Phiên ngoại: Thần tình yêu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Lợi ích của việc doanh số tạp chí tăng vọt là Trương Gia Nguyên không cần tiếp tục sống trong ký túc xá do công ty cung cấp nữa, người quản lý thông báo cho cậu rằng yêu cầu xin thuê nhà ở bên ngoài của cậu đã được chấp nhận, lý do là để cậu tiện sáng tác hơn, còn ý nghĩa thật sự là cậu đã có thể thoát khỏi sự kiểm soát nghiêm ngặt của công ty đối với các nghệ sĩ nhỏ flop, tung cánh bay ra ngoài tìm kiếm thế giới của riêng mình.

Lúc đầu Trương Gia Nguyên không có ý định sẽ dọn ra ngoài, dù sao nửa tòa nhà đều là bạn bè quen biết, khi không có hoạt động gì thì sẽ cùng nhau đến quán bar hát, lúc rảnh rỗi không có việc gì thì cùng nhau đi chơi, nghỉ Tết cũng cùng nhau ngồi chung chuyến tàu về nhà.

Trương Gia Nguyên bước vào đời sớm, cậu không thi đại học, không thể cùng bạn bè cấp 3 trải qua những tháng ngày liều mạng học hành, cũng chưa từng đi học đại học, càng không thể cùng chơi Liên minh huyền thoại, cùng tắt đèn và nói chuyện phiếm với bạn cùng phòng ký túc xá, không dậy sớm đi học, cũng không phải tự học buổi tối.

Bởi một quá khứ như vậy, cậu biết rằng có lẽ mình sẽ không bao giờ có thể đến dự bất cứ một buổi họp lớp ở bất kỳ một cấp học nào. Thỉnh thoảng cậu cũng lướt thấy bài đăng của vai người bạn học cũ, có người đã bước vào xã hội, có người vẫn đang chiến đấu với kỳ thi đại học, cậu cầm cây đàn lên, bắt đầu tưởng tượng về khung cảnh đoàn tụ của đám người này, trên bàn rượu mọi người sẽ cùng nhau nâng ly ôn lại chuyện cũ, lớp trưởng vẫn nhất quyết không chịu đụng vào một giọt rượu nào, hoa khôi trường vẫn quyến rũ như xưa. Sau đó sẽ cùng xem thử mọi người đã hòa vào guồng quay của xã hội như thế nào, khẩu âm của Dinh Khẩu còn lại bao nhiêu, rồi lại nói về những mẩu chuyện hài trong lớp khi xưa, cảm giác như thể được quay lại thời đó, một thời tươi đẹp đầy hồn nhiên.

Nhưng những điều này không liên quan gì đến Trương Gia Nguyên. Cậu đã sớm chọn dấn thân vào một con đường hoàn toàn khác, cậu sẽ lang thang ở Bắc Kinh, có thể sẽ gặp được may mắn, hoặc có lẽ sẽ lang thang mãi đến già.

Chính vì vậy, cậu rất trân trọng khoảng thời gian bên nhóm bạn này, mùa đông lạnh giá chỉ cần mua rau cải, thịt bò, viên thả lẩu và làm một nồi lẩu ấm nóng ở trong căn phòng trọ nhỏ rộng vài chục mét vuông này. Trương Gia Nguyên không ăn cay, nhóm bạn liền chọn nồi lẩu hai ngăn, dành riêng một ngăn nước lẩu cà chua cho cậu.

Có một nhóm bạn bên cạnh, là chuyện lãng mạn hơn bất cứ thứ gì trên đời.

Ngoài mặt thì Trương Gia Nguyên như thể không quan tâm đến điều gì, nhưng thật ra ai đối xử tốt với cậu hay làm điều gì cho cậu thì cậu đều ghi nhớ trong lòng, dù cậu ngốc nghếch hay ngây thơ đến đâu thì cũng có thể nhìn ra sự yêu thương họ dành cho mình. Kể cả khi tạp chí của cậu bán được hơn 100.000 bản, bạn bè cậu cũng không hề ghen tị hay mỉa mai, họ đều chúc mừng cậu một cách chân thành, mời họ đi ăn cũng là do Trương Gia Nguyên tự nguyện.

Sau khi hẹn hò với Châu Kha Vũ, Trương Gia Nguyên bắt đầu nghĩ đến việc chuyển ra ngoài. Chuyện tình yêu của tuổi mười tám đôi mươi, nếu như ở cấp ba thì sẽ gặp gỡ và trò chuyện sau giờ học, còn nếu ở đại học thì chắc là sẽ dính với nhau cả ngày. Nhất là kiểu gạo đã nấu thành cơm như họ, một ngày không gặp như cách ba thu. Châu Kha Vũ sau khi yêu thì càng ngày càng trở nên ngốc nghếch, khi có thời gian nói chuyện anh có thể đến cửa hàng tráng miệng mới mở trong thành phố mua mười cái bánh ngọt cho Trương Gia Nguyên, lúc rảnh rỗi không có việc gì làm lại đi mua trà sữa và cà phê cho cậu, thường xuyên tặng quà, hẹn cậu đi ăn, vô cùng ngây thơ đáng yêu. 

Lần đầu đến đón Trương Gia Nguyên, Châu Kha Vũ đã không đổi xe mà lái thẳng chiếc Porsche Cayenne của mình đến dưới tòa nhà, thu hút một đám đông người đến xem, Trương Gia Nguyên giận dữ quay lên lầu, gọi điện hỏi Châu Kha Vũ có phải bị ngốc không. Châu Kha Vũ ngập ngừng không lên tiếng, thấy Trương Gia Nguyên không chịu xuống, anh lại lái xe về cất rồi bắt taxi quay lại đón cậu.

Huống hồ nếu đặt khuôn mặt của Châu Kha Vũ ở đây, bạn nói anh ấy không phải là idol chắc chắn sẽ không ai tin hết, người quản lý thường hay xuất hiện trong ký túc xá của công ty, có thể một ngày nào đó họ sẽ nhìn thấy Châu Kha Vũ và chặn anh lại rồi hỏi tên của anh là gì, nhà ở đâu, có ý định làm idol không, bảo đảm sẽ nổi tiếng. Trước đây có một lần Châu Kha Vũ đã bị chặn lại ngay khi vừa bước vào cổng khu nhà, sau khi nghe người đó nói về hàng tá lợi ích của việc trở thành idol, anh ngượng ngùng nói rằng mình là một du học sinh và không có thời gian, cảm thấy thật đáng tiếc. Thật ra trong lòng sớm đã thấy được sơ hở trong lời nói của người kia, chỉ có điều anh quá lười để quan tâm đến nó.

Nhưng vấn đề lớn nhất khiến Trương Gia Nguyên không thể không dọn đi là căn nhà này không cách âm! Không cách âm có nghĩa là gì? Có ai hiểu không? Tức là bạn làm gì thì cũng đều bị người khác nghe thấy. Thường ngày Châu Kha Vũ sống trong ngôi nhà ở ngoại ô thành phố, cách nơi ở của Trương Gia Nguyên quá xa, phải mất quá nhiều thời gian để đi tới đi lui, cho nên họ cũng không muốn tới đó, vào khách sạn thì lại sợ bị chụp ảnh. Nghĩ đi nghĩ lại, Châu Kha Vũ nói hay chúng ta chuyển tới sống cùng nhau đi.

Châu Kha Vũ mua một căn penhouse rộng rãi tại một tòa nhà nằm ở khu vành đai 3. Số tiền để mua một căn nhà ở đây đủ cho mấy người trong gia đình Trương Gia Nguyên ăn cả đời. Ban đầu Trương Gia Nguyên có chút không vui, cảm thấy tự ti vì cậu chẳng làm được gì cho anh, còn anh lại vì cậu mà bỏ ra quá nhiều. Châu Kha Vũ hỏi ngược lại cậu rằng: 

- Anh đối tốt với em thì có gì sai? Hộ khẩu cũng đâu viết tên em, coi như là em ở cùng anh thôi mà. Nếu em vẫn cảm thấy vẫn không ổn... thì "chiều" anh thêm hai lần nữa.

Trương Gia Nguyên vốn đang tức giận đến mức không thèm để ý đến Châu Kha Vũ, nghe xong câu này liền lè lưỡi, cảm thấy xấu hổ, cuối cùng cũng miễn cưỡng đồng ý.

Cậu nói với những người anh em sống cùng ký túc xá với mình rằng cậu có một người bạn thân rất giàu có mới đến Bắc Kinh phát triển, nhất định đòi cậu phải dọn đến ở với anh ấy cho đỡ cô đơn, vậy nên hai ngày sau cậu sẽ chuyển đi. Nói xong Trương Gia Nguyên thầm like cho mình một cái, đúng là một lý do hoàn hảo. Ai ủng hộ, ai phản đối? Tôi ủng hộ, vậy là hoàn hảo rồi!

Sau hai, ba ngày chuyển nhà, công việc của Trương Gia Nguyên đã dần đi vào nề nếp, công ty đã tìm một đoàn đội về âm nhạc để giúp cậu thực hiện ca khúc mà trước đây cậu từng viết, cần dành chút thời gian để thu âm, còn phải đi quay cả MV. Về phía Châu Kha Vũ, sau khi bố trí ổn thoả cho Trương Gia Nguyên xong thì anh sẽ bay đến Thâm Quyến để cùng anh cả bàn chuyện làm ăn, phải đi công tác tầm 1 tuần. Sau khi chuyển đến tổ ấm tình yêu mới, cả hai chỉ kịp cùng nhau ăn một bữa cơm rồi phải dành hết tâm trí cho sự nghiệp. Đêm trước khi Châu Kha Vũ đi công tác, Trương Gia Nguyên bước ra từ căn phòng ngủ bừa bộn, đi vào phòng thay đồ đã được sắp xếp gọn gàng để chọn quần áo cho Châu Kha Vũ, nhân tiện bỏ hai chiếc thắt lưng của cậu vào vali. Khi những người cùng trang lứa yêu nhau, việc cùng chia sẻ tủ đồ trở thành một chiêu trò tán tỉnh, tính cách của Trương Gia Nguyên cũng khá thẳng thắn, không thích nói mấy câu sến súa, nhưng sau lưng lại rất thích làm mấy chuyện lãng mạn nhỏ nhặt.

Tháng này ngày nào cũng ở bên nhau, đột nhiên lại không được gặp đối phương, cả hai đều cảm thấy không quen. Khi trời vừa tờ mờ sáng Châu Kha Vũ đã kéo vali bắt taxi ra sân bay đón chuyến bay sớm. Đêm hôm qua mưa giăng mù trời, Trương Gia Nguyên ngủ rất say, tấm lưng trắng mịn được đắp một chiếc chăn lụa trắng, cậu vùi mình trong chiếc giường màu be, hình xăm nơi xương cánh bướm trông vô cùng quyến rũ. Châu Kha Vũ rũ mắt xuống, ánh mắt hết lần này đến lần khác quét qua hình xăm đôi cánh, cuối cùng không kìm được mà cúi người xuống hôn, nếm được chút vị tanh, trong lòng có hơi xấu hổ. Tối qua anh không kìm chế được mà bắn hết lên người Trương Gia Nguyên, vì quá muộn nên hai người cứ vậy ngủ luôn trên tấm ga giường nhầy nhụa, mông Trương Gia Nguyên vẫn còn dính tinh dịch. Cậu bị nụ hôn nhẹ nhàng của Châu Kha Vũ làm cho ngứa ngáy, vặn vẹo người tiếp tục ngủ.

Châu Kha Vũ giúp cậu đắp chăn, đóng cửa và rời đi.

Chuyến bay buổi sáng, sân bay không có quá nhiều người, sau khi nhận được vé Châu Kha Vũ liền đi hút một điếu thuốc, khi vừa ra khỏi phòng hút thuốc thì đã nhận được một cuộc gọi video từ Trương Gia Nguyên.

Vẫn là chiếc giường màu be quen thuộc, Trương Gia Nguyên liếc mắt nhìn vào màn hình và ngâm nga hát vài câu. Mái tóc rối bù của cậu lòa xòa trên trán, đôi mắt lim dim, có thể thấy được là do thiếu ngủ. Trương Gia Nguyên nhìn thấy Châu Kha Vũ thì không kìm được ý cười, Châu Kha Vũ cũng vậy. Quầng thâm mắt của Trương Gia Nguyên lộ rõ, trước màn hình đôi mắt của cậu như tối lại, cậu chớp mạnh mắt rồi dựa vào bệ cửa sổ để nói chuyện với anh.

- Anh rời đi lúc nào vậy?

Trương Gia Nguyên đưa tay đỡ trán, lắng nghe tiếng ồn ào của sân bay, ánh mắt dừng ở cằm của Châu Kha Vũ.

- Năm giờ hơn anh tỉnh dậy thu dọn một chút rồi rời đi. Thấy em ngủ say quá nên không nỡ gọi em dậy. Nguyên nhi, hôm nay em không có lớp thì cứ ngủ thêm đi.

Châu Kha Vũ chọn một ô cửa sổ kính lớn, đặtđiện thọi ở tay nắm cửa, cúi đầu nghiêm túc nới với Trương Gia Nguyên.

- Ừm ... - Trương Gia Nguyên lấy ngón tay chọc vào máy ảnh.

- Không thấy được em rồi, Nguyên Nguyên.

Màn hình đen thui khiến Châu Kha Vũ bật cười.

- Ồ, anh cũng biết à, một tuần không được thấy nhau lận đó...

Trương Gia Nguyên lẩm bẩm, lúc này Châu Kha Vũ mới nhận ra rằng cậu đã hiểu nhầm sang chuyện đi công tác của anh.

- Ừm... nhớ anh à?

Châu Kha Vũ hắng giọng, nụ cười xấu xa mang theo chút cợt nhả, giường mắt nhìn Trương Gia Nguyên ngại ngùng tức giận vung nắm đấm nhỏ qua màn hình, sau đó cúp máy.

- Này ... Nguyên nhi!

Cuộc gọi kéo dài 12 phút 54 giây, Châu Kha Vũ cảm thấy Trương Gia Nguyên dễ bẽn lẽn quá, cũng không thể nói là bẽn lẽn, là dễ xấu hổ thì đúng hơn, nhưng trên thực tế thì lại rất thật thà, rất... đáng yêu. Vừa nghĩ tới đây, chuông điện thoại bỗng rung lên, anh cúi đầu nhìn, Trương Gia Nguyên gửi cho anh một tin nhắn:

[Nhớ anh, thì sao nào, anh không hài lòng à?]

[Hài lòng, hài lòng đến mức sợ em không hài lòng với anh]

[Em mới ngủ có một giấc thôi mà anh đã chạy rồi! Em không hài lòng]

[Đâu có đâu Nguyên Nguyên, rõ ràng là em chạy mà, vẫn ổn]

Châu Kha Vũ muốn nói thêm vài lời nữa thì anh cả đã gọi cho điện thoại tới, hỏi Châu Kha Vũ đang ở đâu, sắp phải lên máy bay rồi. Lúc này Châu Kha Vũ mới gửi một nụ hôn gió qua màn hình cho Trương Gia Nguyên rồi tắt máy và bước qua cổng an ninh.

Trong một tuần này Trương Gia Nguyên có thể làm gì cơ chứ, cậu ngủ tới tối mới dậy, đi tắm và thay ga trải giường rồi đi nấu ăn. Cậu đã rán một miếng bít tết, sau bữa ăn ngon thì đi ngang qua phòng chứa đồ, cậu nhớ đến hai bé cưng ghita và bass của mình. Khi cậu chuyển đến, Châu Kha Vũ nói rằng anh đã đặt nó vào trong phòng chứa đồ, cậu vẫn chưa đi xem, giờ đang lúc rảnh rỗi, cần ôn lại chuyện cũ. Khi đi ngang qua chiếc loa ở phòng khách, cậu thuận tay mở bài "Người yêu" của Lam Dịch Bang.

Tình yêu mà con người có thể cảm nhận được, đôi khi ập đến rất mãnh liệt và đột ngột. Khi bước ra khỏi phòng chứa đồ Trương Gia Nguyên đã nghĩ, trên thế giới này sẽ không bao giờ có người thứ hai hiểu và yêu cậu nhiều như Châu Kha Vũ.

Trước khi bật đèn tường trong phòng chứa đồ lên, Trương Gia Nguyên chưa bao giờ nghĩ rằng cậu sẽ nhìn thấy tủ đựng đàn ghita được sắp xếp gọn gàng chiếm gần hết nửa căn phòng, trên cửa tủ còn có tấm dán ghi tên từng cây đàn mà Trương Gia Nguyên đã nói với Châu Kha Vũ, từng cây đàn được đặt trong các ngăn riêng biệt, thậm chí khóa tủ còn là khóa mật mã.

Thực sự là... Trương Gia Nguyên cảm thấy quá bất ngờ. Trái tim cậu tràn ngập hạnh phúc và xúc động. Châu Kha Vũ không phải người trong ngành, nhưng anh thực sự đã nghiêm túc ghi tên từng cây đàn của cậu, tôn trọng ước mơ của cậu... Những nhạc cụ này là tất cả những gì cậu có trong suốt mười năm qua, mà Châu Kha Vũ đã coi chúng như bảo vật, đối xử tốt với tất cả những nhiệt huyết, nỗ lực và hy vọng của cậu. Cậu xem xét từng cây đàn một, ở vị trí trung tâm, cậu phát hiện ra có một cây đàn Raimundo - thương hiệu thần thánh trong lòng Trương Gia Nguyên, đó là một mẫu đàn được đặt riêng mà cậu chưa từng thấy trên trang web chính thức, tên và sinh nhật của cậu được khắc trên thùng đàn. Cây ghita cổ điển, kỹ thuật phun sơn tinh xảo, một vẻ đẹp chói mắt.

Trương Gia Nguyên chết lặng tại chỗ, cảm giác như mình bị đập tan thành từng mảnh, nước mắt không tự chủ mà tuôn ra, cậu bỏ kính xuống để lau, nhưng lau thế nào cũng không hết. Cậu đã phá vỡ mất bất ngờ mà Châu Kha Vũ chuẩn bị cho mình, nhưng đây thực sự là thời cơ tốt nhất. Cậu cúi xuống nhìn tấm giấy dán trên tủ kính, trên đó là dòng chữ tiếng Anh đẹp đẽ được viết bởi Châu Kha Vũ, "A gift to my Cupid" - Món quà dành cho thần tình yêu của tôi.

Trương Gia Nguyên khẽ thở dài, khoanh chân ngồi trên mặt đất.

Giọng của Lam Dịch Bang nhẹ như nước chảy, len qua cánh cửa lớn lọt vào trong phòng chứa đồ, lúc Trương Gia Nguyên tỉnh táo trở lại, thì ca sĩ đang hát đến câu "Yêu thương và bảo vệ em, tựa như bản lĩnh mà vũ trụ ban tặng cho anh". Nếu không phải Châu Kha Vũ nói cho cậu biết đây là tình yêu, cậu thậm chí sẽ nghĩ đó là một thanh kiếm sắc đang chực chờ đâm về phía mình, nếu không tại sao trái tim cậu lại tràn ngập cảm giác đau nhói, tim cậu gần như ngừng đập, cậu cuộn mình lại bên cạnh tủ đàn, nhìn chăm chằm vào cây Raimundo qua lớp kính. Thật khó để diễn tả loại tình yêu mà cậu dành cho Châu Kha Vũ vào lúc này, loại mong đợi sẽ cùng anh trải qua hết quãng đời còn lại. Cậu luôn cảm thấy mình như đang đi trong miệng núi lửa, bước tiếp theo rất nguy hiểm, có thể sẽ rơi vào dung nham rồi tan xương nát thịt, hoặc cũng có thể sẽ bị chôn vùi trong tro bụi của núi lửa, nhưng lúc này đây cậu cảm thấy tất cả đều không thành vấn đề, đây là tình yêu, vậy nên hãy cứ yêu thôi.

Bạn thấy đấy, thực ra điều Trương Gia Nguyên muốn rất đơn giản, chỉ cần bên cạnh cậu có người hiểu cậu, để đánh thức tình yêu và sự kỳ vọng của cậu đối với thế giới này. Không cần quà tặng, chỉ cần có một người có thể khơi dậy tinh thần của cậu, cùng cậu đồng hành trên đường đời, không cần lo lắng sẽ bị đối phương chỉ trích khi nói sai hay làm sai một bước nào đó, không cần hốt hoảng lo sợ, không cần suy nghĩ tới kết quả, lúc này, hãy gạt giới tính - thứ mà họ không thể quyết định được sang một bên, không làm những việc lặp đi lặp lại, cũng không nhất thiết phải chờ đợi một thứ gọi là kết quả.

Cậu gửi tin nhắn cho Châu Kha Vũ, bình tĩnh nhận lấy biệt danh "Cupid". Cậu viết: "Cupid love u", không hề giấu giếm tình yêu chân thành của mình. Châu Kha Vũ lập tức gọi lại, câu đầu tiên là "Yêu em, Nguyên Nguyên !".

Ánh đèn rất mờ, Châu Kha Vũ có lẽ đã say, anh đeo kính gọng vàng, vẻ mặt mơ hô, Trương Gia Nguyên đánh giá tửu lượng của Châu Kha Vũ, có lẽ anh đã uống không ít.

Khi Châu Kha Vũ nhìn sang, anh sẽ dùng ngón tay lau màn hình, vuốt ve hình ảnh được tạo thành bởi chuỗi dữ liệu điện tử trên màn hình, đó rõ ràng là người yêu của anh. Anh nhìn chăm chú, kèm theo tiếng thở dốc vì say.

Trương Gia Nguyên cởi quần, quỳ xuống giường, gập éo đẩy mông lên, cậu cúi gằm mặt trước màn hình, lông mi run rẩy, ngọn nến thơm trên đầu giường lặng lẽ sáng lên, cả hai đều nhắm hờ mắt. Châu Kha Vũ dùng ngón tay mảnh khảnh đẩy đẩy gọng kính, nghiêm túc nhìn Trương Gia Nguyên trên màn hình, nhất thời chỉ còn lại một tiếng thở dốc nhàn nhạt không rõ ý tứ, cuối cùng lọt vào tai hai người. Sau đó Trương Gia Nguyên nhướng mi lên và nhìn thẳng vào Châu Kha Vũ, cậu nói:

- Kha Vũ, chúng ta làm đi!

Sự khác biệt giữa phone sex và sự gắn kết trực tiếp của hai cơ thể với nhau là bạn phải hoàn toàn tin tưởng và dựa vào người dẫn dắt mình. Trong tủ đầu giường có một món đồ chơi, Trương Gia Nguyên lấy gel bôi trơn, bóp ra một lượng lớn chất lỏng nhớt lạnh, cậu xoa nó trong lòng bàn tay, bôi lên hậu huyệt cùng dương vật giả vừa lấy ra. Trong khi cậu vẫn còn đang ngập ngừng, Châu Kha Vũ đã điều chỉnh điện thoại đến góc độ phù hợp, dương vật cương cứng khổng lồ của anh đã hếch lên, có lẽ là do góc độ máy. Trương Gia Nguyên cảm thấy rằng chuyện này còn mang đến kích thích mạnh hơn lúc bình thường. Cậu khẽ hắng giọng, vừa định gọi tên Châu Kha Vũ thì Châu Kha Vũ đã lên tiếng trước.

Không khí như ngưng đọng, trong căn phòng yên tĩnh, giọng nói trầm thấp của Châu Kha Vũ ngập tràn hơi rượu, Trương Gia Nguyên nhìn vào, liền thấy cơ bụng rõ nét, góc hàm đầy mồ hôi, mọi thứ đều khiến Trương Gia Nguyên mê mẩn , chỉ khi Châu Kha Vũ đang làm những việc liên quan đến tình dục, mới lộ ra vẻ thiếu kiên nhẫn cùng biểu cảm lạnh lùng khó kìm nén.

- Nguyên Nguyên, tách chân ra cho ca ca xem miệng nhỏ bên dưới của em, có phải là đã ướt đẫm rồi đúng không...

Trương Gia Nguyên đặt điện thoại lên đầu giường, tách chân vạch da thịt mềm mại cho Châu Kha Vũ xem cái miệng nhỏ đang chảy nước của mình, thành thịt bên ngoài khẽ giật giật, Châu Kha Vũ chỉ mới nhìn, nhưng đã khiến khe hẹp của Trương Gia Nguyên bất giác ào ra thêm một dòng nước, rồi theo đà chảy xuống khe hông, nhỏ lên tấm ga trải giường màu xám mới thay. Châu Kha Vũ nhìn hai má ửng hồng cùng mí mắt dưới đỏ bừng ướt đẫm nước của Trương Gia Nguyên, người yêu của anh chính là thế này, rõ ràng anh vẫn chưa làm gì, nhưng cậu đã bày ra dáng vẻ đáng thương như thể đang bị ức hiếp đến mức sắp mất mạng, dùng sự ngây thơ để đốt cháy dục vọng trong anh, quả thực là một tiểu dâm đãng. Châu Kha Vũ chăm chú nhìn vào cánh tay xinh đẹp, cổ tay cùng mắt cá chân mảnh mai của Trương Gia Nguyên, giả vờ tỏ ra thờ ơ, tự mình xoa bóp hai túi tinh, các ngón tay quấn quanh gậy thịt rồi di chuyển lên xuống, chất lỏng đang chảy ra bị Châu Kha Vũ dùng ngón tay cái xoa đều quanh đỉnh quy đầu, nhưng anh không cho phép Trương Gia Nguyên chuyển động, và Trương Gia Nguyên cũng không dám chuyển động.

- Châu ... Châu Kha Vũ! Rốt cuộc anh muốn nhìn đến khi nào...

- Chỉ có thể nhìn mà không thể ăn được, em gấp lắm à Nguyên Nguyên, miệng nhỏ hồng hào ướt đẫm rồi. Ừm, cho phép em đưa một ngón tay vào.

Hai tay Trương Gia Nguyên chống đến mức đau nhức, vừa buông ra thì máu liền chảy ngược lại toàn bộ lòng bàn tay, vừa tê vừa nóng, cậu duỗi hai ngón tay ra để chạm vào hoa huyệt, bởi vì quá ướt nên rất dễ dàng đút vào, cậu học theo dáng vẻ dùng ngón tay chơi mình của Châu Kha Vũ, đưa ngón tay khuấy động bên trong hoa huyệt rồi bất giác tăng tốc độ lên. Dùng một ngón tay để làm là không đủ với cậu, Trương Gia Nguyên đưa ngón tay cái áp vào cửa huyệt, cắm thêm một ngón tay nữa vào trong hoa huyệt, hai mắt nhắm hờ, nhanh chóng đâm vào, hoàn toàn quên mất sự tồn tại của Châu Kha Vũ.

- Anh bảo em cho thêm ngón tay vào sao tiểu dâm đãng? Tự mình chơi có sướng không?

Châu Kha Vũ cau mày, cảnh tượng người yêu tự sướng trên màn hình khiến bộ phận sinh dục của anh cương cứng đau đớn, anh lấy tay tuốt mạnh hết lần này đến lần khác, trong lòng không vui bởi việc Trương Gia Nguyên mải vui mà quên mất mình, mặt khác cũng muốn trêu chọc cậu một chút.

Đang thủ dâm thì bị cắt ngang khiến Trương Gia Nguyên cảm thấy kinh hãi, sợ Châu Kha Vũ tức giận, khóe miệng giật giật, cậu rút ngón tay ra, kéo theo từng sợi chất lỏng nhớp nháp. Bầu không khí rất mơ hồ, Trương Gia Nguyên cảm thấy ngứa ngáy, cậu khẽ nâng eo, phô bày toàn bộ nơi tư mật cho Châu Kha Vũ nhìn ngắm, khóe mắt đỏ hoe.

- Em sai rồi ... Em muốn, muốn được làm, anh cứ phải để em tự mình nói ra sao!

- Chà, không được à? Thoải mái đến thế sao? Vậy ca ca sẽ đưa "thằng em" của ca ca vào chơi đùa cái miệng nhỏ của Nguyên Nguyên có được không? Giờ lắc mông cho ca ca xem đi.

Trương Gia Nguyên cảm thấy khắp mặt xung huyết, cậu cầm lấy dương vật giả dính đầy chất bôi trơn vuốt ve lên xuống vài lần rồi áp nó vào hoa huyệt, sau đó từ từ ngồi xuống. Kích thước dương vật giả nhỏ hơn hàng của Châu Kha Vũ một chút, nhưng nó cũng khiến hoa huyệt co rút rất chặt, cậu cắn răng rên rỉ, bên dưới vẫn di chuyển lên xuống nhịp nhàng, lòng bàn tay vô tình chạm vào công tắc, dương vật rung lên và chủ động đẩy vào sâu hơn, khoái cảm nhanh chóng được tích lũy, vách thịt bên trong càng ngày càng kẹp chặt hơn. Trương Gia Nguyên cảm thấy không thể kiềm chế được nữa, bên tai còn văng vẳng những lời nói dâm dục của Châu Kha Vũ, đại loại là con cu nào khiến bé cưng sướng nhất, Trương Gia Nguyên không thể trả lời, chỉ có thể nói những lời vô nghĩa. Kỳ lạ thật đấy, khi một người bị chơi đến sướng thì cái gì cũng có thể thốt ra được, mặt cậu đầm đìa nước mắt, nước miếng chảy xuống khóe miệng, toàn thân ướt đẫm mồ hôi, nhớp nháp không thể tả, còn tệ hơn so với lúc bị Châu Kha Vũ bắn lên khắp người vào đêm trước.

- Ưm a ... thật thoải mái...ưm... làm nhẹ thôi Kha Vũ

- Miệng nhỏ sắp bị ca ca chơi nát rồi, có biết giờ trông em giống một con chó dâm đãng lắm không, lắc mông mạnh nữa lên, tự đánh mình đi, không phải em thích nhất là bị hành hạ sao? Đang giả bộ ngây à? Ngậm chặt ghê, đó là gì vậy, có phải là đồ chơi của ca ca không?

Dương vật giả rung động với cường độ cao, không ngừng đâm vào điểm mẫn cảm, mãi đến khi Trương Gia Nguyên thở hổn hển một hồi, lúc cao trào eo cậu sẽ vặn vẹo, bụng co rút lại, hiện rõ hình gậy thịt bên trong, rồi bắn ra cùng lúc với Châu Kha Vũ. Trương Gia Nguyên cuối cùng cũng thu cánh tay đang chống đỡ dưới giường lại, cứ vậy trần truồng nằm trên giường, cả người ướt đẫm, hơi thở hổn hển, cậu rút ​​dương vật giả đang nằm trong hoa huyệt ra, để lại một tiếng "póc" nhẹ nhàng vang lên, chất lỏng tích tụ trong hoa huyệt giống như lũ cuốn ào ào chảy ra, khiến Châu Kha Vũ bỏng mắt.

Trước đây họ chưa bao giờ cảm thấy chia xa lại khó chịu đến vậy, ngày hôm sau, Trương Gia Nguyên đi xem triển lãm, Monet hay Phục hưng Ý gì đó, mọi phòng triển lãm cậu đều nán lại rất lâu, cậu mong giờ này Châu Kha Vũ có ở bên cạnh, vậy nên cậu đã chụp lại những tác phẩm nổi tiếng hoặc khiến cậu thấy cảm động, để Châu Kha Vũ ở nơi xa vẫn có thể cùng cậu thưởng thức. Lúc gửi tin nhắn cho Châu Kha Vũ cậu còn phàn nàn: 

[Em tưởng rằng mình đang đi xem một buổi triển lãm nghệ thuật, nhưng thực ra đó lại là một buổi đấu giá. Các bài đăng bán ở khắp nơi.] 

Châu Kha Vũ cười khi nhận được tin này và trả lời lại rằng: 

[Nếu em thích thì anh sẽ kiếm tiền để mua một bức về nhà, " Đêm đầy sao ", " Hoa hướng dương " hay "Mona Lisa", em thích bức nào mình mua bức đó]

Trương Gia Nguyên trả lời lại bằng một loạt dấu hỏi, nhưng thật ra trong lòng cậu thấy rất cảm động.

Sáng trước khi Châu Kha Vũ về, Trương Gia Nguyên đi quay MV, lúc cắt tóc đã gửi ảnh tự sướng cho Châu Kha Vũ, một lần 6 bức ảnh liên tiếp, đều là ảnh gốc, Châu Kha Vũ lưu ảnh lại và nhắn rằng:

[Em gửi ảnh dung lượng nặng như vậy không sợ máy anh bị đơ sao?]

Trương Gia Nguyên nghiêng đầu suy nghĩ rồi rep lại: [Máy đơ thì sao, máy đơ thì anh vẫn thích em mà] 

Châu Kha Vũ chỉ trả lời: [ Ừm, thích em]

Lại trở về bằng chuyến bay vào buổi sáng, khi Châu Kha Vũ về nhà, Trương Gia Nguyên vẫn đang ngủ. Lúc đi qua phòng khách anh muốn mở một đĩa vinyl, nhưng đĩa hát đã hỏng. Anh tiện tay ấn mở máy nghe nhạc, nó vẫn đang dừng lại ở bài "Người yêu", Châu Kha Vũ đứng bên giường, nhìn Trương Gia Nguyên mặc bộ đồ ngủ màu xanh lam, mái tóc đuôi sói rối tung, anh không tự chủ được mà dâng lên khát vọng tình yêu. Châu Kha Vũ đưa tay ra vuốt ve vong eo của Trương Gia Nguyên, kẽ cất giọng gọi cậu là "Người yêu nhỏ của anh", "Nhạc sư nhỏ của anh", Trương Gia Nguyên quay người lại, nhận được một nụ hôn mang đậm gió cát miền nam. Châu Kha Vũ mặc một chiếc áo khoác ren màu trắng, bên trong là áo đính sequin, rất giống với kiểu mà Trương Gia Nguyên từng mặc trong màn biểu diễn của buổi tiệc kỷ niệm tạp chí ngày đó, eo anh vẫn còn đang thắt chiếc thắt lưng của cậu. Trương Gia Nguyên lại đòi hôn, cậu vùi mặt vào hõm cổ Châu Kha Vũ, chỉ là không nói ra câu "Em nhớ anh!". Châu Kha Vũ cũng không nhàn rỗi, anh duỗi tay ra, cởi cả quần ngoài lẫn quần lót của Trương Gia Nguyên xuống.

Hai người xa lạ ngồi với nhau có nghĩa là gì? Đương nhiên là tình yêu.

Hai cơ thể quen thuộc đè lên nhau có nghĩa là gì? Là ảo giác như bước vào thiên đường hoặc rơi xuống địa ngục. Cảm giác mây đen kéo đến đúng lúc nhân gian đang cần một cơn mưa, khiến cây cối mầm non càng thêm tươi xanh, tràn đầy sức sống, như thể con người đang nhắm mắt, đợi chờ những giọt mưa rơi xuống chạm vào khuôn mặt mình.

Châu Kha Vũ tách cặp đùi vốn đã ướt đẫm của Trương Gia Nguyên ra, hung hãn đẩy dương vật của mình vào trong hoa huyệt, mỗi một lần va chạm đều như thể đang bộc lộ nỗi nhớ nhung mãnh liệt sau những ngày ngăn cách ngắn ngủi, anh thúc vừa nhanh lại vừa sâu, sau đó cúi người xuống hôn lên hình xăm đôi cánh xinh đẹp – thứ khởi nguồn cho tình yêu của hai người họ. Khi con người ta yêu đến tận cùng, sẽ luôn dễ rơi nước mắt, nhất là ở tuổi mười tám đôi mươi, nước mắt nóng hổi của Châu Kha Vũ rơi trên sống lưng Trương Gia Nguyên, nhưng Trương Gia Nguyên không hề hay biết. Khi Châu Kha Vũ rơi lệ, cậu lại chỉ nghĩ đó là những giọt mồ hôi của anh. Họ yêu nhau, bằng tất thảy sức lực của cuộc đời này .

Đuôi sói hỗn loạn, Châu Kha Vũ dùng lòng bàn tay vuốt ve phía sau đầu của Trương Gia Nguyên, ngón tay anh luồn vào giữa tóc cậu rồi siết chặt, anh kéo tóc của Trương Gia Nguyên, buộc cậu phải ngẩng đầu lên. Châu Kha Vũ cảm thấy hoa huyệt run rẩy của Trương Gia Nguyên quá hẹp, khiến cho trái tim anh cũng thắt lại đến mức không thở nổi. Vì vậy anh muốn làm cho khe hẹp ấy mở rộng hơn, nóng bỏng hơn, biến nó thành của riêng mình. Trương Gia Nguyên có vẻ quỳ không nổi nữa, hai chân khẽ run ẩy, cậu khẽ rung rung bả vai, dùng tay chống xuống giường, môi hơi hé mở, đối với cậu mà nói giờ ngay cả hô hấp cũng trở nên vất vả. Các cơ ở eo và bụng run rẩy nhấp nhô, cậu dùng hết khả năng của mình để đáp lại tình yêu dời núi lấp biển của Châu Kha Vũ, cũng thản nhiên chấp nhận sự kích thích quá độ, gần như khiến người ta gục xuống vì sung sướng này. Cậu cho phép Châu Kha Vũ hạ thấp phẩm giá khi ở trên giường, bởi vì cậu biết rằng rõ ràng người con trai bình thường luôn che giấu tâm tư này yêu cậu, rất yêu cậu, rất rất yêu cậu. Không phải tình một đêm, không phải là tình nhân, mà là người yêu.

Trừ những tình huống đặc biệt, chẳng hạn như lần trước không có đủ thời gian, thì bình thường Châu Kha Vũ sẽ luôn ôm Trương Gia Nguyên đi tắm rửa. Trương Gia Nguyên ngồi trong phòng tắm và nghĩ về những tác phẩm của Oscar Wilde mà cậu từng đọc khi còn nhỏ, biết rõ rằng dù sống trong rãnh nước, cũng phải ngẩng đầu nhìn lên bầu trời. Trong suốt mười tám năm của cuộc đời, cậu đã dành phần lớn cuộc đời đời để vùi mình trong bóng đen về những khiếm khuyết của cơ thể, về con đường theo đuổi ước mơ đầy gập ghềnh. Khi gặp Châu Kha Vũ, cậu mới nhận ra rằng bầu trời và ánh sáng đều có thể nằm trong tầm tay. Cậu vẫn chưa đến tuổi có thể tùy ý mà tặng cho người mình yêu một chiếc tủ lạnh chứa đầy hoa, thế nhưng đã muốn ước định chung thân. Chàng trai 19 tuổi gọi cậu là "Cupid" kia, mới đúng là thần tình yêu đích thực.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro