[Cây nhà lá vườn] Tử sinh duyên

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

*Văn án:

Nghe nói xưa kia có thư sinh, đem lòng yêu một thanh quan nọ. Dẫu biết phận con hát người người khinh bạc, dẫu biết tình phân đào kẻ kẻ coi thường. Thế nhưng đã sao? Vì yêu nguyện không màng tất cả, trao lời thề hẹn ước một đời yêu. Cớ gì ba năm xa nhau, quay đầu lại cố nhân giờ xa khuất. Tự nhủ lòng hồng trần có duyên mà không nợ, thì hoàng tuyền ta lấy nợ nối duyên.

___

Có một ngày xuân, hắn thấy y trên thương đài rộn ràng đàn sáo. Một thân đan y đỏ thẫm, ánh mắt đong đưa nhu tình vạn chủng cho lòng hắn xuyến xao.

.

Có một ngày xuân, hắn gặp lại y nơi vườn đào rực hồng sắc hoa. Thanh y xanh mướt, tóc đen dài như suối đổ sau lưng. Vẫn tay xếp lan hoa, hát một khúc ướm lòng người quân tử, liệu có nguyện cùng nên tri kỷ hay không?

.

Có một ngày xuân, gió đưa hương đào thơm man mác, đầy trời hoa bay. Hắn nắm tay y trao đồng tâm kết, thề trọn đời trọn kiếp trọn tình chung. Đồng tâm bện chặt mối lương duyên, đào hoa chứng minh lời hẹn ước. Đồng tâm chôn dưới gốc đào, mặc đời miệng lưỡi như dao, tình này theo cùng nhật nguyệt, lìa đời cũng chẳng xa nhau.

.

Có một đêm xuân, trướng hồng phất phơ trong gió, tình nồng một trận mây mưa. Nay tạm chia xa, hắn về kinh thành dùi mài kinh sử, hẹn vinh quy rồi sửa lễ vu quy. Đồng tâm đã kết, thân thể đã trao, xa xôi vạn lý, xin đừng quên nhau.

.

Lại một ngày xuân, hắn trở về thành nhỏ ngày xưa. Phố phường vẫn đông, thương đài vẫn hát, vậy mà sao không thấy bóng y. Hỏi ra mới hay, ly biệt ba năm, y một lòng đợi chờ không thay đổi. Chỉ là binh biến can qua, thoát không được kiếm đao không mắt. Trước khi ra đi y còn dặn lại, chờ hắn về hãy nhắn giùm ta: Nhân gian chẳng thể chung đôi, Nại Hà nguyện đợi cùng người sánh vai.

.

Lại một ngày xuân, vườn đào ấy vẫn nở rộ như xưa, dưới gốc đào còn chôn đồng tâm kết. Nước mắt rơi thấm đất, tim vụn vỡ nghẹn ngào. Đã thề đã hẹn, sao người lại xa?

.

Rồi một ngày xuân, mộ phần bên bờ sông hiu hắt, tấm bia đá ghi khắc mối chân tình. Dao này tay ta nắm chặt, đem tên ta đặt cạnh tên người. Dao này một lần đoạn mệnh, đem thân ta táng cạnh thân người.

.

Nại Hà bỉ ngạn rực màu hoa
Vong Xuyên nước chảy, khói nhạt nhòa
Đan y thấp thoáng bờ bên ấy
Chờ người nối tiếp mối duyên qua  

*Nhạc gốc: 

Loạn trần hí - Tưởng Tưởng

*Lời:

Vườn đào khi xưa đá vàng chưa phai, bóng người đã khuất xa muốn trùng mây
Thương đài còn ngân câu hát cố nhân đâu còn đây
Phấn hồng son thắm bước chân lên đài người cho ta ngất ngây
Nào hay phận duyên bén rễ từ khi ấy
Ánh mắt long lanh như ánh sao
Nụ cười khuynh thế, áo hoa cài
Ngày ngày bần thần ngẩn ngơ nỗi nhớ ai
Xuân về tô thắm sắc hoa nơi vườn đào, hương theo gió bay
Đồng tâm một mối chôn xuống dưới tàng cây
Tay nắm tay trao câu ước thề
Dù bạc đầu tình này chẳng phai
Mặc bao lời nhân thế, đúng sai tự ta
Tình nồng đêm xuân trước ngày chia ly, hứa hẹn vu quy kết duyên mai này
Nào đâu hay chiến hỏa phân tranh tan nát thân ai
Vườn đào khi xưa đá vàng chưa phai, bóng người đã khuất xa muốn trùng mây
Thương đài còn ngân câu hát cố nhân đâu còn đây

Hoa đào trong gió khẽ cong môi cười tựa dung nhan cố nhân
Vọng vang từ đâu khúc hát xưa lại ngân
Trăng sáng trên cao có thấu chăng?
Sợi chỉ hồng một đời đứt ngang
Vì đâu mà giờ đây duyên kiếp bẽ bàng?
Tình nồng đêm xuân trước ngày chia ly, hứa hẹn vu quy kết duyên mai này
Nào đâu hay chiến hỏa phân tranh tan nát thân ai
Vườn đào khi xưa đá vàng chưa phai, bóng người đã khuất xa muốn trùng mây
Thương đài còn ngân câu hát cố nhân đâu còn đây
Tìm lại cây xưa mối đồng tâm ta kết vẹn nguyên, sao mối duyên chia lìa?
Lệ tuôn rơi, nắm chặt đao, đem tên khắc lên bia
Hồng trần buông tay, tới dòng Vong Xuyên biết người ca múa bên sông chờ ta
Duyên trần dở dang, đến cõi âm sẽ không lìa xa
Câu hẹn thề tam sinh khắc ghi, chờ người kiếp sau

*Chú thích:

- Đá vàng: cách nói xưa, ý chỉ lời hẹn ước đôi lứa

- Mối đồng tâm: tức đồng tâm kết. Các thím có thể lên google xem hình ảnh cụ thể

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro