Chương 37: Quán Bar Mộ Sắc 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor: Himee

◎ Yêu chính là điên cuồng. ◎

Cừu Hân lấy lại tinh thần, người đã tiến vào phó bản mới, cô chỉ cảm thấy hoàn cảnh trước mắt vô cùng tối tăm, phải mất một thời gian mới thấy rõ tình hình xung quanh.

Nơi này quả thật là quán bar, ánh đèn màu đỏ sậm phát ra từ trong vô số chiếc đèn chùm thủy tinh hình cầu, Cừu Hân lúc này đang ngồi trong một chỗ ghế hình vòng, bên cạnh cô có một người phụ nữ đang úp mặt xuống bàn, bên cạnh người phụ nữ chính là Phương Vũ Khê vẻ mặt mơ hồ, xem ra cô đi vào phó bản liền tự động từ trong đồng hồ đi ra.

Cừu Hân đứng dậy nhìn bốn phía xung quanh, cách đó không xa, dễ thấy nhất chính là chiếc bàn pha chế được gắn những dải đèn màu bạc, rất nhiều chai rượu được đặt trên tủ phía sau quầy bar, mà xung quanh chỗ ngồi của Cừu Hân, còn có rất nhiều ghế ngồi rải rác, đa số đều bỏ trống, chỉ có một ít khách ma đang ngồi.

Trạng thái của các vị khách vô cùng kỳ quái, trông có vẻ đang bất động, chẳng hạn như trong ghế dài cách cô gần nhất có một người đàn ông giơ cao ly rượu, nhìn nhiều cũng thấy mỏi tay thay anh ta.

Ở xa có một sân khấu trống, trên sân khấu có nhạc cụ và micro nhưng không có ai ở đó, phía trước sân khấu là một khu sàn nhảy rộng lớn, có mấy khách hàng đang đứng, cũng duy trì tư thế bất động, một người trong số họ dường như đang lắc đầu nhảy múa, tóc bay lên không trung như cây lau nhà, làm cho Cừu Hân không nhịn được nhìn thêm mấy lần.

Bên người đột nhiên truyền đến tiếng động thu hút sự chú ý của Cừu Hân, cô cúi đầu nhìn, liền phát hiện người phụ nữ nằm trên bàn đang day mi tâm ngồi dậy.

Khi thấy rõ mặt cô gái, Cừu Hân không dám tin trừng mắt nhìn: "Chi Chi?"

Động tác day mi của cô gái dừng lại, cũng ngẩng đầu nhìn cô, đẩy đẩy kính mắt, vẻ mặt kinh ngạc nói: "Cừu Hân?"

Người phụ nữ này chính là Lộ Hạnh Chi, người đã biến mất trong không gian hệ thống.

Không thể không nói, hai người thự sự có duyên, trò chơi vô hạn lớn như vậy, có nhiều người như vậy, lại có thể trong ba thế giới làm đồng đội hai lần.

Ánh mắt Phương Vũ Khê không nhịn được cẩn thận di chuyển giữa hai người, Tiểu Cừu đây là gặp được người quen?

"Em gái Chi, em xấu thật đấy, người không có việc gì sao không nhắn tin báo bình an?" Cừu Hân chỉ vào Lộ Hạnh Chi, "Hại tôi lo lắng ba ngày ba đêm."

"Tôi không cố ý." Lộ Hạnh Chi thở dài, "Kỹ năng tích hợp của tôi hình như có tác dụng phụ, sau khi phó bản trước kích hoạt cả người liền choáng váng, lúc ấy còn tưởng rằng cuối cùng đã kết thúc, không ngờ vẫn qua ải, chẳng qua là hôn mê trong không gian hệ thống 3 ngày.

"3 ngày cũng không cần ăn gì sao?" nội dung trong phó bản hiển nhiên không phải là thời cơ tốt để hỏi kỹ, Cừu Hân lựa chọn một câu hỏi đơn giản hơn để hỏi.

Ùng ục.

Bụng Lộ Hạnh Chi đúng lúc vang lên, thay Cừu Hân trả lời vấn đề này, cô cúi xuống có chút khó nhịn ôm bụng.

Đúng là ba ngày nay cô chưa ăn gì bởi vì hôn mê, cũng không có cơ hội dùng kim tệ mua đồ, bây giờ coi như trống rỗng tiến vào phó bản.

Có vẻ như cơn đói khó nhịn của hệ thống có thể dựa vào hôn mê để tiết kiệm tiền cơm, nhận được tin tức hữu dụng, Cừu Hân lập tức nhiệt tình đưa một thanh năng lượng: "Em gái đến đây, ăn 1 chút lót dạ!"

"Cảm ơn." Lộ Hạnh Chi không khách khí với cô, nhận lấy, xé bao bì ra cắn một miếng, "Hương vị rất lạ, cảm giác như đang ăn giấy vệ sinh ấy."

Cừu Hân sửng sốt, vội vàng lấy ra 1 thứ khác: "Xin lỗi nha, Chi Chi, vừa rồi lấy nhầm rồi, thứ em ăn chính là giấy vệ sinh!"

Giấy vệ sinh đặt trong không gian hệ thống đều được đóng gói riêng lẻ in hoa tinh xảo, cuộn giấy mỏng rất dễ mang theo, Cừu Hân trước khi đã bỏ mấy cái vào trong ba lô ảo để đề phòng trường hợp khẩn cấp, vừa rồi không cẩn thận cầm nhầm.

Lộ Hạnh Chi:...

Cô mặt không thay đổi nhổ giấy vệ sinh ra, bắt đầu đánh giá quán bar này xem có chỗ nào thuận tiện đi chết.

"Đúng rồi." Cừu Hân vội vàng giúp cô chuyển hướng sự chú ý, đồng thời giới thiệu tên của hai người đang ngồi ở đây, "Đây là Phương Vũ Khê, còn đây là Lộ Hạnh Chi!" Lúc này không thấy người chơi khác, không biết là không có, hay là tạm thời chưa gặp.

Lộ Hạnh Chi thu hồi ánh mắt, lại xé túi giấy trong tay, sau đó mặt không chút thay đổi gật đầu với Tiểu Phương: "Xin chào."

Phương Vũ Khê cũng nhỏ giọng đáp lại: "Xin chào, tên cô thật đặc biệt, nghe thật hay."

"Đặc biệt sao?" Lộ Hạnh Chi nghiêng đầu, giọng điệu chán chường nói, "Đây là bà nội tôi đặt, hàm nghĩa là một cành hoa hạnh phúc."

"Ha ha ha ha!" Cừu Hân xấu xa cười ra tiếng, "May mà bà nội em không đặt tên cho em là Phúc Hoa!"

Phương Vũ Khê xấu hổ cúi đầu xuống.

May mắn thay, âm thanh điện tử của hệ thống vang lên, phá vỡ khủng cảnh kỳ lạ này.

【 Bíp, nhiệm vụ giới hạn thời gian đã mở, trong vòng 1 giờ tìm được [nhân vật đầu mối - ông chủ quán bar], kích hoạt nhiệm vụ chính tuyến, thời gian đếm ngược bắt đầu. [Chú ý] nhiệm vụ giới hạn thời gian thất bại thì trò chơi thất bại]

Cừu Hân:?

Đây mới là thế giới thứ 3 thôi đã đạt đến trình độ này rồi sao? Vừa vào trò chơi ngay cả cốt truyện chính tuyến cũng chưa nói, còn cần tự mình đi kích hoạt.

Cừu Hân cảm thấy gần như có thể xác định hệ thống đang làm khó cô.

Lộ Hạnh Chi cũng không nhịn được nhíu mày.

Cừu Hân suy nghĩ một lát rồi nói: "Tôi đi xem nhóm bạn bất động kia trước."

"Vậy tôi sẽ đi qua lối kia xem quán bar này có gì khác ngoài đại sảnh hay không." Tiểu Phương nhỏ giọng nói, cô không quen giao tiếp với người khác, quyết định nhận nhiệm vụ thăm dò bản đồ.

"Tôi đi xem quầy pha chế bên kia." Lộ Hạnh Chi nâng cằm nói.

Mấy người đứng dậy, tự đi về phía mục tiêu của mình.

Cừu Hân đi tới chỗ ngồi gần cô nhất, nơi này có bốn người trẻ tuổi bất động đang ngồi, hai nam hai nữ, ăn mặc rất thời thượng, trong đó có 1 người đàn ông đang giơ cao ly rượu, trên người hắn mặc áo ngắn tay lòe loẹt, trên cổ tay đeo 1 chiếc đồng hồ, trên cổ còn đeo một sợi dây chuyền vàng lớn.

Cừu Hân tiến đến trước mặt mấy người, vươn cánh tay, vừa định nhìn xem trên người bọn họ có thứ gì không liền thấy mấy người này bỗng nhiên nhúc nhích như sống lại.

"Cô làm gì vậy!"

Một người phụ nữ cảnh giác nhìn cô, tay Cừu Hân cách ly rượu rất gần.

"Em gái, đừng kích động." Cừu Hân cười nói, "Tôi chỉ muốn xem sợi dây chuyền vàng của anh bạn này có phải thật hay không."

Nói xong Cừu Hân giơ tay lắc lắc sợi dây chuyền vàng trên cổ người đàn ông, lộ ra vẻ mặt tán thưởng: "Cậu đúng là tuổi trẻ tài cao, còn trẻ như vậy đã đeo vàng nặng như thế!"

"Bình thường, bình thường thôi." Người đàn ông cầm ly rượu nghe vậy có chút lâng lâng, hắn lập tức kêu đồng bọn lấy thêm cái ly cho Cừu Hân, "Gặp nhau chính là duyên, nào, rót cho vị bằng hữu này đầy vào, vì tình bạn của chúng ta, cạn ly!"

Cừu Hân cười cầm lấy ly rượu, cụp mắt nhìn thấy rượu trong ly có màu xanh trong suốt, hình như không có vấn đề gì.

Cô lén lấy một cuộn giấy vệ sinh nhỏ cầm trong lòng bàn tay, mới tới, đồ ma quỷ đưa đầu tiên vẫn nên đừng có gấp gáp đưa vào miệng, nhưng để không làm tổn thương trái tim bạn bè, vẫn phải cho chút mặt mũi.

Cừu Hân chạm cốc với mấy người kia, hai tay giơ ly giả vờ uống một hơi cạn sạch, ánh đèn lờ mờ, không ai chú ý tới Cừu Hân vốn không để ly chạm vào môi, mà đổ hết vào cuộn giấy.

Không thể không nói giấy do không gian hệ thống sản xuất có khả năng thấm hút cực tốt.

Thấy Cừu Hân sảng khoái như thế, sắc mặt mấy con ma cải thiện rất nhiều.

Cừu Hân nhân lúc bầu không khí nói: "Mấy anh thường xuyên tới quán bar này à?"

"Không hẳn, đây là lần đầu tiên chúng tôi đến đây." Một người phụ nữ trả lời, "Quán bar này khuất quá, lại mới mở, nếu hôm nay chúng tôi không tình cờ đi ngang qua, có lẽ sẽ không tới."

"Haizz, ai mà không phải chứ." Cừu Hân cười cười, sau đó bình tĩnh nói, "Cũng không biết ông chủ nghĩ như nào."

"Nhiều tiền thì đốt đi chứ." Người đàn ông nhấp một ngụm rượu vào miệng, "Tôi cũng có nghe nói, dù sao tôi cũng có chút quan hệ, ông chủ quán bar này hình như rất có tiền."

"Có tiền thì thế nào, có thể có anh đẹp trai cậu không?" Cừu Hân thay hắn rót đầy rượu, hi vọng hắn nói thêm mấy câu.

"Chắc cô chưa thấy lão đại đi, trước kia hắn vẫn ở chỗ đó, nhưng bây giờ lại không biết đi đâu, còn đẹp trai hơn anh Cường nhiều!"

Sắc mặt người đàn ông cầm ly rượu trở nên có chút khó coi, lầm bầm một câu cuồng Tây, bị Cừu Hân nhạy bén nghe được.

Chẳng lẽ ông chủ là người nước ngoài sao? Cừu Hân suy tư.

Lại trò chuyện thêm mấy câu, những người này không ép ra được gì, Cừu Hân tìm cớ rời đi, sau đó đi về chỗ ngồi khác.

Cô nhận thấy sau khi mình vừa rời khỏi phạm vi ghế dài, người đàn ông cầm ly rượu và những người khác đã quay trở lại bộ dáng bất động trước đó.

Đi được một đoạn, Cừu Hân dừng lại, chỗ ngồi trước mặt chỉ có một người đàn ông đội mũ, ngồi bất động quay lưng về phía cô.

Cừu Hân đến gần hơn, liền thấy lưng người đàn ông thẳng lên một chút, cánh tay hình như cũng cử động.

Cô lập tức nở một nụ cười ấm áp, vỗ nhẹ vào vai người đàn ông từ phía sau: "Anh bạn, làm phiền một chút."

Vừa dứt lời, Cừu Hân liền thấy người đàn ông quay đầu trong sự bối rối và ngạc nhiên.

Lúc này cô mới để ý thấy có một người phụ nữ nhỏ nhắn trong vòng tay của người đàn ông, bị người đàn ông che kín, Cừu Hân hoàn toàn không nhìn thấy.

Môi người phụ nữ đỏ sẫm, thoạt nhìn vô cùng mất tự nhiên, cô ấy ngượng ngùng cúi đầu, Cừu Hân chợt nhận ra, hình như mình quấy rầy đã quấy rầy 2 người họ hôn nhau!

Cô lập tức nói: "Xin lỗi nha anh bạn, hai người đang hôn à?"

Ma nam:...

Sắc mặt hắn càng kém.

Cừu Hân cảm thấy mình là người xấu phá hoại chuyện tốt rất quá đáng, vì thế quyết định bù đắp, cô bước tới, giơ tay trái nâng cằm đang cúi xuống của người phụ nữ lên, sau đó dùng tay phải đè lại gáy người đàn ông, ấn mặt hai người họ sáp lại gần nhau.

"Không cần để ý đến tôi, hai người tiếp tục hôn đi." Cừu Hân cổ vũ vỗ bả vai hai người, "Phải biết rằng yêu chính là điên cuồng, tôi không làm phiền nữa, hai người có thể hôn nhau điên cuồng, yêu anh ấy đến chết đi sống lại."

Cảm thấy mình đã làm rất tốt công việc khắc phục hậu quả, Cừu Hân tiêu sái xoay người, chuẩn bị tìm kiếm người bạn may mắn tiếp theo để hỏi thăm tin tức.

Đúng lúc này, Cừu Hân đột nhiên nghe được tiếng kinh hô của Phương Vũ Khê, ánh mắt cô co lại, vội vàng chạy về phía bên kia.

------------------------------------

Tác giả có lời muốn nói:

Cặp đôi ma xấu hổ: Chúng tôi hôn rốt cuộc đã trêu ai?

٩(๑> ₃ <)۶♥٩(๑> ₃ <)۶♥٩(๑> ₃ <)۶♥٩(๑> ₃ <)۶♥٩(๑> ₃ <)۶♥٩(๑> ₃ <)۶♥

ミ★ hết chương 37 ★彡

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro