sinh nhật vui vẻ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Phó Tư Siêu, Châu Kha Vũ sẽ thích gì vậy anh? Em nghĩ muốn nát não chẳng ra cái gì cả. Cứu với!"

Phó Tư Siêu mắt nhắm mắt mở, một tay giữ điện thoại một tay quơ quơ lên đầu giường tìm kính. Mới 8 giờ sáng, mặt trời vẫn còn chưa chiếu đến mông mà thằng quỷ nào đấy đã nhất quyết phá hỏng giấc ngủ của anh. Gọi 1 cuộc không được, 2 cuộc, rồi 3 cuộc, không chịu thua mà còn khuyến mại tặng kèm thêm một đống tin nhắn. Đến khi nghe thấy chuông điện thoại reng đến lần thứ 17, Phó Tư Siêu từ bỏ, ló mặt ra khỏi chăn rồi bắt máy.

"Tự dưng sáng sớm tinh mơ hỏi người yêu mày thích gì? Sao thích hành anh mày vậy nè, không phải hỏi trực tiếp là được hay sao?"

Phó Tư Siêu ngáp lên ngáp xuống, vừa đi đánh răng rửa mặt vừa nghe đối phương than thở.

"Còn có 6 ngày nữa là đến sinh nhật Châu Kha Vũ rồi mà em chẳng biết tặng gì hết trơn. Em mà hỏi khéo khéo ảnh sẽ luôn trả lời là thích em, chẳng cho em tí thông tin nào cả. Ai chả biết là thích em, nhưng mà thích em để làm cái gì? Em cũng đâu có tìm được em thứ 2 để mua đâu? Mà đồ ăn vặt cũng không hay ăn, quần áo đẹp cũng không hay mặc, gu ảnh toàn là cái gì ý buồn cười lắm bắt không chịu thay, trang sức phụ kiện cũng không hào hứng nốt. Chung quy ảnh chẳng có nhu cầu vật chất gì, chẳng thiết tha với cái gì, em chẳng biết làm sao bây giờ anh ơi."

"Sao mày không tặng mày cho nó ấy?"

"Tặng lâu rồi, giờ còn gì nữa đâu mà tặng"

Phó Tư Siêu đang súc miệng, nghe xong câu trả lời mà suýt sặc. Ủa mới yêu nhau có 3,4 tháng chứ nhiêu? Mà đã thế hơn 3 tháng lại ở cùng anh em, không hiểu Châu Kha Vũ tuổi trẻ tài cao đánh nhanh thắng nhanh thế nào mà để giờ thằng em mình hết mực nâng niu nói ra cái câu xanh rờn như thế.

Nguyên nhi chẳng thấy mình nói sai ở đâu, vẫn thao thao bất tuyệt.

"Em mà biết phải chuẩn bị quà sinh nhật cực thế này em đã không gói em mang đi tặng sớm thế. Ngu thế cơ chứ. Giờ em rối lắm đây này, còn có vài ngày thôi, chẳng kịp làm cái gì hết. Mà kể cả có mua đồ cũng phải tìm chỗ nào đẹp, một phát mua luôn ăn luôn cho khỏi mất thời gian. Em mua sẵn đủ loại hộp đủ loại giấy gói rồi đây này, anh tìm cho em đi. 30 phút nữa em gọi lại đấy nhé."

Ô chả hiểu người yêu mày hay người yêu anh mày?

Chưa kịp từ chối câu nào đầu dây bên kia đã ngắt máy, Phó Tư Siêu hết cách, đành phải mở laptop lên lướt một vòng douban xem người ta gợi ý mua gì cho người yêu nhân ngày sinh nhật là ý nghĩa. Càng đọc càng cảm thấy sai sai, càng xem càng đỏ mặt. Gì mà toàn sinh nhật tình thú với sinh nhật nhớ mãi không quên, toàn gợi ý mấy thứ đồ trên trời dưới biển cần được dán mác 20++++ làm cho xử nam đây vạn phần bối rối.

Ayza... thế giới bây giờ phát triển thoáng đến vậy rồi sao... bản thân đúng là cổ hủ rồi mà...

27 phút qua đi, Phó Tư Siêu vẫn vật lộn với chiếc máy tính của mình thì điện thoại bỗng chợt đổ chuông. Anh toát cả mồ hôi hột, nhỏ nhẹ.

"Nguyên nhi, anh chưa tìm xong. Lên xem ý kiến mọi người toàn những thứ gì ấy, không có được!"

"Anh lên douban search đúng không? Gì chứ em còn nhớ từng món đồ trên đấy rồi cơ, tìm dễ thế em đã không phải nhờ anh, người đâu mà kì cục. Mấy cái trò đấy cũ rồi, dụ dỗ người yêu với chả tình thú, gà lắm kém cả trình em. Em nghĩ ra rồi, dạo gần đây xung quanh Châu Kha Vũ vô cùng lắm vệ tinh, đâu đâu cũng thấy. Em cáu lắm, chỉ muốn quấn ảnh thành 10 lớp che đi thôi, đẹp vậy làm gì không biết. Em sẽ mua cái gì đó đôi, vừa có ý nghĩa vừa đẹp vừa đánh dấu chủ quyền. Tuyệt vời thật một công bao nhiêu việc. Người đâu mà thông minh thế không biết. Vậy nha Phó Tư Kiều, bai bai"

Máy đã cúp, Phó Tư Siêu thấy sai sai ở đâu đó mà nghĩ mãi không ra sai ở đâu.

Ủa thằng em mình lớn nhanh vậy rồi sao trời?

Trương Gia Nguyên sau nhiều phút đắn đo suy nghĩ, cuối cùng quyết định tặng một thứ gì đó thật ý nghĩa thật đánh dấu mốc sinh nhật đầu tiên bên nhau của hai người. Châu Kha Vũ là một người lãng mạn, nhìn anh cứ lạnh lạnh thế thôi mà cái gì cũng nhớ, cái gì cũng để vào đầu. Hôm nay Trương Gia tiểu Nguyên Nguyên rên rỉ thèm ăn kem, hôm sau đã thấy anh người yêu lụi cụi vác về nguyên một thùng kem các loại, xếp gọn vào tủ mát. Hôm trước em lướt web vô tình dừng lại ở một cái áo lâu một chút, hai ngày sau em đã thấy nó được gói gọn ghẽ đặt trên đầu giường em. Có hôm em buột miệng khen anh diễn viên chính trong phim thật tâm lí, suốt ngày tặng quà người yêu, từ đó kéo dài một tuần sau ngày nào em cũng nhận được một thứ gì đó nhỏ nhỏ Châu Kha Vũ gói cẩn thận cho em. Lúc thì đồ ăn vặt, hôm thì ốp điện thoại, rồi quần rồi áo, có lúc còn cả đồ đôi. Trương Gia Nguyên cảm động lắm, thích thì thích thật nhưng thấy lãng phí quá, ngăn cản gần chết anh mới thôi.

Châu Kha Vũ thương em như thế, em cũng phải làm gì đó thật đặc biệt cho người yêu em!

Thế là Trương Gia Nguyên bắt tay vào công đoạn chuẩn bị sinh nhật thật tâm huyết hoành tráng cho Châu Kha Vũ.

Việc đầu tiên, chọc điên anh. Người như Châu Kha Vũ đâu nào dễ chọc, Trương Gia Nguyên nhiều khi hoài nghi nhân sinh rằng có phải toàn bộ sự ôn nhu cùng kiên nhẫn có trên đời này dồn hết một nửa vào người yêu em hay không. Dù em có sai đến đâu, có quá đáng đến đâu, anh lúc nào cũng nhẹ nhàng mà bao dung em, dỗ ngọt em, chiều đến độ sinh hư mà vẫn một lòng muốn nuông chiều em hơn nhiều nữa, chưa bao giờ nhíu mày dù chỉ một chút.

"Châu Kha Vũ, anh đừng có lởn vởn ở đây, không thấy em đang bận à?"

"Châu Kha Vũ, bị cái gì đấy? Tránh ra."

"Châu Kha Vũ, em không đùa anh, đi đi."

"Châu Kha Vũ, anh tạm thời tránh tầm mắt em ra dạo này em đang khó ở lắm đây này"

"Ủa không nghe thấy em nói gì hả? Không cần mua kem cho em, em vừa đi ăn với Lâm Mặc rồi"

"Hè rồi nóng lắm, em muốn ngủ một mình. Mà cũng đừng ôm em, chảy hết cả mồ hôi rồi đây này"

Sau những nỗ lực cùng sự kiên trì của bản thân, Châu Kha Vũ chính thức tránh em thật. Cách này không chỉ khiến đối phương đau lòng mà bản thân em cũng đau lòng đến chết rồi đây. Thế là 3 ngày tới không có ai ôm đi ngủ nữa rồi... Nhưng mà phải thế. Không cắt được cái đuôi này thì có đến sinh nhật mười năm sau em cũng chẳng làm được cái gì bất ngờ mà đặc biệt cho anh. Trương Gia Nguyên vừa ngồi bó gối trên giường vừa đặt mua đồ trang trí vừa ấm ức, người gì đâu mà chả hiểu chuyện gì cả. Sắp đến sinh nhật bản thân rồi thì tự giác tránh người ta ra giùm, cứ kè kè kè kè ai mà làm gì cho nổi. Đến lúc phải dùng biện pháp mạnh thấy có khổ nhau không?

Chớp mắt một cái đã tới sinh nhật Châu Kha Vũ. Những ngày vừa qua em trở thành diễn viên hạng A, đóng vai người thờ ơ không một tí sơ hở nào làm Châu Kha Vũ nghĩ rằng chắc em cũng chẳng nhớ đến nó nên chẳng dám hi vọng gì. Sáng sớm hôm ấy sau khi Châu Kha Vũ kết thúc lịch trình, Patrick có nhiệm vụ lôi anh đi đâu cả ngày thì đi, còn đâu để tất cả mọi người ở nhà chuẩn bị. Châu Kha Vũ cũng rất dễ dụ, thấy hình ảnh mọi người sáng sớm người thì bảo đi chơi người thì cần nghỉ ngơi sau một tuần cực nhọc người thì đã rời nhà từ sớm liền có chút buồn, được Patrick rủ một cái liền đồng ý đi luôn.

Dù gì ở nhà cũng chẳng có việc gì làm, mọi người thì bận rộn, người yêu cũng đang khó chịu gì đó với mình nên mấy ngày nay chẳng nói chuyện được gì, muốn nựng em lắm nhớ em lắm rồi mà cứ lại gần em liền cáu rồi đuổi đi, đành ra ngoài một chút cho thay đổi không khí.

Suốt cả một ngày trời đi với nhau Patrick không đả động đến hai chữ "sinh nhật" một lần nào, cũng vô cùng tự nhiên mà bày ra một đống chuyện trên trời dưới biển tám gẫu với anh. Châu Kha Vũ đương nhiên cũng không nói gì đến, câu chuyện sinh nhật này dần trôi vào dĩ vãng.

Thôi thì cũng chỉ là sinh nhật thôi, năm nào chẳng có, vừa mới ra mắt mọi người còn đang bận rộn mệt mỏi như thế, không nên để mọi người bận tâm tốn thời gian vì cá nhân mình.

An ủi bản thân tốt đến thế rồi, tâm trạng cũng hết buồn, không còn nhớ gì đến nữa vậy mà khi về mở cửa ra, dòng chữ "Châu Kha Vũ bảo bối sinh nhật vui vẻ" bằng bóng bay đập vào mắt, pháo bông nổ ầm ĩ trong nhà, tiếng hát chúc mừng sinh nhật cùng em người yêu từ đâu nhảy thẳng vào lòng mình quấn như con gấu Koala Châu Kha Vũ không nhịn được mà sụt sịt.

Đúng là cảm giác khi không dám hi vọng một điều gì đó mà nó xảy ra vô cùng khó tả.

Santa kéo Châu Kha Vũ nước mắt tèm lem còn đang đứng sững sờ ở cửa cùng con gấu đang vắt vẻo trên người vào nhà. Châu Kha Vũ một tay đỡ em bé, một tay ôm hộp quà quà của mọi người vào lòng. Cả nhóm đã thống nhất 9 người thiệp thì viết riêng còn đâu cùng tặng chung một món quà cho ý nghĩa mà không bị áp lực về giá trị. Trương Gia Nguyên yên ổn ngồi trong vòng tay của Châu Kha Vũ, tay ôm chặt lấy cổ anh, chỉ cần hơi ngửng mặt lên là đã có thể thấy được cần cổ đầy nam tính cùng khuôn mặt góc cạnh mê người kia. Thấy người yêu mình miệng không thể ngừng cười nước mắt không thể ngừng rơi vui đến như vậy, em cũng bất giác thấy vui theo.

Nhìn thấy cảnh tượng người thì khóc người thì nhẹ nhàng lau sạch nước mắt trước mặt, các ông anh già ở đây tự dưng thấy no no. Giới trẻ bây giờ làm sao ấy, đồng niên như Patrick còn chẳng hiểu là cái kiểu gì. Lâm Mặc nháy nháy mắt ra hiệu với mọi người, ai cũng hiểu ý rút dần, để lại không gian riêng tư cho hai người.

Châu Kha Vũ dùng cả hai tay ôm chặt lấy em, tận hưởng cái ôm quen thuộc mà nửa tuần nay anh không nhận được. Khi bước về phòng của mình, Châu Kha Vũ vô cùng sửng sốt. Trương Gia Nguyên nhảy ra khỏi vòng tay anh, mỉm cười.

"Em không biết phải làm gì mới khiến anh thích nên em đành học một vài cách trên mạng. Thế nào? Dù không được đẹp cho lắm nhưng người yêu anh đã cố hết sức rồi, mong Kha Vũ thích."

Về nhà được mọi người đón sinh nhật bằng một cách vô cùng cảm động và bất ngờ, về đến phòng thì thấy giăng hai bên tường là những sợi dây đèn lấp lánh kẹp ảnh của hai người từ hồi mới yêu, dưới đất là một hình trái tim to được xếp từ nến và hoa hồng, trước mặt là em người yêu đáng yêu hết phần thiên hạ. Châu Kha Vũ thấy mình trúng vé số độc đắc rồi.

Trương Gia Nguyên đứng dựa người vào tường nhìn người yêu nâng niu từng cái ảnh, từ đầu đến cuối đều không nói câu gì. Em lấy trong túi ra một chiếc hộp nhỏ, vòng ra đằng sau người Châu Kha Vũ.

"Tử đinh hương?"

Châu Kha Vũ cảm giác mát lạnh ở cổ, ngay lập tức nhìn xuống. Một sợi dây chuyền mỏng, ở giữa được khắc một bông hoa vô cùng cầu kì đang nằm gọn trên cổ anh. Trương Gia Nguyên đứng trước mặt anh, kéo từ trong áo mình ra một sợi dây chuyền y hệt, nghiêng đầu.

"Anh thích không?"

Châu Kha Vũ sớm đã tan chảy thành vũng nước, sủng nịnh ôm chặt người yêu vào lòng, hơi cúi đầu để trán mình chạm trán em, cười thành tiếng.

"Sao có thể không chứ? Nhưng sao lại là vòng cổ, bảo bối? Anh nhớ em từng nói em không thích cảm giác gò bó vướng víu ở cổ kia mà?"

""The longer I'm close to you, the more I love you", từ ngày hôm nay về sau, em sẽ khoá chặt anh bằng tình yêu này. Sinh nhật vui vẻ, Kha Vũ của em."
.
.
.

End.
.
.
.
Chap này phá lệ một xíu, viết không dựa trên bối cảnh đời thật 1 chút nha vì viết trước sinh nhật ckv tận 2 ngày ý :<

Chúc bảo bối sinh nhật vui vẻ, mong con đường sắp tới sẽ thật thuận lợi hạnh phúc ^^

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro