Chap 6: Về Quê(1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Hôm nay là ngày cuối tuần Hoàng Thiên không có việc trên công ty nên đã rủ bạn bé về quê chơi một phần thay đổi không khí một phần về thăm bố mẹ ở quê luôn

-" Bắp cuối tuần về quê thăm ông bà với bố không??"

-" Đi ạ" Con nít mà ai rủ đi chơi cái là đồng ý không cần phải suy nghĩ gì luôn . Vì khi hồi đầu nhận nuôi bạn nhỏ Hoàng Thiên đã có hỏi ý bố mẹ rồi nên việc đưa bạn nhỏ về quê chơi cũng không gì là quá khó

-" Đi thì lên đánh răng rửa mặt rồi đi ngủ sớm đi để bố chuẩn bị đồ cho" Trong lúc hai bố con đang nói chuyện thì không biết từ đâu có một người chen dô

-" Cho tui đi nữa tui cũng muốn dìa "

-" Dìa nhà bố mẹ bạn kìa . Đi với tui chi??"

Hoàng Thiên đang nói chuyện với Minh Hào thì Bắp hơi thắt mắt sao bố lại không cho chú Hào đi theo nhỉ ? Càng đông càng vui mà

-" Bắp lên đi ngủ . Còn bạn ngủ luôn đi "

Đến sáng hôm sau sau khi chuẩn bị hết xong hết mọi thứ thì Hoàng Thiên thấy thiếu thiếu cái gì đó Minh Hào đâu ?? Thường giờ này là nghe nó líu lo rồi mà sao nay im ru dị

-" Hey . Không dìa nhà ba mẹ luôn hả???"

-" Tui .. hức hong dìa đâu bạn đi ra đi ...hức" Ủa rồi mắc gì khóc đã làm gì đâu mà khóc bộ dìa nhà ba mẹ bị làm thịt hay gì mà lệ tuôn ghê vậy?

-" Ờ vậy ngủ đi không về thì thôi không kêu nữa. Mà có đi thì nhớ khoá cửa lại dùm!!"Hoàng Thiên nói nhắc bạn mình vậy thôi chứ chắc gì nó đã trả lời không trả lời thì thôi ngủ cho đã đi.

Không quan tâm nữa xuống nhà còn bạn nhỏ đang đợi . Xuống tới thì thấy bạn nhỏ đã chuẩn bị xong rồi chỉ đợi xuất phát thôi . Vừa chất hết đồ ra xe để chuẩn bị về thì có cuộc gọi đến tưởng đối tác hay nhân vật nào ghê lắm ai ngờ ba của Minh Hào . Nói một hồi mới biết quể kia bửa nợ đòn thiếu chưa trả nay không dám về thế là Hoàng Thiên nói ba của Minh Hào qua hốt nó dìa luôn đỡ mắc công nó xách tấm thân nó về

Xong xui hết thì Hoàng Thiên và Bắp khởi hành về quê vì từ thành phố Thiên đang ở về quê mất cũng khoảng năm hay sáu tiếng gì đó khá lâu . Nhưnghên là bạn bè chưa chính thức đi học còn Hoàng Thiên thì giao việc công ty cho thư kí nên cũng dư dã thời gian về thăm nhà. Nhưng đi chưa được nữa đường là bạn nhỏ lim dim nủ mất tiu rồi. Còn bạn Hào ở nhà thì đang suy nghĩ nên hay không nên về giờ về thì được ăn cơm mẹ nấu bonus thêm thêm chục roi của bố mà ở nhà thì phải tự nấu rồi còn phải dọn dẹp rửa chén nữa

Đang trong mớ suy nghĩ nên hay không nên về thì tiếng bấm chuông nhà vang lên đã cắt ngang dòng suy nghĩ của Minh Hào rồi. Vừa chạy xuống lầu vừa nghĩ ai mà tới nhà giờ này nhỉ. Nhưng vừa mở cái cửa nhà ra thì bất ngờ luôn . Ba đứng đó nở nụ cười thân thiện nhìn hằng con trai iêu quí của mình mà Minh Hào ớn lạnh luôn

-" Về nhà ăn cơm đi rồi tính gì tính"

-" Đợi con thay đồ rồi đi được hong?"

-" Khỏi thay thay chi về ăn cơm nhà chứ có phải ăn cơm nhà hàng đâu mà ăn mặc chi cho đẹp" Trời ưi ba ưi bộ ba không thấy con ba đang mặc cái gì hả chỉ có cái quần bông xà lỏn với cái ao thun dài qua cái quần một chút hoi kì lắm á

-" À dạ ". Vừa ngồi trên xe về với ba mà vừa suy nghĩ sao để lách léo cho ba bỏ qua luôn bây giờ .Đang suy nghĩ ngon lành ba cất tiếng cái tỉnh mộng luôn

-" Tới nhà rồi không dô tính ngồi luôn trong xe à??"

-" A dạ hong ạ con dô liền" Vừa chạy dô tới nhà thì mẹ của Minh Hào thấy được dáng của hằng con trai lâu lâu mới vác đít về nhà một lần thì rất vui vẻ

-" Vô phụ mẹ làm cơm đi rồi ăn " Từ đầu đến khi về nhà tới giờ chưa nghe ba nói câu nào là trả nợ cả. Hong lẻ ba ba quên rồi hả . Cậu vừa nghĩ vừa cầu cho điều đấy là sự thật luôn đi . Từ lúc vào nhà đến giờ là Minh Hào đu theo mẹ suốt luôn vì giữa lúc này mẹ là anh hùng của Minh Hào không ai sánh lại . Sau khi phụ mẹ làm cơm để lấy lòng mong sự giúp đỡ từ mẹ thì mẹ Minh Hào lại thấy nghi ngờ sao nay hằng này nó đeo mình dữ vậy ta?

-" Gây ra đại hoạ gì rồi phải không ông tướng của tui"

-" Hì hì dạ hong có gì đâu mà hồi bữa á con có làm cái họp đồng cho ba mà bữa đó con buồn ngủ quá cái con lỡ quên lưu lại cái con tắt nguồn máy đi ngủ luôn . Xong cái ngày hôm qua bị ba đánh mà mung con còn lươn quá trời luôn mà ba còn hong cho sức thuốc nữa xong bữa nay ba kêu dìa nhà ăn cơm để xử hết mấy chụt roi còn lại á mẹ cứu Hào đi"

-" Chục roi là nhiêu??"Mẹ Hào nghe hằng con trai hai mươi mấy tuổi đầu kể lễ ba nó vì đánh nó đau mà còn đánh chưa xong nữa thì mắc cười hỏi tiếp

-" năm chụt lận á mẹ .. mẹ xin ba bớt cho con đi chứ ba mà đập hết mấy chụt đó là xong đời con trai mẹ luôn á" Minh Hào vừa nói vừa nhìn mẹ bằng ánh mắt dễ thương rất mong có được sự giúp đỡ từ mẹ. Mà nảy giờ kể tội ba với mẹ thì ba ngồi ngoài phòng khách nghe được hết trơn không sót câu nào từ mỏ hằng con mình luôn . Tính tha rồi mà nhắc lại lỡ mang tiếng dữ rồi thì có miếng luôn cho đỡ

-" Cái mỏ nhỏ của con nói nảy giờ là ba ổng nghe hết rồi còn gì nữa đâu mà nhờ mẹ xin với xỏ"

-" Nhưng ... nhưng mẹ là nóc nhà có quyền lực nhất mà "

-" Rồi lo dọn cơm ăn xong hết đi rồi tui xin cho nói nhiều quá " Minh Hào nghe mẹ nói thế thì cười híp con mắt lại luôn có người đứng ra bảo kê rồi không sợ

Sau khi kết thúc bữa cơm vui vẻ đầy tiếng cười kia thì Minh Hào ra ghế sopha ngồi gọt trái cây cho ba mẹ ăn sau khi xong hết thì bạn Hào bị ba lùa lên phòng đi ngủ trưa. Để ba mẹ còn nghỉ ngơi không cho coi tivi nữa phần còn lại để giúp việc theo giờ dọn

Ngủ một giấc đến bốn giờ chiều thì bị kêu dậy

-" Dậy lẹ ăn đòn nè"

-" Ưm ba hứa tha mà ?"

-" Hứa hồi nào dậy lẹ lên " . Vừa nói ông vừa vỗ nhẹ vô mông một cái làm Minh Hào giật mình mà tỉnh giấc luôn

Sau khi dậy rửa cái mặt cho tỉnh ngủ thì đi xuống nhà thì không thấy mẹ đâu chỉ thấy mình ba ngồi nhịp chân coi phim thôi mà sao có cây chổi lông gà kế bên vậy ??

-" Tỉnh chưa lại đây nằm sấp xuống trả nợ lẹ nè . Mẹ không có ở nhà để cứu được con đâu mẹ đi shopping với bạn bè rồi nhanh lên đừng để ba nói nhiều " Minh Hào nghe ba nói mà hết hồn luôn sao sáng mẹ nói mẹ xin tha cho mà giờ ba vẫn muốn đánh là sao sao hong ai hứa mà giữ lời hết vậy nè

-" Con hong .. hong cởi quần ra được hong . Cái quần con nó mỏng dính à khỏi cởi nha ba"

-" Ừm khỏi cởi cũng được " Ủa?? Sao nay dễ vậy bình thường đâu có dễ vậy??? Thấy ba dễ thế thì ngoan ngoãn mà nằm sấp xuống ghế sopha do cái ghế to với rộng nên Minh Hào cảm thấy nằm không bị khó chịu chút nào . Vừa nằm xuống vừa nghĩ sao nay ba tốt thế thì

*Soạt*

-" Aa ba kêu hong cởi cũng được mà . Sao ba lại cởi quần con???"

-" Thì con kêu con không cởi thì ba cởi dùm có gì đâu mà la"

-" Nhưng cởi ra đau mà hôm qua ba đánh còn lằn á đau lắm á đừng cởi"

-" Vậy đánh nào rách cái quần thì ngừng ha"

-" Hức ... hoi mà hức". Nhiều lúc ông không nghĩ là con mình nó hai mươi mấy tuổi đâu . Vì có đứa nào hai mươi mấy tuổi mà thấy roi là khóc đâu

-" Đánh chưa mà khóc???"

-" Hức ... chưa mà đau". Nhà có mỗi hằng con mà suốt ngày làm việc lơ là không nghiêm thì hậu quả sau này ai gánh mà suốt ngày cứ để bị đánh rồi than đau . Nhức cái đầu thiệt chứ

-" Kêu tiếng nữa là gãy roi mới ngưng" Nghe ba hăm he xong im luôn chứ than tiếng nữa làm thiệt cái không biết sao luôn

-" Con im rồi ba giảm nhẹ roi lại cho con đi hong ngày mai con hông đi làm được á"Vừa nói vừa ngước ánh mắt cầu xin lên mong được giảm nhẹ án xuống mà ông bị miễn nhiễm rồi có làm cỡ nào cũng không có bỏ qua đâu

-" Giờ tính sao đây năm chục roi chia ra đánh hay sao ?? Hay đập một lần luôn đi"

-" Hoi .... hức hoi mà " Trời ưi ba nói gì thế ba có thương con không vậy đập một lần nhiêu đó chắc khỏi đi quá

Nhưng mà ông có định đánh tiếp đâu chỉ trêu chọc Minh Hào thôi

-" Nằm im ở đây nghe chưa cây chổi mà rớt xuống một cái là chuẩn bị tinh thần khỏi ngồi đi " Minh Hào nghe ba nói mà cái lỗ tai nó cứ lùng bùng sao á tiếp thu không kịp tới khi cán chổi tiếp xúc bờ mông thì lúc nầy mới nhận ra được tình hình

Mà có cái gì cấm mà nó hoàn thiện đâu càng cấm thì cây chổi càng muốn rớt chưa được năm phút là rớt

CHAT

-" Aaa đau đau " . Chưa kịp thò tay xuống xoa là bị hất lên trên lại rồi

-" Rớt cái nữa là nằm như vậy tới tối luôn nha"

-" Ba kì kì cục hứ" Ông không nói gì mà chỉ lắc đầu ngao ngán vì Minh Hào . Thay vì để con mình yên ổn thì ông lại đưa máy tính cho Minh Hào kêu làm lại bảng hợp đồng khác hoàn thành xong mới được đứng lên .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro