Chap 4: thú vị

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một đạo che chân thân, một đạo trèo tường. Chẳng mấy chốc mà 2 người Lâm Nguyên Nghịch Ảnh thoát ra được bờ tường chính phủ. Trước khi đi y ko quên để lại chút khí tức để người ngoài ko nhận ra y đã đi. Việc còn lại là tung tăng nơi Phàm giới. Sau hồi lâu lần mò, Lâm Nguyên đã tìm thấy Bạch Liễn công tử lúc trước, y qua kiếm chuyện:
- Vị huynh đệ này, lần trước chưa hỏi quý tính đại danh.
Tiểu công tự hôm đó cười nói:
- ta họ Nhĩ, tên 1 chữ Gia.
Lâm Nguyên gật gù nghĩ thầm:
- Tên lạ, tên lạ
Bỗng mặt y đổi thành 1 sắc đen:
- Ngươi, ngươi... ai là cháu ngươi hả?
( Nguyên văn chữ Nhĩ Gia có nghĩa là Ông Ngươi đó các bạn)
Tiểu công tử cười khanh khách:
- Không dám không dám. Công tử mạo phạm rồi!
Thấy mặt Lâm Nguyên vẫn đen sì, Bạch Liễn đó cười tươi:
- Được rồi được rồi, ta tên Thanh.
- Họ?
- Công tử e là không cần quan tâm đến, họ ta xấu lắm.
- Xấu thì xấu chứ .
Nhưng nhìn mặt Bạch Liễn có vẻ ko muốn nói nên Lâm Nguyên lại tiếp:
- Nhưng mà ta thấy ngươi thế này, trắng trắng, gọi Bạch Liễn đi.
Tiểu công tử trong mắt, phát cáu:
- Này, ngươi... ta, ta có tên hẳn hoi nhá, Bạch cái gì mà Liễn? Không thích
( Bạch Liễn nghĩa là Mặt Trắng đó ạ, hihi)
Lâm Nguyên cười vang:
- Bạch Liễn Bạch Liễn. Nghe hay mà
- Gọi ngươi Hắc Tâm.
- Này, ta trong sáng vậy hắc cái gì mà hắc?
- Mặc kệ, ta thích là được
( Hắc Tâm là tâm dạ đen tối đó, các bạn tự hiểu đen tối như thế nào nha🤣)
Ngừng 1 lúc lấy hơi, Bạch Liễn làm bộ ngây thơ:
- Ế, Hắc Tâm à, pháp thuật của ngươi... bị phong bế bao lâu vậy?
Lâm Nguyên trong mắt, ngạc nhiên hết cỡ:
- Ngươi...
Bạch Liễn ghé tai y nói nhỏ:
- Ta biết ngươi là thần.
Lâm Nguyên càu nhàu:
- Ta ko tò mò chuyện đó
Bạch liễn lại thấp giọng:
- Nhưng ta biết ngươi bị phạt, bị phong bế pháp lực.
Bạch Liễn nói hơn:
- Ai da Hắc Tâm công tử à, e rằng người sắp chết trong tay ta rồi.
Và Bạch Liễn cười 1 điệu ko thể man rợ hơn đc nữa. Lâm Nguyên chỉ biết thở dài ngán ngẩm, chịu thua.
Lần chịu thua đầu tiên là Hồng lâu, y ko sao thoát khỏi tay các cô gái Phàm giới, chỉ biết khóc dài thôi, các cô ghê gớm thật, kéo giữ cào cấu y không chừa chỗ nào! Lần thua thứ 2 là đường, so với Bạch Liễn thì đây mới chỉ là lần thứ 2 y xuống Phàm giới. Lạc không trượt ngõ nào, pháp thuật thi dùng ko đc, tối mịt mù mới tìm ra đường về khách trạm. Nếu Lâm Nguyên mà lấy lại được pháp lực ngay lúc đó, thì sợ rằng sẽ 1 đạo sát chiêu xử luôn Bạch Liễn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#ngontinh