Em bé

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

     " Jeong Jihoon mang thai được tháng rồi "

Siwoo ảo nảo nhìn nhóm nói, cả bọn đứa nấy mặt xanh như tàu lá chuối đặc biệt là Suhwan - mắt thằng bé đỏ hoe nhìn anh đội trưởng. Ai nấy cũng đều biết tác giả của bào thai ấy là ai nhưng liệu tên khốn đó sẽ chịu để yên bé con trong bụng cá cơm nhà mình không ?

Jihoon im lặng nhìn anh đội trưởng -  người nãy giờ cứ lải nhải về việc cách chăm sóc trẻ và ra lệnh cho Kim Kiin ngày phải xuống nấu đồ ăn tẩm bổ cho em. Nhìn mọi người ai nấy cũng đều ngoi lên stream với hi vọng đạt đủ kpi giúp nuôi bé nhỏ trong bụng em khiến em được an ủi phần nào. Còn cha đứa nhỏ có lẽ đang hạnh phúc bên người mà anh thật sự yêu, mới nghĩ tới thôi nước mắt đã chảy đầm đìa trên gò má đầy thịt như cái bánh bao của em khiến cho anh Siwoo phải hốt hoảng.

" Jihoon ngoan nào em, đừng khóc "

" Anh ơi bí bo biết lỗi ùi "

" Nhà mình tuy không giàu bằng nhà tên khốn đó, nhưng dư tiền nuôi em và bé nhỏ, em đừng lo lắng quá nhé. Đứa nào giúp anh đưa Jihoon lên phòng được không ? "

" Để em đưa anh ấy và bé con lên phòng

   Suhwan thằng nhóc này sau khi nghe tin anh nó có thai liền ra dáng chững chạc như một người anh lớn. Ngày nào cũng xung phong xuống nấu cháo cho anh ăn, tối sức thuốc trị rạn giúp anh, những vật dụng trong nhà mà nhọn đều được Suhwanie đem đi bọc lại bằng bông khiến cho anh Kiin phải nhiều lần tức nói :"Chú mày bọc con dao rồi sao anh nấu ăn được ? "                                                                                                                   

Những lần như vậy thời Kiin đều được anh Siwoo gõ phát lên đầu nói : " Kim Kiin phải học tập em út nhà ta đấy "

Sau khi đưa anh bé lên phòng nghỉ, thì bỗng có cuộc gọi từ xạ thủ nhà bên đến cho Suhwan. Nhìn cái tên mà em ngày đêm mong ngóng hiển thị trên màn hình, em lặng lẽ cúp máy dù sao mình và người nọ đã kết thúc, bản thân mình cũng không nên cố chấp.

" Anh chắc là đã nhờ nhà bên giúp em chưa vậy, tại sao Jihoonie vẫn chưa bỏ chặn em nữa ?"

" Nhớ người ta thì qua đó đi chứ anh đâu thể lúc nào cũng qua làm phiền nhà bên được "

" Anh với anh Sanghyeok  đang giận nhau à, chả phải anh ấy đã giải thích rằng mình và anh Hyuk-kyu là bạn không thân sao, với lại ai cũng biết ông lạc đà đó lụy hỗ trợ bên Trung mà"

" Nếu bạn không thân thì tại sao lần nào vô game anh Sanghyeok lúc nào cũng đuổi theo Hyuk-kyu huyng, nếu tên lạc đà đó lụy thì tại sao hắn lại bỏ đi lúc Meiko luôn cần hắn ? "

" Tiền bối cũng đuổi theo em mà"

" Do chú mày xui"

Nói rồi Wangho bỏ đi để mặc cho thằng em mình tức đến đỏ mặt mà không làm gì được anh.

Hôm nay Jihoon có lịch khám thai vỗn dĩ anh Siwoo sẽ đi cùng nhưng vì hôm qua nhậu tới sáng với anh Wangho nên em phải đi một mình. Vừa mới bước ra khỏi trụ sở thì một cánh tay giữ em lại.

"Jeong Jihoon"

Park Dohyeon đứng đực mặt ra ngay tại trụ sở gen G, hắn và em vừa mới chia xa nhau có 3 tháng thôi mà sao em mũm mỉm còn hơn hồi ở chung kết mùa xuân, hết nhìn mặt em lại nhìn đến cái bụng nhỏ nhô cao của em, lại hướng đến tờ giấy đang được em cố gắng giấu đi nheo mắt nhìn kĩ thì là giấy khám thai.

" Đoàng! Jeong Jihoon thế mà lại dám cắm sừng anh, uổng công anh cho Jihoon là Top1 cute boy trong lòng anh"

Tay Dohyeon ngày càng siết chắt hơn mặc kệ em người yêu (cũ) đang khóc vì đau, lửa ghen bùng lên hắn nói: " Để dành nước mắt đi ". Nói rồi bế em vào trong con xe Ferrari đang đậu trước trụ sở.

Đẩy em xuống ghế nằm , hắn thô bạo lột quần áo em ra, vồ lấy môi hồng của em hôn ngấu nghiến . Không có dạo đầu ngọt ngào , giờ đây chỉ là sự chiếm hữu mà hắn  dành cho em, từng cú nấc hông mạnh bạo mặc cho em kêu gào sẽ động thai mất, ngực bị Park Dohyeon cắn ngấu nghiến chỉ biết rấm rứt khóc.

Jeong Jihoon bị chịch đến đầu óc cháng váng, nước mắt dâng trào liên tục hôn lấy hôn để trên mặt hắn nhằm lấy lòng, Dohyeon thầm nghĩ " Thì ra ngoài mình đã có đứa được hưởng diễm phúc này" rồi hắn bắn đợt tinh nóng hổi vào trong em.

Jeong Jihoon mệt mỏi ngất xuống, cả thân dưới giờ đây mặc cho Park Dohyeon tùy ý làm càn.

Lúc Jeong Jihoon tỉnh dậy thì trời đã sẩm tối, chăn nệm thì cũng đã lạnh, em thẫn thờ một lúc lâu, đủ thứ suy nghĩ chạy trong đầu em. Có lẽ anh ấy đang bận dùng bữa tối với người mình yêu, hứa hẹn đủ nhiều, nói yêu cũng đủ nhiều, cuối cùng vẫn chỉ một kết cục.

" Tỉnh rồi à "

Park Dohyeon cầm tô cháo đầy thịt đưa tới cho em, bóp lấy cặp má đầy đặn rồi từ tốn đút cho em ăn. Jihoon vội vàng né tránh cất giọng đầy trách mắng  : " Sao lại đối xử với em như vậy, chả phải anh đã có người yêu rồi sao ?"

Park Dohyeon nhìn vào mắt em nói: " Người yêu anh là em, Jihoon à "

" Anh nói dối , chả phải anh không muốn yêu xa với bạn gái anh sao ? " Jeong Jihoon hét to lên, ôm bụng khóc nói: " Em sẽ phá thai, em không muốn vì điều này mà ràng buộc anh"

" Em không được phá thai, đây là con anh" Dohyeon nghiến răng nói. Phá thai ư, làm như chuyện đùa với cả sức khoẻ của Jihoon vốn không tốt nếu lỡ may có chuyện gì, Park Dohyeon sợ hãi nghĩ.

" Tại sao cơ chứ, em có gì hấp dẫn đâu ?" Jihoon ngước mắt lên nhìn anh nói
" Vì em là Jihoon "
" Thật sao ?"
Park Dohyeon nhìn em nhỏ đang ngơ ngác, hắn mỉm cười nói: " Để anh đút cho em ăn no rồi đưa em về nhà, cũng phải giới thiệu con dâu chứ."

Son Siwoo nhìn thằng bạn thân mình bê bết sau trận chè chén hôm qua, mới tỉnh dậy đã thấy Jihoon gửi thiệp đám cưới cho mình có sốc không chứ. Ai chứ miễn út cưng của anh hạnh phúc là được.

" Sanghyeokie huyng anh ấy không yêu tao mày ạ"

Wangho vừa khóc vừa đấm bụp bụp vô lưng tên bạn trai nó - tiền bối Faker người sẵn sàng bỏ cuộc họp chỉ để đến đón em bé nhà mình.

" Ting" một tin nhắn thoại gửi đến cho Son Siwoo

" Alo cuối tuần này tớ về Hàn ấy, công chúa nhớ ra đón tớ nha"

" Đúng là tránh vỏ dưa gặp vỏ dứa" Son Siwoo mỉm cười chua chát nói.
                                     
                                    
                                      END

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro