.

"Lão Cừu, mặc dù các người đã trở thành cổ đông của công ty, nhưng vẫn không thể sơ suất." Cừu Hân thâm trầm nói, "Hai ngày nay tôi ở lại công ty để điều tra, các người đoán xem tôi đã phát hiện ra vấn đề gì ?"

"Vấn đề gì?" Cừu Nhân nhịn không được hỏi.

"Tôi phát hiện trong công ty chúng ta có sâu mọt!" Cừu Hân nói 1 cách chính trực, "Có vẻ như có người đang giở trò quỷ trong kho sữa chua, không làm tốt dịch vụ sau khi mua hàng còn thái độ tồi tệ, muốn dùng chiêu này để làm hỏng thương hiệu của chúng ta."

"Chuyện này vô cùng nghiêm trọng, ảnh hưởng đến lợi nhuận của công ty chúng ta, ít nhất là mấy chục vạn, nhưng tôi lại không có bằng chứng xác thực!"

Cừu Hân vừa nói vừa mặc đồng phục bảo vệ lên người cha Cừu: "Tôi ở công ty không thoát thân được, cho nên cần các người đến nhà kho cải trang, chụp lại những chứng cứ của những người giở trò quỷ này gửi cho tôi, sau đó chúng ta sẽ triệu tập đại hội cổ đông, ông chỉnh đốn công ty, chỉnh đốn xong có thể về nhà nằm đếm tiền."

"Mấy chục vạn? Cải trang? Đại hội cổ đông? Chỉnh đốn công ty?" Cha Cừu vểnh tai lên nghe, đừng nói tới mấy chục vạn, những từ ngữ phía sau xa lạ mà quen thuộc đánh trúng chỗ ngứa của ông, nghe có vẻ như thể làm bộ dáng khoe khoang.

"Công ty của ta, ta hiển nhiên quan tâm hơn cô, cô nói địa chỉ đi, bây giờ tôi sẽ dẫn hai người họ qua đó." Cha Cừu lập tức nghiêm nghị nói.

Kho sữa chua cách đó không xa, sau khi lấy được địa chỉ, người nhà Cừu gia liền nhanh chóng rời khỏi tòa nhà làm việc.

Cừu Hân liếc nhìn đồng hồ, chuẩn bị tiếp tục đi làm công tác tư tưởng cho nhân viên.

Sở dĩ lợi dụng người Cừu gia phế vật, thật sự là vì Cừu Hân không có cách nào phân thân, cô còn muốn tự mình tìm kiếm sơ hở liên quan đến sổ sách.

Thời gian cấp bách, Cừu Hân muốn nhanh chóng giải quyết xong chuyện của công ty sữa chua, hiện giờ cô nhìn như nở mày nở mặt, như cá gặp nước, thực ra là lợi dụng nhược điểm của bản tính yếu đuối của con người để lừa gạt qua lại, lừa gạt ngắn ngủi một hai ngày còn được, kéo dài thêm thì nguy hiểm khôn lường.

Trước khi tan tầm, thông qua không ngừng nỗ lực Cừu Hân tạm thời nắm trong tay hầu hết các nhân viên cấp cơ sở, đợi chuông tan tầm vừa vang lên, cô tươi cười chào tạm biệt với mọi người, bản thân lại không có lập tức rời khỏi công ty.

Tiểu Phương cũng ngồi ở bàn làm việc của mình giả vờ gọi điện thoại tăng ca, lại qua hơn nửa giờ, hai người tập trung ở cầu thang nơi lối thoát hiểm.

Ưu điểm lớn nhất của Công ty Lương Tâm chính là không ép buộc nhân viên tăng ca, đến giờ tan tầm mọi người trong công ty đều lục tục rời đi, trong đó tầng quản lý là đi sớm nhất.

Tiểu Phương và Cừu Hân theo cầu thang lên tầng chín, phòng kế toán và phòng làm việc của giám đốc Lưu ở cùng một tầng.

"Tôi muốn lấy chứng cứ về việc trốn thuế, báo cáo sai giá sữa chua và thu nhập của Công ty Lương Tâm." Cừu Hân nhỏ giọng nói với Tiểu Phương.

Tiểu Phương trịnh trọng gật đầu, tỏ vẻ đã hiểu nhiệm vụ.

Trong lòng cô lại lặp lại kế hoạch một lần nữa, cảm thấy không có vấn đề gì, vì thế giơ ngón tay lên, dùng cằm ra hiệu Cừu Hân đi theo cô, như vậy có thể tránh được tất cả khu vực giám sát.

Có một camera đối diện cửa phòng kế toán không thể tránh được, Cừu Hân được Tiểu Phương nhắc trước mang theo một cây kéo, dưới sự hướng dẫn của cô vòng qua từ góc chết đi tới cắt đứt đường dây camera.

Đối diện phòng kế toán chính là văn phòng của giám đốc Lưu, Cừu Hân nhẹ nhàng vặn tay cầm của phòng kế toán, phát hiện cửa đã bị khóa.

Cô lấy điện thoại từ trong túi ra, dùng đèn pin tự động chiếu vào lỗ khóa, cúi người cẩn thận quan sát lỗ khóa, sau đó từ trong túi lấy ra một cái ghim cài giấy, ngón tay linh hoạt uốn cong ghim cài giấy thành hình thù kỳ dị.

Cừu Hân nhét ghim cài giấy vào lỗ khóa cảm thụ một chút, sau đó xoay ghim cài giấytheo nhiều hướng lại rất có quy luật, cánh cửa phòng kế toán cuối cùng cũng mở ra một tiếng kẽo kẹt.

Đúng lúc này, phía sau cửa phòng làm việc của giám đốc Lưu đột nhiên truyền đến tiếng bước chân mơ hồ, Cừu Hân nhạy bén giật giật lỗ tai, đồng tử co rút thật nhanh, ngay sau đó liền dùng tốc độ cực nhanh đẩy Tiểu Phương vào phòng kế toán rồi nhanh chóng đóng cửa lại.

Khoảnh khắc cánh cửa đóng lại, Cừu Hân xoay người lại, vẻ mặt tự nhiên chào hỏi giám đốc Lưu: "Chào buổi tối anh Lưu, em sợ quấy rầy công việc của anh nên không dám gõ cửa, chỉ có thể đứng ở bên ngoài chờ anh."

"Cô chờ tôi làm gì?" giám đốc Lưu nghi hoặc nhìn cô.

"Gần đây em phát hiện ra một vấn đề nghiêm trọng trong công ty, muốn nói chuyện riêng với anh." Cừu Hân nghiêm túc nói.

Giám đốc Lưu đảo tròng mắt, do dự một lát vẫn để cho cô vào văn phòng của mình, thân là lãnh đạo cao nhất, quả thực hắn rất đa nghi.

Cửa văn phòng từ từ đóng lại sau khi Cừu Hân bước vào, Cừu Hân muốn vào phòng làm việc của giám đốc Lưu, không chỉ kiềm chế giám đốc Lưu mà nguyên nhân lớn hơn là không chừng có thể thu hoạch được những lợi ích bất ngờ trong phòng làm việc của giám đốc Lưu.

***

Tiểu Phương bước vào phòng kế toán nhìn người phụ nữ ngồi sau bàn làm việc với khuôn mặt tái nhợt.

Người phụ nữ đang ngạc nhiên nhìn cô chằm chằm: "Sao vào mà không gõ cửa, cô ở bộ phận nào?"

Đối mặt với người xa lạ, trong lòng Tiểu Phương có chút sợ hãi, cô theo bản năng muốn cúi đầu lảng tránh ánh mắt đối phương, cảm xúc khiếp sợ khiến cô cảm thấy cả thế giới đều đang trở nên yên tĩnh, chỉ còn tiếng răng mình run rẩy bên tai giống như sấm sét rung động.

Bách mật nhất sơ*, ngay lập tức Tiểu Phương hiểu rằng cô đã mắc phải sai lầm cấp thấp như thế nào, mặc dù cô đã lên kế hoạch tốt, tìm hiểu kĩ lộ trình, thậm chí cũng tránh được camera giám sát, nhưng lại bỏ qua một vấn đề nhỏ là kế toán vốn không tan tầm đúng giờ rời khỏi văn phòng.

*百密一疏 - Bách mật nhất sơ:là câu thành ngữ dùng để chỉ sự sơ xuất xảy ra dù quá trình đã cân nhắc cực kỳ cẩn thận.

Tiểu Phương thầm tự trách mình trong lòng, cô biết Cừu Hân gần đây phải suy nghĩ quá nhiều chuyện, thậm chí buổi tối còn bỏ thời gian ngủ để ra ngoài làm gì đó, cho nên mới chủ động đề nghị hỗ trợ lên kế hoạch. Cừu Hân tín nhiệm năng lực của cô như thế, nhưng cô lại phụ kỳ vọng của Cừu Hân.

"Sao không nói gì? Rốt cuộc cô làm ở bộ phận nào?" Kế toán dường như bắt đầu mất kiên nhẫn.

Khí lực của Tiểu Phương gần như cạn kiệt, cô cố gắng kìm nén cảm giác sợ hãi để không cho phép mình cúi đầu, mà theo bản năng bắt chước tư thái Cừu Hân, giữ vẻ mặt bình tĩnh nhất có thể.

Cô cắn mạnh vào đầu lưỡi của mình một cái, cố gắng dời đi lực chú ý để ngăn hàm răng ngừng run rẩy va vào nhau.

Tiểu Phương không kiểm soát được suy nghĩ, nếu như Tiểu Cừu đứng ở đây, nhất định có thể ứng phó tốt loại tình huống đáng sợ này, phải không?

Trong lúc điện quang hỏa thạch, Tiểu Phương đột nhiên nhớ rằng mình đã từng hỏi Cừu Hân, cô có phải là thân thích của giám đốc Lưu hay không, giọng điệu của Cừu Hân lúc đó dị thường chắc chắn:

"Em gái Tiểu Phương, mặc kệ tôi có phải thân thích của giám đốc Lưu hay không, từ giờ trở đi tôi chính là thân thích của hắn."

Tiểu Cừu dường như luôn tự tin như vậy, tùy tiện nói một câu liền có thể khiến mọi người tin phục. Lúc ấy Tiểu Phương nghe không hiểu những lời này, nhưng bây giờ dường như cô đã hiểu ra rồi.

Trong vô số suy nghĩ, Tiểu Phương không chú ý sống lưng của mình đang dần dần thẳng tắp, cô chỉ cảm thấy mình đã có được dũng khí vô hạn.

"Tôi là ai? Câu hỏi này chị lại phải hỏi tôi. Chị Trương, rốt cuộc chị làm việc trong công ty như thế nào, chẳng lẽ không chú ý chút nào đến hướng đi của công ty sao? Gần đây giám đốc Lưu rất không hài lòng với công việc của chị, chị hẳn là biết chứ?" Tiểu Phương tự tin hếch cằm rồi sải bước về phía bàn kế toán.

Hai tay ở phía sau lưng cô vẫn đang run rẩy, nhưng ngữ khí lại vô cùng kiên định, phun ra một đoạn dài như đạn đại bác.

Nhân viên kế toán đang ngồi ở bàn làm việc có chút sửng sốt trước cô.

"Chị Trương, giám đốc Lưu là lãnh đạo không tiện nói rõ với chị, nhưng chị đừng trách em nói thẳng, chỉ cần phạm thêm 1 sai lầm nữa rất có thể chị sẽ rời đi. Nếu không phải là Vương khu quản thích chị tới tìm tôi, tôi sẽ không tới giúp chị kiểm tra đâu." Đầu óc Tiểu Phương nhanh chóng chuyển động, trong miệng lại cười nhẹ một tiếng nói.

"Vương Kiến Điêu? Anh ta thích tôi?" Kế toán bị tin tức này làm cho choáng váng, không dám tin thuật lại lần nữa.

"Chuyện của anh ta lát nữa hãy nói, nào, chị mở báo cáo thuế và tài chính gần đây ra, tôi sẽ nói cho chị biết rốt cuộc là chỗ nào xảy ra vấn đề cần sửa!"

***

Cừu Hân vừa tranh luận với giám đốc Lưu vừa vểnh tai lên để ý động tĩnh trong phòng kế toán, sau khi nghe thấy tiếng đóng cửa ở phía đối diện, Cừu Hân chuẩn bị kết thúc chủ đề.

Thật trùng hợp, Cừu Hân cũng đang dùng Vương khu quản lý cớ, ý là Vương khu quản lý đang nịnh hót khắp nơi trong công ty, còn bí mật mnag theo hàng lậu trong khóa đào tạo, cố gắng tác động đến lòng trung thành của nhân viên đối với giám đốc Lưu.

Giám đôc Lưu ngồi ở phía sau bàn làm việc, ngoài miệng đánh Thái Cực với Cừu Hân, nói tất cả đều là hiểu lầm, Vương khu quản không phải người như vậy, nhưng thực ra trong lòng đã có chút hoài nghi về những lời Cừu Hân nói.

Nguyên nhân không có gì khác, thực ra là Cừu Hân nói chi tiết quá mức chân thật, dù sao cô cũng đổ hết mọi hành động và lời nói thật của mình lên đầu Vương khu quản, nói sinh động như thật.

Cô giả bộ sốt ruột như giám đốc Lưu, vừa nói chuyện vừa đi đi lại lại trong văn phòng, quan sát trong phòng có thể có gì mờ ám.

Giám đốc Lưu vô cùng cẩn thận, phòng làm việc cực kỳ đơn giản, không có đồ thừa, ngay cả bàn làm việc cũng sạch sẽ, vì thế Cừu Hân lại đặt sự chú ý của mình vào trong ngăn bàn làm việc của giám đốc Lưu.

Cừu Hân đi đến bình nước lấy một ly nước ấm, vẻ mặt quan tâm bưng nước đi về phía giám đốc Lưu, sau đó giả vờ vấp ngã, ngay cả nước lẫn cốc đều bay tới trên mặt giám đốc Lưu.

"Ối!" giám đốc Lưu bị nước hất vào mắt kêu lên một tiếng kỳ quái, cuống quít giơ tay lên lau nước trên mặt.

"A anh Lưu, thật ngại quá, sao em lại bất cẩn như vậy!" Cừu Hân bước nhanh tới trước mặt hắn, "Em giúp anh tìm giấy để lau!"

Tay cô nhanh chóng kéo ra ba ngăn kéo trước mặt giám đốc Lưu, liếc nhanh đồ vật bên trong, từ trong một ngăn kéo rút ra một tờ khăn giấy, đặt ở trên mắt giám đốc Lưu, sau đó thuận thế lấy USB màu đen đặt ở phía dưới ví nhét vào tay mình, cuối cùng đóng hai ngăn kéo lại, chỉ để lại một ngăn kéo có giấy ăn.

Giám đốc Lưu cầm lấy giấy lau mặt xong, thật sự không còn tâm tình tiếp tục nói chuyện với Cừu Hân, hắn cố nén tức giận nói: "Được rồi, cô về trước đi, việc này tôi đã biết, gần đây sẽ bắt đầu điều tra, nếu là thật tôi sẽ ghi công cho cô."

"Được, vậy em đi trước nha anh Lưu, hôm khác chúng ta cùng nhau ăn tối." Cừu Hân sảng khoái rời khỏi văn phòng.

Cừu Hân đi thang máy xuống tầng, bước nhanh ra khỏi cổng công ty, sau đó liền nhìn thấy Tiểu Phương đang đứng cách đó không xa dưới tàng cây.

"Em gái Tiểu Phương." Cừu Hân đi tới, gọi tên của cô.

"Tiểu Cừu, chị tới rồi." Tiểu Phương giơ tay phải lên, tựa hồ muốn vẫy tay chào Cừu Hân, nhưng cả cánh tay của cô đều run như cái sàng.

"Em lại cảm thấy không khỏe à?" Cừu Hân thấy tình trạng kì lạ của cô, nghi ngờ hỏi.

Tiểu Phương thở dài: "Tiểu Cừu, em không sao, chỉ là linh hồn đạt được thăng hoa, mà đây chính là di chứng của thăng hoa."

Cừu Hân:?

"Em thấy mình thật sự là quá ngốc, lần này lúc lên kế hoạch vô cùng phấn khích, còn âm thầm cảm thấy mình rất thông minh, suy nghĩ chu toàn, nhưng không nghĩ đến việc liệu kế toán có rời khỏi văn phòng hay không, kết quả vừa vào cửa liền thấy có người ngồi ở trước bàn làm việc." Tiểu Phương cúi đầu rầu rĩ bắt đầu tự kiểm điểm.

Cừu Hân nghe xong lại không có bất kỳ thần sắc ngạc nhiên nào, cô nhẹ nhàng hỏi Tiểu Phương: "Sau đó thì sao, Em gái Tiểu Phương, lúc đó em đã làm gì?"

٩(๑> ₃ <)۶♥٩(๑> ₃ <)۶♥٩(๑> ₃ <)۶♥٩(๑> ₃ <)۶♥٩(๑> ₃ <)۶♥٩(๑> ₃ <)۶♥

ミ★ hết chương 31 ★彡

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro