Chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hàng vạn ngôi sao trên biển trời rộng lớn có một chiếc phi thuyền màu đen chậm rãi hướng về phía trước bay tới.

Phi thuyền thoạt nhìn có chút niên đại, lớp vỏ bên ngoài xuất hiện loang lỗ các vết rỉ sét, ở phía trước hai lớp kính đều bị che kín bởi các lớp rạn, phía sau thì phần phản lực thải ra vô số khói đặc tạo ra một loạt tiếng ù ù khi di chuyển.

Dưới tầng hầm ngầm phi thuyền đang đóng chặt đang nhốt mười mấy Omega có dung mạo thanh tú. Tất cả Omega đều đến từ Chính Hạ thành trên cổ có đồ văn huyền nguyệt, độ tuổi chỉ từ 14 đến 20 tuổi, thân hình nhỏ gầy đơn bạc túng tụm lại với nhau mà cuộn tròn tứ chi lộ ra ánh mắt chất phác.

Cánh cửa phía trên bỗng nhiên mở ra, một tia ánh sáng chiếu vào tầng hầm ngầm. Hai Alpha thân hình cơ bắp và uy mãnh đi xuống, bên hong treo súng laser, bên trên cánh tay xăm hình đầu lâu đây cũng là ký hiệu của nhóm tinh tặc.

Bọn chúng coi các Omega như hàng hóa mà kiểm kê số lượng sau đó dựa theo tướng mạo, thân thể, mùi hương tin tức tố mà phân chia Omega thành các cấp bậc khác nhau.

Omega có chất lượng tốt có thể bán cho người quản lý trên tinh cầu Hắc Khắc, những Omega thấp kém thì bán cho những người đãi vàng hoặc các tội nhân lưu đày.

" Omega này tại sao trên người lại không có tin tức tố?"

Dược tính của thuốc còn chưa biến mất Sở Lê giống như gà con bị xách tới, tuyến thể sau cổ nhô lên bại lộ trong không khí một màu hồng nhạt, hai Alpha lại gần mới phát hiện tuyến thể của cậu không có tin tức tố, cậu là một Beta.

Beta không giống Omega, Beta không có khuông mặt tinh xảo, thân thể kiều nhuyên, không thể bán với giá tốt, cho nên bọn tinh tặc này chưa bao giờ bắt Beta.

"Làm sao bây giờ?" Một Alpha hỏi.

Một Alpha khác nắm lấy mặt Sở Lê, nương theo ánh sáng bên ngoài cửa kính mà đánh giá cậu.

Cái Beta này lớn lên mi thanh mục tú, thân hình mảnh khảnh đơn bạc, có lẽ là bị Ngải Văn Tư lầm tưởng là Omega mà bắt lại đây.

" Cho hắn một liều thuốc."

Gần đây thành phố ngầm nghiên cứu ra một loại thuốc, có thể khiến cho Beta trong thời gian ngắn có thể tiết ra mùi tin tức tố thơm ngọt, sinh ra biểu hiện động dục giả, như vậy liền có thể lừa người khác mà bán Beta này với gia tốt.

Ống tiêm để ở sau cổ Sở Lê tản ra mùi thơm lạ lùng, chất lỏng chậm rãi chảy vào trong cơ thể cậu.

Thân thể cậu thực mau phát sinh biến hóa, mạch máu phản phất phát ra từng luồng hơi nóng, nhiệt khí từ từ dâng lên ở trong cơ thể mà kêu gào bốn phía hóa thành mồ hôi xuyên thấu qua lỗ chân lông mà chảy ra tản ra một cổ tin tức tố hương vị thấp kém.

Khuôn mặt trắng nõn ban đầu bị nhiệt kí của cơ thể làm cho trở nên đỏ bừng cánh môi tươi đẹp ướt át, dưới hàng lông mi là những giọt nước mắt ướt át, dáng vẻ không khác gì một Omega đang đến kì động dục.

"Ngươi sao rồi? Có khoẻ không?" Có người tới gần hỏi chuyện.

Mí mắt cậu giật giật cố gắng mở to mắt, một bên gương mặt dán trên sàn nhà tầm mắt mơ mơ hồ hồ chỉ có thể nhìn ra chút hình bóng mờ ảo.

Ý thức của cậu vẫn còn dừng lúc Ngải Văn Tư nói cho cậu Nguyễn Nguyễn bị người lạ bắt đi, cậu cũng Ngải Văn Tư đuổi tới hẻm nhỏ nhưng lại không thấy được cái gì, cậu nhận thấy có điều không thích hợp, mới vừa quay người lại liền bị Ngải Văn Tư đánh ngã trên mặt đất.

Tỉnh lại liền phát hiện chính mình đã bị nhốt ở nơi này.

Trong cơ thể bị tác dụng của thuốc làm cậu không thể suy nghĩ nhiều, sau khi "Động dục kỳ" tới, cậu vẫn luôn ở trong trạng thái sốt cao, mơ màng hồ đồ, ở trong mắt cậu thế giới bây giờ là từng đạo sóng gợn vặn vẹo.

Không biết qua bao lâu, những sóng gợn trong mắt mới dần dần loát thẳng, tầm mắt tìm về một tia thanh minh, tầm mắt liền rơi xuống tiểu Omega bên cạnh.

Tiểu Omega mở vòng tay, chiếu ra một ảnh chụp thực tế ảo.

Trong ảnh chụp là một Alpha cấp bậc rất cao mang mũ lính màu đen, chiếc mũ có chứa biểu tượng của đế quốc với hình con chim diều hoa và ngôi sao năm cánh, vành mũ được hạ thấp lộ ra đôi mắt chứa một tia ám quang thâm thúy, hai cánh môi mỏng hơi nhấp, cả người thoạt nhìn vô cùng phi phàm lại tuấn mỹ dị thường.

Tiểu Omega tựa hồ đem tất cả hy vọng đều ký thác lên trên người trong ảnh chụp, đem hắn coi như chúa cứu thế, lẩm bẩm cầu nguyện. Đáng tiếc, ở đế quốc cơ hồ mỗi một Omega trong lòng ngực đều có một ảnh chụp như vậy.

Vị "Chúa cứu thế" này không nhất định có thể nghe được lời cầu nguyện của bọn họ.

-

Sở Lê lại sốt cao, đầu đau muốn nứt ra, trên ảnh chụp khuôn mặt của "Chúa cứu thế" trong mắt cậu dần dần vặn vẹo thành đường cong, bên tai âm thanh cầu nguyện của tiểu Omega cũng càng ngày càng xa.

Ngón tay cậu kéo trên mặt đất, lồng ngực kịch liệt rung động, ý thức khi có khi không.

Cậu tưởng, chính mình sắp chết đi.

Vốn dĩ phi thuyền đang chạy vững vàng, bỗng nhiên đột ngột ngừng lại, quán tín khiến cho một số Omega trong tầng hầm ngầm té lăn trên đất.

Tiếp theo trong nháy mắt, tầng hầm ngầm tối đen bị một ánh lửa mạnh mẽ chiếu sáng, đó là đạn laser mang theo ánh sáng xẹt qua cửa sổ ở mái nhà. Một phát lại một phát vô số đạn laser hướng về phía phi thuyền, chuẩn sát đánh trúng phi thuyền của nhóm tin tặc.

Trong khoang điều khiển, tin tặc muốn điều khiển phi thuyền chạy trốn, lại bị phi thuyền màu ngân bạch trước mắt vươn tới hai cái xúc tua chế trụ thân thuyền, một tiểu đội mặc quân phục màu đen từ trên phi thuyền màu ngân bạch nhảy xuống, trong tay cầm súng laser mà bắn phá.

Lớp vỏ sắt rỉ sét loang lổ của phi thuyền bị bắn ra vô số lỗ đạn, của kính pha lê của khoang thuyền bị oanh tạc vỡ ra, không kịp trốn tránh nhóm tin tặc bị dư chấn của bom làm bị thương vô số.

Nhưng tầng hầm ngầm lại không chịu một chút công kích.

Có tin tặc phản ứng lại mà tới đây, nhắm vào tầng hầm ngầm, muốn bắt cóc Omega làm con tin, chỉ là mới vừa mở cửa sổ ở mái nhà, nhóm lính đế quốc liền quỷ dị mà lặng yên xuất hiện ở phía sau hắn, một phát súng bắn vào đầu hắn.

"Thượng tướng, phi thuyền mang số hiệu D1108 đã bị khống chế!"

......

"Là Lục Tẫn thượng tướng!"

"A a a! Cầu nguyện của ta có hiệu lực rồi! Lục Tẫn thượng tướng thế nhưng thật sự tới cứu chúng ta!" Tiểu Omega bên cạnh Sở Lê hoan hô lên.

Một đám thiếu niên gầy yếu kích động nhắm về phía cửa ở mái nhà, dẫm lên cầu thang được buông xuống, bò ra khỏi tầng hầm ngầm.

Hai hàng lính đứng ở bên ngoài cửa sổ ở mái nhà ,giúp đỡ nhóm Omega ra ngoài, còn lại đứng yên ở dưới phi thuyền màu ngân bạch, yên tĩnh chờ mệnh lệnh.

Tiểu đội lính này ai cũng đều mang mặt nạ cơ giáp màu đen, mặc quân phục nhẹ nhàng màu đen, trong đêm đen kiến ăn hùng ưng, thân hình mạnh mẽ tuấn mãnh, chỉ trong khoảnh khắc ngắn ngủi liền đánh bại tinh tặc đoàn.

Sở Lê nghe được tiếng hoan hô vang lên, những thanh âm đó ở trong tai cậu đều là khi xa khi gần, mơ mơ hồ hồ. Cậu không biết đã xảy ra cái gì, thân thể còn khó chịu, nỗ lực mở to mắt, lại chỉ nhìn được vô số đường cong vặn vẹo nghiêng lệch.

Một đôi quân ủng màu đen ngừng ở trước mặt cậu, cậu cố gắng mở mắt, tựa hồ muốn thấy rõ ràng đó là cái gì

Đối phương cúi người xuống, mơ mơ hồ hồ truyền đến âm thanh: "Sở Lê......"

Cậu bị đối phương ôm lên, dựa vào hõm cổ của đối phương, trong hơi thở nóng bổng bởi tác dụng của thuốc, cậu ngửi được một tia hương vị nhàn nhạt.

Không phải tin tức tố hương, là hương vị huân hương động lại ở trên quần áo .

Rất dễ ngửi.

Sở Lê bị ôm ra khỏi phi thuyền tiếp theo trong nháy mắt một viên đạn lớn nhắm về phía phi thuyền, thân tàu cũ nát phịch một tiếng nổ mạnh, phía sau là ánh lửa dữ tợn, mảnh vụn tung bay.

Tiếng nổ mạnh vang vọng làm kinh động đến Sở Lê, cậu mở mắt ra, tầm mắt dần dần rõ ràng, trong mắt là ánh lửa trong không trung lúc sáng lúc tối, ở trong ánh lửa phát họa ra hình dáng ưu việt, đường cong khuôn mặt rõ ràng cách cậu gần trong gang tấc.

Cậu chớp chớp lông mi, lẳng lặng nhìn gương mặt trước mắt này.

Vành nón áp thấp tạo ra bóng ma che khuất hơn phân nửa khuôn mặt của đối phương, con ngươi đen nhánh bị ánh lữa phía sau mang theo ánh sáng ám lên tia sáng, mà đường cong mắt mũi như được điêu khắc trong vô cùng hoàn mỹ mang hình dáng thâm thúy, như là được đế quốc chế tạo ra nhất phẩm, tác phẩm nghệ thuật ưu nhã nhất.

Đối phương như là nhận thấy được cậu đã tỉnh lại, hơi hơi rũ xuống mí mắt mà nhìn cậu.

Là người trên ảnh chụp kia.

Sở Lê thần trí hoảng hốt, không nghĩ ra như thế nào sẽ nhìn thấy người trên ảnh chụp kia.

Chẳng lẽ đây là giấc mộng trước khi chết sao?

Có lẽ là do tác dụng của thuốc, lá gan của cậu lớn hơn, ngón tay chậm rãi sờ lên gương mặt nam nhân, lòng bàn tay khó khăn cọ qua khóe môi mềm mại của đối phương.

"Lục Tẫn."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro