Chương 102:Giao dịch cùng ác ma

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lý Ẩn nghe tiếng chuông liền nhanh chóng nhận điện thoại, nhanh tới nỗi Ngân Dạ còn không kịp nhìn rõ ràng hắn mở điện thoại như thế nào đã nghe tiếng hỏi: "Này, Tử Dạ, tình huống trước mắt như thế nào?"

"Vâng, là như thế này..."

Lý Ẩn nghe được Tử Dạ suýt nữa mặc vào bộ giá y, nội tâm cũng rất khẩn trương. Nguy hiểm thật! Kém một chút Tử Dạ liền biến thành quỷ!

"Anh biết rồi." Lý Ẩn xoa huyệt Thái Dương, nhắm mắt lại suy nghĩ đối sách, nội tâm của hắn đã sớm bay Công ty may đến Giang Phong.

"Sinh lộ không phải 'đừng mặc bộ giá y', bởi vì chúng ta phải tiếp cận nó để lấy mảnh vỡ khế ước. Mà dựa theo những gì em nói, một khi tiếp cận nó, tâm trí sẽ bị tước đoạt để rồi lao vào tranh giành mà không thể tự chủ, từ mấy điểm này có thể khẳng định sinh lộ không phải cái này, bằng không mà nói, kết quả chính là phải chết."

"Em không rõ." Tử Dạ nói: "Nhưng đối với Mẫn mà nói chính là kết cục phải chết không thể nghi ngờ, Cô ta..."

"Vấn đề này, đúng là rất khó hiểu." Lý Ẩn suy tư một hồi nói: "Tóm lại, hiện tại còn chưa biết rõ là quỷ hồn có khả năng nắm được vị trí của các em hay không."

Tuy Thẩm Tử Lăng nói, quỷ tạm thời chưa tìm được bọn hắn, nhưng cũng không thể khẳng định nó không thể cảm giác được vị trí của ba người. Cũng có thể do bọn hắn còn chưa nhìn thấy nhắc nhở của sinh lộ, hoặc là còn chưa làm ra một hành vi phá vỡ điều kiện sinh lộ. Thậm chí, cũng có thể quỷ đang cố ý đùa bỡn bọn hắn.

Dưới tình huống nó có năng lực cảm nhận ví trí, thì người đang cầm mảnh vỡ là Tử Dạ sẽ rất nguy hiểm.

Điểm này làm Lý Ẩn rất lo lắng. Cho nên hắn nhất định mau chóng nghĩ biện pháp điều tra quỷ hồn thực có khả năng cảm nhận được vị trí của mấy người Tử Dạ.

Nếu cứ tiếp tục như vậy, Tử Dạ sẽ vô cùng nguy hiểm!

Lý Ẩn một bên nghe điện thoại, một bên dùng ngón tay cái đánh ba nhịp lên bàn trà. Đây là ám hiệu giữa hắn và Tử Dạ, nếu như nghe thấy thanh âm này, có nghĩa là Lý ẩn ra chỉ thị với Tử Dạ...

Một khi quỷ xuất hiện, lập tức buông tha cho mảnh vỡ khế ước!

Giữa Tử Dạ và khế ước địa ngục, Lý Ẩn không chút do dự lựa chọn người phía trước!

"Tóm lại cứ làm như vậy. Nếu như có chuyện gì anh sẽ gọi điện thoại."

Tử Dạ cúp điện thoại, tiến ra bên ngoài. Giờ phút này, nhà xưởng như trước lâm vào một mảnh yên tĩnh, bốn phía, không một bóng người.

Mà những thời khắc như thế này mới rất khủng bố. Giống như sự tĩnh lặng trước cơn bão.

Tử Dạ tùy thời chú ý chung quanh, thậm chí còn quan sát cả phía trên, không dám thư giãn chút nào, chỉ cần một giây lơ đãng, một khắc sau cũng không biết mình chết như thế nào.

Vượt qua vài toà nhà, thời điểm tới gần nhà xưởng số 3, cô nhìn thấy Thẩm Tử Lăng cùng Kim Đức Lợi từ đằng xa chạy tới.

Hai người đều còn sống.

Ba người tụ hợp lại, đều có chút thở hồng hộc. Kim Đức Lợi nhìn bốn phía nói: "Chúng ta, chúng ta kế tiếp nên làm cái gì bây giờ? Mẫn, cô ta thật sự biến thành quỷ, sẽ tới giết chúng ta đấy!"

"Đừng bối rối." Tử Dạ nói ra: "Cái công xưởng này lớn như vậy, nếu như không có năng lực cảm giác vị trí, như vậy cũng khó để tìm ra chúng ta. Hiện tại, chúng ta cũng có không ít chỗ có lợi."

Lúc này, Thẩm Tử Lăng nhìn Tử Dạ, nghĩ thầm: Cũng không biết, mảnh vỡ địa ngục khế ước trên tay ai? Nếu như trên người Mẫn, vậy thì tuyệt đối không có mệnh để lấy, nếu như trên người Tử Dạ, thì càng phiền toái. Có Lý Ẩn chống đỡ, chỉ cần cô ta liều chết không cho chúng ta cướp lấy mảnh vỡ khế ước, chúng ta cũng không có biện pháp làm khó cô ta.

Tử Dạ nhìn chung quanh, nói: "Tôi kiến nghị, tạm thời nên trốn vào nhà ăn công nhân. Nhà ăn công nhân nằm tại tầng dưới cùng của nhà xưởng, tổng cộng có bốn cửa ra vào. Một khi quỷ xuất hiện, chúng ta cũng có thể đào tẩu. Mà ở trong phòng cũng không dễ dàng bị phát hiện, nếu không chỉ cần từ trên cao nhìn xuống, là có thể phát hiện ra chúng ta."

"Nhưng nếu như có phân thân thì làm sao bây giờ?" Kim Đức Lợi vẫn không yên lòng: "Nếu như cả bốn cửa đều bị chặn..."

"Loại Tà Linh cần phải phụ thể trên cơ thể người để hành động, là loại không có khả năng phân thân nhất." Tử Dạ lắc đầu nói: "Hơn nữa dựa theo suy nghĩ của anh, chỉ cần biến ra vô hạn phân thân thì cái công xưởng này đã sớm đông đúc quỷ hồn, còn nơi nào cho anh tìm đường sống nữa chứ."

Tử Dạ nói có lý, hai người cũng chỉ có thể nghe theo.

Đi vào phòng ăn công nhân, ba người lựa chọn một cái cửa sổ chứng kiến toàn cảnh không có góc chết, cũng là nơi cách cửa ra vào gần nhất. Ba người lưng tựa lưng ngồi xuống, vô luận quỷ xuất hiện từ phương hướng nào cũng có thể nhìn thấy rất rõ ràng. Đương nhiên Tử Dạ cũng nhắc nhở bọn hắn, nên chú ý tới trần nhà. Lý Ẩn suýt chết tại cư xá Ninh phong, cũng vì không quan sát trần nhà.

Mọi người vừa chờ đợi vừa nhìn đồng hồ. Mặc dù biết ở nơi này chờ cho đến kết thúc là không thực tế, nhưng cũng không thể chạy lung tung.

Kế tiếp, chính là thảo luận về sinh lộ.

"Tôi có một ý nghĩ, " Thẩm Tử Lăng đưa ra: "Khi cởi bộ đồ kia ra, Mẫn có thể trở về nguyên dạng hay không? Cô ta rất có thể chỉ bị phụ thể, nhưng cũng chưa chết."

"Anh nói có vẻ nhẹ  nhàng nhỉ." Kim Đức Lợi cười lạnh: "Anh dám đi cởi bộ giá y kia sao? Chẳng phải giống như truyện ngụ ngôn 'Chuột đeo lục lạc cho mèo' sao."

"Tôi không cho rằng đó có khả năng là sinh lộ." Tử Dạ cũng phản bác: "Sinh lộ tính đến nay đều là những hành vi đơn giản, thậm chí vài thời điểm sẽ có đạo cụ phụ trợ. Với tư cách là sinh lộ, loại hành vi này chẳng khác nào chịu chết, không có khả năng là sinh lộ, một khi thất bại chính là mất hết, trước mắt cũng không tồn tại phương pháp nghiệm chứng."

Thẩm Tử Lăng gãi đầu lại hỏi kim Đức Lợi: "Vậy Kim Đức Lợi, anh có ý kiến gì không?"

"Tôi làm sao biết." Kim Đức Lợi nói: "Đúng rồi, Doanh tiểu thư, cô gọi điện thoại cho Lầu trưởng đi, anh ta nhất định..."

"Không, tôi gọi cho anh ấy rồi." Tử Dạ ngẩng đầu nhìn trần nhà, nói: "Trước mắt, anh ấy đang cùng Kha Ngân Dạ, Kha Ngân Vũ tập trung thảo luận. Kết hợp trí tuệ của ba người đó, rất nhanh có thể tìm ra sinh lộ."

Lý Ẩn, Kha Ngân Dạ, Kha Ngân Vũ, đều là những nhân vật có trí tuệ giống như yêu quái trong nhà trọ, bản thân Lý Ẩn càng là siêu việt hơn xa Hạ Uyên, chấp hành sáu lần huyết tự chỉ thị. Ba người này đồng loạt nghĩ cách, có lẽ có thể chạy trốn!

"Tôi cho rằng mấu chốt vẫn là bộ Giá y kia." Kim Đức Lợi lại mở miệng nói: "Cái bộ đồ kia, nhất định là nhắc nhở mấu chốt nhất về sinh lộ."

"Đúng. Tôi cảm giác đặt mảnh vỡ khế ước ở nơi đó, chính là bẫy rập của nhà trọ. Nếu như tiếp cận nó, mà giống như Doanh tiểu thư đã nói..sẽ trở nên mất lý trí mà mặc vào... Vậy thì bản thân huyết tự này chính là tuyệt cảnh. Cho chúng ta cơ hội cầm mảnh vỡ, nhưng tiếp cận quá gần sẽ biến thành quỷ, cái này cũng quá..."

"Điểm ấy tôi cũng chưa hiểu." Tử Dạ nói thêm: "Nhà trọ không có khả năng cấp ra huyết tự mà kết quả 'chính là phải chết'. Trừ phi, chúng ta vẫn chưa phát giác ra sinh lộ tồn tại."

"Vẫn chưa phát giác sinh lộ..." Thẩm Tử Lăng cùng Kim Đức Lợi, giờ phút này đều cắn răng...

"Người kia..." Kim Đức Lợi bỗng nhiên nói: "Cái người mà lần trước đặt tờ giấy A4 tại sảnh, có lẽ hắn thật sự biết rõ sinh lộ đi."

"Không phải vẫn chưa xác định hắn nói là đúng hay không sao?" Thẩm Tử Lăng nói: "Huống chi, người kia cũng chưa chắc biết được sinh lộ, nếu không trực tiếp ghi 'Sờ thấy một cái đầu thì lập tức đội lên' vậy bọn người Liễu tương, Lục diệp sẽ không phải không chết sao?"

"Lại nói tiếp, " Kim Đức Lợi thở dài: "Vẫn là không biết, người nào đã thả tờ giấy kia, vì cái gì lại làm như vậy? Chẳng lẽ một hộ gia đình tinh thần đã suy sụp không thể gượng nổi, liền muốn dứt khoát kéo theo mấy hộ gia đình cùng chết, nên làm ra sao."

Người bị buộc vào tuyệt cảnh, có những lúc sẽ làm ra những hành vi không thể nào dùng lý luận logic bình thường để phán đoán.

Thời gian không ngừng trôi qua...

Đại khái chừng một giờ, trong phòng ăn hoàn toàn yên tĩnh, không có bất luận cái gì kỳ quái.

Chẳng lẽ quỷ thực sự không thể cảm giác ra vị trí của bọn hắn?

Nếu là thật sự, liền sẽ có biện pháp. Ở đây không phải là núi Hoa nham không một cọng cỏ, hoàn toàn có thể trốn trong mấy tầng lầu, tìm một gian phòng kín đáo ẩn nấp, cũng không dễ dàng bị tìm thấy.

Tử Dạ sờ lên túi áo trong ở trước ngực...

Mảnh vỡ Khế ước, đang yên vị tại đó.

"Sẽ không phải... Quỷ hồn thật sự không thể cảm giác được vị trí của bọn họ chứ?"

Lúc này ở nhà trọ, Lý Ẩn nói với Ngân Dạ: "Tử Dạ đã hơn một giờ mà chưa gọi điện tới, mà ba người khác cũng vậy. Nếu như quỷ không tìm được cô ấy, vậy cũng có nghĩa là..."

Lý Ẩn không dám gọi điện thoại hỏi thăm, gởi nhắn tin cũng không dám, chỉ sợ Tử Dạ đang ẩn nấp lại bị quỷ phát hiện. Lần ở cư xá Ninh phong, Dương lâm làm vậy suýt hại chết Tử Dạ cùng Ngân vũ.

"Hiện tại chúng ta kết luận tựa hồ hơi sớm." Ngân Dạ vẫn không tán đồng: "Có lẽ quỷ có khả năng cảm nhận vị trí của bọn họ, nhưng giới hạn trong một điều kiện nào đó chẳng hạn. Một khi điều kiện kia được cấu thành thì xảy ra chuyện gì chúng ta cũng rất khó nói."

Không khí nhất thời trở nên rất áp lực.

"Về kiện Giá y kia, " Ngân Dạ hỏi: "Hai người có biết 'Minh hôn' không?"

Ngân Dạ đối với văn hóa cổ Trung quốc rất am hiểu. tự nhiên rất rõ ràng "Minh hôn" là một tập tục. Minh hôn còn được gọi là âm hôn, ở cổ đại, là tập tục hôn lễ quái dị cho người chết. Trước thời Hán đã từng xuất hiện qua, tại thời kỳ Đại tống rất thịnh hành.

"Minh hôn, chính là hai người chưa lập gia đình chết đi, đem bọn họ đi hợp táng (chôn chung), nhưng nếu là nữ tử đã đính hôn thì sẽ được gả vào nhà trượng phu đã mất, sẽ ôm bài vị bái đường."

"Minh hôn?" Lý Ẩn đối với điều này có chút ấn tượng, nói: "Anh nói bộ giá y kia có liên quan tới 'Minh hôn' sao?"

"Tôi cũng chỉ suy đoán mà thôi. Công ty may Giang Phong chưa bao giờ tiếp nhận đơn đặt hàng về đồ cưới cổ, nói cách khác kiện giá y kia xuất hiện ở đó, chính là sắp đặt của nhà trọ. Như vậy không lẽ bộ đồ kia đại diện cho 'Tân nương tử' trong Minh hôn?"

Lý Ẩn ngây ngẩn cả người, hỏi: "Lời này của anh có ý gì?"

"Nói cách khác, nếu có một 'Chú rể' còn sống tới gần bộ giá y kia, cùng 'tân nương tử' hoàn thành minh hôn, hoàn thành tâm nguyện thì quỷ hồn có thể sẽ rời khỏi cơ thể Mẫn, trở về âm phủ. Đương nhiên, đây chỉ là giả thiết của tôi mà thôi."

Minh hôn? Chú rể cùng tân nương?

"Không phải đâu?" Lý Ẩn cảm giác quá mức quỷ dị: "Anh có thể xác định sao?"

"Bởi như vậy có thể giải thích, vì cái gì mà khi con gái tiếp cận giá y liền đánh mất lý trí. Trước mắt không cách nào xác định nam nhân tiếp cận nó sẽ có phản ứng gì, có lẽ không đánh mất tâm trí? Nói cách khác, nam nhân nếu như tiếp cận bộ Giá y kia, cùng nó bái Thiên Địa, thực hiện vợ chồng chi lễ (động phòng tung hoa), có lẽ chính là điều kiện cấu thành sinh lộ."

"Thật buồn nôn," Ngân Vũ xen vào: "Cùng một bộ quần áo bái Thiên Địa, chẳng lẽ còn muốn động phòng hay sao?"

"Ngân Dạ, tính là anh nói đúng, nhưng cũng không có cách nào nghiệm chứng. Mà ở nơi nào tìm ra trang phục chú rể đây."

Ngân Dạ trầm ngâm một lát: "Chính xác rất khó nghiệm chứng, cái này tôi thừa nhận. Bất quá tôi cũng nghĩ không ra khả năng nào khác. Manh mối trước mắt thật sự quá ít."

Vừa lúc đó, bỗng nhiên chuông cửa vang lên.

Ngân Vũ lập tức đứng lên nói: "Em đi mở cửa, hai anh tiếp tục thảo luận đi."

Ngân Vũ vội vàng đi ra xem xét, người đứng ngoài cửa là Biện Tinh Thần.

"Biện tiên sinh?" Ngân Vũ nói: "Anh có chuyện gì không?"

"Tôi muốn hỏi một chút tin tức của Mẫn xem như thế nào. Dù sao cô ấy cũng là hàng xóm bên cạnh, cũng có chút cảm tình nên tôi muốn hỏi một chút."

"Được, vào đi."

Trong phòng khách phòng 404, Biện Tinh Thần chỉ thấy Lý Ẩn cùng Kha Ngân dạ vẫn còn thảo luận, hắn nghe được "Minh hôn", "Hôn lễ" cái gì đấy.

"Cái kia... Lầu trưởng." Tinh Thần lập tức hỏi: "Mẫn, cô ấy còn sống không?"

"Cái này..." Lý Ẩn lắc đầu, nói: "Tình huống của cô ấy rất không khả quan."

"Rất không khả quan? Vậy là có ý gì?" Tinh Thần bất an đứng dậy: Sẽ không... không phải là cái tin nhắn kia nói trúng rồi chứ.

"Mẫn mặc vào bộ Giá y kia, giờ đã biến thành quỷ."

Tinh Thần nghe được câu nói đó, đầu óc cảm thấy trống rỗng!

Cái tin nhắn kia, vẫn còn trong điện thoại trên người hắn!

"Cái gì... Chuyện khi nào..."

"Một giờ trước, khi Tử Dạ gọi điện thoại đến. Em ấy cùng Mẫn tiến vào Công ty may Giang Phong không lâu, Ngân Dạ bổ sung nói rõ: "Sau đó, liền..."

Nghe xong tất cả sự việc Tinh Thần vội vàng nói: "Tôi, tôi cảm giác không thoải mái, tôi đi trước đây."

Nói xong, giống như chạy trốn khỏi phòng, phi tốc vọt tới trước thang máy, vươn tay, run rẩy nhấn vài cái nút.

"Thực... Thực... Thật sự!"

"Người kia, thật sự có thể tiên đoán!"

Giờ phút này Tinh Thần kích động không kềm chế được! Người kia, nếu quả thực có thể vẽ ra tương lai của huyết tự, như vậy cơ hội sống sẽ gia tăng rất lớn! Thuận lợi tới lần thứ mười, cũng không phải không thể!

Người kia, nói như thế nào đây?

Giao dịch, giao dịch cùng với mình! Mặc kệ hắn muốn đòi thù lao khỉ gió gì... thù lao! Tiền? Nếu như đòi tiền thì làm sao bây giờ? Tuy Biện gia có rất nhiều tiền, nhưng cha mẹ đều đưa cho anh trai quản lý.

Nhà! Bán tòa biệt thự kia đi, cũng có rất nhiều rồi! Một căn biệt thự lớn như vậy, lại còn ở trung tâm! Người kia có đòi tiền, hắn cũng vẫn trả được. Dù nói thế nào, muốn 1000 vạn là tối đa chứ? Nếu như nhiều hơn nữa thì làm sao bây giờ?

Kêu cha ở Mỹ gửi tiền? Nhưng nếu người kia muốn quá nhiều, cái đó.. mình...

Đáng hận chính mình lại không có tiền! Mình nói như thế nào cũng là thiếu gia của Biện gia! Biện gia sinh sống buôn bán tại nước ngoài, sinh ý cũng trải rộng tới mấy quốc gia!

Nếu như cha về sau truyền lại di sản, ít nhất cũng có thể phân một nửa, tính người thần bí kia muốn năm sáu trăm ngàn đô la, mình cũng có thể đối phó được! Nhưng cha bây giờ còn sống rất tốt.

Ngược lại hắn biết rõ, mẹ trước khi qua Mỹ, đã mở cho anh trai một tài khoản trong nước, bên trong có lẽ có không ít tiền.

Anh ta có tiền.

Một cái ý niệm đáng sợ phát sinh trong đầu hắn.

Người kia, rất có thể đòi tiền! Đúng vậy, đương nhiên là đòi tiền, không phải đòi tiền vậy muốn cái gì? Giao dịch chính là mệnh của mình, cho dù hắn ra giá bao nhiêu mình cũng phải ứng phó!

Tinh Thần đoán chừng, dùng sự sủng ái của mẹ đối với anh trai, tính cho hắn mấy chục nghìn đô la, cũng không phải là không được. Sản nghiệp của Biện gia thật sự quá lớn, chút tiền ấy không đáng kể chút nào.

Chi phiếu, anh ấy để chi phiếu ở đâu? Không, còn phải có mật mã.

Cửa thang máy vừa mở, Tinh Thần liền bước vào.

Người thần bí kia đoán chừng sẽ rất nhanh liên hệ với mình, nói ra thù lao. Trước đó nhất định phải chuẩn bị tiền thật thỏa đáng! Người kia, tuyệt đối chính là xem trọng thân phận Biện thiếu gia, mới lựa chọn giao dịch với mình!

Thang máy xuống tới lầu một. Tinh Thần vội vàng rời khỏi nhà trọ, giơ cổ tay lên nhìn thời gian.

Hiện tại lập tức về nhà, sau đó, đi tìm chi phiếu. Nhưng nhà lớn như vậy, nếu như anh ấy giấu đi, tìm đến ngày tháng năm nào mới ra! Huống chi, hắn còn nhớ rõ trong nhà có mấy cái tủ sắt! Mật mã cùng chìa khóa Tủ sắt, cũng chỉ anh ấy có. Có lẽ bên trong chính là rất nhiều tiền mặt cũng không chừng...

Trực tiếp hỏi anh trai mượn tiền, anh ấy nhất định sẽ hỏi vì sao. Người thần bí kia tuyệt không thể nói ra. Nhưng không nói vì sao, anh ấy không có khả năng cho mình mượn tiền.

Như vậy, cũng chỉ có...

Dùng biện pháp mạnh!

Đánh anh trai bất tỉnh, sau đó đem anh ấy nhốt lại, bức hắn giao chi phiếu, nói ra mật mã! Chỉ cần lấy được tiền, người thần bí kia sẽ vẽ cho mình tương lai của huyết tự.

Như vậy, có thể ly khai khỏi nhà trọ!

Tinh thần sải bước nhanh hơn, hắn biết rõ, chính mình nhất định phải nhanh chóng!

Anh à... Cái này coi như là...Anh trả nợ về con mắt cho em đi...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro