Chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tạ Du - người mang danh "thần đồng quay cóp" trong kỳ thi lên cấp ba đã từng là một học sinh giỏi giành được vô số giải thưởng.
Chẳng ai rõ lý do tại sao, chỉ biết rằng kể từ sau khi bố dượng tìm Tạ Du nói chuyện, cậu đã quyết tâm đóng giả làm một học sinh dốt đội sổ toàn trường.
Nhưng oái oăm thay, vị trí hạng bét mà Tạ Du muốn dành lấy luôn bị cậu bạn cùng bàn Hạ Triêu cuỗm mất.

Đồng thời trong những tháng ngày tiếp xúc, Tạ Du đã được mở mang tầm hiểu biết về "thế giới của học sinh dốt", những tình huống dở khóc dở cười cũng nối đuôi nhau xuất hiện.

...............

• "Trạm dừng tiếp theo là phố Hắc Thủy, các hành     khách chuẩn bị xuống xe mời đến cửa sau. "

Xe buýt xuất phát từ ngoại ô thành Phố B, vòng nửa vòng mới chầm chậm quẹo vào một con phố mua sắm, đường sá rộng thênh thang, người đi đường tấp nập qua lại.

Phát thanh viên đọc rất rành rọt, nghe không giống tiếng phổ thông bình thường mà như bắt chước một cách máy móc, ngay cả cách lên giọng ở cuối câu cũng thật cứng ngắt.

Tạ Du ngồi ở góc trong hàng ghế cuối cùng, cậu nghiêng đầu ngắm ánh nắng chói chang bên ngoài cửa kính, đồng thời cảm thấy nhiệt độ điều hòa trong xe đang quá thấp, rồi lúc sau lại thấy quá nóng.

Xe buýt vốn chạy chậm rì, giờ lại vướng dòng người đông đúc đồ về khắp mọi hướng, thành thử tốc độ chỉ như mấy con xe đời cổ, vừa hay gặp đèn đỏ, thân xe dài ngoằng lắc lư dữ dội rồi từ từ dừng lại.

Tạ Du cầm điện thoại, vừa dõi nhìn khung cảnh bên ngoài vừa đợi đối phương bắt máy.

Sau vài tiếng 'tút', điện thoại cuối cùng cũng nối máy kèm theo âm thanh ồn ã quen thuộc. Tiếp đó là giọng nói của một người phụ nữ, to đến mức át đi tiếng hỗn tạp xung quanh, hùng hổ pha chút trầm khàn, chẳng rõ là đang cãi cọ với ai.

_"Ai biết khi nào sáu xe chở hàng kia tới được, cũng chẳng nói chính xác, đám nhãi ấy cả ngày chỉ giỏi thoái mác thôi. "
_"Lúc thì bảo ngày mai, chốc lại hẹn ngày kia, thay đổi xoành xoạch. Cuối cùng nói toạc với tôi là bọn nó cũng không rõ...Khốn khiếp. "

Tạ Du thản nhiên nghe người phụ nữ kia chửi bới.

_"Giục cái con khỉ! Giờ điện thoại cũng chẳng dám nghe, còn chơi trò mất tích vơi tôi cơ đấy. Chó má, cũng không chịu đi nghe ngóng xem, mẹ nó cả cái phố Hắc Thủy này ai dám dây vào Hứa Diễm Mai này. "

Nhác thấy mấy lời tục tĩu này sẽ ngày càng khó nghe hơn, như thể gào lên liên tục đến bất tận, Tạ Du liền mở miệng nhắc đối phương:"Dì Mai à."

Đầu dây bên kia thoáng chốc im lặng.

Hứa Diễm Mai thôi nói, khoát tay với người khác, đến điếu thuốc đang kẹp trên tay cũng dứt khoát dụi tắt, tiện hay gí vào gốc bàn. Sau đó lại chỉ vài cú điện thoại kết nói bất ngờ trên bàn, ra hiệu "màn hỏi tội vụ sáu xe chở hàng không giao đúng hẹn" có thể giải tán được rồi.

Cố bấu điếu thuốc, rụt đôi chân dài đang vắt véo trên chiếc bàn làm việc tiềnn toàng về, cất giọng nói dịu dàng chưa từng thể hiện trước mặt người khác, chẳng hề giống người đàn bà điên văng tục chửi rủa kia chút nào.

_"Giờ nghỉ trưa bọn dì tụ tập lại tán phét ấy mà, không có chuyện gì đâu, đùa chút thôi. Cuộc sống tẻ nhạt quá, thi thoảng nói bậy tí mới vui... "

Tạ Du cũng chẳng vạch trần, chỉ nói:" Thế còn hút thuốc, hút thuốc cũng tốt cho sức khỏe ạ? "

Toàn thân Hứa Diễm Mai nồng nặc mùi nicotine, nói dối không chớp mắt, nghĩ bụng là sao thằng nhóc này cũng đâu thể xông ra khỏi điện thoại được:" Dì có hút đâu, con không cho hút là dì bỏ rồi, ây da, đừng nhắc đến vụ này nữa, không là dì sợ mình nghiện mất, đừng khích dì".

Giả bộ giống lắm, chẳng hiểu ai khích ai nữa đây...

Tạ Du nghe cái giọng khàn đặc ngày một trầm trọng của đối phương, chỉ có lúc mắng người mới đột ngột sang sảng như thế. Dùng đầu ngón chân nghĩ cũng biết Hứa Diễm Mai nói thật hay nói dối.

_"Nghi rồi chứ, dạo trước nghe mẹ con nói ngày hai mươi là thi xong môn cuối, dì nhắn tin mà không chịu trả lời gì hết."

Hứa Diễm Mai tiếp tục chuyển đề tài:" Thi thố thế nào? Dì tìm trên mạng đến rã rời cánh tay mới thấy câu ấy, mấy câu khác văn vẻ quá, tìm thôi cũng nổi hết cả da gà. "

Đối diện với bài thi không được lưỡng lự, cố gắng hết sức mình sẽ đạt thành tích tốt, để cánh buồm của ước mơ căng gió ra khơi nơi trường thi, để cuộc đời rong ruổi trên đại dương tri thức! Nhóc con, cố gắng thi tốt nha!

( Còn tiếp chương 1 )

----------------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro